← Ch.297 | Ch.299 → |
Ánh mặt trời Sáng Sớm rơi Xuống trong trang viên gia tộc Gambino, làm tòa trang viên lại thêm một tia tinh thần phấn chấn. Dưới ánh mặt trời. những đóa hoa nở rộ tản ra hương thơm nhàn nhạt, một đàn bướm phất phới phía trên bụi hoa. nhìn rất khoái hoạt.
Đi trên đường nhỏ trong trang viên. ngửi thấy mùi hoa nhàn nhạt, biểu tình của Lý Dật thoạt nhìn thật thả lỏng. Cũng giống như mỗi buổi Sáng luyện tập của Lý Dật, Anh Hoa đi theo phía sau hắn, trong tay cầm khăn mặt màu trắng. mỗi khi bước đi mắt đều quan sát tám hướng. Tai nghe bốn phương, động tĩnh chung quanh toàn bộ đều nằm trong lòng bàn tay của nàng.
Phía trước đường nhỏ là một mãnh rừng cây, cây cối đều vận chuyển từ nƠi khác tới trồng, giống cây thập phần trân quý.
Khi Lý Dật mang theo Anh Hoa đi tới rừng cây còn cách khoảng năm thước, hai gã da trắng mặc tây trang màu đen bỗng nhiên từ hai bên đường nhảy ra, chặn lối đi của Lý Dật. chỉ nghe trong đó có một người gương mặt không chút biểu tình nói: "Rất Xin lỗi, Lý tiên Sinh, Gandalf tiên sinh đang tập thể dục ở phia trước, thỉnh ngài đi vòng qua chỗ này."
Gandalf?
Nghe tên này. Lý Dật không khỏi đưa ánh mắt nhìn về phía lối vào rừng cây phía trước, một lão già mặc quần áo thể thao đang chậm rãi huy động cánh tay. nhìn qua giống như đang luyện Thái Cực.
Có thể đã nhận ra ánh mắt của Lý Dật. lão già tên Gandalf ngừng động tác trong tay, bảo tên đại hán khôi ngô đang đứng bên cạnh đi qua hướng bên này.
Rất nhanh. tên đại hán chạy đến bên cạnh Lý Dật, vẻ mặt áy náy nhìn Lý Dật nói: "Lý tiên sinh tôn kính. Gandalf tiên sinh nói thủ hạ không hiểu chuyện. ngài không nên lưu ý. nếu như ngài có thời gian, có thể đi qua tâm sự."
Trong lúc đại hán nói, Lý Dật thình lình nhìn thấy Gandalf đứng ngoài năm mét đang lộ ra dáng tươi cười hiền lành.
Đại hán nói dứt lời, hai gã da trắng chặn ngay trước mặt Lý Dật lập tức lui Xuống, mà Lý Dật trầm ngâm một chút. cuối cùng gật đầu.
Bởi vì địa vị Gandalf trong gia tộc Gambino không thấp, ngược lại, địa vị của hắn rất cao!
Có thể không chút khoa trương mà nói. hắn là nhân vật thuộc phái thực quyền trong gia tộc Gambino, quyền lợi thậm chí còn cao hơn Andrew Loufu, gần với Edward.
Mà bản thân Gandalf là em trai của EdWard. là chú của AndreW.
Đối với Gandalf, Lý Dật từng nghe AndreW nói qua. bất quá cũng chưa từng gặp mặt. hôm nay nghe được đối phương mời mình qua, tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Đi theo đại hán kia, Lý Dật đi tới bên người Gandalf.
"Lý tiên sinh, ngày hôm qua chợt nghe nói cậu tới, chỉ là sợ quấy rối cậu nên không có đi bái phỏng. mong rằng bao dung." Khác với lão đầu EdWard, lúc Gandalf nói chuyện khóe môi nhếch lên dáng tươi cuời ôn hòa. Ánh mắt cũng không có cảm giác sắc bén, mà là thập phần bình thản, làm cho người ta có loại cảm giác như tắm gió mùa Xuân.
