Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 0322

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 0322: Lĩnh ngộ trong cơn lốc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


- A......

Căn bản không có cách nào đối kháng. Sau ba hô hấp, Kiếm giả có tu vi Hóa Khí cảnh viên mãn này trong cơn lốc màu đen này bị xoắn giết, hóa thành một đám máu tươi, lại dung nhập vào trong cơn lốc đường kính hơn mười thước, biến mất không còn tung tích. Cơn lốc màu đen sau khi giết người cũng biến mất trong vô hình.

Mọi người cảm thấy sởn hết gai ốc, đối với uy lực của cơn lốc màu đen này cảm thấy tim đập nhanh vạn phần.

- Đi mau...

Cả đám không dám so đấu kiếm khí tiêu hao nữa, hận không thể có thêm mấy cái chân, nhanh chóng vượt qua đám dây xích này.

Dưới cơn lốc màu đen uy hiếp, dây xích vốn chỉ còn mấy vạn thước giống như biến thành mấy chục vạn thước, quá xa xôi, khiến cho mọi người cảm thấy mỗi một lần hô hấp đều gấp gáp.

Sở Mộ vận dụng Tê Liệt ý cảnh, nhanh chóng phóng về phía trước. Trước người có một tia phong mang xé rách không khí, lực cản trùng trùng điệp điệp nhanh chóng biến mất. Tốc độ nhanh chóng tới đáng sợ, trong nháy mắt đuổi về phía người trước.

Hơn mười đạo cơn lốc màu đen biến ảo bất định, phi thường đáng sợ, khiến cho người ta khó lòng phòng bị.

Một Kiếm giả đang gia tốc, đồng thời không thể không toàn lực chú ý bốn phía. Có cơn lốc màu đen đánh úp lại còn có thể chuẩn bị né tránh.

Bởi vì tới bây giờ, đã có vài người bị cuốn vào trong cơn lốc màu đen. Tu vi bọn họ trong cơn lốc màu đen cũng chỉ khiến cho bọn họ kiên trì thêm được một lát mà thôi. Cho dù là phục dục đan dược khôi phục kiếm khí cũng chỉ kiên trì được thêm một lát. Cuối cùng vẫn bị chết trong cơn lốc màu đen.

Vừa chạy vừa cầu mong khỏi chết.

Một đạo cơn lốc màu đen đột nhiên cuốn về phía Sở Mộ, hấp lực đáng sợ thoáng cái rơi vào trên người Sở Mộ, khiến cho thân thể Sở Mộ dừng lại. Cơ hồ khó có thể nhúc nhích, hắn rốt cuộc đã hiểu vì sao những người trước đó vì sao không tránh, mà là khó có thể né tránh.

Kiếm khí bộc phát, lập tức thoát khỏi hấp lực. Trong lúc này đột nhiên từ bên cạnh có mấy đạo kiếm khí ẩn chứa Lôi Chi ý cảnh công kích tới, khiến cho Sở Mộ không thể né tránh. Thoáng cái lại bị cơn lốc màu đen cuốn vào.

- Tay sai vương thất, chết trong cơn lốc, cạc cạc...

Người phóng ra kiếm khí đánh về phía Sở Mộ là một người mặc trường bào màu đen. Ở trên trường bào có đường viền màu xanh nhạt, chính là phục sức của đệ tử nội môn Ma La kiếm tông.

Hắn thấy Sở Mộ bị cuốn vào trong phong bạo màu đen, lập tức nở nụ cười tràn ngập khoái ý. Tiếng cười kia càng truyền vào trong tai Sở Mộ bị cuốn vào trong gió lốc màu đen.

Sở Mộ khắc ghi tướng mạo người này vào trong lòng, xếp vào danh sách tất sát.

Nhưng mà trước đó hắn phải giữ được tính mạng trong cơn lốc màu đen, nếu không hết thảy đều là nói suông.

