← Ch.1707 | Ch.1709 → |
Dưới suy đoán, cho người cảm giác vô cùng kinh khủng, nghẹn họng nhìn trân trối.
Cho dù là lục đại thiên tài, hôm nay là Thánh cấp Thất Tinh, cũng không quá đáng là vượt qua hai tinh cấp, so với Sở Mộ thoáng cái vượt qua ba tinh cấp, kém hết sức rõ ràng.
Đương nhiên, bọn hắn không có nhìn ra, chém giết được Độc Mục Lão Nhân, kỳ thật Sở Mộ cũng là triệt để bộc phát, bản thân bị hao tổn rất nhiều.
Chỉ bất quá thần sắc của hắn không thay đổi, Thánh khu cường đại cùng với năng lực tự lành kinh người, để cho thương thế của hắn nhanh chóng khôi phục, từ bề ngoài, là hoàn toàn nhìn không ra.
Nhưng bất kể nói thế nào, Sở Mộ thắng, đây là sự thật, thiên phú của hắn cường hoành, cũng là sự thật.
Trải qua chuyện của Độc Mục Lão Nhân, để cho mọi người trong lúc nhất thời không có tâm tư gì, thẳng đến một hồi lâu sau, cả đám mới hồi phục tinh thần lại, một lần nữa xếp hàng.
Chỉ là, những người này rõ ràng đều không yên tĩnh, trong đầu vẫn còn nhớ lại hình ảnh Sở Mộ cùng Độc Mục Lão Nhân chiến đấu, đặc sắc, thảm thiết.
Cưỡi ở trên Phi Toa, Sở Mộ nhắm mắt, khôi phục lấy lực lượng tiêu hao.
Kinh mạch nghiền nát cùng cơ bắp xé rách, ở dưới năng lực tự lành cường đại cùng Mộc Chi Tướng bổn nguyên đã khỏi hẳn, Thần Hoang Kiếm Nguyên tiêu hao cũng khôi phục không ít, nguyên thần chi lực cũng khôi phục một ít.
Thời gian trôi qua, rất nhanh đã qua hơn mười ngày, ngoại trừ bí pháp Kiếm Thần Hàng Lâm, lực lượng khác toàn bộ đều khôi phục, Sở Mộ lấy ra không gian giới chỉ của Độc Mục Lão Nhân, bắt đầu kiểm tra.
Tin tức truyền bá, so với tốc độ của Phi Toa còn muốn nhanh hơn rất nhiều.
Rất nhanh, người của năm Đại Thành đều biết.
Độc Mục Lão Nhân hung danh hiển hách mấy trăm năm, đã chết ở dưới kiếm của Sở Mộ.
Sở Mộ là ai?
Không lâu trước, mới từ trong Bạch Ngân Thành truyền ra tin tức về Sở Mộ, bởi vậy mọi người rất quen thuộc hắn.
- Sở Mộ chém giết Độc Mục Lão Nhân, điều đó không có khả năng a.
Nghi hoặc rất nhiều.
Trước đó không lâu mới truyền ra tin tức Sở Mộ có thể đối kháng Thánh cấp Bát Tinh sơ giai, cũng đã để người cực kỳ chấn kinh rồi, mà bây giờ mới cách bao lâu, hơn một tháng a, vậy mà lại truyền ra tin tức Sở Mộ chém giết một Thánh cấp Cửu Tinh trung giai.
Chẳng lẽ nói, thực lực lúc này của Sở Mộ đã ngang hàng, thậm chí siêu việt lục đại thiên tài sao?
Sau đó, tin tức tiến thêm một bước được xác nhận, nguyên lai, trước khi Độc Mục Lão Nhân bị Sở Mộ chém giết, đã cùng một cường giả thần bí kịch liệt chiến đấu qua, lực lượng tiêu hao trên phạm vi lớn, người bị thương rất nặng, thực lực còn thừa không có mấy, mà Sở Mộ thì thi triển đủ loại át chủ bài, cuối cùng mới có thể chém giết.
Sau khi biết rõ điểm này, rất nhiều người đều thở dài một hơi.
Người cường đại hơn nữa, một khi bị thương nghiêm trọng, lực lượng tiêu hao quá nhiều, thực lực không cách nào phát huy ra mấy phần, khó tránh khỏi sẽ chết ở trong tay người yếu kém, chẳng có gì lạ.
Nhưng bất kể nói thế nào, Độc Mục Lão Nhân bị Sở Mộ giết chết, vẫn để cho cái tên Sở Mộ này càng thêm vang dội.
- Ta xem Sở Mộ này, rất có thể sẽ trở thành tân tú thứ bảy a.
