Vay nóng Homecredit

Truyện:Kiếm Đạo Độc Thần - Chương 1526

Kiếm Đạo Độc Thần
Trọn bộ 2308 chương
Chương 1526: Trung tâm
0.00
(0 votes)


Chương (1-2308)

Siêu sale Lazada


Nhưng mà Sở Mộ thì khác, tuy rằng tài ăn nói của hắn không bằng Kim Nguyên Bảo, nhưng mà khi nói chuyện Sở Mộ lại vô cùng cảnh giác. Hơn nữa rất là trực tiếp, không có chút xấu hổ nào. Lời có thể nói thì hắn nói, lời không thể nói hắn sẽ hong nói. Chuyện này khiến cho Kim Nguyên Bảo có cảm giác miệng ba tấc lưỡi nhưng lại không có dất dụng võ, khiến hắn phiền muộn không thôi. hắn sợ nhất là gặp phải loại người thái độ kiên quyết như vậy, không nói là không nói, đánh chết cũng không nói.

Những người khác bên cạnh cũng nghe được bọn họ nói chuyện. Bọn hắn đều biết Kim Nguyên Bảo này, biết rõ bổn sự của đối phương. Cũng muốn tìm hiểu ngọn nguồn của Sở Mộ một chút. Không ngờ Kim Nguyên Bảo này lại thất thủ. Mà phương thức khiến cho Kim Nguyên Bảo thất thủ cũng rất đơn giản, rất trực tiếp, đó chính là muốn nói thì nói, không muốn nói thì không nói, không có chút ngại ngùng nào.

Thoáng cái ấn tượng của mọi người đối với Sở Mộ càng thêm khắc sâu. Đáng tiếc, Sở Mộ được Thiên Hoang Thiên lỗi bao phủ, không nhìn ra chân thân bộ dáng gì. Hơn nữa lại thêm vết xe đổ của đám người bị cắt đứt lực lượng thần hồn và thực lực cường đại của Sở Mộ, làm cho những người khác không dám tùy ý nhìn trộm nữa.

Lực chú ý của mọi người dường như cũng dời lên bốn người Sở Mộ.

Mặc dù Kim Nguyên Bảo không có thăm dò được tin tức hữu dụng gì, nhưng mà cũng không phải là bỏ qua, không tán ngẫu với Sở Mộ nữa. Kiến thức của hắn rộng rãi, tài ăn nói lại tốt. Bởi vậy nói chuyện với hắn vô cùng thú vị. Tuy rằng không có dò hỏi được căn nguyên của mình, nhưng mà Sở Mộ vẫn rất can tâm tình nguyện nói chuyện với người này.

Trong lúc nói chuyện, thời gian như nước chảy qua đi. Vòng bảo hộ màu đỏ kia bỗng nhiên lập lòe.

Màn quang mang màu đỏ chấn động, từng tầng gợn sóng lan tràn ra, hấp dẫn ánh mắt của mọi người.

Tiếng ông ông vang lên từ yếu ớt dần dần trở nên mạnh mẽ. Giống như có đám ong bay múa bên tai vậy. Màn quang mang màu đỏ như máu kịch liệt chấn động.

Chợt, phanh một tiếng, giống như bọt khí bị phá. Quang mang màu đỏ này vỡ vụn, lộ ra cảnh tượng đằng sau màn quang mang. Thoáng cái ánh mắt của tất cả mọi người bị hấp dẫn, không có cách nào dời đi được.

Từng tòa tháp mọc lên san sát như rừng, cao thấp không đồng đều. Nhìn như lộn xộn, kỳ thực lại rất hấp dẫn.

Quan trọng nhất là mỗi một tòa tháp đều khiến cho người ta có cảm giác nguyên vẹn không hao tổn gì. Đúng vậy, mỗi một tòa tháp đều hoàn hảo không tổn hao gì. So với những tòa tháp, cung điện lúc trước hoàn toàn khác biệt. Giống như được người ta cố gắng bảo dưỡng, lưu lại vậy.

Hơn nữa bên ngoài mỗi một tòa tháp đều có một tầng lực lượng vô hình bao trùm, tản mát ra chấn động nhàn nhạt. Lực lượng vô hình kia giống như là một tầng phòng hộ, bảo hộ tòa tháp, trải qua vô số năm tháng cũng không có bị thời gian ăn mòn, làm hư hỏng.

Điều này đại biểu cho cái gì?

Tất cả mọi người hiểu rất rõ, cũng bởi vì rõ ràng cho nên hai mắt mới ngày càng sáng ngời.

Một tòa tháp nguyên vẹn không tổn hao gì, lực lượng vô hình phòng hộ bên ngoài. Chứng minh bên trong tòa tháp kia nhất định còn có bảo vật.

