Vay nóng Tinvay

Truyện:Trần Duyên - Chương 393

Trần Duyên
Trọn bộ 521 chương
Chương 393: Mộ anh hùng (4)
0.00
(0 votes)


Chương (1-521)

Siêu sale Lazada


Không biết qua bao lâu.

Tham Lang tinh quân gào lên một tiếng oán hận, thân thể chầm chậm biến thành ngàn vạn ánh sao, trở lại thành Cửu Thiên tinh hà. Sau khi hắn tan thành mây khói, Hữu Tướng thế giới này lại có thêm một phen biển hoá, trên dưới đều là hư không xa xôi vô cùng tận, đan xen vô số vì sao, Kỷ Nhược Trần hầu như không nhận ra được vì sao nào trong số đó, hoặc là nói, là vì sao lớn nào được ghi lại trong tinh đồ của Đạo diễn của Đạo Đức tông.

Kỷ Nhược Trần đứng yên lặng trong tinh không ánh mắt quét qua vô số ánh sao nhiều không đếm xuể kia, cảm nhận tinh lực từng ngôi sao hoặc lớn hoặc nhỏ, hoặc sáng hoặc tối, hoặc di động hoặc tĩnh lặng kia phát ra.

Hắn hơi ngạc nhiên khi nhận ra giữa những tinh lực này thậm chí có khác biệt rất nhỏ với nhau, nếu không cẩn thận phân biệt thì căn bản không thể nào phát hiện ra được.

Đó cũng bởi vì hắn đang ở vào một trạng thái vô cùng đặc thù, thân thể, hồn phách không phải hư vô, cũng không phải thực thể, không thuộc về ngũ hành, Lục giới, mức độ quan sát rõ ràng của thân thể linh thức đã đạt tới cảnh giới không thể tưởng tượng nồi, không chỉ có thể cảm ứng được tinh thần lực, hơn nữa còn có thể phân biệt ra được sự khác biệt vô cùng nhỏ bé giữa các loại tinh thần lực khác nhau.

Cảm giác như vậy chỉ lướt qua rồi biến mất, nhưng trong chớp mắt đó, số lượng tinh thần lực khác nhau nhiều đến mức không thể dùng hàng vạn để đếm được đã lấp đầy cả linh thức của Kỷ Nhược Trần!

Thời gian hiểu ra đó mặc dù ngắn ngủi nhưng tất nhiên sẽ sinh ra tác dụng lớn lao với Kỷ Nhược Trần trong quá trình tu luyện sau này, về điều này hắn tin tưởng mà không có chút nghi ngờ nào.

Cảnh giới Thượng Thanh trong Tam Thanh Chân Quyết đều bàn về một viên kim đan, đều nói đến nguyên anh. Kim đan vừa mới thành lập chính là Thượng Thanh chi tiên cảnh, lúc này người tu luyện chỉ biết có một viên kim đan ở bụng mơ mơ hồ hô, không phân biệt ra được rất nhiều tác dụng của trong kim đan lực.

Tu đến cảnh giới Linh Tiên thượng cảnh đã có thể phân chia đan lực, cũng biết dùng cho những việc khác nhau. Ví như tới cảnh giới Thượng Thanh thần tiền liền có thể chia lực lượng do một viên kim đan phát ra làm mười, hỗ trợ lẫn nhau, uy lực tăng lên gấp trăm lần.

Cho dù hai người có chân nguyên tương đương, người tu luyện tới cảnh giới Thượng Thanh thần tiên chỉ cần nhấc tay là có thể tiêu diệt người chỉ vẻn vẹn ở cảnh giới Thượng Thanh chí tiên. Sự khác nhau giữa hai người này có thể ví như một đại tướng quân thành thạo võ nghệ và một tên dân phu chỉ biết cậy mạnh.

Trong nháy mắt Ký Nhược Trần đã cam ngộ được sự khác biệt giữa ngàn vạn tinh lực, lúc này đã tìm hiểu đến đạo Nhập vi, bất luận là đan lực, chân nguyên hay Minh diễm đều có thể tùy theo ý mình mà biến hoá, đâu chỉ thanh trăm ngàn loại lực lượng bất đồng?

Tuỳ theo ý muốn như vậy chính là cảnh giới Thượng Thanh chân tiên.

