Vay nóng Tinvay

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1406

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1406: Thiên Vân Kiếm Thánh
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


- Không nên kéo dài thời gian nữa. Giết hắn đi.

Một vị Sa tộc Thánh cấp nhướng mày, quát. Hắn cũng không có đắc ý vênh váo, vẫn còn ghi nhớ hiện tượng kỳ lạ khi Sở Mộ Niết Bàn lúc trước. Yêu nghiệt như vậy không thể lưu lại. Phải mau chóng giết chết, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Bị quát như thế, cánh tay cường giả Sa tộc Thánh cấp nhị tinh đang ra tay chợt ngừng lại. Trên hai cánh tay, vảy thoáng mở ra. Dường như có khí tức phát ra ngoài. Cơ bắp phồng lên. Lực lượng mạnh mẽ nổi lên, giống như sóng thần đã tới.

- Chết!

Nương theo tiếng quát chói tai, cường giả Sa tộc Thánh cấp nhị tinh này ra tay toàn lực. Một thương giống như cây cung bị kéo căng, tốc độ cực nhanh, lực lượng hung hãn đến mức đáng sợ. Lực lượng không ngừng xoay tròn ngưng tụ ở trên mũi thương. Không gian bị nó xuyên thủng, nghiền nát.

Cảm giác nguy cơ cực hạn xông lên đầu. Sắc mặt Sở Mộ tái nhợt không có chút huyết sắc nào. Nhưng hai tròng mắt lại càng thêm sáng rực. Ở sâu trong đồng tử, có một tia tinh quang đang dần dần hiện ra. Trong đầu hắn, các loại lĩnh ngộ huyền diệu không ngừng hiện lên. Phần kiếm ảnh có liên quan tới đâm trong hai trăm lẻ năm đạo kiếm ảnh theo phóng ra ánh sáng, không ngừng trở nên sáng hơn, trở nên chói mắt.

- Kiếm pháp một đạo... Đâm... Bổ... Chém... Mỗi loại đều có chỗ huyền diệu riêng của nó, có chỗ tinh túy của nó. Đó là một loại ý chí, một loại ý niệm huyền diệu, giống như thần ý, giống như kiếm ý...

-... Đây... Có thể chính là tinh túy thật sự của kiếm pháp, là căn bản thuộc về kiếm đạo thượng cổ...

- Đâm... Tiến thẳng không lùi, đâm thủng tất cả những gì ngăn cản, lấy niềm tin vô cùng kiên định...

- Chân ý của kiếm đâm...

Trong chớp mắt, hai tròng mắt Sở Mộ chiếu sáng, giống như bắn nhanh ra hai đạo kiếm quang vô cùng sắc bén, làm cho tim các cường giả Sa tộc ở bốn phía xung quanh bỗng nhiên đập mạnh, hai mắt cảm thấy đau đớn, giống như bị mũi kiếm đâm trúng.

Hai tròng mắt sắc bén vô cùng, nhìn về phía cường giả Sa tộc Thánh cấp nhị tinh đang đâm một thương tới. Lần này Sở Mộ không đón đỡ, mà là xuất kiếm.

Thiên Trảm Kiếm cùng Bất Diệt Kiếm, một trước một sau, lại giống như cùng lúc đâm ra.

Vô Thanh Kiếm Thức!

Một đường kiếm quang, lặng lẽ không một tiếng động, hai kiếm trước sau gần như đồng thời đâm trúng mũi thương của đối phương, lực lượng va chạm.

Một đòn toàn lực của cường giả Sa tộc Thánh cấp nhị tinh, uy lực vô cùng khủng khiếp. Nhưng sau khi Sở Mộ hiểu ra chân ý xuất kiếm đâm, thi triển ra Vô Thanh Kiếm Thức, uy lực mạnh mẽ hơn rất nhiều.

Một tiếng động vang lên. Giống như là vỏ trứng gà bị đập phá ở bên tai.

Răng rắc răng rắc.

Âm thanh rõ ràng lọt vào tai, làm cho ánh mắt mỗi một người của Sa tộc đều đại biến.

Ở trước mắt bọn họ, một cây trường thương vô cùng uy mãnh, bắt đầu từ mũi thương, bị một lực lượng vô hình nhưng không có cách nào chống đỡ công kích. Mũi thương điên cuồng run rẩy, thoáng chút vỡ nát, lấy phương thức xoay tròn, nhanh chóng rơi xuống.

Trên mũi thương nhanh chóng hiện ra đầy những vết rạn nứt, lan tràn lên tới thân thương.

