← Ch.411 | Ch.413 → |
Hưu!
Một đạo tàn ảnh xẹt ngay qua trước mặt Phong Vân Vô Ngân, cùng với một cổ nhiệt độ như dung nham núi lửa, khiến một phiến không gian khu vực Phong Vân Vô Ngân đứng, đều trực tiếp bị bốc cháy lên, yêu khí bốn phía, còn có vô số bọt khí, đều đang sản sinh nổ lớn.
Phong Vân Vô Ngân có Thánh Vương thân thể, sức bật mạnh mười phần, thân thể khẽ động, có thể so với thuấn di, tránh hiểm thoát được đạo sóng nhiệt này.
- Khặc khặc... Người? Ha ha ha ha!
Lúc này, một đầu yêu thú hình báo lông tơ nhiều màu sắc sặc sỡ, chắn ở trước người Phong Vân Vô Ngân.
Phong Vân Vô Ngân ngưng thần nhìn, cũng không lấy làm kinh hãi.
Yêu thú hình báo này, thân thể dài đến năm thước, toàn thân có hỏa diễm, tia sáng gấp khúc, một đạo kiếp số Đế Kiếp, cuồn cuộn không dứt tại da lông của hắn. Khí tức hắn, hiển hiện ra một loại mùi vị bất hủ.
Là Đế thú!
Trong ánh mắt hàm chứa biểu tình cười nhạt:
- Chính là Thánh giai ba chuyển, đã dám vào khu vực Đế thú chúng ta sinh sống! Thực sự là loại người cuồng vọng, hung hăng ngang ngược! Chết cũng không biết chết thế nào. Ngươi là ai? Đệ tử ngoại môn Tử Anh học viện? Ha ha ha!
Hưu!
Đế thú hình báo kia, tốc độ nhanh như thiểm điện, hầu như chính là thuấn di, bất ngờ mạnh mẽ xông về phía Phong Vân Vô Ngân, móng sắc đột ngột bành trướng, biến thành một mẫu, sắc bén như đao, nhẹ nhàng vỗ xuống, hàng rào không gian đã bị cắt đứt bạo tạc như cắt kim loại, sinh ra một dòng xoáy không gian loạn lưu cuồng bạo, toàn bộ hướng về phía Phong Vân Vô Ngân ép qua.
- Ta xem ngươi cũng không phải đế thú cao cấp gì, chết đi!
Phong Vân Vô Ngân không chút nhúc nhích, trên không trung đỉnh đầu bắn ra một đạo kiếm khí, Thuần Dương vô cùng, lại có chứa khí tức man hoang, mang theo ngọn lửa có cảm giác nghiền nát tất cả.
Một nhát chém!
Khanh!
Kiếm khí trực tiếp đối đầu với công kích cực mạnh của Đế thú hình báo.
Khách một tiếng, dĩ nhiên bộc phát ra tiếng va chạm của kim thiết.
Phụt!
Một vòi máu tươi phun thẳng ra.
- Rống!
Đế thú hình báo đau đớn thét lên một tiếng, thân thể giãy dụa trên không trung, tìm cách thuấn di!
- Còn muốn chạy?
Phong Vân Vô Ngân vung tay phải, 10 long lực, bài trừ tất cả hư vô, đánh thẳng vào thân thể Đế thú hình báo đang nấp trong chỗ sâu trong không gian, hung hăng sờ, bóp nát. Sau đó tế ra đỉnh lô, ném Đế thú hình báo đang hấp hối vào trong, hừng hực bắt đầu luyện hóa. Bản nguyên băng sát và bản nguyên phong sát trong Thánh Lô, sắc bén vô cùng, liên tục bào mòn, vài phút sau, đã mạnh mẽ luyện hóa Đế thú hình báo thành một đoàn năng lượng bản nguyên, thơm ngào ngạt, bắt đầu ngưng luyện thành một viên thịt.
Phong Vân Vô Ngân đơn giản cũng tạm thời không hề đi tới, khoanh chân mà ngồi, lẳng lặng đợi thịt viên Đế thú ra khỏi lô.
