Vay nóng Tinvay

Truyện:Y Đạo Quan Đồ - Chương 1264

Y Đạo Quan Đồ
Trọn bộ 1276 chương
Chương 1264: Có chút động tâm
0.00
(0 votes)


Chương (1-1276)

Siêu sale Lazada


Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Võ Trực tiên sinh, tôi hy vọng có thể mau chóng tiến hành điều tra về sự kiện ám sát tôi này. " Nguyên Hòa Hạnh Tử dùng từ vô cùng nghiêm khắc, trong đó lại tràn ngập kỹ xảo.

Cao Trọng Hòa nghe thấy những lời này thì rất thoải mái, Nguyên Hòa Hạnh Tử chẳng khác nào ôm tất cả chuyện, dựa theo cách nói của cô ta, đó chính là người Nhật Bản ám sát người Nhật Bản, đây là nội chính của Nhật Bản, mặt khác cũng công nhận cách nói thấy việc nghĩa hăng hái làm của Trương đại quan nhân.

Cao Trọng Hòa nói: "Võ Trực tiên sinh, tôi cũng hy vọng quý phương có thể mau chóng điều tra rõ chuyện này, đây chẳng những là thái độ chịu trách nhiệm trước công dân của quý phương, cũng là chịu trách nhiệm trước công dân của nước tôi. "

Võ Trực Chính Dã nói: "Cao tiên sinh, trước mắt sáu công dân Nhật Bản đang được xác minh thân phận, chúng tôi vẫn chưa thể xác định động cơ phạm tội của bọn họ.

Trương đại quan nhân không chút khách khí ngắt lời Võ Trực Chính Dã: "Động cơ chính là giết người! Tôi thật sự không hiểu, phần tử phạm tội Nhật Bản các anh vì sao lại nhiều như vậy? Lần trước ở núi Thanh Đài gặp một đám, giờ lại thêm một đám, bọn chúng tiến hành hoạt động tiến hành các anh Nhật Bản các anh thì thôi không nói, nhưng sao lại lan tới cả quốc gia chúng tôi, ai chẳng biết Trung Quốc chúng tôi là hòa bình quá độ, xã hội hài hòa, tỷ lệ phạm tội rất thấp, nhưng phần tử phạm tội của quốc gia các anh vừa tới, tỷ lệ phạm tội của chúng tôi liền cao lên, thế không phải là ảnh hưởng tới vinh dự của quốc gia chúng tôi ư? Chẳng những nguy hại tới an toàn xã hội của chúng tôi, mà trên một mức độ nào đó cũng ảnh hưởng tới hình tượng của quốc gia chúng tôi, người biết thì hiểu là người Nhật Bản phạm tội ở Trung Quốc, mà cho không biết thì sẽ tưởng rằng tôi cố ý giết bọn họ. "

Cao Trọng Hòa cảm thấy những lời này của Trương Dương quả thực có chút không khách khí, Võ Trực Chính Dã dù sao cũng là phó đại sứ phía nhật, địa vị thân phận của người ta sờ sờ ra đó. Anh nói chuyện cùng người ta như vậy. Căn bản là không nể mặt người ta chút nào. Nhưng khiến Cao Trọng Hòa bực nhất là, Võ Trực Chính Dã bị Trương Dương quở trách một trận, quẫn tới mức mặt đỏ bừng, nhưng lại không hề tức giận, không biết Võ Trực Chính Dã rốt cuộc rốt cuộc đuối lý ở đâu? Hay là sự hàm dưỡng của hắn tốt đến mức bị Trương Dương quở trách vẫn không tới mức tức giận?

Võ Trực Chính Dã nói: "Chuyện này chúng tôi nhất định sẽ mau chóng tra ra tra ra manh mối, cho cả hai bên một câu trả lời thuyết phục. " Hắn hiển nhiên không có tâm tình tiếp tục tham thảo chuyện này, đứng dậy cáo từ.

Trương Dương vốn định đi cùng đường với họ thì lại bị Cao Trọng Hòa giữ lại.

Đợi cho tất cả mọi người đi rồi, Cao Trọng Hòa nói: "Vừa rồi cậu nói cũng ác miệng thật, người ta dù sao cũng là phó đại sứ Nhật Bản, vẫn phải nể mặt chút chứ. "

Trương Dương cười nói: "Đám người đó là hạng không biết xấu hổ, chúng ta càng nể mặt thì họ càng lấn tới.

Cao Trọng Hòa nói: "Đừng nói hưu nói vượn, cậu biết được về Nguyên Hòa Hạnh Tử đó bao nhiêu? Có biết đám Ninja Nhật Bản đó vì sao muốn giết cô ta hay không?"

Trương Dương nói: "Thất phu vô tội hoài bích có tội, Nguyên Hòa Hạnh Tử là người đứng đầu tập đoàn Nguyên Hòa, sau khi Nguyên Hòa Chân Dương chết, để lại cả một khối tài sản khổng lồ của gia tộc cho cô ta. Người khác khẳng định là ghen ghét, tôi thấy chuyện này mười phần có chín là gia tộc Nguyên Hòa nội đấu. Chúng ta đừng nhúng vào làm gì. "

Cao Trọng Hòa cười nói: "Cậu nói cứ như là không có gì ý, nhưng người chủ động nhúng vào là cậu, nếu như cậu không ra tay thì sao lại chết tới sáu mạng người. "

Trương Dương nói: "Ý tứ của ngài là bảo tôi đừng ra tay, để sáu gã Ninja Nhật Bản đó giết Nguyên Hòa Hạnh Tử?"

