Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Tiên Thiểu - Chương 0371

Y Tiên Thiểu
Trọn bộ 1258 chương
Chương 0371: Chỉ điểm sai lầm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1258)

Siêu sale Lazada


Tùy Qua kiên nhẫn nhắc nhở Quách Minh Phong. Dù sao, Quách Minh Phong đã là hội viên của quỹ Tiên Linh Thảo đường, Tùy Qua cũng không muốn hội phí còn chưa tới tay, Quách Minh Phong đã chết trước.

Quách Minh Phong có thể ngồi lên vị trí như vậy, dĩ nhiên không phải là đứa ngốc, sau khi nghe Tùy Qua nói như vậy, lập tức bắt được điểm mấu chốt, lẩm bẩm:

- Là hắn... Chỉ có lão hồ ly đó mới dùng chiêu thức như vậy! Khó trách thị trưởng tiền nhiệm, mới làm được hai năm đã cáo bệnh về nhà.

Thấy Quách Minh Phong đã đoán được cái gì, Tùy Qua lại nói:

- Chuyện này, Quách thị trưởng có nắm chắc đối phó?

- Khó khăn... Khó khăn!

Quách Minh Phong lắc đầu nói:

- Loại chuyện này, cho dù tự mình trải qua, nếu như không có cậu nhắc nhở, tôi cũng sẽ không tin. Mấy chuyện hút khí, nguyên khí gì đó, nói ra không ai tin tưởng? Huống chi, người đàn bà kia đã bỏ chạy, cho dù không bỏ chạy, loại chuyện tế nhị này, có thể lấy ra công khai hay sao? Cho nên, lão hồ ly kia đã sớm an bài đường lui, biết cho dù chuyện bại lộ, tôi cũng không làm gì được.

- Không ai tin tưởng?

Tùy Qua cười cười:

- Sợ rằng chưa chắc đâu. Quách thị trưởng, tôi hỏi ngài, ngài có biết "Long Đằng" không?

- Long Đằng? Đó là gì?

Quách Minh Phong vẻ mặt mờ mịt.

Tùy Qua cười nhạt, nói:

- Thì ra cấp bậc của Quách thị trưởng còn chưa đủ biết tồn tại của Long Đằng. Như vậy đi, trong phòng công an trên tỉnh ngài có bằng hữu đáng tin không, ngài gọi điện thoại hỏi một chút về chuyện của "Long Đằng", hơn nữa nói cần trợ giúp, xem hắn nói như thế nào.

- Chuyện này là thế nào?

Quách Minh Phong vẫn không hiểu.

- Ngài cứ thử đi.

Tùy Qua nói.

Thấy Tùy Qua có vẻ đã tính toán từ trước, Quách Minh Phong không thể làm gì khác hơn là gọi điện thoại cho một vị bằng hữu trên tỉnh, sau khi đối phương nghe được hai chữ "Long Đằng", rõ ràng do dự một lát, sau đó mới nói:

- Từ đâu anh biết về "Long Đằng"?

Quách Minh Phong thầm giật mình, nhất thời sinh ra một loại cảm giác bí hiểm, ngưỡng mộ Tùy Qua. Tiểu tử Tùy Qua này, lại biết cả cơ mật mà thị trưởng cũng không biết, rất hiển nhiên là lai lịch không nhỏ.

Sau khi kinh hãi, Quách Minh Phong nói hắn gặp phiền toái, cần Long Đằng trợ giúp.

Đối phương kêu Quách Minh Phong chờ một chút, hắn sẽ báo cáo lên trên. Có tin tức, sẽ liên lạc với Quách Minh Phong.

Sau khi cúp điện thoại, thái độ của Quách Minh Phong đối với Tùy Qua đã thay đổi 180°.

- Tùy tiên sinh, cậu thật là lợi hại.

Quách Minh Phong cung kính nói:

- Vậy hiện tại tôi phải làm sao?

- Tiếp tục giả vờ bệnh, đợi người của Long Đằng xử lý vấn đề.

