Vay nóng Tinvay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 197

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 197: "Khách nhân" của lâu đài Dracula
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


- Nếu như ta không thấy hắn, không có trao đổi trước kia với hắn, ta nhất định sẽ hủy diệt hắn. Nhưng giờ lại không vậy nữa, chỉ cần là người, thì đều có nhược điểm, đã vậy sao chúng ta không nắm nhược điểm của hắn, thay vì chém giết hắn, không bằng hảo hảo lợi dụng, nếu như thành công, vậy sẽ có trợ giúp cực lớn với đại kế của chúng ta.

Mario Đa chần chờ nói:

- Tiểu thư, cái này có thể sao? Vừa rồi Liette Mars cũng thử qua rồi, người phương Đông này rất quật cường.

Lãnh Nhi lạnh lùng nói:

- Ta nói, chỉ cần là người thì có nhược điểm, mà nhược điểm của người phương Đông này ta đã tìm được. Chuyện này các ông không cần phải xen vào nữa, ta sẽ đích thân xử lý hết thảy. Ta sẽ khiến hắn phát huy ra được tác dụng lớn nhất.

- Vâng, tiểu thư.

Mario Đa và Liette Mars đồng thời cung kính nói.

Lãnh Nhi ôm Tề Nhạc, hào quang màu hồng phấn lóe lên, đã hư không tiêu thất rồi. Trong đôi mắt đẹp màu hồng phấn của nàng, lóng lánh lấy hào quang trí tuệ, giống như đã quyết định gì đó.

Anh quốc, vùng ngoại thành Luân Đôn.

Sắc mặt Klinsmannt ngưng trọng ngồi ở thủ vị trong đại sảnh, nhìn một gã Hấp Huyết Quỷ Tử tước ở bên dưới, trầm giọng nói:

- Ngươi nói là sự thật?

Hấp Huyết Quỷ Tử tước cung kính nói:

- Vâng, điện hạ, người của chúng ta xác thực phát hiện từ trong thánh đường St. Paul đi ra rất nhiều giáo sĩ chạy về phía chúng ta.

Khắc Lâm Tư Mạn sắc mặt biến đổi, nói:

- Tổng cộng có bao nhiêu người? Ước chừng cấp bậc thế nào?

Hấp Huyết Quỷ Tử tước nói:

- Nhân số không nhiều, ước chừng chỉ có hơn ba mươi người, bọn hắn thống nhất ăn mặc đồ cha sứ màu đen, đầu bị áo choàng che lại, từ khí tức không thể nhận ra được năng lực của bọn hắn. Nhưng tôi có thể khẳng định, mục đích của những người này chính là chúng ta. Bọn hắn ngồi trên một chiếc xe lữ hành lớn, đang không ngừng đến gần. Điện hạ, chúng ta có nên tiên hạ thủ vi cường không?

Trong mắt Klinsmann toát ra hào quang suy tư, trong nội tâm thầm nghĩ, thánh đường St. Paul đã thật lâu không tìm kiếm nơi hạ lạc lâu đài của gia tộc Dracula rồi, bọn hắn cũng chỉ biết đại khái phương vị lâu đài, nhưng lâu đài được bảo vệ bởi lĩnh vực đặc biệt, riêng một cái thánh đường St. Paul còn không lọt vào trong mắt hắn. Mà những người kia của thánh đường St. Paul cũng không phải người ngu, tùy tiện phát động tiến công với mình sẽ có kết cục nào bọn hắn có lẽ rất rõ ràng. Sao lại đột nhiên đến đây chứ? Cái gọi là lai giả bất thiện, đã bọn hắn dám tìm đến mình, chỉ sợ đã sớm có chuẩn bị. Vẫn nên cẩn thận một ít thì tốt hơn.

Nghĩ tới đây, Klinsmann trầm giọng nói:

- Mệnh lệnh tất cả cường giả cấp bậc từ bá tước của gia tộc Dracula đều tập trung lại đây, chỉ sợ, chúng ta thật sự có khách nhân. Ta muốn xem, thánh đường St. Paul lần này mang lại có ta kinh hỉ thế nào.

Xe lữ hành màu đen nhìn qua rất trầm ổn, tiếng động cơ trầm thấp một tiếng, rốt cục cũng tới được đích chuyến đi này.

Đường đi ghập ghềnh, từ nơi này vào trong nữa đã không thể lái xe rồi, cửa xe mở ra, một chuyến hơn ba mươi người nối đuôi nhau mà xuống, tập hợp cùng một chỗ trước xe.

Bọn hắn mỗi người trên đầu đều mang một cái áo choàng, che dấu tướng mạo của mình, một cổ hơi thở thần thánh như có như không từ trên người hơn hai mươi người phát ra, chỉ có năm người cầm đầu là tựa như người bình thường vậy, trên người cũng không có bất kỳ năng lượng chấn động nào sinh ra.

