← Ch.0383 | Ch.0385 → |
Người như vậy đi ra ngoài đều là một thân ngạo khí, có thể sẽ cho rằng trời là lão đại, ta là lão nhị. Tự cho mình là siêu phàm. Những người này, Hàn Diệp hắn ở trong Hám yêu thành nhiều năm như vậy cũng không phải là chưa từng thấy qua.
Không nghĩ tới Sở Mộ không chỉ không có loại ngạo khí này, ở chuyện không biết còn nghiêm túc thỉnh giáo, không ngại làm kẻ dưới học hỏi. Phẩm chất như vậy mới đáng để ngưỡng mộ.
- Người này nếu như không chết non, về sau thành tựu nhất định rất kinh người.
Hàn Diệp âm thầm nói.
Nghĩ tới đây vẻ mặt Hàn Diệp nghiêm túc, đối với Sở Mộ càng thêm coi trọng, vội vàng giải thích với Sở Mộ.
- Thế lực trong Hám yêu thành này vô số, rồng rắn lẫn lộn. Yếu có Kiếm giả kkhc, mạnh có Kiếm giả Nguyên cực cảnh.
Hàn Diệp vừa nói xong, hai mắt Sở Mộ sáng ngời. Quả nhiên trong Hám yêu thành này thực sự có Kiếm giả Nguyên cực cảnh, Hàn Diệp dường như không nhìn thấy tinh mang trong mắt Sở Mộ, tiếp tục nói:
- Chỉ có điều Kiếm giả Nguyên cực cảnh và Cửu Chuyển cảnh bình thường đều không xuất hiện. Người chủ trì sự vụ lớn nhỏ trong các thế lực căn bản là Kiếm giả Khí Hải cảnh và Hóa Khí cảnh viên mãn.
Sở Mộ không nói một lời, chỉ nghe, hắn cần thêm tin tức nhiều hơn nữa.
Đương nhiên hắn cũng có thể lựa chọn bỏ qua mà một mặt tu luyện. Nhưng mà thế giới Kiếm giả này tranh đấu quá nhiều, có đôi khi ngươi cũng không biết vì sao có người muốn giết ngươi, các loại phiền toái tùy thời đều có thể xuất hiện.
Đến lúc đó nếu như ngay cả nguyên nhân cũng không làm rõ, chẳng phải đột nhiên có cừu oán một cách khó hiểu hay sao?
- Tuy rằng nói thế lực trong Hám yêu thành vô số, nhưng mà thế lực được đặt trên mặt bàn bất quá chỉ có bảy tám. Trong đó có ba đại thế lực đứng đầu, theo thứ tự là Hồng Y hội, Huyễn Long trang và Viêm Hổ môn. Xuống thì có Cuồng Sư bang, Phi Linh bang, Côn bang, còn có Thiết Kiếm bang của ta cũng là một trong số đo. s
Hàn Diệp nói, trong mắt dường như có chút đắc ý. Có thể trong Hám yêu thành rồng rắn lẫn lộn kiến tạo một thế lực, hơn nữa còn là thế lực có thể đặt lên trên mặt bàn quả thực là một chuyện đáng để tự hào.
Bất quá Sở Mộ cũng không có chút kinh ngạc nào. Tu vi kiếm khí Hóa Khí cảnh viên mãn đỉnh phong đứng đầu một bang. Có thể nhìn ra được thực lực chỉnh thể của Thiết Kiếm bang cũng không có cường đại như vậy.
Về phần Hồng Y hội, Huyễn Long trang, Viêm Hổ môn gì đó. Cao thủ trong đó đoán chừng là Kiếm giả Khí Hải cảnh, cũng không biết có chỗ dựa là Kiếm giả Cửu Chuyển cảnh, thậm chí là Nguyên cực cảnh hay không.
- Sở huynh đệ, ba người huynh đệ giết chết hôm nay là người Cuồng sư bang.
Hàn Diệp nói thêm, đột nhiên nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, hi vọng nhìn được thứ gì đó ngoài vẻ mặt lạnh nhạt của Sở Mộ. Đáng tiếc, hắn phải thất vọng, vì vẻ mặt Sở Mộ vẫn lạnh nhạt như trước.
- Ba người kia trong Cuồng Sư bang có chút địa vị. Tin tức ngươi giết bọn hắn bây giờ nhất định đã bị bang chủ cuồng Sư bang kia biết rõ. Mặc kệ nói từ phía nào, người Cuồng Sư bang sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Hàn Diệp tiếp tục nói, vẫn nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, đáng tiếc vẻ mặt Sở Mộ vẫn bình tĩnh như trước.
