← Ch.2010 | Ch.2012 → |
Sở Mộ nghe vậy không khỏi thản nhiên mỉm cười:
- Không chiến.
- Đường đường là người đứng đầu lưu danh Kiếm Nhai, tuyệt thế thiên kiêu có lực áp Sở Hoàng Cực, không ngờ không dám đánh với ta một trận. Truyền đi chính là chuyện cười trong thiên hạ.
Tư Ngọc Phong không ngừng cười lạnh, châm chọc khiêu khích.
- Ngươi dự định lấy tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện tới khiêu chiến một Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện như ta sao?
Sở Mộ hỏi ngược lại.
Quả thực, Tư Ngọc Phong chính là tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện. Thiên phú của hắn hơn người, có thể xưng là chuẩn thiên kiêu. Thực lực toàn thân cường đại. Hắn từng có chiến tích đánh bại Tiểu Thánh Tôn. Sở Vương Đình là thiên kiêu không sai. Nhưng thiên kiêu đại biểu cho là thiên phú và tiềm lực, mà không phải là thực lực trực tiếp.
Ở dưới tình huống tuvi chênh lệch rõ ràng, khiêu chiến như vậy lại trở nên có chút không hợp lý.
- Hay là ngươi dự định áp chế tu vi trình độ tương đương với ta, lại đánh với ta một trận?
Sở Mộ lại hỏi ngược một câu. Sắc mặt Tư Ngọc Phong trở nên có chút khó coi.
Hắn là một người tự phụ, không có khả năng thật sự bỏ mặt mũi, lấy tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện tới chiến đấu cùng Sở Mộ tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện sơ cấp. Cho dù là chiến thắng, cũng không phải là chuyện gì đáng để kiêu ngạo. Nhưng hắn cũng không có khả năng đáp ứng áp chế tu vi tới trình độ tương đương với đối phương. Bởi vì làm vậy, hắn rất có khả năng sẽ bị đánh bại.
- Ngươi là dự định chờ đợi bí vệ Sát Lục qua sao?
Sở Mộ mở miệng lần nữa.
Sắc mặt Tư Ngọc Phong lại trầm xuống, hung hăng nhìn chăm chú Sở Mộ một hồi, sau đó không cam lòng lui lại. Nếu nhắ hắn tiếp tục ngăn cản nữa, Sở Mộ hoàn toàn có tư cách ở trong thành nhận được sự che chở của bí vệ Sát Lục. Hiện tại, hắn có tư cách này.
Tư Ngọc Phong lui lại. Đám người của Thiên Môn, Đồ Tông và Vũ Văn Thị cũng không dám cứng rắn ngăn cản Sở Mộ. Bọn họ chỉ có thể nhìn Sở Mộ rời đi.
Sở dĩ Sở Mộ không đáp ứng sự khiêu chiến của Tư Ngọc Phong, thứ nhất là hắn không có nắm chắc đánh bại đối phương. Dù sao đối phương lưu danh ở trên Kiếm Nhai có vị trí không thấp, thiên phú hơn người. Hơn nữa, hắn còn là tu vi Tuyệt Thế Cảnh tam luyện. Thực lực hắn chí ít đạt tới trình độ Tiểu Thánh Tôn.
Thứ hai, Sở Mộ dự định nhanh chóng bế quan tu luyện, tranh thủ tăng cao tu vi ở trong khoảng thời gian ngắn nhất. Từ đó nâng cao thực lực của chính mình, mau chóng nắm giữ thực lực Đại Đế nửa bước. Chỉ như vậy, hắn mới có thể hoàn thành nhiệm vụ Sát Lục Thanh Bảng của Nhân Thành.
Mười năm nhìn như rất dài, thật ra cũng rất ngắn. Hơn nữa trong lúc mình tiến bước, người khác cũng sẽ không giẫm chân tại chỗ. Chỉ có lấy tốc độ nhanh hơn, dũng mãnh tiến lên, mới có thể vượt qua người khác.
Theo Sở Mộ rời khỏi đó, người của Thiên Môn, Đồ Tông và Vũ Văn Thị đều rời khỏi đó. Đoàn người tự động rời đi. Nhưng trong thời gian rất ngắn, chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay sẽ được truyền khắp Nhân Thành.
Chuyện xảy ra trên đường cái, rất nhanh đã được truyền khắp toàn bộ Nhân Thành. Nhất thời phần lớn mọi người đều biết Sở Vương Đình đã trở về thành, còn từ chối lời chiêu mộ của ba thế lực lớn: Thiên Môn, Đồ Tông và Vũ Văn Thị, còn thiếu chút nữa nổi lên xung đột với Tư Ngọc Phong của Bách Thiên Minh.
