Vay nóng Homecredit

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1212

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1212: Bắt gian
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Shopee


Lý Xương Kiệt buông chén rượu, tóm lấy cổ tay Trương đại quan nhân, bỗng nhiên ầm một tiếng quỳ xuống, điều này khiến Trương đại quan nhân ngây ra, tôi x, anh định giở trò gì vậy? Có điều hắn cũng không định đỡ Lý Xương Kiệt dậy, bởi vì Lý Xương Kiệt không phải quỳ về phía hắn, trên tường ở chính giữa nhà ăn có treo hai bức tranh, một bức là ông nội Mao của chúng ta, bức còn lại là ông nội Kim của bọn họ, Lý Xương Kiệt một tay kéo cổ tay Trương Dương, một tay che trước ngực: "Tôi nguyện kết bái làm huynh đệ khác họ với anh, không biết ý của anh thế nào?" Khi Nói chuyện cổ tay vẫn lực kéo Trương Dương xuống.

Trương đại quan nhân xem như đã minh bạch rồi, mình cho rằng người ta nhiệt tình, cho rằng người ta cảm động, sau cả nửa ngày thì ra không ai là kẻ ngốc cả, Lý Xương Kiệt đối với mình cũng không tín nhiệm, không ngờ nghĩ ra chủ ý kết bái, Bắc Triều Tiên cũng có trò này ư?

Nhưng chuyện đã tới nước này, Trương đại quan nhân có chút đâm lao phải theo lao, hắn và Lý Xương Kiệt không có cơ sở tình cảm gì, nếu như cúi đầu rồi, hai người bọn họ sẽ thành huynh đệ, Lý Ngân Nhật đó chính là trưởng bối của hắn, phải lấy lễ phụ bối để đối đãi, tôi x, Lý Xương Kiệt à, thằng chó anh tính toán hay lắm, tôi chẳng thà lúc đầu đòi chút tiền cho xong.

Lý Xương Kiệt nhìn Trương Dương: "Chẳng lẽ anh khinh thường tôi?"

Trương đại quan nhân nghĩ thầm, tôi cũng không có ý khinh thường anh, bái thì bái, ai sợ ai? Sau này Lý Ngân Nhật chết rồi, di sản cũng chia cho tôi một phần, vì thế Trương đại quan nhân bùm một tiếng quỳ xuống.

Lý Xương Kiệt kích động tới mức mắt đỏ cả lên, hắn thề với ông nội mao và ông nội Kim, tuy rằng không nói những lời to tát như tuy không sinh cùng ngày cùng tháng, nhưng nguyện chết cùng tháng cùng ngày, nhưng ý tứ cũng tương tự như vậy.

Trương đại quan nhân và Lý Xương Kiệt ở trước họa tượng của hai vị tiền bối cách mạch, bái tám bái trở thành anh em kết nghĩa.

Trương đại quan nhân không nhìn lầm Lý Xương Kiệt, Lý Xương Kiệt quả thực rất động não, chơi trò tâm nhãn với Trương Dương, có điều tuy rằng trước khi kết bái ôm mục đích, nhưng sau khi kết bái rồi vẫn cảm thấy thân cận hơn rất nhiều, Trương đại quan nhân nói ngọt: "Đại ca, tôi trẻ tuổi, về sau có chỗ nào không phải thì xin anh chỉ giáo nhiều hơn. "

Lý Xương Kiệt nắm tay Trương Dương, rất có cảm xúc nói: "Huynh đệ, tôi lại có huynh đệ rồi, về sau chỉ cần cậu có chỗ nào cần người anh trai này thì núi đao biển lửa tuyệt đối sẽ không nói một chữ không. "

Hai người một lần nữa ngồi trở lại vị trí của mình, cùng làm ba chén rượu, Trương đại quan nhân bỗng nhiên nhớ tới một chuyện trọng yếu, nói với Lý Xương Kiệt: "Đại ca, tôi phải đi ra ngoài làm chút chuyện, đợi lát nữa buổi tối tôi trở về sẽ uống tiếp với anh. "

Lý Xương Kiệt nói: "Đang cao hứng, đừng đi vội mà!"