- Chúc lão, đế thú này, quả nhiên khó giết. Một kiếm toàn lực của ta, chỉ có thể khiến nó bị thụ thương. Hơn nữa, 100 long lực, bạo lực bóp, cũng không thể bóp nát, chỉ bóp chết ngất.
Phong Vân Vô Ngân cảm thán nói.
- Tiểu oa nhi, khu vực này là đế thú tầng ngoài nhất, hẳn là loại nhỏ yếu nhất, ngươi có thể ứng phó như thường. Bất quá trong chỗ sâu nhất của khu vực này, thỉnh thoảng có một ít Đế thú cấp Bá Chủ, đó mới là loại khó giết chết nhất!
Chúc lão cũng nhắc nhở nói:
- Ngươi phải thật cẩn thận!
- Chúc lão! Ta rõ ràng!
Phong Vân Vô Ngân gật đầu.
- Được rồi, tiểu oa nhi, căn cứ kinh nghiệm của lão đầu tử, địa phương Đế thú sống, tất nhiên có bảo vật! Ở đây, phỏng chừng chính là sào huyệt, địa bàn của Đế thú hình báo này, theo lý hắn nên bảo vệ một chút tài bảo, ngươi tìm xung quanh xem!
Bỗng nhiên Chúc lão nói.
- Ừm? Còn có chuyện này?
Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân sáng lên, bắt đầu tìm kiếm ở xung quanh.
Rất nhanh, Phong Vân Vô Ngân đã phát hiện một đóa hoa trong một khe núi, đóa hoa này, giống như mặt trời, tỏa ra nhiệt độ đáng sợ, khiến đá vụn xung quanh chảy thành nham thạch.
- Là Thái Dương Chân Hỏa Hoa!
Phong Vân Vô Ngân thốt ra, lấy ra một quyển thư tịch từ trong nạp giới, rất nhanh mở ra vài tờ, tìm được đồ án một đóa hoa, dĩ nhiên giống như đúc với đóa hoa trong vách núi kia.
- Di, căn cứ phẩm chất đóa hoa này suy đoán hẳn là ‘Thái Dương Chân Hỏa Hoa’ trên 100 năm tuổi. Loại kỳ hoa này, nếu như người tu luyện vũ thuật thuộc tính hỏa nhận được, sẽ có thể tăng lên công lực trên diện rộng! Trên sách nói, ‘Thái Dương Chân Hỏa Hoa’ 100-300 năm có thể đổi một điểm công lao! Ha ha! Thật tốt quá!
Phong Vân Vô Ngân trực tiếp đưa tay, cẩn thận từng ly từng tý, ngắt lấy đóa kỳ hoa kia. Trong ở số mệnh thụ tông môn bốn phẩm trong nạp giới.
- Cứ như vậy đã kiếm được một điểm công lao, ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân thoải mái cười. Hắn vốn chỉ nghĩ đến liệp sát Đế thú, cũng không nghĩ có thể kiếm được điểm công lao, hiện tại ngoài ý muốn được đến, đủ khiến hắn cảm thấy mừng rỡ.
Cùng lúc đó...
Phụt!
Trong Thánh Lô, rơi xuống một viên thịt mùi thơm ngào ngạt. Phong Vân Vô Ngân thuận tay chụp vào, cảm giác được viên này, hình tròn, to bằng hạt đào, có từng đường vân Đế giai tinh tế ở bên ngoài, bên trong mơ hồ nhìn thấy đồ đằng hình báo, dường như còn có một chút dị tượng sinh ra tồn tại ở bên trong.
Vừa nhìn xuống, viên thuốc này, chính là bảo vật quý giá!
Bất quá, Phong Vân Vô Ngân cũng không quản được nhiều như vậy, há to cổ họng, hung hăng nuốt xuống một ngụm nước bọt, không thể ngăn chặn lại ý tham đang dâng trào, cầm thịt viên Đế giai ma thú, đưa vào trong miệng.
Rầm...
Ngay trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, Chúc lão cũng không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt.
