← Ch.1484 | Ch.1486 → |
- Ngăn lại hắn.
Đế Sa Ngọc giận dữ hét lớn.
Cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc liên tục ra tay, thi triển hải thuật, thủy triều khởi động, từng đạo đánh về phía Sở Mộ.
Nguyên thần ngưng tụ, lực lượng thần hồn làm cho cảm giác của Sở Mộ tăng lên một cấp độ hoàn toàn mới. Quỹ tích công kích của đối phương, mỗi một đạo Sở Mộ đều có thể cảm nhận được rõ ràng, do đó có thể né tránh được rất tốt.
Thân thể lập lòe, nhìn như rối loạn, nhưng mà lại tạo thành một đường vòng cung nhanh chóng tới gần thạch lâu.
Đế Sa Ngọc vung kiếm chém tới, tốc độ bộc phát, hung mãnh vô cùng cũng nhanh chóng phóng tới thạch lâu.
trong lòng lạnh lẽo, không có chút gợn sóng nào. Sở Mộ xuất kiếm, kiếm quang tạo thành một đường vòng cung bổ ra, như là một đạo trăng khuyết, kinh diễm mà sáng chói.
Một kiếm chém vào trên quang mang phòng hộ bên ngoài thạch lâu, làm cho quang mang kia run lên, kiếm quang nghiền nát.
- Các ngươi, giết hắn.
Đế Sa Ngọc thấy vậy đã biết rõ phòng hộ của thạch lâu không có dễ dàng bị phá vỡ. Hắn hạ lệnh cho đám thủ hạ, còn bản thân hắn thì toàn lực xuất kiếm công kích màn quang mang phòng hộ bên ngoài thạch lâu.
Bất kể nói như thế nào, bảo vật trong thạch lâu hắn phải nắm tới tay. Bất kể là thích hợp với bản thân hay không cũng vậy.
Trường kiếm răng cưa kia lại điên cuồng bổ ra mấy chục kiếm. Kiếm quang rậm rạp, hung lệ kinh người, tạo thành từng tầng gợn sóng trên vòng phòng hộ bên ngoài thạch lâu. Từng đạo kiếm quang bị nghiền nát, hóa thành quang mang bắn ra bốn phương tám hướng, rất là xinh đẹp.
Lực lượng phòng hộ của thạch lâu suy yếu từng chút một.
Hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc phóng tới Sở Mộ, sát cơ lạnh lẽo, muốn chém giết Sở Mộ ngay tại chỗ.
Trong mắt bọn hắn, Sở Mộ dường như là gia hỏa đã gặp ở nơi nào đó. Chỉ là một Nhân tộc Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ mà thôi. Coi như là thiên tài tới đâu, nhiều lắm chỉ có thể so sánh với cường giả Thánh cấp nhất tinh tầm thường của Nhân tộc. Trong mắt bọn hắn chỉ là con sâu cái kiến.
Bọn hắn cũng không có đem yêu nghiệt Nhân tộc trước đó chém giết hơn vạn chiến sĩ Sa tộc liên hệ tới người này.
Nếu như bị hơn chục cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc cuốn vào, bản thân Sở Mộ không chết, nhưng mà lại bị kéo dài thời gian. Không có lợi đối với việc tranh đoạt bảo vật trong thạch lâu.
Triển khai thân pháp Kiếm khí lưu ảnh, thân ảnh trùng trùng điệp điệp xuất hiện, không có cách nào phân bietj thật giả, vây quanh thạch lâu. Trong lúc Sở Mộ chạy, không ngừng xuất kiếm, chém vào trên lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu.
Mỗi một kiếm đều làm suy yếu lực lượng phòng hộ của thạch lâu.
Hơn mười cường giả Thánh cấp của Đế Sa tộc phân thành hai đường, từ hai phương hướng vây quanh Sở Mộ.
Sở Mộ không ngừng né tránh, không ngừng thi triển Kiếm khí lưu ảnh, chạy thoát khỏi vây công của hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc này.