Trương Dương nói: "Chuyện lần này rất đặc biệt, tôi phải đích thân đi một chuyến. "

Lý Xương Kiệt nói: "Tôi cũng đi!" Vừa kết bái, rất nóng hổi

Trương đại quan nhân vốn cũng không có đại sự gì, hắn chỉ là tò mò, nghe Lưu Minh nhắc tới chuyện của Lương Bách Ny và An Đạt Văn, lúc ấy hắn đã định tới Bá Đốn Hào Tước xem thế nào, lịch lãm trong quan trường nhiều năm như vậy, lòng hiếu kỳ của thằng cha này vẫn không thấy giảm bớt được một chút nào.

Lý Xương Kiệt và Trương Dương cùng đi tới Bá Đốn Hào Tước, trước khi đi Lý Xương Kiệt hỏi: "Huynh đệ, chúng ta đi làm gì?"

Trương Dương nói: "Anh không phải nói muốn theo tôi lên xuống biển lửa ư? Giờ dẫn anh đi thể hội đây. "

Lý Xương Kiệt bật cười ha ha, hắn cho rằng Trương Dương là cố ý hù dọa mình, nói khẽ: "Tôi từ nhỏ đã lớn lên trong quân đội, được huấn luyện nghiêm khắc nhất, cậu đừng coi khinh đại ca của cậu. "

Trương Dương: "Nói chúng ta lát nữa sẽ nhìn xem, đúng rồi, anh có kính viễn vọng không?"

Lý Xương Kiệt: "Nói Đương nhiên là có rồi, kính viễn vọng nhìn đêm tiên tiến nhất trên quốc tế luôn. "

Trương Dương: "Nói Mang theo, hai ta đi bắt gian!"

" Đi bắt gian ư?"

Lý Xương Kiệt bị người anh em kết nghĩa này làm cho hồ đồ, có điều Trương Dương hiển nhiên không có ý giải thích cho hắn, cho nên hắn cũng không tiếp tục hỏi, hai người lái xe của Lý Xương Kiệt tới trang viên Bá Đốn Hào Tước, chế độ đăng ký của trang viên rất nghiêm, hai người bởi vì không phải là nghiệp chủ của trang viên, cũng không được nghiệp chủ mời nên bị từ chối cho vào.

Trương Dương bảo Lý Xương Kiệt đõ xe ở một chỗ hẻo lánh của tiểu, đòi kính viễn vọng của Lý Xương Kiệt: "Anh ở chỗ này chờ tôi, Hắn mở cửa xe nhảy xuống.

Lý Xương Kiệt cũng đẩy cửa xuống theo: "Tôi đi với cậu. "

Trương Dương nói: " Thôi, tường vây đó anh có nhảy qua được không?"

Lý Xương Kiệt nói: "Đừng có khinh thường tôi, tôi chính là được võ trang hạng nặng đó. " Hắn mở cốp xe jeep, liền thấy bên trong cái gì cần có đều có, súng lục, súng tự động, lựu đạn, mã tấu, áo chống đạn, trang bị đặc chủng, quả thực là một kho quân hỏa loại nhỏ.

Trương đại quan nhân mở to hai mắt nhìn: "Tôi x, đại... Đại ca, chúng ta có thể đừng khoa trương như vậy là? Tôi dẫn anh đi bắt gian thôi mà, anh định gây chiến tranh chắc?"

Cười nói cười nói: "Lo trước khỏi hoạ, dù sao xe của chúng ta cũng không có ai kiểm tra, ở trong nước tôi so với ở đây còn khoa trương hơn. " Hắn nhanh chóng mặc áo chống đạn vào, ném cho Trương Dương một cái, Trương đại quan nhân ném lại, hắn căn bản không cần thứ này.