Cao Trọng Hòa nói: "Tôi không có ý đó, thằng nhóc cậu đừng có trộn lẫn khái niệm của tôi, nếu Nguyên Hòa Hạnh Tử phiền toái như vậy, tôi khuyên cậu hay là tránh xa cô ta một chút, nếu thực sự chọc vào phiền toái thì hối hận cũng không kịp đâu. "

Trương Dương đương nhiên minh bạch Cao Trọng Hòa là có hảo ý, hắn cười nói: "Cao thính, cám ơn, tôi vẫn biết phân biệt phải trái. "

Cao Trọng Hòa nói: "Người Có thể phân rõ phải trái rất nhiều, nhưng có thể qua được ải mỹ nhân lại không có mấy. cậu chẳng những phải biết thỏa mãn, mà còn phải biết quý trọng nữa. " Cao Trọng Hòa lời nói thấm thía hay không Y sở dĩ nói như vậy là vì gần đây nghe nói tới một số lời đồn, nghe nói quan hệ giữa Trương Dương và Tống Hoài Minh không tốt.

Trương Dương gật đầu nói: "Cao thính, cám ơn. "

Cao Trọng Hòa biết thằng ôn này tám phần là khẩu thị tâm phi, vỗ vai hắn, nói: "Người trẻ tuổi, nghĩ cho kỹ đi. "

Trương đại quan nhân cũng không có gì mà nghĩ, thằng ôn này thuộc loại phổi bò, ra tới ngoài cửa nhìn thấy chiếc GTR của Nguyên Hòa Hạnh Tử vẫn đỗ ở đó, mỉm cười đi tới.

Tới trước xe thì Nguyên Hòa Hạnh Tử kéo cửa sổ xuống, lông mi dài chớp chớp, ánh mắt lại không nhìn hắn, nói khẽ: "Tối hôm qua ngủ ngon không?"

Trương đại quan nhân lắc đầu: "Ngủ không ngon chút nào, trong đầu cứ nghĩ tới cô, tôi cũng bực lắm, sao cô lại không có lương tâm như vậy? Tôi tốt xấu gì cũng liều chết liều sống làm hộ hoa sứ giả, không có công lao thì cũng có khổ lao, cô sao nhẫn tâm nửa đêm nửa hôm bỏ lại tôi một mình ở hồ Thu Hà?"

Nguyên Hòa Hạnh Tử không nhịn được liền bật cười, cô ta cắn cắn môi nói: "Lên xe, tôi đưa anh về. "

Trương đại quan nhân lắc đầu: "Thôi, cô nửa đường ném tôi xuống thì sao?"

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Anh sợ à?"

" Sợ cô ư? Hắc hắc, tôi sợ cô không ăn được tôi ấy?" Trương đại quan nhân nói xong liền ngồi xuống.

Nguyên Hòa Hạnh Tử lúc này mới nhìn hắn một cái, nói khẽ: "Mix đồ đẹp lắm, rất thời thượng. "

Trương đại quan nhân cười nói: " Mode thu đông mới nhất đó, quần áo thì chẳng ra làm sao, nhưng người tôi đẹp, mặc gì cũng nổi bật. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử đột nhiên đạp chân ga, khiến mình được cảm thụ cái gì gọi là cảm giác dựa lưng.

Chỗ Trương Dương ở không xa, Nguyên Hòa Hạnh Tử đưa tới chính phủ nhất chiêu tỉnh, Trương Dương xuống xe, chủ động mời: "Lên ngồi chơi tí không?" Hắn vốn Nguyên Hòa Hạnh Tử sẽ cự tuyệt, nhưng không ngờ cô ta lại gật đầu: "Được. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử tuy rằng đã nói vậy, nhưng lại không định tới phòng của Trương Dương, mà chỉ vào một chỗ bên cạnh: "Vào uống chút trà đi. "

Trương Dương ừm một tiếng, ở loại địa phương như chính phủ, lãnh đạo cơ quan ra vào không ít, người quen hắn cũng rất nhiều, hơn nữa hắn hôm nay mặc đồ đỏ xanh rất bắt mặt, nếu để người hữu tâm nhìn thấy không biết sẽ lại chế tạo ra tệ đoan gì đây?

Có điều Trương đại quan nhân rất nhanh đã nghĩ thông, rận nhiều không ngứa, nợ nhiều không sợ, dù sao cột sống của mình cũng bị người ta treo lên rồi, có gì mà phải sợ?

Hai người đang chuẩn bị tới bàn trà thì bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc: "Trương Dương! Đúng là cậu à!"

Trương đại quan nhân xoay người lại, liền thấy từ trong xe Audi phía sau một vị người quen cũ bước ra, bí thư thị ủy Nam Tích Lý Trường Vũ.

*****

Trương đại quan nhân bật cười: "Bí thư Lý, thì ra là ngài. "

Lý Trường Vũ nhìn nhìn Trương Dương rồi lại nhìn nhìn Nguyên Hòa Hạnh Tử, y và Nguyên Hòa Hạnh Tử chưa gặp nhau, ấn tượng đầu tiên của y chính là Cố Giai Đồng sống lại rồi ư, trong lòng kinh hãi, giữa ban ngày ban mặt chẳng lẽ lại gặp quỷ?

Nguyên Hòa Hạnh Tử nhìn thấy Trương Dương thấy người quen, cô ta nói với Trương Dương: "Tôi quên mất, tôi còn có việc, đi trước một bước. "

Trương Dương nói: "Ôi, không phải đã nói là uống trà ư?"

Nguyên Hòa Hạnh Tử cười nói: "Tôi còn việc làm ăn phải bàn, chờ tôi xong sẽ gọi điện thoại cho anh. " Cô ta lại lịch sự tạm biệt Lý Trường Vũ rồi sau đó lái xe rời đi.

Lý Trường Vũ nhìn bóng xe đã đi xa, vẻ mặt bối rối: "Cô ta không phải Cố Giai Đồng ư?"

Trương Dương nói: "Không phải, cô ta là người Nhật Bản, Nguyên Hòa Hạnh Tử. "

Lý Trường Vũ cũng từng nghe nói tới tên của Nguyên Hòa Hạnh Tử, gật đầu nói: "Tổng tài của tập đoàn Nguyên Hòa, tôi từng nghe nói tới cái tên này rồi. "

Trương Dương nói: "Ngài đến Đông Giang lúc nào thế?"

