Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1393

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1393: Luyện Tức Thuật
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Nắm khối tinh thạch màu lam sẫm bất quy tắc này trong tay, Sở Mộ nhịn không được cười to.

Lúc trước ở bên trong cấm địa, trong Kiếm Thần Tôn Tọa hắn thu được truyền thừa cuối cùng, bí pháp kinh thế Kiếm Thiên Địa Hạ Bán Bộ. Muốn tu luyện tầng thứ nhất, cần rất nhiều bảo vật trợ giúp. Tuyệt đại đa số bảo vật đều tương đối dễ dàng thu được. Giống bây giờ, Sở Mộ đã hoàn toàn có đầy đủ. Duy chỉ có có năm loại bảo vật trân quý nhất. Đó là tinh hoa ngũ hành.

Trong đó, mộc là một loại tinh hoa hệ mộc trong ngũ hành. Ngoài nó ra, hiện tại hắn nhận được tinh phách của biển. Đó là một loại tinh hoa hệ thủy. Có cái thứ hai. Chỉ cần lại nhận được ba loại tinh hoa khác, hắn liền có thể tu luyện tầng thứ nhất của bí pháp kinh thế.

Sắc trời xanh thẳm, vô biên vô hạn. Nhiều đám mây trắng thưa thớt phiêu đãng, an nhàn thảnh thơi hoàn toàn không có chút phiền não nào.

Lam Hải mênh mông vô bờ rộng lớn mạnh mẽ, ẩn chứa vô số thần bí. Đảo nhỏ phân bố dày đặc, giống như những vì sao lập lòe ở phía trên bầu trời.

Một đại đội Tiễn Ngư Tộc từ phía xa bay nhanh đến. Cái đầu sắc bén dễ dàng phá vỡ nước biển ngăn cản, văng lên những bọt nước nặng nề màu trắng, phân ra thành hai bên.

Đội Tiễn Ngư Nhân này có khoảng chừng hơn mấy trăm người. Vừa nhìn thấy hoang đảo, tất cả đều lao qua, phóng người nhảy một cái đã rời khỏi mặt nước, hạ vào phía trên hoang đảo.

- Lục soát.

Đội trưởng Tiễn Ngư Nhân hạ lệnh, lúc này mấy trăm Tiễn Ngư Nhân ba người phân ra làm một tổ chia nhau ra, lục soát cả hoang đảo.

Hoang đảo không lớn. Rất nhanh bọn họ đã lục soát xong. Tiễn Ngư Nhân vẫn không phát hiện ra động phủ tạm thời. Tất cả đều rời khỏi đó. một tòa hoang đảo nho nhỏ như vậy, bọn họ cũng không ôm hi vọng gì. Chỉ là một loại ý nghĩ không thể bỏ sót, không buông tha mà thôi.

Thời gian ngắn ngủi chưa tới mười ngày, trước đó có tộc nhân Tiễn Ngư du ngoạn sơn thuỷ hoang đảo lục soát. Sau khi bọn họ rời đi không lâu sau, lại có một đám Niết Bàn Cảnh Nhân tộc đi tới hoang đảo lục soát một phen. Bọn họ không thu hoạch được gì, rời khỏi đó. Sau đó, lại có một đội người của Sa tộc giá lâm.

Ngày thứ mười một, hoang đảo bị phá hỏng. Tiếng nổ vang lên bốn phía. Cả hoang đảo vỡ vụn ra. Động phủ tạm thời không bị ảnh hưởng đến, nhưng đám người Sở Mộ cũng biết, không thể tiếp tục ở lại đây được nữa. Bọn họ phải rời khỏi đây.

Chỉ là, nên rời đi như thế nào?

Mà ra ngoài như vậy, rất dễ bị phát hiện, bị biến thành mục tiêu săn đuổi.

- Chủ nhân, tộc của ta có một bí thuật, có thể thay đổi hình thể tướng mạo thậm chí khí tức.

Nô bộc Minh Thần Tộc Minh Lưu nói.

- Chúng ta có thể tu luyện được không?

Sở Mộ hỏi. Ý của hắn là Nhân tộc có thể tu luyện Minh Thần thuật của Minh Thần tộc sao?

- Ta cũng không biết rõ ràng. Chủ nhân có thể thử một lần.

Minh Lưu nói:

- Thuật này tên là Minh Tức Thuật. Đạt tiểu thành có thể thay đổi hình thể tướng mạo. Đại thành có thể thay đổi khí tức.

Nói xong, Minh Lưu truyền thuật này cho Sở Mộ. Sau đó, hắn có chút do dự, lại truyền cho ba người Mai Lâm. Hiện tại bọn họ là châu chấu xâu trên cùng một sợi dây.

