← Ch.1488 | Ch.1490 → |
Thiên tộc được công nhận là đệ nhất tộc ở Thâm Lam thế giới, tuy rằng tộc nhân không quá nhiều. Nhưng mà mỗi một người Thiên tộc đều là người kinh tài tuyệt diễm. Bất luận một Thiên tộc nào ném tới nhân tộc đều là thiên tài chân chính.
Trong Thiên tộc, tuyệt thế thiên tài rất nhiều, yêu nghiệt còn có không ít. Bọn hắn sinh ra đã cao quý, thiên phú hơn người, là chủng tộc cao cấp nhất Thâm Lam thế giới, đứng đầu. Không có tộc nào cao hơn bọn hắn, thậm chí không có một tộc nào có thể so sánh được với bọn hắn.
Bất luận một chủng tộc nào trước mặt Thiên tộc đều phải cúi đầu xưng thần.
Dần dà dưỡng thành tính cách cao ngạo của Thiên tộc. Trời sinh đã cảm giác mình tài trí hơn người, áp đảo trên chủng tộc khác. Lúc này nhìn thấy người một chủng tộc khác so với yêu nghiệt Thiên tộc bọn hắn còn mạnh mẽ hơn.
Sát ý lập tức nảy sinh trong lòng. Bất quá bọn hắn không có lập tức ra tay, mà nhìn xem. Bọn hắn không tin, ba cường giả Thánh cấp tam tinh của Hải Xà tộc lại không có cách nào giết chết một nhân tộc Niết Bàn cảnh.
Mấy người Hải tộc cũng xem trọng Hải Xà tộc, cho nên không có kẻ nào ra tay. Đám Nhân tộc cũng nhìn vào, Ngũ Linh tộc càng đứng một bên xem xét. Nhìn xem kết quả cuối cùng thế nào.
Đám người Sở Mộ cũng biết người khác đang đứng quan sát.
Đánh lâu không được, ba cường giả Hải Xà tộc cảm thấy mất hết mặt mũi, ra tay càng thêm tàn nhẫn. Trừ không có sử dụng bí pháp ra, hoàn toàn là dùng toàn lực.
Cánh tay như rắn, quay lại không thôi, điên cuồng vung vẩy, tràn ngập bốn phía. Từng đợt mùi tanh hôi lan tràn ra, ngay cả hai người Thiên tộc kia cũng không khỏi lùi về phía sau. Tuy rằng bọn hắn rất mạnh, nhưng mà chỉ là Thánh cấp nhị tinh. Kỳ thực thực lực nhiều lắm chỉ so được với Thánh cấp tam tinh bình thường của Nhân tộc.
Chiến đấu ngày càng kịch liệt, dưới ba cường giả Hải Xà tộc vây công, áp lực Sở Mộ phải thừa nhận dần dần lớn lên.
- Xem ra thực lực của ta bây giờ chỉ có như vậy mà thôi.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Dưới tình huống không thi triểnb í pháp, đối chiến với cường giả Thánh cấp tam tinh không thành vấn đề. Nếu như nhiều thêm một người sẽ không dễ như vậy nữa.
Nếu như đã biết rõ chiến lực đại khái của mình, chiến đấu cũng nên kết thúc rồi.
Nghĩ tới đây, một tia linh tính hiện lên trên tay trái hắn.
Chợt, một thanh kiếm xuất hiện trong tay, tản mát ra một cỗ khí tức bất diệt, từ cổ chí kim.
Vĩnh Hằng linh kiếm.
Song kiếm trong tay, lại còn là Vĩnh Hằng linh kiếm, làm cho khí tức của Sở Mộ liên tiếp kéo lên. Cỗ khí tức bất diệt, từ cổ chí kim vờn quanh thân hắn.
Song kiếm triển khai công kích, thế công mạnh mẽ hơn không chỉ một lần.
Bí quyết chữ Thứ và bí quyết chữ Trảm trong Tứ đại kiếm thức dưới song kiếm của Sở Mộ liên tục được thi triển.
Vốn ban đầu, lúc thi triển xong một chiêu kiếm thức, cần có chút thời gian hoàn hoãn để thi triểnc hiêu thứ hai. Hiện tại, song kiếm vừa xuất, Thiên Trảm kiếm thi triển Xuất kiếm thức, trong khoảng thời gian hòa hoãn đó, Vĩnh Hằng linh kiếm thi triển xuất kiếm thức. Thiên trảm kiếm hòa hoãn xong, lại lần nữa thi triển Xuất kiếm thức, cứ như vậy mà tuần hoàn.
Cũng có thể nói, chỉ cần lực lượng của Sở Mộ không hao hết, hắn có thể một mực thi triển tám chiêu kiếm thức. Mỗi một chiêu uy lực kinh người.