Lý Trường Vũ cười nói: "Vừa tới, đi họp. "

Trương Dương nói: "Có thời gian không, ngồi một chút. "

Lý Trường Vũ bảo thư ký đi an bài chỗ ở, mình thì theo Trương Dương vào phòng hắn.

Trương Dương pha trà cho Lý Trường Vũ, ngồi xuống đối diện y.

Lý Trường Vũ cười nói: "Mặc quần áo hơi lạ đó. "

Trương Dương nói: "Ngày hôm qua gặp chút chuyện, lâm thời tìm quần áo thay, hôm nay đi trên đường cái, người khác nhìn tôi như người ngoài hành tinh. "

Lý Trường Vũ cười ha ha, uống ngụm trà rồi nói: "Tôi nghe nói cậu gần đây gặp một số phiền toái. "

Trương Dương nói: "Chú Lý, chú sao cứ nhắc tới chuyện không nên nhắc thế, trong lòng tôi đang phiền lắm, hay là chú đả thông cho tôi đi. "

Lý Trường Vũ nói: "cậu ở trong quan trường lăn lộn thành tên giảo hoạt rồi, còn cần tôi đả thông ư?"

Trương Dương nói: "Lời này rất vô trách nhiệm, tôi sở dĩ vào quan trường lăn lộn không phải là nhờ hồng phúc của lão nhân gia nhờ ngài ư. Ở trong lòng tôi, vẫn luôn tôn thờ chú như sư phụ. "

Lý Trường Vũ cười nói: "Không dám nhận, cho dù cậu coi tôi là sư phụ, thì cũng là sư phụ dẫn vào cửa, còn tu hành là ở mình, cậu hiện tại đã tu luyện thành tinh rồi, tôi vẫn là phàm nhân, không dám chỉ điểm cậu. "

Trương Dương bưng chén trà ngồi xuống cạnh Lý Trường Vũ: "Chú Lý, tôi ở Tân Hải không được bao ngày nữa đâu. "

Lý Trường Vũ nói: "Sao lại thế?" Y không biết Tống Hoài Minh đã muốn Trương Dương rời khỏi Tân Hải.

Trương Dương kể lại giản lược ý tứ của Tống Hoài Minh, giữa hắn và Lý Trường Vũ cũng vừa là vừa là bạn, hai năm gần đây tuy rằng không công tác cùng một chỗ, nhưng tình cảm giữa bọn họ chưa bao giờ phai nhạt, đúng như lời của Trương Dương, hắn vẫn luôn coi Lý Trường Vũ là người dẫn đường trên sĩ đồ, không có Lý Trường Vũ, hắn không thể tiến vào quan trường.

Lý Trường Vũ nghe hắn nói xong, vẻ mặt cũng trở nên ngưng trọng, hắn cân nhắc trong chốc lát rồi mới nói: "Trương Dương, tôi cũng cảm thấy, bí thư Tống sở dĩ làm như vậy, chưa chắc đã là vì có thành kiến với cậu, có lẽ y là đang dùng phương thức này để bảo vệ cậu, người ta thường nói, câu cao thì gió cả, thành tích cậu làm ra mấy năm nay quả thực quá rõ ràng, nhưng bí thư Tống thân là người đứng đầu Bình Hải, y không thể không cố kỵ trên rất nhiều chuyện, thân ở nơi đầu sóng ngọn gió, không biết có bao nhiêu người đang mơ ước vị trí trước mắt của y, với tu vi chính trị trước mắt của bí thư Tống, người khác muốn động vào y thì khẳng định không dễ dàng, cho nên những người dụng tâm kín đáo này sẽ đặt mục tiêu vào những người có quan hệ với bí thư Tống.

Trương Dương nói: "Vậy chính là tôi rồi. "

Lý Trường Vũ nói: "Ủy ban kỷ luật nhằm vào cậu, cũng là hạng trang múa kiếm ý ở phái công, có câu ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, hiện tại trong lòng mọi người đều minh bạch, có người đang khiêu chiến quyền uy của bí thư Tống. "

Trương Dương gật đầu, rất nhiều lời không cần phải nói thẳng ra, trong lòng bọn họ đều minh bạch người có gan khiêu chiến Tống Hoài Minh rốt cuộc là ai.

Lý Trường Vũ nói: "Đấu tranh chính trị tầm cao này không phải chúng ta không thể tham gia, nhưng tôi ít nhiều vẫn có thể nhìn ra một số môn đạo, Cao thính, bộ trưởng Tiêu, những người này trước đây đều là bộ hạ cũ của bí thư Kiều. Bọn họ cờ xí tiên minh ủng hộ bí thư Tống, từ mặt khác chứng minh bí thư Kiều đứng bên phía bí thư Tống, bí thư Kiều đứng ở bên này thì chứng minh Kiều lão cũng đứng bên này. "

Trương đại quan nhân nói: "Nghe quân nói một buổi, bằng đọc sách mười năm. "

Lý Trường Vũ nói: "Đừng nói với tôi là cậu không nhìn ra, thật ra việc này cậu minh bạch hơn so với tôi. "

Trương Dương nói: "Chú Lý, tôi là người trong cuộc, chú là người bàng quan, tôi đương nhiên không nhìn rõ bằng chú. "

Lý Trường Vũ nói: "Văn Hạo Nam trong chuyện này rõ ràng là bị người ta lợi dụng, cấp trên tạo áp lực ép hắn phải từ chức, đối với hắn chỉ có lợi chứ không có hại, là muốn đá hắn ra khỏi Bình Hải, nơi có thể sẽ xuất hiện loạn cục, chưa không phải thật sự muốn tiến hành xử phạt hắn. "

Trương Dương nói: "chú lần này đến là để xử lý chuyện của hắn ư?"

