Vay nóng Homecredit

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 0789

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 0789: Chặn giết Phù Thử
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Lazada


- Lê Dương Thần Quân có kẻ thù, Tử Quang nhất định biết rõ kẻ thù của Lê Dương Thần Quân là ai, hơn nữa còn biết rõ hạ lạc của hắn!

Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh, nói:

- Nghe đám người Ba Đích nói, cách đây không lâu Nhị sư huynh Phù Thử của bọn họ đã đi Vũ trụ Cổ lão. Tiên Thiên Đế Quân có thể có liên hệ gì với Vũ trụ Cổ lão? Sợ rằng Phù Thử đi Vũ trụ Cổ lão, chính là đi tìm gã cừu gia kia của Lê Dương Thần Quân a!

Hắn tự nhiên không phải là Lê Dương Thần Quân. Bất quá, hắn đã mượn thân phận của Lê Dương Thần Quân, thì ngay cả kẻ thù của Lê Dương Thần Quân cũng phải kế thừa luôn. Gã cừu gia kia có thể giết chết tôn Tiên Thiên Thần Lê Dương Thần Quân này, nhất định là không tầm thường. Nếu Phù Thử tìm được vị tồn tại này, đối với hắn chính là cực kỳ bất lợi.

Chung Nhạc cũng không lo lắng vị tồn tại kia sẽ hạ thủ với hắn. Tiên Thiên Đế Quân dù sao vẫn còn muốn dùng tới hắn, để hắn giúp chính mình tranh đoạt bảo vị Thiên Đế, cho nên sẽ không để cho vị tồn tại kia giết hắn. Điều Chung Nhạc lo lắng chính là, vị tồn tại kia hiểu rõ Lê Dương Thần Quân như lòng bàn tay, vạn nhất vị tồn tại kia nhìn thấy hắn, hơn phân nửa sẽ nhìn thấu hắn, nhìn ra hắn không phải là Lê Dương Thần Quân. Như vậy thì dị thường hung hiểm rồi!

Chung Nhạc lấy lại bình tĩnh, suy tư trong chốc lát, đi tới một gian mật thất do Nông Hoàng lưu lại. Chỉ thấy trong gian mật thất kia đứng sừng sững từng cây từng cây Đồ Đằng Trụ cổ lão. Những Đồ Đằng Trụ này là một di sản khác mà Nông Hoàng đã lưu lại cho hắn. Chính là nhân mạch của Nông Hoàng. Nông Hoàng tới từ Vũ trụ Cổ lão, giao du rộng rãi. Những Đồ Đằng Trụ này không chỉ có thể liên lạc với Nhân Tộc của Vũ trụ Cổ lão, đồng dạng cũng có thể liên lạc với những đại thế lực và một chút tồn tại bí ẩn khác.

Chung Nhạc đi tới trước một cây Đồ Đằng Trụ, dâng hương khấn vái. Một lúc sau, Đồ Đằng Trụ đột nhiên chấn động, khuôn mặt trên cây cột này đột nhiên cử động, cặp mắt mở ra. Khuôn mặt kia mở miệng, mỉm cười nói:

- Thần Nông thị, nghe nói ngươi đã chết, không ngờ còn có thể liên lạc với chúng ta! Ngươi là giả chết đúng không?

- Nông Hoàng quả thật đã qua đời, ta là Phục Hy thị!

Chung Nhạc khom người nói:

- Tiền bối Nhân Tộc Vũ trụ Cổ lão, vãn bối muốn nhờ các vị giúp ta làm một việc...

Hắn còn chưa kịp nói ra là chuyện gì, khuôn mặt kia đột nhiên trở nên chấn động. Chỉ nghe đạo thanh âm già nua này chợt kêu lớn:

- Phục Hy thị! Các ngươi mau tới đây! Phục Hy đã liên lạc với chúng ta rồi! Lão quỷ, lão thái bà! Mau tới đây a!

- Phục Hy đã tới?

- Phục Hy liên lạc với chúng ta?

- Trời ạ! Hắn chạy tới Tinh vực Tử Vi, không ngờ còn có thể sống sót tới bây giờ. Không hỗ là Phục Hy!

