Vay nóng Tima

Truyện:Độc Tôn Tam Giới - Chương 1149

Độc Tôn Tam Giới
Trọn bộ 2349 chương
Chương 1149: Lòng còn sợ hãi
0.00
(0 votes)


Chương (1-2349)

Siêu sale Shopee


Trong khi Giang Trần nói chuyện, Thần Ma kim thân bỗng nhiên xuất hiện đem theo quang mang sáng chói. Sau một khắc, một đạo lực lượng đáng sợ chậm rãi ngưng tụ sau lưng hắn.

Giống như sau lưng hắn có một mặt trời đang nhô lên vậy, nhiệt lực cường đại như ẩn như hiện, tạo thành khí thế đáng sợ.

Sau một khắc, hai tay Giang Trần chấn động, hỏa diễm ngập trời dưới ánh sáng màu vàng tuôn ra. Trong biển lửa ngập trời kia, linh lực cường đại hóa thành một đầu đại điểu, pháp thân này màu đỏ rực, vô cùng thuần khiết, mạnh mẽ.

Chu Tước pháp tướng.

Chu Tước pháp tướng này mặc dù không có huyết mạch Chu Tước, thế nhưng lại là tinh hoa Thiên Hỏa Cổ Diễm tạo thành, lại phối hợp với thần thông pháp tướng Thần Ma kim thân, mô phỏng ra Chu Tước pháp tướng, tạo thành một kích trí mạng.

- Diệt cho ta.

Giang Trần hét lớn một tiếng, Chu Tước pháp tướng mang theo tất cả biển lửa khôn cùng, trực tiếp chộp về phía Diệu công tử kia, khóa chặt hư không bốn phía.

Nhìn thấy công kích đáng sợ bực này, ngay cả Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách ở phía sa cũng há hốc mồm không ngậm miệng lại được. Ngay từ đầu bọn họ đối với người trẻ tuổi mà chủ nhân Thúy Hoa hiên phái bọn họ tới giết còn có chút khó hiểu.

Thế nhưng hiện tại sau khi nhìn thấy thực lực chân thật của Giang Trần, bọn họ mới biết được sự khó hiểu và khinh thị trước đó là vô tri tới cỡ nào.

Sau khi Diệu công tử ma hóa, chiến lực luôn ở trong trạng thái cuồng bạo, vốn cho rằng mình có thể giải quyết được tu sĩ bán bộ Hoàng cảnh thần bí này.

Thế nhưng lại không ngờ rằng, những tính toán liên tiếp sau đó của hắn lại bị đối phương hóa giải một cách đơn giản.

Mà giờ phút này bản thân hắn lại nằm trong sự khống chế của đối phương. Giống như là con mồi lọt vào trong bẫy rập, hoàn toàn không có cách nào thoát thân.

Ngay khi hắn hoảng hốt, một kích trí mạng đã đánh tới.

Chu Tước pháp tướng đáng sợ kia mang theo uy áp phô thiên cái địa đánh xuống. Miệng rít gào, bổ vào mặt hắn.

- Bất.

Diệu công tử cơ hồ chỉ kịp hét thảm một tiếng, sau một khắc, Chu Tước pháp tướng cường đại trực tiếp bay phấp phới trong hư không, cuốn Diệu công tử vào trong biển hỏa diễm.

Chu Tước pháp tướng đi qua, nơi Diệu công tử đứng không còn bóng dáng nào của hắn nữa.

Chu Tước pháp tướng xẹt qua hư không, hỏa diễm ngập trời khiến cho cả phía chân trời bị thiêu đốt đỏ rực.

Ngay cả Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách có tu vi bực này cũng không kìm lòng được mà lui về phía sau vài dặm, lúc này mới miễn cưỡng tránh được lực lượng đáng sợ của pháp tướng này.

- Chậc chậc, thật đáng sợ, công kích bực này hoàn toàn có thể so sánh với cường giả Hoàng cảnh thất trọng a. Người trẻ tuổi kia rốt cuộc có địa vị gì?