- Sở huynh đệ lần đầu tiên tới Hám yêu thành này, đối với quy củ nơi này không có biết rõ. Có lẽ thực lực Sở huynh đệ cường đạ, nhưng mà song quyền nan tứ địch thủ. Trong Cuồng Sư bang có vô số bao thủ, một khi quyết định đối phó với Sở huynh đệ, chỉ sợ Sở huynh đệ sẽ gặp tình cảnh không tốt.
Hàn Diệp tăng thêm ngữ khí, dường như muốn Sở Mộ biết rõ tình cảnh của hắn hiện tại không xong tới cỡ nào.
Cố gắng của hắn dường như có hiệu quả, nhất thời Sở Mộ vô cùng kinh ngạc, hỏi:
- Vậy phải làm thế nào cho phải?
Hàn Diệp thấy biểu hiện này trên mặt Sở Mộ, trong mắt hiện lên sự vui vẻ, thầm nghĩ, cuối cùng vẫn là trẻ tuổi, còn không có chính thức đạt tới cảnh giới núi sụp trước mắt cũng không đổi sắc.
- Có hai phương pháp có thể giải quyết.
Hàn Diệp hắng giọng, giống như chiếm cứ thế thượng phong trên bàn đám phán vậy. Vẻ mặt hắn hưng phấn, nói:
- Loại phương pháp thứ nhất là ở trong Nghênh Phong khách điếm, chỉ cần ở trong khách điếm, cho dù là tam đại thế lực cũng không dám động thủ ở đây. Nghe nói lão bản Nghênh Phong khách điếm là một vị cường giả Nguyên cực cảnh, nếu ai dám động thủ trong khách điếm là trái với quy củ của Nghênh Phong khách điếm. Người vi phạm sẽ bị chém giết.
Trong mắt Sở Mộ hiện lên một vòng tinh mang, không ngờ Nghênh Phong khách điếm lại có chỗ dựa như vậy. Cho tới bây giờ, Nguyên cực cảnh là cảnh giới Kiếm giả mạnh nhất mà Sở Mộ biết được.
- Sở huynh đệ cũng biết trongHám yêu thành này có ba đại thế lực không thể trêu chọc đúng không? Nghênh Phong khách điếm này là một trong số đó.
Hàn Diệp cười ha hả, cảm thấy như mình đang nắm thế chủ động trong lần đàm phán với Sở Mộ, bộ dáng có chút hăng hái:
- Thế lực không thể trêu vào thứ hai chính là phủ thành chủ. Phủ thành chủ Hám yêu thành nhìn như bài trí, không có bất kỳ quyền lợi gì. Nhưng mà cuối cùng cũng là người vương thất Đại Khôn vương triều phái tới, thực lực của bản thân thành chủ không tầm thường. Trong phủ cũng không thiếu cao thủ, vạn bất đắc dĩ không nên đi chọc vào phủ thành chủ. Thế lực không thể trêu vào thứ ba chính là Dương gia thương hội. Dương gia thương hội không nhúng tay vào việc tranh đoạt của các thế lực trong Hám yêu thành, bọn hắn chỉ buôn bán. Đã từng có không ít Kiếm giả Khí Hải cảnh không có mắt muốn ăn cướp Dương gia thương hội. Kết quả vừa động thủ còn chưa thu hoạch được gì đã bị cao thủ Dương gia thương hội chém giết, một người cũng không còn sống.
Sở Mộ liền nhớ lại chi thương đội hắn từng gặp lúc mới vào Loạn Yêu nguyên, bên trên cờ xí của thương đội này có thêu một chữ Dương rất rõ ràng. Có lẽ đó chính là thương đội của Dương gia thương hội.
- Lại nói, vừa rồi ta đã nói qua phương pháp thứ nhất. Nhưng mà Sở huynh đệ đã tới đây, chắc hẳn cũng không chỉ muốn ở tỏng khách điếm. Cho nên phương pháp kia chẳng khác nào không có.
Hàn Diệp quay lại chủ đề chính, tiếp tục nói:
- Loại phương pháp thứ hai, gia nhập một thế lực không kém hơn Cuồng Sư bang. Kể từ đó cũng không sợ Cuồng Sư bang. Thất Kiếm bang ta tuy rằng thời gian thành lập không dài bằng Cuồng Sư bang, nhưng mà luận thực lực lại không kém Cuồng Sư bang chút nào. Hôm nay Hàn Diệp ta, bang chủ Thiết Kiếm bang chân thành mời Sở huynh đệ gia nhập Thiết Kiếm bang, trở thành một thành viên của Thiết Kiếm bang. Dùng thực lực của Sở huynh đệ hoàn toàn có thể đảm nhiệm chức vị trưởng lão của bổn bang.