Nguyên thần, lực lượng thần hồn cùng với lục giác ngày càng nhạy cảm, lại thêm kiếm ý... Toàn bộ đều là chỗ dựa của Sở Mộ. Khiến cho hắn ở trong vòng vây của hơn chục cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc rất là thành thạo, vô cùng thong dong. Đám Ngũ Linh tộc ở phía xa nhìn vào chấn động vô cùng, trợn mắt há hốc mồm.
- Nhân tộc này là ai?
- Đáng sợ thật. Chỉ có tu vi Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ mà lại có thể bình tĩnh né tránh dưới vây công của hơn mười cường giả Thánh cấp cấp thấp của Đế Sa tộc.
Giữa Niết Bàn cảnh và Thánh cấp có chênh lệch rất lớn. Khí lực của Nhân tộc so với Đế Sa tộc càng kém rất lớn. Dưới đủ loại chênh lệch, nhưng mà bọn hắn lại nhìn thấy một màn phản quy tắc, khiến cho bọn hắn không thể nào tin nổi.
Không chỉ nói tộc nhân Ngũ Linh tộc, trong lòng hơn chục cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc kia cũng vô cùng khiếp sợ.
Bọn hắn liên thủ đối phó với một Niết Bàn cảnh Nhân tộc đã là chuyện có chút mất mặt. Nhưng mà không ngờ lại không làm gì được đối phương. Còn có chuyện nào mất mặt hơn chuyện này chứ?
Đế Sa Ngọc không để ý tới, chuyên tâm xuất kiếm phá giải lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu.
Sở Mộ tâm phân nhị dụng, một mặt đối phó với vây công của hơn chục cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc, một mặt xuất kiếm công kích lực lượng phòng hộ của Thạch lâu, lặng lẽ tính toán trình độ suy yếu của lực lượng phòng hộ bên ngoài.
Hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc công kích, vây quanh. Thường thường Sở Mộ có thể sớm nhìn ra, sau đó đưa ra lựa chọn né tránh hoàn mỹ nhất. Thậm chí hắn dưới sự dẫn dắt của hắn, còn làm cho đối phương tự kiềm chế lẫn nhau.
Chỉ là một Niết Bàn cửu trọng thiên Nhân tộc, không ngờ lại mạnh mẽ như vậy.
Kỳ thực bản thân Sở Mộ cũng đang buồn bực. Hiện tại hắn cỉ có thể sử dụng Thiên Trảm kiếm. Tuy rằng Vĩnh Hằng kiếm đã lột xác thành Vĩnh Hằng linh kiếm, nhưng mà linh tính đang tăng lên từng chút một. Còn chưa có triệt để vững chắc. Nếu như tùy ý vận dụng, chỉ sợ sẽ tổn thương tới linh tính của nó. Làm cho linh kiếm bị hao tổn, bị phế bỏ.
Linh kiếm mà hắn tốn bao sức mới lột xác thành công, sao hắn có thể can tâm làm vậy được chứ?
Bởi vậy hiện tại hắn chỉ có thể vận dụng Thiên Trảm kiếm.
Từng kiếm từng kiếm chém vào trên lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu. Sở Mộ cẩn thận nhìn vào biến hóa của lực lượng phòng hộ bên ngoài thạch lâu.
- Tới lúc rồi.
Thầm nghĩ một tiếng, Sở Mộ thả người nhảy lên, thân thể lên như diều gặp gió, vọt lên trên hơn chục thước, kiếm trong tay giơ lên, quang mang hội tụ.
Một kiếm lập tức chém ra.
Trảm Chi chân ý - Trảm Lưu kiếm thức.
Mỗi một kiếm trước đó đều là công kích bình thường, Sở Mộ đang đợi lúc này.
Một kiếm đánh ra, uy lực mạnh mẽ vô cùng, quang mang sáng chói kinh người chém xuống.
Lực lượng liên miên không dứt chém vào trên lực lượng phòng hộ bên ngoài, lập tức đối kháng với lực lượng phòng hộ. Song phương không ngừng làm suy yếu lẫn nhau.