Lý Xương Kiệt cầm một khẩu súng lục, bĩu môi nói: "Chọn một thứ vừa tay đi. "

Trương đại quan nhân nhìn thấy bên trong có cung gập, cầm lên, , lắp ráp vào, kéo thử dây cung rồi gật đầu hài lòng: "Thứ này không tồi, tôi cầm. "

Lý Xương Kiệt lấy ra hai cái mũ chùm đầu màu đen, mình một cái, Trương Dương một cái, Trương đại quan nhân lần này không cần dùng tất chân nữa rồi.

Lý Xương Kiệt nói: "Tiểu khu này được giám sát vô cùng nghiêm khắc, hơn nữa còn thiết lập lưới phòng trộm điện tử, chúng ta muốn đi vào thì trước tiên phải bịt được ống kính camera đã. Nếu không thì tiến vào từ ống thoát nước dưới đất. "

Trương Dương cười nói: "Không cần phải phiền toái như vậy. " Hắn chọn một khu mù của camera rồi nghênh ngang đi vào, sau đó thì ở trước mặt Lý Xương Kiệt bay lên không, một tay tóm lấy mép tường, xoay người như diều hâu rồi dứt khoát lướt qua lưới phòng trộm điện tử, nhẹ nhàng hạ xuống mặt cỏ.

Lý Xương Kiệt nhìn mà trợn mắt há hốc miệng, thân thủ này của Trương Dương thì hắn không có.

Trương đại quan nhân sau khi đứng vững rồi thì nhét kẹo cao su vào miệng, lắc đầu, hắn cho rằng Lý Xương Kiệt khẳng định sẽ biết khó mà lui, sẽ không đi theo nữa, lúc này đằng xa có pháo hoa phóng lên, mượn ánh sáng để phân biệt biệt thự mà nữ nhân Nhật Bản Lưu Minh nói đang ở, chậm rãi đi tới, lúc này bỗng nhiên cảm thấy có chút khác thường, ngẩng đầu nhìn thì thấy trên đỉnh đầu có một người đang bay giữa không trung, Trương đại quan nhân chớp chớp mắt, tôi x, thực sự không nhìn lầm, Lý Xương Kiệt không ngờ là bay tới đây, thiết bị tân tiến trong xe hắn quả thật là không ít, lưng đeo thiết bị phản xung, Lý Xương Kiệt chọn thời cơ rất chuẩn, tiếng pháo hoa vừa hay che dấu tiếng của thiết bị phản xung trên người hắn. Hắn rất tiêu sái tự nhiên hạ xuống bên cạnh Trương Dương, không khỏi đắc ý nói: "Thế nào?"

*****

Trương đại quan nhân không khỏi hâm mộ sờ sờ thiết bị phía sau lưng hắn: "Vũ khí tân tiến. "

Lý Xương Kiệt nhanh chóng tháo tàu lượn phản xung xuống rồi giấu vào trong bụi cỏ, nói khẽ: "Đây là trang bị được các cậu tài chợ. "

Trương đại quan nhân nghĩ thầm chỉ bằng vào các anh thì không thể nào chế tạo ra được thứ hay như vậy.

Hai người tới biệt thự số 66, ẩn thân trong dải xanh hoá ngoài biệt thự, Trương đại quan nhân nhìn đồng hồ, mười phút nữa thì đến chín giờ, Lý Xương Kiệt ghé vào tai hắn nói khẽ: "Huynh đệ, bắt ai?"

Khi Hai người đang nói chuyện thì nhìn thấy một chiếc Land Rover màu trắng lái tới bên này, vì thế dừng trao đổi, Land Rover dừng trước cửa lớn biệt thự, một gã nam tử mở cửa xe bước xuống, Trương Dương nhìn rõ, đúng là An Đạt Văn.

Thị lực của Lý Xương Kiệt không bằng hắn, mượn kính viễn vọng nhìn đêm mới nhìn rõ, hắn và An Đạt Văn không có giao tiếp, nói khẽ: "Đây là gian phu đó ư?"