Có thể nói, trong số những người Lý Dật nhận thức, khí tức trên người Gandalf và Yến Nam Thiên phi thường tương tự.
"Gandalf tiên sinh, ngài quá khách khí, tôi chỉ là một Vãn bối mà thôi." Lý Dật mỉm cười trả lời.
"Sự tích của cậu tôi đã nghe nói rất nhiều, một người trẻ tuổi Xuất sắc như cậu thật sự càng ngày càng ít." Gandalf mỉm cười cảm thán một câu, sau đó hỏi: "Cậu tới đây cũng tập thể dục sao?"
Nguyên bản chỉ là một câu vô ý, lại làm trong lòng Lý Dật hơi chấn động. bất quá vẻ mặt của hắn cũng không hề lộ ra tình tự dị dạng nào, mà là cười cười nói: "Đúng vậy, Gandalf tiên sinh."
"Vừa lúc." Gandalf có chút hưng phấn nói: "Gần đây tôi đang nghiên cứu Thái Cực Quyền của quý quốc, có rất nhiều địa phương không hiểu, vừa lúc cậu giúp tôi giảng giải một chút."
"Đối với Thái Cực Quyền tôi cũng chỉ biết một chút, nhưng nếu Gandalf tiên sinh nói như vậy, tôi đành làm hết Sức." Đối với việc Gandalf học tập Thái Cực Quyền, Lý Dật nhiều ít có chút hiếu kỳ. tuy nội lực ảnh hưởng của võ thuật Trung Hoa không kém, thế nhưng vì thủ đoạn tuyên truyền không cao. nên không nổi tiếng bằng những võ thuật khác, lực ảnh hưởng cũng kém không ít.
Một giờ sau đó, Lý Dật và Gandalf hòa hợp nói chuyện với nhau rất nhiều. đồng thời Lý Dật kinh ngạc phát hiện, Thái Cực Quyền của Gandalf đã đạt tới chút hỏa hầu. không chỉ động tác tiêu chuẩn, hơn nữa còn hiểu được yếu lĩnh của Thái Cực Quyền là nên lấy nhu khắc cương.
Mà theo lời Gandalf nói có chút địa phương không hiểu. hoàn toàn là cách nói khiêm tốn, chí ít, tạo nghệ của Lý Dật tại Thái Cực Quyền cũng không hơn được Gandalf, thậm chí còn kém hơn hắn một ít.
Dù sao, kiếp trước Lý Dật học tập chính là thuật giết người, chú ý sự kết hợp giữa tốc độ và lực lượng, một chiêu chế địch, hoàn toàn đi ngược lại với Thái Cực Quyền.
Bất quá tuy rằng Lý Dật cũng không có bao nhiêu nghiên cứu đối với Thái Cực Quyền, thế nhưng phương diện cách đấu lại mười phần kinh nghiệm, trò chuyện cũng không thua sút, mà ở trong toàn bộ quá trình, Gandalf đều cấp cho Lý Dật một loại cảm giác rất ôn hòa.
Chỉ là khi nhớ tới thân phận đích thực của Gandalf, trong lòng có một trực giác nói cho Lý Dật, Gandalf thoạt nhìn thập phần dịu ngoan, nhưng chỉ là một con sư tử dịu ngoan, một ngày phát uy tuyệt đối sẽ là một con dã thú!
Kết thúc buổi tập, Lý Dật cự tuyệt lời mời cùng dùng bữa sáng của Gandalf, mà để Anh Hoa lái Xe đưa hắn rời khỏi trang viên gia tộc Gambino.
