← Ch.195 | Ch.197 → |
Mạnh quá, đây là cảm giác của Tề Nhạc, lúc này hắn biết mình không thể tiếp tục đợi nữa. Dù sao nơi đây cũng là Địa Ngục thành, năng lượng tiêu hao nhiều hơn bên ngoài. Hắn cắn chặt răng để tỉnh táo lại, hai tay giương cao Thanh Long Yểm Nguyệt Đao, lưỡi đao rộng đến một mét đột nhiên vung ra, ánh đao màu đỏ trong tích tắc đã giáng đến trước ngực Khủng Bố Đại Ma Vương.
Khủng Bố Đại Ma Vương cất tiếng cười khinh thường quái dị, hai tay lớn đầy móng vuốt đột nhiên chắp trước ngực, một quang cầu màu tím đột nhiên xuất hiện, hấp thụ hoàn toàn đao quang của Tề Nhạc, đồng thời sáu chiếc cánh màu đỏ sậm sau lưng nó cùng lúc mở ra, trong nháy mắt đã đến trước mặt Tề Nhạc, một tầng hào quang màu đen bỗng chốc phủ lấy toàn thân Tề Nhạc, một lực hút mạnh đột nhiên truyền đến, Tề Nhạc chỉ thấy mắt tối sầm lại, giống như lạc vào trong một thế giới khác vậy.
Lĩnh vực, chỉ có năng lượng của Lĩnh Vực mới có thể gây ra tác dụng này, nhưng đây là lĩnh vực gì? Tề Nhạc rõ ràng cảm nhận thấy toàn thân mình chỗ nào cũng có một sức hút khổng lồ không thể ngăn cản đang ăn mòn năng lượng của mình.
- Không cần phải vùng vẫy nữa, hãy cống nạp tinh huyết và linh hồn ngươi cho ta, ngươi sẽ trở thành một phần cơ thể ta. Đây chính là vinh dự mà Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia ta ban cho ngươi.
Giọng nói âm lãnh càng khiến người ta thấy đáng sợ.
Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng:
- Đây chẳng qua chỉ là cách nghĩ của ngươi thôi, cái gì chó má Khủng Bố Đại Ma Vương, bất quá chỉ là tên hề mà thôi. Ta sẽ cho ngươi thấy, cái gì mới thật sự là lực lượng.
Ông -- một thanh âm đặc thù đột nhiên xuất hiện, tất cả lực hấp xả đều vào thời khắc này dừng lại, trong không gian màu đen, thân thể Tề Nhạc biến mất, mà thay vào đó là một thanh trường kiếm cực lớn.
Trên thân kiếm phong cách cổ xưa một mặt điêu khắc lấy núi non sông ngòi, một mặt điêu khắc lấy Nhật Nguyệt Tinh Thần, tiếng vù vù là từ trên thân kiếm truyền tới, giờ khắc này, kiếm chính là Tề Nhạc, Tề Nhạc chính là kiếm.
Hiên Viên thần kiếm.
Trong mắt những cao thủ Hắc Ám Quốc Hội đang quan chiến chung quanh đều tràn đầy cảm giác sùng kính, trong lòng bọn họ, Khủng Bố Đại Ma Vương chính là tồn tại chí cao vô thượng, chỉ có chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội là trong mắt lộ ra hào quang đắc ý, nhìn quang đoàn màu đen trước mắt này. Hắn biết rõ tác dụng của lĩnh lực thôn phệ của Đại Ma Vương Mahdavikia, chỉ cần bị lĩnh vực này vây khốn, năng lượng bản thân chẳng những sẽ bị cắn nuốt, mà ngay cả máu huyết và linh hồn cũng sẽ biến thành đồ ăn của Mahdavikia, cung cấp lực lượng càng cường đại hơn cho Mahdavikia.
