Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 081

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 081: Tăng cấp, Kỳ Lân bốn vân
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Thở sâu, Như Nguyệt cố nén xúc động tu luyện, ánh mắt ôn nhu của nàng nhìn chằm chằm vào thân thể Tề Nhạc, đem vân lực của mình bao trùm cả biệt thự, cẩn thận hấp thu khí tức khả nghi, khá tốt bây giờ là mùa đông, nếu không, nói không chừng âm thanh của con muỗi bay ngang cũng nghe được.

Khí tức trên người Tề Nhạc dần dần phát sinh biến hóa, khí lưu đen bạc chậm rãi thu liễm, tím, lam, hồng, thanh bốn màu vân lực phiêu nhiên mà ra, sau khi vân lực vận chuyển liền sang lên, chậm rãi xoay tròn, lúc mới bắt đầu Như Nguyệt còn không cảm giác có gì đặc thù, nhưng rất nhanh nàng liền phát hiện không đúng.

Phương pháp tu luyện của chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần dùng Thăng Lân Quyết làm cơ sở, bởi vậy Như Nguyệt rất quen thuộc phương pháp tu luyện của Tề Nhạc, đột nhiên nàng phát hiện thân thể của Tề Nhạc không vận chuyển theo phương pháp tu luyện Thăng Lân Quyết, giống như có tiết tấu đặc thù, loại tiết tấu đặc thù này là gì nàng không nói rõ, nhưng nàng lại cảm giác được năng lượng chung quanh Tề Nhạc rất khác lạ.

Hắn đang làm gì? Trong nội tâm Như Nguyệt xuất hiện nhiều câu hỏi, vốn định dùng vân lực của mình làm Tề Nhạc thức tỉnh mới hỏi rõ, nhưng nàng nhanh chóng bỏ qua ý nghĩ này. Tề Nhạc đã gọi mình hộ pháp cho hắn, hiển nhiên tu luyện hôm nay không giống bình thường, cho nên mới cần mình hỗ trợ, đã như vầy, mình an tâm thủ hộ cho hắn là được, sao có thể quấy rầy hắn chứ?

Nghĩ thông suốt điểm này Như Nguyệt cũng thoải mái, ngồi ở bên người Tề Nhạc, tiếp tục cảm thụ khí tức Kỳ Lân của hắn ảnh hưởng tới mình.

Thời gian không dài, Như Nguyệt vừa mới bình tĩnh trở lại liền cảm thấy không đúng, bởi vì nàng phát hiện trên người Tề Nhạc phát ra lực hấp dẫn càng ngày càng mạnh, tuy tốc độ không nhanh lắm, nhưng vẫn đang tăng phúc ổn định, càng làm nàng giật mình là, gian phòng của mình xuất hiện biến hóa cực lớn, dùng mắt thường sẽ không thấy được biến hóa, nhưng thân là cầm tinh long, nàng cảm giác rất rõ ràng. Bởi vì, trong gian phòng của nàng, các năng lượng của thuộc tính đang bao phủ nồng nặc.

Năng lượng càng nồng đậm đương nhiên càng tốt cho tu luyện, nhưng làm cho Như Nguyệt lo lắng là, tuy mình cũng hấp thu được những năng lượng này, nhưng chúng lại bài xích vân lực của nàng, cũng giống như đang điên cuồng lao vào người của Tề Nhạc vậy, rất hiển nhiên, những năng lượng này gia tăng hiển nhiên có liên quan tới phương pháp tu luyện của Tề Nhạc.

Cẩn thận phân biệt, tuy Tề Nhạc hấp thu những năng lượng này, những năng lượng này rất nhu hòa, lại phi thường có trật tự, không ngừng xoay tròn chung quanh thân thể của Tề Nhạc rồi kết hợp với vân lực của hắn, cùng xoay tròn với vân lực của Tề Nhạc, ngay sau đó, nhanh chóng dung nhập vào trong vân lực của Tề Nhạc.

Phát hiện này làm cho Như Nguyệt vừa mừng vừa sợ, dù sao, phương pháp tu luyện của Tề Nhạc hiện tại có hiệu quả còn tốt hơn so với Thăng Lân Quyết rất nhiều, nếu như loại phương pháp tu luyện này cũng thích hợp với mình, như vậy, tốc độ gia tăng vân lực sau này tăng lên trong phạm vi lớn. Nhưng mà, sâu trong nội tâm của nàng có cảm giác không ổn. Cảm giác này tới từ loại tốc độ gia tăng vân lực không hợp thói thường này, có thể có chuyện tốt vậy sao? Có lẽ, đây cũng là nguyên nhân Tề Nhạc bảo mình hộ pháp cho hắn.