Lý Dật đầu tiên để Anh Hoa chạy tới một cửa hàng bán bánh bao tại khu phố Tầu mua bánh bao và Sữa đậu nành nóng, sau đó đi tới biệt thự của Lưu Tư Cầm
"Nếu không cùng nhau vào ăn đi." Xe dừng ngoài cửa biệt thự. Lý Dật nhìn thoáng qua Anh Hoa nhẹ nhàng nói.
Anh Hoa nhẹ nhàng lắc đầu.
Thấy Anh Hoa lắc đầu, Lý Dật cũng không miễn cưỡng, Xuống Xe đi tới trước cổng biệt thự, bấm chuông cửa. Chuông cửa reo không bao lâu. một gã đại hán người Hoa vóc người khôi ngô đi tới nhìn thấy Lý Dật, đầu tiên mở cửa sau đó cung kính khom lưng chào hỏi: "Lý tiên Sinh."
Lý Dật biết rõ đại hán nầy do Trương Đức Khôn bí mật cấp cho mẹ con Lưu Tư Cầm làm bảo tiêu, vì thế gật đầu: "Anh đi làm chuyện của anh đi."
Nói Xong, Lý Dật trực tiếp hướng biệt thự đi vào
Vừa tiến vào bên trong, chợt nghe thấy một thanh âm quen thuộc: "Đại ca ca!"
Ngay sau đó. Lưu Vi một thân mặc bộ váy màu trắng từ bên trong biệt thự chạy ra, vẻ mặt tươi cười Sáng lạn, chạy tới hướng Lý Dật.
Cùng lúc, nghe tiếng lo lắng của Lan di ở phía sau kêu lên: "Vi Vi, con chạy chậm một chút!"
Lưu Vi căn bản không có nghe được tiếng của Lan di, một đường vui mừng chạy như điên. Nhìn tiểu nha đầu vẻ mặt hưng phấn đang hướng chính mình chạy tới, Lý Dật mỉm cười dang hai tay ra, đồng thời nhìn Lan di ở phía Xa Xa lắc đầu.
Tiểu nha đầu trực tiếp nhào vào trong lòng Lý Dật. hỗn hễn nói: "Đại ca ca. sao anh lại tới đây? Tới mà không gọi điện thoại báo cho Vi Vi trước nha."
Lý Dật một tay đang cầm theo đồ ăn sáng, không thể ôm tiểu nha đầu. vì thế vươn tay còn lại ra nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của Lưu Vi: "Nếu thông tri cho em biết trước, chẳng phải là sẽ không còn gi đáng kinh hỉ hay sao?"
Tiểu nha đầu nghe Lý Dật nói. tinh nghịch thè lưỡi, theo sau cố tình nghiêm mặt, làm bộ như tức giận nói: "Hừ! Còn nói nữa, đã lâu lắm rồi đại ca ca không có tới thăm Vi Vi cùng mẹ, cũng chẳng thèm gọi điện cho Vi Vi ah!"
Lý Dật không khỏi có chút Xấu hổ, đành phải lãng tránh Sang chuyện khác: "Vi Vi, mẹ của em đâu rồi?"
"Mẹ đến công ty." Nguyên bản tiểu nha đầu nghe Xong chữ me, nét mặt hưng phấn tức thì biến mất, diễn cảm trở nên dị thường mất mác, trong con ngươi lộ ra ánh mắt ảm đạm
Chứng kiến bộ dáng của tiểu nha đầu. trong lòng Lý Dật không khỏi chấn động. một cái ý niệm rất nhanh nảy sinh: "Chẳng lẽ dạo này Lưu Tư Cầm vì công việc, mà không có chăm sóc cho Vi Vi hay sao?"
Trong đầu nảy sinh ra ý niệm nầy, theo dư quang khóe mắt trông thấy Lan di đang đứng ở của biệt thự, vẻ mặt khẽ mỉm cười. Lý Dật liền có đáp án chính Xác, đồng thời hơi có chút tự trách.
Lúc trước Lưu Tư Cầm vì Lưu Vi ngay cả sự nghiệp của bản thân cũng đều buông bỏ, hiện giờ tại vì hắn mà lại lạnh nhạt với Lưu Vi....
