Vay nóng Tima

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1488

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1488: Sở Mộ mang tới rung động
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Shopee


Nghĩ tới đây, Sở Mộ lấy ra một lượng lớn bảo vật, ném vào trong linh trì.

Một cỗ khí tức cường đại từ trong thân thể Sở Mộ hiện lên, phóng lên trời.

Linh lực trong linh trì hoàn toàn bị hấp thu, luyện hóa không còn. Tu vi của Sở Mộ cũng tăng lên tới Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên đỉnh phong.

- Trước tiên củng cố một đoạn thời gian ngắn, rời khỏi Vạn Cổ thánh thành trước, đột phá Vạn Cổ cảnh rồi nói sau.

Sở Mộ thầm nghĩ.

Đột phá trong Vạn Cổ thánh thành có thể nhận được chỗ tốt lớn hơn. Nếu như trước đó có chỗ hoài nghi thì sau lần Niết Bàn thứ chín trước đó, Sở Mộ đã tin tưởng không nghi ngờ.

Tin rằng, Vạn Cổ kiếp sẽ khiến cho chỗ tốt mà Sở Mộ nhận được còn lớn hơn.

Ý niệm khẽ động, tinh thần trường bào xuất hiện trên thân thể, linh trì cũng được thu vào trong không gian nhỏ tùy thân. Sở Mộ đứng dậy, triệt tiêu trùng trùng điệp điệp phong cấm rồi nhanh chóng rời đi. Hướng về phía khí tức truyền tới vừa rồi.

Sau khi triệt tiêu phong cấm, Sở Mộ còn có thể cảm nhận được một tia khí tức không ngừng truyền tới. Điều này nói rõ, nếu như có bảo vật, còn không có bị người cướp đi, hoặc là không phải là bảo vật.

Tu vi từ Niết Bàn cửu trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới cửu trọng thiên đỉnh phong, tốc độ của Sở Mộ lại tăng thêm vài phần.

Hai chân nhấp nhô như bánh xe, nhanh chóng phóng đi.

Càng tiến lên, khí tức Sở Mộ cảm nhận được càng nồng đậm.

Một cánh cổng ánh sáng đừng sừng sững trong một phế tích cung điện, cánh cổng ánh sáng này cao chừng ba trượng, hình bầu dục. Một đạo lưu quang dùng tốc độ rất đều chạy chung quanh biên giới cổng ánh sáng, làm cho cổng ánh sáng này khi thì sáng, khi thì tối.

Có người tới đây, vừa nhìn thấy cổng ánh sáng lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chạy vào bên trong.

Khí tức mà Sở Mộ cảm nhận được đúng là từ cánh cổng sánh sáng này phát ra.

Đứng trước cổng ánh sáng, Sở Mộ đem lực lượng thần hồn tản mát ra, tiến vào trong cánh cổng ánh sáng. Hắn có cảm giác như xuyên việt thời không, tiến vào trong một thế giới khác.

- Hóa ra là một tiểu thế giới.

Sở Mộ giật mình.

Có lẽ là có người làm ra, khiến cho cánh cửa tiểu thế giới này xuất hiện, mọi người có thể tiến vào trong tiểu thế giới kia.

Vạn Cổ thánh thành rất lớn. Năm đó có vô số cường giả, thế lực cường đại vô số. Không biết vì nguyên nhân gì lại biến mất. bất quá từ phế tích của Vạn Cổ thánh thành có thể nhìn ra, năm đó nhất định nơi này đã trải qua một trận đại chiến kịch liệt, mới khiến cho Vạn Cổ thánh thành đổ nát nhưu vậy.

Nhưng mà vì sao lại chiến đấu? Chiến đấu cấp bậc như thế nào? Chiến đấu chỉ có đôi bên hay là có nhiều hơn?

Tất cả mọi thứ đều giống như câu đố vậy.

Nhưng mà bất kể thế nào, thế lực có được tiểu thế giới tuyệt đối không đơn giản. Bất kể là đặt ở thế giới viễn cổ hay là hiện tại đều như vậy.

Trong tiểu thế giới có lẽ cất dấu truyền thừa của thế lực kia. Coi như không có truyền thừa, chắc hẳn cũng có rất nhiều bảo vật.

Không chút do dự, Sở Mộ bước chân ra, đi vào trong cánh cổng ánh sáng này.

..

Khí tức ôn hòa vây quanh thân, Sở Mộ có thể cảm nhận được một tia dương khí tinh thuần.

Bên cạnh có một khối bia đá. Khối bia đá này đứng sừng sững trên mặt đất, bên trên có ba chữ lớn: Huyền Dương giới.

- Huyền Dương giới.