Một người cầm đầu phát ra thanh âm trầm thấp:

- Chính là trong chỗ này sao?

- Đúng vậy, chính là trong chỗ này, tin tức mà căn cứ truyền tới cho chúng ta lâu đài gia tộc Dracula hẳn là ở phụ cận, từng ấy năm tới giờ, nếu như không phải cố kỵ Hắc Ám Quốc Hội sẽ thừa dịp loạn công kích giáo hội chúng ta nơi khác, chúng ta sớm đã sớm công kích đại quy mô rồi. Lần này Giáo hoàng bệ hạ là quyết định muốn thanh trừ gia tộc Dracula khỏi Luân Đôn.

- Được rồi, vậy giờ chúng ta bắt đầu.

Vừa nói, người cầm đầu một mình đi tới trước.

Đúng lúc này, một thanh âm kiều nộn vang lên:

- Giáo chủ các hạ, xin ngài không nên quên mục đích thật sự của chúng ta lần này.

Đó là một người dáng người nhỏ nhắn xinh xắn, cũng bao phủ trong áo choàng, từ thanh âm và thân hình có thể nhìn ra đó là một nữ tử trẻ tuổi.

Người cầm đầu dừng bước một chút, nói:

- Giáo hoàng bệ hạ ra lệnh cho tôi rất rõ ràng, không cần tiểu thư nhắc nhở. Chúng tôi sẽ tận lực làm tốt tất cả.

- Hi vọng như thế.

Nữ tử dáng người nhỏ nhắn xinh xắn lại lần nữa quay về giữa mọi người, dáng người nàng cũng không đặc biệt, rất khó bị người chú ý.

Người cầm đầu mặc áo choàng như người bình thường lúc trước chậm rãi đi đến đất trống phía trước, năm người kể cả người được gọi là giáo chủ lúc trước đứng ở đó, khoảng cách lẫn nhau như đã được dùng thước đo qua vậy, rõ ràng giống như đúc.

Thần quang nhàn nhạt lập loè, khí tức thần thánh bành trướng mà ra, chỉ trong nháy mắt, năng lượng trên người bọn họ đã xảy ra biến hóa về chất.

Những người khác phản ứng rất nhanh, lập tức quay chung quanh sau lưng năm người này, mỗi năm người quay chung quanh một người đằng trước, vừa khớp tất cả ba mươi người, chỉ có nữ tử mở miệng khi trước là xa xa đứng ở một bên, bộ dáng tựa như đùa giỡn vậy.

Hào quang thần thánh hình thành quang diễm màu ngà sữa, lấy năm người chủ đạo làm trung tâm, năng lượng khổng lồ bắt đầu xoay tròn bay lên, ngưng tụ trên không trung, theo khí tức thần thánh càng ngày càng lớn mạnh, không khí cũng theo đó phát sinh biến hóa, mà ngay cả ánh mặt trời cũng ảm đạm đi rất nhiều. Quang ảnh lập loè, thanh âm Phật xướng trầm thấp dần dần vang lên, mơ hồ có thể nghe ra, đó chính là áo nghĩa Thánh Kinh của Giáo Đình.

- Ca ca, chuyện gì xảy ra?

Hứa Tình bị lâu đài chấn động mãnh liệt đưa tới đại sảnh, vừa hay nhìn thấy vẻ mặt Klinsmann ngưng trọng đứng ở nơi đó, trong mắt lóe ra hào quang khát máu, giống như đã phẫn nộ tới cực điểm. Ở phía dưới Klinsmann, tổng cộng đứng trên trăm tên cao thủ Gia tộc Dracula, trong đó kể cả sáu gã Hấp Huyết Quỷ đại công tước, mười một gã hầu tước, cùng với bá tước, Tử tước hơn mười người, có thể nói đã tập trung toàn bộ thực lực của Gia tộc Dracula.

Klinsmann nghe được thanh âm của Hứa Tình sắc mặt nhu hòa đi một ít, quay đầu nhìn thoáng Minh Minh cùng đi với nàng, trầm giọng nói:

- Chúng ta chỉ sợ gặp phải phiền toái rồi, người của giáo đình không biết nguyên nhân gì đột nhiên phát động công kích với lâu đài.

Hứa Tình cau mày nói:

- Trước kia bọn hắn không phải cũng tìm kiếm lâu đài chúng ta sao? Lần đó không phải đã bị giết sạch mà về sao, ca ca, anh không cần quá lo lắng a.

Trên khuôn mặt anh tuấn của Klinsmann toát ra một tia bất đắc dĩ nhàn nhạt:

- Kristy, lúc này không giống thế, chẳng lẽ em không cảm giác được sao? Cả tòa lâu đài đều đang run sợ. Không biết lão gia hỏa Giáo hoàng kia có phải điên rồi hay không, nếu như anh đoán không sai, hiện ở bên ngoài rõ ràng có năm tên Hồng y đại giáo chủ, đó chính là toàn bộ thực lực của Giáo Đình ah!