Quả thật Tề Nhạc có chút chỉ vì cái trước mắt, Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp đúng là phương pháp nhanh chóng hấp thu năng lượng gia tăng vân lực của mình, nhưng phải khống chế cho tốt, không thể vượt qua phụ tải quá nhiều, để tránh cho thân thể bị tổn thương quá lớn. Nhưng mà, sau một trận chiến với Hấp Huyết Quỷ Thân Vương, hắn cảm giác của mình còn quá kém so với yêu cầu lãnh đạo Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần.

Hơn nữa trong cảm giác của hắn, cho dù thân thể bị tổn thương, nhưng dùng thân thể Kỳ Lân của mình, cũng chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian là khôi phục, tại hành động trước còn có hai ngày thời gian, vừa vặn cần làm khôi phục, bởi vậy, hôm nay là lần thứ hai hắn tu luyện Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp, Tề Nhạc cũng không có tận lực đi khống chế cái gì, mà hoàn toàn phát huy vân lực của bản thân, toàn lực kích phát tiềm năng của thân thể, tận lực hấp thu phần tử năng lượng trong không khí.

Từ góc độ tu luyện mà nhìn, ít nhất Tề Nhạc đã thành công ban đầu, vừa mới bắt đầu tu luyện, Tề Nhạc nhanh chóng tìm được tiết tấu giữa hai chủng công pháp, Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp rất nhanh phát huy tác dụng của mình, đây cũng là nguyên nhân Hải Như Nguyệt cảm giác được năng lượng trong không khí vây quanh Tề Nhạc.

Theo thời gian qua đi, vân lực trong cơ thể Tề Nhạc càng ngày càng ngưng tụ, thể tích cũng càng lúc càng lớn, ý niệm đắm chìm trong vân lực cũng phải vui mừng, phải biết rằng, cho dù bình thường khổ tu mười ngày, cũng chưa chắc có khả năng hấp thu nhiều năng lượng như vậy.

Nhưng mà, khi vân lực từ từ bão hòa lại và không phát triển, mà vân lực gia tăng tới trình độ nhất định, hắn dần dần cảm giác được có vài phần không ổn. Khi vân lực gia tăng, tốc độ vận chuyển của năng lượng bốn thuộc tính quay chung quanh thân thể Tề Nhạc càng nhanh hơn trước kia, ban đầu tinh thần lực của hắn còn khống chế được, nhưng khi vân lực càng ngày càng khổng lồ, tinh thần lực lại căng thẳng.

Thời điểm này, phản ứng của Tề Nhạc cũng nhanh chóng, hắn lập tức khống chế tinh thần lực để dừng hai chủng công pháp đang vận chuyển lại, nhưng mà, sau khi tu luyện tới giờ đã là ba tiếng, trong gian phòng của Như Nguyệt tràn ngập năng lượng bốn thuộc tính cực kỳ khổng lồ, đã có chút ít năng lượng không khống chế được, dưới tác dụng của vân lực nên năng lượng cũng dung nhập vào vân lực, năng lượng khổng lồ này, đã vượt qua khả năng khống chế của tinh thần lực Tề Nhạc, bởi vậy, thời điểm hắn muốn dừng lại liền giật mình phát hiện, ý niệm của hắn đã không thể thúc dục vân lực, nhưng vân lực cũng dựa theo lộ tuyến tu luyện mà vận chuyển càng lúc càng nhanh.

Tề Nhạc biết rõ không tốt, Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp này so với tưởng tượng của hắn còn bá đạo hơn nhiều, loại tình huống này vừa xuất hiện, hắn muốn ngừng lại cũng không dễ dàng. Trong nội tâm bối rối, khí tức của hắn không tinh khiết, kinh mạch trong cơ thể phản ứng, cảm giác như có dao cắt lên mỗi bộ vị trong kinh mạch, trong nội tâm Tề Nhạc kinh hãi, hắn đã từng thấy qua trong Thăng Lân Quyết, đây là điềm báo tẩu hỏa nhập ma nha! Trời ạ, nếu tẩu hỏa nhập ma thì mình xong rồi.

Trong nguy cơ, Tề Nhạc lập tức thu liễm tâm thần, khống chế các loại suy nghĩ không tốt, đem ý niệm tiến vào trong vân lực, hắn còn phi thường thông minh, tuy hiện tại không cách nào khống chế, nhưng khi tinh thần lực gia nhập vào, cho dù không cách nào ngăn cản, cũng có thể tạo ra một ít tác dụng khống chế.

Khi tinh thần lực gia nhập vào trong vân lực, hắn lúc này mới kéo bản thân từ tẩu hỏa nhập ma trở về, nhưng mà, hắn rất nhanh phát hiện, tinh thần lực của mình còn không có tác dụng làm vân lực vận chuyển chậm lại, bình thường ước gì tăng mức vận chuyển vân lực lên cao hơn, bây giờ bát mạch của hắn thông suốt cho nên vận chuyển rất nhanh, mỗi khi vân lực vận chuyển một vân chu, lại tự động hấp thu một ít năng lượng ở chung quanh một chút.