Trương đại quan nhân cười nói: "Cứ xem đi!"

An Đạt Văn tới trước cửa biệt thự, không đợi hắn ấn chuông cửa thì liền nhìn thấy một nữ lang Nhật Bản mặc kimônô ra ngoài nghênh đón, ánh mắt hai người gặp nhau thì đều cười, An Đạt Văn vươn tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nữ lang Nhật Bản đó, cúi người hôn cô ta, nữ lang Nhật Bản đó lộ ra vẻ ngượng ngùng, vươn tay che môi An Đạt Văn.

Lý Xương Kiệt nói: "Cô ta là nữ nhân của cậu à?"

Trương đại quan nhân thực sự rất bội phục sức liên tưởng của hắn, nói khẽ: "Tôi không biết nữ nhân này. "

Lý Xương Kiệt trợn trừng hai mắt, vừa rồi Trương Dương rõ ràng nói muốn tới đây bắt gian, chẳng lẽ thằng ôn này không thích hồng trang mà yêu võ trang? Trương đại quan nhân nhìn thấy ánh mắt của hắn thì biết thằng cha này hiểu lầm, đang chuẩn bị giải thích thì nhìn thấy An Đạt Văn và nữ lang Nhật Bản đã đi vào.

Lý Xương Kiệt nói: "Có muốn phá cửa vào, bắt kẻ thông dâm trên giường không?"

Trương đại quan nhân nói: "Chuyện này không thể nóng vội được, hiện tại xông vào thì không khoa học, anh thấy ai vừa vào cửa đã cởi quần áo lên giường chưa?"

Lý Xương Kiệt nói: "Cũng đúng. "

Trương Dương vỗ vỗ vai Lý Xương Kiệt: "Tôi đi xem tình huống, anh ở đây trông chừng cho tôi. "

Lý Xương Kiệt gật đầu, liền thấy Trương đại quan nhân lách ra, tới chân tường biệt thự, trong lòng thầm than, thằng ôn này không đi làm đặc vụ thì thật sự là rất đáng tiếc.

Trương Dương ghé vào vách tường nghe thử động tĩnh bên trong, tiếng nói chuyện từ lầu hai truyền đến, Trương Dương dùng thuật bích hổ du tường đi lên, hắn cũng không định che giấu trước mặt Lý Xương Kiệt, để hắn kiến thức sự lợi hại của võ công Trung Hoa.

Lý Xương Kiệt nhìn thấy Trương Dương đi dọc theo vách tường giống như thằn lằn thì kinh ngạc mở to hai mắt, miệng há thành hình chữ O, đúng là bất khả tư nghị, dù sao hắn cũng không làm được, Lý Xương Kiệt giờ minh bạch vì sao cha mỗi lần đến tuyệt cảnh thì liền ngay lập tức nghĩ tới Trương Dương, thằng ôn này quả nhiên có khả năng hơn người.

Trương Dương đến lầu hai, An Đạt Văn và nữ lang Nhật Bản đó ra ban công, Trương Dương dán người lên trên vách tường, lại nghe An Đạt Văn nói: "Nhã Mĩ, chuyện Chương Bích Quân em rốt cuộc có biết không?"

Nữ lang tên Nhã Mĩ nghe thấy hắn nói như vậy thì lập tức có chút không vui, giãy ra khỏi lòng An Đạt Văn: "Anh không tin em à?"

An Đạt Văn nói: "Chuyện này thật sự là quá mức kỳ quái, anh giao người cho Nghiêm Quốc Chiêu, chỉ muốn lợi dụng chuyện này để Chương Bích Quân gặp mặt anh, không hề muốn dồn cô ta vào chỗ chết. trong Chuyện này anh hiển nhiên đã gánh oan thay cho Nghiêm Quốc Chiêu. "

Nhã Mĩ nói: "Nghiêm Quốc Chiêu làm như vậy căn bản không thể giấu diếm được mắt của người khác, không ai sẽ tính chuyện này lên đầu anh, là tự anh lo quá thôi. "

