← Ch.0588 | Ch.0590 → |
Vì Thiên Hoàng bệ hạ, vì Nhật Bản, Ōtsuka Ochi cao giọng hét lớn, đồng thời trong lòng cũng đã âm thầm quyết định, tất cả ký giả tham gia vào buổi công bố hôm nay phải giữ lại trong khách sạn, dùng cái chết của bọn họ để che giấu chân tướng sự việc.
Nghe được thanh âm hét lớn của Ōtsuka Ochi, hơn mười tên cảnh vệ bên trong phòng họp lập tức đáp ứng, trong đó hai gã cảnh vệ ngăn cản đường đi của nam tử trung niên, còn lại mấy cảnh vệ xông về đài chủ tịch, muốn đưa tay lấy cuộn phim trong máy chiếu phim.
- Ai dám động đến máy chiếu phim, ta giết hắn.
Nam tử trung niên hô to khiến mấy tên cảnh vệ đã lên đài không khỏi có chút chần chờ, Nohara Yasumasa là quan ngoại giao, cấp bậc thậm chí còn cao hơn một số bộ trưởng nội các... Tính mạng của hắn, bọn họ không dám xem thường.
Máy chiếu phim ở ngay phía trước, đưa tay là có thể chạm đến, nhưng cảnh cáo của nam tử trung niên lại làm cho bọn họ sợ ném chuột vỡ đồ, căn bản không dám dị động, cũng chính vào lúc này, hình ảnh trên màn hình tinh thể lỏng xuất hiện một số biến hóa...
- Là người ngân giáp.
Các ký giả thấp giọng hô lên một tiếng, ngay sau đó, bọn họ cũng không quan tâm nơi này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lần lượt đưa ống kính về phía màn hình, bởi vì từ hình ảnh trước mặt, bọn họ ý thức được một vấn đề.
Đó chính là đoạn quay phim chính phủ Nhật Bản công bố lúc trước, rõ ràng đã trải qua cắt nối biên tập và xử lý hình ảnh, còn đoạn quay phim hiện tại, tựa hồ chính là đoạn quay phim nguyên bản, mà đoạn quay phim nguyên bản này, mới là chứng cớ có thể phản ứng chân tướng của sự việc chân chính.
Nam tử ngân giáp trên màn hình đột nhiên biến mất, sau đó trên màn hình xuất hiện rất nhiều người bị oanh tạc cụt tay đứt chân, đoạn quay phim công bố lúc trước tới đây cũng kết thúc, nhưng đoạn quay phim mà nam tử kia trung niên lấy ra vẫn còn tiếp tục.
Khi các ký giả cảm thấy không rõ chuyện gì xảy ra, hình ảnh đột nhiên tiếp tục, ngay sau đó...
- Trời ạ, đây là bom.
Có một ký giả phương Tây áp chế không nổi kinh hô lên, nhìn ánh lửa không ngừng sáng lên trên màn hình, hô hấp của bọn hắn trở nên dị thường dồn dập.
Lúc này, nam tử trung niên lại mở miệng nói:
- Những chính khách hèn hạ này vì muốn khuấy động dân chúng thế giới khủng hoảng và bất mãn, dưới tình huống chiến tranh bất lợi, đã tụ tập toàn bộ dân bản địa đảo Okinawa lại một chỗ, dùng bom giết chết hơn chín mươi tư vạn dân bản địa đảo Okinawa, đồ tể chân chính chính là bọn hắn.
- Hí...
Lời nói của nam tử trung niên nhất thời khiến các ký giả hít một hơi khí lạnh, lúc này bọn họ cũng hoàn toàn hiểu rõ, chuyện này rút cuộc là như thế nào...