Lực lượng của Trảm Lưu kiếm thức biến mất, Thiên Trảm kiếm chém một cái lên trên lực lượng phòng hộ, mở ra một vết rách.
Thân thể Sở Mộ khẽ động, thi triển Kiếm khí lưu ảnh, cả người chui vào trong vết rách vừa mới tạo ra kia. Cùng lúc đó Kiếm khí lưu ảnh của hắn cũng bị hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc đánh nát.
Sở Mộ vừa mới xé rách lực lượng phòng hộ, tiến vào bên trong Thạch lâu thì Đế Sa Ngọc cũng nhìn thấy.
- Vỡ cho ta.
Đế Sa Ngọc nổi giận không thôi, toàn lực xuất kiếm. Sau lưng hiển hiện một mảnh biển lớn mênh mông. Lập tức có một đầu sa ngư màu đỏ đáng sợ từ trên biển lao ra, mang theo lực lượng không gì so bì nổi, tiến vào trong thân kiếm của hắn. Sau đó hắn mới chém xuống một kiếm.
*****
Trong lúc mơ hồ có tiếng sa ngư gầm lên. Người Ngũ Linh tộc phía xa cảm thấy toàn thân run rẩy.
Đó là một loại áp chế huyết mạch.
Lực lượng phòng hộ của thạch lâu đã bị suy yếu tới tận cùng. Đế Sa Ngọc lại đánh ra hai kiếm là có thể đánh nát. Nhưng hắn thật không ngờ, nhân tộc kia lại giảo hoạt như vậy.
Sở Mộ luôn tính toán và đợi. Đợi tới thời cơ chính thức mới thi triển Trảm Lưu kiếm thức.
Sở dĩ lựa chọn Trảm Lưu kiếm thức là bởi vì Trảm Lưu kiếm thức rất là bền bỉ, ôn nhu mà cứng cỏi, sẽ không tạo thành phá hỏng quá lớn với lực lượng phòng hộ của thạch lâu. Chỉ cần mở ra một đạo cho hắn tiến vào, lực lượng phòng hộ còn lại mặc dù sẽ nhanh chóng tiêu tán. Nhưng mà còn có thể ngăn cản đám người Đế Sa Ngọc một đoạn thời gian.
Cao thủ tranh đấu, một hơi hai tức đã đủ để phân cao thấp.
Sở Mộ nhanh chóng phóng tới Thạch lâu, muốn nhảy vào bên trong. Kiếm của Đế Sa Ngọc đánh vào trên lực lượng phòng hộ của Thạch Lâu, giống như là một đầu sa thú cực lớn mạnh mẽ va chạm, làm cho lực lượng phòng hộ trong nháy mắt bị nghiền nát.
Toàn lực bộc phát, Đế Sa Ngọc hóa thành một đạo lưu quang phóng tới chỗ Sở Mộ. Trường kiếm răng cưa vung lên, kiếm quang tàn sát bừa bãi bắn ra.
Thân ảnh Sở Mộ uốn éo, kiếm khí lưu ảnh bị một kiếm của Đế Sa Ngọc đánh nát. Chân thân lại xuất hiện ở phía trước trực tiếp nhảy vào trong thạch lâu.
- Vây quanh thạch lâu.
Đế Sa Ngọc quát, hơn mười cường giả Thánh cấp của Đế Sa tộc vội vàng tản ra, tạo thành vòng vây, bao quanh thạch lâu. Mà bản thân Đế Sa Ngọc cũng xông vào trong thạch lâu.
Kể từ đó, coi như Sở Mộ nắm được bảo vật đầu tiên cũng đừng mơ thoát đi. Hắn không có suy nghĩ, trước đó mười mấy người liên thủ vây công cũng không làm gì được Sở Mộ.
Đế Sa Ngọc xông vào thạch lâu sau Sở Mộ một bước, nhìn thấy bóng lưng của Sở Mộ, hắn không chút do dự xuất kiếm.
Vô luận thế nào hắn cũng phải ngăn cản Sở Mộ.