Kỷ Nhược Trần như đi vào cõi thần tiên tại Không gian hoang vu mười năm, tích lũy được âm khí vô cùng khổng lồ, cuối cùng đều cô đọng lại trong Cửu U minh viêm.

Nếu như so về mức độ khổng lồ của chân nguyên, đã vượt xa Tam Thanh chân khí do hắn tu thành khi còn ở đường gian, cũng vượt xa rất nhiều tu sĩ cảnh giới Thượng Thanh.

Nếu như nói có gì không bằng Tam Thanh chân khí, đó chính là Tam Thanh chân khí điềm đạm tường hoà, khi tu vi, cảnh giới đạt tới sẽ tự nhiên phi thăng

Mà Cửu U minh viêm tựa như muốn đối địch với tất cả vạn vật trong thiên hạ, một khi bị nó chạm phải mà không thể ngăn cản được, vậy lập tức sẽ bị đốt thành tro bụi.

Như vậy tu luyện đến cuối cùng, nếu như tu vi, tấm ảnh không theo kịp, vậy sẽ bị Minh viên cắn trả lại, kết quả là tâm bị thiêu đốt mà chết, căn bản không cần đến thiên kiếp.

Làm bạn với Minh viêm như ngủ với rồng, nếu như không hàng phục được, chính là bị cắn nuốt ngược lại.

Tắm rửa dưới Tinh thần lực như thác nước phủ xuống Ký Nhược Trần chỉ cảm thấy tâm tình, linh thức đang mở rộng ra vô hạn, dường như hắn chính là trời, hắn chính là đất, trời đất tuy lớn nhưng một tấm lòng cũng có thể bao dung tất cả.

Người tu đạo vẫn cần mẫn truy cầu thiên nhân hợp nhất cũng không ngoài điều này.

Ngay khi Kỷ Nhược Trần cảm thấy thân thể sẽ tan ra làm một thể với tinh hà vô tận, hắn thản nhiên nhớ tới những chuyện cũ như gió thoảng qua, đến khi nghĩ đến Thanh Oánh tiêu tán trước mặt mình, vô số bức hoạ bị nhấn chìm trong thức hải, hắn khẽ mỉm cười, đôi mắt mở ra, ý thức đã bay ra khỏi tinh hà.

Kỷ Nhược Trần đứng yên giữa hư không thân thể hữu hình mà vô chất, định phát ra ánh sáng màu xanh nhạt xuất hiện trước ngực hắn, ngoài mấy chữ triện thượng cổ lớn, trên đỉnh còn có thêm đồ án Tham Lang tinh quân rất sống động.

Hắn nhìn Tham Lang tinh quân bị nhốt trong cơ thể, mỉm cười nói:

"Ngươi vẫn thực sự xứng với phong hào Tham Lang tinh quân, lại muốn dùng đại đạo của trời đất để dụ dỗ ta vĩnh viễn luân lạc trong Tinh hải sao? Chỉ tiếc bản thân ta không cầu nhiều lắm, nếu muốn ai cũng không thể ngăn cản ra đoạt lấy, nếu không muốn, cho dù tốt hơn nữa cũng không có mảy may hứng thú. Điều này khác biệt so với ngươi."

Lúc này vẻ mặt Tham Lang tinh quân dữ tợn, giận dữ nói:

"Ký Nhược Trần! Ngươi đừng vội bừa bãi, mặc dù lúc này ta bị ngươi vây khốn, nhưng ta và người chính là một thể, luân hồi quả báo của người đều ở chỗ ta, ngươi dám làm gì ta? Ta cũng không tin người không có ham muốn, không có theo đuổi, vẫn sẽ có một ngày người rơi vào trong tay ta!"

Kỷ Nhược Trần cười nhạt nói:

"Từ khi sinh ra tại Không gian hoang vu đến nay chưa từng có yêu ma, quỷ quái, thần tiên nào có thể bàn điều kiện với ta, ngươi đương nhiên cũng không thể. Người nhập vào đan định của ta, tuy rằng có thể nói là một thẻ, nhưng ai là chủ, ai là phó còn cần phải nói sao? Ta chỉ muốn cách điều khiến tinh thần lực biến hoá khôn lường của người nên mới giữ ngươi lại. Nếu như ta không vui, một suy nghĩ liền có thể tiêu diệt ngươi."

Tham Lang tinh quân biến sắc, kêu lên: "Ngươi dám! Ngươi không sợ luân hồi quả báo của đời sau sẽ cùng ta biến thành tro bụi sao?"