Sở Mộ lặp lại một lần. Tiểu thế giới này gọi là Huyền Dương giới, như vậy có thể suy đoán, thế lực từng có được tiểu thế giới này, trong cái tên nhất định cũng có hai chữ Huyền Dương. Như là Huyền Dương môn, Huyền Dương tông vậy.

Mặc kệ thế lực kia có tên là gì đều không quan trọng, bởi vì nó đã biến mất.

Mặt đất Huyền Dương giới là màu nâu đỏ. Bầu trời cũng có màu đỏ. Trên bầu trời có những đám mây thưa thớt màu hồng đang trôi đi, đó là do dương khí tinh thuần ngưng tụ mà thành.

Sau khi Sở Mộ tiến vào lập tức có những người khác tiến vào.

- Nhân tộc.

- Niết Bàn cửu trọng thiên không ngờ lại có thể đi tới nơi này. Nhất định trên người có bảo vật.

- Đem bảo vật giao ra đây đi Nhân tộc.

Người tiến vào sau Sở Mộ là Hải tộc, nhìn ngoại hình bọn hắn, không phải là Sa tộc, mà là Hải Xà tộc.

Hải Xà tộc tuy rằng không cường đại bằng Đế Sa tộc, nhưng mà cũng là một trong số ít chủng tộc cường đại của Hải tộc. Cường độ khí lực của Hải Xà tộc không biết mạnh hơn Nhân tộc bao nhiêu, nhưng lại không có cách nào so sánh với Đế Sa tộc, Kình Vương tộc. Nhưng mà thân thể Hải Xà tộc lại vô cùng mềm dẻo, tính linh hoạt hết sức kinh người, khiến cho thủ đoạn công kích của bọn hắn vô cùng quỷ dị. Hơn nữa Hải Xà tộc còn có độc tố, độc tố kia có thể khiến cho thần kinh tê liệt tới tình trạng nhất định, máu tươi đông lại... Rất là đáng sợ.

Ba Hải Xà tộc này đều là cường giả Thánh cấp cấp thấp, hơn nữa đều là Thánh cấp tam tinh. Người lợi hại nhất là Thánh cấp tam tinh hậu kỳ.

- Vừa vặn dùng các ngươi thử kiếm vậy.

Sở Mộ nhìn ba cường giả Thánh cấp của Hải Xà tộc, mỉm cười nói.

Tu vi tăng lên, Vĩnh Hằng linh kiếm cũng chính thức lột xác hoàn tất, có thể sử dụng.

Bất quá Sở Mộ không có ý định lập tức sử dụng Vĩnh Hằng linh kiếm, trước tiên hắn dùng Thiên Trảm kiếm đối địch, để xem thực lực của hắn lúc này đạt tới mức nào. Nếu như không được thì lại vận dụng Vĩnh Hằng linh kiếm.

Song phương đều có sát ý, coi như Sở Mộ thực sự giao bảo vật ra, ba Hải Xà tộc này cũng không bỏ qua cho Sở Mộ, chẳng qua bọn hắn chỉ muốn hưởng thụ khoái cảm bắt nạt Nhân tộc một chút mà thôi.

Kiếm rời khỏi vỏ, kiếm quang nhảy lên trong hư không, chém về phía Hải Xà tộc bên trái.

Sở Mộ đột nhiên ra tay, vượt quá dự đoán ban đầu crua ba Hải Xà tộc này.

- Không ngờ lại dám ra tay.

- Ta không thể không bội phục dũng khí của ngươi. Nhân tộc nhỏ bé, ta sẽ không để cho ngươi chết nhanh như vậy đâu.

Hài Xà tộc bị Sở Mộ tập trung nở nụ cuồi âm lãnh, thanh âm tạo thành rung động. Bỗng nhiên hai mắt hiện lên vẻ chấn kinh, bởi vì một kiếm đang chém tới của Sở Mộ bỗng nhiên đổi từ chém thành đâm, vô thanh vô tức, tốc độ tăng vọt.

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt, cổ của cường giả Hải Xà tộc này vặn vẹo rất là quỷ dị, nguy hiểm tránh đi Vô Thanh kiếm thức của Sở Mộ. Mũi kiếm cơ hồ xẹt qua sát đầu hắn. Loại cảm giác lạnh lẽo này khiến cho hắn nghĩ lại mà cảm thấy sợ hãi không thôi.

Một kiếm này Sở Mộ vốn cho rằng sẽ có hiệu quả, không ngờ lại bị tránh đi. Chuyện này vượt quá dự kiến ban đầu của Sở Mộ. Hắn không ngờ thân thể của Hải Xà tộc này lại quỷ dị nhưu vậy, có thể tùy ý vặn vẹo.