Lý Trường Vũ nói: "Chuyện của hắn sớm đã trở thành kết cục đã định, không tới lượt tôi quản. Có điều lần trước hắn nhằm vào cậu, người sáng suốt vừa nhìn đã biết là bị người ta lợi dụng. chúng ta nếu có thể nhìn ra thì phó thủ tướng Văn khẳng định còn nhìn thấy rõ hơn so với chúng ta, có người muốn lợi dụng con y để đối phó con nuôi của y. cậu cảm thấy trong lòng y liệu có cao hứng không?"

Trương Dương nói: "Đổi thành ai thì cũng sẽ không cao hứng. "

Lý Trường Vũ nói: "Cho nên. Cách làm của một số người nhìn thì thông minh. Nhưng làm lại quá gấp, ngược lại xúc tiến một liên minh chính trị hình thành. " Y nói xong mỉm cười uống nốt chén, đặt chén không xuống bàn: "Trận đấu tranh này tất nhiên là kinh tâm động phách, Trương Dương, ý tứ chân chính của bí thư Tống chắc là muốn cậu rời xa khỏi chiến trường. "

Trương đại quan nhân nói: "Rất đáng tiếc, loại người như tôi trời sinh là sinh ra để chiến đấu. "

Lý Trường Vũ không khỏi bật cười: "cậu và Yên Nhiên lúc nào thì kết hôn. "

Trương đại quan nhân nói: "Tết Nguyên đán. "

" Đừng quên gửi thiệp mời cho tôi. "

" Nhất định rồi. "

Buổi trưa Trương Dương nhận được điện thoại của Nguyên Hòa Hạnh Tử. Trương Dương cười nói: "Thật không ngờ cô có thể chủ động gọi điện thoại cho tôi. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Tối nay ở Lâm Thang có tiệc tối, không biết anh có nguyện ý đi dự tiệc với tôi hay không?"

Trương đại quan nhân vốn định nửa đêm dò xét Lâm Thang. Không ngờ Nguyên Hòa Hạnh Tử lại chủ động mời, giờ thì hay rồi, đỡ phải trèo tường cho mệt, Trương Dương nói: "Thật ra buổi tối tôi còn có rất nhiều việc. "

" Không tiện thì thôi. "

"Nhưng chuyện có lớn đến mấy cũng không quan trọng bằng chuyện của cô, cho nên tôi quyết định gạt những chuyện khác sang một bên. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Năm giờ tôi tới đón anh. "

Gác điện thoại, Trương Dương lập tức gọi cho Lệ Phù, Lệ Phù nói: "Một cơ hội không tồi, bọn em sẽ theo dõi vợ chồng Tỉnh Thượng Tĩnh, bọn họ hình như tối nay cũng tới Lâm Thang tham gia tiệc tối. Căn cứ vào tình huống hiện tại nắm giữ được để phân tích thì An Đức Hằng rất có thể đang ẩn thân ở suối nước nóng Hòa Phong. "

*****

Trương Dương nói: "Chẳng lẽ là người Nhật Bản tụ hội?"

Lệ Phù nói: "Em và Bối Bối sẽ tới gần đó tiếp ứng cho anh. Đừng khinh địch, cũng đừng gián đoạn liên lạc. "

Trương Dương nói: "Không phải là đi ăn bữa cơm ư? Có gì mà mạo hiểm?"

Lệ Phù nói: "Nguyên Hòa Hạnh Tử rốt cuộc là địch hay là bạn thì vẫn rất khó phân rõ. Chuyện xảy ra Đêm qua cô ta cũng không thể hoàn toàn bài trừ hiềm nghi. "

Trương Dương nói: "Yên tâm đi. anh sẽ cẩn thận hơn. "

Lệ Phù nói: "Anh nhất định phải nhớ kỹ, dựa theo chỉ thị của em mà hành động, không thể manh động. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Được, nghe lời em. "

Năm giờ chiều, Nguyên Hòa Hạnh Tử lái một chiếc Bentley màu đen tới đón Trương Dương, bởi vì là tham dự tiệc tối chính thức, Trương đại quan nhân đành mặc âu phục, không thể không thừa nhận dáng người của thằng ôn này là nhất lưu, mặc âu phục trông rất độ, khí vũ hiên ngang.

Nguyên Hòa Hạnh Tử mặc lễ phục dạ hội màu đỏ thẩm, bên ngoài khoác áo lông cừu màu đen, cao quý mà không mất đi vẻ quyến rũ.

Trương Dương ngồi xuống bên cạnh cô ta, dùng truyền âm nhập mật nói: "Em đẹp quá. "

Mặt Nguyên Hòa Hạnh Tử ửng đỏ, cô ta không biết Trương Dương dùng tới công phu truyền âm nhập mật, cho rằng lái xe cũng có thể nghe thấy, ôn nhu nói: "Tiệc tối Tối nay sẽ có không ít nhân vật nổi tiếng của xã hội Nhật Bản tới. " Cô ta tạm dừng một chút rồi lại nói: "Là Tỉnh Thượng quân muốn tôi mời anh tới. "

Trương Dương cười nói: "Nếu hắn mời tôi thì tôi nhất định không đi, cũng chỉ cô mới có mặt mũi này. "

Lông mi dài của Nguyên Hòa Hạnh Tử rủ xuống, nói khẽ: "Tối nay Sơn Dã Nhã Mĩ cũng ở đó. "

Trương Dương không biết mục đích cô ta nhắc tới Sơn Dã Nhã Mĩ rốt cuộc là gì, mỉm cười nói: "Cô ta rất quan trọng ư?"