Rốt cuộc Phong Vân Vô Ngân được đền bù như mong muốn, đánh chết một con Đế thú. Đây là con Đế thú đầu tiên Phong Vân Vô Ngân đánh chết trong đời. Đế thú này, hoạt động tại phạm vi ngoài cùng, địa bàn không lớn, thủ hộ một cây Thái Dương Chân Hỏa Hoa, thuộc tính hỏa. Cũng không phải loại Đế thú lợi hại phi phàm gì, chỉ là loại bình thường phổ thông. Bất quá, Phong Vân Vô Ngân không quan tâm những thứ này, chỉ cần thi thể của Đế thú, có thể luyện chế ra thịt viên là được rồi.
Phong Vân Vô Ngân hơi động Thánh Lô một chút, tùy tiện luyện hóa, đã luyện ra một viên thuốc to bằng hạt đào, xuất khỏi lô.
Phong Vân Vô Ngân cầm thịt viên trên tay, cảm giác được một cổ hương vị kỳ dị bốc ra, ngưng mà không tiêu tán, hình thành một mảnh hơi nước thực chất, người bị vây trong đó, quả thực như tinh thần trên mây, thoát thai hoán cốt, tiêu tai giải mệt, quanh thân như ngâm trong ôn tuyền, hưởng thụ bất tận.
- Quá thần kỳ rồi! Tiểu oa nhi, đây quả thực chính là linh đan diệu dược nhất đẳng! Thiên tài địa bảo, cứ như vậy đã bị ngươi luyện hóa ra!
Âm thanh của Chúc lão vang lên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, ngữ khí run rẩy không thôi. Chúc lão chính là đại năng giả Thần Giai, bảo bối gì mà chưa thấy qua? Thế nhưng thịt viên Phong Vân Vô Ngân luyện chế ra, lại khiến Chúc lão rung động vô cùng.
- Cũng đúng, ngươi luyện hóa một đầu Đế thú, hấp thu dinh dưỡng mới có thể tạo thành viên thuốc đó! Kia tuyệt đối là bảo bối đoạt thiên địa tạo hóa, điêu luyện sắc sảo!
- Tiểu oa nhi, chỉ đơn giản cầm viên thịt này đến học viện, dường như ngươi cũng có thể đủ đổi lấy điểm công lao.
- Cống hiến cho học phủ?
Phong Vân Vô Ngân cười:
- Chúc lão, thịt viên này là độc quyền của ta, những người khác dùng, cũng chỉ là đồ ăn ngon, nhưng không thể nào đề cao tu vi. Mang đến học phủ, cũng rất yếu kém. Ngoài giá trị, đánh giá còn kém hơn Thái Dương Chân Hỏa Hoa kia. Nói tiếp, mỗi một viên thịt Đế thú, đối với ta mà nói, có thể đại biểu lực lượng! Vì sao ta có khả năng cống hiến cho học phủ?
- Ha ha, tiểu oa nhi, lão đầu tử chỉ thuận miệng nói. Mau mau ăn viên thịt này! Hương vị này, thực sự quá mức yêu dị, chậm chễ chốc lát, sợ rằng sẽ khiến cho yêu thú khu vực này bạo loạn.
Chúc lão vô cùng thận trọng nói.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân cũng không nói nhiều, khoanh chân mà ngồi, cầm thịt viên trong tay, trực tiếp nhét vào trong miệng!
Thịt viên vừa vào miệng, Phong Vân Vô Ngân còn chưa kịp cắn nuốt, đã cảm giác được thịt viên trong miệng chợt hóa lỏng.
Phụt!
Thịt viên vào miệng, trực tiếp hóa thành một cổ dịch thể! Tiện đà, dịch thể này nhanh chóng nhào xuống theo cổ họng Phong Vân Vô Ngân, giống như dòng suối nhất lưu, bốn phương thông suốt, trong nháy mắt chảy khắp tứ chi bách hải, ngũ tạng lục phủ, dễ chịu tiểu thế giới trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân.
- A...