"Đi... Vi Vi.... Anh mua cho em bánh bao cùng sữa đậu nành, vào trong nhà rồi cùng ăn thôi." Lý Dật mỉm cười. khẽ béo má tiểu nha đầu một cái.
Có lẽ bởi gặp được Lý Dật nên tâm tình của Lưu Vi thập phần hoan hỉ, vừa nghe Lý Dật nói như thế, vẻ tươi cười đã trở lại trên khuôn mặt. nhìn Xem hai cái má lúm đồng tiền kia, quả thực đáng yêu: "Ân"
Nói Xong tiểu nha đầu thật tự nhiên ôm cánh tay Lý Dật. nhanh chân sãi bước hướng vào trong biệt thự.
Cùng lúc nầy, Lưu Tư Cầm đang lái chiệc Xe BMWS, chạy đến tổng công ty Toàn Cầu Ảnh Nghiệp. Nàng mặc trên người bộ Lady Office, bộ trang phục Văn phòng nầy hoàn toàn làm cho dáng người hoàn mỹ của nàng nổi trội hẳn lên, phối hợp cùng khí chất thông minh lanh lợi. đủ cho thấy Lưu Tư Cầm chính là một cường nữ nhân.
Nhưng, có thể bởi vì gần đây quá mức bận rộn, thế nên vẻ mặt của Lưu Tư Cầm thoạt nhìn có điểm tiều tụy, làn da không còn mịn màng giống như ngày trước, nếp nhăn trên khóe mắt cũng rõ ràng hơn không ít, thậm chí vành mắt cơ hồ đã biến thành màu đen.
Sau khi Lưu Tư Cầm tiến vào trong tòa nhà tổng bộ, công nhân viên Chức trong tòa nhà trông thấy nàng đến mỉm cười chào hỏi. Xem ra có vẻ thập phần bình dị. Đoạn thời gian trước. Lưu Tư Cầm thông qua lối suy nghĩ kinh doanh hơn người, phong Cách làm việc Chuyên nghiệp, thái độ Xử sự gần gũi. cho nên đã nhận được sự tÔn trọng của toàn bộ nhân viên ở trong công ty.
Thậm chí, nguyện bản một số nhân viên Cao tầng cho rằng Lưu Tư Cầm không có Chuyên môn, đối với Lưu Tư Cầm hơi khinh thị, dần dần cũng phải cải biến cách nhìn Ở trong Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, chỉ có duy nhất một người không để Lưu Tư Cầm nhìn vào trong mắt, đó chính là Jeffrey.
Thân đã từng là con kình ngư trong ngành công nghiệp giải trí điện ảnh Hollywood, mà kinh nghiệm công tác thâm niên, nên phương diện phim ảnh hết sức thông thạo. Tại dưới dạng tình hình này, tuy rằng Lưu Tư Cầm tiến bộ thần tốc, nhưng Jeffrey vẫn sản sinh ra ý niệm Xung khắc. ngay từ đầu hai người đã trực tiếp ngăn cách giới tuyến. mặc dù Lưu Tư Cầm từng Cố gắng bù lại khoảng Cách. đáng tiếc hiệu quả lại không quá rõ ràng.
Khi Lưu Tư Cầm tiến vào trong Văn phòng. thư kí riêng đã giúp nàng chuẩn bị bữa Sáng, mà trợ lý còn lại thì đang bưng một Xấp Văn kiện giấy tờ đặt lên trên bàn làm việc của nàng.
Đoạn thời gian vừa qua. mỗi ngày Lưu Tư Cầm đến ăn sáng ở công ty. mà trong quá trình ăn, nàng sẽ bớt thì giờ Xem Xét văn kiện do trợ lý mình báo. Nhiều lúc, nàng ăn không hết nổi bữa sáng, cũng không phải nàng không đói bụng, mà bởi vì lắm khi nàng Xem văn kiện quá mức nhập thần, quên cả chính mình còn đang ăn điểm tâm Hôm nay cũng không ngoại lệ.