- Minh Tức Thuật...

Sau khi Sở Mộ hiểu rõ nội dung, nhanh chóng đọc qua một lần. Hắn phát hiện trong đó quả nhiên có huyền diệu.

Chủng tộc khác nhau, không hề cùng văn hóa. Đó là sáng tạo được tích lũy lại từng chút một từ khi chủng tộc bắt đầu sinh ra, trải qua vô số năm phát triển, vô số năm sinh sôi nảy nở, hình thành văn hóa truyền thừa hoàn chỉnh rộng lớn.

Minh Thần thuật là do Minh Thần tộc sáng tạo ra, căn cứ vào văn hóa thuật pháp của Minh Thần tộc. Đối với Minh Thần tộc mà nói, muốn hiểu không khó. Nhưng đối với Nhân tộc chưa từng nghiên cứu qua văn hóa Minh Thần tộc mà nói, có một loại cảm giác nhìn thiên thư.

Cho dù Sở Mộ có ngộ tính kinh người. Lúc này hắn đọc Minh Tức Thuật cũng cảm thấy không hiểu được rõ ràng lắm, giống như lọt vào trong sương mù, khó có thể hiểu được. Sở Mộ còn như vậy, càng chưa nói tới đám ba người Mai Lâm. Bọn họ hoàn toàn không hiểu được gì cả.

- Minh Lưu, ngươi giải giải kỹ về Minh Tức Thuật một lượt đi.

Sở Mộ nói.

- Vâng, chủ nhân.

Minh Lưu cẩn thận giảng giải. Trong này liên lụy tới văn hóa của Minh Thần tộc. Chỉ có điều hắn biết nói ngôn ngữ của Nhân tộc, đối với văn hóa Nhân tộc có chút hiểu rõ. Bởi vậy trong lúc giải thích cặn kẽ, hắn cố gắng hết sức sử dụng giải thích gần với Nhân tộc.

Chỉ là, văn hóa trong đó rõ ràng vẫn có rất nhiều điểm vô cùng khác thường. Ba người Mai Lâm nghe vẫn không hiểu ra sao. Thật ra trong lúc Minh Lưu giải thích cặn kẽ, Sở Mộ lấy ngộ tính siêu cường của mình kết hợp văn hóa Nhân tộc và nội tình của bản thân, so sánh tham khảo từng cái, tiến hành tìm hiểu từng chút một.

Sau khi Minh Lưu giảng giải xong, Sở Mộ đã hiểu được hai phần. Đây là một khởi đầu rất tốt.

Hoang đảo bị phá nát, cũng có lợi ích của nó. Chính là ngay cả có Nhân tộc Hải tộc khác đi ngang qua, cũng sẽ không ở lại lâu. Bọn họ chỉ liếc mắt nhìn, lực thần niệm đảo qua một cái, không có phát hiện gì liền nhanh chóng rời khỏi đó.

Trong khoảng thời gian an toàn này, đã cho đám người Sở Mộ một thời gian vô cùng tốt để tìm hiểu. Sở Mộ từng bước tìm hiểu Minh Tức Thuật, lấy phương thức Nhân tộc để tìm hiểu. Ba thành... Bốn thành...

May là, Minh Tức Thuật ở bên trong Minh Thần tộc cũng không phải Minh Thần thuật gì đó quá mức cao thâm khó dò. Đó chỉ là một loại tương đối bình thường. Sau khi trải qua hơn nửa tháng, Sở Mộ cuối cùng đã tìm hiểu được tới chín phần Minh Tức Thuật. Còn lại một phần, dù hắn làm thế nào cũng có không cách nào tìm hiểu được. Nguyên nhân vẫn bởi vì Sở Mộ chưa từng nghiên cứu qua văn hóa của Minh Thần tộc.

Bất luận ngộ tính của ngươi kinh thiên như thế nào, thiếu văn hóa lắng đọng, thiếu nội tình, cuối cùng chỉ giống như lục bình không có rễ.

Mặc dù trí năng tìm hiểu đến chín thành, nhưng đã đủ rồi. Bởi vì Sở Mộ không dự định nghiên cứu thấu đáo văn hóa Minh Thần tộc. Hắn chỉ là muốn thay đổi một chút khí tức bên ngoài của mình là đủ.

Lấy văn hóa của Nhân tộc và nội tình của bản thân, kết hợp với nội dung Minh Tức Thuật cùng với hiểu được chín thành, cuối cùng hắn tự mình nghĩ ra ra một môn thuật mới. Sở Mộ đặt tên nó là là Luyện Tức Thuật.

