Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 119

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 119: Đệ nhất dũng sĩ
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Nghe hắn nói những lời này, sắc mặt Tề Nhạc lập tức trầm xuống, cái khác không nói. Nói đùa là ưa thích của Tề Nhạc, nhưng mà, liên quan đến người yêu của mình, hắn không có khả năng nhượng bộ.

Quay đầu nhìn qua Đồ Tiết, Đồ Tiết cũng không có biểu hiện gì, giống như Bá Ca nói rất bình thường.

Tề Nhạc thở sâu, miễn cưỡng bình phục tức giận trong lòng, dù sao hắn có việc cầu người. Có thể không trở mặt thì tốt nhất không nên trở mặt.

- Đồ Tiết đại thúc, đây là phong tục của người Thổ các vị sao?

Đồ Tiết có chút kinh ngạc nhìn qua Tề Nhạc, từ sắc mặt của Tề Nhạc hắn phát hiện không đúng.

- Đúng vậy a! Đây cũng không phải là phong tục của riêng người Thổ chúng tôi, đồng thời. Cũng là phong tục của nhân loại. Chỉ cần là người có năng lực, có thể lấy thêm nhiều lão bà, như vậy, hài tử của chúng ta càng thêm cường tráng, dưới tình huống song phương nguyện ý, vừa ý lẫn nhau, thê tử có thể trao đổi. Nam nhân càng cường đại, tình huống trao đổi này là bình thường, càng không cho cự tuyệt.

Ý của hắn rất rõ ràng, giống như bảo Tề Nhạc đáp ứng Đồ Tiết vậy.

Tề Nhạc nhẹ nhàng lắc đầu. Ánh mắt kiên định mà nói:

- Thực xin lỗi. Dân tộc Khựa chúng tôi không có phong tục này, trước kia không có. Về sau cũng không có. Cường giả có nhiều vợ tôi hiểu. Dù sao, chuyện này có lợi cho hậu đại. Nhưng mà, trao đổi lão bà là không tôn kính với người yêu của mình. Xin hỏi nhị vị, chẳng lẽ các vị không có bất kỳ lưu luyến gì với người yêu của mình sao?

Bá Ca có chút tức giận nói:

- Anh không đáp ứng? Cự tuyệt thỉnh cầu của tôi, vậy chính là vũ nhục người Thổ chúng tôi đây, trong bất cứ tộc nào cũng như nhau, thê tử có thể không đổi, nhưng vũ nhục phải rửa sạch, tôi khiêu chiến anh.

Vừa nói, hắn đứng lên, từ trên cao nhìn xuống Tề Nhạc.

Tề Nhạc cũng đứng lên, Bá Ca kinh ngạc phát hiện, nam nhân này nhìn trẻ tuổi hơn mình rất nhiều, nhưng dáng người lại kém mình, nhưng không kém nhiều lắm. Phải biết rằng, thân thể Tề Nhạc đã sớm cao hơn mét chín, lần lại có Tự Nhiên Chi Nguyên cải tạo, dáng người của hắn và Văn Đình có chỗ biến hóa, Văn Đình thân cao hơn trước một chút, đồng thời dáng người càng thon dài hơn, mà bả vai Tề Nhạc thì càng rộng lớn hơn trước kia, tuy cơ bắp không khoa trương giống như Bá Ca, nhưng phi thường kiên cố. Đồng thời, chiều cao của hắn còn tăng trưởng, đứng đối diện Bá Ca, khí thế không yếu hơn đối thủ.

- Đã như vầy, tôi đáp ứng khiêu chiến của anh.

Với tư cách một nam nhân, lúc này căn bản không có khả năng cự tuyệt.

Thời điểm Văn Đình nghe hai người nói chuyện với nhau, vẫn cười nhẹ giải thích với Tuyết Nữ, lúc này nghe được Bá Ca khiêu chiến Tề Nhạc, đồng thời đứng lên, thấp giọng nói vài Tề Nhạc:

- Những người này nhìn rất mạnh, năng lực của anh còn chưa khôi phục. Nếu như không được, để cho em tới a.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Không, em cũng thấy rồi, trong dân tộc Thổ trên núi cao này, địa vị của nam nhân và nữ nhân kém xa nhau, nếu như do em xuất chiến, chỉ sợ cả dân tộc Thổ trên núi cao đều xem thường chúng ta. Hiện tại chúng ta còn phải lợi dụng họ tìm kiếm Côn Lôn kính. Cho nên, để anh đánh đi, em yên tâm đi, mấy ngày nay anh khôi phục không ít thực lực, đối phó người lỗ mãng như vậy là đủ rồi. Huống chi, năng lực Kỳ Lân không phải chỉ dựa vào man lực.