- ...

Trong cây Đồ Đằng Trụ kia vang lên mười mấy đạo thanh âm, ồn ồn ào ào. Chung Nhạc cực kỳ ngạc nhiên, trong lòng dâng lên một cỗ ấm áp. Sau một hồi, đám thanh âm già nua kia mới bình tĩnh lại. Một đạo thanh âm hỏi:

- Phục Hy thị, ngươi muốn chúng ta làm chuyện gì?

Chung Nhạc khom người, cung kính nói:

- Ta muốn nhờ các vị tiền bối giúp ta giết một người! Kẻ này gọi là Phù Thử, là Nhị đệ tử của Tiên Thiên Đế Quân. Tính toán thời gian, kẻ này hẳn là đã tới Thần thành thứ sáu của Thông Thiên Tinh Đạo!

- Được! Ngươi đợi tin tức của chúng ta!

Trong Đồ Đằng Trụ lại là một mảnh ồn ào. Chỉ nghe một lão giả cao giọng quát lớn:

- Phù Lê, truyền lệnh xuống! Điều chỉnh Tinh Hồng Bảo, tiến về Thần thành thứ sáu!

o0o

Trong Vũ trụ Cổ lão, từng đạo từng đạo trường kiều Thần Kim liên tiếp hơn ba trăm khỏa Tinh cầu, mang theo một mảnh Đại lục cổ lão. Từng gã từng gã Cự nhân thân thể hùng tráng nâng lên Thái Dương phi hành xung quanh mấy khỏa Tinh cầu. Đột nhiên, tòa Tinh Hồng Bảo vô cùng khổng lồ này chợt chuyển hướng, bay về phía tòa Thần thành thứ sáu.

- Trưởng lão, Hoàng Cúc Thi Tộc đã bỏ tiền, thuê chúng ta giúp bọn họ đánh nhau với Thi Ma Nhất Tộc a!

- Mặc kệ bọn họ!

- Nhưng chúng ta đã thu tiền thuê rồi...

- Mặc kệ bọn họ! Phục Hy nhờ chúng ta làm thịt Phù Thử, vậy thì con mẹ nó xử lý hắn trước! Không cần để ý tới Hoàng Cúc Thi Tộc!

- Chúng ta đã thu tiền thuê rồi, nếu như không đi, Hoàng Cúc Thi Tộc sẽ nói chúng ta lật lọng, không nói quy củ nghề nghiệp...

Một đám Lão đầu tử cao hứng bừng bừng nói:

- Nếu Hoàng Cúc Thi Tộc dám can đảm nói nhảm, vậy thì ngay cả bọn họ cũng đồng thời xử lý luôn! Đi! Đi san bằng Thần thành thứ sáu!

o0o

Lúc này Phù Thử vừa mới đi tới Thần thành thứ sáu của Thông Thiên Tinh Đạo, đang lúc hỏi thăm Thành chủ về hạ lạc của Tiên Thiên Ma Thần Vũ Đô Lang. Đột nhiên, bên ngoài truyền tới một mảnh thanh âm xôn xao. Phù Thử và Thành chủ vội vàng nhìn lại, không khỏi trừng mắt há miệng.

Chỉ thấy từng khỏa từng khỏa Tinh cầu bị những đạo trường kiều tương liên với nhau, cấu thành một tòa pháo đài khổng lồ. Lại có từng gã từng gã Cự nhân mặc đại khố da thú nâng lên từng khỏa từng khỏa Thái Dương mình trần phóng chạy, đang lúc chạy về phía tòa Thần thành này.

Thành chủ Thần thành thứ sáu là một tôn Tạo Vật Chủ, dưới trướng có mấy trăm vạn Thần Ma, thực lực mạnh mẽ, quyền cao chức trọng. Hắn nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt cũng không khỏi đại biến, lớn tiếng kêu lên:

- Thông tri Tử Vi Thiên Đình, thượng bẩm Thiên Đế Bệ hạ, lập tức cầu viện! Nói cho Bệ hạ biết, Dã nhân của Vũ trụ Cổ lão đột kích!