Luyện Tức Thuật mới thành lập, tất nhiên không thể hoàn thiện được như với Minh Tức Thuật. Chỉ có điều hiện nay đã đủ rồi.

*****

Sở Mộ truyền thụ Luyện Tức Thuật cho ba người Mai Lâm Văn Phi và Long Dực. Những người này có thể thành tựu Kiếm Thánh, ngộ tính thiên phú của bản thân không kém. Nhận được Sở Mộ truyền thụ, bọn họ rất nhanh đã hiểu Luyện Tức Thuật đồng thời học được.

Minh Lưu có Minh Tức Thuật, so với Luyện Tức Thuật cao minh hơn vài phần, tất nhiên không cần phải học Luyện Tức Thuật.

Minh Lưu thi triển Minh Tức Thuật, khí tức trên người nhất thời thay đổi. Khí tức ban đầu vốn là âm hàn lạnh giá. Khí tức bây giờ, lại có vài phần bình thản, hoàn toàn không giống nhau.

Về phần hình dáng bên ngoài, toàn thân Minh Thần tộc từ trước đến nay đều dùng áo bào đen bao bọc lấy toàn thân, chưa từng thay đổi qua. Chỉ có điều lần này lại phải thay đổi. Vì vậy, Minh Lưu đổi áo bào đen, biến thành toàn thân mặc trường bào màu xám, không che kín cả đầu nữa. Trên mặt hắn đeo một chiếc mặt nạ màu đen.

Luyện Tức Thuật là do Sở Mộ tự mình suy nghĩ ra. Không ai có thể hiểu rõ về Luyện Tức Thuật hơn hắn, thậm chí ngang hàng với hắn cũng cực nhỏ.

Cơ bắp trên gương mặt Sở Mộ biến đổi, thoạt nhìn khiến người ta cảm giác rợn cả tóc gáy. Trong lúc chuyển động, rất nhanh, một gương mặt tuyệt nhiên khác hẳn với Sở Mộ. Đó là một gương mặt thoạt nhìn cũng không anh tuấn, bề ngoài có chút bình thường, để ở trong đám người, thuộc về loại đại chúng, không hề bắt mắt chút nào.

Ngay sau đó, hình thể của hắn cũng phát sinh biến hóa, thu nhỏ lại một chút. So với ban đầu, chỉ thu nhỏ lại một chút, tuy rằng không nhiều lắm, nhưng vẫn có thể phân biệt ra được rõ ràng.

Bình thường tướng mạo, chiều cao bình thường, cuối cùng chính là khí tức toàn thân lại thay đổi. Khí tức ban đầu của Sở Mộ vốn có một loại cảm giác bao dung trời đất vạn vật ở bên trong, lại ẩn chứa một tia phong quang thuộc về kiếm tu. Mà hiện nay sau khi thay đổi khí tức, lại là một loại khí tức giản dị. Trong sự giản dị mang theo chút thận trọng.

Cho dù là người quen biết Sở Mộ, bây giờ nhìn thấy người này, tuyệt đối sẽ không liên tưởng với Sở Mộ.

Ngay sau đó, ba người Mai Lâm cũng lần lượt thi triển Luyện Tức Thuật, thay đổi gương mặt và thân thể của mình. Cuối cùng, thay đổi chấn động khí tức của mình, trở nên hoàn toàn không giống với trước kia.

Còn lại, đó là tu vi.

Tu vi của Sở Mộ là Niết Bàn thất trọng thiên. Minh Tức Thuật đại thành thay đổi khí tức, ngoại trừ khí tức chấn động ra, cũng có thể thay đổi mức độ khí tức của tu vi. Sở Mộ quyết định dừng ở Niết Bàn ngũ trọng thiên.

Mai Lâm lấy Luyện Tức Thuật, cố định tu vi ở Vạn Cổ tứ trọng thiên. Hai người Văn Phi cùng Long Dực lại là cố định tu vi ở Vạn Cổ nhị trọng thiên. Về phần Minh Lưu, khí tức Thánh cấp trừ phi là một ít áp chế đặc biệt, bằng không rất khó hạ thấp xuống. Bởi vậy, chấn động khí tức của hắn vẫn là trình tự Vạn Cổ nhất trọng thiên. Chỉ có điều cũng loại khí tức Vạn Cổ nhất trọng thiên nay là vừa đột phá không mấy ổn định.