Tùy Qua nói:

- Chỉ cần người của Long Đằng chịu hiện thân, tình cảnh của ngài sẽ nghịch chuyển. Bất luận lão hồ ly ngài nói là ai, chỉ sợ hắn cũng sẽ xui xẻo.

- Thật sao? Vậy tôi an tâm. Không được, nếu người của Long Đằng hỏi nguyên nhân, vậy chuyện riêng của tôi không phải bại lộ sao?

Quách Minh Phong lo lắng vấn đề tác phong của mình sẽ bị người của Long Đằng biết được.

- Quách thị trưởng, làm sao ngài lại trở nên ngu xuẩn như vậy. Ngài đã ly dị, tìm bạn gái là chuyện rất bình thường, không phải sao? Chỉ có điều, ngài không ngờ bạn gái tìm được lại là người được người ta thiết kế để hãm hại ngài, ngài chính là người bị hại, hiểu chưa?

Tùy Qua nói, nghĩ thầm với trí thông minh này của Quách Minh Phong, cũng có thể làm đến thị trưởng, thật là kỳ lạ..

Nhưng, Tùy Qua đại khái không biết, Quách Minh Phong được coi như người tương đối thông minh trong quần thể của hắn.

Khi Tùy Qua rời khỏi phòng bệnh, Quách Minh Phong liền gọi mấy vũ cảnh tới tăng cường bảo an.

Sau đó, Ninh Bội cũng ra khỏi phòng bệnh, đuổi theo Tùy Qua, thấp giọng nói:

- Tùy Qua, lão Quách thật sự không sao chứ?

- Chị quan tâm đến hắn như vậy làm chi?

Tùy Qua không hiểu nói.

- Cậu đừng có đoán mò.

Ninh Bội nói:

- Nếu tôi muốn coi trọng hắn, cũng sẽ không đợi đến hiện tại. Tôi thấy lão Quách có chút ý tứ với tỷ tỷ của tôi, nên muốn nghĩ cách tác hợp. Dù sao, tình cảnh của tỷ tỷ tôi, cậu cũng biết rồi, hiện không có việc làm, lại mang theo một đứa bé, dù sao cũng phải lấy một người có sự nghiệp vững chắc đúng không?

- Chuyện của tỷ tỷ chị, tôi không tham dự. Nhưng Đường Đường đã là khuê nữ của tôi, con bé cần gì, nếu tiền không đủ, chị chỉ cần tìm tôi là được.

Tùy Qua nói.

- Tôi biết cậu có tiền.

Ninh Bội nói:

- Huống chi, nếu như chỉ cần chăm sóc Đường Đường, nhà chúng tôi là đủ rồi. Chỉ có điều, lúc nào nữ nhân cũng cần một chỗ dựa, đúng không. Mặc dù Quách Minh Phong có chút vấn đề, nhưng tôi hiểu rõ hắn, một khi hắn đã xác định với ai, nhất định sẽ kiên định.

- Được rồi, tạm thời chị không cần nói giúp cho hắn. Dù sao, tôi bảo đảm hắn khỏe mạnh là được.

Tùy Qua nói.

- Vậy tôi an tâm.

Ninh Bội thấp giọng cười nói:

- Tôi chính là lo lắng lão Quách hoàn toàn "bất lực". Nói như vậy, nếu tỷ tỷ lấy hắn, vậy không phải là sống một mình thờ chồng chết sao, tôi chẳng khác nào đã đẩy tỷ tỷ vào trong hố lửa?

- Được rồi, chị không cần nói nhiều.

Tùy Qua nói:

- Nhưng, đây là chuyện của tỷ tỷ chị, hãy để chị ấy tự quyết định.

- Chị ấy... đại khái có tâm lý bị thương rồi, cho nên tạm thời không muốn tiếp nhận tình cảm mới. Cho nên, tôi mới chịu thay chị ấy thu xếp.

Ninh Bội thở dài nói.

- Được rồi. Không nói nữa, tôi phải trở về làm việc.

Tùy Qua nói:

-Nếu có chuyện, chị cứ kêu tôi.

Sau đó, Tùy Qua trở lại giáo khu Phát Phong, sau đó gọi điện thoại cho Đường Vũ Khê.

