Vay nóng Tinvay

Truyện:Nhân Đạo Chí Tôn - Chương 1375

Nhân Đạo Chí Tôn
Trọn bộ 1489 chương
Chương 1375: Luân Hồi Thiên Cầu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1489)

Siêu sale Shopee


Dẹp loạn?

Khởi Nguyên Thần Vương mấy người đều sững lại, sao lại dẹp loạn?

Hỗn Độn ở ngoài thế tục, còn siêu nhiên hơn cả Đạo Thần, cái gọi là dẹp loạn của họ là khiến thời gian trở về quỹ đạo.

Sinh linh cường đại gây nên gợn sóng thời gian, làm vẩn đục thời không tương lai, khiến Hỗn Độn không thể tới được tương lai, vậy dẹp loạn chính là để thời gian lại được trong lành như trước, để các Hỗn Độn có thể thoải mái tới tương lai.

Vậy thì có điểm đáng nghi rồi, tương lai bị vẩn đục từ bao giờ?

Hỗn Độn xuất hiện là vì ai?

Người khác không biết nhưng Đại Tư Mệnh thì biết rõ, năm đó là một tay hắn phá vỡ Đế Tinh tương lai của Chung Nhạc, thay đổi quỹ đạo thời gian, khiến Chung Nhạc từ đã biết thành không biết.

Động tĩnh Chung Nhạc gây nên càng lớn thì gợn sóng thời gian càng lớn, số người và vật bị ảnh hưởng càng lớn, những người bên cạnh hắn cũng bị ảnh hưởng, dù là địch hay bạn, tương lai của họ đều sẽ ngấm ngầm thay đổi, cuối cùng trở thành Hỗn Độn.

Gống như một vại nước trong dính một giọt mực, giọt mực đó dần lan rộng, cuối cùng nhuộm đen cả vại nước.

Chung Nhạc chính là giọt mực đen đó, còn Đại Tư Mệnh chính là người nhỏ mực.

Dẹp loạn là trừ bỏ người nhỏ mực hay trừ bỏ giọt mực kia?

- Hỗn Độn sẽ không nói dối, dù là Hỗn Độn Đế hay Tứ Diện Thần đều chưa từng nói dối, còn vị Hỗn Độn kia cũng sẽ không nói dối lừa gạt ta.

Đại Tư Mệnh nhìn mấy người Khởi Nguyên, Phụng Thiên trong lòng bàn tay, nói:

- Sau này ta cần hắn đối phó với Đế Nhạc. Bên cạnh Đế Nhạc là hai kẻ thù cũ của ta, sau này chắc chắn sẽ bị chúng dụ dỗ hạ thủ với ta, ta không thể không đề phòng.

Chư vị Thần Vương nói:

- Đại Tư Mệnh thánh minh!

Khởi Nguyên Thần Vương cười:

- Sinh linh Hậu Thiên và chúng ta dù thế nào cũng không cùng đường, không thể quá tín nhiệm. Nhưng Hỗn Độn này vẫn cần phải điều tra, nếu hắn nói dối...

Đại Tư Mệnh lắc đầu:

- Hỗn Độn sẽ không nói dối.

Thiên Đình, Vân Quyển Thư lấy danh nghĩ Thiên Đế triệu tập thủ lĩnh các tộc tới Thiên Đình nghị sự, liệt kê danh sách những thần linh hạ giới, trên dưới triều đường một phen huyên náo.

Thần linh Hư Không Giới hạ giới là đại sự, trong đó có quá nhiều lợi ích liên quan, thần linh Hư Không Giới các tộc còn lại bao nhiêu, hạ giới bao nhiêu, chuyển thế tới tộc nào, ai khống chế luân hồi, tất cả đều liên quan vận mệnh chủng tộc.

Khi Chung Nhạc tới Thiên Đình, các tộc vẫn đang cãi cọ không ngớt, ngay cả trí giả như Vân Quyển Thư cũng cãi tới đầu to như cái thúng.

Chung Nhạc ngồi xuống đế vị, tiếng cãi vã dưới triều dần lắng xuống, một lúc sau thì tĩnh lặng như tờ.

- Thần linh các tộc hạ giới, việc này vô cùng quan trọng, liên quan tới sinh tử tồn vong của Hư Không Giới, Vân thừa tướng và Nội Các chư lão đã soạn ra danh sách của các tộc, trẫm đã phê duyệt.

Chung Nhạc nhìn quanh, mặt không chút biểu cảm nói:

- Việc này không cần bàn bạc nữa.

Nói rồi đứng dậy rời đi.

Tiếng bàn tán lại vang lên ầm ầm, nhưng không một ai dám ra mặt làm trái lại lời vàng ý ngọc của Thiên Đế.