Giống như rất lâu, nhưng lại chỉ là trong nháy mắt, trên cả thanh trường thương đầy những vết rạn nứt. Tiếp theo nó bị nghiền nát. Từng mảnh nhỏ lớn chừng móng tay bắn nhanh ra. Trước mặt Sở Mộ dường như có một tầng lực lượng vô hình. Không có bất kỳ một mảnh vụn nào bắn về phía hắn. Chúng hoặc bắn ra bốn phía, hoặc bắn về phía người cầm thương.

Không nghĩ qua, người cầm thương bị mảnh nhỏ bắn nhanh tới, lớp vảy bền vững kiên cố trực tiếp bị đập tan, xé rách, máu tươi giàn giụa.

Đau đớn làm cho cường giả Sa tộc Thánh cấp nhị tinh này kịp phản ứng, vội vàng kích phát lực lượng, hình thành một tầng phòng hộ ở trên lớp vảy, chống đỡ mảnh nhỏ của thân thương công kích.

Trước mắt, một điểm hàn quang hiện ra, giống như lúc hắn xông ra khỏi mặt biển, nhìn thấy được hàn tinh lóe lên trong trời đêm, sâu thẳm thâm thúy lại lạnh giá.

Một điểm hàn tinh này, là mũi kiếm của Sở Mộ. Một kiếm đâm ra, lặng lẽ không một tiếng động.

Vô Thanh Kiếm Thức mang theo uy lực đáng sợ, đâm thủng hư không lao tới, xông về phía cường giả Sa tộc Thánh cấp nhị tinh này.

- Dừng tay!

Rất nhiều cường giả Sa tộc Thánh cấp nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, nhất thời vừa sợ vừa giận. Mỗi người mở miệng quát lớn, cũng ra tay công kích Sở Mộ.

Nhưng Sở Mộ hoàn toàn không để ý tới bọn họ. Kiếm tiến thẳng không lùi đâm ra. Tuyệt sát.

Phụt.

Một tiếng động rất nhỏ vang lên, lại khiến người ta hồn phi phách tán. Thiên Trảm Kiếm, xuyên thủng mi tâm của cường giả Sa tộc Thánh cấp nhị tinh này, xuyên ra sau đầu. Thân kiếm mang theo lực lượng, ngưng tụ ở chỗ mũi kiếm, trong chớp mắt đâm vào mi tâm của đối phương. Kể cả thần hồn của hắn cũng đâm vào.

Kiếm nhanh chóng thu hồi, hoàn toàn không mang theo vết máu. Chiếc nhẫn không gian của đối phương rơi vào trong tay Sở Mộ.

Bất chợt, song kiếm múa ở quanh thân, hình thành một kiếm quang hình tròn, chống đỡ công kích. Bản thân lại mượn lực bay nhanh về phía sau, né tránh.

Rơi vào trong vòng vây, Sở Mộ tự biết mình khó có thể chạy trốn. Đã như vậy, hắn liền chiến đấu. Chiến đấu đến cực hạn, lại triệu hồi ra cường giả bên trong Kiếm Tông Linh Ấn để trợ trận.

Song kiếm chấn động. Tiếng kiếm du dương. Kiếm quang bắn ra bốn phía. Khí thế toàn thân tăng vọt. Tinh khí thần ngưng phách thành kiếm, lơ lửng ở trên khoảng không. Tuy rằng sắc mặt tái nhợt, tuy rằng thân thể bị thương, nhưng giờ phút này, khí thế của Sở Mộ cường thịnh nhất.

Trong lòng các cường giả Sa tộc không ngờ sinh ra một tia sợ hãi, thoáng cái không dám tiến lên. Khi bất chợt kịp phản ứng, mỗi người thẹn quá thành giận. Bọn họ lại bị một Nhân tộc đáng khinh dọa cho sợ.

Các cường giả Nhân tộc ở vòng ngoài, mỗi người đều trợn mắt há hốc mồm, khó có thể tưởng tượng nổi. Chỉ là một Niết Bàn bát trọng thiên, trước chém giết Sa tộc còn chưa tính, hiện tại rơi vào trong vòng vây của Sa tộc, lại vẫn dám bừa bãi như vậy. Nếu như đổi lại thành bọn họ, bọn họ tuyệt đối không dám ra tay, trực tiếp đầu hàng. Nghĩ tới một điểm này, không biết vì sao có một phần cường giả Nhân tộc có vẻ xấu hổ. Có một phần bất chợt cảm thấy tức giận, hận không thể giết chết Sở Mộ ngay lúc đó.

Cường giả Sa tộc triển khai bao vây tấn công. Sở Mộ né tránh, đón đỡ, phản kích. Hắn giống như một vị chiến ma, điên cuồng chiến đấu không ngừng.