Có người nói như vậy, tin tức cũng tùy theo truyền bá ra ngoài, tên tuổi tân tú thứ bảy, tựa hồ đã ở trên đỉnh đầu của Sở Mộ, tự nhiên cũng sẽ có một ít người không cho là đúng, có một ít thiên tài không phục.
...
Sở Mộ cùng tiểu thị nữ Lâm Bích Nhược về tới Đồ Huyết Thành, đi vào trong trang viên của Long Vân Không.
Trang viên này, hiện tại xem như Long Vân Không cấp cho Sở Mộ ở lại.
- Ta muốn tiềm tu một thời gian ngắn, ngươi có thể lưu lại, cũng có thể về gia tộc.
Sở Mộ nói.
- Công tử, ta về gia tộc nhìn xem một chút, lại tới phục thị ngài.
Lâm Bích Nhược nói.
- Ân, đi đi.
Lâm Bích Nhược tạm thời ly khai, Sở Mộ bố trí xuống cấm chế trùng trùng điệp điệp, còn lấy ra Thiên Hoang Thiên Lỗi.
Trải qua đoạn thời gian này, Thiên Hoang Thiên Lỗi cũng khôi phục một ít, nhưng còn không có hoàn toàn khôi phục. Xem ra, còn cần nhiều năm mới được, bất quá cái này cũng không ảnh hưởng Sở Mộ giao phó cho Thiên Lỗi một tia linh trí.
Lấy ra nguyên thần lúc trước tích lũy xuống, Sở Mộ thi triển Nhiên Thần Khải Linh đại pháp, thiêu đốt cả đám nguyên thần, rốt cục để cho Thiên Hoang Thiên Lỗi có một tia linh trí.
Còn lại hai nguyên thần, để cho linh trí của Thiên Hoang Thiên Lỗi lớn mạnh hơn một phần, đón lấy, Sở Mộ từ trong không gian giới chỉ lấy ra mười tám viên tinh thể màu bạc sáu cạnh.
Cái này, là cất chứa thuộc về Độc Mục Lão Nhân, chắc hẳn là cất chứa rất nhiều năm mới tích lũy được.
Loại tinh thể màu bạc sáu cạnh này, con mắt xem xét, đã cảm thấy cực kỳ chướng mắt, phảng phất trong đó không ngừng phóng xuất ra kiếm quang kinh người, như ẩn chứa vô số thanh lợi kiếm.
Loại tinh thể màu bạc này có một cái tên, gọi là Kiếm tinh.
Kiếm tinh tương tự như Thuần Dương tinh, Hắc Ám tinh, Quang Minh tinh, ... hoàn cảnh thai nghén Kiếm tinh tốt nhất, là Kiếm Trủng, ở dưới hoàn cảnh vô số lưỡi kiếm, trải qua rất nhiều năm cô đọng mà sinh ra, tiếp nhận vô số kiếm khí tẩm bổ, cuối cùng thành hình.
Loại kết tinh này, cũng không phải mỗi người đều có thể dùng, còn cần công pháp đặc biệt mới thích hợp.
Hiển nhiên, Kiếm tinh không thích hợp công pháp của Độc Mục Lão Nhân, mới bị hắn cất chứa xuống, vừa vặn mười tám viên, tiện nghi Sở Mộ.
Khảm nạm mười tám viên Kiếm tinh vào trong cơ thể Thiên Lỗi, Sở Mộ liền thu Thiên Lỗi vào.
Sau khi sinh ra linh trí, năng lực khôi phục của Thiên Lỗi sẽ tiến thêm một bước tăng cường, lại phối hợp thêm mười tám viên Kiếm tinh, tốc độ khôi phục sẽ tiến thêm một bước.
Thiên Lỗi này, Sở Mộ ý định lúc sau mang về Chân Kiếm Tông, để nó cùng mấy Thiên Lỗi khác trấn thủ Chân Kiếm Tông.
Tiếp đó, Sở Mộ bắt đầu tu luyện.
Chiến đấu với Độc Mục Lão Nhân, cho Sở Mộ áp lực rất lớn, đồng thời cũng cho hắn cơ hội ma luyện càng lớn, lúc ở trên Phi Toa, Sở Mộ nhiều lần châm chước cảm ngộ, cơ bản đã nắm giữ.
- Tiềm tu một thời gian ngắn, củng cố tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ vừa đột phá, tiến thêm một bước quen thuộc Kiếm Chi Chân Ý cùng với vài loại chân ý khác, hoàn thiện mấy chiêu kiếm thức, tranh thủ hoàn toàn nắm giữ kỹ xảo khí lực hợp nhất...
Tư duy của Sở Mộ rõ ràng, định ra cho mình mấy mục tiêu.