Thiên Đế hiện nay phi phàm, đế uy áp đảo trời xah, không phải Thiên Tử mà là Thiên Hoàng Đế, trấn áp Tiên Thiên thần thánh, khiến Thiên cũng không dám lộ diện.

Đế uy của hắn khiến các tộc đều run rẩy.

Vân Quyển Thư thở phào, cười:

- Bệ hạ yên tâm, thần nhât định sẽ sắp xếp thỏa đáng! Chư quân, chúng ta hôm nay sẽ xác định tên và số lượng thần linh chuyển thế của các tộc.

Chung Nhạc rời khỏi triều, chỉ thấy vô số những con thuyền lớn bay qua lại trong bảo khố Thiên Đình, vận chuyện vô số thần kim thần liệu tới Thiên Đình Tạo Phụ Cung, chế tạo Luân Hồi Thiên Cầu.

Phong Hiếu Trung, Minh Di Đế và Hỗn Độn Vũ, Phượng Minh Sơn, Tích Trường Canh và hơn nghìn vị tân đại đế đang nghị sự, bàn bạc cách luyện chế Luân Hồi Thiên Cầu, Luân Hồi Thiên Cầu sẽ có công dụng gì, cần lạc ấn những loại đại đạo đồ đằng và Tiên Thiên đạo văn nào.

Lôi Trạch Cổ Thần, Hoa Tư nương nương, Thần Hậu nương nương Càn Đô Thần Vương, và Tướng Vương, Thiên Huyền cũng được mời tới cùng nghiên cứu.

Hơn nghìn đại đế và chư vị Thái Cổ Thần Vương hợp lực hợp mưu, luyện chế đệ nhất trọng khí của đế triều, cảnh tượng sẽ long trọng, hoành tráng tới mức nào?

Chỉ có Thiên Đế nhất thống chư giới mới có được năng lượng lớn như vậy, tập trung chư đế lại cùng luyện chế trọng khí trấn áp thiên hạ khí vận.

Thời đại Phục Mân Đạo Tôn năm xưa từng xuất hiện cảnh tượng hùng vĩ này, giờ nó lại tái hiện khiến Minh Di Đế cảm khái vạn phần.

Chung Nhạc sau khi tới Tạo Phụ Cung, mọi người thi lễ rồi ngồi xuống, tiếp tục thảo luận.

- Luân Hồi Thiên Cầu quản lý Thất Đạo Luân Hồi, Lục Giới Luân Hồi, là có thể xây dựng giang sơn bền vững, trong đó cần có kiến giải về Thất Đạo Luân Hồi, điểm này Phong Đạo Tôn thì không có gì khó cả.

Càn Đô Thần Vương nói:

- Về Thiên Đạo Luân Hồi, có ta và bệ hạ cũng không có gì khó. Chỉ có Lục Giới Luân Hồi, cần có kiến giải về khu thứ bảy luân hồi, phải mời Vãng Sinh nương nương, Táng Linh Thần Vương, nhưng kiến giải của họ cũng không đủ để luyện chế Luân Hồi Thiên Cầu, cho dù cộng thêm bệ hạ thì cũng khó lòng hoàn thiện.

Lôi Trạch Cổ Thần nói:

- Khó khăn lớn nhất chính là Đạo Giới. Tuy nói Luân Hồi đại nhất thống, Đạo Giới cũng được nạp vào Lục Giới Luân Hồi, nhưng đạo của Đạo Giới thâm sâu khó hiểu, sợ là dù tạo được Luân Hồi Thiên Cầu thì cũng vẫn thiếu một mắt xích.

Hoa Tư nương nương vẫn chưa hiểu rõ lắm về sự thay đổi thiên địa đại đạo hiện nay nên không nói gì. Thần Hậu nương nương nói:

- Đại đạo của khu thứ bảy luân hồi, chư đế chúng ta vẫn chưa tham ngộ thấu triệt được, vì thế chỉ sợ Luân Hồi Thiên Cầu không chỉ khiếm khuyết một mắt xích. Món trọng khí này cho dù luyện chế thành công thì cũng sẽ không hoàn hảo.

Chư đế đều gật đầu.

Vân Quyển Thư chỉ là đưa ra ý tưởng về tạo Luân Hồi Thiên Cầu, muốn tạo ra một món trọng khí có thể khống chế Lục Giới đại đạo, Lục Giới Luân Hồi và Thất Đạo Luân Hồi, trấn áp khí vận của đế triều, nắm giữ luân hồi.

Thành tựu lĩnh ngộ của hắn về mặt này thua xa chư đế, tuy ý tưởng hay nhưng thực thi thì vô cùng khó khăn.