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Tỉnh Thượng quân muốn điều tiết quan hệ giữa anh và Liễu Sinh tiên sinh, Liễu Sinh Thuần Nhất Lang tuy rằng thua trong tay anh, nhưng hắn là người chịu chơi thì chịu thua, rất tôn sùng anh. "

Trương Dương cười nói: "Oan gia nên giải không nên kết, hắn nếu không ngại thì tôi đương nhiên sẽ không chấp nhặt với hắn. "

Trấn Lâm Thang ở tây nam Đông Giang, bởi vì địa phương trải rộng suối nước nóng, chất nước tuyệt hảo, cho nên trở thành nơi nghỉ ngơi nổi danh nhất vùng. Trương Dương dã từng tới nơi này một lần, bên này không hề thiếu nơi nghỉ dưỡng, sau khi tiến vào những năm chín mươi, mới dần dần thương nghiệp hóa, cho phép tư nhân vào đầu tư.

Thương nhân Nhật Bản rất yêu thích đầu tư vào phương diện này, thôn suối nước nóng Hòa Phong chính là một hạng mục vốn riêng của Nhật Bản, nghe nói ngạch đầu tư và quy mô xây dựng đều là lớn nhất Lâm Thang từ trước tới nay, trước mắt vẫn chưa chính thức kinh doanh.

Trương đại quan nhân rất ít nói chuyện, sự trầm mặc của cô ta rất nhanh liền khiến Trương đại quan nhân cũng mất đi hứng thú nói chuyện, trên đường không khéo lại gặp kẹt xe, khi tới suối nước nóng Hòa Phong thì đã gần bảy giờ tối.

Lái xe đưa thiệp mời, cửa lớn chậm rãi mở ra, trên bãi đỗ xe đã đỗ rất nhiều xe. Trương đại quan nhân đưa mắt nhìn, hiện trường lấy ô tô Nhật Bản làm chủ, quả nhiên là tụ hội của người Nhật Bản.

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Chúng ta vào đi thôi. "

Trương đại quan nhân hơi hơi nhấc tay lên, Nguyên Hòa Hạnh Tử lần này không hề do dự, rất phối hợp khoác tay hắn, hai người cùng nhau tới trước cửa thính yến hội.

Bên tai truyền đến giọng nói của Lệ Phù: "Hưởng thụ của anh của anh đi. "

Từ bãi đỗ xe tới thính yến hội còn đặc biệt trải thảm đỏ, thể hiện ra sự long trọng của lần này lần này.

Trương đại quan nhân không phải lần đầu tiên đi trên thảm đỏ, nhưng có thể đi trên thảm đỏ của người Nhật Bản thì vẫn là lần đầu tiên.

Có một loại nhân sinh chính là có bản sự hấp dẫn sự chú ý của người khác, Trương Dương và Nguyên Hòa Hạnh Tử vừa hay thuộc loại này, hai người vừa xuất hiện liền hấp dẫn sự chú ý của thân phận ở hiện trường, đương nhiên mỹ nhân nam mỹ nhân là một, thân phận của hai người là một mặt khác, Nguyên Hòa Hạnh Tử là tổng tài của tập đoàn Nguyên Hòa, từ sau khi Nguyên Hòa Chân Dương chết, cô ta liền bắt đầu chấp chưởng đại quyền của gia tộc Nguyên Hòa, có thể nói là một trong những nữ nhân có quyền thế nhất trong thương giới Nhật Bản. Mà Trương Dương tuy rằng không phải là quan to của phía Trung, nhưng trong những người Nhật Bản sống ở Trung Quốc thì danh khí của thằng ôn này không nhỏ, đầu tiên là núi Thanh Đài, sau đó lại là hồ Thu Hà, võ sĩ Nhật Bản chết trong tay hắn đã vượt quá hai mươi người.

Trong những người Nhật Bản có mặt ở đây có không ít người thù hằn Trương Dương, nhìn thấy Trương Dương cùng Nguyên Hòa Hạnh Tử xuất hiện ở hiện trường tiệc tối, không ít người đều trợn mắt há hốc miệng, Nguyên Hòa Hạnh Tử ở goá mấy năm nay, chưa bao giờ từng nghe nói cô ta phát sinh tình cảm với bất kỳ nam nhân nào, nhìn thấy cô ta khoác tay Trương Dương, vẻ mặt thản nhiên, không có một chút không được tự nhiên nào.

Nữ chủ nhân của Yến hội đứng ở lối vào nghênh đón, đây là lần thứ hai Trương đại quan nhân nhìn thấy Sơn Dã Nhã Mĩ, nhớ ngày đó võ công của Sơn Dã Nhã Mĩ vẫn để lại ấn tượng nhất định cho hắn, tối nay, Sơn Dã Nhã Mĩ mặc một thân lễ phục dạ hội màu đen, da thịt của cô ta thường ngày đã rất tắng, giờ mặc lễ phục dạ hội mà đen càng làm da thịt cô ta nổi bật hơn, dung mạo của Sơn Dã Nhã Mĩ không kinh diễm, thậm chí còn hơi nhợt nhạt, có điều môi cô ta thực sự rất đỏ, giống như là lửa cháy, khiến khuôn mặt của cô ta lập tức trở nên sinh động lên.

Sơn Dã Nhã Mĩ mỉm cười đi tới chào hỏi Nguyên Hòa Hạnh Tử: "Phu nhân đã tới. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử cười nói: "Nhận được lời mời đầy thịnh tình của Sơn Dã tiểu thư, tôi tất nhiên phải tới. " Cô ta giới thiệu Trương Dương ở bên cạnh với Sơn Dã Nhã Mĩ: "Vị này là Trương Dương, bằng hữu của tôi. "

Sơn Dã Nhã Mĩ vươn tay ra, Trương đại quan nhân cũng học đòi văn vẻ hôn tay, Mỉm cười nói: "Rất vinh hạnh được làm quen với Sơn Dã tiểu thư!"