*****
Rốt cuộc Hàn Diệp cũng nói ra mục đích hắn đi tìm Sở Mộ, hai mắt nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, tràn ngập quang mang nói bỏng. Nếu như không phải biết rõ ý tứ của Hàn Diệp, chỉ sợ Sở Mộ đã nghĩ Hàn Diệp này có ý với Sở Mộ hắn.
- Ta tới đây chỉ vì tu hành.
Sở Mộ trực tiếp trả lời, không có bởi vì Hàn Diệp nói nhiều như vậy mà trở nên mơ hồ không rõ.
Vẻ mặt Hàn Diệp khẽ giật mình, bình tĩnh nhìn Sở Mộ, chứng kiến vẻ kiên định trong mắt Sở Mộ. Hắn biết rõ đây là một người ý chí kiến định, sẽ không dễ dàng vì người khác mà thay đổi ý kiến.
- Đã như vậy, đó là Thiết Kiếm bang ta vô phúc. Nhưng mà nếu như Sở huynh đệ có việc gì cần trợ giúp cứ nói. Hàn Diệp ta nếu như có thể làm được nhất định sẽ không từ chối.
Hàn Diệp cũng là người sảng khoái, không dây dưa dài dòng, càng không có bởi vì Sở Mộ cự tuyệt mà xấu hổ.
- Tốt.
Sở Mộ mỉm cười, sơ bộ cảm thấy Hàn Diệp này có thể kết giao được. Về phần có thể kết giao tới trình độ nào thì phải xem Hàn Diệp rốt cuộc là dạng người gì.
- Ha ha, sảng khoái, nào, uống rượu dùng bữa.
Hàn Diệp vung tay lên, quả thực có vài phần khí phái của một bang chủ.
Vừa uống rượu dùng bữa, một mặt nói chuyện phiếm.
Không có cách nào làm Sở Mộ gia nhập Thiết Kiếm bang, Hàn Diệp chưa từ bỏ ý định. Trong lúc nói chuyện phiếm còn xảo diệu nói bóng gió, dò xét ngọn nguồn. Đương nhiên, luận tài ăn nói và thủ đoạn kết giao Sở Mộ quả thực không bằng Hàn Diệp, nhưng mà Hàn DIệp nói chuyện với Sở Mộ cũng có cảm giác như hai gã kiếm giả đấu kiếm vậy.
Sở Mộ trong nháy mắt đã nắm bắt ý tứ trong mỗi một câu nói của Hàn Diệp, nắm bắt được trọng điểm. Hơn nữa còn dùng từ ngữ ngắn gọn nhất mà trực tiếp trả lời. Giống như là xuất kiếm phản kích, mỗi một câu đều như một thanh kiếm khí sắc bén. Sau khi dùng bữa, Hàn Diệp ngoài biết rõ cái tên Sở Mộ ra, những thứ khác cũng không tìm hiểu được. Trái lại Sở Mộ từ trong lúc nói chuyện phiếm với Hàn Diệp thu được không ít tin tức quan trọng từ Hám yêu thành, lại khiến cho nhận thức của Sở Mộ về Hám yêu thành càng thêm sâu sắc.
Từ đâu tới đây? Thuộc về gia tộc, thế lực gì? Tu vi kiếm khí rốt cuộc thế nào? Thực lực mạnh ra sao? Tất cả mọi thứ Hàn Diệp đều không biết rõ.
Hàn Diệp không khỏi dùng ánh mắt cổ quái nhìn qua Sở Mộ, thầm nghĩ ngoài bộ da trẻ tuổi này bên trong là một lão quỷ hay sao? Hắn chưa bao giờ trải qua đoạn kinh nghiệm như hôm nay. Vắt hết óc muốn thăm dò chi tiết đối phương lại không thể tìm hiểu được gì. Đối phương thường thường dùng một câu nói vô cùng đơn giản đã quấy rầy tiết tấu của hắn. Lại khiến cho hắn không thể không suy nghĩ lại.
Chuyện này khiến cho hắn cảm thấy, so với đấu kiếm với một cao thủ kiếm thuật còn mệt mỏi hơn.
- Đấu kiếm...
Linh quang trong đầu Hàn Diệp lóe lên, thầm nghĩ trong lúc hắn và Sở Mộ nói chuyện không phải như là một hình thức đấu kiếm khác hay sao? nghĩ tới đây, Hàn Diệp đột nhiên cảm thấy bình cảnh của mình hơi lỏng lẻo.
- Sở huynh đệ, hôm nay nói chuyện với ngươi ta có thu hoạch rất nhiều. Ngày sau nếu như có phiền toái gì, cầm khối Thiết Kiếm lệnh này tới bổn bang. Chỉ cần là chuyện bổn bang làm được, tuyệt đối sẽ không từ chối.