- Bọn họ là ai?

Sắc mặt Phù Thử cũng không khỏi đại biến, vội vàng hỏi.

- Dã nhân! Nhân loại hoang dã!

Tôn Tạo Vật Chủ kia kích động tới mức nước bọt bay loạn, khàn giọng nói:

- Hậu đại Phục Hy trốn vào Vũ trụ Cổ lão, biến thành một đám Dã nhân chỉ biết chặn đường cướp bóc! Phòng bị! Mau phòng bị! Không được để cho đám Dã nhân xông vào này!

- Nhân loại hoang dã?

Phù Thử nghi hoặc, trong lòng thầm nghĩ:

- Nhân Tộc không phải là chủng tộc bị nuôi dưỡng sao? Vẫn còn một nhóm hoang dã à? Nhìn bộ dáng của Thành chủ, đám nhân loại hoang dã này tựa hồ cũng rất nguy hiểm a? Thật kỳ quái! Nhân Tộc rõ ràng là chủng tộc yếu đuối nhất...

Hắn phóng mắt nhìn lại, sắc mặt kịch biến. Chỉ thấy trong Tinh Hồng Bảo, từng tôn từng tôn Dã nhân vô cùng cao lớn vĩ ngạn xuất hiện trên những khỏa Tinh cầu kia. Thân thể thiết cốt, gân xanh huyết quản giống như đàn long quấn lấy trên người. Vũ khí trong tay cực kỳ đơn giản, hoặc là cây gậy xương, hoặc là mộc côn, hoặc là trường mâu... Đám Dã nhân này đều mặc trên người quần áo da thú hoặc là đại khố, khí tức lại cường đại tới mức đáng sợ, giống như từng tôn từng tôn Chiến Thần vậy.

- Nguy rồi! Trong đám nhân loại hoang dã này không ngờ lại có nhiều Tạo Vật Chủ như vậy...

Trong lòng Phù Thử thầm nghĩ không ổn. Chỉ thấy đám Dã nhân kia đã gào thét phóng vọt về phía Thần thành thứ sáu. Mộc côn, gậy xương trong tay nhao nhao giơ lên, đồng loạt nện về phía tường thành của Thần thành.

Ầm ầm!

Tường thành cổ lão không ngừng run rẩy, Thần quang bay loạn. Từng khối từng khối gạch đá thật lớn vỡ nát. Trên tường thành vô số xương vỡ thịt vụn tung bay tán loạn. Bức tường thành phòng thủ kiên cố này vậy mà xuất hiện từng đạo từng đạo vết rách. Tiếp theo, một gã Cự nhân phóng như điên chạy tới, ầm một tiếng thật lớn đã đụng thẳng lên trên tường thành. Bức tường thành kia ầm ầm đổ nát. Vô số Dã nhân phóng như điên vào trong thành.

- Thề chết không lùi!

Thành chủ huy vũ đại kiếm, chém giết mấy tôn Thần Ma thủ thành ý đồ bỏ chạy, cao giọng quát lớn:

- Mau chiến đấu cho ta!

Vô số Thần Ma bị một cây gậy thô to quét cho bay múa đầy trời. Sau đó, một gã Dã nhân hùng tráng vọt tới trước mặt, cúi đầu nhìn xuống, nhếch miệng cười, nói:

- Ngươi là Thành chủ nơi này? Tướng mạo không tệ! Có thể bán được giá cao a!

Cùng lúc này, Phù Thử nhanh chóng lui về phía sau, xông thẳng về phía Trận đài Truyền tống. Nhưng đột nhiên, một bàn tay vô cùng thô thiển chợt đè xuống, cắt đứt quang lưu truyền tống.

- Nơi này còn có một gã Tạo Vật Chủ!

*****

Chủ nhân của đại thủ thô thiển kia vọt tới, chính là Dã nhân Phù Lê. Hắn vác trên vai một cây gậy xương lớn, ánh mắt nhìn về phía Phù Thử sáng ngời, tán thưởng:

- Bộ dáng gã Tạo Vật Chủ này tuấn mỹ, bán được giá càng cao hơn!