*****
Tu luyện Thần Hoang Kiếm Quyết, rèn luyện Thần Hoang Kiếm Nguyên, củng cố tu vi, tu vi của hắn cũng không phải từ từ tích lũy tăng lên, mà là phục dụng Thanh Đồng Huyết Long căn, ở trong thời gian cực ngắn dùng lực lượng cuồng bạo ngạnh sanh xung kích, cường ngạnh đột phá.
Mặc dù nói luyện hóa Thanh Đồng Huyết Long căn đột phá không tồn tại di chứng gì, nhưng đột phá nhanh chóng như thế, ít nhiều vẫn sẽ để cho căn cơ bất ổn, cần tiến thêm một bước rèn luyện.
Bởi vì luyện hóa dược lực của Thanh Đồng Huyết Long căn lại tăng lên Thánh khu, cũng cần đánh bóng một chút, lực lượng mới có thể mượt mà, nắm giữ tự nhiên.
Cái này, cũng phải cần một ít thời gian chậm rãi ma luyện, không phải chuyện một sớm một chiều, bởi vậy mỗi ngày Sở Mộ chỉ cần tiêu tốn một hai canh giờ là được, thời gian còn lại, tự nhiên là dùng ở địa phương khác.
Kiếm Chi Chân Ý, đây là một loại lực lượng hoàn toàn mới, thuộc về tinh túy của Thượng Cổ Kiếm Đạo, cho Sở Mộ cảm giác, ẩn chứa huyền diệu vô cùng, cao thâm mạt trắc, đáng giá hắn bỏ tinh lực cùng thời gian đi nghiên cứu.
Cầm kiếm nơi tay, trực chỉ phía trước, kích phát Kiếm Chi Chân Ý, Sở Mộ cẩn thận cảm thụ chấn động trong đó.
Kiếm Chi Chân Ý so với Kiếm Lực cấp chín đỉnh phong còn cường đại hơn gấp 10 lần, là tăng lên cực kỳ lớn, tự nhiên khi kích phát Kiếm Chi Chân Ý, tiêu hao tinh khí thần cũng sẽ tăng lên gấp 10 lần.
Đối với Sở Mộ hiện tại mà nói, Kiếm Chi Chân Ý căn bản là không cách nào kích phát thời gian dài, nếu không sẽ tiêu hao rất nhiều tinh khí thần, làm trạng thái bản thân hạ thấp, thực lực phát huy không hoàn toàn.
Bởi vậy, Sở Mộ phải thuần thục Kiếm Chi Chân Ý, gắng đạt tới nắm giữ, vận dụng tự nhiên, mới có thể tùy ý kích phát, khống chế tùy tâm sở dục, thu phát tự nhiên.
Mặt khác, là Kiếm Chi Chân Ý phối hợp với chân ý khác.
Thuần thục Kiếm Chi Chân Ý, không thể nghi ngờ là một quá trình buồn tẻ, Sở Mộ lại vui vẻ chịu đựng.
Đối với hắn mà nói, đó căn bản là không coi vào đâu.
Lần lượt kích phát Kiếm Chi Chân Ý, lần lượt thu hồi, nhiều lần như thế, không ngừng quen thuộc.
Một thời gian ngắn sau, cảm giác được tinh khí thần bản thân tiêu hao rõ ràng, Sở Mộ dừng lại, khôi phục, bắt đầu ma luyện kỹ xảo khí lực hợp nhất.
Trải qua đoạn thời gian này không ngừng tìm hiểu, không ngừng ma luyện, nắm giữ càng lúc càng thâm nhập.
Tu luyện Thần Hoang Kiếm Nguyên, tu luyện Thánh khu cấp năm trung kỳ, tu luyện Kiếm Chi Chân Ý, tu luyện kỹ xảo khí lực hợp nhất, ngày qua ngày, thời gian chậm rãi trôi qua.
Lâm Bích Nhược phản hồi Lâm gia, một ngày sau lại về tới bên người Sở Mộ.
Sở Mộ tiềm tu, cũng không cần nàng phục thị gì, bởi vậy Lâm Bích Nhược tiếp tục thuần thục Kiếm Lực cấp bốn.
Nhoáng một cái, một tháng thời gian trôi qua.
Lâm Bích Nhược đã hoàn toàn nắm giữ Kiếm Lực cấp bốn, nàng bắt đầu tu luyện Kiếm Nguyên, tu luyện Bích Thủy Liên Thiên Kiếm pháp.