An Đạt Văn nói: "Nhã Mĩ, anh muốn gặp mặt Sơn Dã tiên sinh. "

Nhã Mĩ nói: "Có gì thì cứ nói với em là được, gần đây sức khỏe của hắn không tốt, vẫn luôn ở Hokkaido dưỡng bệnh. "

An Đạt Văn nói: "Lúc trước hắn đã đáp ứng a, gia tộc Nguyên Hòa sẽ chuyển nhượng vô điều kiện tất cả nghiệp vụ của gia tộc Nguyên Hòa tại đại lục cho anh, nhưng bên trong gia tộc Nguyên Hòa ý kiến hình như không được nhất trí, Nguyên Hòa Hạnh Tử trong chuyện này đã chế tạo không ít chướng ngại. "

Nhã Mĩ nói: "Chuyện này em sẽ nói với hắn. "

An Đạt Văn vươn tay ra ôm vai cô ta: "Nhã Mĩ, chờ chuyện lần này xong rồi, chúng ta sẽ vĩnh viễn ở bên nhau, không bao giờ phải tách rời nữa. "

Nhã Mĩ nói: "Lương Bách Ny thì sao?"

An Đạt Văn nói: "anh đang chuẩn bị ngả bài cùng cô ta. "

Nhã Mĩ nói: "Đừng, hiện tại Đỉnh Thiên đối với kế hoạch tương lai của chúng ta thì vô cùng quan trọng, phải dựa vào Đỉnh Thiên, cha con Lương Kì Hữu đối với anh vẫn còn rất hữu dụng, cho nên chuyện giữa chúng ta tuyệt đối không thể để bọn họ biết. "

An Đạt Văn nói: "Nhã Mĩ, anh chỉ cảm thấy cứ tiếp tục như vậy thật sự là rất ủy khuất cho em. "

Trương đại quan nhân lần đầu tiên nghe thấy An Đạt Văn nói chuyện với một nữ nhân lại tình thâm chân thành như vậy, trong lòng không khỏi ngứa ran, mẹ mày, đúng là giỏi diễn trò. Trương đại quan nhân trước giờ đều là hạng người chỉ cho phép châu quan phóng hỏa chứ không cho dân chúng đốt đèn, hắn ở bên ngoài lăng nhăng thì cảm thấy rất bình thường, nhưng đổi thành người khác thì hắn liền cảm thấy không bình thường, cho rằng An Đạt Văn có lỗi với Lương Bách Ny, thằng cha này thật sự là âm hiểm giả dối, chẳng những lừa gạt Lương Bách Ny, nghe ý tứ của hắn thì còn định lừa cả Lương Kì Hữu.

Nhã Mĩ nói: "A Văn, thật ra hai người chỉ cần yêu nhau chân chính thì không hẳn cần mỗi ngày đều ở bên nhau. "

An Đạt Văn tựa hồ cũng bị những lời này của cô ta làm cho cảm động, ôm vai cô ta rồi cúi xuống hôn một cái thật sâu.

Lúc này một chiếc xe đỗ trước biệt thự, đèn xe chiếu thẳng vào biệt thự, An Đạt Văn và Nhã Mĩ bởi vì đèn chói mà xoay người lại, nhưng bọn họ không hề lập tức tách ra.

Một chiếc BMW mini màu lam đỗ ở bên dưới, An Đạt Văn nhận ra đó là xe của Lương Bách Ny, hắn nhíu mày, thật sự tưởng tượng không ra Lương Bách Ny sao lại tìm tới đây được?

Lương Bách Ny ngồi bên trong xe. Tay cầm vô lăng, qua kính trước nhìn thấy hai người đang ôm nhau trên lầu, một người trong đó chính là trượng phu của cô ta, hai hàng nước mắt thuận theo gò mà của cô ta giống như sợi châu rơi xuống.

