← Ch.1847 | Ch.1849 → |
Thạch Hạo tiến thẳng về ngọn nguồn, cũng không phải là muốn động thủ mà là muốn giải quyết cho xong một vài thứ.
Ba mươi năm trước hắn bí mật từ hạ giới lên Ba ngàn chau, lần đầu tiên tới biên giới khu vực hắc ám thì từng tậm mắt nhìn thấy đang có thế gia trường sinh âm thầm cấu kết với sinh linh hắc ám để giao dịch.
Cũng trong lần đó hắn đã đạt được chiếc rương gỗ mục.
Năm đó, đám người kia lá gan lớn tới mức nào? Ngay cả vật có liên quan vô cùng trọng đại cũng mang đi giao dịch với sinh linh hắc ám, dũng cảm kinh thiên.
Ngày xưa, Thạch Hạo dùng thần tinh ghi lại một số bóng hình cùng với một chút lời đối thoại.
Hắn vẫn cất giữ chứ không có công khai ra ngoài.
Đoạn thời gian đó Tiên vực cũng chưa có phát binh, vẫn chưa có người nào giáng lâm ở giới này, nếu như vạch trần chuyện năm xưa quá sớm thì sẽ không có chút ý nghĩa nào cả.
Thời đại kia, gia tộc trường sinh trên cửu Thiên một tay che trời, ngay cả rương gỗ mục mà bọn họ cũng dám động vào thì nếu như vạch trần, chắc chắn sẽ bị diệt sạch.
Tuy rằng sau đó Tiên vực phát binh thế nhưng Thạch Hạo vẫn còn chưa đủ mạnh, bất kể là bị thế gia trường sinh trên cửu Thiên nhìn chằm chằm hay là bị người của Tiên vực lưu ý, đều sẽ rất nguy hiểm.
Hiện giờ hắn đã là Chí Tôn nên không hề sợ thế gia trên cửu Thiên này nữa, mà tu sĩ của Tiên vực lại sắp rút đi, thành ra hắn thừa cơ hội này để lợi dụng sức lực cuối cùng của bọn họ.
Ngày hôm đó, giữa cửu Thiên thập Địa đã bị một tin tức kinh thế làm bổ.
Kim gia, Vương gia, còn có cả Phong tộc, một đám thế gia trường sinh từng tiếp xúc với sinh linh hắc ám, từng lui tới vô cùng mật thiệt, đã bị người tiết lộ ra ngoài.
Một khối tinh thạch đã tạo nên bão táp phong ba.
Tuyệt đối là sự kiện lớn, tuy rằng cả thế gian vẫn đang đồn thổi rằng, khả năng đã có gia tộc nào đó cấu kết với sinh linh hắc ám, thế nhưng cũng không có chứng cứ thật sự.
Lúc ở Tu Di sơn vỡ vụn thì đã có một Chí Tôn hắc ám xuất hiện ngay sau khi lão bát Vương gia bị đánh hạ, việc này cũng chỉ khiến người ta hoài nghi chứ không hề khẳng định dược.
Mấy người bảo vệ Hoang thì cho rằng, Vương gia Kim gia đều đáng chém thế nhưng vẫn còn không tin bọn họ có qua lại thân mật với sinh linh hắc ám.
Hiện giờ, khối tinh thạch kia xuất thế và bên trên ghi lại một ít hình ảnh của ba mươi năm trước, có bóng hình rõ ràng, có lời nói chân thực, lập tức gợi ra chấn động dữ dội.
Là một đợt sóng lớn mênh mông, như biển gầm kinh thiên động địa!
Trong mắt đám người này, thế gia trường sinh là thần thánh, là mạnh mẽ, là cao cao tại thượng, từng xuất hiện Chân Tiên thì làm sao có khả năng phản bội cửu Thiên được chứ?
Chỉ có một số ít người biết được, thứ được gọi là gia tộc Tiên đạo kia vô cùng phức tạp, có người lừa ta gạt, có đen tối như thế, có máu cùng kiếm, vô tình vô nghĩa.
Nhưng tuyệt đại đa số người trên thế gian lại không biết, bởi vì bọn họ cách quá xa, vẫn cho rằng rất thần thánh cao xa, là trụ cột vững chắc để bảo vệ cửu Thiên.