Đội tự vệ Nhật Bản không phải là đối thủ của người ngân giáp, vì khiến cho dân chúng toàn thế giới khủng hoảng, vì tranh thủ trợ giúp và liên hiệp quốc tế, bọn họ không tiếc tru diệt gần chín mươi lăm vạn dân bản địa đảo Okinawa, hơn nữa để che giấu chân tướng sự việc, ý đồ thông qua cắt nối biên tập cuộn phim, đổ mọi tội lỗi lên người ngân giáp... Ác độc, thật sự là quá ác độc
Các ký giả phục hồi tinh thần nhất tề nhìn về bị nam tử trung niên đang chế trụ Nohara Yasumasa, lại nhìn Ōtsuka Ochi sắc mặt âm trầm... Cảm giác bất an nồng đậm bọn họ bỗng nhiên dâng lên trong lòng bọn họ.
Biểu hiện của Ōtsuka Ochi quá bình tĩnh, sắc mặt âm trầm, tựa hồ đang nhắn nhủ hàm nghĩa nào đó với bọn họ, có mấy ký giả cơ trí bất chợt chấn động cả người, vẻ hoảng sợ nổi lên trên mặt.
Ōtsuka Ochi là người cầm đầu chính phủ Nhật Bản, vì đối phó với người ngân giáp thậm chí không tiếc tàn sát hơn chín mươi vạn dân chúng vô tội, vậy thì, hiện tại vụ tai tiếng đã được công bố, dựa theo thủ đoạn tàn nhẫn của bọn họ đối đãi với dân bản địa đảo Okinawa... Những ký giả đã biết chân tướng sự việc như bọn họ, còn có hi vọng trốn thoát sao?
Nghĩ đến đây, sắc mặt của những ký giả đều trắng bệch, sợ hãi đối với tử vong bắt đầu giày vò thần kinh vốn không bền bỉ của bọn họ...
Tựa hồ chú ý tới ánh mắt hoảng sợ của mấy ký giả, Ōtsuka Ochi đã bị đưa vào tuyệt lộ bất chợt nhoẻn miệng cười, nhìn về phía nam tử trung niên, vỗ tay bành bạch, đồng thời nói với hắn:
- Chúc mừng ngươi, tất cả những gì ngươi nói đều là sự thật. Nhưng, mặc dù ta không biết ngươi được người nào sai khiến, nhưng, các ngươi hiển nhiên đã quá coi thường ta.
Nói tới đây, Ōtsuka Ochi không để ý đến ánh mắt hoảng sợ của các ký giả, trực tiếp tập trung áng mắt về phía Nohara Yasumasa, rất là bất đắc dĩ nói:
- Nohara quân, hi sinh thân mình vì Thiên Hoàng bệ hạ, là một việc vô cùng vinh quang, ngươi yên tâm, sau khi chuyện này chấm dứt, ta sẽ chuyển cáo chiến công của ngươi cho Thiên Hoàng bệ hạ, ừ, để ta thử nghĩ xem.
Giơ tay lên vuốt vuốt cằm, Ōtsuka Ochi cười dài nói:
- Bảy giờ hai mươi phút sáng nay, chúng ta tổ chức buổi công bố tin tức ở khách sạn Tinh Tú, phần lớn nội dung công bố có liên quan đến ác ma ngân giáp, thời gian đầu mọi việc đều bình thường, nhưng đến phút thứ bốn mươi ba, bên trong khách sạn đột nhiên phát sinh nổ lớn, quan ngoại giao Nohara Yasumasa vì bảo vệ Thủ tướng Ōtsuka Ochi, đã chiến đấu quên mình, chống đỡ một phiến đá từ trên trời rơi xuống cho Ōtsuka Ochi, tử vong tại chỗ.
- Vụ nổ lớn này, không chỉ phá hủy cả khách sạn Tinh Tú, đồng thời tạo thành vô số thương vong, ký giả của các nước bên trong phòng họp, bởi vì tránh né không kịp mà bị tầng lầu sụp xuống đè lên, vô cùng bất hạnh, toàn bộ tử vong...
- Không, các ngươi không thể làm như vậy.
Nghe được lời nói của Ōtsuka Ochi, một ký giả mãnh liệt lắc đầu, kinh hô:
- Chúng ta là ký giả, chúng ta được luật pháp...
- Không không không, ký giả tiên sinh.