Ngân Sa Khách thì thào thở dài.

Một kích này của Giang Trần nếu như không tính tới mấy bảo vận nghịch thiên còn trên người hắn kia thì tuyệt đối là tồn tại số một số hai trong những công kích của hắn.

Chân Long pháp tướng, Chu Tước pháp tướng, hai đại pháp tướng này trước mắt là một trong vài loại công kích bá đạo nhất trong những công pháp võ đạo của Giang Trần.

Trừ công kích của hai đại pháp tướng này ra, còn có Ngũ Lôi Thần Âm kiếm của Ngũ Sắc Thần Quang kiếm cũng có khả năng so sánh với hai đại pháp tướng này.

Lúc này trên trán Không Vân lão nhân cũng đổ mồ hôi, may mắn mà trước đó hắn không có chấp mê bất ngộ, nếu như cố ý gây khó dễ với người trẻ tuổi kia.

Cho dù bọn họ có liên hợp ra tay với Diệu công tử, hơn nữa lại thêm Kim Châm mỗ mỗ đã vẫn lạc, bốn đấu một, chỉ sợ cũng rất khó chiếm được ưu thế trước mặt người trẻ tuổi kia.

Nói không chừng, cuối cùng người nuốt hận lại là bọn họ.

Không nói tới công kích đáng sợ này của đối phương, chỉ bằng vào lực trói buộc của ngọn núi lớn màu vàng kia, nếu như đổi lại bọn họ là đối thủ mà nói, bọn họ căn bản không nghĩ ra được biện pháp gì để đối phó.

Nói không dễ nghe một chút, lĩnh vực Hoàng cảnh mà cường giả Hoàng cảnh luôn lấy làm tự hào, trước lực lượng trói buộc này của đối phương, cũng chỉ để trang trí.

Hơn nữa người trẻ tuổi kia mặc dù chỉ là bán bộ Hoàng cảnh, nhưng mà luận lực lượng lĩnh vực, không thua kém bọn họ chút nào.

Tuy rằng bọn họ không biết người trẻ tuổi này tu luyện thế nào, thế nhưng bọn họ đều hiểu rõ. Cấp độ võ đạo, cảnh giới võ đạo của người trẻ tuổi kia tuyệt đối viễn siêu bọn họ.

Tuy rằng bọn họ là cường giả Hoàng cảnh tam, tứ trọng, thế nhưng cấp độ võ đạo của bọn họ tuyệt đối không bằng người trẻ tuổi kia.

Nghĩ tới đây Không Vân lão nhân cảm thấy may mắn không thôi. May mắn mà trước đó hắn không có lỗ mãng ra tay, may mắn mà Ngân Sa Khách coi như tỉnh táo.

Ngân Sa Khách thấy Diệu công tử bị pháp tướng kia thôn phệ, một lúc lâu cũng không nói lên được lời nào. Đợi Chu Tước pháp tướng tan biến trong hư không, lúc này hắn mới tiến lên.

Hắn cung kính ôm quyền nói:

- Thân thủ các hạ thật tốt. Ngân Sa đa tạ các hạ trượng nghĩa ra tay, nếu không có các hạ, chỉ sợ mấy người chúng ta hiện tại đã là vật hi sinh cho Ma tộc rồi.

Giang Trần đối với Ngân Sa Khách cũng có cảm nhận không tệ, hắn cười nhạt một tiếng, khoát tay nói:

- Hiện tại đừng vội nói lời cảm tạ gì đó. Chúng ta còn chưa thoát khỏi hiểm cảnh đâu.

Không Vân lão nhân cũng đi tới, cố gắng áp chế sự xấu hổ trong lòng, ôm quyền nói:

- Uổng cho lão phu sống một bó to năm, hôm nay mới biết được cái gì gọi là tuổi trẻ tài cao, thiên ngoại hữu thiên. Ài, nực cười cho mấy người chúng ta, vậy mà...

- Nhị vị, lời nói khách sáo ta không nói nhiều.