Đường Vũ Khê về nhà đón tết, bởi vì tết này, đối với Đường gia mà nói, vô cùng quan trọng.

Đầu tiên, là phụ tử Đường Thế Uyên, Đường Hạo Thiên nắm giữ ấn soái, tiến hành quân diễn liên hiệp hải lục không ở Nam Hải, khiến thế giới khiếp sợ. Sau khi quân diễn thành công, Đường Hạo Thiên cũng thuận lợi đề thăng làm Trung tướng, điều này đại biểu lực ảnh hưởng của họ Đường trong quân đội lại tiến thêm một bước củng cố và tăng lên.

Sau đó, phe phái trong kinh thành tiến hành va chạm kịch liệt, trong quân đội và chính đàn đều có chấn động không nhỏ.

Mặc dù Đường Vũ Khê không đầu quân, cũng không tham chính, nhưng dù sao cũng là một thành viên Đường gia, đương nhiên muốn cùng người nhà cùng hưởng vinh nhục.

Nói là cùng hưởng vinh nhục, nhưng đối với Đường gia mà nói, thật ra là chúc mừng.

Lúc trước bởi vì tin tức Đường Thế Uyên bệnh nặng truyền đi, một số thế lực của quân đội và chính đàn muốn đối phó với họ Đường, lại bắt đầu rục rịch hành động, tình thế vô cùng khẩn cấp rồi. Thậm chí, một số kẻ thù chính trị trong bóng tối, cũng bắt đầu từ từ nổi lên mặt nước, cho họ Đường một kích trí mạng.

Ai ngờ Đường Thế Uyên lại khôi phục sức khỏe như kỳ tích, hơn nữa tự mình nắm giữ ấn soái, chỉ huy thành công lần quân diễn với quy mô chưa từng có, giương cao quân uy Hoa Hạ, đồng thời cũng uy hiếp các quốc gia đối địch ở châu Á.

*****

Đồng dạng, Đường Thế Uyên cường thế trở về, cũng kinh sợ chính đàn và quân đội Hoa Hạ, củng cố địa vị của Đường gia và họ Đường.

Vì vậy, tết này, đối với người của Đường gia mà nói, mặc dù bận rộn, nhưng đáng được ăn mừng.

- Làm sao, nhớ em rồi sao... Đợi thêm hai ngày nữa, em sẽ trở về thành phố Đông Giang.

Trong giọng nói của Đường Vũ Khê, lộ ra tư niệm và ân cần đối với Tùy Qua, điều này làm cho trái tim Tùy Qua không khỏi nóng lên.

- Ừ. Nhớ em.

Tùy Qua nói, trong lòng lại có chút thấp thỏm bất an.

Hắn không biết, khi Đường Vũ Khê và hắn gặp mặt, có giống như Thẩm Quân Lăng, liếc thấy hắn đã bị Khổng Bạch Huyên phá thân.

Nếu Đường Vũ Khê không nhìn ra, Tùy Qua không biết mình có nên thẳng thắn thừa nhận, hay làm như không có chuyện gì xảy ra?

Nếu bị nàng nhìn thấu, Tùy Qua cũng không biết mình nên xử lý như thế nào, là giả vờ đáng thương, hay dứt khoát một mực cho rằng hắn bị Khổng Bạch Huyên cưỡng dâm, đổ tất cả tội lỗi lên đầu Khổng Bạch Huyên.

- Hình như anh có tâm sự?

Đường Vũ Khê đột nhiên hỏi một câu.

Những lời này khiến Tùy Qua cả kinh thiếu chút nữa hồn phách lên mây.

Trực giác của nữ nhân thật sự rất đáng sợ, nhất là nữ nhân hiểu và quan tâm đến ngươi.

Tùy Qua không ngờ, ở cách xa ngàn dặm Đường Vũ Khê cũng đoán được hắn đang có tâm sự.

Trực giác của nữ nhân, xem ra còn kinh khủng hơn linh giác của Tiên Thiên cao thủ rất nhiều.