Khi khối tinh thạch này được ném lên thì chiếu rọi ra bách thái, nhân sinh thường tình chân chính, rất nhiều người chấn kinh, một ít quan niệm đã bị phá hủy.
"Chắc chắn là giả, có người làm giả, một khối tinh thạch nho nhỏ thì làm sao là chứng cứ được chứ, thật là nực cười!" Có người đứng ra bênh vực.
Hiển nhiên có một vài thế gia sợ hãi, xuất hiện ngay lúc này thật sự quá mẫn cảm và cũng quá trùng hợp, giống như ngay đêm trước khi cả giáo tiến vào Tiên vực lại diễn ra chuyện như vầy, thật sự như muốn một kiếm đứt cổ mà!
Ngay khoản thời gian mấu chốt nhất thì lại tuồn ra tin tức như vầy, có thể chặt đứt con đường phía trước của bọn họ.
Nếu như bị chứng thực thì Tiên vực chắc chắn không thể không nhìn, nhất định sẽ tra hỏi.
Vì lẽ đó, gần như trong ngày hôm đó đã có một cơn bão táp diễn ra, lúc thế nhân đang chấn kinh thì có một ít gai tộc dùng mọi khả năng hòng dẹp tình thế rối loạn này.
"Đây chỉ là một khối tinh thạch, chỉ vậy mà thôi, chứng minh được gì chứ, có người đang làm giả!"
Có người quát mắng, đây là một cường giả tiền bối đức cao vọng trọng, tu đạo năm tháng xa xưa, danh tiếng vô cùng lớn, kết quả đã được một thế gia trường sinh nào đó mời tới và nói rằng chỉ là 'nói xấu'.
"Thế gia trường sinh, người cầm đầu cả thiên hạ, bảo vệ cửu Thiên thập Địa cả kỷ nguyên này, đã trả giá bằng huyết và lệ, bọn họ làm sao phản bội vùng thế giới này chứ, cam nguyện làm sinh linh hắc ám người không ra người quỷ không ra quỷ chứ? Chuyện này không thể, hiển nhiên đang có người giội gáo nước dơ sỉ nhục những gia tộc Tiên đạo này!"
Có một ít người có tiếng tăm lên tiếng, được nhận định là công chính nghiêm minh, lớn tiếng quát mắng chủ một tòa thần thành nào đó, nghiêm khắc phê bình những người có mưu đồ gây nhầm lẫn trái phải.
Thiên hạ liền rối bời tựa như ong vỡ tổ, tiếng ồn ào khắp mọi nơi.
Rất nhiều người cảm thấy, chuyện này quá kinh người, có người hoài nghi và cũng có người sợ hãi, có người hiểu rõ lại có người không tin.
Mấy ngày sau lại có khối thần tinh thứ hai xuất hiện, nó lượn lờ bên trên một tòa cự thành và chiều rọi ra một sự thật càng kinh người hơn, dấu ấn bên trên khối tinh thạch này quá rõ ràng.
Rất nhiều người đứng ở khoảng cách gần đều cảm nhận được, tuyệt không phải là giả tạo.
Đồng thời, từ trong khối tinh thạch này thì mọi người thấy được một ít gương mặt có tên tuổi rất lớn, đều tới từ thế gia Tiên đaọ.
"Ầm!"
Lại gợi nên sóng lớn ngập trời.
Lần này, thế gian ầm ĩ, rất nhiều khu vực rối loạn, là thật ư? Ngay cả thế gia trường sinh mà cũng như này thì cửu Thiên này sẽ thối rửa tới mức nào.
Sự xung kích trên ý thức này khiến nhiều người run rẩy, cảm thấy càng nghĩ càng sợ, nếu không phải Tiên vực xuất binh thì năm đó sẽ có mấy thế gia trường sinh sẽ phản bội?
"Đê tiện, là lời nói xấu một cách hèn hạ, cây ngay không sợ chết đứng, ta tin tưởng thế gian sẽ tự có công đạo, thế gia trường sinh bảo vệ cửu Thiên, quyết chí thề không thay đổi, giống như những vị tiền bối đã nằm xuống, đầu lâu có thể rời, máu có thể khô thế nhưng chắc chắn không phản bội!"
Trước tiên có người đứng ra bác bỏ loại giả mạo có thể gây ra nhầm lẫn lộn xộn này.