Trương đại quan nhân vừa hay cũng trong phạm vi đèn chiếu, cũng may sự chú ý của Lương Bách Ny tập trung tất cả ở trên người An Đạt Văn và Nhã Mĩ. Trương Dương vội vàng lui vào góc tối. Chuyện không liên quan tới mình, tối nay ngồi xem náo nhiệt được rồi.

An Đạt Văn chậm rãi đi ra ngoài, đèn xe thủy chung không tắt, An Đạt Văn đi vào trong ánh đèn, hắn nheo mắt lại, muốn nhìn rõ Lương Bách Ny bên trong xe.

Lương Bách Ny cuối cùng cũng mở cửa xe bước xuống, cô ta rưng rưng nước mắt nhìn An Đạt Văn: "Vì sao? Vì sao?"

An Đạt Văn nói: "Nếu như anh nói chỉ là hiểu lầm thì em tin không?"

Lương Bách Ny lắc đầu. Cô ta nhìn An Đạt Văn rồi gằn từng chữ: "Tôi với anh ly hôn. "

*****

Lúc này nữ nhân tên là Nhã Mĩ cũng từ trong phòng đi ra, Lương Bách Ny lạnh lùng quan sát cô ta, nữ nhân Nhật Bản trước mắt không hề có bất kỳ chỗ xuất sắc nào, cô ta thực sự tưởng tượng không ra mình rốt cuộc không bằng cô ta ở chỗ nào. Chồng không ngờ vì một nữ nhân bình thường như vậy mà phản bội mình.

Nhã Mĩ nói: "Lương tiểu thư, tôi nghĩ cô hiểu lầm rồi!"

Lương Bách Ny nói: "Hiểu lầm?" Cô ta quay sang An Đạt Văn: "Tôi chỉ cảm thấy bản thân không đáng. "

Vẻ mặt An Đạt Văn không thấy bất kỳ vẻ áy náy nào: "Cô theo tôi cũng lâu rồi nhỉ?"

Lương Bách Ny nói: "Anh yên tâm, từ nay về sau tôi sẽ không đi theo anh nữa. " Cô ta nói xong thì xoay người chuẩn bị lên xe, nhưng không ngờ Nhã Mĩ ở phía sau đột nhiên đánh vào gáy cô ta, Lương Bách Ny không rên lên nổi một tiếng nào. Thân thể mềm nhũn ngã xuống.

An Đạt Văn vội vàng vươn tay ra đỡ lấy cô ta, khó hiểu nói: "Em làm gì thế?"

Nhã Mĩ thở dài nói: " Cứ như vậy để cô ta trở về, chuyện giữa em và anh chẳng phải là bại lộ tất cả ư?" Cô ta nhẹ nhàng vuốt ve mặt An Đạt Văn: "Anh đừng sợ, em sẽ không giết cô ta đâu, ít nhất hiện tại thì không, trước tiên mạng cô ta vào, đợi lát nữa bảo vệ tới thì không hay đâu. "

An Đạt Văn ôm lấy Lương Bách Ny, bỗng nhiên bên ngoài có một tiếng vang rất nhỏ, hai mắt Nhã Mĩ nghiêm lại, thân hình bay lên không, vài bước đã tới chỗ phát ra tiếng, sau bụi cỏ một người đang vội vàng bỏ chạy ra ngoài, nhưng chưa được vài bước thì đã bị Nhã Mĩ một cước đá vào kheo chân, người nọ hét thảm một tiếng rồi ngẵ xuống.

Trương đại quan nhân lúc ban đầu còn tưởng rằng Lý Xương Kiệt đã bại lộ hành tung, nhưng nghe thấy giọng nói của người nọ mới nhận người nọ không ngờ là Lưu Minh. Thì ra thằng cha này đã sớm ẩn núp chung quanh biệt thự, thậm chí tới trước cả Trương Dương và Lý Xương Kiệt. Từ sau khi An Đạt Văn hiện thân, hắn đã không ngừng chụp ảnh, giữ lại làm chứng cớ. Đây là công tác của hắn, thằng cha này trên công tác cũng được cho là khá chuyên nghiệp. Nhìn thấy Lương Bách Ny bị Nhã Mĩ chế trụ, Lưu Minh lập tức cảm thấy chuyện này có chút không ổn, kích động phát ra tiếng, kết quả bị Nhã Mĩ phát hiện.