- Không có chuyện gì, cho dù ăn tết, nhưng vẫn làm rất nhiều chuyện, còn rất nhớ em.

Tùy Qua liều mạng che dấu.

- Được rồi, em sẽ sớm quay về thành phố Đông Giang gặp anh.

Đường Vũ Khê nói.

Tùy Qua đáp một tiếng, sau đó tâm tình phức tạp cúp điện thoại.

Hai ngày nữa, Đường Vũ Khê sẽ trở lại, vậy đến lúc đó phải làm sao?

Trong lúc cấp bách, Tùy Qua nghĩ tới Thẩm Quân Lăng.

Thẩm Quân Lăng là một nữ nhân "ghê gớm", nắm rõ tâm tư của nữ nhân, Tùy Qua cảm thấy tìm nàng cố vấn một chút sẽ không sai, bằng không làm thế nào qua được cửa ải Đường Vũ Khê, hắn thật sự không nắm chắc, không biết trước.

Suy nghĩ một lát, Tùy Qua rốt cục bấm số điện thoại của Thẩm Quân Lăng.

- Suy Suy, sao vậy, trở lại thành phố Đông Giang rồi sao?

Thẩm Quân Lăng hỏi.

- Làm sao chị biết?

Tùy Qua kinh ngạc nói.

- Cảm giác.

Thẩm Quân Lăng nói:

- Nếu như cậu còn ở nhà, làm gì lại gọi điện thoại cho tôi.

- Tại sao?

Tùy Qua hỏi.

- Bởi vì cậu sẽ để ý đến suy nghĩ của "con dâu nuôi từ bé" nhà cậu, cậu không muốn thương tổn nàng, cho nên nếu cậu còn ở quê, cậu sẽ bỏ thời gian đi theo nàng, chứ không phải gọi điện thoại cho tôi, không phải sao?

- Được rồi, tại sao chị không học khoa tâm lý chứ.

Tùy Qua nói:

- Đừng đoán mò nữa, chị đang ở đâu, tôi muốn gặp chị.

- Cậu nghĩ tôi đang ở đâu?

Thẩm Quân Lăng cười duyên nói.

- Chị đang ở thành phố Đông Giang.

Tùy Qua nói.

- Chính xác. Tiếp tục.

- Không ở sơn trang Thẩm gia.

Tùy Qua tiếp tục suy đoán, bởi vì hắn nghe thấy hoàn cảnh xung quanh Thẩm Quân Lăng tựa hồ rất yên tĩnh.

- Ừ.

- Hoa viên Thế Kỷ Ngân Tọa?

Tùy Qua chỉ có thể đoán được đến bước này.

- Sai rồi. Ài, đến lúc nào, cậu mới có thể giống như tỷ tỷ này, có thể cảm nhận được mọi việc chứ?

Thẩm Quân Lăng có chút thất vọng thở dài một tiếng:

- Tôi đang ở công ty dược của cậu.

- Công ty dược Watson?

Tùy Qua kinh ngạc nói.

- Đúng vậy.

Thẩm Quân Lăng nói.

- Làm sao chị lại ở đấy?

Tùy Qua hiếu kỳ nói.

- Đợi cậu đến đây, đương nhiên sẽ biết.

Thẩm Quân Lăng nói.

Tùy Qua cũng không hỏi thăm gì nữa, kêu Tống Văn Hiên lái xe đến công ty dược Watson.

Mặc dù bây giờ còn trong giai đoạn ăn tết, nhưng các công nhân viên của công ty dược Watson cũng vẫn tăng ca làm việc. Bởi vì công ty hiện tại đã chính thức trở thành công ty hợp tác với quân đội, cho nên để bảo đảm số lượng và chất lượng dược phẩm cho quân đội, làm thêm giờ đương nhiên là rất cần thiết.

Thấy các công nhân viên khổ cực như vậy, đại lão bản Tùy Qua cũng có chút băn khoăn, cho nên biểu thị, ngoài tiền làm thêm giờ, tất cả công nhân viên đều được phát một đại hồng bao.

Khi Tùy Qua đến công ty dược Watson, đã thấy Thẩm Quân Lăng, còn có Diên Vân hòa thượng trong phòng thí nghiệm.