*****

Rất nhiều cường giả Sa tộc mạnh mẽ, Sở Mộ chỉ có một người. Mặc dù thực lực hắn không tầm thường, nhưng đã bị thương, khó có thể chống đỡ. Nhưng hắn vẫn gắng sức chống lại.

Chiến đấu chiến đấu chiến đấu!

Đây là một lần cơ hội vô cùng khó có được. Trong cuộc chiến sinh tử tàn khốc như vậy, lĩnh ngộ chân ý kiếm đâm càng thêm sâu sắc. Sở Mộ không muốn buông tha.

Chỉ là hắn lần lượt bị đánh bay. Vết thương càng lúc càng nặng. Nội tạng gần như bị nghiền nát. Trên xương cốt cũng đầy vết nứt. Sở Mộ biết, thân thể của mình đã đạt đến cực hạn.

Nếu không phải là người luyện thể, thân thể đã sớm đột ngột nổ tung thành mảnh nhỏ.

- Xem ra, lần này rèn luyện, chỉ có thể dưng lại ở đây. Chỉ có thể lại dùng hết một lần cơ hội...

Sở Mộ âm thầm nghĩ.

Con đường kiếm đạo chính là như thế. Không rèn luyện, không thể thành công.

Ý thức dần dần có chút mơ hồ. Sở Mộ lại cứng rắn chống đỡ. Ý niệm thoáng động, hắn tính triệu hồi ra một vị cường giả bên trong Kiếm Tông Linh Ấn. Ứng phó với những Sa tộc Thánh cấp này, chỉ cần triệu hồi ra vị yếu nhất, như vậy là đủ rồi.

- Đều là Nhân tộc, một Niết Bàn bát trọng thiên lại dám vung kiếm về phía Hải tộc. Còn các ngươi là những Thánh cấp, lại khuất phục ở dưới sự lạm dụng uy quyền của Hải tộc, không chỉ có trơ mắt nhìn cùng tộc bị Hải tộc giết chết, thậm chí còn trở thành đồng lõa của Hải tộc. Các ngươi, chính là sỉ nhục của Nhân tộc.

Bỗng nhiên, một giọng nói từ phía xa truyền đến. Trong thanh âm này lộ ra sự chính trực, lại ẩn chứa một tia mềm mại ôn nhu, giống như mây trên trời.

Ngay sau đó, một kiếm ý đáng sợ hạ xuống, kiếm ý kia, phong quang cực hạn, khiến mỗi một Sa tộc mỗi một Nhân tộc đều toàn thân ớn lạnh, dường như bị kiếm sắc bén vô hình cắt giống như, từng đợt đau đớn.

Ở trong phong quang kiếm ý cực hạn, lại ẩn chứa một loại mềm mại ôn nhu giống như mây, vô cùng vô tận, vô cùng dẻo dai, khó có thể đối kháng.

Mỗi một Sa tộc còn không có cách nào nhúc nhích, càng không cần phải nói tới chuyện ra tay giết chết Sở Mộ.

Cảnh tượng như vậy khiến cho người ta chấn động kinh sợ. Ý thức của Sở Mộ gần như mơ hồ, trong nháy mắt đã trở nên tỉnh táo. Hắn kinh ngạc nhìn ra bốn phía xung quanh.

Phía xa, một bóng người xuất hiện. Người này cất bước ở trong hư không, toàn thân mặc áo bào trắng. Từ phía xa nhìn lại giống như một đám mây trắng nhẹ nhàng trôi qua.

Liếc mắt thấy người mặc áo bào trắng này còn đang ở cách xa mấy vạn thước. Giây tiếp theo, đã thấy hắn tiến vào phạm vi mấy trăm thước trước mắt. Lại chớp mắt, đã thấy hắn ở gần trong gang tấc.

Người tới toàn thân mặc áo bào trắng, khuôn mặt thoạt nhìn giống như người trung niên hơn bốn mươi tuổi. Đương nhiên, tuổi thật của hắn lại có tới vài ngàn. Tướng mạo của người này có chút bình thường, lại ẩn chứa một loại tùy tâm phiêu dật. Trong sự tùy tâm phiêu dật lại ẩn chứ sự thâm sâu, tang thương.

Rất nhiều cường giả Nhân tộc Thánh cấp nhìn thấy người mới tới, nhất thời sắc mặt mỗi người đại biến.

- Thiên Vân Kiếm Thánh Mạc Bạch Vân...

- Không ngờ là hắn. Không phải đã trên trăm năm nay, hắn chưa từng xuất hiện sao?

Ở hải vực trong Lam Hải, số lượng Nhân tộc cũng rất nhiều. Sau vô số năm qua, tất nhiên cũng sẽ xuất hiện một vài cường giả siêu cấp.