*****

Trong nội tâm Tề Nhạc thầm cười khổ, phải làm sao bây giờ? Vân lực tăng cường đúng là chuyện tốt, dùng thân thể Kỳ Lân của mình, đoán chừng thừa nhận đại lượng vân lực cũng không thành vấn đề, nhưng mấu chốt muốn có được vân lực này lại kích phát tiềm lực của bản thân làm đại giá a!

Nếu quá nhiều, chỉ sợ tổn thương thân thể không phải nghỉ ngơi một hai ngày là khỏi hẳn. Huống chi, tiếp tục tu luyện như vậy, có trời mới biết lúc nào mới dừng lại, vân lực càng mạnh, tinh thần lực của mình muốn khống chế càng không có khả năng, chẳng lẽ mình đang đùa với lửa sao?

Thời điểm Tề Nhạc không ngừng suy nghĩ cách giải quyết tình cảnh này, đột nhiên, một cổ năng lượng ôn hòa từ cổ tay chậm rãi tiến vào thân thể, vân lực đang vận chuyển nhanh chóng hơi dừng lại một chút, kinh mạch của Tề Nhạc tràn ngập vân lực lại được cổ năng lượng ôn hòa này làm hòa hoãn đôi chút, cảm giác vân lực bám trướng cũng chậm rãi biến mất theo.

Nhưng mà, cổ năng lượng ôn hòa này tới nhanh, biến mất cũng nhanh, làm Tề Nhạc kinh ngạc chính là lúc nó xuất hiện, nó cũng đã yên lặng biến mất, vân lực tiếp tục khôi phục tốc độ trước kia, đánh Tề Nhạc về nguyên hình.

Chuyện gì xảy ra? Vừa rồi là năng lượng gì? Kỳ Lân Châu chắc chắn không có biến hóa, nó chỉ có thể giúp mình hấp thu vân lực nhanh hơn, cổ tay, cổ tay ah! Đột nhiên Tề Nhạc hiểu được, đột nhiên cổ năng lượng ôn hòa kia xuất hiện hắn đã cảm thụ qua, không phải tới từ Xá Lợi Thủ Châu sao?

Năng lượng Xá Lợi Thủ Châu lại xuất hiện là sao? Đây là vấn đề đầu tiên trong nội tâm của Tề Nhạc, ngay sau đó, hắn lại nghĩ tới vấn đề thứ hai, năng lượng của Xá Lợi Thủ Châu có thể khiến tốc độ hấp thu vân lực của mình hạ thấp, chỉ cần có thể lợi dụng cơ hội này, khống chế quá trình hấp thu quá độ, như vậy, vấn đề của mình bây giờ quá dễ giải quyết sao?

Nghĩ tới đây, lại nhớ tới vấn đề đầu tiên, tại sao năng lượng Xá Lợi Thủ Châu lại xuất hiện?

Thời điểm gặp phải khó khăn, đầu óc của Tề Nhạc cực kỳ linh mẫn, hắn cũng không có quá nhiều suy nghĩ đã rõ đạo lý trong đó, Xá Lợi Thủ Châu tản mát năng lượng chỉ có một nguyên nhân, chính là mình lúc trước suýt nữa tẩu hỏa nhập ma.

Trát Cách Lỗ ban đầu đem Xá Lợi Thủ Châu cho hắn từng nói qua, Xá Lợi Thủ Châu có tác dụng phụ trợ tu luyện, nhất là thời điểm tu luyện có thể bình tâm tĩnh khí, một khi xuất hiện vấn đề tẩu hỏa nhập ma liền bảo hộ thân thể của hắn. Lúc trước vì tâm tình biến hóa mà xuất hiện dấu hiệu tẩu hỏa nhập ma, Xá Lợi Thủ Châu lập tức cảm giác được nguy cơ, bởi vậy mới có thể tự hành phát năng lượng trợ giúp hắn, nếu như là thế, như vậy, nếu mình xuất hiện tình huống tẩu hỏa nhập ma, chẳng phải được năng lượng Xá Lợi Thủ Châu trợ giúp sao?

Nghĩ tới đây, Tề Nhạc lập tức nhìn thấy ánh bình minh, hắn khống chế rút một bộ phận tinh thần lực ra ngoài, muốn bảo trì tâm tình vững vàng trong lúc tu luyện cần phải trả giá, nhưng nếu như muốn sinh ra tạp niệm thì quá đơn giản, không cần làm gì khác, chỉ cần nhớ lại tình cảnh trong động với Như Nguyệt, đã khiến tâm thần Tề Nhạc đại động. Đúng như sở liệu, trong lòng hắn xuất hiện tạp niệm, ảnh hưởng đến tu luyện, cảm giác xé rách thân thể lại xuất hiện đột ngột, đau đớn kịch liệt không có làm cho Tề Nhạc lùi bước, ngược lại trợ giúp hắn đem tinh thần lực cưỡng ép ngưng tụ lại, lúc này hắn không có chủ động ngăn cản tẩu hỏa nhập ma, mà đem tinh thần lực tập trung cùng một chỗ, đợi đến khi năng lượng trong Xá Lợi Thủ Châu phát ra cứu giúp.