Chiếc humbuger trong tay Lưu Tư Cầm chưa hết một phần ba. nàng chỉ uống thêm Chút sữa. Theo Sau, Lưu Tư Cầm đem humbuger để Sang một bên. chuyên tâm Xem Xét văn kiện, tốc độ của nàng không nhanh lắm, tương phản nàng Xem thập phần Cẩn thận, có đôi khi nhíu mày, có đôi khi ngừng lại trầm ngâm
Không biết trải qua bao nhiêu lâu, Chuông điện thoại trên bàn làm việc reo vang, là trợ lý của Lưu Tư Cầm gọi lên, đầu dây bên kia người trợ lý hành văn gẫy gọn nói: "Lưu tổng, Jeffrey tiên sinh muốn gặp ngài."
"Đươc, cô dẫn ông ta vào đây." Lưu Tư Cầm để điện thoại Xuống, sau đó thu thập bữa sáng lung tung ở trên bàn, sữa sang lại những bản văn kiện.
Lam Xong tất cả chuyện này, cánh cửa Văn phòng cũng bị người đẩy ra. Jeffrey ở dưới sự dẫn dắt của người trợ lý đi vào bên trong.
"Cô đi ra ngoài trước đi." Đầu tiên. Lưu Tư Cầm mỉm cươi nhìn trợ lý nói. sau đó mới hướng Jeffrey làm ra một Cái thủ thế: "Jeffrey tiên sinh, mời ngồi."
Jeffrey không Có khách khí Lưu Tư Cầm, nhanh chóng đi tới Chiếc ghế sofa ngồi xuống. nhấc một chân lên bắt chéo. hành văn rành mạch nói: "Lưu tiểu thư. Tôi phản đối quyết định khởi quay mấy bộ phim nhựa lẻ tẻ kia."
Jeffrey thái độ cường ngạnh, nằm trong dự đoán của Lưu Tư Cầm, gần đây nàng vừa mới đầu tư kinh phí cho vài bộ phim nhựa. mấy bộ phim nhựa này cũng không có ngôi sao nổi tiếng tham gia, mà đều Chọn ra từ những gương mặt mới.
"Vì sao?" Ðối diện với thái độ cường ngạnh của Jeffrey, Lưu Tư Cầm cũng không có tức giận, mà bình thản hỏi.
Jeffrey gằn từng chữ: " Bởi vì đây là một quyết định ngu Xuẫn! Đầu tư không phải rất lớn, thế nhưng chiếm giữ cộng lại cũng là đầu tư không tính nhỏ. chúng ta hoàn toàn có thể quay một thậm chí là hai bộ phim lớn! Thậm chí có thể quay một ít phim nhựa kinh điển, cũng còn có ý nghĩa hơn những phim nhựa buồn Chán kia."
Cũng giống như dĩ vãng, Jeffrey bảo lưu lại ý niệm của hắn: tuyệt đối không làm đầu tư vô nghĩa, nếu đã quay phải quay được bộ phim bảo Chứng phòng bán vé và lực ảnh hưởng!
"Jeffiey tiên sinh, tôi đã tỉ mỉ tính ra, tám bộ phim nhựa. mỗi bộ đầu tư đại khái mười lăm triệu đô la. Cộng lại cũng là một trăm hai mươi triệu đô la." Lưu Tư Cầm nghiêm mặt nói: "Chỉ cần Chúng ta có thể đạt đươc sức bán vé như bộ phim của tên Roddick bị Lý Dật tiên sinh đưa vào ngục giam ngày trước, chúng ta có thể bảo chứng lợi nhuận, hơn nữa có thể chế tạo siêu sao thuộc về Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, tôi cho rằng đây là một kế hoạch có thể thực hiện."