Sở Mộ tiến vào thạch lâu sớm hơn Đế Sa Ngọc một bước, hắn đã nhìn thấy bên trong thạch lâu là bốn phía trống trải. Chỉ có một kiện khải giáp tinh mỹ, lơ lửng ở giữa không trung. Ngoài khải giáp có một tầng bảo hộ hình bầu dục, bảo hộ khải giáp.
Khải giáp kia ngoại hình tinh xảo, tinh mỹ, màu trắng sữa. Đường vân màu vàng đan vào nhau, tạo thành đồ án lạ lẫm mà huyền diệu, mơ hồ có một loại cảm giác thiêng liêng thần thánh.
Đây chính là bảo vật được cất dấu bên trong thạch lâu.
Khi vừa mới nhìn thấy kiện khải giáp này, Sở Mộ đã nghĩ tới thần trang của Cổ Thần giới.
Bởi vì ngoại hình của kiện khải giáp này cũng có vài phần tương tự với thần trang của Cổ Thần giới.
Sau khi tiến vào Thâm Lam thế giới này, Sở Mộ còn chưa từng thấy qua ai sử dụng thần trang. Hắn cũng từng đọc qua không ít tư liệu, trong đó cũng không có ghi chép tới thần trang. Cho nên Sở Mộ mới có suy đoán, phải chăng Thâm Lam thế giới này không có thần trang.
Về phần Sở Mộ, bản thân hắn có thần trang. Nhưng mà bất quá chỉ là thần trang hắc thiết, thích hợp với Thần Ngưng cảnh. Đối với Niết Bàn cảnh lại không có bất kỳ tác dụng tăng phúc nào. Cho nên hắn chưa từng sử dụng qua. Chỉ có thần trang thanh đồng mới thích hợp với Niết Bàn cảnh.
Mặc kệ kiện khải giáp tinh mỹ kia có phải thần trang hay không, được đặt ở chỗ này tự nhiên cũng là một kiện bảo vật. Trước tiên thu tới tay rồi nói sau.
Lực lượng thần hồn của Sở Mộ tràn ra, khải giáp không có bất kỳ động tĩnh nào. Sở Mộ nhanh chóng tới gần, trực tiếp thu lại. Lúc này Đế Sa Ngọc cũng đánh tới.
Sở Mộ né tránh, khiến cho Đế Sa Ngọc đánh trúng kiện khải giáp tinh mỹ này. Bị vòng phòng hộ hình bầu dục ngăn cản, kiếm quang bắn tứ tung.
Đế Sa Ngọc cũng nhìn thấy kiện khải giáp ngoại hình tinh mỹ này, vẻ mặt vui mừng không thôi.
- Bảo bối tốt, đạt được nó, thực lực của ta tất sẽ tăng lên.
Đế Sa Ngọc thầm nghĩ. Tuy rằng hắn cũng không rõ ràng lắm khải giáp kia rốt cuộc là bảo vật gì. NHưng mà hắn lại cảm thấy như thế.
Tốc độ của Đế Sa Ngọc lại tăng thêm một phần, vươn tay ra, bàn tay nhanh chóng lớn lên, chụp vào khả giáp.
Một đạo kiếm quang giống như từ trong hư vô xuất hiện, chém về phía Đế Sa Ngọc. Nếu như Đế Sa Ngọc không thu tay lại, nhất định sẽ bị một kiếm chặt đứt tay.
Biến sắc, vẻ mặt Đế Sa Ngọc vô cùng âm trầm. Trong lòng sinh ra sự ác độc, không ngờ lại không thu tay về, mà còn phát lực, trên tay lập tức xuất hiện vô số lân phiến bao phủ. Mỗi một cái lân phiến đều sáng bóng khác thường, lực phòng ngự tăng lên nhiều. Hắn định ngạnh kháng với công kích của Sở Mộ.
Không ngờ kiếm quang kia trong nháy mắt bổ trúng cánh tay trắng như ngọc của Đế Sa Ngọc lại thuận thế đổi hướng, cắt ngang cổ Đế Sa Ngọc.