Từ tình huống Xá Lợi Thủ Châu mà suy đoán, chính mình tẩu hỏa nhập ma càng nghiêm trọng thì năng lượng của Xá Lợi Thủ Châu cũng càng lớn, Tề Nhạc cũng không đi suy nghĩ năng lượng trong Xá Lợi Thủ Châu có cực hạn hay không, đây chính Xá Lợi Tử của mười cao tăng, phật lực dù tiêu xài thế nào cũng không có khả năng dùng hết trong nhất thời.

Thống khổ mạnh mẽ làm cho thân thể Tề Nhạc hơi có chút phát run, Hải Như Nguyệt đang hộ pháp giúp hắn lập tức phát hiện không đúng, tuy nàng không có trải qua tình huống tẩu hỏa nhập ma, nhưng lập tức phát hiện Tề Nhạc không đúng, vội vàng tiến tới gần Tề Nhạc trợ giúp hắn khống chế vân lực. Nhưng mà, thân thể nàng vừa mới tới gần Tề Nhạc, lập tức gặp phải một cổ năng lượng bành trướng, năng lượng tràn ngập bá đạo.

Hải Như Nguyệt còn chưa kịp phản ứng, thân thể lập tức bắn ngược trở về. Nàng vừa định hành động tiếp, lập tức tựu nhìn thấy Xá Lợi Thủ Châu trên cổ tay Tề Nhạc sáng lên, hào quang màu ngà sữa bao phủ thân thể Tề Nhạc, Tề Nhạc đang run rẩy cũng trở nên bình tĩnh hơn rất nhiều.

Lúc này Tề Nhạc cũng phi thường khẩn trương, năng lượng Xá Lợi Thủ Châu quả nhiên còn mạnh hơn lúc trước, tràn ngập trong kinh mạch, ổn định cổ vân lực khổng lồ này, mượn thời gian đó, Tề Nhạc lập tức đem tinh thần lực của mình đi khống chế vân lực trong kinh mạch.

Bởi vì có năng lượng Xá Lợi Thủ Châu can thiệp, tốc độ vận hành của vân lực trong cơ thể Tề Nhạc lập tức yếu bớt, tinh thần lực của hắn vừa xâm nhập vào, lập tức toàn lực tiên hành khống chế vân lực, thời điểm này, Tề Nhạc thậm chí nguyện ý bỏ đi việc hấp thu vân lực vào buổi hôm nay, cũng phải đoạt lại quyền khống chế vân lực, dù sao, vân lực thoát ly khống chế phi thường đáng sợ, ai cũng không nói trước sẽ có cái dạng gì xuất hiện.

Nhưng mà, Tề Nhạc vẫn xem thường vân lực xúc tích của mình, năng lượng Xá Lợi Thủ Châu vừa biến mất, Tề Nhạc cũng chỉ có thể khống chế một bộ phận vân lực mà thôi, mà khống chế bộ phận này, cũng chỉ là năm phần trong tổn số mười phần vân lực, nếu là năm phần vân lực như trước kia, Tề Nhạc hoàn toàn có nắm chắc khống chế toàn bộ số vân lực còn lại.

Nhưng mà, bây giờ không giống, ảnh hưởng của Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp, vân lực trong người hắn gia tăng trong mỗi thời mỗi khắc, bây giờ là khống chế năm phần, nhưng mà, hắn khống chế phần vân lực này nhanh chóng biến hóa, tuy tốc độ biến hóa không nhanh, nhưng hắn khống chế vân lực từ từ giảm bớt, muốn khống chế được vân lực khác, có lẽ không phải là chuyện làm một lần là làm được.

Làm sao bây giờ? Trong nội tâm Tề Nhạc có chút lo lắng, tình huống vừa rồi hiển nhiên lập lại được, bởi vì chỉ cần tinh thần lực của mình vừa rời đi, vân lực thật vất vả khống chế được sẽ thoát khỏi khống chế, cho dù lần nữa thúc dục ra năng lượng Xá Lợi Thủ Châu, mình còn có khả năng khống chế được nhiều vân lực như vậy hay không còn khó nói, dù sao vừa rồi là cực hạn của mình, suy nghĩ dưới tình huống vừa rồi lặp lại là không có khả năng nữa. Thế nhưng mà, chẳng lẽ mình trơ mắt nhìn vân lực cứ tiếp tục bành trướng sao?