Tận mắt nhìn thấy một ít Kiếm giả bị cuốn vào trong cơn lốc màu đen. Ngắn thì trong ba hô hấp, dài thì hơn mười hô hấp đã bị cơn lốc màu đen xoắn nát thân thể. Hóa thành máu tươi ngập trời dung nhập vào trong cơn lốc màu đen rồi triệt để biến mất.

Bởi vậy cơn lốc màu đen này khiến cho Sở Mộ vô cùng kiêng kỵ.

Hắn tự biết không có cách nào thoát khỏi cơn lốc màu đen này, Sở Mộ không có lãng phí dùng kiếm khí để dãy dụa. Ngược lại còn thu nạp, ngưng tụ Thiên Nguyên kiếm khí bảo hộ trên thân thể, tăng cường lực phòng hộ.

Lúc này lại có mười mấy người bị cơn lốc màu đen tập kích, hút vào bên trong.

Cố sức ngăn cản, nhưng mà dù kiếm khí của bản thân tinh thuần tới thế nào cũng không có cách nào thoát khỏi cơn lốc màu đen xoắn giết. Trong thời gian mấy hô hấp, kiếm khí hộ thể liên tục bị xé rách.

- Bảo giáp, mở.

Có người quát khẽ một tiếng, dưới trường bào bị xoắn nát đột nhiên hiển hiện ra một kiện hộ giáp bao phủ thân thể. Kiện hộ giáp này tràn ngập hoa văn tinh xảo, nhỏ nhắn, nhìn qua giống như là một lớp da vậy. Hơn nữa dưới kiếm khí kích phát còn tản mát ra quang mang mờ mịt.

Quang mang này nhìn như sương mù, sẽ bị tiêu tán một cách đơn giản. Nhưng kỳ thực vô cùng cứng cỏi, tùy ý để cho cơn lốc màu đen không ngừng xâm nhập vào, nhưng mà vẫn không bị lay động.

Nhưng mà chỉ cần cẩn thận quan sát một chút sẽ phát hiện ra, theo cơn lốc màu đen không ngừng xoắn giết. Tầng quang mang mờ mịt kia vẫn tiêu tán từng chút một. Lại được bổ sung từng chút một, hiển nhiên là sử dụng kiếm khí để bổ sung.

Kiên trì trong chốc lát, người này vội vàng lấy ra một ít đan dược khôi phục kiếm khí từ trong oản luân không gian ném vào trong miệng. Lại lấy linh thạch ra, tay nắm, vận chuyển công pháp hấp thu.

Hộ thể Thiên Nguyên kiếm khí của Sở Mộ bị cơn lốc màu đen cắn nát, tiếp theo có lẽ hắn sẽ bị nó xoắn chết.

Trong nháy mắt trí mạng này, bí pháp kiếm khí hộ thể mấy năm hắn không luyện thành được tầng thứ ba Vô Ảnh kiếm khí đột nhiên lại run lên, giống như nước chảy về, bao phủ toàn thân.

Tầng thứ ba của bí pháp kiếm khí hộ thể đã được luyện thành.

Trong nháy mắt luyện thành, Vô Ảnh kiếm khí trùng kích, bao phủ toàn thân. Không ngờ trong nháy mắt này lại đẩy lui cơn lốc hủy diệt kia, hình thành một khu vực chân không trong nháy mắt.

Căn cứ vào tầng thứ ba của bí pháp Kiếm khí hộ thể ghi lại. Sau khi luyện thành tầng thứ ba, phòng hộ của tầng thứ ba Vô Ảnh kiếm khí kia tương đương với phòng ngự của bảo giáp hạ phẩm. Có thể ngăn cản được phong mang của kiếm khí hạ phẩm.

Trạng thái chân không nhanh chóng biến mất, cơn lốc màu đen lần nữa xâm nhập tới.