Bích Thủy Liên Thiên Kiếm pháp không trọn vẹn, Lâm Bích Nhược tu luyện rất nhiều năm, đã hoàn toàn nắm giữ, nhưng được Sở Mộ bổ khuyết toàn bộ, cho đến hiện tại, nàng mới nắm giữ chiêu thứ nhất, còn không có nắm giữ tinh túy, chớ nói chi là hai chiêu đằng sau rồi.
Lâm Bích Nhược tự nhủ, nếu luyện thành ba chiêu cuối của Bích Thủy Liên Thiên Kiếm, thực lực của nàng sẽ tăng lên rất nhiều, đến lúc đó, dùng thực lực Thánh cấp Ngũ Tinh sơ giai, đối kháng Thánh cấp Ngũ Tinh cao cấp bình thường cũng không vấn đề.
- Thế nhưng mà, so sánh với công tử, vẫn là kém nhiều lắm.
Lâm Bích Nhược buồn rầu nói.
- Bất quá thực lực của công tử cường đại, thiên phú của hắn chỉ sợ ngay cả lục đại thiên tài cũng không thể so sánh.
Nói xong, Lâm Bích Nhược cười cười, chợt kiên định:
- Ta phải cố gắng tu luyện, tranh thủ đạt được thực lực càng cường đại, mới có thể phân ưu giải nạn cho công tử.
Đảo mắt, lại hai tháng đi qua.
Sở Mộ trở lại Đồ Huyết Thành, đã có ba tháng thời gian.
Ba tháng không gián đoạn tu luyện, mỗi một ngày mười hai canh giờ, cơ hồ đều dùng trên việc tu luyện, Sở Mộ cũng triệt để củng cố tu vi Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ, lực lượng Thánh khu cấp năm trung kỳ cũng bị hắn nắm giữ.
Lúc này Sở Mộ đang luyện kiếm.
Hắn tu luyện kiếm pháp, vẫn là kiếm pháp trụ cột.
Luyện kiếm rất nhiều năm, kiếm pháp Sở Mộ tu luyện tối đa, là kiếm pháp trụ cột.
Kiếm pháp trụ cột, trụ cột trụ cột, kiếm pháp trụ cột, không thể buông tha.
Cho dù đạt được kiếm pháp vô cùng cường hoành, nhưng kiếm pháp trụ cột này, vẫn là chỗ căn bản.
Không có trụ cột, nơi nào đến phát triển.
Sở Mộ cho rằng, rất nhiều kiếm pháp uy lực cường đại, đều là căn cứ kiếm pháp trụ cột dung hợp đủ loại lực lượng khác, cuối cùng nhất diễn biến thành.
Trăm sông đổ về một biển, chỉ cần không ngừng tu luyện kiếm pháp trụ cột, không ngừng lĩnh ngộ, lúc đạt tới tình trạng cực kỳ cao thâm, tu luyện kiếm pháp khác sẽ càng thêm dễ dàng.
Thứ, phách, trảm, thiêu, điểm, băng...
Mỗi một kiếm, Sở Mộ tất nhiên sẽ kích phát Kiếm Chi Chân Ý, còn mang theo Thứ Chi Chân Ý hoặc Trảm Chi Chân Ý, Chấn Chi Chân Ý...
Nhưng mà, từ bề ngoài, tuyệt đối nhìn không ra trong mỗi một kiếm của Sở Mộ, đều ẩn chứa hai loại lực lượng chân ý.
Lâm Bích Nhược đình chỉ luyện kiếm, xa xa nhìn Sở Mộ luyện kiếm pháp trụ cột, trong mắt không khỏi nghi hoặc.
Cảm giác không thấy Kiếm Nguyên hoặc Kiếm Ý chấn động, thoạt nhìn chỉ là kiếm pháp trụ cột hết sức bình thường, mỗi một kiếm tựa hồ không có bao nhiêu uy lực, nhưng không biết vì sao, Lâm Bích Nhược lại có một loại cảm giác, phảng phất mỗi một kiếm của Sở Mộ, đều mang theo uy lực kinh người.
Đúng vậy, dưới hai loại chân ý, Sở Mộ thi triển kiếm pháp trụ cột, uy lực của nó so với bình thường muốn cường hoành hơn vạn lần, cực kỳ đáng sợ, tiện tay một kiếm, còn hơn tuyệt chiêu của rất nhiều Kiếm Thánh.
Tu luyện Chân ý hoàn tất, Sở Mộ y nguyên thi triển kiếm pháp trụ cột.
Chỉ là, bất đồng lúc trước, có thể cảm giác được Kiếm Nguyên chấn động.
Đây là Sở Mộ dùng kiếm pháp trụ cột, ma luyện kỹ xảo khí lực hợp nhất, tranh thủ nắm giữ kỹ xảo khí lực hợp nhất, trước mắt đã đến một bước cuối cùng.