Lưu Minh vừa định kêu cứu thì Nhã Mĩ đã cầm một con dao ngắt dí vào cổ họng hắn rồi nói khẽ: "Có tin tôi cắt đứt yết hầu của anh hay không. "

Lưu Minh sợ đến nỗi há to miệng, nửa ngày vẫn chưa khép lại, Nhã Mĩ nhìn nhìn bốn phía, xác định không có ai khác, lúc này mới kéo Lưu Minh lên, dùng dao ép hắn đi vào trong biệt thự. Trương đại quan nhân toàn bộ quá trình đều bảo trì trầm mặc, căn cứ vào phán đoán của hắn, trong khoảng thời gian ngắn Lưu Minh và Lương Bách Ny sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng, thân thủ của nữ nhân Nhật Bản Nhã Mĩ này không tồi, hắn cũng muốn nhìn xem giữa cô ta và An Đạt Văn rốt cuộc có âm mưu gì?

An Đạt Văn ôm Lương Bách Ny, Nhã Mĩ ép Lưu Minh vào trong biệt thự.

Trương đại quan nhân nhìn nhìn chỗ Lý Xương Kiệt ẩn thân, Lý Xương Kiệt lúc này cũng đang ngẩng đầu nhìn về phía chỗ hắn, hai người đều toát mồ hôi, Trương Dương ra hiệu cho Lý Xương Kiệt mau chóng rời đi, Lý Xương Kiệt thì lại vỗ vỗ ngực, ra hiệu tự bảo vệ mình thì tuyệt không có vấn đề.

Trương Dương nghe thấy trong phòng khách có động tĩnh, dọc theo vách tường di chuyển tới gần vị trí cửa sổ.

An Đạt Văn đặt Lương Bách Ny lên sa lông, Nhã Mĩ thì một cước đá Lưu Minh nga xuống đất, lạnh lùng nói: "Anh là ai?"

Lưu Minh cố nặn ra bộ dạng đáng thương: "Tôi sống ở đây, nghe thấy các anh tranh cãi ầm ĩ, cho nên tới xem thế nào, không ngờ... " Hắn nhìn nhìn đoản đao trong tay Nhã Mĩ.

An Đạt Văn cầm túi ảnh của hắn, lấy máy ảnh ra, tức giận nói: "Đây là cái gì?" Sau đó thì hung hăng ném máy ảnh xuống đất rồi giẫm nát. Hai tay tóm lấy cổ áo Lưu Minh, giận dữ hét: "Anh đang theo dõi tôi?"

Lưu Minh nói: "Cái này đâu phải tại tôi, Vợ anh hoài nghi anh có tính nhân, cho nên mới nhờ tôi tìm chứng cớ, tôi... " Nói còn chưa dứt lời thì An Đạt Văn đã tát cho hắn một cái, khiến Lưu Minh máu mũi túa ra.

Nhã Mĩ lật dao, dùng chuôi nện vào sau gáy Lưu Minh, động tác này cô ta làm rất thành thục, thoáng cái đã đập cho Lưu Minh ngất xỉu.

An Đạt Văn nhìn Lương Bách Ny rồi tức giận nói: "Không ngờ cô ta theo dõi anh!"

Nhã Mĩ nói: "em đã nói với anh rồi, đừng có coi thường nữ nhân, anh vẫn cho rằng cô ta chỉ là một thiên kim tiểu thư tai không nghe được tới ngoài cửa sổ, nhưng không ngờ cô ta đã sớm phát hiện hành động dị thường của anh. Nữ nhân, đối với việc này luôn rất mẫn cảm. "

An Đạt Văn nói: "Hiện tại nên làm gì bây giờ?" Trong lòng thầm thầm tính toán, nếu như Nhã Mĩ thực sự muốn trừ bỏ Lương Bách Ny, hắn nên trả lời như thế nào?