Ōtsuka Ochi lắc đầu cắt đứt lời của hắn... , vẻ âm tàn chợt lóe lên trên mặt hắn:
- Các ngươi không phải bị chúng ta sát hại, mà là ác ma, là ác ma ngân giáp giết chết các ngươi, dân chúng trên thế giới sẽ chuyển ánh mắt cừu hận lên người ác ma ngân giáp, chứ không phải chính phủ Nhật Bản chúng ta, cho nên...
- Ha ha.
Lúc này, Nohara Yasumasa bị nam tử trung niên dùng dao dí vào cổ đột nhiên cười khẽ, tiếng cười của hắn lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, trong đó cũng bao gồm Ōtsuka Ochi.
- Otsuka quân, có lẽ ngươi nên nhìn năm tấm lệnh bài trên bàn.
Lời nói của Nohara Yasumasa... , nhất thời thức tỉnh Ōtsuka Ochi tự cho là đã khống chế thế cục, sắc mặt hắn trầm xuống, không nói hai lời liền nhấc chân đi về phía đài chủ tịch, đưa tay cầm lấy một trong năm tấm lệnh bài, định thần nhìn lại...
- Cạch.
Lệnh bài trong tay rơi xuống đất, phát ra một trận giòn vang.
Sắc mặt Ōtsuka Ochi đã hoàn toàn thay đổi, trên lệnh bài viết bốn chữ: thần ngục, bắt giữ.
Hắn không cách nào hiểu thần ngục là gì, nhưng, lệnh bắt viết bằng trung văn, cũng dấy lên trong lòng hắn một cảm giác cuộn trào bởi vì năm tấm lệnh bài này xuất hiện vô cùng ly kỳ, chính là đột nhiên xuất hiện trên đài hội nghị, tình hình quỷ dị như thế, cộng thêm mấy chữ kỳ lạ kia..
- Cảnh vệ.
Mạnh mẽ xoay người sang chỗ khác, Ōtsuka Ochi quát khẽ một tiếng, hắn không đợi nổi nữa, hắn cảm thấy, hiện tại mình nên mau sớm hoàn thành thu dọn hiện trường, sau đó trong thời gian ngắn nhất rút lui khỏi khách sạn Tinh Tú.
Cài bom cần nửa giờ, trong nửa giờ này, hắn phải chỉ huy cảnh vệ khống chế thế cục ở hiện trường buổi họp báo.
- Ầm...
Theo tiếng quát khẽ của Ōtsuka Ochi, cánh cửa phòng họp vốn được đóng chặt lập tức được mở ra, chỉ có điều, cửa không phải bị đẩy ra, mà là trực tiếp bị đánh vỡ.
Một đạo hắc ảnh từ ngoài cửa dùng tốc độ cực nhanh xông vào phòng họp, chỉ nghe một tiếng phịch, một gã nam tử trung niên mặc đồ tây đen nặng nề ngã trước mặt Ōtsuka Ochi, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, nhuộm đỏ ống quần Ōtsuka Ochi...
- Người nào?
Vừa thấy tên cảnh vệ bị đánh rơi xuống đất gần như nửa chết nửa sống, tâm thần của Ōtsuka Ochi một lần nữa đại chấn, lùi về sau hai bước, ánh mắt âm tình bất định nhìn về phía cánh cửa phòng họp bị đánh vỡ.
Năm người, nói đúng ra là năm nam tử mặc trang phục bằng da màu đen, đeo kính đen đứng ở cửa phòng họp, trước ngực bọn hắn, viết một chữ Hán "bắt", cực kỳ hút mắt.
Năm khuôn mặt nam nhân lạnh như băng giá, sự xuất hiện của bọn hắn, lập tức khiến mười tên cảnh vệ bên trong phòng họp cảnh giác, bọn họ lập tức móc súng lục, mở khóa an toàn, họng súng nhắm ngay vào năm nam tử hắc y đột nhiên xuất hiện.
Nhưng, đối mặt với cảnh giác của hơn mười cảnh vệ, thậm chí còn có động tác mang tính uy hiếp, năm tên nam tử hắc y hoàn toàn không khiếp đảm, gương mặt lạnh lùng, nhất tề tiến về phía trước một bước, thuận thế tiến vào trong phòng họp...