*****

Minh Minh cả kinh:

- Klinsmann các hạ, không phải nói Giáo Đình tổng cộng chỉ có bốn gã Hồng y đại giáo chủ sao? Sao lại thành năm tên ròi.

Klinsmann lắc đầu, nói:

- Tôi cũng không biết, ý của tôi là, bên ngoài có năm tên cường giả tương đương với Hồng y đại giáo chủ. Tuy rằng lão gia hỏa Giáo hoàng kia không đích thân đến, nhưng lúc này bên ngoài cũng đã tập kết tuyệt đại bộ phận của Giáo Đình rồi. Xem ra, bọn hắn lúc này là quyết định muốn hủy diệt Gia tộc Dracula chúng tôi. Tôi thật không rõ, vì sao Giáo Đình lại đột nhiên làm như vậy.

Minh Minh trong nội tâm khẽ động, thầm nghĩ, Giáo Đình đột nhiên hành động, có thể là vì bọn người mình hay không, hoặc là nói là vì Vũ Mâu? Vũ Mâu rời khỏi đây ngoại giới cũng không có ai biết, dù sao nàng ở trong Kỳ Lân Châu bị Tề Nhạc mang đi, Giáo Đình không hề báo hiệu lại đột nhiên đến, chỉ sợ phiền toái này là do nhóm người mình tìm đến. Trong nội tâm nàng tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng lại không nói ra.

Hứa Tình vội la lên:

- Vậy giờ chúng ta nên làm gì? Năm tên cường giả cấp bậc Hồng y đại giáo chủ, sợ là chúng ta không cách nào ngăn cản được.

Klinsmann sắc mặt biến đổi, nói:

- Anh đã báo cáo tổng bộ Hắc Ám Quốc Hội tình huống nơi này, nhưng tổng bộ bên kia cũng không có ý muốn trợ giúp, cho dù bọn hắn chịu ra, chỉ sợ cũng đã không còn kịp rồi. Nhiều nhất chỉ có thể hủy diệt một ít giáo hội của Giáo Đình ở nơi khác. Nhưng chiếu tình huống trước mắt mà xem, chỉ sợ hôm nay Gia tộc Dracula chúng ta chắc chắn sẽ phải tổn thất thảm trọng. Kristy đợi tí nữa chiến đấu một khi bắt đầu, em lập tức mang theo Minh Minh tiểu thư rời khỏi đây, tranh thủ tìm được Tề Nhạc, theo chân bọn họ cùng đến phương Đông đi.

Hứa Tình chấn động toàn thân, từ trong lời của Klinsmann nàng đã nghe ra rất nhiều thứ, Klinsmann là một người theo không buông bỏ, hơn nữa tâm chí cực kỳ kiên nghị, tuy rằng hắn biến mình thành Hấp Huyết Quỷ, nhưng từ đó về sau, hắn đối với chính mình quả thực còn tốt hơn thân nhân thật sự, bất tri bất giác, Hứa Tình đã sớm đã xem hắn như ca ca của mình. Lấy sự quen thuộc của nàng với Klinsmann, lập tức liền minh bạch Klinsmann lúc này đã quyết tâm phải chết rồi.

- Anh, em không đi, nếu phải rời đi thì chúng ta cùng đi.

Hứa Tình kiên định nhìn Klinsmann.

Klinsmann lắc đầu, nhìn nàng thật sâu:

- Nha đầu ngốc, chẳng lẽ em hi vọng để thống khổ lúc trước lại lần nữa xảy ra với anh sao? Lúc này dù anh chết anh cũng nhất định phải bảo vệ tốt em gái duy nhất của mình. Kristy, đáp ứng anh, bất luận thời điểm nào cũng phải lấy tính mạng làm trọng. Em yên tâm đi, cho dù Giáo Đình có cường thịnh trở lại, bọn hắn muốn hủy diệt Gia tộc Dracula chúng ta cũng phải trả một cái giá thê giảm, nơi này là địa bàn của chúng ta, vinh quang Huyết tộc không thể để cho bất luận kẻ nào xâm phạm. Gia tộc Dracula tương ứng, nghe mệnh lệnh ta, một khi Giáo Đình đánh vào lâu đài, chúng ta sẽ quyết một trận tử chiến với chúng, không người nào được rời đi, vừa rồi, trong máu tươi mà ta cấp cho các ngươi đã mang theo huyết kế virus của ta, lực lượng các ngươi lại kém xa ta, nếu như lựa chọn đầu hàng hoặc là chạy trốn, như vậy, kết quả là cái gì các ngươi có lẽ rất rõ ràng.