Nhã Mĩ nói: "Giao họ cho em, phương pháp tốt nhất hiện tại chính là xóa sạch trí nhớ của vợ anh về chuyện tối nay, chuyện này không khó khăn lắm, về phần tên thám tử này thì giết đi, không thể lưu lại hậu hoạn. "

An Đạt Văn gật đầu.

Trương đại quan nhân nghe đến đây thì không khỏi thầm kinh hãi, hai người này hiển nhiên đã có sát tâm với Lưu Minh, tuy rằng Lưu Minh cũng không phải là vĩ quang chính nhân gì, nhưng thằng cha này cũng không đáng chết! Nữ nhân Nhật Bản tên là kêu diện mạo tuy rằng thanh thuần, nhưng trong lòng thật sự là rất ác độc, cho dù so sánh với Hắc Quả Phụ cũng chẳng kém gì.

Trương đại quan nhân dọc theo vách tường leo lên trên, hắn ra hiệu cho Lý Xương Kiệt đang ẩn thân, Lý Xương Kiệt thấy rõ, Trương Dương đầu tiên là làm động tác nhảy tường, sau đó thì chỉ chỉ ra bên ngoài, tiếp theo Trương Dương chỉ chỉ vào ngực hắn, sau đó lại chỉ chỉ vào bên trong.

Lý Xương Kiệt lập tức hiểu ý, ý tứ của Trương Dương là muốn mình chế tạo động tĩnh dụ sự chú ý của người bên trong, để hắn nhân cơ hội cứu người, Lý Xương Kiệt gật đầu.

Nhã Mĩ khi quay lại thì cầm một thùng thuốc rất tinh xảo, cô ta mở ra lấy thuốc chích, khi đang chuẩn bị phối thuốc thì bỗng nhiên nghe thấy bên ngoài có một thanh âm vang lên.

An Đạt Văn và Nhã Mĩ liếc mắt nhìn nhau, hai người cùng nhau đi ra ngoài, liền thấy trong bụi cỏ đột nhiên một bóng đen bay ra, bóng đen đó không ngờ bay thẳng tắp lên không, sau đó thì ở không trung xoay quanh lướt ra ngoài Bá Đốn Hào Tước.

An Đạt Văn kinh hô: "Còn có người nữa!"

Nhã Mĩ nói: "Anh trông chừng chúng, em đi theo tên đó. " Cô ta bước nhanh đuổi theo, trong quá trình truy đuổi nhanh chóng từ bên hông lấy ra một khẩu súng lục, dùng tốc độ cực nhanh lắp ống hãm thanh, nhắm vào bóng đen đang càng bay càng xa bắn hai phát.

Lý Xương Kiệt đang ở trong không trung, căn bản không có chỗ tránh né, hai phát súng này đều bắn trúng ngực hắn, hắn cảm thấy ngực cứng lại, giống như bị người ta liên tục đánh trúng hai phát đấm, có nhịn đau điều khiển thiết bị bay, lướt tới chỗ đỗ xe bên ngoài.

An Đạt Văn vừa mới tiến vào cửa lớn của biệt thự thì đã bị người ta nện một quyền vào sau gáy, chiêu này là Trương đại quan nhân vừa học cái thực hành luôn, có điều luận về độ chuẩn và lực độ thì hơn xa nữ lang Nhật Bản Nhã Mĩ.

Trương Dương sau khi đánh ngất An Đạt Văn thì lấy chìa khóa ô tô của hắn, một tay kẹp Lưu Minh, tay kia bế thốc Lương Bách Ny lên, nhanh chóng chạy ra ngoài, Nhã Mĩ vẫn chưa về, Trương đại quan nhân trong thời gian ngắn nhất nhét hai người vào ghế sau ô tô, sau đó khởi động xe Land Rover màu trắng của An Đạt Văn phóng như điên ra ngoài.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1276)