Hoàng đế Hắc Võ Sĩ dùng thân thể của mình làm cơ sở, đưa tới Khủng Bố Đại Ma Vương của địa ngục phụ thể, từ đó đạt được năng lượng cực kỳ cường đại. Điểm này, tựa như Giáo Đình có thể dựa vào phương thức đặc thù triệu hoán Đại thiên sứ vậy. Từ thực lực mà xem, Tam đại Khủng Bố Ma Vương thực lực còn trên Thiên Sứ, nhưng số lượng của bọn họ cũng chỉ có ba người, hơn nữa một khi triệu hoán lần thứ nhất, sau này cũng chỉ có thể lấy vị Khủng Bố Ma Vương này làm đối tượng triệu hoán. Năng lượng cần để triệu hoán không thể nghi ngờ là rất khổng lồ, đồng thời, tiêu hao đối với bản thân cũng cực kỳ lớn. Đồng thời, thời gian triệu hoán cũng có hạn, đây là điểm yếu mà bất luận là Hắc Ám Quốc Hội hay Giáo Đình đều có. Nhưng Khủng Bố Ma Vương không thể nghi ngờ là một tồn tại cực kỳ cường đại. Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia mà Hoàng đế Hắc Võ Sĩ triệu hoán chính là một trong số đó. Mà chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội cũng có năng lực triệu hoán, hắn có khả năng triệu hoán chính là Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars, còn có một vị Khủng Bố Đại Ma Vương Mario thì một nguyên lão khác trong Hắc Ám Quốc Hội có thể triệu hoán. Cũng chính vì nương theo triệu hoán ba vị Khủng Bố Ma Vương này mới khiến Hắc Ám Quốc Hội có thể chống lại Giáo Đình.
Giáo Đình một mực có thể áp chế Hắc Ám Quốc Hội, nguyên nhân là vì quá trình triệu hoán của bọn họ bị hạn chế tương đối ít, dưới điều kiện gì cũng có thể, mà Hắc Ám Quốc Hội lại không phải thế. Bởi vì Khủng Bố Ma Vương cường thế và tham lam, mỗi lần triệu hoán bọn hắn phải trả một cái giá thật lớn, đồng thời, triệu hoán cũng bị hạn chế vào buổi tối. Hơn nữa lúc triệu hoán cần các loại điều kiện cực kỳ hà khắc, cho nên mới không cách nào chính thức chống lại Giáo Đình được.
Mà trong thành Địa Ngục này là nơi duy nhất triệu hoán không bị hạn chế, tuy rằng tiêu hao cũng cực lớn, nhưng có thể lập tức triệu hoán, cũng không biết Tề Nhạc là may mắn hay là không may nữa, vậy mà đã dẫn phát Hoàng đế Hắc Võ Sĩ triệu hồi ra Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia còn khủng bố hơn cả Đại thiên sứ trưởng.
Quang đoàn màu đen, thôn phệ lĩnh lực của Mahdavikia, lúc này, ngay cả chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội, thậm chí là ngay cả Lãnh Nhi bên dưới cũng đều tin rằng Tề Nhạc đã xong. Tuy rằng thực lực Tề Nhạc thể hiện ra đủ cường đại, nhưng hắn đối mặt dù sao cũng là một trong Tam đại Khủng Bố Ma Vương ah! Trong tư tưởng những sinh vật Hắc Ám này, bất luận nhân loại nào cũng đều không so được với Khủng Bố Ma Vương, chỉ cần không phải là Đại thiên sứ thì căn bản không có khả năng tạo thành uy hiếp đối với Khủng Bố Ma Vương. Nhưng đáng tiếc, bọn hắn chỉ có kiến thức cực hạn ở phương Tây thôi.
Quang đoàn màu đen trôi nổi giữa không trung dần dần trở nên run rẩy, mỗi một lần run rẩy đều tản mát ra một tiếng vù vù rất nhỏ. Đột nhiên, một tiếng gầm rú thê lương làm cho cả tòa Địa Ngục Chi Thành đều run rẩy, chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội mở to hai mắt nhìn, hắn hoảng sợ phát hiện, tiếng gầm rú thế lương kia không ngờ là thuộc về Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia.