Klinsmann lời này vừa nói ra, đám Huyết tộc bên dưới lập tức phát ra một mảnh rối loạn. Huyết kế virus đối với Huyết tộc mà nói, tựa như ung thư đối với người bình thường vậy. Trên người mỗi một Hấp Huyết Quỷ đều có huyết kế virus tồn tại, từ ý nào đó mà nói, huyết kế virus là cam đoan để duy trì tính mạng của bọn hắn, nhưng huyết kế virus cũng tùy thời sẽ lấy mạng bọn hắn, quan hệ trong đó cực kỳ huyền diệu. Cho tới bây giờ đám Hấp Huyết Quỷ cũng không cách nào tìm ra được huyền bí trong đó. Nhưng có một điểm có thể khẳng định, một khi Hấp Huyết Quỷ cấp thấp trúng huyết kế virus của Hấp Huyết Quỷ cao cấp, vậy đó chính là hẳn phải chết đấy. Trừ phi Hấp Huyết Quỷ cao cấp chủ động giải trừ virus, nếu không không có bất kỳ khả năng may mắn sống sót nào cả. Mà quyền lực huyết kế virus phát tác đều hoàn toàn nằm trong tay Hấp Huyết Quỷ cao cấp, dưới tình huống bình thường, đây là biện pháp để Huyết tộc thượng vị giả khống chế Hấp Huyết Quỷ bình thường. Dù sao, uy hiếp tánh mạng, đối với Hấp Huyết Quỷ mà nói là đáng sợ nhất. Huống chi huyết kế virus một khi phát tác, loại thống khổ này chỉ sợ so với chết còn khổ sở hơn gấp trăm lần. Cho nên, không có một Hấp Huyết Quỷ nào không sợ hãi huyết kế virus phát tác cả. Klinsmann làm như vậy, có thể nói đã đập nồi dìm thuyền, dù cho cuối cùng ngăn cản được công kích đến từ bên ngoài, địa vị của hắn trong gia tộc cũng bị rung chuyển rất lớn, dù sao, sử dụng huyết kế virus là hành vi bất cứ một Hấp Huyết Quỷ nào cũng không thể dễ dàng tha thứ được.

Lạnh lùng nhìn đám thuộc hạ của mình, ánh mắt Klinsmann trở nên càng ngày càng lạnh như băng:

- Liều, còn có một tia hi vọng sống, nếu không, kết quả chỉ có một, sau khi các ngươi nghĩ kỹ hãy đi ra.

Vừa nói, hắn mang theo Minh Minh và Hứa Tình ngang nhiên đi ra ngoài lâu đài.

Năm đạo thánh quang do 30 tên cao thủ Giáo Đình cao thủ liên hợp phát ra lúc này đã ngưng tụ thành một thể giữa không trung, năng lượng khổng lồ không ngừng lóe ra, mỗi một lần lập loè, đều có một mảng lớn quang diễm phát ra chung quanh, năng lượng thần thánh mãnh liệt kia khiến không gian chung quanh không ngừng xuất hiện một tầng tầng vặn vẹo mà rung động, cường độ năng lượng rất lớn, tuy rằng tại lực bạo tạc mang Thiên địa chính khí bên trên không cách nào so với Lôi Vân lực của Tề Nhạc, nhưng lực công kích liên tục lại mạnh hơn nhiều.

Lúc này Klinsmann không đi ra, mà là tùy ý để những cao thủ Giáo Đình không ngừng công kích tới lĩnh vực phòng ngự của lâu đài Dracula, lĩnh vực ở đây tuy rằng so ra kém với Địa Ngục Chi Thành, nhưng đây dù sao cũng là căn cứ mà Gia tộc Dracula bỏ ra mấy ngàn năm tâm huyết mới kiến thành. Cho dù là năm tên cao thủ tương đương với hồng y giáo chủ muốn chính thức xông tới, đầu tiên cần phải tìm được vị trí xác thực của Dracula lâu đài, tiếp theo phải triệt để bài trừ lĩnh vực thì mới được. Việc đó cũng không phải chỉ một lát là được, ở sâu trong nội tâm Klinsmann vẫn tồn tại một tia cách nghĩ may mắn, mong mỏi cao thủ của Hắc Ám Quốc Hội có thể kịp lúc chạy đến, hóa giải nguy cơ lần này của Gia tộc Dracula.

...

Lúc Tề Nhạc dần dần thanh tỉnh lại từ trong hôn mê, toàn thân không ngừng truyền đến cảm giác đau nhức, không khỏi khiến hắn rên rỉ thành tiếng.

Mình làm sao vậy? Đó là ý niệm đầu tiên xuất hiện ở sâu trong đầu hắn, mí mắt rất nặng, bất luận dùng sức ra sao cũng đều không thể mở ra, năng lượng trong cơ thể không ngừng sinh ra cảm giác gần như khô kiệt, đây là lần đầu tiên khi hắn trở về từ thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú mới sinh ra cảm giác như vậy.