Luân Hồi Thiên Cầu liên quan tới quá nhiều vấn đề, cho dù tập hợp trí tuệ của chư đế chư vị Thần Vương cũng khó lòng luyện được hoàn hảo, vẫn sẽ có thiếu sót.

- Nếu có một vị Đạo Thần ở đây thì tốt rồi..

Dương Hầu thở dài.

*****

Chung Nhạc nhìn Hoa Tư nương nương, Hoa Tư nương nương hiểu ý, nói:

- Ta có chút kiến giải về đại đạo của Đạo Giới, nhưng vì ta chưa thành Đạo Thần nên kiến giải không sâu, chỉ có thể bổ sung chút ít, thiếu sót sẽ ít hơn.

- Vậy vẫn hơn là khiếm khuyết một mắt xích.

Chung Nhạc cười:

- Ta hai nghì năm tham ngộ ánh sáng đại đạo Đạo Giới, cũng có lĩnh ngộ, có thể bổ sung một chút nữa.

Chư đế thương thảo sáu mươi năm thì mới xác định đại khái hình thái của Luân Hồi Thiên Cầu, gần như đã dùng hết trí tuệ của hơn nghìn vị đại đế và Thần Vương, trong thời gian đó có thêm mấy chục vị đế mới xuất hiện, cũng được mời tới nghiên cứu.

Bầu trời trên Tạo Phụ Cung, đại đạo văn lý của chư đế lan tràn, dần dần nối liền với nhau tạo thành một quả vũ trụ thiên cầu khổng lồ, trong đó hiện ra hư ảnh của Lục Giới, còn có Lục Đạo Luân Hồi nối liền Lục Giới với nhau, tạo nên hệ thống luân hồi.

Chư đế đều thở phào, cùng đứng dậy, cười:

- Giờ có thể luyện bảo rồi. Món bảo vật này muốn luyện thành thì có lẽ cũng phải mất trăm nghìn năm.

Chung Nhạc cũng thở phào, Vân Quyển Thư nhiều ý tưởng, một cái Luân Hồi Thiên Cầu khiến bọn họ ngồi sáu mươi năm mới miễn cưỡng thành hình, mà luyện ra còn phải cần nỗ lực trăm nghìn năm nữa!

- Bệ hạ xin dừng bước!

Hoa Tư nương nương gọi hắn lại, hai người đi cạnh nhau, Hoa Tư nương nương quay lại nhìn chư đế, nói:

- Từ khí tượng thần triều của bệ hạ ta lại nhìn thấy khí tượng của thần triều Đạo Tôn năm xưa, không khỏi có chút cảm khái muốn nói với bệ hạ.

Chung Nhạc tim khẽ động, nói:

- Mời nương nương nói.

- Hiếu chiến tất vong, vong chiến tất nguy. Khí tượng đế triều của bệ hạ mạnh mẽ, cứ vài năm lại có một vị đại đế xuất hiện, thực sự hưng vượng. Bệ hạ hạ lệnh thần linh các tộc ở Hư Không Giới hạ giới, giảm bớt nguy cơ cho Hư Không Giới, cũng giúp đạo pháp đại xướng đại hưng. Những thần ma chuyển thế này cũng sẽ có thêm nhiều đại đế, sáng lập một thời đại cực kỳ hưng vượng.

Hoa Tư nương nương ngừng một chút nói:

- Sau đó thì sao?

Chung Nhạc dừng lại nghiêng đầu nhìn Hoa Tư nương nương.

Hoa Tư nương nương cũng dừng lại, nói:

- Sau đó chư đế càng ngày càng nhiều, đế triều của ngươi càng ngày càng bền vững, không còn chiến sự bạo phát nữa, không còn kẻ địch nào có thể cho đế triều ngươi lịch luyện. Khi đó sẽ không còn có đại đế mới xuất hiện nữa. Sau tám vạn năm chư đế già đi, khí huyết khô cạn, đế triều thịnh cực nhi suy. Hắc Bạch nhị đế và những Thần Vương ẩn mình khác lại xuất hiện, bắt cá, giết các đại đế năm xưa.

Chung Nhạc trầm mặc.

Hoa Tư nương nương nói:

- Từ đế triều của ngươi ta thấy được bóng dáng đế triều của Phục Mân Đạo Tôn. Khi đó ngươi cũng già rồi, không còn như xưa. Đế triều của ngươi có nhanh chóng suy tàn giống như Phục Mân Đạo Tôn không?

Chung Nhạc tiếp tục trầm mặc, một lúc sau hắn nói:

- Nương nương cho rằng nên làm thế nào?