- Lớn mật!

Phù Thử lớn tiếng quát:

- Đám nhân loại hoang dã các ngươi có biết ta là ai không? Ta chính là Nhị đệ tử Phù Thử của Tiên Thiên Đế Quân, phụng mệnh Tiên Thiên Đế Quân...

Soạt soạt soạt!

Từng đạo từng đạo thân ảnh vĩ ngạn ầm ầm rơi xuống, đoàn đoàn bao vây Phù Thử ở trung tâm, sắc mặt bất thiện:

- Ngươi mới nói cái gì?

Phù Thử nhất thời giật mình, nhắm mắt liều mạng nói:

- Ta chính là Nhị đệ tử Phù Thử của Tiên Thiên Đế Quân...

o0o

Tinh vực Tử Vi, Nhân Hoàng Điện, Chung Nhạc còn đang đợi tin tức, đột nhiên đám đệ tử của Tiên Thiên Đế Quân bọn Ba Đích tới chơi. Trong lòng Chung Nhạc nghi hoặc:

- Tiên Thiên Đế Quân đã lệnh cho bọn họ không được tiếp xúc với Tiên Thiên Cấm Quân nữa, đám người Ba Đích như thế nào lại tới đây?

Chung Nhạc đi ra nghênh đón. Chỉ thấy trong đám người Ba Đích còn có một nàng thiếu nữ áo đỏ dung mạo xinh đẹp, trên đầu thần khí mênh mang, tường vân tầng tầng, trong mây có Thải Phượng ngao du, phun ra từng đạo từng đạo hỏa quang, vô cùng huyễn lệ. Thiếu nữ áo đỏ này y phục lộng lẫy hoa lệ, khí chất cũng tôn quý dị thường. Đám người Ba Đích như chúng tinh phủng nguyệt vây nàng ở trung tâm, nối đuôi nhau đi tới.

- Dịch tiên sinh, vị này chính là Tiểu Công chúa Khanh Tuyền, năm nay vừa mới thành niên, tu thành Thần Minh!

Đám người Ba Đích tiến lên, nhanh chóng giới thiệu:

- Tiểu Công chúa ở nhà buồn chán, nghĩ muốn ra ngoài lịch lãm, lệnh cho chúng ta bồi tiếp. Chúng ta tự nghĩ thực lực không đủ, nên mới muốn mời tiên sinh hỗ trợ!

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Sợ rằng không được! Hiện tại thiên hạ nửa loạn nửa không, thế lực Thiên Đế rục rịch xuất động. Nếu Công chúa ra ngoài dạo chơi, sợ rằng tất có tai họa!

Thiếu nữ áo đỏ kia cười lạnh một tiếng, nói:

- Nếu ở nhà tu luyện có thể tu thành Thiên Đế, vậy trên đời này khắp nơi đều là Thiên Đế rồi. Đại Thống lĩnh, bọn họ ai cũng nói ngươi bản lĩnh cao, không ngờ ngươi cũng là hạng người nhát gan như chuột!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Khanh Tuyền Công chúa, nếu thân phận của ngươi bại lộ, sợ rằng có không biết bao nhiêu tồn tại muốn giết ngươi để thỉnh công với Thiên Đế a!

- Bọn họ dám sao?

Mục Khanh Tuyền cười lạnh một tiếng, nói:

- Tranh đấu giữa đương kim Thiên Đế và Phụ thần ta còn chưa kéo ra tấm màn, chư hầu không biết cha ta hay là Thiên Đế người nào càng mạnh hơn, kẻ nào dám động thủ chứ? Lẽ nào bọn họ không sợ đứng sai vị trí sao?

Trong lòng Chung Nhạc kinh ngạc. Nữ tử này ngược lại cũng không phải là ngực lớn nhưng không có đầu óc, vẫn còn có chút kiến giải của chính mình.

Ngữ khí Mục Khanh Tuyền chậm lại, mỉm cười nói:

- Đại Thống lĩnh, ta nghe nói ngươi từng giao phong với Thiên Huyền Tử của Cự Linh thị, bất phân thắng bại. Lần này ta chính là muốn khiêu chiến với tồn tại đẳng cấp như Thiên Huyền Tử, giúp Tiên Thiên Cung ta dương danh, tránh cho người ta nói Tiên Thiên Cung ta không người kế thừa!