Đương nhiên Tề Nhạc không làm như vậy, nhưng hắn bây giờ có thể làm, cũng chỉ dựa vào vân lực mà mình khống chế đi ảnh hưởng tới tốc độ vận chuyển của vân lực còn lại, thời gian vận chuyển một vân chu cũng chậm lại, tốc độ hấp thu vân lực biến chậm.

*****

Thế nhưng, đây chỉ là giải pháp tình thế thôi, khi những vân lực kia càng ngày càng mạnh, loại tình huống này sẽ xuất hiện biến hóa khác, đến thời điểm vân lực khác chiếm ưu thế tuyệt đối, vân lực của mình khống chế không thể ảnh hưởng tới quá trình vận hành vân lực nữa.

Vận khí thường xuất hiện trên người có chuẩn bị, phương pháp tu luyện của Tề Nhạc cũng đúng vậy, tuy hắn có chút vì cái trước mắt, nhưng sau khi xảy ra vấn đề, lập tức dùng đủ loại phương pháp đền bù sai lầm. Hắn khống chế vân lực trong người từ từ ổn định lại, tiến hành dung hợp vân lực chính thức, mà quá trình dung hợp quá nhanh, trong quá trình dung hợp, vân lực của Tề Nhạc bắt đầu tiến hành chất biến.

Những ngày này Tề Nhạc tu luyện rất khắc khổ, từ khi ở núi Thiên Hương đỉnh Quỷ Kiến Sầu về, mỗi ngày hắn cố gắng tu luyện, nhưng bởi vì sau khi đột phá ba vân, tốc độ tu luyện của Kỳ Lân cũng giảm đi rất nhiều, cho nên khi hắn tu luyện vân lực, tốc độ tăng vân lực rất chậm, tuy thực lực ba vân của hắn hiện giờ ngưng thực hơn khi mới đạt tới ba vân rất nhiều, nhưng muốn đạt tới bốn vân, cũng không phải chuyện quá nhanh.

Tuy tình huống như thế, nhưng Tề Nhạc mỗi ngày tu luyện cũng không phải không có hiệu quả, trái lại, hắn tu luyện không gián đoạn, vân lực trong cơ thể không ngừng xúc tích, nhất là mấy lần chiến đấu trước đó, mỗi một lần tiêu hao, hồi phục, điều khiến vân lực tiến hành chất biến, xúc tiến vân lực ngưng kết. Mà đoạn duyên phận giữa hắn và Như Nguyệt lần đó, dưới tác dụng của Thăng Long Quyết của Như Nguyệt, vân lực trong người Tề Nhạc lại ngưng tụ một lần nữa, trở nên tinh thuần hơn trước kia rất nhiều.

Thăng Lân Quyết có một đặc điểm, chính là làm vân lực ngưng kết, khi tu luyện và hấp thu những phần tử năng lượng hóa thành vân lực sẽ khiến vân lực ngưng kết, ngưng kết này cũng hiện hữu với những vân lực có trước kia. Bởi vậy, hiện tại vân lực của Tề Nhạc đã đạt tới bình cảnh ba vân, nhưng trình độ ngưng kết đã vượt qua ba vân. Hôm nay, hắn lại dùng Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp tu luyện không ngừng, hấp thu phân từ năng lượng và ngưng kết lại, dần dần biến thành một bộ phận trong cơ thể của hắn.

Tề Nhạc cởi bỏ toàn bộ khống chế mà tu luyện chính là việc lỗ mãng, nhưng làm vậy thì không thể nghi ngờ đã xúc tiến quá trình ngưng kết tăng mạnh, lúc này, tốc độ vận chuyển vân lực tăng lên, hắn lại ngưng kết những vân lực đã ngưng tụ được dung nhập vào người, lượng biến dẫn tới chất biến.

Như Nguyệt giật mình phát hiện, không khí trong phòng như ngưng kết lại, trên gương mặt của Tề Nhạc xuất hiện đường vân màu đen, ngay sau đó, mái tóc đen biến thành màu bạc, không khí trong phòng lập tức vặn vẹo, tất cả năng lượng đều ép vào trong người Tề Nhạc, sau đó lại buông lỏng, lại đè ép, lại buông lỏng, ba lượt như thế, phần tử năng lượng trong không khí lại biến hóa.

Đồ án Kỳ Lân cực lớn từ ngực của Tề Nhạc lao ra ngoài, bao phủ thân thể Tề Nhạc vào trong đó, lúc này, đồ án Kỳ Lân nhìn đã khác với trước kia, cái sừng trên đầu còn dài hơn trước, toàn thân phát ra bảo quang điềm lành, so sánh với vẻ bá đạo trước kia, Hắc Kỳ Lân lúc này càng phát ra khí tức tường hòa, năng lượng hoàn toàn nội liễm, ngay cả bản thân Như Nguyệt tu luyện Thăng Long Quyết cũng phát sinh biến hóa từ khí tức Kỳ Lân của Tề Nhạc.