Không ít thế lực vốn động tâm đều dừng lại. Bọn họ tất nhiên cũng dự định chiêu mộ Sở Vương Đình. Đáng tiếc. Ba thế lực lớn như Thiên Môn Đồ Tông và Vũ Văn Thị còn không có cách nào thành công. Nói gì tới những thế lực còn xa mới bằng được ba thế lực lớn như bọn họ. Khả năng thành công là rất thấp.
Đương nhiên, cũng có người chưa từ bỏ ý định, vẫn tìm kiếm vị trí của Sở Vương Đình, dự định đưa ra lời hứa lớn hơn, tiến hành chiêu mộ. Còn có người dự định khiêu chiến hắn để thành danh. Cũng có người đánh chủ ý kết giao bằng hữu v. v.
Nói tóm lại, toàn thành đều đang tìm kiếm Sở Vương Đình. Sau đó, mỗi người đều đi tới trong Nhân Điện chờ đợi.
Nhân Điện, đây là một tòa cung điện to lớn bên trong Nhân Thành. Ở chỗ này, có một chợ giao dịch tự do rất lớn, cũng có mật thất bế quan tu luyện.
Nhân Điện không thuộc về bất kỳ một thế lực nào. Hoặc nói, Nhân Điện cùng Nhân Thành chính là một khối, trực tiếp do bí vệ Sát Lục nắm trong tay. Các thế lực khác đều không có cách nào can thiệp. Cho nên, không người nào dám gây sự ở bên trong Nhân Điện. Đó là chuyện tự chui đầu vào rọ.
Sở Mộ tốn một cái giá lớn, nhận được một gian mật thất bế quan ở ngay trong Nhân Điện, tiến hành bế quan tu luyện. Chuyện của ngoại giới, tạm thời không có bất kỳ quan hệ gì với hắn.
Sau khi tiến vào mật thất bế quan, chuyện đầu tiên Sở Mộ làm chính là lấy bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng nâng cao phù văn Chân Đạo.
Sau khi bỏ ra sáu nghìn đạo bí văn Sát Lục cấp Thanh Đồng, phù văn Chân Đạo từ tam giai tăng lên tới ngũ giai. Không những tăng cường tinh khí thần mỗi cái lên năm thành, thời gian duy trì liên tục cũng nhận được kéo dài rõ ràng.
Một trăm sáu mươi hơi thở!
Thời gian duy trì liên tục là một trăm sáu mươi hơi thở. Ở dưới tình huống bình thường, đủ để phân ra thắng bại.
Tiếp đó, hắn bắt đầu điều tức một phen, tất cả tinh khí thần của bản thân mình điều tức đến mức tận cùng. Sau đó, Sở Mộ bắt đầu lấy lực Đại Chân tới rèn luyện khai thông phần thứ mười trong trăm vạn kiếm đạo bản nguyên.
Đúng vậy, hiện tại tu luyện hắn vẫn lấy một phần trăm vạn làm con số cơ sở. Một khi vượt qua, rất khó có thể nắm giữ, không chừng còn tổn thương tới bản thân.
Cầu Chân Công của Sở Mộ không giống với các công pháp bình thường khác. Ở trình độ đồng dạng, nhưng có thể bởi vì chiến đấu rèn luyện v. v nhận được một chút nâng cao, do đó khiến tinh khí thần càng thêm tinh thuần, gián tiếp khiến cho lực Đại Chân càng thêm tinh thuần.
Lực Đại Chân càng tinh thuần, hiệu suất trong thời điểm rèn luyện khai thông kiếm đạo bản nguyên lại càng cao.
Sở Mộ đang bế quan khổ luyện nâng cao tu vi. Đồng thời, bên ngoài lại phát sinh rất nhiều chuyện. Nhân tộc có chuyện biến hóa lớn, Thần tộc và Ma tộc đều sẽ nhận được tin tức. Đồng dạng, ở trong Thần tộc và Ma tộc phát sinh chuyện lớn, Nhân tộc cũng sẽ nhận được tin tức. Trừ phi là một ít tin tức vô cùng bí ẩn lại bị tận lực phong tỏa.
Thứ tương tự với Kiếm Nhai, Thần tộc có, Ma tộc cũng có. Bởi vậy, Kiếm Nhai xuất hiện động tĩnh gì, không bao lâu Thần tộc Ma tộc cũng sẽ biết.