Văn Đình mỉm cười, nói:

- Vậy được rồi, em tin tưởng anh nhất định sẽ thắng.

Nàng không có lo lắng, từ khi Tề Nhạc có được Tự Nhiên Chi Nguyên, cùng phát hiện Tự Nhiên Chi Nguyên cải tạo thân thể của nàng, tin tưởng của nàng vào Tề Nhạc càng tăng lên trên phạm vi lớn.

Tề Nhạc hướng Bá Ca nói:

- Anh muốn khiêu chiến thế nào, là chúng ta đấu nhau, hay anh cần thêm đồng bạn.

Vừa nói, hắn chỉa chỉa vào con cọp to lớn kia.

Bá Ca bĩu môi, nói:

- Nếu là khiêu chiến, tự nhiên là công bình. Nếu tôi cho hắc hổ lên, vậy là khi dễ anh rồi. Đến đây đi, chúng ta một đấu một, chỉ cần anh có thể chiến thắng tôi, vậy chứng minh anh có được năng lực giữ lão bà xinh đẹp.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Tôi sẽ cho anh như nguyện.

Đồ Tiết nhíu mày, đi đến bên người Bá Ca nói:

- Bá Ca, anh không nên hồ đồ. Tề huynh đệ là khách nhân của chúng ta. Phong tục dân tộc không giống như chúng ta. Anh cần gì bắt buộc chứ?

Bá Ca hừ lạnh một tiếng, nói:

- Đồ Tiết đại ca, không phải tôi không cho anh mặt mũi, nhưng mà, trước mặt nhiều tộc nhân như thế hắn cự tuyệt tôi, nếu như tôi nhát gan, vậy làm sao còn chỗ đứng trong dân tộc Thổ được nữa? Tôi thà rằng thua đường đường chính chính. Cũng nhất định phải khởi xướng khiêu chiến.

Vừa nói, hắn đánh mạnh một quyền vào đống lửa. Lập tức, một cổ quyền phong đánh tới, tuy đống lửa không lớn, đường kính cũng chừng hai mét, nhưng mà, đột nhiên Bá Ca đánh xuống một quyền, lập tức xuất hiện biến hóa.

Oanh --.

Quyền phong bá đạo. Đống lửa không thấy, trên mặt đất xuất hiện hố to, cảm giác, Bá Ca lúc này như dung hợp vào thiên địa, một quyền kia đánh ra, mang theo năng lượng cực kỳ khủng bố, một quyền này không hề mang theo chút khí tức khủng bố nào, có chính là bá đạo.

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn mặt đất có đường kính sâu hai mét. Sâu đạt một mét, cái hố đầy tro tàn. Trong nội tâm cũng đánh giá lại nam nhân này. Năng lượng đối phương rất bá đạo, tuy không biết xuất phát từ cái gì, nhưng năng lượng lại đạt tới trình độ này, đã là rất khá rồi. Trách không được có tư cách làm đồng bọn với con hổ kia, còn có thể sử dụng thương dài sáu mét. Viên đá ở đầu thương rất nặng. Nhưng mà, biểu hiện của nam nhân này cầm thương rất nhẹ nhõm, chứng tỏ Bá Ca rất cường đại, ngược lại câu dẫn ý chí chiến đấu của Tề Nhạc.

Bá Ca chỉ vào Tề Nhạc, nói:

- Tiểu tử từ bên ngoài, nếu như anh bây giờ nhận thua, thì không có người nào giễu cợt anh cả. Dù sao, anh thua trong tay đệ nhất dũng sĩ của dân tộc Thổ.

Tuy hắn nói Đồ Tiết là mình không phải đệ nhất dũng sĩ của dân tộc Thổ, nhưng mà, nhưng sâu trong nội tâm, hiển nhiên rất tự hào với danh hiệu này.