Ngay sau đó, một đạo kim sắc quang mang đã bắn ra khỏi quang đoàn màu đen kia, chỉ thẳng về phía Tử Nhật trên không trung, dưới mũi nhọn của nó, ngay cả Tử Nhật cũng không khỏi bị run rẩy, quang ảnh màu vàng cực lớn bỗng xuyên ra khỏi quang đoàn màu đen, quang đoàn màu đen đã hóa thành từng tia sương mù biến mất. Thân ảnh Tề Nhạc trống rỗng xuất hiện giữa không trung, hỏa diễm vốn chung quanh thân thể hắn đã biến mất không thấy gì nữa, trên Kỳ Lân giáp bao phủ quang mang màu vàng, khí tức vô cùng sắc bén dưới ánh mắt nhiễm thần quang của hắn nhìn soi mói, xa xa đôi diện với Khủng Bố Đại Ma Vương.
Mahdavikia gần như ngốc trệ nhìn xem Tề Nhạc, làn da màu tím sậm trên người hắn vậy mà xuất hiện rất nhiều lổ hổng thật nhỏ, chảy xuôi theo huyết dịch màu tím, hắn nổi giận gầm lên một tiếng:
- Không, đây không phải là thật, không có khả năng, thôn phệ lĩnh vực của ta sao có thể bị phá hư được.
Tề Nhạc lạnh lùng nhìn hắn:
- Trên thế giới này, không có gì là không thể cả, không cần biết ngươi là cái gì Ma Vương hay không Ma Vương, cường giả ta thấy nhiều lắm rồi, ngươi cũng chẳng qua chỉ bình thường thôi.
Hắn cũng không phải nói khoác, so với Ngưu Ma Vương, Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia trước mặt này còn phải kém rất nhiều.
*****
Trong con mắt màu tím của Mahdavikia lóe ra hận ý mãnh liệt, nhìn Tề Nhạc, khí thế của hắn càng lên càng cao, một khỏa quang cầu màu tím đen đã trống rỗng xuất hiện trước ngực hắn, khí tức năng lượng vặn vẹo mang theo đạo đạo thiểm điện, vây quanh xoay tròn khắp thân thể hắn.
Chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội quát to:
- Ngài điên rồi sao? Chẳng lẽ ngài muốn chỗ này bị hủy diệt sao?
Khủng Bố Đại Ma Vương giận dữ hét:
- Ta không cần ngươi tới dạy ta nên làm như thế nào.
Năng lượng khổng lồ càng ngày càng cường thịnh, năng lượng khủng bố bao phủ về phía thân thể Tề Nhạc.
Tề Nhạc không động, lẳng lặng nhìn Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia, kim quang trên người hắn đã trở nên càng ngày càng cường thịnh, hắn cười nhạt một tiếng, tay phải vươn ra, Hiên Viên Kiếm liền xuất hiện.
Trong nháy mắt đó, tất cả mọi thứ trong phạm vi Địa Ngục Chi Thành đều ảm đạm thất sắc dưới hào quang của Hiên Viên Kiếm, Tử Nhật trên không trung tựa hồ cũng đã mất đi vẻ sáng rọi của nó, thần quang nhàn nhạt phát ra, ánh mắt Tề Nhạc nhìn qua có chút không biết nên giải quyết thế nào, có chút thương cảm. Khí tức phóng thích từ Hiên Viên Kiếm khiến tất cả Hắc Ám năng lượng cũng không dám tới gần thân thể của hắn, sắc bén, vẻ sắc bén vô cùng kia phát ra từ trên thân kiếm, đồng thời cũng là bản thân hắn tán phát ra, kiếm và người, đã sớm hòa thành một thể. Đúng vậy, vào giờ phút này, Tề Nhạc đã hoàn toàn lĩnh ngộ chân lý của đệ nhất kiếm Thiên Nhân Hợp Nhất trong Hiên Viên bát kiếm, người và kiếm, tuy hai mà một, người chính là kiếm, kiếm chính là người, ánh mắt của hắn đã trở nên mê ly rồi. Khí tức của hắn trở nên càng cường đại hơn, bình chướng rốt cục đột phá, cũng rốt cục khiến hắn có năng lực độc lập thi triển một kiếm này. Đúng vậy, Kỳ Lân vương giả, đã tiến nhập vào cảnh giới bảy Vân.