Phong Vân Vô Ngân không nhịn được bộc phát ra một tiếng ngâm vui vẻ nhẹ nhàng, nghĩ đến chính mình bay bổng lơ lửng, toàn thân giống như bay lên trời, hư vô mờ mịt.
Cảm giác này, thậm chí giống như lúc hắn và Thanh Thanh điên đảo loan phượng trên giường, cũng không kém mấy!
Sướng! Phi thường sướng!
Sau một trận sảng khoái, trong miệng Phong Vân Vô Ngân, tản ra mùi thơm nồng nặc, tùy ý hô hấp một ngụm, cũng phun ra hương thơm rượu thịt khiến kẻ khác phải say lòng.
Tiện đó...
Phụt! Phụt! Phụt!
Liên tiếp, có một đạo thực long khí kình liên tiếp xối lên đầu, cọ rửa tiến vào trong đầu Phong Vân Vô Ngân, ẩn nấp ở tiểu thế giới trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân.
Tổng cộng là 10 chân chí hình rồng.
Nói cách khác, Phong Vân Vô Ngân nuốt một viên thịt Đế thú, dĩ nhiên thu đủ mười long lực.
Ba!
Cốt cách quanh thân Phong Vân Vô Ngân nổ tung, thánh quang trên người lóe ra một chút, lấp lánh như sao. Hắn chậm rãi đứng dậy, vặn lại thắt lưng một chút, trên mặt biểu hiện ra vẻ tươi cười thỏa mãn. Ánh mắt đảo qua, thấy khu vực này thâm thúy vô cùng, xanh um tươi tốt, còn có thể rõ ràng nhận thấy được, bên trong ẩn chứa rất nhiều khí tức hùng vĩ, đáng sợ uy nghiêm giống như đế vương.
- Ha ha ha! Nơi này, hóa ra lại là bảo khố thiên nhiên của chính ta! Cũng đã cho ta tu luyện, cung cấp rất nhiều chỗ tốt cho ta! Phong Vân Vô Ngân cười vui vẻ.
- La tổng quản kia, muốn làm khó dễ, sửa trị ta, sung quân ta đến mã trường này, cũng không nghĩ tới, dĩ nhiên khiến ta được lợi! Ha ha ha! Tử Anh học phủ này, công tác mà các tạp dịch vẫn làm, so với ta mà nói, người, so được với một gã chăn ngựa sao? Ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân không nhịn được bắt đầu cười mỉa La tổng quản.
Chúc lão lại cười hắc hắc:
- Tiểu oa nhi, thịt viên kia có mùi vị như thế nào? Ta xem ngươi thực sự sướng tận trên mây rồi!
- Chúc lão, đợt lát nữa, ta kiếm một viên cho Chúc lão, ha ha, sự tuyệt vời trong đó, tự nhiên ngài sẽ biết! Ha ha!
Phong Vân Vô Ngân hăng hái, trực tiếp sải bước, đi về phía chỗ sâu bên trong.
Đi một chút, Phong Vân Vô Ngân lại gặp được một con Đế thú là chim ưng khổng lồ. Con ưng này, hình thể vô cùng khổng lồ, lông chim sắc như đao, cắt tất cả pháp tắc, che trời che đất, hùng vĩ bao trùm phương viên khu vực hơn mười dặm.
Con Đế thú chim ưng khổng lồ này, cực kỳ thần thông, trên đầu có vương miện của đế vương, mắt ưng lợi hại, hơi liếc mắt một chút, liền bắn ra lôi hệ pháp tắc, xuyên thủng tất cả.
Đối mặt Đế thú cự ưng này, Phong Vân Vô Ngân cũng không tự mình chém giết, trực tiếp phóng ra yêu thai giao long, để nó đấu lại.
Hai đại Đế thú, đánh nhau trên không trung, thay nhau ném ra thần thông. Pháp tắc lôi hệ của Đế thú cự ưng, bản nguyên băng sát, phong sát... của yêu thai giao long.