Giang Trần trực tiếp ngắt lời Không Vân lão nhân:

- Chủ nhân Thúy Hoa Hiên đầu nhập vào Ma tộc, Băng Vân sơn này thậm chí còn có cứ điểm Ma tộc, có lẽ là lưu lại từ thời thượng cổ. Không thể tưởng tượng được, nhiều năm trôi qua như vậy mà không có ai biết rõ trong Xích Đỉnh trung vực này có một cứ điểm Ma tộc thượng cổ.

Ngân Sa Khách cười khổ nói:

- Những năm Xích Đỉnh trung vực cũng không quá yên bình a.

Ngữ khí Giang Trần lạnh nhạt:

- Có lẽ tâm tư bọn họ đều đặt ở việc xâm lấn địa phương khác a. Địa bàn mình cũng không thèm quan tâm.

Ngân Sa Khách và Không Vân lão nhân đều coi như là người bản thổ của Xích Đỉnh trung vực, chỉ là bọn họ luôn là tán tu đi chu du khắp các vực chung quanh, đối với Xích Đỉnh trung vực cũng không thể nói là mười phần trung thành.

Cho nên đối mặt với việc Giang Trần châm chọc Xích Đỉnh trung vực, bọn họ cũng không có bất kỳ cảm giác nào.

Giang Trần không có tiếp tục trào phúng, mà chỉ hỏi:

- Nhị vị, các ngươi vốn phải hộ tống hiên chủ Thúy Hoa Hiên đi tới nơi khác, tại sao lại xuất hiện ở chỗ này?

- Ài.

Ngân Sa Khách thở dài một tiếng:

- Hiên chủ Thúy Hoa Hiên mà chúng ta phải hộ tống cũng là giả, mười hai hộ pháp chúng ta đều cải trang thành võ giả bình thường, đi theo đội ngũ tới đây. Chúng ta xem như là nhóm đầu tiên tiến vào Băng Vân sơn này. CHỉ là chủ nhân Thúy Hoa Hiên cũng không có sắp xếp chúng ta trông coi trận pháp, mà đem chúng ta sắp xếp ở địa phương này, bảo chúng ta tùy thời chờ lệnh...

*****

Giang Trần như có điều suy nghĩ, gật gật đầu.

Nói như vậy cũng có lý.

Về phần bốn người này, Giang Trần suy đoán, chủ nhân Thúy Hoa Hiên lừa gạt bọn họ tới đây, cuối cùng nhất định không có ý tốt. Nhất định muốn hiến bọn họ cho Ma Đế, làm tế phẩm huyết tế kia.

Vùng Băng Vân sơn này, tất cả đã được sắp xếp từ trước, hiện tại trận pháp ra ngoài đã bị đóng lại, tiến không được mà ra cũng không xong.

Nghĩ tới đây Giang Trần cũng âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn mà mình nhanh một bước. Đưa Vệ Hạnh Nhi ra, nếu như chậm một bước, cho dù cứu được Vệ Hạnh Nhi ra, chỉ sợ cũng không rời khỏi được Băng Vân sơn này.

Thấy vẻ mặt Giang Trần nghiêm trọng, Không Vân lão nhân nhịn không được hỏi:

- Tiểu hữu, chẳng lẽ Băng Vân sơn này cũng đã bị Ma tộc khống chế?

Trên mặt Ngân Sa Khách cũng hiện lên vẻ nghi hoặc, hiển nhiên đối với vấn đề này hắn cực kỳ hiếu kỳ.

Giang Trần lắc đầu:

- Tình huống cụ thể ta cũng chỉ biết nửa vời. Ta chỉ biết là hiên chủ Thúy Hoa Hiên cho dù không phải người điều khiển sau lưng, thế nhưng cũng là một trong những kẻ chủ mưu. Đúng rồi, lần này người vào có bao nhiêu ngươi, các ngươi có biết không?

- Chúng ta được sắp xếp ở một nơi vắng vẻ, chỉ chờ hiên chủ Thúy Hoa hiên hiệu lệnh, có bao nhiêu người tiến vào chúng ta cũng hoàn toàn không biết gì cả.