Lúc này Đế Sa Ngọc không thể không tránh, hắn không dám lấy cổ mình ra đùa.
Trong thạch lâu, hai người kịch chiến. Vì tranh đoạt một kiện khải giáp không rõ là bảo vật gì.
Hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc thì phân bố ở bốn phía thạch lâu, tạo thành chiến trận, phong tỏa thạch lâu lại. Thứ nhất là ngăn chặn người trong thạch lâu đào tẩu. Thứ hai là ngăn chặn người xông vào trong thạch lâu.
Người Ngũ Linh tộc ở phía xa nhìn vào. Bọn hắn không xen vào được. Hiện tại những cường giả Thánh cấp nhân tộc từng bị đuổi giết kia lại tới gần. Vẻ mặt âm tình bất định, cũng không dám ra tay. Vừa mới rồi bị chém giết liên tục đã phá nát lá gan của bọn hắn.
Đúng lúc này hơn mười cường giả Thánh cấp vì linh kiếm mà đuổi theo Sở Mộ cũng tới.
- Linh tính ở trong thạch lâu phía trước.
- Đợi một chút, đó là cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc.
- Bọn hắn ở trong đó làm gì?
- Trong Thạch lâu có bảo vật, người Đế Sa tộc đã đi vào.
Một đội cường giả Thánh cấp nhân tộc nhìn thấy cường giả thánh cấp tộc mình tới, lúc này không nhịn được mở miệng nói.
- Bảo vật là thứ người có duyên mới đạt được. Ta chính là người có duyên.
Một trong những người vừa mới chạy tới cười nói, đồng thời triển khai thân pháp, nhanh chóng phóng tới thạch lâu.
- Nói bậy, ta mới là người có duyên.
Người thứ hai cũng nói rồi tiến lên.
- Nực cười, các ngươi mà là người có duyên sao?
Người thứ ba lạnh lùng cười lạnh một tiếng, cũng phóng tới thạch lâu.
Cả đám đều cho rằng mình là người có duyên, phóng tới thạch lâu. Bởi vì trong thạch lâu kia không chỉ có bảo vật mà còn có linh kiếm.
Hơn mười cường giả Thánh cấp nhanh chóng phóng tới thạch lâu. Những người khác nhìn thấy vậy lập tức vui mừng. Để cho mười mấy người này đi giao thủ với cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc. Khi đó bọn hắn thừa cơ xông vào trong thạch lâu, cướp lấy bảo vật.
*****
Chiến đấu trước đó, bọn hắn cẩn thận suy nghĩ cũng hiểu rõ. Nếu không có mười cường giả Đế Sa tộc hiệp trợ, Đế Sa Ngọc cho dù có lợi hại hơn đi chăng nữa cũng không thể giết chết bọn hắn như là thu hoạch rau dưa được.
Suy nghĩ rất tốt, nhưng thực tế lại rất tàn khốc.
Hơn mười Thánh cấp tiến lên, lập tức bị cường giả Đế Sa tộc ngăn cản. Chiến đấu nổ ra.
Thực lực của cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc vô cùng đáng sợ. Lại phối hợp ăn ý, khăng khít. Một phần lực có thể chia ra làm hai ba phần. Mà hơn mười cường giả Thánh cấp kia lại không quen biết lẫn nhau, chia rẽ như vậy sao phải là đối thủ của bên Đế Sa tộc được chứ?
Vừa mới gặp mặt đã có ba cường giả Thánh cấp Nhân tộc bị vây công, giết chết, chấn nhiếp những cường giả Thánh cấp nhân tộc khác, khiến cho bọn hắn lập tức lùi về phía sau.
Hơn mười cường giả Thánh cấp Đế Sa tộc chỉ có thể buông tha cho bọn hắn, trở về vị trí cũ.