Dưới áp lực mà Khủng Bố Đại Ma Vương mang đến, trong thống khổ khi bị thôn phệ lĩnh vực vây lấy khiến bình chướng của Tề Nhạc bỗng dưng đột phá. Tiến vào bảy vân, hắn đã không còn là Kỳ Lân bình thường nữa, mà tiến vào quá trình Kỳ Lân đại thành.
Kỳ Lân sau bảy vân mới thật sự là Kỳ Lân. Đó không chỉ là thực lực lập tức gia tăng gấp đôi, đồng thời, cũng là lúc huyết mạch Kỳ Lân chính thức dung hợp hoàn toàn ah!
Chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội giận dữ quát một tiếng, giơ lên quyền trượng trong tay, cùng lúc đó, một đoàn sương mù màu xanh sẫm hiện lên bên cạnh hắn, một khuôn mặt già nua xuất hiện, cũng như Hoàng đế Hắc Võ Sĩ, khi hắn cũng giơ lên quyền trượng của mình, Tử Nhật trên không trung đồng thời bắn xuống hai đạo quang mang, phân biệt rơi lên trên người bọn họ, sau một khắc, thân thể của bọn hắn cũng xuất hiện biến hóa rất nhanh, sương mù chung quanh thân thể nhanh chóng ngưng tụ thành thật thể, và không ngừng bành trướng, năng lượng đồng thời xuất hiện khí tức khủng bố.
Sương mù màu xanh da trời chung quanh thân thể chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội biến thành thật thể màu đỏ. Ở sau lưng thân hình khổng lồ cao tới 6m, ba cặp cánh màu đỏ sậm giúp nó lơ lửng giữa không trung, mà sương mù màu xanh sẫm kia thì thì biến thành năng lượng màu xanh lá ngưng tụ, thân thể cao tới sáu mét, sau lưng xuất hiện ba cặp cánh màu xanh sẫm, đúng vậy, hai vị Khủng Bố Ma Vương khác xuất hiện. Đúng là Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars của chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội và Khủng Bố Đại Ma Vương Mario.
Bất quá, sự xuất hiện của bọn hắn cũng không phải là vì công kích Tề Nhạc, triệu hoán Khủng Bố Ma Vương xuất hiện, hai người rất ăn ý đồng thời bộc phát năng lượng bản thân, hình thành một màn hào quang hai màu hồng, lục cực đại, hoàn toàn bao phủ phạm vi vài trăm mét nơi Tề Nhạc và Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia chiến đấu vào trong.
Thành Địa Ngục, là tâm huyết vô số năm của Hắc Ám Quốc Hội, bọn hắn tuyệt không hi vọng chứng kiến bị hủy diệt dưới loại tình huống này Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia và Tề Nhạc đều không để ý đến tất cả xảy ra bên ngoài, đối mắt nhìn nhau, trong con mắt của bọn họ chỉ có đối thủ của mình.
Hiên Viên Kiếm, Hiên Viên thần kiếm, siêu cấp thần khí Đông phương.
Khủng Bố Đại Ma Vương, một trong Tam đại Khủng Bố Ma Vương, cường giả tới từ địa ngục.
Bọn họ va chạm sẽ mang đến tình huống đáng sợ cỡ nào? Không có ai biết. Cũng không ai có thể tưởng tượng, đối thoại giữa cường giả đã diễn ra.