Hình thể khí tức bên ngoài đều đã thay đổi. Vốn còn có Ám Ảnh, xem như là sáu người. Mà nay Ám Ảnh không thây, chỉ có năm người bọn họ. Trên phương diện số lượng người khác nhau. Hình thể bên ngoài khác nhau. Khí tức cũng không giống. Nếu như vậy vẫn bị nhận ra, vậy cũng không có biện pháp nào. Dù sao Sở Mộ không có khả năng cứ trốn ở trong hoang đảo bị phá nát này. Hắn còn có những chuyện khác phải làm.

Sau khi làm xong tất cả biến hóa, dò xét bên ngoài một phen, thấy không có khí tức nào gần đó, lúc này năm người mới rời khỏi động phủ tạm thời, đồng thời phá nát động phủ, giải trừ tất cả phong cấm ở bốn phía xung quanh.

- Đi thôi.

Sở Mộ nói. Lúc này năm người lựa chọn một phương hướng, thân hóa lưu quang, nhanh chóng rời khỏi hoang đảo đã bị phát nát.

Tốc độ của năm người đều duy trì ở trình tự Niết Bàn Cảnh, không tính là quá nhanh, nhưng cũng không tính là chậm. Trong nháy mắt, bọn họ liền giống như năm đạo lưu tinh nhanh chóng xẹt qua trời cao xanh thẳm, bay qua mặt biển sâu, bay tới một đảo cáh đó gần nhất.

Hòn đảo này có tên là Khâu Hoàng Đảo, là một hòn đảo nhỏ hơn so với Liên Vân Đảo, nhưng diện tích cũng tương đối lớn. Lúc này trên Khâu Hoàng Đảo, giống như các đảo nhỏ khác, đang tiến hành giới nghiêm.

Bất kỳ người nào ra vào đảo nhỏ, đều phải tiếp nhận sự kiểm tra, chính là đề phòng tội phạm bị Hải tộc phát lệnh truy nã len lén chạy vào trốn, mang đến nguy hại cho đảo nhỏ.

Thời điểm Năm người Sở Mộ hạ xuống, muốn tiến vào đảo, liền bị bao vây lại.

Về phần bức tranh và tư liệu của đám mấy người Sở Mộ đã sớm truyền bá ra ngoài. Ngoại trừ Sở Mộ đến từ nội lục không có tư liệu tỉ mỉ ra, tư liệu ba người như Mai Lâm Kiếm Thánh ngũ tinh, Văn Phi và Long Dực là Kiếm Thánh tam tinh, có thể nói là vô cùng tường tận. Về phần Minh Lưu, tư liệu cũng cực ít. Thậm chí không có ai biết hắn không phải là Nhân tộc.

- Ngươi, tháo mặt nạ xuông...

Vây quanh Sở Mộ là một đám Nhân tộc. Nhìn y phục của bọn họ, tất nhiên thuộc về một tông môn nào đó. Bọn họ đều là người tu luyện Niết Bàn Cảnh. Bọn họ cẩn thận quan sát năm người Sở Mộ. Hình thể bên ngoài và khí tức đều khác hẳn so với tư liệu tội phạm truy nã do bọn họ sở nắm giữ. Chắc hẳn không phải là bọn họ. Nhưng khi nhìn thấy Minh Lưu đeo mặt nạ, đám người này vẫn vênh mặt hất hàm sai khiến nói.

Lúc này, không thích hợp để gây sự. Minh Lưu tháo mặt nạ xuống. Không ngờ là một người có gương mặt xấu xí. Đó là gương mặt sau khi dùng Minh Tức Thuật thay đổi, không phải gương mặt vốn có của Minh Lưu.

- Mấy người các ngươi nhớ kỹ, sau khi tiến vào Khâu Hoàng Đảo, không nên trêu chọc lung tung. Nếu bị giết, cũng là do tự chuốc họa vào thân.

Điều tra không nhìn thấy gì, người này phất tay một cái, không nhịn được nói một câu, sau đó để cho đám người Sở Mộ tiến vào Khâu Hoàng Đảo.

Đám người Sở Mộ tất nhiên sẽ không tính toán gì với hắn. Bọn họ ước gì càng ít người chú ý tới bọn họ càng tốt, làm sao có thể muốn phát sinh xung đột mâu thuẫn với người khác. Điều này vô cùng không sáng suốt.

Sau khi thành công tiến vào Khâu Hoàng Đảo, bọn họ không ở lại lâu, liền nhanh chóng rời đi. Bọn họ dự định lên phi hạm lớn rời khỏi Khâu Hoàng Đảo, mau chóng quay về nội lục. Chỉ cần trở lại trong nội lục, cho dù bị lộ thân phận ra ngoài, Hải tộc cũng không thể tìm kiếm được. Bởi vì nội lục là địa bàn của Nhân tộc.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-2308)