- Các ngươi là ai?
Sắc mặt Ōtsuka Ochi đã lộ vẻ vô cùng khẩn trương, nhưng hắn vẫn giơ tay lên ngăn cản mấy cảnh vệ bên cạnh chuẩn bị nổ súng, cố giả bộ trấn định bước ra một bước, hỏi:
- Nơi này không phải nơi các ngươi nên tới, các ngươi...
- Ōtsuka Ochi, năm mươi bảy tuổi, nguyên quán thành phố Thượng Việt Nhật Bản, nghi vấn làm dấy lên tranh cướp quốc tế, giết hại dân chúng vô tội, khép vào hình phạt thứ mười bảy, bị thần ngục Thẩm Phán điện phê chuẩn lệnh bắt... Ngươi bị bắt rồi.
- Nohara Yasumasa, năm mươi ba tuổi, nguyên quán thành phố Thiên Đài đông bắc Nhật Bản, nghi vấn làm dấy lên tranh cướp quốc tế, sát hại nhiều du học sinh Trung Quốc vô tội, khép vào hình phạt thứ mười một, bị thần ngục Thẩm Phán điện phê chuẩn lệnh bắt... Ngươi bị bắt rồi.
- Kuroda no Rogu, bốn mươi chín tuổi, nguyên quán thành phố Osaka Nhật Bản, nghi vấn tham dự vào sự kiện chế tạo tập kích khủng bố mang tính quốc tế, giết hại dân chúng vô tội, khép vào hình phạt thứ hai mươi ba, bị thần ngục Thẩm Phán điện phê chuẩn lệnh bắt... Ngươi bị bắt rồi..
- Itō Gurīnman, năm mươi sáu tuổi...
Năm tên ngục tốt bắt giữ của thần ngục căn bản không có ý tứ phản ứng lại Ōtsuka Ochi, sắc mặt lạnh lùng tuyên bố tội ác của các đại thần nội các, bao gồm Ōtsuka Ochi ở bên trong, nhất tề bước về phía trước một bước, đồng thời giơ tay phải, lệnh bắt hiện ra trên tay.
Năm tên ngục tốt cùng kêu lên nói:
- Các ngươi bị bắt rồi, đi theochúng ta một chuyến.
- Các ngươi...
Ōtsuka Ochi không phải không hiểu Trung văn, nhưng bởi vì nghe hiểu lời nói của năm tên ngục tốt bắt giữ của thần ngục, hắn mơ hồ có dấu hiệu phát mộng...
Năm tên nam tử ăn mặc hết sức cổ quái, nói tiếng Trung Quốc, xuất hiện trước mặt Thủ tướng Nhật Bản và các vị đại thần nội các, nói... Các ngươi bị bắt rồi.
Đây là trò đùa gì chứ?
Người Châu Á từ lúc nào đã trở thành cảnh sát thế giới? Tại sao bọn họ phải đến Nhật Bản, tới bắt giữ nhà lãnh đạo của chính phủ Nhật Bản?
Nghĩ tới đây, Ōtsuka Ochi mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn năm tên ngục tốt bắt giữ của thần ngục, trầm giọng nói:
- Ta không biết các ngươi đang nói cái gì, cảnh cáo các ngươi trong mười giây phải rời khỏi nơi này, kết thúc trò đùa nhảm nhí của các ngươi, nếu không...
- Răng rắc...
Hơn mười tên cảnh vệ lại lên nòng súng, như phụ họa cho lời nói của Ōtsuka Ochi.
Nhưng, đối mặt với cử động của đám người Ōtsuka Ochi, năm tên ngục tốt bắt giữ đưa mắt nhìn nhau, nhất tề lạnh lùng nói:
- Thần ngục làm việc, người không liên quan, cút.