Nhân Kiếm Hợp Nhất, không phân lẫn nhau, uy lực của một kiếm Thiên Nhân Hợp Nhất này sau khi Tề Nhạc tiến vào cảnh giới bảy vân đã hoàn toàn bày ra. Nhật Nguyệt Tinh Thần chi quang, Sơn Xuyên Hà Lưu chi mang, không ngừng dung hợp năng lượng Tề Nhạc và Hiên Viên Kiếm đến trình độ thỏa đáng nhất, năng lượng vô cùng sắc bén liền trực chỉ Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia.
Đoàn năng lượng trung tâm màu tím sậm trước ngực Mahdavikia đã xuất hiện một bộ phận màu đen, màu đen như là lỗ đen vậy, chung quanh vờn quanh lấy một vòng ánh sáng tim lóe sáng. Năng lượng khủng bố, không ngừng phát ra, cường giả tới từ địa ngục đã bộc phát năng lượng bản thân đến đỉnh.
- Hiên Viên Kiếm chi Thiên Nhân Hợp Nhất, sinh vật địa ngục vô tri, chịu chết đi.
Tề Nhạc đã quên đổ ước, giờ này khắc này, trong mắt hắn chỉ có địch nhân của mình. Thân thể của hắn biến mất, giữa không trung, cự kiếm màu vàng bỗng nhiên bành trướng đến 10m đã hoàn toàn phá vỡ không khí, giờ này khắc này, quay chung quanh thân kiếm, chỉ có trạng thái chân không.
Mahdavikia cũng cảm thấy khí tức không thể chống cự trong Hiên Viên Kiếm, nhưng hắn cũng cũng không lui lại, điên cuồng hét lên một tiếng, vọt về phía Cự Kiếm màu vàng kia, năng lượng màu tím trước ngực từ trong thân thể của hắn hút ra đại lượng hào quang màu tím, khí tức năng lượng khổng lồ lập tức bộc phát, vậy mà hoàn toàn rót vào trong quang cầu màu tím kia.
Va chạm rồi, thần khí đại biểu cho công kích mạnh nhất phương Đông và công kích đại biểu cho mạnh nhất thế giới lòng đất phương Tây va chạm giữa không trung.
Không có cuồng bạo, không có biến hóa năng lượng, kiếm quang màu vàng và thân thể cực lớn có sáu cánh lóe lên.
Chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội sau khi hóa thân và một tên nghị viên Hắc Ám Quốc Hội bên cạnh hắn đều thấy rõ ràng, những nơi mà Cự Kiếm đi qua, năng lượng quang đoàn ngươi tím kia vậy mà lập tức bị một phân thành hai, đình trệ chung quanh thân kiếm.
Một điểm yên tĩnh, là điểm trung tâm mà Tề Nhạc cùng Mahdavikia xuyên qua lẫn nhau, sau một khắc, điểm này bạo phát.
Năng lượng Phong Bạo, năng lượng Phong Bạo khổng lồ tạo thành hình vòng tròn bành trướng mà ra, mang theo năng lượng địa ngục khủng bố, cũng mang theo khí tức Hiên Viên Kiếm vô cùng sắc bén. Tử Nhật cũng theo đó mà ảm đạm thất sắc, năng lượng khổng lồ bộc phát, lập tức liền tràn ngập khắp kết giới mà hai gã Khủng Bố Ma Vương khác toàn lực bố trí.
Hào quang kết giới bùng cháy mạnh, nếu như chỉ là năng lượng của mỗi Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia thì hai người bọn họ liên thủ, tự nhiên có thể đơn giản chống đỡ đỡ được. Nhưng trong năng lượng của Mahdavikia, năng lượng Phong Bạo khổng lồ này còn mang theo sự sắc bén của Hiên Viên thần kiếm ah!
*****
Vết rách, dưới sự phóng thích của năng lượng Phong Bạo dần dần xuất hiện, chỉ một tia lửa có thể thành đám cháy, sau khi vết rách đầu xuất hiện, sau một khắc, vết rách như mạng nhện đã rậm rạp trên toàn bộ kết giới. Khủng bố Đại Ma Vương màu đỏ và Khủng Bố Đại Ma Vương màu xanh lá sắc mặt đồng thời thay đổi, bọn hắn toàn lực vẫn không cách nào ngăn cản năng lượng khổng lồ kia, như vậy, sau khi năng lượng Phong Bạo lao ra kết giới thì chỉ sợ toàn bộ Địa Ngục Chi Thành đều phải theo đó bị hủy diệt ah!