Ngân Sa Khách mờ mịt lắc đầu.

Giang Trần cũng phỏng đoán như vậy, nhưng mà theo phỏng đoán của hắn, lần này số người tiến tới nhất định không ít. Cơ hồ là một nửa số tinh anh của Xích Đỉnh trung vực.

Lẽ ra cường giả của Xích Đỉnh trung vực có chết đi Giang Trần không có chút đồng tình nào.

Giang Trần cũng không tính toán làm chúa cứu thế, cứu vãn vận mệnh những người này. Hiện tại hắn chỉ để ý có hai chuyện mà thôi.

Một là cướp lấy bảo vật thuộc tính Thổ kia, hai là phá hỏng việc Ma Đế của Ma tộc xuất thế.

Tuy rằng Giang Trần không biết chân tướng, nhưng mà từ biểu hiện của Diệu công tử vừa rồi, ít nhiều cũng lộ ra được một ít tin tức.

Băng Vân sơn này hẳn là một cứ điểm của Ma tộc thượng cổ. Bất quá nó vô cùng kín đáo, mà lần này hiên chủ Thúy Hoa hiên cùng tế đàn cổ quái kia rất rõ ràng là muốn dùng biện pháp huyết tế, làm cho một gã Ma Đế từ trong phong ấn thượng cổ tỉnh lại.

Ma Đế trọng sinh, tuyệt đối có thể quét ngang Xích Đỉnh trung vực. Thậm chí có thể quét ngang vài vực chung quanh.

Ma Đế thượng cổ, cho dù chỉ là cường giả Đế cấp, chiến lực của hắn hơn phân nửa còn hơn những cường giả đại Đế hiện tại.

Quan trọng nhất chính là loại trung vực như Xích Đỉnh trung vực cũng không có cường giả Đế cấp gì tọa trấn.

Những Đại Đế cao cấp kia hơn phân nửa đều ở bát vực. Cho dù có một ít lão quái vật ở ẩn không xuất hiện, nhưng mà chống lại Đại đế ma tộc, chỉ sợ cũng chỉ lành ít dữ nhiều.

Dù sao Ma Đế thượng cổ trải qua đại chiến thượng cổ, đã được tẩy lễ qua sinh tử chiến. Hơn nữa chiến lực của bản thân Ma tộc đều vô cùng mạnh mẽ.

Một Đại Đế ma tộc chỉ sợ cũng có thể nhẹ nhõm đối phó với hai Đại Đế nhân tộc.

Đương nhiên một Đại đế ma tộc muốn từ trong phong ấn tỉnh lại, chưa hẳn thoáng cái đã có thể khôi phục tới trạng thái đỉnh phong thời thượng cổ.

Cho nên mới có nghi thức huyết tế này.

Mà số lượng người huyết tế càng nhiều, cấp độ càng cao, đối với việc khôi phục thực lực của Ma Đế càng thêm có lợi. Đây chỉ sợ cũng là nguyên nhân mà hiên chủ Thúy Hoa HIên hấp dẫn nhiều cường giả Hoàng cảnh tới đây như vậy.

Còn có thuốc bổ nào tốt hơn cường giả Hoàng cảnh cho Ma Đế cơ chứ?

Thôn phệ cường giả Đại Đế, đối với Ma Đế vừa mới thức tỉnh không phải là chuyện tốt. Nói không chừng nếu như không tốt còn có thể bị Đại Đế diệt sát.

Quan trọng nhất chính là, ở loại địa phương như Xích Đỉnh trung vực này, dùng nhân khí của hiên chủ Thúy Hoa Hiên, cũng không có khả năng lừa cường giả Đại Đế tới đây.

Dù sao cả Xích Đỉnh trung vực, có cường giả Đế cấp hay không cũng khó nói. Ít nhất trên mặt ngoài là không có. Rốt cuộc có có cường giả Đế cấp lánh đời không xuất hiện hay không, cho dù là ai cũng khó mà nói rõ được.