- Cứ tiếp tục như vậy là không được, coi như là kiếm khí hộ thể có thể chống đỡ được nhất thời cũng không có cách nào chống đỡ được lâu dài. Mà bằng vào thực lực của ta bây giờ, căn bản không đủ để phá vỡ cơn lốc màu đen này.

Vẻ mặt Sở Mộ tỉnh táo lại, đại não trong sáng, ý niệm ở trong đầu thông suốt trước nay chưa từng có, nhanh chóng tính kế.

Hắn liếc nhìn về phía trung tâm cơn lốc màu đen, căn cứ vào tri thức hắn nắm giữ, trung tâm cơn lốc là phong nhãn, là nơi yên tĩnh nhất.

- hấn đang làm gì vậy?

- Tự tìm đường chết sao?

- Không muốn đi ra, còn muốn đi vào bên trong sao?

Phàm là Kiếm giả chứng kiến hành động của Sở Mộ, cả đám trợn mắt há hốc mồm rồi nở nụ cười lạnh. Bọn hắn cho rằng Sở Mộ đang tự tìm dường chết. Sở dĩ bọn hắn có suy nghĩ như vậy là bởi vì cơn lốc màu đen tuy rằng đáng sợ, nhưng mà chỉ có mấy chục đạo. Hơn nữa mỗi một đạo sau khi giết chết Kiếm giả sẽ tự động tiêu tán. Cho nên thừa dịp hiện tại còn có một Kiếm giả bị cơn lốc màu đen bao phủ, không có cơn lốc khác tới xoắn giết bọn hắn.

Cổ Kiếm đại lục có lịch sử đã lâu, nhưng mà ở một ít phương diện tri thức vẫn khác với địa cầu.

Tri thức trên địa cầu truyền bá cực nhanh, trên mạng có thể tùy ý tìm thấy được. Bởi vậy rất nhiều tri thức không phải là bí mật gì.

*****

Nhưng mà ở Cổ Kiếm đại lục, có một ít tri thức lại bị cho rằng là bí mật. Chỉ có một bộ phận cực nhỏ người mới có thể biết được. Huống chi loại vật như cơn lốc này, tất cả mọi người biết rõ uy lực của nó cường đại, không nên bị cuốn vào bên trong. Một khi bị cuốn vào bên trong, phải mau chóng nghĩ biện pháp phá vỡ cơn lốc, mà không phải là đi vào trong cơn lốc.

Dựa theo ý nghĩ của người bình thường, uy lực ở bên ngoài cơn lốc đã mạnh mẽ như vậy. Như vậy uy lực ở trung tâm tất nhiên sẽ càng cường đại hơn mới đúng.

Chính là bởi vì loại ý nghĩ này cho nên đại bộ phận người trong Cổ Kiếm đại lục đều cho rằng bên trong cơn lốc là nguy hiểm nhất. Mà một số nhỏ người biết rõ chân tướng cũng sẽ không công bố loại chuyện này ra.

Dù sao cũng có một bộ phận Kiếm giả biết thi triển cơn lốc công kích, các loại cơn lốc thiên nhiên cũng rất nhiều. Có đôi khi đây là chuyện liên quna tới việc mình có thể đoạt được thêm tài nguyên so với người khác hay không. Cho nên chỉ có kẻ ngu mới nguyện ý đi công bố.

Cho nên bọn hắn nhìn Sở Mộ đi vào trong trung tâm cơn lốc cười lạnh lẽo không thôi.

Tiếng kêu thảm thiết vang lên, lại có người không kiên trì được trong cơn lốc mà vong.

Kiếm giả kích phát bảo giá kia thì không ngừng đối kháng với cơn lốc màu đen, bảo vệ toàn thân.

Chỉ chốc lát sau có một Kiếm giả mang theo cơn lốc màu đen bao phủ phóng tới cung điện. Đụng vào cung điện, cung điện không chút sứt mẻ, cơn lốc màu đen đột nhiên tán loạn. Mà Kiếm giả kia lúc này nắm lấy cơ hội, lập tức xông towisganaf cung điện.