Đúng lúc này, một đạo năng lượng hồng nhạt lặng lẽ từ trong kiến trúc đỉnh nhọn nơi Chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội ở lại bay ra, sau một khắc, một thân ảnh cực lớn cao tới 10m lặng yên xuất hiện giữa không trung, thân thể khổng lồ kia của hắn, thậm chí ngay cả hào quang của Tử Nhật cũng hoàn toàn bao phủ, trong thoáng chốc, từ phía dưới chỉ có thể nhìn được tám cái cánh sau lưng hắn, năng lượng màu đen như Thiên Mạc ập xuống, tất cả vết rách cũng theo đó dính hợp, năng lượng Phong Bạo dưới tác dụng của tam trọng kết giới cũng dần biến mất.
Hắc sắc thân ảnh có tám cánh lặng yên mà đi, phảng phất như chưa từng xuất hiện qua vậy, chính thức chứng kiến hắn cũng chỉ có hai vị Khủng Bố Ma Vương mà thôi. Trong mắt của bọn hắn đều toát ra một tia hào quang may mắn.
Thần quang nhàn nhạt dần dần ảm đạm xuống. Khủng Bố Đại Ma Vương Mahdavikia chậm rãi quay người lại, sáu cánh sau lưng của hắn lúc này đều xuất hiện biến hóa, có hai cái đã hoàn toàn biến mất, còn lại bốn cánh là còn liền trên thân thể, thân thể cực lớn, bên cạnh bụng dưới xuất hiện lổ hổng đáng sợ, đại lượng huyết dịch màu xanh da trời từ trong đó không ngừng phun ra. Ánh mắt lam tử sắc tràn đầy căm hận và phẫn nộ dần dần ảm đạm xuống, thân hình thu liễm, ầm ầm rơi xuống mặt đất.
Theo một đạo ánh sáng tím bong ra, thân ảnh cực lớn kia dần co lại một chút, Hắc Võ Sĩ hoàng đế nửa ngồi trên mặt đất, thở hổn hển từng ngụm, quải trượng do Địa Ngục Ma Kiếm biến thành miễn cưỡng chèo chống lấy thân thể của hắn, sương mù màu đen không ngừng tràn ngập trên vết thương, nhưng thương thế của hắn cũng không chỉ bên ngoài, đồng thời còn bên trong nữa. Năng lượng Hiên Viên Kiếm sắc bén vẫn đang không ngừng phá hư lấy cơ năng trong thân thể hắn. Thân thể đã bị trọng thương, khiến hắn đã gần kề tử vong rồi.
Hai thân ảnh màu hồng, lục đã đến bên người Hắc Võ Sĩ hoàng đế, trên người Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars phóng ra từng vòng khí tức màu đen bao Hắc Võ Sĩ hoàng đế vào trong, hai điểm ánh sáng màu đỏ từ trong mắt hắn bắn ra, đâm vào đáy mắt Hắc Võ Sĩ hoàng đế, thân thể Hắc Võ Sĩ hoàng đế thân thể kịch liệt chấn động, dưới sự trợ giúp của Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars mới miễn cưỡng hóa giải kiếm khí trong cơ thể, cái mạng nhỏ của hắn cũng rốt cục cũng bảo vệ được, nhưng muốn khôi phục đến trạng thái đỉnh phong cũng không phải ngày một ngày hai có thể làm được. Dù sao, thương thế mà Tề Nhạc mang cho hắn thật sự quá sâu.
