Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1066

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1066: Nắm giữ kiếm pháp! Đột phá quy tắc
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Sở Mộ phát hiện nơi này có một loại lực lượng không tên, khiến cho hắn không có cách nào bay được, chỉ có thể triển khai thân pháp, nhanh chóng chạy thật nhanh về phía trước.

Dọc đường đi, không ngờ không gặp bất kỳ nguy hiểm nào. Điều này khiến Sở Mộ cảm thấy rất ngạc nhiên. Hắn lại không dám thả lỏng cảnh giác.

Mười năm qua, có không biết bao nhiêu người xông qua ải, lại không có người nào có thể xông qua. Điều này đủ để nói rõ mức độ khó khăn khi xông qua Ngũ Hành Thiên Quan.

Chạy vội một đoạn về phía trước, Sở Mộ phát hiện, con đường phía trước biến hóa. Con đường lát đá xanh đã biến thành màu vàng, vô cùng chói mắt. Cây cối ở hai bên xung quanh đã biến thành màu vàng, giống như được làm bằng kim loại.

Ngay cả khoảng không bên trên hình như cũng bị nhuộm thành màu vàng. Trong đó tràn ngập lực kim nồng đậm, chấn động mãnh liệt, cảm giác phong quang sắc bén. Dường như có vô số vô hình kiếm đang không ngừng cắt qua ở bên trong không khí.

Trong lòng Sở Mộ thầm rùng mình. Theo bản năng, hắn cảm giác được nguy hiểm.

Ở phía trước hắn có một bóng người màu vàng, độ cao khoảng chừng bằng một người bình thường, sắc mặt lạnh lùng. Trong đồng tử hiện ra màu vàng nhạt, hoàn toàn không mang theo chút cảm xúc nào. Trong tay hắn nắm một thanh trường kiếm cũng là màu vàng. Hắn đang từng bước một đi về phía Sở Mộ.

Theo bước chân bóng người màu vàng kia đi tới, kim lực ở bốn phía xung quanh dường như bị dẫn dắt, đều vội vàng lao tới, lại hóa thành một trận gió bão lực lượng kim thổi về phía Sở Mộ. Thời điểm xẹt qua gần người Sở Mộ lúc, không ngờ khiến cho hắn cảm giác được một chút sắc bén.

Lực thần niệm tản ra, bao trùm ở trên thân người mặc áo giáp màu vàng kia, Sở Mộ hoàn toàn không có cảm giác được chút sức sống nào. Trong lòng hắn thầm chấn động. Hắn biết, người màu vàng kia không phải chân chính là con người, mà là một hình nhân, một vị hình nhân tràn ngập kim lực nồng đậm.

- Kiếm Vương tứ tinh!

Đồng tử Sở Mộ co lại. Hình nhân kim kiếm này phát ra lực lượng chấn động, khiến cho Sở Mộ biết cấp bậc của nó tương đương với Kiếm Vương tứ tinh.

Hình nhân kim kiếm từng bước một đi tới, tốc độ chợt tăng vọt, hóa thành một luồng ánh sáng màu vàng. Trường kiếm vung lên, một kiếm đâm ra. Lực kim ở bốn phía xung quanh bị dắt, hóa thành kim quang đáng sợ lao đến. Một loại phong quang cực hạn, hình như phải đâm thủng toàn thân Sở Mộ.

Trong chớp mắt, kiếm của hình nhân kim kiếm, liền đâm tới trước mặt Sở Mộ. Một kiếm này chỉ thuần túy là đâm tới một cái, ẩn chứa là lực kim thuần túy, không hề pha tạp.

Bước chân Sở Mộ có chút lui lại. Kiếm ra khỏi vỏ, một kiếm gạt kiếm của hình nhân kim kiếm ra, đánh ngược lại.

Hắn mơ hồ biết, cái gọi là xông qua Ngũ Hành Thiên Quan, chắc là đánh bại cường địch ngăn chặn.

Vị hình nhân kim kiếm này có thân thể mạnh mẽ hơn so với Sở Mộ, lực lượng cũng mười phần cường đại, sẽ không thua kém so với Sở Mộ là bao nhiêu. Hơn nữa hình nhân không sợ đau cũng sẽ không biết mệt. Chỉ cần có năng lượng, là có thể chiến đấu.

Lấy thực lực của Sở Mộ, Kiếm Vương ngũ tinh đỉnh phong bình thường cũng không phải là đối thủ của hắn. Vị hình nhân kim kiếm này tuy rằng lợi hại, nhưng chung quy chỉ là cấp bậc Kiếm Vương tứ tinh. Nếu như Sở Mộ nguyện ý, trong vòng ba chiêu, có thể đánh bại vị hình nhân kim kiếm này.