Ba tháng thời gian, tin đồn về Sở Mộ ở ngoại giới dần dần thiếu đi.
Không có chủ đề kéo dài không suy, mà thế giới của Tu Luyện giả, tổng sẽ phát sinh đủ loại sự tình, bao trùm thay thế.
Tuy Sở Mộ tu luyện, nhưng không phải hoàn toàn không biết gì về ngoại giới, tối thiểu Lâm Bích Nhược sẽ ra ngoài nghe một chút tin tức, trở về nói cho Sở Mộ.
*****
Như thiên tài hàng ngũ thứ nhất ai đột phá tu vi, ai chém giết đối thủ cường đại hơn mình...
Như một thế lực phát hiện huyệt động của Tội Dân, bắt đầu khai hoang...
Bất quá, những tin tức này Sở Mộ cũng chỉ là nghe một chút mà thôi, hứng thú không lớn, hiện tại hứng thú lớn nhất của hắn, là làm sao tăng thực lực của mình lên nhanh hơn.
Ba mươi năm nhìn như rất dài, nhưng đối với Vạn Cổ cảnh mà nói, kỳ thật rất ngắn.
Bất quá, từ khi tiến vào Lưu Phóng Chi Địa đến bây giờ, mới qua một năm mà thôi, tu vi lại từ Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ tăng lên tới Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ, lĩnh ngộ Kiếm Chi Chân Ý, thực lực rõ ràng gia tăng không ít.
Nhưng vẫn không đủ, xa xa không đủ, bởi vì địch nhân của hắn không phải Vạn Cổ cảnh, mà là cường giả tuyệt thế áp đảo trên Vạn Cổ cảnh.
Ba mươi năm, nhất định phải có được thực lực sánh ngang cường giả tuyệt thế, như thế phản hồi Thâm Lam Thế Giới, mới có thể tự bảo vệ mình, mới có thể ở dưới vô số cường địch sống sót.
Thực lực Thánh cấp Cửu Tinh đỉnh phong, kém cường giả tuyệt thế quá lớn, căn bản không phải là dùng bội số có thể tính toán.
Hôm nay, tu vi chỉ mới Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ, cách Vạn Cổ cửu trọng thiên, trọn vẹn còn có bốn trọng thiên. Tu luyện bình thường, tối thiểu phải mấy trăm năm, coi như là ở trong Lưu Phóng Chi Địa, thời gian rút ngắn, cũng cần một trăm năm thậm chí thêm nữa.
Nếu có thể đạt được Linh Dược như Thanh Đồng Huyết Long căn, tu vi tự nhiên có thể nhanh chóng tăng lên, chỉ là, Thanh Đồng Huyết Long căn đã thuộc về Linh Dược Bạch Ngân Thượng phẩm rồi, so với nó càng mạnh hơn nữa, là Linh Dược Bạch Ngân Cực phẩm.
Về phần Linh Dược Hoàng Kim cấp, thì thuộc về trong truyền thuyết.
Mà Thanh Đồng Huyết Long căn đẳng cấp cao như thế, cũng chỉ có hiệu quả cao với Thánh cấp cấp trung trở xuống, đối với Thánh cấp cấp cao, hiệu quả sẽ kém sắc rất nhiều.
Trong lúc nhất thời, Sở Mộ cũng không nghĩ ra phương pháp tốt gì, có thể nhanh chóng tăng lên tu vi của mình.
Thực lực do từng phương diện tổng hợp mà thành, một mặt tăng lên, cũng có thể kéo thực lực tăng lên. Nhưng hiện tại, ở những phương diện khác, Sở Mộ muốn tăng lên đã rất khó khăn. Chỉ có tu vi cùng Thánh khu tăng lên là có không gian lớn nhất.
Còn nữa, không có tu vi chèo chống, các phương diện khác tăng lên, sẽ tiêu hao càng nhiều lực lượng của bản thân. Không cách nào chèo chống chiến đấu thời gian dài.
Bọn người Long Vân Không còn không có trở về, Sở Mộ đoán chừng, bọn hắn hẳn là dẫn đường tiến về huyệt động kia rồi. Đã đi đến, tự nhiên phải theo cường giả tông môn tiến vào huyệt động tầng thứ ba khai phát.
Huyết Kiếm Tông, Tam Thánh Tông cùng Đồ Huyết Phủ xuất động đại lượng cường giả Thánh cấp Cửu Tinh tiến vào tầng thứ ba, thu hoạch sẽ vô cùng kinh người, bọn hắn đi theo vào, không chỉ bản thân an toàn được bảo đảm, hoặc nhiều hoặc ít còn có chút thu hoạch.