*****

Trí nhớ dần dần trở về đại não, hắn dần dần nhớ lại tất cả việc xảy ra, chậm rãi dùng tinh thần lực thúc dục một tia Vân Lực còn sót lại trong cơ thể, muốn hấp thu lấy phần tử năng lượng trong không khí, khiến hắn kinh hỉ chính là, Vân Lực vừa mới thúc dục, lập tức hấp dẫn đến đại lượng năng lượng tự nhiên, những năng lượng tự nhiên này vừa tiến vào trong cơ thể của hắn, lập tức liền tan làm một với tự nhiên chi nguyên, rất nhanh tu bổ lấy thân thể bị thương của hắn.

Cùng Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia đánh một trận, Tề Nhạc sở dĩ có thể giành lấy thắng lợi cuối cùng, cố nhiên là vì Hiên Viên thần kiếm có lực công kích tuyệt cường, đồng thời cũng có quan hệ với thân thể hắn. Sau khi trải qua tự nhiên chi nguyên cải tạo, thân thể Tề Nhạc so với trước kia không biết đã trở nên cường hoành hơn gấp bao nhiêu. Dưới công kích của đối thủ, tổn thương của hắn đã bị thân thể hạ xuống thấp nhất, cường độ thân thể thậm chí có thể so sánh với Mahdavikia. Chỉ là Mahdavikia cũng không có vũ khí công kích cường hoành như Hiên Viên thần kiếm, cho nên tự nhiên không cách nào chính thức xúc phạm tới Tề Nhạc rồi.

Theo năng lượng tự nhiên không ngừng tràn ngập, Vân Lực trong cơ thể Tề Nhạc dần dần trở nên sinh động, bổn sự khôi phục rất nhanh bày ra, Vân Lực dưới sự phụ trợ của Tự Nhiên Chi Nguyên rất nhanh khôi phục lấy, năng lượng trong cơ thể không ngừng sinh ra cảm giác luật động rất nhỏ, mỗi một lần đều có thể tăng cho hắn thêm vài phần lực lượng.

Quang mang nhàn nhạt lập lòe, Tề Nhạc rốt cục mở cặp mắt của mình ra, lúc này, Vân Lực của hắn đã khôi phục ba thành. Về phần thời gian đã qua bao lâu, hắn cũng không biết, lúc hắn mở mắt ra, kinh ngạc phát hiện thân thể của mình rõ ràng ở trong một rừng cây.

- À? Sao mình lại ở chỗ này?

Tề Nhạc kinh ngạc nhìn tất cả chung quanh, đây là một mảnh rừng cây, cây cối cao lớn đại bộ phận đều là thụ linh trên trăm năm, khó trách có thể cung cấp tự nhiên năng lượng khổng lồ như vậy? Nhưng sao mình lại ở chỗ này? Một khắc cuối cùng của trí nhớ, mình tựa hồ bất tỉnh ngã vào ngực Lãnh Nhi.

Lãnh Nhi, Lãnh Nhi chạy đi đâu rồi? Hồi tưởng lại hai con ngươi màu phấn hồng của Lãnh Nhi, Tề Nhạc đột nhiên rùng mình một cái, dần dần rõ ràng tình huống lúc đó. Trong nội tâm khẽ động, đại não nhanh chóng vận chuyển, chải vuốt lấy suy nghĩ của mình.

Là Lãnh Nhi, đúng vậy, mình cuối cùng hôn mê là do Lãnh Nhi tạo thành. Tề Nhạc khẳng định nghĩ đến. Từ sau khi nhìn thấy Lãnh Nhi, tinh thần lực của mình thủy chung đều bị ảnh hưởng, cô nương gọi là Lãnh Nhi kia trên người tựa hồ có một loại ma lực kỳ lạ, ngay cả tinh thần lực của mình cũng rất khó ngăn cản, khi nhìn thấy nàng, bản thân lẽ ra nên sinh ra một ít hoài nghi, nhưng hoài nghi vậy mà lại không xuất hiện, hơn nữa, mình còn xem nàng như người thân cận của mình. Mà sau khi mình chiến thắng Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia, đang chuẩn bị cưỡng ép thúc dục Chung Cực Kỳ Lân Tí, xem có thể cuối cùng đánh cược một lần tiêu diệt hai Khủng Bố Ma Vương còn lại hay không, vừa nói xong ý nghĩ cho Lãnh Nhi liền lâm vào hôn mê.

Cái này nguyên nhân tuyệt đối không phải vì Vân Lực của mình tiêu hao quá lớn, là Lãnh Nhi, khi đó, ánh mắt của nàng tựa hồ phóng xuất ra một loại năng lượng đặc thù, khi tinh thần lực của mình bị cổ năng lượng này ảnh hưởng thì liền hôn mê.

Trong nội tâm có chút mát lạnh, Tề Nhạc cơ hồ có thể khẳng định, bản thân Lãnh Nhi chính là người của Hắc Ám Quốc Hội, bằng không thì sao nàng phải làm vậy chứ?

