← Ch.1817 | Ch.1819 → |
Sau khi Chu Tước Thần Cầm nghe xong, cũng không cảm thấy bất ngờ, cười nhạt một tiếng:
- Nếu như Nhân tộc các ngươi có thể không nội chiến, tuyệt đối có một chỗ cắm dùi ở Chư Thiên. Chỉ tiếc, nội chiến hình như là đặc điểm lớn nhất của Nhân tộc. Bất luận thời điểm nào, bất luận tình cảnh gì, đều không quên nội chiến. Giống như lợi ích trước mắt, vĩnh viễn quan trọng hơn đại cục a.
Giang Trần nghe Chu Tước Thần Cầm nói như vậy, lại không phản bác được. Hoàn toàn chính xác, cái này là nhược điểm lớn nhất của Nhân tộc.
- Giang Trần công tử, Thánh Tổ đại nhân có lệnh, bảo ngươi nhanh chóng đi gặp hắn.
Thánh Tổ đại nhân?
Giang Trần lại không nghĩ rằng, Thánh Tổ đại nhân sẽ ở thời điểm này tìm hắn, trong khoảng thời gian này, Thánh Tổ đại nhân cũng một mực an dưỡng, khôi phục nguyên khí.
Bị Hạ Hầu lão tổ ám toán, Thánh Tổ đại nhân ở trong phong ấn pháp trận, cũng tiêu hao rất lớn, thực lực bị suy yếu. Cho nên, hắn mới cần bế quan tu luyện một hồi. Giang Trần không nghĩ tới, Thánh Tổ đại nhân rõ ràng nhanh như vậy liền xuất quan?
Giang Trần không dám lãnh đạm, hắn đối với Thánh Tổ đại nhân này, là phi thường tôn trọng. Ít nhất, lão nhân này đối với Vạn Uyên đảo, đối với Vĩnh Hằng Thần Quốc, là chân chính vô tư. Một mực ở chiến trường Ngoại Vực duy trì chiến cuộc, yên lặng trả giá. Loại ôm ấp tình cảm này, nói thật, Giang Trần tự hỏi có thể làm được, nhưng chưa chắc có thể một mực làm được.
Nhìn thấy Thánh Tổ đại nhân, nhìn vẻ ngoài, khí sắc của Thánh Tổ đại nhân đã khôi phục không sai biệt lắm.
- Giang Trần, những ngày này, nghe nói ngươi lại đột phá nhất trọng? Tốc độ tu luyện của ngươi, thật sự là muốn đổi mới ghi chép của Vĩnh Hằng Thánh Địa. Không thể tưởng được, Vĩnh Hằng Thánh Địa ta rõ ràng có thể nghênh đón một siêu cấp thiên tài như ngươi, quả nhiên là niềm vui ngoài ý muốn. Lần này Thánh Địa không có tận lực phong thưởng ngươi, trong nội tâm ngươi sẽ không có cách nghĩ chứ?
Giang Trần nhịn không được cười lên:
- Ta có thể có ý kiến gì chứ?
- Ha ha, chỉ sợ ngươi suy nghĩ nhiều, người trẻ tuổi nha, có chút thời điểm, khó tránh khỏi sẽ hành động theo cảm tình. Bất quá, lão phu ở trên người của ngươi, lại không thấy đồ vật phương diện này.
- Hắc hắc, nếu như Thánh Địa thực muốn thưởng, ban thưởng nhiều một ít tài nguyên cho ta, là thiện duyên lớn lao rồi. Về phần phong thưởng, ta thật đúng là không ngại. Cái danh hiệu gì, cũng không trọng yếu. Tài nguyên, mới là ta cần nhất.
Giang Trần và Thánh Tổ đại nhân cũng không phải là lần đầu tiên gặp gỡ, lẫn nhau tầm đó nói chuyện cũng không có câu thúc như vậy rồi.
- Tiểu tử ngươi, sự tình phương diện tài nguyên, ngươi tìm Đại Thánh Chủ nói đi, nàng sẽ không cự tuyệt ngươi. Thân phận của ngươi bây giờ, có thể coi là nửa chủ nhân của Vĩnh Hằng Thánh Địa rồi. Ngươi muốn cái gì, chẳng lẽ bọn hắn còn có thể không cho? Còn cần lão phu cho ngươi giấy phép đặc biệt sao?
Thánh Tổ đại nhân cười ha ha nói.
Giang Trần nhún nhún vai, không có nói cái gì nữa.
- Thánh Tổ đại nhân, hiện tại thế cục của Vạn Uyên đảo như thế nào?
Giang Trần nói sang chuyện khác.
- Gian nan, phi thường gian nan! Thập đại Thần Quốc, có bảy Thần Quốc xảy ra phản loạn. Còn lại ba cái sớm bị phát giác, phản loạn bị áp chế xuống. Bảy quốc gia phát sinh phản loạn kia, Vĩnh Hằng Thần Quốc chúng ta là bình định nhanh nhất, tổn thất cũng tương đối ít nhất. Ngoại trừ Vĩnh Hằng Thần Quốc, còn có ba Thần Quốc, bình loạn cũng chuẩn bị kết thúc rồi. Ba Thần Quốc khác, bây giờ còn đang trong chiến hỏa, căn bản không biết lúc nào mới kết thúc. Thánh Địa có thể lấy được thắng lợi cuối cùng hay không, còn không biết. Hiện tại, ba Thần Quốc kia, đã hướng Thần Quốc khác phát ra Thánh Địa Cầu Viện Lệnh. Vĩnh Hằng Thần Quốc chúng ta, cũng nhận được.