Có lẽ, cái này đối với Sở Mộ không công bình, nhưng phải biết rằng, Sở Mộ không thuộc về tam đại thế lực, hắn theo tiến vào, có cường giả Thánh cấp Cửu Tinh của tam đại thế lực nhìn chằm chằm, cũng mơ tưởng có thu hoạch gì.
Đã như vậy, còn không bằng làm chuyện của mình, đợi đến lúc bọn người Long Vân Không trở về, lại phân đến bộ phận mình nên được.
...
- Kiếm Nguyên là một loại lực lượng, khí lực là một loại lực lượng khác, một loại lực lượng thuộc về nội tại, một loại lực lượng thuộc về ngoại giới.
Sở Mộ nhăn mày tự hỏi, chợt, một kiếm tiện tay chém ra, cũng không có bao nhiêu lực lượng, lại ẩn chứa lực lượng thể phách cùng Kiếm Nguyên chi lực, xé rách không khí, lưu lại một đạo hàn quang.
Nguyên bản, có lẽ Sở Mộ đã nắm giữ, chỉ là ở dưới áp lực của Độc Mục Lão Nhân, hắn không thể không luyện hóa Thanh Đồng Huyết Long căn đột phá tu vi, từ Vạn Cổ tứ trọng thiên sơ kỳ đột phá đến Vạn Cổ ngũ trọng thiên sơ kỳ, Thánh khu của hắn cũng từ cấp năm sơ kỳ tăng lên tới cấp năm trung kỳ.
Nguyên bản Kiếm Nguyên tứ trọng thiên sơ kỳ cùng lực lượng thể phách cấp năm sơ kỳ, Sở Mộ đã ma hợp được không sai biệt lắm, dưới đột phá, lực lượng càng thêm cường đại, phá tan ma hợp nguyên bản đã gần hoàn thành, phải ma hợp lần nữa mới được.
Ba tháng này, Sở Mộ một mực ma hợp, chỉ là lực lượng càng cường đại ma hợp càng khó, cho tới bây giờ, vẫn không có thể ma hợp hoàn tất, thủy chung kém một đường.
Một đường chênh lệch, lại như rãnh trời, để cho kỹ xảo khí lực hợp nhất không cách nào viên mãn.
- Khí lực hợp nhất, là thống ngự lực lượng trong ngoài, hợp hai làm một.
Kiếm Nguyên ở trong kinh mạch từ từ lưu động, lực lượng thể phách cũng bị Sở Mộ kích phát ra, truyền khắp cơ thể.
Hắn không ngừng tìm hiểu, không ngừng xuất kiếm, mỗi một lần xuất kiếm, đều là một loại nghiệm chứng.
Lâm Bích Nhược cũng nhìn ra được, tựa hồ công tử nhà mình lâm vào bình cảnh gì đó, chỉ là, nàng không hiểu, cấp độ kém quá xa, chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, mong công tử nhà mình có thể mau chóng lĩnh ngộ, đột phá bình cảnh.
Luyện kiếm luyện kiếm luyện kiếm!
Tiếp đó, có đôi khi Sở Mộ cũng sẽ cùng Lâm Bích Nhược đấu kiếm một phen.
Nói là đấu kiếm, không bằng nói là đang chỉ điểm Lâm Bích Nhược.
Kiếm pháp của Lâm Bích Nhược nhìn như nhu nhược, lại tràn đầy tính bền dẻo kinh người, như nước chảy róc rách, không ngớt không ngừng, mà Sở Mộ tận lực áp chế tạo nghệ kiếm pháp của mình, dùng tiêu chuẩn cùng Lâm Bích Nhược không sai biệt lắm.
Mặc dù như thế, kiếm pháp của Sở Mộ y nguyên có thể áp chế Lâm Bích Nhược.
Đón lấy, Sở Mộ tiến thêm một bước áp chế kiếm pháp của mình, áp chế lực lượng phát ra, ngược lại chọn dùng kỹ xảo khí lực hợp nhất đến vận kiếm.
Một ngày một ngày, Lâm Bích Nhược ở dưới loại tình huống này, kiếm pháp bắt đầu có tăng trưởng rõ ràng, nắm giữ Bích Thủy Liên Thiên Kiếm càng thêm sâu sắc.
Thời gian cực nhanh, chỉ chớp mắt, lại hai tháng đi qua.
- Công tử, tiếp ta một kiếm.
Trên bãi đất trống, Lâm Bích Nhược khẽ kêu một tiếng, tay chấn động, thân kiếm nổi lên sóng gió quỷ dị, phảng phất như nước chảy phập phồng, lực lượng tầng tầng đẩy mạnh, không ngớt không dứt.