Sơn Dã Nhã Mĩ cười nói: "Đã sớm nghe nói tới đại danh của Trương tiên sinh, hôm nay có thể gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền. "

Lúc này một gã nam tử đi tới, nam tử này thân hình cao lớn, tướng mạo cũng rất anh tuấn, tóc dài xõa ngang vang, trong mỗi cái nhấc tay đều lộ ra khí chất quý tộc cao ngạo. Hắn cười cười tiếp đón Nguyên Hòa Hạnh Tử: "Phu nhân đã tới. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử gật đầu, không hề nói nhiều với nam tử đó, cùng Trương Dương đi vào trong.

Trương Dương nói: "Cô biết hắn à?"

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Hắn tên là Nguyên Hòa Anh Minh, từ đạo lý thì hắn phải gọi tôi là bà. "

Trương đại quan nhân đoán Nguyên Hòa Anh Minh là cháu của Nguyên Hòa Chân Dương, nếu như từ tầng quan hệ này, hắn quả thực phải gọi Nguyên Hòa Hạnh Tử là bà.

Trương Dương từ trong khay bồi bàn đưa tới cầm hai ly rượu vang, đưa một ly cho Nguyên Hòa Hạnh Tử, nói khẽ: "Thoạt nhìn thì hắn không tôn kính cô lắm. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Chuyện nội bộ của nhà Nguyên Hòa không phiền anh hỏi đến. " Cô ta nhìn thấy vợ chồng Tỉnh Thượng Tĩnh, nói một tiếng với Trương Dương, hai người cùng nhau tới chỗ vợ chồng bọn họ chào hỏi.

Vợ chồng Tỉnh Thượng Tĩnh xem ra tâm tình rất tốt, không hề bị trận phong ba tối hôm qua làm ảnh hưởng. Khi Tỉnh Thượng Tĩnh dẫn kiến Nguyên Hòa Hạnh Tử với Nhật thương Đông Giang. Mỹ Huệ tử nói: "Nhìn thấy hai người đi cùng với nhau, tôi bỗng nhiên sinh ra một loại ảo giác. "

Trương Dương cười nói: "Ảo giác gì?"

Mỹ Huệ tử cười cười, nhấp ngụm rượu, nói: "Giống như là lúc chúng ta mới gặp nhau. "

Trương Dương lần đầu tiên nhìn thấy Mĩ Huệ Tử là đi cùng Giai Đồng, hắn gật đầu, nhìn Nguyên Hòa Anh Minh xa xa rồi nói: "Nguyên Hòa Anh Minh này có quan hệ gì với Sơn Dã Nhã Mĩ?"

Mĩ Huệ Tử nói: "Người yêu! Nhã Mĩ đã nhận lời cầu hôn của hắn. "

Trương đại quan nhân nhíu mày: "Không đúng. "

" Có gì không đúng?"

" Theo tôi được biết, hôn nhân của An Đạt Văn tan vỡ là có quan hệ trực tiếp tới Sơn Dã Nhã Mĩ, tình cảm của Sơn Dã Nhã Mĩ này thật không chuyên nhất. "

Mĩ Huệ Tử mỉm cười nói: "Nhân sinh là một quá trình dài dòng, tình cảm trong quá trình này không thể nhất thành bất biến, thật ra tình cảm không chuyên nhất đâu chỉ có một mình cô ta?" Khi nói mắt cô ta nhìn Trương Dương, ẩn ý là ở phương diện này anh mới là tấm gương.

Da mặt Trương Dương nóng lên, ngượng ngùng nói: "Nhưng có những tình cảm là không thay đổi. " Hắn nhớ tới mình và Cố Giai Đồng, sau đó lại nói: "Tình cảm của cho và Tỉnh Thượng tiên sinh mới chính là hình mẫu của mọi người. "

Mĩ Huệ Tử dịu dàng cười nói: "Tôi trong tình cảm vốn không có yêu cầu quá cao, cũng không mong cầu lãng mạn gì, chỉ cầu có thể gần nhau, người Trung Quốc các anh không phải thường nói, bình bình đạm đạm mới là thật, giữa vợ chồng nếu muốn lâu dài, thà tình nguyện bình thản. "

Trương đại quan nhân cười nói: "Nghe lời nói của cô khiến tôi cảm xúc dâng trào. "

Mĩ Huệ Tử nói: "Cách sống của tôi không thích hợp với anh, Trương tiên sinh tuyệt đối sẽ không tình nguyện bình thản. "

Trương Dương nói: "Tỉnh Thượng phu nhân rất hiểu tôi ư?"

Mĩ Huệ Tử nói: "Sự hiểu biết của tôi về anh đều là thông qua Giai Đồng, trước đây cô ta thường xuyên ở trước mặt tôi nhắc tới anh. "

Trương Dương cười cười, không nói gì, uống cạn rượu trong ly.

*****

Mĩ Huệ Tử nói: "Quên một người cũng không dễ dàng gì. "

Trương Dương nói: "Nếu đã yêu thì Vì sao nhất định phải cưỡng cầu mình quên đi?"

Mĩ Huệ Tử gật đầu. Lúc này Võ Trực Chính Dã đi tới, bên cạnh hắn không hề có bạn gái. Hắn chào hỏi Trương Dương, Mĩ Huệ Tử gật đầu tỏ ý, tới bên cạnh chồng, lưu cho hai người không gian nói chuyện riêng.

Võ Trực Chính Dã nói: "Đao thuật của Trương tiên sinh thật là lợi hại. " Hắn hôm nay đã tới kiểm tra thi thể của sáu người chết, sau khi nhìn thấy thảm trạng của mấy người, không khỏi cảm thán đao pháp lợi hại của Trương Dương.

Trương Dương nói: "Vốn là cùng gốc rễ, đều là người Nhật Bản. Vì sao muốn giết hại lẫn nhau?"

Võ Trực Chính Dã nói: "Chúng tôi triển khai triển khai điều tra, tranh thủ mau chóng tìm được đáp án. "

Trương Dương nói: "Sau lưng vụ Ám sát có phải có mục đích gì hay không?"