Mà căn cứ vào kinh nghiệm trước đó, càng tiến sâu vào trong Vạn Cổ thánh thành, cơ duyên nhận được cũng càng lớn hơn. Bảo vật nhận được tự nhiên cũng tốt hơn.

Không cần nhiều lời, mỗi một người đều hiểu rõ, kế tiếp nên làm cái gì.

Mỗi một người đều di chuyển, nếu không phải không có cách nào phi hành. Mỗi người đều hận không thể mọc thêm mấy đôi cánh, tranh đoạt trước người khác, thu bảo vật trong tất cả các tòa tháp lại. Mặc dù không có cách nào phi hành, nhưng mà cũng bộc phát ra toàn bộ tốc độ, thân hóa thành lưu quang, lập tức xẹt qua không trung, phóng tới tòa tháp.

Những tòa tháp trước mặt mọc lên san sát như rừng, không biết có bao nhiêu tòa, muốn thu tất cả bảo vật bên trong những tòa tháp này lại hoàn toàn là si tâm vọng tưởng. Không nói tới toàn bộ, chỉ thu bảo vật trong một hai tòa tháp cũng vô cùng khó khăn rồi.

Bởi vì người rất nhiều, mà bên ngoài mỗi một tòa tháp đều có lực lượng vô hình phòng hộ. Muốn thu được bảo vật bên trong tháp thì cần phá vỡ lực lượng phòng hộ bên ngoài trước.

Bốn người Sở Mộ tự nhiên không cam lòng yếu hơn người khác. Bộc phát ra tốc độ của Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, hóa thành lưu qunag phóng tới một tòa tháp trong đó.

Lúc này những tòa tháp còn có rất nhiều, không cần tranh đoạt. Đó chỉ là hành động lãng phí cơ hội và thời gian.

Dường như tất cả mọi người đều có suy nghĩ này, cho nên lúc này cũng không có xảy ra xung đột gì.

Sở Mộ và ba người Cổ Loạn Không phân tán ra. Bốn người liên thủ có lẽ có thể nhanh chóng bài trừ lực lượng phòng hộ bên ngoài một tòa tháp, đạt được bảo vật bên trong. Nhưng mà có lẽ bên trong chỉ có một bảo vật. Nếu như bốn người tách ra có lẽ có thể phí thêm một chút thời gian bài trừ lực lượng phòng hộ bên ngoài. Nhưng mà một khi bài trừ, có thể nhận được thêm bảo vật.

Lúc này mỗi người đều để ý tới các tòa tháp, ai cũng không đi chém giết tranh đoạt, trừ phi là không đủ tòa tháp cho mọi người chọn.

Tuy rằng phân tán ra, nhưng mà tòa tháp mà bốn người Sở Mộ lựa chọn lại liền nhau, có thể chiếu cố lẫn nhau.

Song kiếm nhảy lên, rơi vào trong hai tay rồi chém ra. Kiếm quang thập tự sáng chói vô cùng xuất hiện.

Kiếm quang thập tự màu bạc lạnh lẽo trực tiếp cắt qua vòng phòng hộ vô hình bên ngoài tòa tháp. Lập tức, kiếm quang nghiền nát, mà lực lượng phòng hộ vô hình bên ngoài tòa tháp này bị kích thích, tạo ra một tầng gợn sóng, khuếch tán, lan tràn ra rồi chợt biến mất.

Sở Mộ tiếp tục xuất kiếm, lực lượng mỗi một kiếm đều ngưng tụ làm một. Công kích một điểm đồng nhất.

Gợn sóng trùng trùng điệp điệp, từ chỗ kiếm đánh xuống không ngừng lan tràn ra. Một mặt Sở Mộ xuất kiếm, một mặt dùng lực lượng thần hồn cẩn thận cảm ứng. Lực lượng phòng hộ vô hình bên ngoài tòa tháp này nói mạnh rất mạnh, nói yếu kỳ thực cũng không có cường đại như vậy. Đây chỉ là một cách nói tương đối mà thôi.

Nếu như dùng thực lực chân thân của mình, tuyệt đối không có cách nào làm rung chuyển mảy may chứ đừng nói là kích thích gợn sóng. Nhưng mà lực lượng mà Sở Mộ sử dụng hiện tại là của Thiên Hoang Thiên lỗi, có lực lượng Thánh cấp thất tinh cường đại làm chỗ dựa. Đủ để rung chuyển lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp này.

Từng kiếm từng kiếm công kích, Sở Mộ lặng lẽ tính toán.