*****
Cái này là chiêu thứ hai trong ba chiêu cuối của Bích Thủy Liên Thiên Kiếm.
Trải qua hai tháng đấu kiếm, Lâm Bích Nhược đã nắm giữ chiêu thứ nhất, còn kém lĩnh ngộ tinh túy, mà chiêu thứ hai cũng bắt đầu thành thục, chiêu thứ ba mạnh nhất, huyền diệu nhất, cũng khó tìm hiểu tu luyện nhất.
Gợn sóng từ trên thân kiếm tràn ngập ra, tầng tầng gột rửa tứ phương, bốn phía trở nên dính nhớp, phảng phất biến bốn phía thành hoàn cảnh nước chảy không ngớt, ảnh hưởng đến Sở Mộ.
Lâm Bích Nhược đâm kiếm ra, phảng phất như không có bất kỳ lực cản, tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi.
Trong tích tắc, kiếm liền xuất hiện ở trước mặt Sở Mộ, mà Sở Mộ chứng kiến, thực sự không phải một thanh kiếm, mà giống như một dòng nước bích sắc, nước chảy róc rách, ẩn chứa uy năng kinh người.
Chiêu này, xuất từ tay Sở Mộ, hắn tự nhiên rõ ràng chiêu số cùng ảo diệu trong đó.
Không có sử dụng lực lượng cường đại, cũng không có sử dụng kiếm pháp cao thâm, áp chế lực lượng cùng cảnh giới của mình đến tình trạng tương đương Lâm Bích Nhược, sử dụng kỹ xảo khí lực hợp nhất.
Liên tục hai tháng làm như thế, để cho Sở Mộ cảm giác, có thể thực hiện.
Kiếm Nguyên chi lực, lực lượng thể phách, dung hợp, xuất kiếm.
Chỉ là, dưới tình huống lực lượng cùng cảnh giới đều áp chế, Lâm Bích Nhược thi triển lại là một chiêu kiếm pháp uy lực cường hoành, trong lúc nhất thời, Sở Mộ khó có thể đối kháng.
Một kiếm không được, thì hai kiếm, hai kiếm không được, vậy thì ba kiếm, ba kiếm không được, vậy thì mười kiếm, nếu mười kiếm không được thì trăm kiếm.
Nháy mắt, phảng phất như cánh tay của Sở Mộ biến mất, kiếm trong tay cũng biến mất theo, chỉ có một nhúm kiếm quang ngưng tụ, phảng phất ở cùng một thời gian đâm ra.
Dưới mấy chục kiếm, kiếm chiêu của Lâm Bích Nhược bị kích phá.
- Công tử, đón thêm một kiếm của ta.
Lâm Bích Nhược khẽ kêu lên, một chiêu này, kiếm quang hóa thành một đạo bích thủy, nhộn nhạo tầm đó, làm cho ánh sáng bốn phía chịu ảnh hưởng, chiết xạ, quấy nhiễu ánh mắt, rõ ràng là chiêu thứ nhất được Sở Mộ bổ khuyết.
Một chiêu này, Lâm Bích Nhược vô cùng thuần thục, còn kém lĩnh ngộ tinh túy, một khi lĩnh ngộ ra tinh túy, uy lực của nó sẽ tăng lên lần nữa.
Dư thế không thu, kiếm của Sở Mộ tiếp tục đâm ra, kiếm quang không ngừng, Kiếm Nguyên chi lực cùng lực lượng thể phách không ngừng kết hợp, bắt đầu dùng một loại phương thức kỳ lạ vận chuyển.
Kiếm chiêu của Lâm Bích Nhược còn không có bị đánh tan, nàng kéo lực lượng toàn thân, thi triển ra chiêu tiếp theo, cũng là chiêu thứ hai, phía trước đã thi triển qua một lần bị Sở Mộ đánh tan.
Chiêu thứ nhất làm tiên phong, chiêu thứ hai trợ giúp, uy lực bạo tăng, Sở Mộ gặp phải áp lực lập tức tăng lên gấp bội.
Dưới áp lực, đồng tử của Sở Mộ ngưng tụ, tập trung ở một điểm trong đó, hai loại lực lượng ở dưới hắn điều động, nước chảy thành sông, giống như dùng phương thức đinh ốc vận chuyển, tốc độ càng lúc càng nhanh, càng ngày càng ngưng tụ.
Cảm giác phảng phất có đồ vật gì đó bị kích phá, bị xé nứt, rộng mở trong sáng.
- Khí lực hợp nhất, phá cho ta!
Khẽ quát một tiếng, hai loại lực lượng dùng phương thức đinh ốc rót vào thân kiếm, thân kiếm run lên, phát ra một tiếng vù vù sung sướng.