Vĩnh Hằng linh kiếm, đem Vĩnh Hằng kiếm ý của Sở Mộ tăng phúc lên vài thành, càng cường đại hơn. Bổ ra một kiếm, Trảm Thần kiếm thức đáng sợ trùng kích, làm cho vẻ mặt của một cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc đại biến, thân thể chậm một nhịp, nếu không phải có cường giả Hải Xà tộc ở bên cạnh kịp thời ra tya, chỉ sợ hắn đã bị một kiếm của Sở Mộ bổ đôi đầu.
Cường giả Hải Xà tộc kiêng kỵ nhìn chằm chằm vào Vĩnh Hằng linh kiếm ở trong tay trái của Sở Mộ.
- Linh kiếm?
- Người này chỉ là nbc cảnh, không ngờ lại có thể khống chế Linh kiếm.
Người quan sát xa xa càng kinh ngạc không thôi.
Song kiếm, lại có một thanh là linh kiếm, làm cho lực công kích của Sở Mộ tăng lên, thế công tăng lên, năng lực phòng ngự tăng lên, thực lực không chỉ tăng lên gấp đôi.
Thế cục biến đổi, ba cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc chẳng những không có biện pháp áp chế Sở Mộ, ngược lại dưới song kiếm của Sở Mộ dần dần có dấu hiệu bị rơi xuống thế hạ phong.
Đặc biệt là thanh linh kiếm mang theo khí tức bất hủ bất diệt kia mang tới uy hiếp mãnh liệt cho bọn hắn. Loại uy hiếp này giống như Sở Mộ kiêng kỵ độc tố của bọn hắn vậy.
Phàm là nơi Vĩnh Hằng linh kiếm đánh xuống đều lưu lại một cỗ lực lượng nhất định. Cỗ phong mang kia, bởi vì Vĩnh Hằng kiếm ý cho nên dừng lại ở trên không trung rất lâu mới tiêu tán. Đối với ba cường giả Hải Xà tộc tạo thành trở ngại không nhỏ.
Không bao lâu sau Sở Mộ đã chú ý tới điểm này.
- Nếu như có thể khống chế lực lượng lưu lại trong không khí...
Linh quang lóe lên trong đầu, ý niệm khẽ động. Nhưng mà từng đạo lực lượng lưu lại vẫn lơ lửng trên không trung, không có nằm trong sự khống chế của Sở Mộ.
Sở Mộ cũng không nhụt chí, một mặt chiến đấu với ba cường giả Hải Xà tộc. Một mặt thử nghiệm.
- Lực lượng này là do Vĩnh Hằng linh kiếm lưu lại, như vậy thử xem có thể thông qua Vĩnh Hằng linh kiếm khống chế hay không.
Trong đầu Sở Mộ lại toát lên một đạo linh quang.
Thiên Trảm kiếm cũng lưu lại một đal ực lượng, bất quá so với lực lượng Vĩnh Hằng linh kiếm lưu lại yếu ớt hơn rất nhiều. Chỉ cần có chút ngoại lực chạm vào sẽ bị nghiền nát ngay lập tức.
Ý niệm khẽ động, dùng Vĩnh Hằng linh kiếm làm trung giai, lập tức những lực lượng trải rộng chung quanh bị dẫn dắt, liên tục di chuyển.
Ngay từ đầu rất chậm, khó có thể nắm giữ. Sau khi thử mấy lần, độ thuần thục gia tăng, dẫn đạo ngày càng nhẹ nhõm hơn.
Trong mắt những người khác, Sở Mộ đang làm một chút động tác kỳ quặc. Lại khiến cho hắn vốn chiếm thế thượng phong dần dần bị ba cường giả Hải Xà tộc thay đổi, nếu như tiếp tục nhất định sẽ bị ba cường giả Hải Xà tộc áp chế.
Ba cường giả Hải Xà tộc mừng thầm trong lòng, ánh mắt trao đổi với nhau, toàn bộ bộc phát. Ý đồ muốn nhân cơ hội này chém giết Sở Mộ.
không ngờ dị biến lại xảy ra. Một kiếm của Sở Mộ lại đâm về một cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc trong đó. Lực lượng lưu lại bốn phía bị dẫn dắt, tự động áp bách tới. Lúc cường giả Hải Xà tộc muốn tránh đi thì bỗng nhiên cảm giác được thân thể của mình vừa mới xông lên dường như đã bị thứ gì đó ngăn cản.
Kiếm của Sở Mộ đã đâm tới trước mắt. Một kiếm khác lại bổ ra, bức lui cường giả Hải Xà tộc đang định ra tay cứu viện.