"Hắc! Lưu Tư Cầm tiểu thư. ngày trước Roddick có thể Sáng tạo đươc sức bán vé vượt trội chỉ có thể dùng từ kỳ tích để hình dung! Nếu như kỳ tich thường phát sinh, còn có thể gọi là kỳ tích sao?" Jeffrey vẻ mặt chẳng đáng nói: "Nếu như không có kỳ tích phát sinh, như vậy sự đầu tư này là thất bại! Mà dùng số tiền lớn như vậy đầu tư giống như đánh cuộc với kỳ tích, đây là hành vi ngu Xuẫn!"
"JeffIey tiên Sinh, thỉnh chủ ý Cách dùng từ của ông." Lưu Tư Cầm hơi nhíu mày: "Quyết định này không cần thảo luận nữa. tôi đã phê chuẩn."
"Thượng Ðế!" Jeffrey có chút không thể nói trừng mắt nhìn Lưu Tư Cầm, cuối cùng cười khổ lắc đầu: "Đươc rồi, Cô có quyền lợi quyết sách cuối cùng, tôi không thể ngăn cản cô, bất quá tôi có thể rõ ràng nói cho cô, đám thủ hạ của tôi sẽ không tham dự quay những bộ phim và chế tác hậu kỳ đó!"
Jeffrey nói Xong, đứng dậy định đi ra ngoài.
"Jeffrey tiên sinh, chúng ta phải từ từ nói chuyện." Lưu Tư Cầm có vẻ có chút tức giận.
Jeffrey dừng chân lại. không quay đầu: "Tôi cho rằng giữa chúng ta không còn gì có thể bàn, được rồi. cứ như vậy!"
Sau đó một tiếng "Phanh!" vang lên, Jeffrey đóng sầm cửa bỏ ra ngoài.
Nhìn bóng lưng Jeffrey biến mất, Lưu Tư Cầm vô lực dựa vào ghế, vùng lông mày chăm chú cau chặt lại, nàng rất rõ ràng, nếu như không có đám thủ hạ của Jeffrey phối hợp, tám bộ phim nhựa căn bản không đạt được hiệu quả mong muốn, bởi vì những tinh anh trong Toàn Cầu Ảnh Nghiệp đều thuộc quyền Jeffrey quản lý. Jeffrey phản đối làm Lưu Tư Cầm có chút không biết làm sao, nàng hiểu được, với tính cách cao ngạo của Jeffrey. thật khó có thể thuyết phục được hắn. Mà ở trước đó. nàng đã dùng hết hai tuần cùng trợ lý nghiên cứu giá trị của tám bộ phim nhựa kia, cho rằng là một kế hoạch đáng giá để đầu tư, đồng thời cũng hi vọng nhờ vậy tạo nên được Siêu sao cho Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, cũng giống như Roddick ngày Xưa. Mà hôm nay nếu không thuyết phục được Jeffrey, như vậy kế hoạch đầu tư có khả năng sẽ thất bại!
Đây là điều mà Lưu Tư Cầm tuyệt đối không cho phép Xảy ra!
Lưu Tư Cầm có chút vô lực nhắm mắt lại, nhẹ nhàng Xoa huyệt Thái Dương, ngạc nhiên nghe được cửa phòng bị người đẩy ra, tưởng rằng trợ lý của mình đi vào, thở dài nói: "Đi ra ngoài trước đi. tôi cần lãnh tĩnh một chút."
Người kia cũng không dựa theo lời của Lưu Tư Cầm nói mà rời đi, vẫn trực Tiếp hướng nàng đi tới. Nghe được tiếng bước chân càng ngày càng gần, Lưu Tư Cầm vô ý thức mở mắt, ánh mắt có vẻ tức giận.