Chỉ là sau khi giao đấu hai chiêu, Sở Mộ phát hiện vị hình nhân kim kiếm này thi triển ra kiếm pháp vô cùng tinh diệu. Tuy rằng đi thẳng về thẳng, kiên cường sắc bén, lại có một loại cảm giác huyền ảo.

- Chỉ là một loại quy tắc lực lượng kim. Tối đa cũng tương đương với kiếm pháp Nhân cấp trung giai, nhưng hoàn toàn tự nhiên. Hiển nhiên là kiếm pháp xuất phát từ kiếm giả cực kỳ cao thâm. Suy diễn đối với lực lượng kim vô cùng độc đáo sâu sắc.

Sở Mộ vừa đấu cùng vị hình nhân kim kiếm này, vừa cẩn thận quan sát, âm thầm suy nghĩ.

Hắn tu luyện qua kiếm thuật kim. Hiện tại hình nhân kim kiếm thi triển ra kiếm pháp, có chút mùi vị của kiếm thuật kim. So với kiếm thuật kim càng huyền ảo hơn gấp trăm, gấp ngàn lần.

Thấy cái mình mong muốn được thử, Sở Mộ dự định học tập môn kiếm pháp này. Trực giác nói cho hắn biết, môn kiếm pháp này sẽ có trợ giúp không hề nhỏ đối với mình.

Hình nhân kim kiếm thi triển ra kiếm pháp, tới tới đi đi chỉ có một chiêu. Chính là đâm thẳng. Nhìn như đơn giản, kì thực có huyền diệu khác.

Sở Mộ không ngừng quan sát, phát huy ngộ tính vô cùng cường đại của hắn. Thông qua tự mình va chạm, hắn không ngừng tìm hiểu, dần dần theo đó hiểu ra tinh nghĩa ẩn chứa bên trong một kiếm kia.

- Đây là một chiêu trong một môn kiếm pháp. Kiếm pháp cũng không hoàn chỉnh. Ta chỉ có thể tìm hiểu đến đó.

Sau một lát, Sở Mộ không thể không tiếc nuối, trực tiếp thi triển ra Cuồng Phong Khoái Kiếm, mười tám kiếm sắc bén vô cùng, cuồng phong rít gào, trực tiếp xé nát thân thể cường đại của hình nhân kim kiếm.

Nắm chặt thanh kiếm trong tay, Sở Mộ không lập tức đi tới, mà đứng tại chỗ nhắm hai mắt hồi tưởng lại. Sau mười hơi thở, hắn đâm ra một kiếm, lại có vài phần giống như hình nhân kim kiếm xuất kiếm. Lực kim ở bốn phía xung quanh đều bị dẫn dắt, phong quang ép người.

- Không được. Vẫn thiếu cái gì đó.

Sở Mộ lại lắc đầu.

Hắn biết thiếu cái gì. Rất đơn giản, hắn không có kiếm pháp kiếm phổ, chỉ thông qua quan sát và tiếp xúc. Kiếm pháp lại chỉ là một chiêu trong đó, không hoàn chỉnh. Bởi vậy hắn mới có loại cảm giác thiếu cái gì đó như vậy.

Sở Mộ thu kiếm lại, tiếp tục đi tới phía trước. Bốn phía xung quanh vẫn tràn ngập lực kim nồng đậm tới kinh người. Đồng thời càng đi về phía trước, hình như càng thêm nồng đậm.

Bóng người màu vàng thứ hai xuất hiện ở trong mắt Sở Mộ. Giống với trước đó, bóng người màu vàng này cũng bước chân đi về phía Sở Mộ. Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh. Cuối cùng đã hóa thành một đạo kim quang phá không lao tới.

Kiếm đâm ra. Không ngờ chính là một chiêu của hình nhân kim kiếm đầu tiên kia, chỉ có điều càng thuần thục càng tinh diệu hơn. Uy lực cũng càng mạnh mẽ hơn vài phần.

Sở Mộ xuất kiếm, một kiếm xoay tròn, một kiếm lại vung ra. Ngay lập tức hình nhân kim kiếm phản kích, thi triển ra kiếm pháp khác với chiêu thứ nhất. Trong lòng Sở Mộ thầm vui mừng. Hắn lại một lần nữa đấu cùng hình nhân kim kiếm này.

Cái này hình nhân kim kiếm, ngoại trừ nắm giữ một chiêu kia ra, cũng nắm giữ chiêu thứ hai, đồng thời càng cao thâm hơn so với chiêu thứ nhất, uy lực cũng càng thêm cường đại.