Võ Trực Chính Dã nói: "Tôi cũng rất muốn biết. "

Trương Dương nói: "Võ Trực tiên sinh đã từng nghe nói tới Giao Long hội chưa?"

Ánh mắt Võ Trực Chính Dã nghiêm lại, môi giật giật, hắn lập tức trả lời câu hỏi của Trương Dương, suy nghĩ trong chốc lát rồi mới nói: "Giao Long hội là một xã đoàn cổ xưa, từng hưng thịnh một thời ở Nhật Bản, nhưng sau thế chiến thứ hai bởi vì nội bộ phân liệt mà tan rã, đến nhưng năm sáu mươi thì dần dần tiêu vong. "

Trương Dương nói: "Rết trăm chân chết mà không cứng, một xã đoàn có truyền thừa nhiều năm như vậy. Không thể đột nhiên biến mất. Theo như tôi biết, Nguyên Hòa Chân Dương, Phục Bộ Thương Sơn, Sơn Dã Lương Hữu, những người này tất cả đều là thành viên nòng cốt của Giao Long hội?"

Võ Trực Chính Dã nói: "Nguyên Hòa Chân Dương đã sớm qua đời. Phục Bộ Thương Sơn cũng rửa tay nhiều năm, dốc lòng vì võ đạo, về phần Sơn Dã Lương Hữu, người này là tội phạm truy nã quan trọng của chính phủ nước tôi, nghe nói đã lưu vong hải ngoại, những việc Trương tiên sinh nghe nói không thể chứng minh Giao Long hội vẫn tồn tại. "

Trương Dương nói: "Tôi nghe nói trước khi thế chiến thứ hai kết thúc, Giao Long hội và chính phủ Nhật Bản có liên hệ chặt chẽ, đặc biệt làm công tác ám sát, bày mưu đặt kế, tình báo cho chính phủ, toàn bộ Châu Á, cái nơi đều có bóng dáng hoạt động của bọn họ. "'

Võ Trực Chính Dã nói: "Đoạn lịch sử đó đã qua rồi, chúng tôi thừa nhận từng mang đến rất nhiều tai nạn cho các quốc gia Châu Á, nhưng đó là trước đây, chúng tôi đã bồi thường rồi, hiện tại đa số người Nhật Bản đều mang lòng yêu hòa bình. "

Trương đại quan nhân cười ha ha, nói: "Thật không?"

Võ Trực Chính Dã nói: "Tôi không cần thiết phải lừa anh, cho dù Giao Long hội vẫn còn một số thành viên đang hoạt động, nhưng hoạt động của bọn họ tuyệt không có liên quan tới Nhật Bản Nhật Bản. "

Trương Dương nói: "Theo anh thấy, những sự kiện ám sát liên tiếp phát sinh gần đây không hề có mục đích chính trị, đều là ngẫu nhiên ư?"

Võ Trực Chính Dã lắc đầu: "Tất cả vẫn phải chờ kết quả điều tra rồi mới nói được. " Hắn cũng không muốn tiếp tục đàm luận với Trương Dương, lấy cớ đi chào hỏi người khác, vội vàng rời đi.

Ánh mắt của Trương Dương tìm kiếm Nguyên Hòa Hạnh Tử, phát hiện cô ta đang bị một đám thương nhân Nhật Bản vây quanh, Nguyên Hòa Hạnh Tử tao nhã đáp lại mỗi người, ánh mắt vô tình nhìn về phía Trương Dương, nhìn thấy hắn có đứng một mình ở đó thì không khỏi mỉm cười.

Lúc này Liễu Sinh Thuần Nhất Lang xuất hiện bên trong hội trường, có một cô gái mặc kimônô bầu bạn với hắn.

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói gì đó với cô gái đó, cô gái Nhật Bản gật đầu tránh ra. Liễu Sinh Thuần Nhất Lang một mình đi về phía Trương Dương, trong lòng Trương đại quan nhân không khỏi có chút buồn bực, thủ hạ bại tướng của mình chẳng lẽ còn dám ở trước mặt mọi người làm khó mình ư? Cảm thấy nơi này là sân nhà của hắn? Theo lý thì không thể, biết rõ không phải đối thủ của mình, nào có đạo lý tự rước lấy nhục?

Trương đại quan nhân vẫn rất có phong độ của một đại tướng, nhìn thấy Liễu Sinh Thuần Nhất Lang đi đến gần, trước tiên cười cười với hắn, tư thái của người thắng thường thường phải cao hơn một chút.

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang vẫn là bộ dạng bất cẩu ngôn tiếu, tới bên cạnh Trương Dương, nói khẽ: "Tạo nghệ của Trương tiên sinh trên võ học tôi không thể với tới. "

Trương Dương không ngờ hắn lại khách khí như vậy, người ta nếu đã bày ra tư thái khiêm tốn, Trương đại quan nhân đương nhiên cũng không thể quá mức cao ngạo, hắn cười nói: "Kiếm pháp của Liễu Sinh lão tiên sinh cũng danh bất hư truyền, tôi sở dĩ có thể thắng ông, là vì tôi trẻ tuổi hơn ông, chờ tôi tới tuổi của ông rồi, nói không chừng còn không bằng được ông. "

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Thua chính là thua, cho dù thể lực của tôi ở lúc đỉnh phong cũng không thể là đối thủ của anh, khó trách mấy cao thủ của nhà Liễu Sinh chúng tôi tất cả đều chết dưới tay anh. "

Trương Dương cười cười, cảm thấy Liễu Sinh Thuần Nhất Lang không hề bởi vì bị thua mà cừu thị mình, khí độ của hắn cũng coi như không tồi.

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Tôi nghe nói tối hôm qua có người ám sát Nguyên Hòa phu nhân?"