Tề Nhạc cũng không nói thêm gì. Chỉ đứng trước người Bá Ca. Lạnh nhạt nói:

- Chúng ta có thể bắt đầu. Anh nên cầm vũ khí của mình.

Bá Ca giận dữ nói:

- Còn cần vũ khí sao? Tiểu tử, anh phải cẩn thận. lực lượng của tôi không dễ khống chế đâu.

Vừa nói, hắn bước lên một bước, Tề Nhạc chỉ cảm thấy trước mắt có bóng đen lóe lên, một đấm cực lớn đánh tới trước mặt.

Đám người nhà Đồ Tiết đã sớm lui sang một bên, thời điểm Bá Ca đánh ra một quyền, người của bộ lạc đã sớm không ăn nữa, đứng vây thành một vòng tròn lớn, hưng phấn hò hét cái gì đó.

Quyền chưa đến, quyền phong mạnh mẽ đã thổi bay mái tóc dài của Tề Nhạc lên, xuất hiện gương mặt cương nghị, năng lượng cường hãn mang tính chất bạo tạc, chỉ trong nháy mắt, Tề Nhạc cũng bị khí phách bá đạo của Bá Ca bao phủ.

Chân phải Tề Nhạc bước lên nửa bước, đồng thời thân thể hơi nghiêng về phía trước, hắn không có chính diện đi đụng chạm nắm đấm của Bá Ca, mà thân thể tránh né qua bên phải, tránh hướng chính diện, đồng thời, trong khoảnh khắc đó, thân thể Tề Nhạc giống như con báo vận sức chờ phát động công kích trí mạng, bả vai chấn động mạnh, khuỷu tay trái đã ngăn tay của Bá Ca.

*****

Một tiếng trầm đục vang lên, thân thể Bá Ca hơi nhoáng lên, trong mắt xuất hiện hào quang kinh ngạc, nhưng mà động tác của hắn không giảm bớt chút nào, quyền bên phải bị ngăn lại, đầu gối trái của hắn nâng lên, bay thẳng đến đỉnh bụng của Tề Nhạc, đồng thời, toàn thân xuất hiện khí thế như nổ tung, không khí chung quanh cũng bị vặn vẹo, thân thể Tề Nhạc như đông cứng lại, tất cả động tác như chậm lại.

Nhưng mà, đây cũng không phải Tề Nhạc muốn đấu chính diện, mắt nhìn đầu gối đối phương đánh tới, tản mát khí tức lực lượng, trên mặt Tề Nhạc không có cảm xúc chấn động, khẽ quát một tiếng, - Kỳ Lân du.

Bước chân nhẹ nhàng, đã nhẹ nhõm tránh né công kích của đối phương.

Bá Ca tản mát khí thế của mình, vốn muốn giải quyết chiến đấu thật nhanh, bởi vậy, thời điểm đầu gối đưa lên, hai đấm đã đồng thời đánh vào hai bên Tề Nhạc, không chút lưu thủ, đột nhiên Tề Nhạc biến mất, nhất thời làm thế vọt tới trước hụt. Mà lúc này, Tề Nhạc đã xuất hiện sau lưng hắn, tay phải nhẹ nhàng vỗ lưng của Bá Cá.

- Ngã đi.

Thân thể Bá Ca vọt tới trước thật mạnh, bị Tề Nhạc đẩy tới, thân thể của hắn chúi xuống phía trước, oanh một tiếng, té ra ra ngoài bốn năm mét. Bụi đất tung tóe.

Tiếng hò hét vào lúc này đã ngừng lại, những người dân tộc Thổ này hoàn toàn thật không ngờ, anh hùng trong suy nghĩ của bọn họ vừa mới va chạm đã bị ăn thiệt thòi.

Thời điểm Tề Nhạc sử dụng Kỳ Lân du, động tác như quỷ mị, những người này căn bản không thấy rõ.

Vân lực Tề Nhạc đã khôi phục một bộ phận, mặc dù còn kém trước kia rất lớn, nhưng mà, hắn khôi phục không nhiều năng lượng, bởi vì nguyên nhân áp súc và chiết xuất, uy lực hoàn toàn vượt qua cảnh giới gốc. Kỳ Lân du vốn không hao phí bao nhiêu vân lực, huống chi dưới tình huống có vân lực phụ trợ thì càng tinh diệu hơn trước. Nhưng đối phó với quyền thuật của Bá Ca, hiển nhiên Tề Nhạc không dùng bao nhiêu vân lực.