Trên bầu trời, hàng rào không gian bị đánh cho rung động ầm ầm, khiến cho trời đất biến hóa, mây đen rậm rạp, mắt thấy sẽ lan gần đến mặt đất. Lúc này, yêu thai giao long thét lên một tiếng, đuôi giao long quất ra như thiểm điện, trực tiếp quật cho thân hình cự ưng run lên, gào thét một tiếng và rơi xuống đất.
Phong Vân Vô Ngân thuận thế chụp được, bóp chết, sau đó ném vào trong Thánh Lô, luyện hóa hoàn thành, khoanh chân mà ngồi nuốt ăn tẩm bổ. Lại đề cao 10 long lực.
Hấp thu hết dinh dưỡng từ thịt viên của Đế thú cự ưng, Phong Vân Vô Ngân căn cứ kinh nghiệm lần trước, tìm tòi lục soát nhanh chóng tại khu vực cự ưng sinh sống. Rất nhanh đã phát hiện một đóa liên hoa trong khe nước. Đóa liên hoa này, thần dị mười phần, trên đài sen dĩ nhiên có mấy đồng nam phấn điêu ngọc mài do hạt sen biến thành.
- Di? Liên Đồng Tiên Hoa? Có người nói đồ vật này có tác dụng thanh tâm dưỡng thần, giúp ổn định tâm thần trong lúc tu luyện một ít công pháp, không đễ dàng bị tẩu hỏa nhập ma. Cũng có thể đổi được một điểm công lao!
Trong lòng Phong Vân Vô Ngân vui vẻ, vội vã cất Liên Đồng Tiên Hoa vào trong nạp giới.
Cứ như vậy, Phong Vân Vô Ngân một đường đi tới. Bắt đầu hành trình ăn băn của hắn.
Bất quá, hắn cũng rất cẩn thận, không tham công liều lĩnh. Mà thận trọng đánh. Cũng may, phiến khu vực Đế thú này, địa bàn của các loại Đế thú đều phân chia nghiêm ngặt, mỗi một đầu Đế thú thủ hộ một mảnh địa bàn. Đế thú khác, sẽ không vượt qua. Nói như vậy, chỉ cần Phong Vân Vô Ngân giết từng con đế thú một, sẽ khong bị Đế thú vây công. Mà mội khi Phong Vân Vô Ngân chỉ giết một đầu Đế thú, đều dừng lại mấy giờ tại địa bàn của co Đế thú đó. Một mặt là hấp thụ dinh dưỡng từ thịt viên, mặt khác chính là lục soát thiên tài địa bảo mà Đế thú trông coi.
Thời gian cứ như vậy, trôi qua tròn một tháng.
Trong một tháng này, Phong Vân Vô Ngân tổng cộng đã giết 31 con Đế thú, luyện hóa ra 31 viên thịt hoàn. Chính mình nuốt 30 viên, tăng thêm 300 long lực. Hắn cũng phân chia mấy viên cho Chúc lão để Chúc lão nếm thử.
Hiện tại, dưới tình huống Phong Vân Vô Ngân không dung hợp Thần Lực Chùy nhập thể, có thể bộc phát ra 10 long lực. Cốt cách kinh mạch trong cơ thể đã bị dược lực thuốc viên cọ rửa trong suốt sáng bóng như ngọc bảo. Thực long tiểu thế giới trong cơ thể càng thêm hoàn mỹ, hiển hiện ra khí tứ từ xa xưa, vĩ đại, thần bí. Phong Vân Vô Ngân tùy tiện đánh ra một quyền, đều ẩn chứa văn minh, văn lộ của long tộc. Mười phần lợi hại, có mùi vị của sự bất hủ.
Mặt khác, khi đánh chết nhiều Đế thú như vậy, Phong Vân Vô Ngân cũng chiếm được hơn mười thiên tài địa bảo, kỳ hoa dị thảo. Toàn bộ cất trong nạp giới. Phong Vân Vô Ngân hơi tính toán một chút, hiện nay số lượng thiên tài địa bảo hắn đoạt được có thể đổi lấy 35 điểm công lao! Đây tương đương với thù lao nửa năm chăn ngựa của Phong Vân Vô Ngân.
← Ch. 411 | Ch. 413 → |