*****
Nhân tộc xuất hiện một Sở Hoàng Cực, lực áp vô số thiên tài Nhân tộc hơn nghìn năm, cũng tạo thành cho Thần tộc và Ma tộc không ít tổn thất. Có rất nhiều thiên tài Thần tộc Ma tộc trực tiếp chết ở dưới kiếm của Sở Hoàng Cực. Có thể nói, Thần tộc cùng Ma tộc vô cùng ghi hận đối với Sở Hoàng Cực, cũng từng nhiều lần ra tay. Kết quả Sở Hoàng Cực nhiều lần biến nguy thành an. Hắn không chỉ không bị giết chết, trái lại còn giết không ít cao thủ Thần tộc Ma tộc tập kích hắn.
Hiện tại Sở Hoàng Cực đã trưởng thành. Muốn lại ra tay với hắn, đã không phải là chuyện dễ dàng như vậy. Mà nay, lại còn xuất hiện một Sở Vương Đình. Một Sở Vương Đình so với Sở Hoàng Cực càng yêu nghiệt hơn. Tuyệt thế thiên kiêu như vậy nhất định phải nhanh chóng giết chết. Nhân lúc hắn còn chưa thật sự trưởng thành, phải chém giết hắn. Nếu không sau này nhất định lại là một Sở Hoàng Cực khác. Không, thậm chí là kẻ dịch còn mạnh hơn so với Sở Hoàng Cực.
Vì vậy, liền có cường giả Thần tộc Ma tộc thông qua chiến trường Sát Lục lẻn vào trong địa giới Nhân Thành, dự định tìm kiếm Sở Vương Đình sau đó giết chết hắn. Đám cường giả Thần tộc Ma tộc này tiến vào địa giới Nhân Thành, sẽ không có dự định sống trở lại. Mục đích của bọn họ, chính là giết chết Sở Vương Đình.
Nhưng trước kia đã từng phát sinh qua những chuyện tương tự. Hiện tại, các thế lực bên Nhân Thành đều tăng cường tuần tra, tung ra thiên la địa võng trải rộng. Bởi vậy, cường giả Thần tộc Ma tộc mới vừa tiến vào địa giới Nhân Thành không bao lâu, đã bị phát hiện ra tung tích, dẫn phát tới hai trận đại chiến.
Cường giả Thần Tộc có mười người. Cường giả Ma tộc cũng có mười người. Mỗi một cao thủ đều là cấp bậc Thánh Tôn, vô cùng mạnh mẽ. Trong hai trận đại chiến này, mười người cường giả Thần Tộc và mười người cường giả Ma tộc đều bị giết chết. Nhưng cường giả Nhân tộc cũng chết hơn ba mươi người.
Hai trận chiến này kinh động tới các thế lực lớn của Nhân Thành, cũng kinh động tới các đại cao thủ Nhân Thành, càng chú ý tới tất cả động tĩnh ở chiến trường Sát Lục đến biên giới địa giới Nhân Thành, cấm bất kỳ người của Thần tộc Ma tộc nào tiến vào. Một khi bị phát hiện lập tức giết chết.
Biên giới là nơi nhiều lần phát sinh đại chiến sinh tử. Cao thủ Nhân tộc chết hơn trăm người, nhưng cũng chống đỡ được sự xâm nhập của cường giả Thần tộc và Ma tộc.
Hình như biết Nhân tộc tăng cường đề phòng, Thần tộc cùng Ma tộc đều không có phái ra cường giả đến đây nữa. Giống như đã quyết định bỏ qua.
Một tháng, đủ một tháng, Thần tộc và Ma tộc đều không có tiếp tục phái ra cường giả đến đây. Hình như biết không có cách nào đạt được hiệu quả. Nhưng cường giả Nhân tộc vẫn ra sức đề phòng nghiêm ngặt. Chỉ có điều cũng dần dần giải trừ giới nghiêm.
Sau khi giải trừ giới nghiêm, người tu luyện Nhân tộc lại có thể lại tiến vào bên trong chiến trường Sát Lục.
Lại một tháng trôi qua. Nhóm cường giả kia cũng không có khả năng cứ đợi ở chỗ này phòng thủ. Lại thêm Thần tộc Ma tộc cũng không có động tĩnh chút nào. Hình như thật sự đã buông tha. Dần dần, các cường giả canh phòng cũng rời đi một phần.
Dù sao bọn họ không có khả năng vẫn đợi ở chỗ này, bọn họ cũng phải tu luyện.
Tháng thứ ba, Thần tộc Ma tộc vẫn không có động tĩnh gì. Cường giả canh phòng lại giảm bớt.