Năng lượng của hắn còn mạnh hơn lúc đi tới thời đại này nhiều. Đơn thuần luận lực lượng cơ bắp, Tề Nhạc có lòng tin tuyệt đối đánh bại đối phương.

Mỉm cười, hào quang trong mắt Tề Nhạc lóe lên, nhìn qua Bá Ca té trên đất, hắn chậm rãi đi đến trước, duỗi tay phải với đối phương.

Bá Ca lần này ngã cũng không nặng, vừa muốn đứng lên lại nhìn thấy Tề Nhạc duỗi tay về phía trước, hắn cũng không có cảm kích, một chưởng đẩy tay của Tề Nhạc, mạnh mẽ nhảy dựng lên, hào quang trong mắt lóe lên, trầm giọng nói:

- Lại đến.

Tề Nhạc làm ra thủ thế không sao cả, vẫy tay với Bá Ca.

- Tùy thời lĩnh giáo.

Bá Ca lúc này cẩn thận hơn nhiều, mỉm cười, trong mắt xuất hiện hào quang khát vọng thắng lợi thật mạnh, Tề Nhạc nhìn qua Bá Ca, nói:

- Chỉ là tranh giành khí phách, còn cần tái chiến sao?

Con cọp của Bá Ca lúc này rống lên, đôi mắt vàng to như đèn lồng nhìn chằm chằm vào Tề Nhạc. Có lẽ do được con cọp gầm rống ủng hộ, nên Bá Ca càng thêm tự tin, hắn lớn tiếng nói:

- Chiến đi tên trắng trẻo!

Nhìn Tề Nhạc toàn thân lại không có một sơ hở nào. Không có bất kỳ năng lượng cường thế xuất hiện. Nhưng mà trong ánh mắt của Bá Ca, hắn lúc trước có chút xem thường tiểu bạch kiểm này, Tề Nhạc dường như trở nên cao thâm mạt trắc.

Ở chỗ này cần phải giải thích thoáng một chút, kỳ thật Tề Nhạc cũng không tính là trắng, hắn có màu da cổ đồng khỏe mạnh. Nhưng mà, so với Bá Ca đen thui thì trắng hơn nhiều, nhưng mà xưng tiểu bạch kiểm thì còn không đủ.

Nổi giận gầm lên một tiếng, Bá Ca lại xông lên lần nữa, chỉ có điều, lúc này đây, hắn cẩn thận hơn rất nhiều, hai đấm phối hợp hai chân, rất nhanh công kích Tề Nhạc như mưa to gió lớn. Kình phong gào thét, phong kín toàn bộ đường lui của Tề Nhạc.

Năng lực Kỳ Lân du là cái gì? Chính là khả năng né tránh những công kích không thể né tránh, Tề Nhạc chỉ hơi vận dụng vân lực một chút, bộ pháp dưới chân nhẹ hơn, dễ dàng né tránh công kích của Bá Ca.

Công kích trong chốc lát, Bá Ca biết rằng mình không thể đánh trúng Tề Nhạc, đột nhiên dừng lại, giận dữ hét:

- Tiểu tử, ngươi chỉ tránh né thì đó là bổn sự gì chứ, đến đây! Ngươi hãy đón đỡ công kích của ta này.

Nói xong, lại toàn lực nện vào Tề Nhạc.

Nếu như đổi lại trước kia, Tề Nhạc khẳng định sẽ cứng đối cứng với đối phương, tuy vân lực không có khôi phục, nhưng Tề Nhạc vô cùng có lòng tin với thực lực của mình.

Nhưng mà, trải qua nhiều chuyện như vậy, tâm tính của Tề Nhạc không còn xúc động như trước kia. Cái gọi là tính trước làm sau, trong cái thế giới xa lạ này, vì bảo vệ chính mình, tranh giành khí phách này không có chút ý nghĩa nào.