Thế gia trường sinh phản ứng cực nhanh, sau khi khối tinh thạch thứ hai xuất hiện và chưa có người nào ghi chép lại thì liền khống chế ở trong tay.
Đồng thời, gần như trong ngày hôm đó có một vị chuẩn Chí Tôn xuất thế và nhảy vào chuyện này.
Người này sống từ thời thái cổ tới giờ, có bối phận cao tới đáng sợ vả lại chỉ kém một chút là bước vào cảnh giới Chí Tôn, có địa vị cao thượng.
Chủ yếu nhất chính là, từng ấy năm tới đây hắn đã giao hảo với rất nhiều đại tộc, giao thiệp rất rộng rãi.
Ngày hôm đó hắn đã mời một ít lão hữu của mình, tất cả đều là những tồn tại cấp độ hóa thạch, danh vọng cực lớn, tất cả cùng nhau liên hợp trịnh trọng tuyên cáo, bọn họ sẽ tra xét thật nghiêm khắc.
"Đã nghe gì chưa, Trịnh Đức tiền bối đã rời núi, ngay cả lão nhân gia mà cũng bị kinh động tới luôn đó, đã liên hợp với rất nhiều vị danh túc cùng nhau giám định sự thật giả của hai khối thần tinh kia, để cho mọi người có một câu trả lời thật thỏa đáng!"
"Trịnh Đức tiền bối, dù gì cũng là chuẩn Chí Tôn sống từ thái cổ tới giờ, thậm chí nghe đâu lão đã đặt chân vào lĩnh vực Chí Tôn kia rồi, tại sao lại bị đại đạo gây thương tích và giảm cảnh giới vậy không biết, đây cũng là vì lợi ích chung, là một vị tiền bối công chính vô tư, được mệnh danh là một người đại đức."
Tin tức như vậy gây nên sự kinh ngạc cho khắp nơi, rất nhiều người đang chờ đợi, tin tưởng khi các vị tiên hiền có danh vọng to lớn này ra mặt thì sẽ đưa ra được chân tướng thật sự.
"Chân tướng sẽ được vạch trần sau hai ngày nữa!" Một vị danh túc xuất thế cùng với vị chuẩn Chí Tôn Trịnh Đức thông báo với mọi người đầy trịnh trọng rằng, sẽ không vụ lợi nói ra sự thật.
Trong hai ngày đó, gió nổi mây vần, khắp nơi trong thiên hạ đều bàn tán về chuyện này, đyâ là một đại sự chọc thủng trời.
Mà trong mấy thế gia trường sinh lại tựa như bão tố, sắc mặt mọi người đều u ám linh cảm tới phiền phức cực lớn sắp tới.
Việc vui nhất chính là, bọn họ phản ứng cực kỳ nhanh chóng, đã mời đám người có đức cao vọng trọng như Trịnh Đức để giám định độ 'thật giả' của khối thần tinh và trả về 'chân tướng'.
Đây cũng không nhất định là lá bài tẩy cuối cùng, bọn họ còn có những hậu chiêu khác nữa, cũng là những người có tiếng tăm đỉnh cấp được bọn họ mời tới để làm tốt những kế sách tiếp theo.
Điều bọn họ lo lắng nhất chính là, thời điểm này quá mẫn cảm, người tung ra thần tinh đã tính toán thời gian rất chuẩn xác, quá ác độc, tựa như một đòn đòi mạng bọn họ vậy.
Thời gian nắm quá chuẩn, người của Tiên vực cũng đã bị kinh động tới, bọn họ còn có thể đặt chân tới thế giới kia ư, vô cùng lo lắng toàn bộ nổ lực của mình sẽ bị nước cuốn trôi.
"Nhất định phải nhanh chóng tóm lấy kẻ kia, phòng ngừa hắn lại ném thêm thần tinh nữa!"
Mấy gia tộc lớn nghiến răng nghiến lợi căm hận người kia, âm thầm điều động binh mã, nghiêm mật quan sát gió thổi cỏ lay khắp mọi nơi.
Đã qua hai ngày, tất cả mọi người đều đang chờ mong chân tướng được công bố.
Các nơi không cách nào yên tĩnh được, bởi vì ảnh hưởng này quá to lớn, là một cơn bão táp khổng lồ chưa từng có.