Mỗi ngày đều có người tu luyện Nhân tộc tiến vào chiến trường Sát Lục. Cũng có người tu luyện Nhân tộc rời khỏi chiến trường Sát Lục quay về địa giới Nhân Thành.
Hôm nay, lại có người từ bên trong chiến trường Sát Lục đi ra. Đó là một thanh niên thần sắc lạnh lùng, toàn thân bị sát khí vờn quanh. Mái tóc dài xõa vai, che đi nửa bên gương mặt, lộ ra đôi mắt vô cùng lạnh lẽo.
Cường giả canh phòng lại chỉ liếc mắt một cái, sau đó liền không tiếp tục quan tâm nữa.
Sau khi người này đi ra khỏi chiến trường Sát Lục, liền một đường đi về phía trước, đi về hướng Nhân Thành.
Cũng không lâu lắm, lại có một người từ bên trong chiến trường Sát Lục đi ra. Đó là một người cường tráng, cơ bắp phồng lên. Thoạt nhìn tràn ngập lực lượng cường đại. Giống như một ngọn núi lửa ẩn chứa ở trong đó. Gương mặt thô lỗ. Đôi mắt có hổ tinh quang bắn ra bốn phía. Toàn thân cũng còn sát khí quấn quanh.
Rất bình thường. Phàm là người sống sót từ bên trong chiến trường Sát Lục đi ra, phần lớn đều như vậy.
Phương hướng của người này cũng là Nhân Thành.
...
Ba tháng. Lần này, Sở Mộ bế quan đủ ba tháng.
Tại một gian mật thất bế quan bên trong Nhân Điện, Sở Mộ đang nhắm mắt chợt mở ra. Trong ba tháng qua, đây là lần đầu tiên hắn mở hai mắt ra. Cũng có nghĩa là lần bế quan tu luyện đến đây đã kết thúc.
Lực lượng cường đại tràn ngập toàn thân. Trong thế giới tinh thần, kiếm đạo bản nguyên chậm rãi chuyển động, giống như vô số kiếm khí xây dựng thành, hóa thành một vòng xoáy tinh vân chậm rãi chuyển động.
Hiện nay Sở Mộ đã có thể vận dụng thoải mái hai phần mười vạn kiếm đạo bản nguyên, .
Một phần mười vạn kiếm đạo bản nguyên đại biểu chính là tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhất luyện. Hai phần mười vạn kiếm đạo bản nguyên đại biểu lại là tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện.
Đúng vậy, lúc trải qua ba tháng bế quan khổ luyện, tu vi của Sở Mộ cuối cùng tăng lên, đạt tới trình độ Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện sơ cấp, đủ tăng lên một cấp bậc lớn.
Từ nhất luyện sơ cấp tăng lên tới nhị luyện sơ cấp lại chỉ cần ba tháng. Tốc độ tăng lên như vậy, nhanh không gì có thể so sánh nổi.
Sở Mộ có thể nâng cao với tốc độ nhanh như vậy, thứ nhất là thiên phú của bản thân hắn hơn người. Dù sao cảnh giới của hắn đã đạt tới trình độ Chúa Tể Cảnh. Dưới cảnh giới cực kỳ cao như vậy, muốn nâng cao tu vi, ít nhiều cũng có thể dễ dàng hơn so với người khác một chút. Đương nhiên, tu luyện Cầu Chân Công cần năng lượng càng nhiều hơn, trì hoãn tiến cảnh, gây họa cho sau Tuyệt Thế Cảnh, lại không tồn tại. Đây chẳng qua là vấn đề của Vạn Cổ Cảnh.
Thứ hai, Sở Mộ ở bên trong chiến trường Sát Lục trải qua ba tháng cường độ cao cuộc chiến sinh tử, cực lớn kích phát hắn tiềm năng, cũng để cho hắn tìm được nâng cao cơ hội.
Dưới hai điều kiện kết hợp, Sở Mộ mới có thể nâng cao với tốc độ nhanh như vậy. Nhưng tu vi càng cao độ khó nâng cao lại càng cao. Bởi vậy nâng cao từ nhị luyện đến tam luyện, sẽ không có dễ dàng như vậy.
- Tu vi Tuyệt Thế Cảnh nhị luyện. Hiện tại, không dùng tới phù văn Sát Lục, ta có thể sánh ngang với cường giả Tiểu Thánh Tôn.
Sở Mộ thầm nghĩ. Hắn dự đoán một chút. Có lẽ không đơn thuần là trình độ có thể sánh ngang mà thôi.
← Ch. 2010 | Ch. 2012 → |