Trong tích tắc này, Sở Mộ cảm giác cực kỳ mỹ diệu.
Kiếm Nguyên chi lực cùng lực lượng thể phách, triệt để đánh vỡ gông cùm xiềng xích, hoàn mỹ kết hợp lại, dung làm một thể, nước sữa giao hòa, tuy hai mà một, kiếm phảng phất đã mất đi sức nặng, trở nên vô cùng nhẹ nhàng.
Một kiếm đâm ra, kiếm quang như tia chớp, xoẹt... phảng phất xé rách vải vóc, đánh tan chiêu thứ nhất của Lâm Bích Nhược, kích về phía chiêu thứ hai, trúng điểm bạc nhược yếu kém nhất, đánh tan.
- Công tử, ngươi đột phá sao?
Lâm Bích Nhược kinh hô, giao thủ hai tháng, nàng cũng nhìn ra được chút gì đó.
- Đột phá.
Sở Mộ cười nói, tâm tình cực kỳ sung sướng:
- Đây là nhờ Bích Nhược ngươi.
Lâm Bích Nhược cười nói.
- Đến, chúng ta tiếp tục.
Sở Mộ nói, hiện tại chỉ là sơ bộ để cho kỹ xảo khí lực hợp nhất đạt tới viên mãn, còn cần luyện tập, cho đến trở thành bản năng.
Kiếm quang rực cháy, tiện tay chém ra, hư không phong lôi dũng động, dưới thân kiếm, trực tiếp trở thành một khu vực chân không, không khí bốn phía đảo lưu tới, gào thét rung động.
Tay nhẹ nhàng xoay chuyển, kiếm quang vòng qua vòng lại, phảng phất mở ra không gian, bá bá bá, lại liên tục vài kiếm, cơ hồ cùng một thời gian đâm ra, kiếm kiếm quả thực muốn Phá Toái Hư Không.
Kỳ thật Sở Mộ cũng không có sử dụng lực lượng rất mạnh, chỉ có điều trong mỗi một kiếm, đều ẩn chứa hai loại chân ý, hơn nữa hoàn mỹ kết hợp Kiếm Nguyên chi lực cùng lực lượng thể phách, ngưng tụ thành một cỗ lực lượng càng thêm cường hoành.
Theo lần lượt luyện tập, lần lượt cùng Lâm Bích Nhược đấu kiếm, Sở Mộ đã thuần thục nắm giữ kỹ xảo khí lực hợp nhất, vận dụng tự nhiên rồi.
- Hiện tại lực công kích của ta, so sánh với trước đủ để tăng lên gấp đôi.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Đối với Kiếm Tu mà nói, lực công kích cơ hồ đều tương đương thực lực.
Yên lặng tính toán một chút, Sở Mộ cảm thấy mình bây giờ, dưới tình huống không sử dụng bí pháp, có lẽ đủ để chống lại Thánh cấp Bát Tinh đỉnh phong bình thường, nếu vận dụng vài loại át chủ bài, mặc dù không phải đối thủ của Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai, nhưng cũng có thể chống lại, từ trong tay đối phương thoát thân.
Từ khi tiến vào Lưu Phóng Chi Địa, chỉ có thể đánh bại Thánh cấp Thất Tinh đỉnh phong bình thường đến bây giờ có thể thoát thân ở trong tay Thánh cấp Cửu Tinh sơ giai bình thường, thực lực của Sở Mộ tăng lên, không thể bảo là không lớn.
Chỉ là, Sở Mộ cảm thấy vẫn quá chậm.
- Tu vi, là hạn chế lớn nhất của ta hiện tại.
Sở Mộ thầm nghĩ.
Đây là nhược điểm, nhưng trước mắt, không có biện pháp tốt gì có thể phá.
...
Khoảng cách Sở Mộ từ Hắc Thần Cự Kiếm trở lại Đồ Huyết Thành đã qua nửa năm, bọn người Long Vân Không cũng trở về rồi.
Long Vân Không mang theo Nhạc Trấn, Mộc Cao Lực cùng với Từ Thanh Nhã đi vào trang viên, Sở Mộ chứng kiến trên mặt của bọn hắn, có vui vẻ không che dấu được, hiển nhiên ở tầng thứ ba huyệt động của Tội Dân khai hoang cùng với báo cáo cho tông môn lấy được ban thưởng, rất lớn.
Chỉ là, khi bọn hắn chứng kiến Sở Mộ, hai mắt trừng lớn, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ.
- Sở huynh... Tu vi của ngươi...
- Ta đã luyện hóa Thanh Đồng Huyết Long căn.
Sở Mộ nói.
← Ch. 1707 | Ch. 1709 → |