Bước chân vọt lên, hắn né tránh công kích của Bá Ca, quyền phong mạnh mẽ, né khỏi một đám lửa bắn ra bảy tám thước, Tề Nhạc mỉm cười nói:

- Né tránh, bản thân của nó là một loại năng lực. Cho dù lực lượng của anh lớn thế nào, sử dụng lực lượng không đúng, anh vĩnh viễn không có khả năng chạm vào người của tôi. Dùng sở trường của mình đối phó khuyết điểm của đối phương, lựa chọn như vậy mới tốt. Anh không đánh trúng tôi, tôi đã đứng ở thế bất bại. Tôi thấy, trận chiến của chúng ta không cần tiếp tục nữa.

Đồ Tiết cũng đi tới, nói:

- Bá Ca, chẳng lẽ anh còn không nhìn ra, Tề huynh đệ vẫn luôn nhường anh sao?

Trong nội tâm Tề Nhạc âm thầm cả kinh, xác thực. Thời điểm Bá Ca công kích mình lần thứ hai, mình chí ít có hơn mười cơ hội đánh bại hắn.

Nhưng cái gọi là đệ nhất dũng sĩ quá sĩ diện rồi, nếu mình là đối phương, lưu lại chút đường lui thì tốt hơn, không nghĩ tới lại bị Đồ Tiết nhìn ra. Xem ra, trước đó mình cảm nhận năng lượng trên người của đối phương là đúng rồi, hắn mới là cao thủ chân chính.

- Không được.

Bá Ca hét lớn một tiếng, chỉ vào Tề Nhạc nói:

- Tốt! Tôi thừa nhận không đánh lại anh. Nhưng mà, quyền cước cũng không phải là bổn sự chính thức của tôi, nếu anh có năng lực, chúng ta so binh khí, anh tùy tiện chọn binh khí đi, chúng ta đấu một trận, nếu anh thắng tôi, đó mới là bổn sự của anh.

Tề Nhạc nhíu mày. Đối phương cứ quấn như vậy, không biết lúc nào mới có thể chấm dứt, vừa rồi so quyền cước, về sau so binh khí, chẳng lẽ cuối cùng còn cho hắn cưỡi con Hắc Hổ đen kia đấu sau? Loại tranh đấu này không có bất kỳ ý nghĩa nào, Tề Nhạc thật sự không muốn. Nhưng mà, hắn vào lúc này không thể cự tuyệt đối phương. Dù sao, theo ý nào đó mà nói, Bá Ca hiện tại cũng có thể xem như tình địch của hắn.

Tề Nhạc ngẫm lại, nói:

- Tôi thấy như vậy đi, Bá Ca, nếu như tôi đoán không tệ, năng lực mạnh nhất của anh là phối hợp với con Hắc Hổ đen này. Đã như vầy, anh nên cầm thương của mình, lại cỡi con Hắc Hổ của anh, chúng ta đấu một hồi. Nếu như anh thua, cũng đừng dây dưa nữa, thế nào?

Bá Ca có chút giật mình nhìn Tề Nhạc, nói:

- Tôi không nghe lầm chứ, anh cho tôi cưỡi lão Hắc?

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng. Nói:

- Có cái gì không thể sao?

Bá Ca cả giận nói:

- Anh đang miệt thị tôi thật lớn đấy.

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Không, tôi chưa bao giờ miệt thị anh cả. Anh có tọa kỵ, chẳng lẽ tôi không có sao? Xuất hiện đi, Thâm Hải Minh Xà.

*****

Hào quang của Kỳ Lân Châu lại sáng lên, thân thể cực lớn của Thâm Hải Minh Xà lập tức xuất hiện, chín đầu to đồng thời hất lên, lập tức khiến chung quanh khủng hoảng, tất cả người của dân tộc Thổ lui ra phía sau.

Sắc mặt Đồ Tiết hơi đổi, hắn không có lui về phía sau, ánh mắt sáng quắc nhìn qua Thâm Hải Minh Xà của Tề Nhạc, trầm giọng nói:

- Tề huynh đệ, anh đây có ý gì?

Sở dĩ Tề Nhạc triệu hồi Thâm Hải Minh Xà, nguyên nhân rất đơn giản, hắn biết rõ, nếu muốn ngẩng đầu lên trước những cư dân thuần khiết này, nhất định phải muốn biểu hiện thực lực của mình. Nếu Bá Ca có thể cưỡi hắc hổ, chính là triệu hồi Thâm Hải Minh Xà cũng không có gì không thể, còn có thể cho đối phương chấn nhiếp nhất định.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Đồ Tiết đại ca, xin anh đừng hiểu lầm, con rắn này là đồng bọn của tôi. Giống như con Hắc Hổ của Bá Ca vậy. Nó chỉ bảo hộ tôi thôi. Bá Ca không phải muốn chiến đấu công bằng sao? Tôi có đồng bọn trợ giúp, như vậy anh ta càng không cảm thấy tôi miệt thị anh ta.