Có vài cường giả siêu cấp đã lui về ở ẩn nhiều năm chưa từng xuất hiện. Vị Thiên Vân Kiếm Thánh Mạc Bạch Vân này chính là một người trong số đó. Hắn đã quy ẩn trăm năm chưa từng hiện thân. Không biết lần này vì sao lại xuất hiện ở nơi này.

Thiên Vân Kiếm Thánh Mạc Bạch Vân, Kiếm Thánh thất tinh.

Có lời đồn, hắn đã từng cầm kiếm trong tay, chém giết qua một vị cường giả Thánh cấp bát tinh, khiến uy danh của hắn trở thành vô thượng.

Có lời đồn, hắn còn chưa tiến vào mười người cường đại nhất, đã từng cầm kiếm trong tay, chém giết qua rất nhiều cường giả Hải tộc, cũng từng bị Hải tộc trắng trợn truy sát. Nhưng cuối cùng sau vô số lần truy sát, hắn vẫn sống sót. Những lần truy sát đó không chỉ không có thể giết chết hắn, trái lại trở thành đá cho hắn mài kiếm, làm cho kiếm đạo của hắn tinh tiến, thực lực càng cường đại hơn.

Có lời đồn, cường giả siêu cấp Hải tộc ra tay, muốn loại bỏ hắn, vị sư tôn thần bí của hắn xuất hiện, trong nháy mắt một kiếm giết chết vị cường giả siêu cấp Hải tộc đạt được Thánh cấp cửu tinh, chấn áp vô số cường giả Hải tộc, làm cho bọn họ buông tha truy sát đối với Mạc Bạch Vân.

Mặc dù có thể chấn áp vô số cường giả Hải tộc, nhưng bởi vì sư tôn của hắn, không ngờ là Thiên Kiếm Thánh Tôn một trong năm Đại Thánh Tôn của Nhân tộc ở trên Lam Hải, thành danh đã có mấy nghìn năm. Ở mấy ngàn năm trước, thực lực hắn đã thắng được Thánh cấp cửu tinh.

Nói cách khác, ở mấy ngàn năm trước, Thiên Kiếm Thánh Tôn đã tồn tại, cùng với bốn cường giả Nhân tộc chí cường khác, trở thành năm đại Thánh Tôn của Lam Hải, đứng hạng thứ 3.

Tất cả đều làm cho Mạc Bạch Vân Thiên Vân Kiếm Thánh ở trong Lam Hải có uy danh vô cùng. Ngay cả trăm năm trôi qua, hắn vẫn có lực ảnh hưởng rất lớn.

- Mạc Bạch Vân, chuyện này ngươi chắc hẳn không nên nhúng tay vào.

Một vị cường giả Sa tộc Thánh cấp tứ tinh nghiêm mặt, quát lớn.

Trăm năm, đối với cường giả Thánh cấp mà nói, thật ra cũng không lâu lắm. Những cường giả Sa tộc Thánh cấp đã từng nghe nói qua về uy danh hiển hách của Mạc Bạch Vân. Bọn họ đều biết phía sau Mạc Bạch Vân, là Thiên Kiếm Thánh Tôn một trong năm Đại Thánh Tôn Nhân tộc, đứng hạng thứ 3, không dễ trêu chọc.

- Truy sát hậu bối Nhân tộc ta, tại sao ta không thể nhúng tay?

Mạc Bạch Vân chắp hai tay sau lưng, không nhanh không chậm nói. Ánh mắt hắn nhìn như bình thản, kì thực lợi hại vô cùng, xuyên thủng hư vô.

Mạc Bạch Vân thu hồi kiếm ý, nhưng không người nào dám coi thường hắn, cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Đối mặt với một câu hỏi ngược của Mạc Bạch Vân, cường giả Sa tộc không biết nên phản bác như thế nào. Tất cả vẫn đều bởi vì thực lực tuyệt đối chênh lệch. Hắn sẽ không quên, nhiều năm trước, chính là Nhân tộc trước mắt nhìn như hoàn toàn không có một chút sát khí nào, lại một người một kiếm, chém giết mười mấy vạn Hải tộc, hai tay dính đầy máu tươi của Hải tộc.

Ở trong Lam Hải, không phải tất cả Nhân tộc đều e ngại Hải tộc. Chỉ có điều người không sợ Hải tộc quá ít. Người không sợ Hải tộc lại có thể còn sống sót, lại càng ít hơn.

Thiên Kiếm Thánh Tôn chính là một người trong số đó. Đệ tử của Thiên Kiếm Thánh Tôn, cũng là một người trong số đó.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)