Diên Vân hòa thượng, thật ra đã không còn xem là hòa thượng chân chính rồi.

Nghe Diên Vân nói, hiện tại hắn đã bị Thiếu Lâm tự khai trừ.

Nhưng, Diên Vân vẫn bảo lưu tư thái hòa thượng: mặc tăng y, tăng hài, trên đỉnh đầu vẫn sáng loáng. Ngoài ra, mặc dù Diên Vân uống rượu, nhưng vẫn ăn chay.

- Chúc mừng năm mới, chúc mừng Diên Vân huynh tu vi tăng tiến.

Tùy Qua cười nói với Diên Vân hòa thượng.

Chân khí tu vi của Diên Vân, đúng là càng thêm tinh thuần rồi, đã đạt đến trạng thái đinh cao của Luyện Khí hậu kỳ, đến gần Tiên Thiên. Hiện tại, chỉ cần một cơ hội, đại khái hắn có thể đột phá tiến vào Tiên Thiên kỳ.

Nhưng, Tùy Qua và Diên Vân cũng rất rõ ràng, cơ hội Tiên Thiên kỳ cũng không phải dễ dàng lấy được.

- Tăng tiến một chút mà thôi, không là gì.

Diên Vân hòa thượng cười nói:

- Huống chi, hiện tại ngày nào tôi cũng giao thiệp với linh dược, hấp thu không ít nguyên khí của linh dược, tu vi không tăng mới là quái lạ. Vẫn là Tùy huynh đi trước một bước, tiến vào Tiên Thiên, làm cho người ta hâm mộ.

- Chẳng qua chỉ là trước sau mà thôi.

Tùy Qua mỉm cười nói:

- Tin tưởng không bao lâu nữa, Diên Vân huynh cũng sẽ bước vào tu vi như vậy.

Diên Vân gật đầu, không nói thêm gì nữa, tiếp tục đi mân mê linh dược.

Lúc này, Tùy Qua nhìn Thẩm Quân Lăng, mỉm cười.

- Cậu cười cái gì?

Thẩm Quân Lăng hơi sẵng giọng.

- Dáng vẻ này của chị, rất buồn cười.

Tùy Qua nói.

Trong phòng thí nghiệm có máy điều hòa, Thẩm Quân Lăng mặc một chiếc váy đông màu đỏ, phía dưới là áo lót dài màu tím, rất là hấp dẫn người, nhưng phía ngoài lại choàng áo choàng màu trắng của phòng thí nghiệm, đi dép vô khuẩn, cảm giác có chút quái dị.

Đúng là, vưu vật giống như Thẩm Quân Lăng, làm sao cũng không thể liên hệ nàng với nhân viên nghiên cứu khoa học của phòng thí nghiệm. Nữ nhân giống như nàng, tựa hồ trời sinh nên xuất hiện ở những tiệc rượu, hoạt động xã giao sang trọng, trở thành tiêu điểm cho đông đảo mọi người.

- Có cái gì buồn cười, làm nghiên cứu không phải cũng có bộ dạng này sao.

Thẩm Quân Lăng nói.

- Làm nghiên cứu?

Tùy Qua buồn bực nói:

- Sang năm mới rồi, chị còn làm nghiên cứu gì chứ?

- Cậu còn nhớ trước kia tôi đã nói gì với cậu không?

- Nói gì?

Tùy Qua nhìn ánh mắt chăm chú của Thẩm Quân Lăng, vội vàng suy nghĩ một lát, sau đó nói:

- A, trước kia chị đã nói về vấn đề sản phẩm làm đẹp trung y, đúng không?

- Hừ, cuối cùng cậu vẫn nhớ.

Thẩm Quân Lăng hừ một tiếng, nhưng trong lòng lại cảm thấy cao hứng vì Tùy Qua vẫn nhớ lời nàng.

- Chị có lý tưởng vĩ đại như vậy, làm sao tôi dám quên chứ.

Tùy Qua cười cười:

- Nhưng, cũng không cần phải tới đây tham gia náo nhiệt.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1258)