Mình thật là một tên đầu đất, con mắt màu hồng phấn nhân loại bình thường sao có thể có được. Khi nàng xuất hiện vậy mà mình lại không có cảm giác, thế cho nên tinh thần lực từng bước bị nàng ảnh hưởng, mới xuất hiện tình huống sau này.

Nghĩ tới đây, trong nội tâm Tề Nhạc đã dần bừng tỉnh, đã dần dần hiểu được tất cả xảy ra lúc đó. Chỉ là khiến hắn có chút khó lý giải chính là nếu như Lãnh Nhi là người của Hắc Ám Quốc Hội, lại bắt mình, thế thì sao còn đặt mình trong phiến rừng cây này?

Thông qua tinh thần lực và cảm ứng năng lượng của Tự Nhiên Chi Nguyên, tất cả trước mắt tuyệt đối không phải là ảo giác, mà là tồn tại chân thật. Mình giết chết một Hắc Ám Vu Yêu, còn trọng thương một Khủng Bố Đại Ma Vương, nếu như Lãnh Nhi là người của Hắc Ám Quốc Hội, kết quả tốt nhất cũng là nhốt mình lại, thậm chí là trực tiếp hủy diệt mới đúng a!

Không nghĩ ra, thật sự là không nghĩ ra. Chậm rãi đứng lên từ mặt đất, thân thể bỗng nhúc nhích, Tề Nhạc cảm thấy thoải mái hơn nhiều, đã có ba thành Vân Lực mới khôi phục làm cơ sở, không được bao lâu nữa năng lượng sẽ hoàn toàn khôi phục lại thôi.

Có lẽ vẫn còn Bách Lâm a, Tề Nhạc vừa nghĩ, đưa tinh thần lực của mình vào thăm dò trong Kỳ Lân Châu, hắn phát hiện, bên trong Kỳ Lân Châu không chỉ có vị Đế Tâm Tuyết Liên Vương kia lâm vào ngủ say, Vũ Mâu cũng tiến nhập vào ngủ say, mình muốn dùng tinh thần lực đánh thức nàng nhưng lại thủy chung không cách nào làm được.

Bọn họ vẫn còn, xem ra, mình cũng không bị tổn thương gì ah! Trước mắt không ngừng hiện ra dung mạo và thân thể hoàn mỹ tràn đẩy mị hoặc của Lãnh Nhi, nội tâm Tề Nhạc tựa hồ nhiều hơn chút gì đó, ở sâu trong nội tâm hắn tựa có thứ gì đó run nhè nhẹ một cái, sinh ra một cổ cảm giác khác thường.

Dùng sức lắc đầu:

- Không nên, không chết dù sao cũng là chuyện tốt, nếu Đế Tâm Tuyết Liên Vương đã cứu ra rồi, vậy thì nhanh trở về Luân Đôn đi đón Minh Minh thôi. Không biết bên phía Klinsmann thế nào rồi, cũng không biết mình đã hôn mê mấy ngày. Trước tiên gọi điện thoại cho Như Nguyệt các nàng, tránh cho các nàng lo lắng, hi vọng Minh Minh không cho các nàng biết chuyện mình độc thân phạm hiểm.

Nghĩ tới đây, trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia hào quang ôn nhu. Như Nguyệt, Văn Đình và Tuyết Nữ đều đang ở nhà chờ đợi mình, nếu như Tuyết Nữ biết mình đã cứu được cha của nàng, không biết sẽ cao hứng cỡ nào.

Vừa nghĩ, hắn liền gọi cho Long Vực biệt viện một cú điện thoại.

- Này, ai thế!

Điện thoại vừa kết nối, Tề Nhạc đã không thể chờ đợi được hỏi.

Điện thoại bên kia truyền đến một thanh âm tràn ngập tính bạo tạc:

- Ngươi con mẹ nó là ai thế! Trước tự giới thiệu cho lão nương nghe một chút đi!

Tề Nhạc nhíu chặt mày:

- Mạc Đạm Đạm, là cô phải không. Tôi là Tề Nhạc, Như Nguyệt các nàng đâu? Cô bảo Như Nguyệt hoặc là Văn Đình đến nghe đi.

Mạc Đạm Đạm có chút đắc ý nói:

- Anh nói muốn tìm các nàng thì tôi sẽ tìm cho anh sao! Anh nghĩ hay lắm, Tề Nhạc tên hỗn đản này, quên lúc trước anh đối với tôi thế nào sao. Hừ hừ, Mạc Đạm Đạm tôi sẽ không tha thứ cho anh đâu. Tôi không gọi các nàng nghe, anh có thể làm gì đây? Dù sao anh ở Châu Âu, cũng không gặp được tôi, có bản lĩnh, anh đánh tôi đi! Ha ha ha ha.

Nghe thanh âm tiểu nhân đắc chí của Mạc Đạm Đạm, trong lòng Tề Nhạc không khỏi giận dữ:

*****

- Mạc Đạm Đạm, cô có biết cái gì là nặng nhẹ không, tôi gọi điện thoại về có chính sự, cô chạy nhanh gọi Như Nguyệt đến nghe nhanh.