Bá Ca trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Thâm Hải Minh Xà, khí thế đã không còn mạnh như lúc trước, tuy con Hắc Hổ này không nhỏ, nhưng từ bộ dáng của Thâm Hải Minh Xà, tuy cố ý thu nhỏ thân thể lại, nhưng mà cũng dài hơn hai mươi mét, to lớn như một căn nhà, huống chi, nó có tới chín đầu. Cho nên không phải thứ lương thiện gì.

Đồ Tiết ổn định cảm xúc của tộc nhân chung quanh, nhìn qua Thâm Hải Minh Xà, không khỏi nhíu mày, trong cuộc sống những người bộ lạc như bọn họ, chưa bao giờ nhìn thấy Thâm Hải Minh Xà là hung thú trên biển, nhưng dựa vào khi tức nó tản mát ra ngoài, bọn họ có thể nhận ra sự cường đại của Thâm Hải Minh Xà. Trong lúc nhất thời, chung quanh yên tĩnh lại, ngay cả Bá Ca cũng do dự.

Tề Nhạc nhìn Bá Ca, nói:

- Chỉ là tranh giành khí phách, còn cần tái chiến sao?

Con Hắc Hổ của Bá Ca phát ra một tiếng gầm rống thật lớn, đôi mắt màu vàng nhìn chằm chằm vào Thâm Hải Minh Xà vừa xuất hiện, hổ với tư cách Bách Thú Chi Vương, nó cũng không sợ khí tức của Thâm Hải Minh Xà, thả người tới đến bên cạnh Bá Ca.

Có lẽ do nghe được Hắc Hổ gầm rống, lòng tự tin của Bá Ca lại dâng lên, hắn lớn tiếng nói:

- Chiến, đương nhiên phải chiến. Tiểu tử từ bên ngoài, anh dùng binh khí gì?

Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Tôi tên là Tề Nhạc, thỉnh anh nên gọi tên của tôi. Về phần binh khí, tôi không cần.

Bá Ca cường hoành mà nói:

- Không, chúng ta chiến đấu công bằng, thỉnh anh lựa chọn binh khí.

Tề Nhạc thấy đối phương kiên trì, trầm giọng nói:

- Tôi không có ý xem thường anh, tôi chỉ cho anh biết, hai tay của tôi chính là binh khí tốt nhất.

Vừa nói, hắn nhảy lên, rơi vào đầu của Cửu Đầu Thâm Hải Minh Xà.

Bá Ca nhìn qua Đồ Tiết bên cạnh, Đồ Tiết gật đầu với Tề Nhạc, nói:

- Kính xin Tề huynh đệ hạ thủ lưu tình.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Đại thúc, ngài khách khí. Chúng ta chỉ luận bàn mà thôi.

Bá Ca nghiêng người, cũng nhảy lên người con Hắc Hổ. Con Hắc Hổ nhảy tới bên cạnh cây thương, cánh tay phải dùng sức, trực tiếp rút trường thương lên, cây thương dài sáu mét vô cùng cân xứng với con Hắc Hổ, cổ tay chấn động, một cổ khí thế mạnh mẻ thản nhiên tràn ra, một thương nơi tay. Khí thế của Bá Ca không giống, nhìn qua Tề Nhạc, hắn hơi cúi người, làm ra bộ dáng chuẩn bị công kích.

Thân thể cực lớn của Thâm Hải Minh Xà cuộn lại, cũng không có ý định công kích, chín cái đầu phân ra phương hướng khác nhau, mười tám đôi mắt đều nhìn chằm chằm vào con Hắc Hổ, khí tức trong miệng phun ra nuốt vào. Cũng không có ý công kích.

Tề Nhạc đứng trên đầu to ở giữa, vị trí còn cao hơn Bá Ca vài thước, từ trên cao nhìn xuống Bá Ca, hào quang trong mắt từ từ cứng lại. Vân lực không nhiều lắm trong cơ thể tản ra khắp toàn thân, năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên tự hành vận chuyển, tinh thần lực khuếch trương. Bao trùm toàn bộ sân trống, rõ ràng nắm chặt hướng chuyển động của đối phương.