Đây là chuyện gì? Như Nguyệt hơi sững sờ một chút, ngay sau đó, nàng nhìn thây hư ảnh Kỳ Lân trên người Tề Nhạc lại bành trướng lớn hơn, đôi mắt to của Kỳ Lân lóe sáng, mặc dù chỉ trong nháy mắt, nhưng Như Nguyệt lại kinh ngạc phát hiện, nàng nhìn thấy trong hào quang đôi mắt Kỳ Lân như có điều suy nghĩ. Chuyện này làm cho nàng nhớ lại tình cảnh lúc Giải Trĩ nhìn thấy Tề Nhạc. Nhưng mà, hư ảnh Kỳ Lân lúc này sau biến hóa đã khôi phục bình thường như trước.

Không đợi Như Nguyệt có phản ứng, đột nhiên trong miệng Tề Nhạc phát ra một tiếng kêu khẽ, ngay sau đó, hắn mở hai mắt của mình ra, hai mắt này hoàn toàn là màu bạc, giống như hai viên cầu màu bạc, quang mang lóe ra, thân thể Tề Nhạc run lên nhè nhẹ, hai tay giống như thiên quân vạn mã lao ra ngoài.

Phân tử năng lượng bất động trong phòng khi hai tay Tề Nhạc du động chậm rãi thì hơi chấn động, thân thể Tề Nhạc như ngừng lại ở trong phòng, thần sắc trên mặt vô cùng thống khổ, sau đó là hơi vặn vẹo.

Như Nguyệt có chút không biết nên làm thế nào cho phải, đúng lúc này, đột nhiên trong nội tâm của nàng vang lên âm thanh yếu ớt.

- Giúp anh.

Tác dụng tâm ý tương thông vào lúc này đã thể hiện toàn bộ, chỉ trong nháy mắt đó Hải Như Nguyệt đã hiểu tình huống hiện tại của Tề Nhạc, nàng không chút do dự lách mình ra sau lưng Tề Nhạc, hai tay ấn lên bả vai của hắn, vân lực Thăng Long Quyết đồng nguyên vận chuyển.

Dưới sự trợ giúp của Như Nguyệt, màu bạc trong mắt Tề Nhạc tăng lên, hai tay thu lại nửa phần, ngay sau đó toàn lực đẩy ra, trong gian phòng xuất hiện âm thanh chói tai, đó chính là năng lượng ngưng kết khổng lồ, rốt cuộc bộ phận còn thừa cũng bị khu trừ, cũng thoát ly quan hệ với Tề Nhạc.

Năng lượng vừa mới rời đi, Tề Nhạc lập tức uể oải nằm trong ngực Như Nguyệt, thở hổn hển, Như Nguyệt giật mình, vội vàng đưa vân lực của mình vào người Tề Nhạc, ý đồ trợ giúp hắn khôi phục, nhưng mà, nàng lại giật mình phát hiện, tình huống thân thể của Tề Nhạc chỉ có thể dùng tốt không thể tốt hơn để hình dung, căn bản không gặp vấn đề gì, nhưng từ biểu hiện mà nhìn, hắn lại rất mệt mỏi, đôi mắt có hào quang màu bạc lập lòe biến lại thành màu đen, vẻ mệt mỏi trong mắt hiện ra, lúc này hắn mới liên tục khua động tay ý bảo không có vấn đề.

- Không nên truyền vân lực cho anh, anh bị tiêu hao tiềm lực, hiện tại anh cần được nghỉ ngơi. Trước khi anh tỉnh lại không cần lo lắng đâu.

Có chút gian nan nói xong câu này, thân thể Tề Nhạc mềm nhũn, gối đầu lên đầu gối của Như Nguyệt mà ngủ.

Như Nguyệt thở ra một hơi, mặc dù nàng không hiểu trên người Tề Nhạc xảy ra cái gì, nhưng lại biết tất cả đã qua đi, nhẹ nhàng vuốt ve tóc của Tề Nhạc, dùng vân lực của mình cẩn thận vuốt ve thân thể của hắn, trợ giúp hắn được thoải mái nhất.

Tuy Tề Nhạc mê mang đi, nhưng hắn lại không biết, lần mạo hiểm tu luyện của hắn đã mang lại chỗ tốt cực lớn cho các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác trong biệt thự. Lúc này, tất cả chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều ở trong biệt thự, Tề Nhạc hoàn toàn cỏi bỏ khống chế của thân thể mà hấp dẫn năng lượng tiến vào người.

Sở dĩ hắn có thể vào lúc khẩn yếu quan đầu dừng lại, chỉ có thể dùng vận khí để hình dung, dưới ảnh hưởng của Xá Lợi Thủ Châu, tốc độ tu luyện giảm bớt khiến vân lực của hắn hấp thu quá nhiều năng lượng cho nên diễn ra quá trình lượng biến dẫn tới chất biến, biến hóa này khiến vân lực của hắn từ ba vân trực tiếp đạt tới bốn vân, mà lôi vân lực cùng thủy vân lực cũng tăng lên năm vân.