Bất quá thật nhanh biểu tình của nàng liền thay đổi. một vẻ kinh ngạc chậm rãi Xuất hiện trên gương mặt có chút tiều tụy của nàng, con ngươi của nàng theo bản năng phóng lớn, lại phóng lớn.
Trước đó trên đường đưa tiểu nha đầu đi học. Lý Dật từ miệng tiểu nha đầu biết được, từ sau khi Lưu Tư Cầm tiến nhập Toàn Cầu Ảnh Nghiệp, một lòng trút hết vào trong công tác, đã có thói quen đi Sớm vế trễ, thậm chí có khi còn thức cả đêm đến sáng.
Lúc này như thấy vẻ mặt tiều tụy của Lưu Tư Cầm, trong lòng Lý Dật dâng lên cảm giác tự trách.
"Xin lỗi. làm cô phải khổ cực" Lý Dật trực tiếp đi tới trước người Lưu Tư cầm áy náy nói.
Nghe được tiếng Xin lỗi, trong lòng Lưu Tư Cầm chấn động. toàn bộ những ủy khuất, buồn rầu trước đó cũng nháy mắt bay lên chín tầng mây, nàng lộ ra một nụ cười thản nhiên: "Nếu đã đáp ứng với anh rỒi, thì tôi sẽ có nghĨa vụ làm tốt công việc của mình."
"Kì thực cô không cần phải liều mạng như vậy, cứ bình tĩnh thôi." Lý Dật vẻ mặt tự trách nhìn Lưu Tư Cầm khẽ thở dài nói.
Lưu Tư Cầm cũng lắc đầu: "Không thể được. vốn dĩ trên phương diện nầy tôi chưa đủ am hiểu, mà đối với mọi người ở trong công ty cũng không đủ lực uy hiếp, nếu tôi không cố gắng hết sức. như vậy công ty sẽ biến thành năm bè bẩy mãng, chuyện đó sẽ khiến cho những cổ đông bất mãn. nhất định sẽ mang đến phiền toái cho anh."
Nói tới đây, Lưu Tư Cầm cười cười: "Kỳ thực tôi không có mệt mỏi như trong tưởng tượng của anh. chỉ là mấy ngày gần đây không tốt lắm mà thôi."
"Vi Vi đã nói cho tôi biết rồi." Lý Dật giọng điệu phức tạp.
Lý Dật nói khiến cho vẻ mặt Lưu Tư Cầm hơi đổi sắc, theo sau nàng gượng cười: "Không nên nghe Vi Vi. nó muốn tôi đưa đến công viên giải trí vui chơi, nhưng tôi không đáp ứng nên mới tìm anh dâng cáo trạng đó thôi...."
Không đợi Lưu Tư Cầm nói hết lời, Lý Dật nhanh chân bước ra phía sau Lưu Tư Cầm, hai tay đặt trên đôi vai của nàng. một bên Xoa nắn. một bên nói: " Tôi biết cô sợ doanh thu của công ty bị thâm hụt, sẽ mang phiền toái đến cho tôi. Còn ngoại giới cũng sẽ cho rằng tôi không có ánh mắt nhìn người. Nhưng, kỳ thật tôi lại không quan tâm, một chút đều không có!"
Bỗng nhiên nghe Lý Dật nói ra những lời này, cả người Lưu Tư Cầm không khỏi hung hăng chấn động. thân mình nháy mắt trở nên vô cùng cứng nhắc.
Cảm nhận được biến hóa của Lưu Tư Cầm Lý Dật cúi người, nâng khuôn mặt Xinh đẹp kia lên, nhẹ nhàng hôn lên trên trán Lưu Tư Cầm một cái, ôn tồn nói: "Thứ mà tôi quan tâm chính là cô cùng Vi Vi có được vui vẻ hay không. Nếu như hy sinh lợi nhuận của công ty mà hai người có thể sống vui vẻ. hạnh phúc. vậy thì lợi nhuận không cần cũng được!"
← Ch. 297 | Ch. 299 → |