*****

Mặc dù không có đâm trúng cường giả Hải Xà tộc, nhưng mà Sở Mộ cũng không có bối rối. Hắn thể hiện ra kỹ xảo chiến đấu rất tốt, thân kiếm đang đâm ra thuận thế biến đổi, quét ngang một tiếng. cổ của cường giả Hải Xà tộc nhanh chóng co rụt lại, múi kiếm cắt sát qua đầu hắn, cảm giác lạnh như băng lại khiến cho hắn khiếp sợ không thôi.

Hai cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc khiếp sợ, đồng thời nhanh chóng kịp phản ứng. Bọn chúng ý thức được nhân tộc trước mắt này tuyệt đối là yêu nghiệt, là yêu nghiệt đáng sợ, phải diệt sát.

Ra tay.

Cánh tay của Hải Xà tộc ở giữa co duỗi một cách quỷ dị, một chưởng mang theo màu xanh cùng với mùi hôi thối, chua chua lập tức chụp về phía Sở Mộ.

Mùi vị kia tập kích tới đầu tiên, làm cho Sở Mộ có cảm giác mê muội, hắn vội vàng phong bế hô hấp lại.

Năm ngón tay Hải Xà tộc bên phải tạo thành trảo, món tay dài thêm mấy thốn, như là dao găm, còn phủ lên một tầng quang mang màu xanh bóng loáng, đây là độc tố.

Hải Xà tộc có một điểm khiến cho người ta chán ghét, đó là độc tố.

Hải Xà tộc ở bên trái đnag né tránh kiếm của Sở Mộ cũng ra tay. Cánh tay hắn kéo ra, năm ngón tay tạo thành bộ dáng như miệng rắn, giống như độc xà xuất động, bắn về phía Sở Mộ.

Trong nháy mắt Sở Mộ đã gặp phải công kích của ba cường giả Thánh cấp tam tinh của Hải Xà tộc.

Lâm nguy không sợ, Sở Mộ thi triển Kiếm Khí lưu ảnh, làm cho công kích của ba Hải Xà tộc thất bại, chỉ đánh nát Kiếm Khí lưu ảnh của Sở Mộ.

Chân thân xuất hiện bên cạnh, đâm ra một kiếm, lực lượng ngưng tụ, tinh mang thoáng hiện, là Toái Tinh kiếm thức.

Ba Hải Xà tộc, kém nhất cũng là cường giả Thánh cấp tam tinh trung kỳ, thân thể lại rất là quỷ dị. Kiếm pháp tầm thường đối với bọn chúng không có bao nhiêu uy hiếp, chỉ có kiếm thức đỉnh cấp mới được.

Toái Tinh kiếm thức làm cho ba cường giả Hải Xà tộc rất là khiếp sợ, vội vàng khống chế thân thể vặn vẹo, né tránh và phản kích.

Khí lực của Hải Xà tộc không mạnh mẽ cho lắm, nếu như cứng đối cứng cũng không khác biệt gì với nhân tộc. Trong Hải tộc, bọn chúng không được xếp vào hàng thượng đẳng. Hải Xà tộc cũng tự biết chỗ thiếu hụt của bản thân. Bởi vậy bọn chúng chỉ tốn công phu trên phương diện kỹ xảo, dùng kỹ xảo chiến đấu cao siêu, phối hợp với thân thể mềm dẻo vô cùng của Hải Xà tộc, làm cho kỹ xảo tiến thêm một bước, trở nên thăng hoa, trở nên càng thâm sâu, quỷ dị hơn.

Vừa vặn, thiên phú chiến đấu của Sở Mộ cũng không gì ánh nổi. Kỹ xảo chiến đấu cũng rất là cao thâm, trong cận thân chiến đấu có thể lấy một địch ba.

Vĩnh Hằng kiếm ý Thánh cấp mạnh mẽ vô cùng, dẫn theo tất cả lực lượng của Sở Mộ, Kiếm lực cửu cấp. Đúng vậy, Kiếm lực của Sở Mộ cũng đột phá từ bát cấp đỉnh phong lên tới cửu cấp.

Ngoài ra còn có chân ý, còn có Thần Hoang kiếm nguyên và lực lượng khí lực...

Tất cả lực lương phối hợp một cách hoàn mỹ, ngưng tụ lại, dung nhập vào trong mỗi một kiếm. Làm cho mỗi một chiêu kiếm thức thi triển ra đều có uy năng đáng sợ vô cùng.

Càng chiến đấu, sắc mặt của ba cường giả Hải Xà tộc càng thêm khó coi, càng thêm âm trầm. Âm trầm như mây đen trước cơn giông bão vậy, sắp chảy ra nước.