Trương Dương gật đầu: "Không sai, sáu gã Ninja Nhật Bản, đao pháp cao siêu, từ lộ số võ công của bọn họ cho thấy chắc không phải từ Liễu Sinh môn các ông. "

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Môn quy của Liễu Sinh gia tộc tôi cực kỳ nghiêm khắc, phàm là đệ tử trong Liễu Sinh môn của tôi thì không thể dùng võ công đi làm những chuyện như ám sát. "

Trương Dương nói: "Liễu Sinh Chính Đạo thì sao?"

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang thở dài: "Hắn đã sớm bị trục xuất khỏi gia môn, cái Liễu Sinh gia tộc theo đuổi chỉ là đỉnh phong của võ đạo, chứ không phải muốn đi tranh quyền đoạt lợi. "

Trương Dương nói: "Liễu Sinh tiên sinh nhất định biết Giao Long hội?" Hắn cố ý hỏi như vậy.

Nghe thấy tên của Giao Long hội, Liễu Sinh Thuần Nhất Lang lại thở dài, hắn nói khẽ: "Thật ra trước khi tôi đến Trung Quốc, đã nghe Phục Bộ Thương Sơn tiên sinh nhắc tới anh, tối hôm qua tôi sở dĩ tới phòng anh mạo muội khiêu chiến, là vì tôi cũng không tin anh lợi hại như hắn nói. "

Trương Dương giờ mới biết nguyên nhân Liễu Sinh Thuần Nhất Lang đột nhiên khiêu chiến mình, hắn cười nói: "May mắn thôi. "

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Liễu Sinh gia tộc Chúng tôi tuy rằng đã trục xuất Liễu Sinh Chính Đạo ra khỏi gia môn, nhưng hắn vẫn là con cháu của Liễu Sinh chúng tôi, hắn bị người ta giết chết, chúng tôi với phải điều tra tới cùng. "

Trương đại quan nhân nghĩ thầm đừng tra xét làm gì, người chính là tôi giết, các anh cho dù biết chân tướng thì có thể làm được gì? Phóng mắt khắp Liễu Sinh môn các ông, không có một ai là đối thủ của tôi cả.

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Giao Long hội anh nói, hắn chắc chính là một trong những thành viên trong đó. "

Trương Dương nói: "Tôi đã sớm Liễu Sinh Nghĩa Phu tới tổ chức này, nghe nói tới Sơn Dã Lương Hữu còn là thông qua Liễu Sinh Nghĩa Phu. "

Lông mi Liễu Sinh Thuần Nhất Lang khẽ động, trong mắt lộ ra quang mang kích động: "Anh đã gặp nghĩa phu?" Liễu Sinh Nghĩa Phu chính là con hắn, từ sau khi hắn tới Trung Quốc khiêu chiến Trương Dương, đã mất tin tức. "

Trương Dương gật đầu: "Gặp rồi, hắn hẹn tôi ở hắc Thạch Tiều quyết đấu, chúng tôi đã đánh một trận. "

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang tuy rằng không nhìn thấy cảnh hai người quyết đấu, nhưng hắn đã đoán được kết quả, con trai ở trước mặt Trương Dương căn bản không có một chút phần thắng nào, nội tâm hắn chợt co rút lại, bởi vì hắn nghĩ tới một kết quả đáng sợ.

Trương Dương nói: "ông yên tâm, hắn không sao, có điều nữ hài tử đi cùng với hắn thì không được may mắn như vậy, tôi và hắn quyết đấu là có người cố ý lập bẫy, muốn một lưới diệt hết chúng tôi, tên của Sơn Dã Lương Hữu chính là tôi từ chỗ hắn nghe nói. " Trong khoảng thời gian này Liễu Sinh Thuần Nhất Lang không có lúc nào là không lo lắng cho con trai mình, cho tới bây giờ mới từ trong miệng Trương Dương xác nhận tin tức con trai không sao, nội tâm hắn kích động không thôi, nói khẽ: " Cám ơn. "

Trương Dương nói: "Nếu như hắn đến giờ vẫn không liên hệ với ông, tôi nghĩ chắc là có liên quan tới nữ hài tử đó. "

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Đó là vợ chưa cưới của hắn Vưu Gia. "

Trương Dương nhìn nhìn Sơn Dã Nhã Mĩ đang bị đám người vây quanh, nói: "Cô ta là con gái của Sơn Dã Lương Hữu à?"

Liễu Sinh Thuần Nhất Lang nói: "Lịch sử Của cô ta rất trong sạch, từ nhỏ đã không hề lớn lên bên cạnh cha. " Hắn tạm dừng một chút rồi lại nói: "Giao Long hội quả thực có tồn tại. " Hắn nói xong thì gật đầu với Trương Dương, bước đi.

Lúc này Nguyên Hòa Hạnh Tử thoát khỏi sự đeo bám của đám thương nhân Nhật Bản, về tới bên cạnh Trương Dương, nhìn bóng dáng của Liễu Sinh Thuần Nhất Lang, cô ta lộ ra có chút kinh ngạc, tối hôm qua hai người bọn họ còn đấu tới ngươi chết ta sống, lúc này không ngờ có thể nâng cốc nói cười. Cô ta nói khẽ: "Tôi còn tưởng rằng các anh vừa thấy mặt đã đánh nhau. "

Trương Dương mỉm cười nói: "Võ giả Chân chính sẽ không bởi vì thắng bại mà thù hận đối phương, Liễu Sinh tiên sinh đích xác là tông sư một phái, cho nên cô đừng lo hắn sẽ nhằm vào cô. "

Nguyên Hòa Hạnh Tử nói: "Tôi hiện tại có chút tò mò, các anh rốt cuộc vừa nói những gì?"

Trương Dương nói: "Nói về võ công. "

Lúc này hiện trường vang lên tiếng nhạc, vũ hội đã chính thức bắt đầu, dựa theo lệ thường, điệu múa mở màn sẽ do chủ nhân của tiệc tối nhảy.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1276)