*****

Dưới sự chiến đấu kịch liệt, Sở Mộ dần dần học được chiêu thứ hai. Đồng thời, cũng cho Sở Mộ một loại cảm giác không hoàn chỉnh thiếu sót cái gì đó. Hắn nghĩ đến, sẽ còn có chiêu thứ ba.

Cuồng Phong Khoái Kiếm lại một lần nữa thi triển ra. Vị hình nhân kim kiếm này đạt tới cấp bậc Kiếm Vương tứ tinh, đã bị đánh bại dưới kiếm của Sở Mộ.

Hắn ở tại chỗ thi triển ra hai chiêu kiếm pháp, thật sự có vài phần thú vị. Hắn tiếp tục đi tới, gặp phải vị hình nhân kim kiếm thứ 3.

Chiêu thứ nhất chiêu thứ hai liên tục thi triển ra. Ngay sau đó, chiêu thứ ba cũng được thi triển ra. Lực kim ở bốn phía xung quanh hoàn toàn được dẫn dắt, dường như bám vào phía trên kim kiếm kia, hóa thành kiếm lớn đáng sợ màu vàng, giống như phá núi chặt biển chém về phía Sở Mộ, phong quang sắc bén không thôi.

Thần sắc Sở Mộ biến đổi. Uy lực của một chiêu này còn hơn cả tổng thể của hai chiêu trước, Thật sự mạnh mẽ. Cũng may vị hình nhân kim kiếm này chỉ là cấp bậc Kiếm Vương tứ tinh. Nếu như là Kiếm Vương ngũ tinh, vậy sẽ khó giải quyết.

Trong lòng thoáng động, Sở Mộ vội vàng né tránh. Kiếm lớn đáng sợ màu vàng phá không chém qua. Sương mù màu vàng trôi nổi ở trong không khí bị chém ra một khe rãnh, giống như trời đất bị xé rách ra một vết thương, đập vào mắt trông thật kinh người.

Sở Mộ cũng đã quen mắt. Vị hình nhân kim kiếm thứ 3 thi triển ra ba chiêu, nhất thời cho hắn một loại cảm giác hoàn chỉnh. Đây chính là cả môn kiếm pháp.

Cùng vị hình nhân kim kiếm này chiến đấu, Sở Mộ vừa học tập vừa bắt đầu tìm hiểu. Với ngộ tính vô cùng cường đại, lại thêm hai chiêu trước đó đa tìm hiểu ra, làm cơ sở, bản thân lại nắm giữ quy tắc kim, khiến được Sở Mộ thế giống như chẻ tre.

Sau một lát, Sở Mộ thành công nắm giữ được chiêu thứ ba, đồng thời bắt đầu thông hiểu đạo lí của ba chiêu. Một loại cảm giác sáng tỏ thông suốt tự nhiên sinh ra.

Sở Mộ không ngờ thay đổi kiếm pháp trước đó, sử dụng kiếm pháp tương đồng với hình nhân kim kiếm, cùng vị hình nhân kim kiếm này chiến đấu kịch liệt. Trong lúc nhất thời, hai bên không thể phân rõ hơn thua.

Nhưng theo cuộc chiến đấu diễn ra, hai bên không ngừng xuất kiếm, lĩnh ngộ của Sở Mộ không ngừng sâu sắc hơn. Dần dần, kiếm pháp của Sở Mộ càng lúc càng thành thạo, uy lực cũng càng lúc càng lớn mạnh.

Hình nhân là chết, người là sống. Nhất là Sở Mộ đã thật sự học được môn kiếm pháp này. Hắn bổ ra một kiếm, hóa thành kiếm lớn đáng sợ màu vàng, phá núi ngăn biển, trực tiếp chém hình nhân kim kiếm ra thành hai khúc.

- Ngũ Hành Thiên Quan này quả nhiên kỳ diệu.

Sở Mộ cười nói. Xông qua ải, khiến cho hắn vừa học được một môn kiếm pháp. Có lẽ phẩm cấp không cao, lại cho Sở Mộ cảm giác thực dụng.

Hắn không có vội vàng tiếp tục xông về phía trước, mà dừng lại ở tại chỗ, hai mắt nhắm lại, cẩn thận hổi tưởng lại cuộc chiến đấu với ba vị hình nhân kim kiếm cùng với lần cuối cùng khi mình thi triển ra môn kiếm pháp này chiến đấu với vị hình nhân kim kiếm thứ ba.

Thông hiểu đạo lí, Sở Mộ giơ kiếm lên, một kiếm đâm ra. kim quang lợi hại vô cùng phá không, xuyên thủng hư không. Sương mù màu vàng nhạt bị đâm thủng, giống như một con đường chân không.