- Cái gì? Không ngờ lại dùng phương pháp này tới cung điện?

Một ít Kiếm giả chứng kiến lập tức đấm ngực dậm chân, không ngờ lại bị người khác làm vậy đầu tiên.

- ha ha, không ngờ ta đây lại gặp họa đắc phúc.

Kiếm giả này cười ha hả, vội vàng dọc theo biên giới cung điện, nhanh chóng phóng về phía cửa cung điện. Muốn vọt lên vào cung điện trước người khác.

- Đi.

- Không thể để cho hắn vượt lên trước.

Những Kiếm giả còn lại bây giờ không quan tâm tới việc có bị cuốn vào cơn lốc màu đen hay không, nhanh chóng phóng về phía cung điện.

- Chỉ là cơn lốc cũng muốn vây khốn truyền nhân Thất Sát kiếm đạo ta hay sao?

Trong một cơn lốc màu đen, toàn thân Kiếm giả này bộc phát ra sát ý khủng bố vô cùng. Sát ý như kiếm ngưng tụ, không ngờ lại khiến cho cơn lốc màu đen đang xoay tròn kia hơi dùng lại.

Chợt, trong tiếng quát lạnh của Kiếm giả này, một kiếm đem toàn bộ sát ý cô đọng, chém về phía trước. Một kiếm này ẩn chứa sát khí ngập trời tới cực điểm, đồng thời còn có toàn bộ Tiên thiên kiếm khí và lực lượng Kim chi ý cảnh. Trực tiếp đánh ra một vết nứt nhỏ trên cơn lốc. Lúc này cả người Kiếm giả này hóa thành một đạo quang mang nhanh chóng lui ra.

- là người của Hắc Ưng kiếm phủ, nghe đồn hắn đạt được truyền thừa của Thất sát kiếm đạo, xem ra là thực.

Một ít thanh âm không nhỏ truyền vào trong tai không ít người, khiến cho tiếng sợ hãi thán phục liên tiếp vang vọng.

- Không ngờ là truyền thừa kiếm đạo, chỉ sợ lần này người lấy được lợi ích lớn nhất trong địa cung chính là hắn.

- Hừ, Thất Sát kiếm đạo thì sao chứ? Không Ngôn sư huynh Chân Viêm kiếm tông ta cũng đạt được truyền thừa của một môn kiếm đạo không tầm thường.

- Đừng có thấy người của Chân Viêm kiếm tông các ngươi nhận được truyền thừa là đã rất oai phong, Hắc Thủy kiếm tông ta cũng có người đạt được truyền thừa kiếm đạo.

Xoẹt một tiếng, kiếm khí hộ thể của Sở Mộ bị cơn lốc xé rách. Lực lượng cơn lốc đáng sợ xâm nhập tới, muốn xé rách thân thể Sở Mộ. Rốt cuộc hắn cũng chui vào bên trong phong nhãn.

Trường bào màu xanh trên người bị xé rách, trên cánh tay có một vết thương đủ để thấy được xương trắng, máu tươi ồ ồ chảy ra.

Nếu không phải vừa vặn, chỉ sợ hắn không chỉ có có một vết thương như vậy.

Hắn vội vàng lấy ra tạo huyết đan ăn vào, sau khi thôi động dược lực. Miệng vết thương bắt đầu cầm máu, từ từ khép lại.

- Tạm thời an toàn, nhưng mà phải thế nào mới có thể thoát khỏi cơn lốc này đây?

Sở Mộ thầm nghĩ, thông qua cơn lốc màu đen nhìn qua, mơ hồ có thể nhìn thấy không ít người đã phóng tới cung điện. Đang xông vào trong cánh cửa lớn kia.

- Dùng thực lực của ta không có cách nào phá vỡ cơn lốc, trừ phi như những người khác. Do chính cơn lốc phóng về phía cung điện.