*****

Nhưng lần tu luyện này tiêu hao quá nhiều tiềm lực của Tề Nhạc, tuy Thăng Lân Quyết tăng lên bốn vân, nhưng trạng thái tinh thần của hắn không thể hấp thu vân lực trong Lam Hải Lôi Châu cho nên mê mang đi. Cũng lợi dụng năng lượng này đột phá lên bốn vân, lợi dụng vân lực lập tức bất động, hắn dưới sự trợ giúp của Như Nguyệt mà thoát ra khỏi trạng thái tu luyện.

Mà Tề Nhạc buông bỏ toàn bộ năng lượng còn thừa kia, tuy những năng lượng này tứ tán đi, nhưng các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác trong biệt thự Long Vực đang tu luyện, bọn họ cũng hấp thu số năng lượng này mà tu luyện, đột nhiên năng lượng trong biệt thự Long Vực tăng mạnh, được lợi đương nhiên là những người đang tu luyện như bọn họ.

Trong đó được lợi nhiều nhất chính là Như Nguyệt cùng Minh Minh, bởi vì tâm ý tương thông với Tề Nhạc, Tề Nhạc hấp dẫn năng lượng tới đương nhiên ít bài xích các nàng nhất, bởi vậy, cho dù Hải Như Nguyệt không có tiến vào trạng thái tu luyện, cũng hấp thu không ít năng lượng vào cơ thể, chỉ cần tìm thời gian tu luyện là có thể dung nhập vào trong vân lực.

Tề Nhạc ngủ rất sâu, mãi cho đến giữa trưa ngày thứ hai mới từ trong mơ màng tỉnh táo lại, ánh sáng mặt trời chiếu vào người rất ấm áp, nhưng mà, lúc này hắn đã chẳng quan tâm đi hưởng thụ ấm áp của mặt trời, kinh mạch toàn thân không có chỗ nào không đau, đau đớn từ trong ra ngoài làm hắn suýt nữa kêu lên.

Những quá trình tu luyện đêm hôm qua tái hiện trong đầu của hắn, thở dài một hơi, hắn đã hiểu được, nếu tu luyện Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp mà không thể khống chế được, tất nhiên sẽ hấp thu năng lượng mãi mãi không ngừng lại. Nhưng từ ba vân đạt tới bốn vân cần năng lượng rất khổng lồ, nếu như từ bốn vân tăng lên năm vân, còn không biết phải tiêu hao bao nhiêu tiềm lực của mình đây.

Hiện tại thân thể Tề Nhạc có cảm giác rất quái lạ, cảm nhận được vân lực trong người sung túc chưa từng có, nhưng toàn thân đau đớn muốn chết, cảm giác mệt mỏi xâm nhập vào đầu, cho dù muốn sử dụng một ít khí lực cũng vô cùng gian nan, thủy vân lực có thể khôi phục thân thể bị thương, nhưng lúc này không có chút trợ giúp nào cho hắn, Tề Nhạc biết rõ, chỉ có trải qua hồi phục một thời gian ngắn, mới có thể một lần nữa tìm trạng thái vốn có của thân thể trở về. May mắn đêm qua mình tu luyện đã có thực lực ba vân, cho nên mới không gây sai lầm lớn, về sau tu luyện cái Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp này, phải thật cẩn thận hơn mới được.

- Anh tỉnh rồi, cảm giác đỡ hơn chưa?

Âm thanh ân cần vang lên. Tề Nhạc ngủ một đêm cho nên cũng tốt hơn rất nhiều, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Minh Minh đang ngồi trên ghế bên cạnh hắn, phát hiện mình tỉnh táo lại thì đi tới bên giường.

- Không có việc gì, anh chính là Kỳ Lân đấy.

Tề Nhạc mỉm cười.

- Sao em tới đây, ngày hôm qua vân lực của em tiêu hao quá lớn, hôm nay khôi phục chưa?

Minh Minh ôn nhu cầm chặt tay Tề Nhạc, nói:

- Em vốn cho rằng cần thời gian ít nhất ba ngày mới khôi phục lai, nhưng đêm qua tu luyện vô cùng thuận lợi, hiện tại đã khôi phục hơn chín thành rồi. Buổi sáng chị Như Nguyệt nói cho em biết hôm qua hộ pháp cho anh, anh tu luyện xảy ra chút vấn đề, sau đó cử em qua đây chiếu cố cho anh. Trước khi anh tỉnh lại thân thể của anh rất nóng, nếu như không phải vân lực trong người phi thường dồi dào, chắc mọi người đều nghĩ anh bị tẩu hỏa nhập ma đấy.