Ba Thánh cấp tam tinh liên thủ vậy mà không làm gì được một Niết Bàn cảnh nhân tộc. Cho dù chỉ là Niết Bàn cảnh cửu trọng thiên đỉnh phong.

Như vậy càng làm kiên định sát ý trong lòng ba cường giả Hải Xà tộc này.

Nhân tộc này tuyệ tđối là siêu cấp yêu nghiệt, phải chết, tuyệt đối phải chết.

Sát ý càng mạnh, cường độ công kích càng mạnh, tốc độ càng nhanh hơn, quỹ tích càng quỷ dị hươn. Nhưng mà mặc kệ công kích của ba cường giả Hải Xà tộc quỷ dị thế nào, thủy chung vẫn không làm gì được Sở Mộ.

Luận lực lượng, Sở Mộ cũng không kém hơn bất luận một ai trong bọn hắn. Bởi vì khí lực của ba Hải Xà tộc kia chỉ là bình thường. Mà Sở Mộ thì có luyện thể, dùng lực lượng luyện thể và luyện khí kết hợp nhau, lại phối hợp thêm Kiếm lực cửu cấp, vô cùng đáng sợ.

Luận kỹ xảo, đây là hạng mục mà Sở Mộ mạnh.

Kiếm thuật ngũ cảnh, dưới kiếm, ý đồ công kích của ba cường giả Hải Xà tộc đều bị Sở Mộ cảm nhận được.

Sở Mộ không hoàn toàn dời bước, chạy bốn phía, Kiếm Khí lưu ảnh thi triển, vây quanh ba cường giả Hải Xà tộc kia. Nếu để cho cường giả Hải Xà tộc bao vây, khi Sở Mộ né tránh sẽ bị ảnh hưởng. Hắn không muốn bị đánh trúng, bởi vì bên trong công kích ẩn chứa độc tốc đáng sợ.

Một kiếm trong tay, hoặc là mạnh mẽ, hoặc là hung mãnh, bá đạo, hoặc là chậm chạp, hoặc là chậm rãi, hoặc là ôn nhu.... Mỗi một kiếm đều mang theo lực đạo khác nhau, dẫn dắt, mạnh mẽ ngạnh kháng công kích của cường giả Hải Xà tộc.

Vũ khí của ba Hải Xà tộc là hai tay của bọn hắn, làn da cứng cỏi, nhưng đồng thời cũng có thể trở nên mềm dẻo ngay lập tức. Kiếm bổ vào bên trên, trơn trượn khó có thể chém sâu vào.

Mà bên trong móng tay của bọn hắn ẩn chứa độc tố đáng sợ, một khi hít thở sẽ ngửi thấy mùi hôi thối, chua nồng nồng đậm. Phải phong bế chặt hô hấp mới không bị ảnh hưởng. Nhưng nếu như bị đánh trúng, cho dù không có bị thương thì độc tố cũng rót vào trong thân thể, quấy phá.

Bốn người đại chiến, lại có người tiến vào trong Huyền Dương giới, lập tức cả kinh, vội vàng tránh đi. Lúc nhìn thấy bốn người kịch chiến, nhìn thấy Sở Mộ, trong lòng bọn họ rung động không gì sánh nổi.

Một Niết Bàn cảnh nhân tộc không ngờ dưới sự vây công của ba cường giả Thánh cấp Hải Xà tộc lại bình tĩnh ứng đối như vậy.

- Ta đang nằm mơ sao?

- Niết Bàn cảnh, không ngờ lại có thể lấy một địch ba, đối kháng với ba Thánh cấp tam tinh?

Về sau lại có mười mấy người tiến vào Huyền Dương giới, nhìn thấy bốn người đang kịch chiến cách đó không xa, khiếp sợ không thôi. Trong lòng có sóng to gió lớn mãnh liệt.

Mười mấy người này có một phần là cường giả Thánh cấp nhân tộc, một phần là Hải tộc, một phần là Ngũ Linh tộc, còn có hai người là Thiên tộc.

Lúc này bọn họ trợn mắt há hốc mồm, coi như cường giả Thánh cấp của Thiên tộc gần đây tự cho mình cao quý, ưu nhã hơn người cũng không phải là ngoại lệ.

- Nhân tộc này sao lại yêu nghiệt như vậy?

- Thiên phú bực này thật đáng sợ, nhân tộc..

Hai người Thiên tộc nói chuyện với nhau, trong mắt đều hiện lên một vòng hàn ý.

Yêu nghiệt nhân tộc bực này hoàn toàn không kém hơn yêu nghiệt Thiên tộc. Không, cho dù trong lòng không muốn thừa nhận, nhưng mà yêu nghiệt Nhân tộc này tuyệt đối còn hơn đại đa số yêu nghiệt Thiên tộc.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-2308)