Cơn lốc bao phủ Sở Mộ là cơn lốc cuối cùng trong mấy chục đạo cơn lốc màu đen. Nó đang chậm rãi đi về phía cung điện.

Sở Mộ dứt khoát cảm nhận lực lượng cơn lốc màu đen bốn phía.

Uy lực của cơn lốc màu đen này thập phần khủng bố, tràn ngập khí tức hủy diệt. Mà trong nháy mắt đó hộ thể kiếm khí vô hình bị cắt nát, làm tổn thương canhs tay, Sở Mộ có thể cảm nhận được rõ ràng bên trong ẩn chứa loại lực lượng xé rách khủng bố kia.

- Tìm hiểu cơn lốc màu đen này, có lẽ sẽ có trợ giúp đối với Tê Liệt ý cảnh của ta.

Âm thầm nói một tiếng. Sở Mộ phân đại bộ phận tâm thần tìm hiểu. Lưu lại một phần tâm thần nhỏ chú ý động tĩnh bốn phía.

Nhất tâm nhị dụng đối với hắn quá dễ dàng.

Lực lượng xé rách trong cơn lốc màu đen này quả thực vô cùng đáng sợ, Sở Mộ cũng không dám chạm tới quá gần. Chỉ có thể chậm rãi tìm hiểu rồi lại phân tích, lại so sánh với Tê Liệt ý cảnh của mình.

Trước đó Sở Mộ tìm hiểu Tê Liệt ý cảnh đều thông qua Kim chi ý cảnh và Phong chi ý cảnh mà bắt đầu. Nhưng lần này lại trực tiếp bắt đầu từ lực lượng xé rách. So với những lần trước đó càng thêm nhẹ nhõm.

Kể từ đó, không chỉ có giảm bớt đường vào, lại còn khiến cho Sở Mộ trực tiếp tiến vào tìm hiểu. Tìm hiểu so với những lần trước đó còn nhanh hơn một ít.

Cơn lốc màu đen nhanh chóng cuốn về phía cung điện. Lúc này toàn bộ Kiếm giả cũng đã tiến vào trong cung điện.

Cung điện cực lớn tổng cộng có bốn cánh cửa lớn, toàn bộ đều mở rộng. Chỉ cần có thể đáp xuống bên ngoài cung điện là có thể thông qua cánh cửa lớn đang mở rộng mà tiến vào trong.

- Xé rách tất cả, xé rách... Thì ra là thế... Không ngờ lại là như vậy.

Một loại lĩnh ngộ xuất hiện trong đầu Sở Mộ, kiếm quang màu vàng nhạt trong thế giới tinh thần không ngừng dao động, dường như có dấu hiệu tăng lớn lên.

Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy kiếm quang màu vàng nhợt tăng lên, tỏ vẻ Tê Liệt ý cảnh của Sở Mộ cũng lần nữa được lĩnh ngộ sâu sắc. Vốn ban đầu chỉ lĩnh ngộ ba thành hai, tăng lên tới ba thành ba.

Không nên xem thường trình độ lĩnh ngộ tăng lên như vậy, chỉ tăng lên một chút nhỏ nhoi nhưng thực lực chỉnh thể lại tăng lên không nhỏ.

Lúc này cơn lốc màu đen trùng kích vào cung điện rồi bị nghiền nát, Sở Mộ cũng thừa cơ rơi xuống biên giới cung điện. Đáng tiếc, nếu như dừng lại bên trong cơn lốc màu đen dài hơn một chút, chỉ sợ hắn sẽ tiếp tục tham ngộ được, đem Tê liệt ý cảnh tăng lên tới ba thành bốn, thậm chí là ba thành năm cũng không biết chừng.

Không có dừng lại, Sở Mộ nhanh chóng đi về phía cửa cung điện. Thân ảnh nhoáng lên, trực tiếp tiến vào trong cửa lớn cung điện.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)