Nói đến đây, Thánh Tổ đại nhân có nhiều ý tứ hàm xúc nhìn Giang Trần, ánh mắt lộ ra chút ý vị thâm trường.
Giang Trần cười khổ, sờ lên mũi:
- Thánh Tổ đại nhân, ngươi nhìn ta làm gì?
- Ngươi cứ nói đi?
Thánh Tổ đại nhân giống như cười mà không phải cười nói.
- Nếu như hiện tại ta mang ngươi đi Ngoại Vực chiến trường, đối với ngươi mà nói quá tàn khốc. Bất quá Cầu Viện Lệnh nha, ta cảm thấy dường như rất thích hợp ngươi.
- Đi nơi nào?
Giang Trần nhịn không được hỏi.
- Quang Minh Thần Quốc, Chân Vũ Thần Quốc, còn có Húc Nhật Thần Quốc. Tam đại Thần Quốc kia, hiện tại lực lượng phản quân rất hung hăng càn quấy, áp chế thế lực Thánh địa không ngẩng đầu lên được. Nếu như không có ngoại viện, đoán chừng Tam đại Thần Quốc kia dựa vào chính mình, rất khó thành công bình định.
Ánh mắt của Thánh Tổ đại nhân tràn ngập chờ mong, nhìn xem Giang Trần.
Giang Trần gãi gãi đầu:
- Thánh Tổ đại nhân, lần này ta có thể lập chút công lao, cũng là có nhân tố ngẫu nhiên a. Ngươi sẽ không cảm thấy ta đi đến đó, cũng có thể nhẹ nhõm hỗ trợ bình loạn chứ? Cái này không khỏi đánh giá ta quá cao đi.
Nói thật, Giang Trần đối với cái này cũng không nóng lòng.
Tuy hắn là đệ tử Thánh Địa, nhưng lại không muốn thành quân cờ của Thánh địa, ở đâu cần liền chạy tới đó.
- Ân, quên nói cho ngươi biết, Chân Vũ Thần Quốc kia, có rất nhiều Thái Nhất Long Lân Quả. Là địa phương sinh sản Thái Nhất Long Lân Quả
Thánh Tổ đại nhân thình lình nói một câu.
Thái Nhất Long Lân Quả là tài liệu luyện chế Thái Nhất Bổ Thiên Đan. Cho dù là thập đại Thần Quốc, cũng phi thường hi hữu.
- Đúng rồi, Thánh Nữ của Quang Minh Thần Quốc, chính là Dao Quang Thánh Nữ tiếng tăm lừng lẫy trong Thập Lục Kim Thoa.
Thánh Tổ đại nhân lại thêm vào một câu.
Giang Trần nhún vai:
- Cái này cùng ta có quan hệ gì đâu?
Nói thật, cái gọi là Kim Thoa mỹ nữ, đối với Giang Trần không có bao nhiêu lực hấp dẫn. Hắn càng quan tâm chính là tài nguyên. Đương nhiên, chỉ là Thái Nhất Long Lân Quả, Giang Trần cảm thấy lực hấp dẫn còn chưa đủ.
Thánh Tổ đại nhân vỗ trán một cái, dáng tươi cười có chút hèn mọn bỉ ổi:
- Đã quên tiểu tử ngươi là hạt giống si tình, không phải gia hỏa đứng núi này trông núi nọ. Được rồi, lão phu cũng không muốn Hoàng Nhi tiểu thư tìm ta dốc sức liều mạng. Như vậy đi, Chân Vũ Thần Quốc cùng Húc Nhật Thần Quốc, ngươi tùy tiện chọn một cái là tốt rồi.
- Ừ, Húc Nhật Thần Quốc cái khác không có, phương diện tài nguyên, lại phi thường sung túc. Nếu như ngươi có thể giúp bọn hắn bình loạn, muốn lừa đảo như thế nào đều được. Bọn hắn nhất định sẽ thống thống khoái khoái thỏa mãn ngươi.
Giang Trần lắc đầu:
- Thánh Tổ đại nhân, ta không đi không được sao?
Thánh Tổ đại nhân lắc đầu kiên quyết:
- Ngươi không đi thật đúng là không được. Đúng rồi, lão phu vẫn đề nghị ngươi đi Chân Vũ Thần Quốc. Chân Vũ Thần Quốc giống như đặc biệt lưu hành trận pháp, nói không chừng manh mối ngươi muốn tìm, ở Chân Vũ Thần Quốc, có thể tìm được một ít dấu vết để lại cũng nói không chừng!
Lão gia hỏa này, rõ ràng là đang hấp dẫn Giang Trần rồi.
Các loại hấp dẫn không có tiết tháo, để cho Giang Trần từng bước một lâm vào.
Giang Trần cười khổ nói:
- Thánh Tổ đại nhân, có phải ngươi đã sớm tính toán tốt rồi hay không. Bất quá, ngươi yên tâm để ta đi như vậy sao? Vạn nhất người ta đến mấy Thần đạo lão tổ, chỉ một phút đồng hồ là trấn áp ta a.
← Ch. 1817 | Ch. 1819 → |