Nếu không phải vì ngăn chặn nhân tộc trong thạch lâu chạy trốn, bọn hắn tuyệt đối sẽ không buông tha cho những nhân tộc bên ngoài này. Cho dù không có đuổi giết, nhưng mà ánh mắt hung ác cùng với một thân sát khí lại khiến cho đám cường giả Thánh cấp nhân tộc sợ hãi không thôi.
- Nếu như dám to gan tiến thêm bước nữa, giết không tha.
Một Thánh cấp Đế Sa tộc quát, sát khí kinh người
. - Lăn, bằng không đợi thiếu tộc trưởng đi ra sẽ là ngày chết của các ngươi.
Hai lần uy hiếp khiến cho các cường giả Thánh cấp Nhân tộc vừa sợ vừa giận, lại không dám tới gần, chỉ có thể lùi về phía sau, không có biện pháp, thực lực của Đế Sa tộc so với bọn hắn còn mạnh mẽ hơn.
Trừ phi có cường giả Nhân tộc thực lực cường đại hơn chạy tới. Bất quá lúc này Thánh cấp cao giai và Thánh cấp trung giai đã thâm nhập vào sâu hơn trong Vạn Cổ thánh thành.
...
- Tại sao lại có thể như vậy?
Trong lòng Đế Sa Ngọc lúc này rất là khiếp sợ.
Hắn là Đế Sa tộc, trời sinh so với Nhân tộc cường đại hơn rất nhiều. bản thân lại có thiên phú yêu nghiệt, tăng thêm lại đột phá trong Vạn Cổ thánh thành, đạt được chỗ tốt lớn hơn. Huyết mạch được chiết xuất thêm lần nữa, càng thêm nồng đậm, còn thức tỉnh, đạt tới cấp độ Thánh cấp nhất tinh. Thực lực tổng hợp, coi như là cường giả Thánh cấp nhị tinh đỉnh phong bình thường của Nhân tộc cũng có thể chém giết. Không ngờ lúc này lại không làm gì được một Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ của Nhân tộc.
Sở Mộ cũng có chút kinh ngạc, thực lực của tên Đế Sa tộc này quả thực rất mạnh mẽ. Chỉ là Thánh cấp nhất tinh sơ kỳ mà thôi, không ngờ lại cường đại như vậy. Coi như là cường giả Thánh cấp tam tinh sơ kỳ của nhân tộc cũng không thể nào đánh bại được đối thủ.
Thực lực như vậy nếu như Sở Mộ còn là Niết Bàn bát trọng thiên mà nói. Trong tình huống không thi triển bí pháp, muốn đánh bại đối phương là chuyện không có khả năng. Nhưng hiện tại thì khác.
Dưới mấy kiếm Sở Mộ đã áp chế Đế Sa Ngọc.
- Cuồng Sa bạo.
Bị Sở Mộ áp chế, cho dù không muốn thừa nhận. Nhưng mà Đế Sa Ngọc cũng chỉ có thể tiếp nhận, đồng thời thi triển bí pháp Đế Sa tộc.
Khí thế đáng sợ ầm ầm nổ tung, có một cỗ lực lượng mạnh mẽ lan tràn ra, không thể nào chống cự, bức lui Sở Mộ.
Chỉ thấy trên người Đế Sa Ngọc như có thứ gì đó sống lại, ngưng tụ thành một đầu cuồng sa màu đỏ. Đầu cuồng sa màu đỏ này giống như lao ra khỏi mặt biển, nhảy dựng lên, lại giống như thiên thạch rơi xuống, chui vào trong thân thể Đế Sa Ngọc, khiến cho một thân khí tức của Đế Sa Ngọc liên tiếp kéo lên, ngày càng cường đại, càng thêm cuồng bạo.
Thân thể Đế Sa Ngọc vốn cũng không cường tráng lắm, lúc này cơ bắp lộ ra, thân thể to hơn một vòng. Lực lượng đáng sợ từ trong cơ thể hắn bắt đầu khởi động. Sát khí kinh người tràn ngập quanh thân.