Chiêu thứ nhất, chiêu thứ hai, chiêu thứ ba. Từng chiêu từng chiêu một được thi triển ra, lặp lại hết lần này tới lần khác. Các loại cảm ngộ, nhất thời giống như dòng suối trào ra. Không hiểu tại sao, lực quy tắc kim bên trong thế giới tinh thần co lại lớn lên. Trong lúc đó kim quang phun ra nuốt vào, hình như sắp phát sinh biến hóa gì đó. Cùng lúc đó, sương mù màu vàng nhạt bên ngoài chính là thuần túy lực lượng kim theo sóng gió nổi lên.

- Chém!

Một chiêu cuối cùng thi triển ra, mang theo uy lực còn sót lại của mỗi chiêu trước mặt, ngưng tụ ở trên một kiếm này, lập tức hóa thành một thanh kiếm lớn màu vàng có chiều dài đạt đến mười thước, giống như từ lúc khai thiên lập địa, chém về phía trước.

Một âm thanh rất chói tai vang lên. Trong không gian phía trước dường như bị một kiếm này của Sở Mộ bổ ra, thẳng tắp rõ ràng. Một loại cảm giác đột phá, xông lên đầu...

- Lý chấp sự, tình huống bây giờ thế nào?

Ngũ Hành Thiên Quan bên ngoài lối vào vòng xoáy, có Kiếm Vương hỏi thăm chấp sự Ngũ Hành Kiếm Tông.

- Không có tin tức truyền đến. Người này còn đang ở bên trong Ngũ Hành Thiên Quan.

Sau khi Lý chấp sự trầm ngâm một chút, nói.

- Vẫn ở bên trong sao?

- Cũng đã qua hơn một canh giờ. Không chết cũng không có thông qua.

- Ta đoán, hắn nhất định là dừng ở bên trong, không đi tới.

- Hừ, tên hỗn đản này, khiến cho chúng ta ở chỗ này chờ đợi. Chờ hắn đi ra, ta nhất định phải giáo huấn hắn một trận.

- Nói không chừng ngươi không cơ hội này đâu. Hắn sẽ chết ở bên trong.

Sở Mộ có giống như bọn họ suy nghĩ hay không, đợi ở bên trong Ngũ Hành Thiên Quan không chịu đi tới?

Không, hắn vẫn luôn đi về phía trước.

Đánh tan ba vị hình nhân kim kiếm, học được một môn kiếm pháp có liên quan mật thiết cùng lực lượng kim, Sở Mộ cảm giác được mình đã nắm giữ đối với quy tắc kim, đột phá gông cùm xiềng xích nào đó, đạt tới một độ cao mới. Hắn chỉ cảm thấy mình phát huy quy tắc lực lượng kim vô cùng nhuần nhuyễn.

Giai đoạn thứ hai của cửa thứ nhất, là một mảnh rừng cây xanh um tươi tốt. Cổ thụ che trời chỗ nào cũng có. Sở Mộ dường như đi vào một cánh rừng rậm nguyên thủy. Ở chỗ này, hắn không cảm giác được những lực lượng khác. Chỉ có lực mộc chấn động vô cùng nồng đậm.

Không ngờ lực mộc này nồng đậm đến trình độ kinh người, hình thành sương mù màu xanh nhạt dùng mắt thường có thể thấy được đang phiêu đãng ở trong không khí.

Tim đập mạnh. Cây nhỏ cắm rễ ở trong trái tim, bản nguyên mộc đột nhiên tản ra một lực hút cường đại. Sương mù màu xanh nhạt quanh thân Sở Mộ thuần túy là lực mộc bừng bừng sức sống lập tức bị hấp thu, từ lỗ chân lông trên thân thể Sở Mộ tràn vào trong cơ thể, nhanh chóng đi tới bản nguyên tương mộc ở buồng tim, hút vào bên trong cây nhỏ, trở thành chất dinh dưỡng cho cây nhỏ.

Lực mộc tinh thuần nồng đậm chảy xuôi qua toàn thân Sở Mộ, lực sinh cơ bừng bừng, lần lượt gột rửa thân thể của hắn. Trong lúc vô tình thân thể của hắn từ từ được tăng cường.

Khí lực cường hóa cũng không rõ ràng. Rõ rệt nhất chính là nâng cao năng lực tự lành và tính dẻo dai của cơ bắp cùng với tĩnh mạch xương cốt nội tạng trong thân thể.

Sở Mộ đứng tại chỗ, để cho bản nguyên gỗ không ngừng hấp thu lực mộc ở bốn phía xung quanh, mãi đến sau khi cực hạn, liền tiếp tục đi tới.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)