Trịnh Đức cùng một đám danh túc lộ vẻ nghiêm túc đứng trên một tế đàn rộng rãi, tay nâng hai khối tinh thạch trên mâm ngọc và tuyên cáo kết quả trước mắt mọi người.
"Theo như chúng ta giám định, dấu ấn bên trong thần tinh là giả, có người ngụy tạo nói xấu thế gia trường sinh!" Trịnh Đức trịnh trọng nói.
Ầm!
Chuyện này nhất thời tạo nên náo động cực lớn.
"Ta đã nói rồi mà, thế gia trường sinh làm sao có khả năng làm nên chuyện như thế chứ, người nào mà chẳng biết bọn họ mới chính là tấm khiên mạnh mẽ nhất của cửu Thiên, dùng máu và thịt để bảo vệ cho sự tôn nghiêm của giới chúng ta!"
"Gia tộc Tiên đạo, huy hoàng vĩnh trú, bảo hộ bình an giới ta!"
...
Nhân mã mà mấy gia tộc sớm đã bố trí đều rục rịch, đầu tiên là tuyên dương công lao cũng như sự vất vả của bọn họ.
Ngoài ra, có một ít tu sĩ có tiếng tăm rất lớn nâng đỡ cho thế gia trường sinh.
Đáng tiếc, người trong bóng tối kia không thèm để ý loại âm thanh này và cũng chẳng hề sợ thế nhân có bị lừa dối hay không, mấy ngày sau lại ném ra khối tinh thạch thứ ba.
"Giả, người nào lại vô sỉ như thế chứ, dám nói xấu cả gia tộc Tiên đạo, ruồng bỏ cả cửu Thiên, mang theo mục đích mờ ám thế này!" Chuẩn Chí Tôn Trịnh Đức nghiêm túc đúng ra bác bỏ.
Một ít danh nhân khác cũng lục tục phát biểu về cái nhìn của mình, nghĩa chính ngôn từ bảo vệ cho thế gia trường sinh.
Cùng một ngày lại có khối tinh thạch thứ tư hiện diện, cũng là một khối tinh thạch sau khi ném ra đã khiến lông tơ của đám người Trịnh Đức đều dựng thẳng.
Mấy thế gia trường sinh dính dáng tới đều sợ hãi không thôi, bọn họ đứng ngồi không yên, vô cùng dễ kích động.
Bởi vì, mấy khối tinh thạch trước đều là những dấu ấn liên kết, thế nhưng khối cuối cùng lại ghi lại rất rõ ràng, một gia tộc nào đó đã cầm rương gỗ mục đi dâng tặng cho sinh linh hắc ám.
Chuyện này tựa như ong vỡ tổ!
Rương gỗ mục, đó là thứ mà Tiên vực đang điều tra, đã có quá nhiều chuyện xoay quanh nó ba mươi năm trước!
Hiện giờ vào thời điểm then chốt thì khối tinh thạch thứ tư xuất hiện, quả thật tựa như sao băng nện xuống mặt đất khiến các gia tộc đều sợ hãi.
Dù cho đã chứng thực mấy khối tinh thạch trước là giả, thế nhưng tới khối thứ tư này thì Tiên vực chắc chắn sẽ tham gia.
Quá ác mà!
Có khối tinh thạch này trong tay thế nhưng lại không chịu tung ra sớm, chỉ đợi tới hiện tại mới lấy ra, rõ ràng là muốn tuyệt sát mà.
Mấy thế gia trường sinh đều biết, đối phương khống chế nhịp điệu quá tốt, lợi dụng bọn họ từng bước một, cùng với việc bọn họ không ngừng đi rửa vết dơ, chứng minh trong sạch, sau khi chờ chuyện này được đẩy lên cao trào thì lại đưa ra một kiếm đứt cổ.
Nếu như không có trận náo động này thì làm sao sẽ khiến thế gian quan tâm, không ngừng tranh luận chứ, sau khi cả thế gian đều biết thì lại ném khối tinh thạch thứ tư ra, hiểu quả cực kỳ tốt.
Dính dáng tới rương gỗ mục, Tiên vực chắc chắn sẽ nhúng ta vào!
Chỉ cần có Chân Tiên đặt chân thì dù thật hay giả cũng sẽ bị tìm tòi ra.
"Thật là ác độc!"
Trong một ít gia tộc trường sinh có không ít người mặt mày tái xanh.
← Ch. 1847 | Ch. 1849 → |