Chung Nhạc nhìn về phía Hi Hòa, hỏi:

- Ý của tôn sư là...

Hi Hòa vội vàng nói:

- Sư tôn ta nói để cho Dịch tiên sinh làm chủ!

- Lão hồ ly này muốn làm gì đây?

Chung Nhạc quay sang hỏi Ba Đích:

- Đế Quân có biết chuyện này không?

Ba Đích vội vàng nói:

- Đế Quân nói làm phiền tiên sinh rồi!

Chung Nhạc nhất thời trầm ngâm. Mục Khanh Tuyền liếc nhìn hắn một cái, hỏi:

- Tiên sinh sợ sao?

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, lại hỏi Ba Đích:

- Đế Quân có bao nhiêu con trai con gái?

- Đế Quân con trai con gái nhiều vô số kể, tại thế còn có hơn sáu vạn vị Điện hạ và Công chúa!

Chung Nhạc thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười nói:

- Vậy thì tốt rồi! Nếu bất hạnh chết đi một hai người cũng không quan trọng a! Nếu đã như vậy, ta đi theo các ngươi ra ngoài du lịch một chút!

Mục Khanh Tuyền trợn trừng cặp mắt, hung hăng nhìn hắn. Chung Nhạc không chút để ý, nói:

- Khanh Tuyền Công chúa, đi ra ngoài ngươi phải gọi ta một tiếng sư thúc, hoặc là tiên sinh!

Mục Khanh Tuyền hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đi thôi! Chúng ta đi Thánh địa Cự Linh Thần Tộc, gặp mặt gã Thiên Huyền Tử này một lần. Nếu ta chiến bại hắn, nhìn xem mặt mũi vị sư thúc nào đó đặt ở nơi nào?

- Tiên sinh không nên để trong lòng!

Ba Đích nói nhỏ:

- Tính tình Công chúa tuy lớn, nhưng bản lĩnh không tệ, là do Đế Quân một tay dạy dỗ. Chúng ta mặc dù thành Thần sớm hơn nàng mấy năm, nhưng bản lĩnh đều không bằng nàng!

Ánh mắt Chung Nhạc sáng lên, mỉm cười nói:

- Các ngươi đợi ta chốc lát, ta đi chuẩn bị một chút!

Hắn bước nhanh vào Nhân Hoàng Điện, tiến vào Thư khố Nhân Hoàng, đi tới bên ngoài mạng lưới nhân quả. Tâm niệm vừa động, trong mi tâm bay ra một sợi tơ nhân quả, dung nhập vào bên trong mạng lưới nhân quả.

Mạng lưới nhân quả hiện tại đã càng thêm dày đặc, mảnh lưới lớn trăm ức nhân quả nhìn như quan hệ hỗn loạn, nhưng vận chuyển có trật tự, thủy chung bất loạn.

Sợi tơ nhân quả này của Chung Nhạc chính là sợi tơ nhân quả Mục Khanh Tuyền, dung nhập vào trong mạng lưới nhân quả. Chung Nhạc đột nhiên khẽ chém một cái, chặt đứt sợi tơ nhân quả Mục Khanh Tuyền này. Nhất thời, trong trăm ức sợi tơ nhân quả có chừng mấy trăm sợi tơ dây dưa, va chạm với nhau. Tiếp theo, có thêm càng nhiều sợi tơ nhân quả rơi vào hỗn loạn, kéo theo càng nhiều sợi tơ nhân quả vào trong đó. Trong chớp mắt, vô số sợi tơ nhân quả của Tử Vi Thiên Đình, Tiên Thiên Đế Quân đều dây dưa, va chạm với nhau.

- Nếu lần này Mục Khanh Tuyền chết ở bên ngoài, sẽ có thể kích nổ nhân quả, khiến cho thiên hạ đại loạn!

Trong lòng Chung Nhạc đại chấn, lộ ra thần sắc vui vẻ.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)