Kỷ Nhược Trần cười dài, nói: "Ta chỉ cần đời này là đủ! Quan tâm đến đời sau làm gì!?"

Văn Vương Sơn Hà định từ từ sáng lên theo tiếng cười dài của hắn, Minh viêm màu xanh biếc dấy lên hừng hực, xuyên thấu qua đinh ra ngoài. Bị Minh viêm thiêu đốt, khuôn mặt Tham Lang tinh quân lập tức vặn vẹo, hét lên thê thảm.

Quanh người hắn xuất hiện vô số điểm sáng hét lên:

"Tất cả những thứ này đều là phúc báo đời sau của ngươi! Ngươi không sợ phá huỷ cả chúng sao?"

Chi thấy Minh viêm tiếp tục đánh tới khiếp điểm sáng quanh người Tham Lang tinh quân bị dập tắt toàn bộ! Tham Lang thanh quản hoảng sợ, trong mắt hắn, đây thực sự là chuyện không thể tưởng tượng được. Nào là rất nhiều nhân duyên, nào là phúc báo không đếm hết, nào là luân hồi đời đời kiếp kiếp sao có thể nói phá là phá, một chút tiếc nuối cũng không có?"

Huống chi trong số những luân hồi kia còn có nhân duyên dây dưa không dứt với những cô gái trăm đời cũng khó tìm được một, thậm chí cũng xuống tay được?

Nếu như Ký Nhược Trần hiểu được cách dùng Cửu U minh viêm để phá huỷ luân hồi quả báo, đương nhiên không thể không biết tầm quan trọng của những thứ này.

Mười năm tu hành ngồi cùng thuyền, trăm năm tu hành chung gối ngủ. Gian nan của chút nhân quả qua đó có thể thấy được.

Tại sao hắn có thể nhẫn tâm huỷ bỏ như vậy?!

Không biết Tham Lang tinh quân kinh hãi mất bao lâu mới bị đau đớn làm tỉnh táo lại, thấy minh viêm đã lao tới cắn nuốt linh thể của hắn. Trong nháy mắt, gần nửa thân thể đã bị minh viêm đốt thành tro bụi!

"Kỷ Nhược Trần! Ngươi tự ý giam giữ Tinh quân, dùng âm hỏa luyện hồn là phạm vào giới luật của trời! Các vị Tinh quân sẽ không bỏ qua cho ngươi, Thiên Đế cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi! Ngươi tuyệt đối không có được kết quả tốt!"

Tham Lang tinh quân tuyệt vọng kêu lên!

Kỷ Nhược Trần thong dong nói:

"Ta không chi phạm vào một hai giới luật của trời, thêm lên một cái lại có gì khác nhau?"

Nhà nụ cười thong dong gần như chưa bao giờ thay đổi của Kỷ Nhược Trần, rốt cuộc Tham Lang tinh quân cũng không chịu nổi, thê lương kêu lên:

"Không nên đột nữa! Ta không muốn trở lại Tinh cung, không muốn quay về Tinh hải! Không nên đốt nữa, từ nay về sau ta tôn người làm chủ! Trọn đời không thay đổi, trọn đời không thay đồi!"

Kỷ Nhược Trần cười nhạt, chờ đến khi Minh viêm lan gần tới chóp mũi Tham Lang tinh quân mới vung tay dập tắt, thu Văn Vương Sơn Hà đỉnh lại.

Hữu Tướng thế giới lại có thêm một phen biến hoá.

Tinh hà vô tận nghiêng nghiêng rủ xuống vô vàn vì sao hội tụ lại trước mặt Kỷ Nhược Trần tạo thành một con đường lớn nối thẳng tới phần cuối của không gian vô tận.

Kỷ Nhược Trần thong dong bước đi, mỗi bước đều vượt qua vô số ngôi sao, tiến về phía cuối hư không.

Nhìn bộ dạng thong dong bình tĩnh của hắn, căn bản không thể tượng tượng nồi vừa rồi hắn đã nhấc tay phá huỷ hết thảy trần duyên vô tận đủ khiến cả tiến phàm đều mơ ước của kiếp sau. Về phần phạm vào giới luật của trời, giam giữ, nô dịch phân thân của Tinh quân, chẳng qua chỉ là chuyện bé nhỏ không đáng kể mà thôi.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-521)