*****
Một kiếm đâm tới, bóng ma tử vong bao phủ. Vào thời khắc nguy cấp, cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc này đem cổ lệch sang một bên, vặn vẹo, nguy hiểm tránh đi một kiếm đâm tới của Sở Mộ. Một màn này cực kỳ giống như những lần trước đó.
Chỉ là kết quả lần này lại khác so với những lần trước.
Vĩnh Hằng linh kiếm có đủ linh tính, tâm ý tương thông với Sở Mộ. Tay khẽ đổi, thân kiếm biến đổi, dùng tốc độ rất nhanh cắt ngang. Trong nháy mắt cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc còn chưa kịp phản ứng thì mũi kiếm lạnh lẽo đã cắt vào cổ hắn, kiếm ý đáng sợ trùng kích.
Cổ vặn vẹo, biến ảo, muốn thoát khỏi mũi kiếm. Nhưng mà Vĩnh Hằng linh kiếm lại như giòi trong xương, như hình với bóng, không ngừng chém vào. Phong mang của Vĩnh Hằng linh kiếm khiến cho Sở Mộ hết sức kinh ngạc.
Làn da của Hải Xà tộc mềm dẻo, trắng nõn, không dễ phá vỡ, lại thêm bọn hắn vặn vẹo khiến cho một kiếm chém vào bên trên cực kỳ dễ trượt ra. Nhưng mà lúc này Vĩnh Hằng linh kiếm lại cắt vào trong cổ cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc.
Phát lực, dưới một kiếm cắt ngang, một cái đầu bay lên cao, trên mặt vẫn còn mang theo vẻ kinh hãi.
Cường giả Thánh cấp có sinh mệnh lực kinh người, bị chém đứt đầu cũng không có triệt để chết đi. Nếu như đem đầu đặt lại vị trí cũ, trong thời gian ngắn sau này vẫn có thể phục hồi như cũ được.
Bất luận một chủng tộc gì, sau khi trở thành cường giả Thánh cấp nhất định sẽ ngưng tụ ra nguyên thần. Nguyên thần chỉ cần không bị ngoại lực công kích, bình thường sẽ không tiêu tán. Đây là bảo đảm cho sinh mệnh lực cường đại của cường giả Thánh cấp.
Đương nhiên, nếu như thân thể bị chém đứt đầu quá lâu, mà không có biện pháp bảo hộ tốt. Như vậy Nguyên thần chỉ có thể đi đoạt xá thân thể khác.
Sở Mộ chặt đầu đối othur, đủ loại lực lượng bên trong cùng với Vĩnh Hằng kiếm ý nhảy vào trong đầu cường giả Hải Xà tộc này, trùng kích nguyên thần trong đó.
Kiếm ý thánh cấp đối với nguyên thần rõ ràng có đủ lực sát thương.
Một kiếm chặt đầu, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu. Chỉ còn lại hai cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc khác, đối với Sở Mộ không còn có chút uy hiếp nào.
- Đi.
Hai cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc nhìn nhau, trong nháy mắt đã hiểu rõ ý tứ của đối phương. Nhân tộc này quá mạnh mẽ, ba người không giết được đối thủ, hai người càng không được.
Trong lòng sinh ra thoái ý, Sở Mộ cũng cảm giác được. Song kiếm lượn một vòng, trực tiếp ngăn cản đường lui của hai người.
Cứu ta.
Đầu lâu bị chém dứt lăn qua một bên, mở miệng hô. Trên mặt vặn vẹo, hết sức thống khổ. Nguyên thân hắn đang bị Vĩnh Hằng kiếm ý của Sở Mộ trùng kích, đã bị hao tổn.
Hai Hải Xà tộc khác lúc này ốc còn không mang nổi mình ốc, đâu còn thời gian đi cứu hắn.
Trong đám người quan sát xa xa, mấy Hải tộc bỗng nhiên ra tay, phóng tới chỗ Hải Xà tộc. Mấy cường giả Thánh cấp Nhân tộc cũng ra tay ngăn cản.
Bất kể nói như thế nào Hải tộc và Nhân tộc thủy chung vẫn bất hòa, không cùng đường. Nhìn thấy một cường giả Thánh cấp Hải tộc chết chung quy so với bị người ta cứu đi vẫn tốt hơn.
Thiên tộc và Ngũ linh tộc thì thờ ơ lạnh nhạt.
- Nhân tộc đáng chết, lập tức dừng tay. Nếu không Hải Xà tộc ta sẽ không chết không ngớt với các ngươi.