- Thôi đi... anh thì có chuyện chính sự gì, còn không phải những chuyện yêu đương kia sao. Không nhìn ra, anh rất là bác ái đó a! Thoáng một phát nhiều một người, lão nương cũng không thể không bội phục anh. Bất quá, tôi sẽ không để các nàng nghe đâu. Hừ hừ, anh không cần phải đánh, có đánh cũng vô dụng.

- Ta kháo, Mạc Đạm Đạm, cô cái con bò này, cô chờ đó cho tôi.

Tề Nhạc nổi giận đùng đùng nói.

Mạc Đạm Đạm vừa nghe được thanh âm tức giận của hắn càng thêm đắc ý:

- Thì thế nào? Anh đánh tôi à? Tốt, đến đây đi, tôi chờ anh.

Tề Nhạc thở sâu, miễn cưỡng bình phục lửa giận trong lòng mình:

- Mạc Đạm Đạm, cô nghe rõ đây, tôi mặc kệ cá nhân cô đối với tôi có ý kiến gì, nhưng nếu cô muốn làm trễ chính sự của tôi thì cũng đừng trách tôi thực sự không khách khí với cô. Không phải cô thích Điền Thử sao? Điền Thử chính là huynh đệ của tôi, tự cô suy nghĩ thật kỹ đi. Nói cho Tuyết Nữ, tôi đã tìm được cha của nàng, cũng cứu ra được, tôi giờ phải về Luân Đôn rồi, qua vài ngày nữa sẽ tận lực trở về. Cô nghe kỹ cho tôi, nếu không truyền lời đi, trở về tôi sẽ khiến cô ngay cả bò sữa cũng không làm được. Hừ.

Trong lúc phẫn nộ, Tề Nhạc đã thu điện thoại vào trong Kỳ Lân Châu của mình.

- Mạc Đạm Đạm, trở về xem tôi thu thập cô thế nào.

Oán hận lầm bầm lầu bầu một câu, Tề Nhạc không khỏi bất đắc dĩ nở nụ cười, Mạc Đạm Đạm dù sao tuổi còn nhỏ, hơn nữa tính tình của nàng cũng cổ quái một chút, làm gì phải chấp nhặt với nàng chứ? Nói như thế nào, nàng cũng là một thành viên trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần mà.

Lúc đang suy tư, trên mặt đất hào quang lóe lên, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, tựa hồ có thứ gì đó phản xạ ra một đạo quang mang, khiến Tề Nhạc chú ý.

Cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy bên chân mình có một khối bảo thạch màu hồng phấn im im lặng lặng nằm trong bụi cỏ, bảo thạch lớn chừng đốt ngón tay, tản ra năng lượng khí tức nhàn nhạt.

Nhìn hào quang màu hồng phấn kia, trong nội tâm Tề Nhạc không khỏi lại một lần nữa xuất hiện kiều nhan tuyệt mị của Lãnh Nhi, vô ý thức nhặt bảo thạch lên. Tinh thần lực trực tiếp thẩm thấu vào trong đó, cảm thụ được năng lượng biến hóa bên trong bảo thạch, đúng vào lúc này, Tề Nhạc chỉ cảm thấy hoa mắt, tinh thần đã hoàn toàn đắm chìm vào trong bảo thạch.

Đó là một thế giới màu hồng phấn, một lĩnh vực đặc thù kỳ diệu, không có bất kỳ năng lực công kích hoặc là phòng ngự nào, nhưng vẫn dẫn tinh thần Tề Nhạc vào trong thế giới này.

Lãnh Nhi im im lặng lặng đứng trong thế giới tinh thần nơi này, nhìn Tề Nhạc, trong mắt như trước lộ ra nụ cười tuyệt mỹ:

- Tề Nhạc, anh nhất định rất kỳ quái a. Nếu như em là anh, em cũng sẽ kỳ quái, đây là một lĩnh vực thuộc về em, em đã niêm phong nó vào trong viên bảo thạch này. Chỉ cần tinh thần lực của anh tiến vào trong là có thể nghe được tiếng của em, nhìn thấy bộ dáng của em, đáng tiếc, lĩnh vực này chỉ có thể sử dụng một lần, sau này anh còn muốn nhìn thấy em sẽ rất khó khăn.

Đây là hình ảnh bảo tồn lĩnh vực, Tề Nhạc giật mình nhìn Lãnh Nhi, hắn từng nghe Mặc Hỏa nói qua về lĩnh vực này, đây là một loại phi thường đặc thù. Hơn nữa không có công dụng công kích, nhưng lại cực kỳ thần kỳ. Có thể bảo tồn hình ảnh hoặc là âm thanh của người sử dụng lại. Không nghĩ tới vậy mà để mình gặp được, hơn nữa còn là ở hiện đại nữa.