Hàn Diệp lập tức đứng dậy, lấy ra một khối kiếm lệnh màu nâu rồi đưa cho Sở Mộ. Một mặt nhanh chóng nói:
- Ta cảm thấy bình cảnh kiếm thuật của ta sắp đột phá, ta cáo từ trước, ngày sau gặp lại.
Sở Mộ nhìn Thiết Kiếm lệnh, cười cười, tiện tay thu vào trong oản luân không gian trung phẩm, rồi sau đó đứng dậy đi ra khỏi sương phòng.
Đến Hám yêu thành này, vốn gặp ba Kiếm giả muốn vơ vét tài sản của mình, Sở Mộ ra tay đánh chết. Sau đó lại ngủ một hồi trong phòng. Hiện tại Sở Mộ không có ý định trở về phòng, mà đi xuống dưới lầu.
Có nhiều thứ tai nghe không bằng mắt thấy, ra ngoài lịch lãm rèn luyện cũng không phải chỉ mỗi chiến đấu không. Tất cả những thứ tai nghe mắt thấy ven đường đều là một bộ phận không thể thiếu trong quá trình rèn luyện.
Ví dụ như tận mắt nhìn thấy cuộc chiến giữa Toái Kim kiếm hào và Cuồng Long kiếm hào, Sở Mộ có thu hoạch cực lớn. Ví dụ như Hàn Diệp sau khi nói chuyện phiếm với Sở Mộ một phen, từ trong đó có lĩnh ngộ, sắp sửa đột phá bình cảnh kiếm thuật.
Vạn vật trong thiên địa đều có đạo lý tồn tại của nó, mà ngay cả một hạt bụi nói không chừng cũng ẩn chứa huyền diệu nào đó. Một khi hiểu ra đạo lý nào đó, có lẽ trong nháy mắt sẽ có thu hoạch. Đối với hiện tại và tương lao của bản thân đều có trợ giúp cực lớn.
Lầu một vẫn náo nhiệt như tước, nhân sinh huyên náo, Sở Mộ liếc mắt đảo qua rồi đi tới cửa lớn của khách điếm.
Ở một cái bàn trong lầu một có một Kiếm giả trung niên nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, mang theo mấy phần nghi hoặc, rồi sau đó ánh mắt nhanh chóng nhìn vào Tốc không kiếm trong tay trái của Sở Mộ, toàn thân chấn động. Vội vàng thấp giọng nói với mấy Kiếm giả bên cạnh.
Lập tức mấy Kiếm giả kia lục tục đứng dậy, Kiếm giả bên cạnh cũng đứng dậy theo, vẻ mặt âm trầm ra khỏi Nghênh Phong khách điếm, đuổi theo Sở Mộ.
Sở Mộ từ từ đi bộ trên đường phố Hám yêu thành, luận hỗn loạn, Hám yêu thành còn hơn Biên Hoang thành nhiều. Luận thực lực Kiếm giả, có lẽ còn trên Biên Hoang thành. Dù sao Kiếm giả nơi này thường xuyên chém giết với yêu thú, có thể sống sót được chứng minh thực lực bọn hắn không tầm thường.
- Ngươi xác định là hắn chứ?
- Tuy rằng người không giống, nhưng mà thanh kiếm khí kia ta nhận ra. Cho dù không phải người nọ thì tuyệt đối có liên quan tới hắn ta.
- Tốt, bắt hắn cho ta.
Sau khi nói chuyện một phen, hơn mười Kiếm giả tăng tốc độ, một bộ phận vượt qua Sở Mộ rồi chặn đường. Một bộ phận khác thì tạo thành vòng vây chung quanh Sở Mộ, vây Sở Mộ vào bên trong.
Sở Mộ liếc mắt đảo qua, hơn mười Kiếm giả này đều có tu vi Hóa Khí cảnh, từ nhập môn tới đại thành đều có.
- Tiểu tử, chính là ngươi giết ba vị huynh đệ bổn bang đúng không?
Kiếm giả Hóa Khí cảnh đại thành cầm đầu dùng vẻ mặt hung ác, trừng mắt nhìn Sở Mộ nói. Kiếm giả đang đi đường chung quanh liên tục lùi lại, ngừng thở.
- Người nọ là ai, không ngờ lại xui xẻo như vậy. Bị người Cuồng Sư bang nhìn chằm chằm vào.
- Không rõ ràng lắm, nghe qua dường như là giết người Cuồng Sư bang cho nên mới bị bọn hắn nhìn chằm chằm vào.
- Ta biết rồi, hắn là gia hỏa rách rưới hôm nay. Ta còn tưởng rằng là một hán tử, không ngờ lại là một tiểu ca trẻ tuổi.
← Ch. 0383 | Ch. 0385 → |