Sa ngư vốn là thành phần vô cùng thị sát, khát máu, sát khí kinh người. Thân là Sa tộc, cũng là sa ngư, huống chi lại là Đế Sa tộc, Vương tộc trong Sa tộc, càng là người nổi bật trong đó.
Cuồng sa rơi xuống, thực lực Đế Sa Ngọc tăng lên gấp chục lần.
- Chết.
Miệng hét lớn một tiếng, Đế Sa Ngọc xuất kiếm, kiếm quang của trường kiếm răng cưa hết sức kinh người, chém về phía Sở Mộ. Uy lực của một kiếm này so với trước không chỉ tăng lên gấp mười lần.
- Người phải chết là ngươi.
Sở Mộ nói. Trực tiếp thi triển bí pháp Kiếm Thần hàng lâm. Một cỗ phong mang đáng sợ tràn ngập toàn thân hắn. Kiếm Khí lưu ảnh được thi triển, chân thân xuất hiện bên cạnh Đế Sa Ngọc, đâm ra một kiếm.
Đám mây như ẩn như hiện, một kiếm phá vỡ ngàn vạn biển mây, xuyên thủng hư không, đâm về phía Đế Sa Ngọc. Trong nháy mắt này, Đế Sa Ngọc cảm nhận được cảm giác nguy cơ cực hạn, giống như tử vong hàng lâm
Bi ai là hắn phát hiện ra một kiếm này mình không thể nào né tránh. Hắn chỉ có thể nhìn một đạo kiếm quang xuyên qua hư không, xuyên thấu qua ngàn vạn biển mây, đâm về phía hắn.
- Chẳng lẽ ta phải chết.
Đế Sa Ngọc vừa sợ vừa giận, trong lòng tràn ngập không cam lòng.
Tiến vào Vạn Cổ thánh thành vốn là một cơ duyên. Bởi vì hoàn cảnh của Vạn Cổ thánh thành khiến cho hắn lúc đột phá tới Thánh cấp đạt được chỗ tốt không nhỏ. Chính thức bước vào vòng tròn của cường giả chính thức, nhân sinh đặc sắc cũng chỉ vừa mới bắt đầu mà thôi. Tương lai hắn còn trở thành tộc trưởng của Đế Sa tộc, thống lĩnh Sa tộc, xưng bá lam hải.
Tiền đồ như vậy sao lại chết ở chỗ này được chứ?
Trong lòng Đế Sa Ngọc liều mạng gào thét, nhưng mà khó có thể thay đổi được sự thực sẽ bị một kiếm của Sở Mộ đâm trúng. Đến lúc này hắn mới hiểu được, thực lực của hắn và nhân tộc Niết Bàn cảnh này thủy chung vẫn có chênh lệch rõ ràng.
Lúc nhận thức được điểm này, dường như đã quá muộn.
Nói thì chậm như mọi thứ rất nhanh, một cỗ lực lượng cường đại từ trong cơ thể Đế Sa Ngọc hiện ra. Đó là lực lượng huyết mạch.
Đột phá trong Vạn Cổ thánh thành, tấn thăng làm cường giả Thánh cấp. Huyết mạch của Đế Sa Ngọc thức tỉnh sơ bộ, thực lực càng cường đại hơn. Nhưng mà hắn còn không có cách nào tùy ý nắm giữ lực lượng huyết mạch thức tỉnh. Trong nguy cơ sinh tử trước mắt, lực lượng huyết mạch Đế Sa Ngọc thức tỉnh rốt cuộc cũng hiện lên, vượt quá dự kiến của Đế Sa Ngọc.
Tiếng ầm ầm vang lên trong cơ thể Đế Sa Ngọc, máu tươi nhanh chóng vận cuyển, như là sóng lớn liên miên bất tận.
Làn da Đế Sa Ngọc biến thành màu đỏ, giống như nhuốm máu. Khí tức đáng sợ phóng lên trời, một cỗ lực lượng hung mãnh từ trong cơ thể hắn khuếch tán, lan tràn ra. Trùng kích tới một kiếm đang đâm tới của Sở Mộ.
← Ch. 1484 | Ch. 1486 → |