Khí thế bàng bạc giống như thái sơn áp đỉnh, hung hăng đè lên lòng mọi người, dưới cái nhìn soi mói lạnh lùng của năm tên ngục tốt bắt giữ, Ōtsuka Ochi bắt đầu lo lắng, run rẩy đôi môi, hô lớn:
- Khốn khiếp, nổ súng, nổ súng.
- Ầm, ầm ầm...
Các cảnh vệ viên được huấn luyện nghiêm chỉnh vừa nghe thấy Ōtsuka Ochi ra lệnh, mặc dù trong lòng cũng có sợ hãi, nhưng bọn hắn vẫn bóp cò, tiếng súng bang bang nhất thời vang lên bên trong phòng họp.
- Trở ngại thần ngục chấp pháp, dùng bạo lực kháng cự chấp pháp giả, giết không tha.
Lời nói lạnh lùng của năm tên ngục tốt bắt giữ của thần ngục vang lên bên trong phòng họp, không đợi đám người Ōtsuka Ochi phục hồi tinh thần, cảm giác trước mắt đột nhiên hư ảo..
- Thình thịch thình thịch...
Từng quyền thình thịch vang lên làm cho người ta có chút không rét mà run, hơn mười tên cảnh vệ viên trải qua huấn luyện nghiêm khắc thậm chí không có cơ hội phản ứng, đã bị năm tên ngục tốt bắt giữ nhào tới tung quyền đánh bay, đụng vào vách tường phòng họp, phun ra một ngụm tiên huyết, khi ngã xuống mặt đất, đã hoàn toàn không còn sinh cơ.
Mười sáu tên cảnh vệ, thậm chí ngay cả cơ hội phản kháng chính diện cũng không có. Nhìn thân thể không ngừng co quắp của mười sáu tên cảnh vệ, sắc mặt của đám người Ōtsuka Ochi đã hoàn toàn trắng bệch, thậm chí đến hiện tại, bọn họ cũng không biết vì sao mười sáu tên cảnh vệ có thực lực cực mạnh này còn chưa kịp phản kháng, đã bị đối phương dễ dàng đánh ngã xuống đất?
Phải biết rằng, mặc dù mười sáu tên cảnh vệ này không đạt tới trình độ ảnh vệ, nhưng tuyệt đối không phải lực lượng người bình thường có thể coi thường, hơn nữa trên người bọn họ trang bị vũ khí, chỉ cần có đầy đủ thời gian, bọn họ thậm chí có thể ngăn cản mấy tên ảnh vệ chính diện tiến công
Chưa nói tới đánh chết ảnh vệ, cũng không cách nào nói thế lực ngang nhau, nhưng... Bọn họ thật sự kém cỏi như vậy sao?
Ōtsuka Ochi trợn tròn mắt, nhưng năm ngục tốt bắt giữ cũng không ngây người, sau khi dễ dàng giải quyết xong mười sáu tên cảnh vệ, liền tiến đến mục tiêu của mình, Ōtsuka Ochi, Nohara Yasumasa, Kuroda no rogu... năm người, đại biểu cho quyền lực đỉnh cao của chính phủ Nhật Bản, mà hiện giờ rõ ràng đang chìm ngập trong tai ương.
Năm ngục tốt bắt giữ tiến lên, mỗi người túm lấy mục tiêu của mình, sau đó biến mất trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc của các ký giả.
- Trời ạ, đây là sứ giả của thượng đế sao?
Một nam ký giả ngơ ngác nhìn đám người Ōtsuka Ochi biến mất trong hư không, trong đầu nhất thời rối loại.
Cùng lúc đó, phàm là những người tham dự vào kế hoạch đổ bộ lên đảo Okinawa, nhất là những người tham dự vào kế hoạch chế định đốt lửa, đều bị các ngục tốt bắt giữ tới cửa thăm hỏi, không tới năm phút, các đại thần của nội các Nhật Bản lần lượt bốc hơi, ở vị trí bọn hắn mất tích, ngoài tìm được một khối lệnh bài màu đỏ sậm, cũng không ai biết bọn họ đi nơi nào, ... Hiện tại còn sống hay đã chết?
← Ch. 0588 | Ch. 0590 → |