Sau khi nguyên thần ngưng tụ, khả năng tính toán của hắn tăng lên. Đẳng cấp nguyên thần tăng lên tới nhị cấp đỉnh phong, khả năng tính toán lại tăng thêm một bước.

*****

Lúc này đã có người phá nát lực lượng phòng hộ bên ngoài tòa tháp của mình, xông vào bên trong. Những người kia trên cơ bản đều là cường giả Thánh cấp cửu tinh, cũng có một bộ phận là cường giả Thánh cấp bát tinh.

Toái Tinh kiếm thức.

Toái Tinh kiếm thức.

Trong nháy mắt trước sau Sở Mộ đâm ra từng kiếm mỗi. Từng điểm tinh mang ngưng tụ ở mũi kiếm. Lực lượng đáng sợ áp súc với cường độ cao. Đâm trúng vòng phòng hộ bên ngoài. Một điểm tinh mang ngưng tụ không tiêu tán, dần dần lan tràn ra.

Một điểm tinh mang không ngừng xoay tròn, muốn đi sâu vào bên trong. Lực lượng cường đại ẩn chứa bên trong không phát ra, chờ đợi thời cơ tốt nhất.

Lực lượng phòng hộ vô hình bị tinh mang trùng kích, lõm vào bên trong. Giống như chỉ cần một đâm nữa sẽ bị đâm rách, rồi lại mạnh mẽ ngạnh kháng được.

Nắm bắt lấy cơ hội này, dưới mấy mù tràn ngập, một đám kiếm quang ngưng tụ vô cùng, vô thanh vô tức đâm ra. Một kiếm xuyên qua ngàn vạn mây mù, xuyên qua hư không, đâm vào trên tinh mang. Dưới lực lượng thôi động, trực tiếp làm cho uy năng của tinh mang bộc phát, xé rách lực lượng phòng hộ vô hình chung quanh. Uy lực của Xuyên Vân kiếm thức bộc phát.

Tiếng xuy xuy rất nhỏ vang lên, một kiếm xuyên thủng lực lượng phòng hộ vô hình, tay cầm kiếm phát lực. Kiếm cắt về phía bên cạnh, trực tiếp xé rách vòng phòng hộ vô hình tạo thành một vết rách.

Sở Mộ hóa thành một đạo quang mang, theo vết rách chui vào, tiến vào trong tòa tháp.

Trong tháp lâu có thể chia thành ba tầng. Từ thấp tới cao. Loại thấp nhất ước chừng cao ba mươi thước. Loại trung bình cao chừng bốn mươi thước. Loại cao nhất thì cao tới năm mươi thước.

Tòa tháp mà Sở Mộ tiến vào chỉ cao có ba mươi thước, là loại thấp nhất trong các tháp lâu.

Toàn bộ tòa tháp này đều do đá tảng màu vàng xây thành, nhìn qua vô cùng cứng rắn. Sở Mộ thử chém một kiếm ra, mũi kiếm cắt qua đá. Lúc cắt qua có thanh âm chói tai vang lên, vô số tia lửa chói mắt bắn ra.

- Rất cứng rắn.

Sở Mộ kinh ngạc không thôi.

Hơi suy nghĩ một chút, hắn cũng không có kinh ngạc như vậy nữa. Vạn Cổ thánh thành là nơi còn sót lại từ thời kỳ thượng cổ. Nhìn qua đã biết rõ không biết đã trải qua bao nhiêu lần đại chiến. Dưới đại chiến mà không tổn hại một chút nào, hơn nữa lại còn ở trung tâm Vạn Cổ thánh thành mà còn lưu lại lâu như vậy, giống như truyền thừa, đủ để thấy được sự cường đại, cứng rắn của nó.

Những tòa tháp này trải qua vô số năm tháng mà không tổn hại, trừ có lực lượng phòng hộ bên ngoài ra, chất liệu của bản thân nó cũng không tầm thường, mới có thể không tổn hại trong vô số năm tháng.

Bất quá chất liệu của tòa tháp này cũng không phải là chỗ khiến cho Sở Mộ hứng thú nhất.

Hắn nhảy dựng lên, thân thể như diều gặp gió, tốc độ cực nhanh. Chỉ trong nháy mắt Sở Mộ đã đạt tới độ cao chừng hai mươi lăm thước, đáp xuống ban công của tòa tháp, đẩy cánh cửa đang đóng chặt ra.

Cửa vừa mới mở ra, bên trong có một cỗ nguyên khí thiên địa vô cùng nồng đậm đập vào mặt. Giống như là một trận gió mát, khiến cho Sở Mộ cảm thấy rất là thoải mái, dễ chịu.

Nguyên khí thiên địa này vô cùng tinh khiết, không có ẩn chứa chút khí tức huyết sát nào. Cũng không có ẩn chứa chút tạp chất nào.