Nghe lời này, trong lòng Tề Nhạc thầm khen Như Nguyệt, nàng gọi Minh Minh qua chiếu cố mình, hiển nhiên là muốn tránh hiềm nghi, ai, nếu những chuyện này kết thúc thì mình nhất định phải nói rõ với Minh Minh. Hắn không phải sợ Minh Minh sẽ phản ứng kịch liệt, mà là không muốn có chuyện phức tạp vào lúc này, đồng thời, trong tiềm thức, hắn cũng biết mình có lỗi với Minh Minh. Tuy hắn là Kỳ Lân, nhưng dù sao xã hội bây giờ là một vợ một chồng.

- Yên tâm đi, anh chỉ quá nóng vội trong tu luyện thôi, vừa lĩnh ngộ được phương pháp tu luyện mới, thời điểm mới tập có chút sai sót, về sau sẽ không như vậy nữa.

Nắm bàn tay nhỏ bé mềm mại của Minh Minh, Tề Nhạc cười thỏa mãn.

Minh Minh dùng tay kia gõ nhẹ lên bàn tay của hắn, nói:

- Anh đấy! Tính tình quá xúc động. Về sau không nên làm cho người ta lo lắng, em sẽ bỏ anh đấy.

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Em cam lòng sao? Cho dù em cam lòng anh cũng không có biện pháp, đừng quên, anh chính là côn đồ, nếu em bỏ anh, anh sẽ biến thành băng dính dán chặt vào người của em, xem em có biện pháp gì không.

Minh Minh cười khẽ một tiếng, nói:

- Anh đúng là vô lại ah! Nếu anh còn có sức nói chuyện thì mau dậy đi. Sáng nay anh của em có tới, vẫn đang ngồi đợi anh đấy.

Tuy toàn thân vẫn đau đớn như trước, nhưng Tề Nhạc không muốn làm cho Minh Minh lo lắng, âm thầm điều động vân lực trong người, thân thể bay bổng phiêu đãng rời khỏi giường, tứ chi bách hài đồng thời truyền ra đau đớn kịch liệt, nhưng mà, dù sao hắn cũng từng trải qua huấn luyện trong sa mạc Takla Makan, những đau đớn này vẫn thừa nhận được.

- Thì ra đồ nhi thiếu đạo đức đã tới, vậy chúng ta nên đi nhanh thôi.

Minh Minh không biết Tề Nhạc hiện tại đang chịu đau đớn mạnh mẽ, thò tay đánh lên bả vai của hắn một cái, nói:

- Cái gì thiếu đạo đức chứ, không cho phép anh gọi anh của em như vậy.

Tề Nhạc bị đau, đau toàn thân mồ hôi lạnh ứa ra, cười khổ nói:

- Được rồi, anh sẽ gọi là anh vợ vậy.

Minh Minh đỏ mặt lên, thẹn thùng chạy ra ngoài cửa.

- Tùy anh thôi, em mới không quản đấy.

Nhìn thấy Minh Minh chạy ra ngoài trước, Tề Nhạc lúc này mới vuốt ve bả vai bị đánh đau đớn kịch liệt, hắn phát hiện, mình bây giờ vừa mới cử động, thân thể vô cùng đau đớn, rơi vào đường cùng, đành phải ngưng tụ phong vân lực khắp toàn thân, tận lực giảm thiểu thân thể tiếp xúc với mặt đất, lúc này mới dễ chịu hơn một ít.

Kỳ Lân Thăng Vân Đại Pháp, lần này bị nó hại thảm rồi.

Cơ Đức hôm nay vô cùng hưng phấn, vừa nhìn thấy Tề Nhạc lập tức chào đón, Tề Nhạc nhìn hai tay của hắn mở ra muốn ôm mình, vội vàng giơ tay lên, nói:

- Đừng tới đây, tôi không có hứng thú với nam nhân.

Hắn không phản đối Cơ Đức ôm mình, chỉ có điều, dùng lực lượng của Cơ Đức, dưới loại tình huống hưng phấn mà ôm hắn một cai, chỉ sợ thân thể của hắn sẽ đau đớn tới mức không chịu nổi mà hét lên.

- Kháo, sư phụ tôi khinh bỉ ngài, tôi mới không có hứng thú với ngài đấy. Tôi chỉ cao hứng thôi. Tôi đại biểu nhân dân, đại biểu quốc gia cảm tạ mọi người, mọi người không hổ là thủ hộ giả phương đông, vào thời khắc quốc gia nguy cấp mà hỗ trợ quốc gia.

Cơ Đức vì kích động, cho nên gương mặt kiên nghị của hắn đỏ lên.

Lúc này, chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chỉ có Tề Nhạc, Minh Minh và Từ Đông chưa ăn cơm trưa nên còn ở lại, nghe hắn nói, Từ Đông cười nói:

- Đây là lần thứ mười hai anh nói rồi đấy, có thể đổi lời nào mới lạ hơn được không.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)