Hai cường giả Hải Xà tộc muốn rời khỏi lại bị Sở Mộ ngăn cản. Dưới song kiếm của Sở Mộ, hai người rơi xuống hạ phong, lâm vào nguy hiểm, cho nên không khỏi mạnh miệng uy hiếp.
Sở Mộ không nói một lời, song kiếm không ngừng chút nào, không ngừng xuất kích. Ngay khi đối phương vừa mới mở miệng uy hiếp, song kiếm biến đổi, làm cho ánh mắt đối phương xuất hiện ảo giác.
Kiếm từ trong mi tâm Hải Xà tộc kia rút ra, một kiếm xuyên qua đầu, ngay cả nguyên thần cũng bị đánh nát.
Sở Mộ không ngừng lại, thân thể xoay tròn, tựa như chim yến, mang theo hai đạo kiếm quang kinh diễm, bắn thẳng tới cường giả Thánh cấp cuối cùng của Hải XÀ tộc, cũng là người cường đại nhất.
ba người còn không làm gì được Sở Mộ, ngược lại còn bị Sở Mộ giết chết hai. Hiện tại chỉ còn lại một người, muốn chạy trốn cũng không được. Cường giả Hải Xà tộc này nảy sinh lòng ác độc, đồng thời trong lòng cũng sinh ra một tia hối hận. Sớm biết như vậy không nên ra tay với nhân tộc này.
Kiếm quang rơi xuống, đầu lâu trên mặt đất từ một phân thành hai, nguyên thần trong đó bị nghiền nát.
Ba cường giả Hải Xà tộc đều chết dưới thân kiếm của Sở Mộ.
Hai người Thiên tộc nhìn chằm chằm vào Sở Mộ, sắc mặt có chút tái nhợt, trong lòng nổi lên sóng to gió lớn.
Một tia sát ý ngưng tụ trong lòng, nhưng bọn họ cũng không dám ra tay. Bởi vì thực lực hai người bọn họ liên thủ không sai biệt lắm với ba Hải Xà tộc kia. Ba Hải Xà tộc cũng bị giết chết, ba bọn hắn có ra tay thì hơn phân nửa cũng chết dưới kiếm của yêu nghiệt nhân tộc này.
Sở Mộ nhìn bọn hắn, thu ba cái giới chỉ không gian của cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc lại, về phần thi thể hắn không có hứng thú.
Sở Mộ vừa đi, mấy Nhân tộc và Hải tộc cũng chấm dứt chiến đấu. Song phương hung dữ nhìn chằm chằm vào đối phương, cũng tự mình rời đi. Bọn hắn muốn đem cảnh tượng mà mình chứng kiến được nói ra. Để cho người ta biết rõ Nhân tộc có một yêu nghiệt như vậy.
Không phải tất cả mọi người đều ghen ghét người khác có thiên phú, tài hoa.
....
Trong Huyền Dương giới, bốn phía đều tràn ngập Dương khí tinh thuần. Dương khí này cũng có thể hấp thu, tu luyện. So với trực tiếp hấp thu nguyên khí thiên địa còn tốt hơn nhiều.
Sở Mộ cũng phát hiện ra, Dương khí này không ngờ lại có lợi với nguyên thần. Tuy rằng hiệu quả rất yếu ớt, bất quá nếu như thời gian dài ở trong Huyết Dương giới này tu luyện và cô đọng, nguyên thần sẽ được lợi ngày càng rõ ràng. còn có thể tăng lên đẳng cấp của nguyên thần.
Một tiểu thế giới nhất định có một chỗ gọi là đấu mối then chốt. Chỉ cần nắm được điểm này, chẳng khác nào nắm giữ cả tiểu thế giới.
Các cường giả tiến vào Huyền Dương giới, mục tiêu kỳ thực đều như nhau, đó là hướng về trung tâm Huyền Dương giới mà đi. Về phần thu bảo vật Huyền Dương giới này chỉ là tiện đường mà thôi.
Nếu như nắm giữ Huyền Dương giới, tất cả bảo vật sẽ là của người đó.
Trung tâm, đầu mối then chốt chỉ là một cách xưng hô mà thôi. Cũng không có nghĩa nó sẽ ở giữa tiểu thế giới. Có thể tìm được hay không phải xem năng lực và vận khí của từng người.
Nắm giữ một tiểu thế giới có chỗ tốt rất lớn, cho nên đương nhiên Sở Mộ rất là động tâm.
Giả như hắn chỉ có một mình. Có nắm giữ tiểu thế giới này hay không hắn cũng không quá để ý. Nhưng mà hắn là tông chủ Chân kiếm tông, Chân Kiếm tông muốn chính thức phát triển thì phải có được tiểu thế giới của riêng mình.
← Ch. 1488 | Ch. 1490 → |