Hoa Tư nương nương giơ tay phong ấn không gian xung quanh, sắc mặt ngưng trọng nói:

- Có một việc khi ta nói ra có thể sẽ dẫn đến khủng hoảng không nhỏ, cũng sẽ khiến ngươi thay đổi quan niệm về Đạo Tôn, vì thế không thể không cẩn thận. Những năm cuối đời Đạo Tôn ý thức được rằng, không có kẻ địch chính là kẻ địch lớn nhất, sẽ khiến Phục Hy thần tộc suy bại, tự mình tan rã, vì thế ngài đã tạo ra một kẻ địch, muốn để Phục Hy thần tộc lịch luyện, không mất đi huyết tính.

Chung Nhạc toàn thân khẽ run, kêu lên:

- Thần ma chi loạn?

Cuối thời đại Địa Kỷ, thần ma chi loạn bạo phát, chư đế thần tộc và chư đế ma tộc khai chiến ác liệt, trời long đất lở. Phục Mân Đạo Tôn dẹp lonạ, giết ba nghìn đại đế, tạo ra Lục Đạo Giới.

Sau đó Phục Thương phát hiện là Phục Mân Đạo Tôn ngầm gây chiến giữa thần và ma dẫn tới trận đại chiến đó, từ đó huyết tẩy ba nghìn đại đế, hành động này khiến Đạo Tôn buộc phải thoái vị, chết trong trầm uất!

Chung Nhạc trước kia nghĩ rằng đó là Đạo Tôn chuẩn bị trước, trước tiến bắt sạch cá của Thái Cổ Thần Vương để họ không có gì thu hoạch nữa. Nhưng giờ nghe ý tứ của Hoa Tư nương nương thì Đạo Tôn gây nên trận chiến đó không chỉ có mục đích như vậy, mục đích lớn hơn đó là để Phục Hy thần tộc có cơ hội lịch luyện trong đại chiến!

Tâm cơ này khiến hắn không khỏi rùng mình!

Hoa Tư nương nương gật đầu nói:

- Đạo Tôn tỉnh ngộ muộn, cũng không ngờ bị Phục Thương phát hiện. Sau khi gây nên đại chiến thần ma, thời gian còn lại cho Phục Hy thần tộc quá ngắn, không lịch luyện ra mấy vị Phục Hy đại đế có thể gánh vác cục diện. Nhưng khi tới thời tráng niên huy hoàng nhất ngươi không thể không suy nghĩ cho tương lai.

Chung Nhạc trầm mặc:

- Ý nương nương là bảo ta gây đại chiến thần ma, nhân cơ hội đó lịch luyện Phục Hy thần tộc? Chư đế đều đi theo ta, nếu ta làm vậy thì không phải tự đoạn căn cơ hay sao?

Hoa Tư nương nương quả quyết nói:

- Sau khi ngươi già rồi mới lám thì đã muộn rồi! Phục Mân chính là bài học. Cuối thời đại Địa Kỷ có hơn năm nghìn đại đế, sau khi hủy diệt, thời đại Thần Kỷ có được mấy vị đại đế được sinh ra? Hiếu chiến tất vong, vong chiến tất nguy. Ngươi phải cẩn thận. Phục Hy thần tộc cần có kẻ địch để rèn luyện bản thân không có kẻ địch sẽ quên chiến đấu, rất gần với nguy cơ!

Chung Nhạc trầm tư, một lúc sau cười:

- Nương nương, hãy để ta suy nghĩ!

Hoa Tư nương nương giải trừ phong ấn, rời đi.

Chung Nhạc suy nghĩ một lúc, Phong Hiếu Trung tới hỏi:

- Sư đệ, ta nghe Tư Mệnh nói khi ngươi giải cứu Phục Hy đế thi thi triển Không Gian Thất Đạo Luân Hồi, bị Tứ Diện Thần thăm dò được tu vi.

Chung Nhạc gật đầu.

Phong Hiếu Trung nghi hoặc:

- Hắn thăm dò được là Không Gian Thất Đạo Luân Hồi?

Chung Nhạc lại gật đầu.

Phong Hiếu Trung nhìn hắn, lắc đầu nói:

- Ngươi lại lừa hắn, Thất Đạo Luân Hồi của ngươi rõ ràng là Trụ Quang Lục Đạo Luân Hồi mới phải, thành tựu về Không Gian Thất Đạo Luân Hồi không bằng Trụ Quang. Ngươi ấy, quá nhiều mưu mô, nếu dụng tâm hơn vào ánh sáng Đạo Giới thì giờ ngươi đã luyện hóa được ánh sáng đại đạo rồi.

Chung Nhạc cười ha ha quay người rời đi, nói:

- Binh không sợ lừa lọc. Nếu hắn tin thì hắn chết rồi. Ta cho hắn cơ hội giết ta, thực ra là cho ta cơ hội giết hắn.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1489)