Bá Ca chợt quát một tiếng, con Hắc Hổ và hắn phối hợp vô cùng ăn ý, một người một cọp, hóa thành một tia chớp màu đen, bay thẳng tới Tề Nhạc ở đầu chính giữa.

Bá Ca cũng không phải nói khoác, trường thương trong tay, lập tức trở nên không giống lúc trước, trường thương mang theo quang mang ố vàng, huyễn hóa thành từng đạo thương ảnh. Từ các phương hướng khác nhau đánh về phía Tề Nhạc. Trong mắt Tề Nhạc xuất hiện kinh ngạc. Nhưng hắn không có lo lắng, cho dù Bá Ca và con Hắc Hổ phối hợp ăn ý cũng không bằng mình và Thâm Hải Minh Xà tâm ý tương thông. Không đợi thương ảnh tới người. Chín cái đầu của Thâm Hải Minh Xà đồng thời lui về phía sau. Khiến cho Tề Nhạc dễ dàng tránh né công kích của Bá Ca. Nhưng mà, thời điểm này con Hắc Hổ lại xuất hiện. Một khỏa quang đạn màu đen trong miệng của hắn phun ra, nếu như không phải có bó đuốc chung quanh, sẽ không phát hiện được vào buổi tối.

Mười tám con mắt của Thâm Hải Minh Xà đồng thời sáng lên, cái miệng đầu tiên bên trái mở ra, một đạo tử sắc thiểm điện bỗng nhiên bắn ra, tia chớp có tốc độ thế nào? Phát sau mà tới trước, hào quang lóe lên, trong tiếng ầm ầm, đã ngăn cản công kích của con Hắc Hổ, khí lưu năng lượng tản ra, đem Bá Ca cùng con Hắc Hổ của hắn bức đứng nguyên vị trí.

Con mắt của con Hắc Hổ mở to, quang mang trong mắt sáng rực, năng lượng khổng lồ kéo lên trên toàn thân của nó, thần quang trong mắt hiện ra ngoài, gào thét trầm thấp, Tề Nhạc thông qua tinh thần lực cảm giác phát hiện, năng lượng của Bá Ca và con Hắc Hổ không giống trước, màu ố vàng trên trường thương của Bá Ca biến thành màu đen, thân thương như mơ hồ, hắn biết rõ, đối thủ sắp công kích toàn lực.

Tề Nhạc vẫn đứng nguyên vị trí cũ, vân lực trong cơ thể tập trung lại, hắn biết rõ, chiến đấu chính thức sắp bắt đầu.

Quả nhiên, vân lực của Tề Nhạc vừa mới triệu tập, con Hắc Hổ đã nhào tới, tốc độ hiện giờ nhanh gấp đôi lúc trước, đồng thời, lần này con Hắc Hổ buông tha công kích, lực công kích chủ yếu hoàn toàn do Bá Ca phát ra, trường thương dài sáu mét của Bá Ca phát ra từng đạo hào quang màu đen, không khí dưới cổ năng lượng khổng lồ thế này liền vặn vẹo. Tất cả khí tức tập trung lên người của Tề Nhạc, năng lượng khổng lồ trực tiếp bắn vào thân thể của hắn, đồng thời, Bá Ca lúc này công kích phi thường xảo diệu, đồng thời công kích Tề Nhạc, mười tám đạo hư ảnh của trường thương hiện ra, trực tiếp công kích mười tám đôi mắt của Thâm Hải Minh Xà.

Đối mặt công kích như vậy, Tề Nhạc không có né tránh, đứng nguyên tại vị trí, hào quang trong mắt hắn sáng lên, đồng tử màu bạc hiện ra rõ ràng trong đêm tối, một cổ khí thế vô cùng bá đạo hiện ra ngoài, Tề Nhạc ngửa mặt lên trời phát ra tiếng gào thét điếc tai, khí tức khủng bố áp tới, đem Bá Ca và con Hắc Hổ kia bao phủ vào trong năng lượng của hắn. Bá Ca còn không có phản ứng quá lớn, chỉ cảm giác áp lực thật lớn mà thôi.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-360)