Sở Mộ ở trong Thiên Hoang thiên lỗi cũng cảm thấy lỗ chân lông cao thấp toàn thân mình như mở rộng ra, thỏa thích hít thở.

Bỗng nhiên một cảm giác nguy cơ xuất hiện, xâm nhập tới, làm cho Sở Mộ biến sắc.

Ý niệm khẽ động, Thiên Hoang Thiên lỗi nhanh chóng di chuyển, chỉ lưu lại một đạo tàn ảnh tại chỗ, trông rất sống động.

Sau khi Sở Mộ hoàn toàn khống chế Thiên Hoang Thiên lỗi là có thể dùng thân thể Thiên Hoang Thiên lỗi thi triển ra thân pháp Kiếm Khí lưu ảnh.

Thiên Lỗi lưu ảnh trong nháy mắt bị ba đạo hắc quang xé rách, làm cho tán loạn, biến mất không thấy gì nữa.

Trong nháy mắt Sở Mộ bi kẻ địch vừa tới tập kích.

Là một quái vật toàn thân đen nhánh, cao hơn hai trượng. Nhìn qua giống như là người sói, chỉ có điều càng thêm dữ tợn, một thân khí huyết vô cùng mạnh mẽ, tà khí tung hoành, hung lệ vạn phần.

Trên người không phải là da lông, mà là lân phiến màu đen. Từng khối lân phiến phản ra quang mang đen bóng, dường như có lực phòng hộ kinh người.

Quái vật người sói này có hai mắt đỏ thẫm, bắn ra quang mang đỏ tươi, phun ra chừng hơn ba thốn. Người không đủ gan, chỉ cần đối mặt với đói phương nhất định tâm thần sẽ run rẩy, nguyên thần run rẩy.

Không nói tới đối mặt, chỉ cần bằng vào tà khí vô cùng hung lệ trên người đối phương cũng đủ để khiến cho rất nhiều người cảm thấy sợ hãi. Một thân thực lực không phát huy được bảy thành.

Ý chí Sở Mộ kiên định, có Vĩnh Hằng kiếm ý tọa trấn, hắn sẽ không bị ảnh hưởng một cách đơn giản. Nhưng mà hắn vẫn cảm thấy hết sức kinh ngạc, hắn không biết quái vật này là vật gì.

bất kể là quái vật gì, hiển nhiên không có ý tốt với hắn. Sát cơ mãnh liệt lan tràn khiến cho Sở Mộ biết rõ, đây là địch nhân. Hơn nữa một thân tà khí hung lệ như vậy càng làm cho Sở Mộ biết rõ, đây là một địch nhân rất là cường đại, có được lực lượng Thánh cấp thất tinh đỉnh phong.

Luận cấp độ lực lượng tương đương với Thiên lỗi hắn không chế, bất quá quái vật này Sở Mộ cũng lần đầu tiên nhìn thấy. Lục lọi trong trí nhớ cũng không tìm thấy thứ liên quan, đây là một loại quái vật không biết tên.

Thứ không biết thường thường đồng nghĩ với không tốt.

Quái vật kia rốt cuộc xuất hiện như thế nào Sở Mộ cũng không rõ ràng lắm, nhưng mà hắn phải cẩn thận đối phó.

Một kích không trúng, quái vật này cũng không có dừng lại mà hóa thành một đạo hắc quang, giơ cái móng vuốt vô cùng sắc bén lên, lại lần nữa chụp vào Sở Mộ.

Móng vuốt kia vô cùng sắc bén, cho dù ở cách nhau khá xa nhưng Sở Mộ cũng có thể thông qua Thiên Lỗi cảm nhận được loại phong mang này. Chỉ cảm nhận cũng khiến cho máu tươi trong cơ thể người ta như cứng lại, không thể động đậy. Hắn không biết dựa vào lực phòng ngự của Thiên lỗi có thể ngăn cản được công kích từ hai móng vuốt của đối phương hay không.

Nhưng mà Sở Mộ sẽ không đi thử. Vạn nhất thực sự không có cách nào ngăn cản được, như vậy Thiên Lỗi sẽ bị thương.

Móng vuốt sắc bén đánh úp tới, tốc độ cực nahnh. Thị lực của Sở Mộ được Thiên Lỗi tăng phúc, cũng đạt tới Thánh cấp thất tinh đỉnh phong, nếu không cũng khó mà nắm bắt được.

Song kiếm xuất kích.

Chất liệu của song kiếm rất tốt, so với bản thân Thiên Lỗi còn càng thêm cứng rắn, cửng cỏi hơn. Có lẽ không e ngại móng vuốt sắc bén của đối phương.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2308)