Nghĩ tới Ma tộc xuất hiện trong Băng Vân sơn, nghĩ tới đường ra hoàn toàn bị phong kín, trong lòng Không Vân lão nhân nóng như lửa đốt.

- Tiểu hữu, đường ra vào hiện tại đã bị phong kín. Như vậy chẳng phải sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ trở thành vật trong bụng của Ma Đế kia hay sao?

Ngân Sa Khách ljai hỏi:

- Tên Diệu công tử kia vốn chỉ là hạng vô danh, cũng bởi vì tu luyện Ma công, trong vòng mấy năm ngắn ngủi vừa rồi lại quật khởi nhanh như vậy trong giới tán tu. Ma tộc này thực sự đáng sợ như vậy hay sao?

Không Vân lão nhân cũng thở dài:

- Nếu như Ma tộc thực sự đáng sợ như vậy. Chỉ sợ Ma tộc cũng không cần khuếch trương cũng sẽ có vô số người đánh nhau tới mức vỡ đầu chảy máu muốn đầu nhập vào Ma tộc.

Đây cũng không phải bọn họ đang nói chuyện giật gân.

Trên thực tế, bản thân huyết mạch Ma tộc sinh sôi nảy nở rất kém. Số lượng Ma tộc được coi là có huyết thống Ma tộc chính thức lại ít tới mức đáng thương.

Ma tộc chinh chiến một Vị diện, đại quân Ma tộc mà bọn họ phái ra, số lượng cũng không quá khoa trương. Nhưng mà bọn họ lại am hiểu việc nô dịch chủng tộc khác. Am hiểu chuyển hóa chủng tộc khác thành huyết mạch Ma tộc.

Mà một ít đặc tính của Ma tộc lại rất dễ dàng hấp dẫn những tín đồ như Diệu công tử kia.

Ví dụ người như DIệu công tử này, bọn họ khát vọng đạt được lực lượng. Khát vọng vượt lên trong thế giới võ đạo, khát vọng cường đạo hơn so với người khác, đứng trên người khác. Những người này có thể bỏ qua bất luận quy củ gì, bỏ qua bất luận ước thúc thế tục nào.

Loại người này tùy thời có thể vứt bỏ tín người của mình, gia nhập vào Ma tộc. Chính là vì muốn đạt được lực lượng mà người khác không thể nhận được.

- Ma tộc cũng không đáng sợ, lại nói, cũng không phải mỗi người đều muốn đầu nhập vào Ma tộc mà Ma tộc sẽ tiếp nhận. Người Ma tộc vừa ý, thiên phú và tâm tính đều có yêu cầu cực kỳ hà khắc. Ngoài ra, công pháp Ma tộc tuy rằng tu luyện cực nhanh trong khoảng thời gian ngắn, thế nhưng tác dụng phụ lại vô cùng lớn. Ngươi nhìn Diệu công tử thi triển Ma Vân huyết sát mà xem, nhìn như bá đạo vô cùng, trên thực tế cũng có khuyết điểm, sau này hắn cần thời gian cực dài khôi phục. Gặp phải cường giả chính thức, loại ma công nửa vời này của hắn cũng không có bao nhiêu lực uy hiếp.

Giang Trần cũng không tận lực hạ thấp ma tộc, nhưng cũng không nói quá ma tộc lên.

Nghe thấy Giang Trần nói như vậy, Không Vân lão nhân và Ngân Sa Khách nhìn nhau, trong mắt cực kỳ phức tạp. Hiển nhiên, sự lo lắng trong lòng bọn họ cũng không vì vậy mà giảm bớt.

Theo người trẻ tuổi kia nói, Diệu công tử chỉ là một tiểu lâu la, thậm chí hiên chủ Thúy Hoa hiên còn chưa hẳn là độc thủ phía sau màn cuối cùng.

Nói như vậy, người tiến vào Băng Vân sơn hiên tại chẳng lẽ không có một ai có thể chạy thoát sao?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-2349)