Lãnh Nhi nói tiếp:

- Em biết rõ anh nhất định sẽ hoài nghi thân phận em. Thực xin lỗi, em cũng không phải cố ý muốn giấu anh, chỉ là, hiện giờ còn chưa phải lúc để anh biết thân phận em. Em chỉ có thể nói cho anh biết, em đối với anh cũng không có ác ý. Anh thật là một người tốt, dưới tình huống như vậy vẫn không quên cứu em, em chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi với anh thôi. Có lẽ, lần sau lúc gặp mặt, anh sẽ biết em là ai. Lúc anh hôn mê, em đọc được một ít trí nhớ của anh, nhưng tiếc, trí nhớ của anh bị tinh thần lực phong tỏa quá cẩn mật, em chỉ từ trong trí nhớ của anh biết được anh làm sao tìm được Hắc Ám Quốc Hội. Không nghĩ tới anh lại biết Klinsmann. Bất quá, hiện giờ tình cảnh của hắn cũng không tốt lắm. Không biết nguyên nhân gì, Giáo Đình đột nhiên phát động công kích với lâu đài của Gia tộc Dracula. Tuy rằng Klinsmann là một thành viên của Hắc Ám Quốc Hội, nhưng vì một ít nguyên nhân đặc thù, đám cường giả chân chính của Hắc Ám Quốc Hội không thể rời khỏi Thành Địa Ngục, cho nên sẽ không trợ giúp hắn được. Nếu như Klinsmann thật là bằng hữu của anh, vậy anh hãy mau đi thôi. Lãnh Nhi sẽ nghĩ tới anh, thật sự rất chờ mong lần sau chúng ta gặp mặt.

Thân thể uyển chuyển của Lãnh Nhi dần biến mất trong sương mù màu hồng phấn, nhưng hào quang màu hồng phấn trong đôi mắt nàng lại thủy chung dừng lại trong trí nhớ của Tề Nhạc, thẳng đến khi hình ảnh bảo tồn lĩnh vực biến mất, tinh thần lực Tề Nhạc một lần nữa trở lại hiện thực, nhưng vẫn không cách nào hồi phục lại được.

Lời giải thích của Lãnh Nhi chẳng những không khiến Tề Nhạc minh bạch, ngược lại khiến hắn càng thêm rối. Nàng đến cùng có thân phận gì? Nghe ý của nàng, tựa hồ là đã thả mình ra. Nhưng nếu là vậy, như vậy, địa vị của nàng ở Hắc Ám Quốc Hội ít nhất cũng không sai biệt lắm với Chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội mới được a. Dù sao, mình đối với Hắc Ám Quốc Hội cũng không thân mật lắm, nàng còn để mình mang đi Đế Tâm Tuyết Liên Vương. Nữ nhân này thật là đáng sợ, đọc được cả trí nhớ, cái này ngay cả mình cũng không dám nghĩ đến, nàng rõ ràng lại làm được, mặc dù chỉ là đọc đến được một bộ phận trí nhớ nhỏ của mình.

Nghĩ tới đây, trong nội tâm Tề Nhạc đột nhiên chấn động, Lãnh Nhi nói chỗ của Klinsmann bị Giáo Đình công kích, đây là có chuyện gì? Giáo Đình sao lại đột nhiên phát động công kích với lâu đài của Klinsmann chứ? Chẳng lẽ là vì mình sao? Không, không có khả năng ah! Cho dù nhằm vào Klinsmann, cũng có thể là chuyện của Tinh Tọa Thủ Hộ Giả Hy Lạp, không phải là Giáo Đình. Nhưng không quản Lãnh Nhi có nói thật hay không, mình cũng phải mau trở về, không nói Klinsmann là bằng hữu của mình, mà Hứa Tình và Minh Minh vẫn còn đang ở đó!

Nghĩ tới đây, Tề Nhạc không suy nghĩ gì nhiều nữa, lập tức thúc dục lấy Vân Lực trong cơ thể bay lên trời, bay nhanh về một phương hướng, chỉ cần có thể tìm được người, dĩ nhiên sẽ có biện pháp quay lại Luân Đôn.

...

Oanh!

Lâu đài Dracula, thế giới hắc ám truyền ra một tiếng nổ vang cực lớn, Hắc Ám lĩnh vực này là do tổ tiên Gia tộc Dracula sáng tạo ra, giờ đã đến tình trạng đầy nguy hiểm. Dưới công kích bên ngoài không ngừng đánh lên, đã không cách nào chèo chống được nữa.

Klinsmann im im lặng lặng đứng trước lâu đài, nét mặt của hắn vẫn bình tĩnh, nhưng nội tâm đã chìm xuống đáy cốc, hắn biết rõ, sẽ không có người tới cứu Gia tộc Dracula, Hắc Ám thế giới, ích kỷ mới là chuẩn tắc. Hội nghị có lẽ đã bỏ qua mình.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)