So với hoàng đế Hắc Võ Sĩ, tình huống của Tề Nhạc phải tốt hơn nhiều lắm, phiêu nhiên rơi xuống đất, hay tay nắm lấy Hiên Viên thần kiếm chọc vào mặt đất trước mặt, thân thể cơ hồ hoàn toàn dựa lên Hiên Viên Kiếm, một vòi máu tươi không ngừng từ khóe miệng chảy xuôi mà ra, Kỳ Lân giáp trên người hắn đã hoàn toàn biến thành tro bụi, lộ ra thân hình toàn bộ màu đỏ, trên cơ bắp cũng giăng khắp vô số vết thương thật nhỏ, cũng may áo giáp dưới thân tuy rằng cũng rách nát rồi, nhưng còn vật che chắn, một đầu tóc dài màu đen lúc này đã biến thành màu trắng bạc, ngân quang trong mắt rõ ràng ảm đạm đi nhiều, triệt để đánh bại Khủng Bố Đại Ma Vương, hắn cũng phải trả giá rất nhiều.
Cơ ngực cường tráng theo hô hấp của hắn không ngừng phập phồng lấy. Ánh mắt màu bạc nhìn chăm chú tất cả trước mặt, Kỳ Lân đồ án trên người bất tri bất giác đã xuất hiện, chỉ có điều hào quang lóng lánh rõ ràng ảm đạm đi rất nhiều. Chỉ có Hiên Viên Kiếm vẫn lóe sáng, ngạo nghễ lộ ra khí tức của nó.
- Ta nghĩ, trận thứ hai ta cũng thắng. Như vậy, hai vị ai đến chỉ giáo một hồi cuối cùng đây.
Nhìn Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars và Khủng Bố Đại Ma Vương Mario trước mặt, Tề Nhạc không có chút ý lùi bước. Hắn rất rõ ràng, những người trước mặt không có khả năng buông tha mình, cơ hội cuối cùng cũng chỉ có thể tiêu diệt thêm một Khủng Bố Ma Vương nữa, mới có thể dựa vào đổ ước lúc trước còn sống rời đi. Nhưng hắn còn lực lượng tái chiến sao? Không có uy lực của Hiên Viên bát kiếm, hắn dựa vào gì để chiến thắng Khủng Bố Ma Vương đây? Những cái này đã không còn trong phạm vi Tề Nhạc cân nhắc nữa, chỉ cần có một tia cơ hội, hắn đều sẽ không buông tha.
Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars hóa thân từ chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội nhìn Tề Nhạc nhẹ gật đầu:
- Khó trách ngươi có thể đi vào lĩnh vực Thành Địa Ngục, thực lực của ngươi đã vượt qua tưởng tượng của ta rất nhiêu. Ngươi tới từ đông phương, có được thần lực đông phương, nếu hiện giờ ngươi lựa chọn đầu hàng, ta có thể đại biểu địa ngục khoan dung ngươi, ban cho ngươi lực lượng càng cường đại hơn nữa.
Tề Nhạc khinh thường hừ một tiếng:
- Nếu ta còn ở trạng thái hoàn hảo, ngươi cảm thấy có bao nhiêu phần thắng được ta? Ban cho ta lực lượng càng thêm cường đại, không phải là nói chuyện hoang đường viển vông sao?
Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars lạnh lùng nhìn Tề Nhạc, hai mắt đỏ như máu kia tràn đầy hào quang khát máu:
- Đúng vậy, ta không đủ để giao cho ngươi lực lượng cường đại, nhưng Sa-Tăng Đại Ma Vương bọn ta sùng kính lại có thể. Ngài là tồn tại chung cực, là tồn tại cường đại nhất trên toàn thế giới. Chỉ cần ngươi chịu đầu hàng, ta nghĩ, nhất định sẽ được Sa-Tăng bệ hạ coi trọng.
Cười nhạt một tiếng, Tề Nhạc nói:
- Ta đến từ phương Đông, phương Đông xinh đẹp mà xa xôi. Với tư cách tử tôn Viêm Hoàng, trên người của ta chảy xuôi huyết dịch Viêm Hoàng, đầu hàng? Trong tự điển của ta không có từ này. Đến đây đi, đánh cuộc giữa chúng ta vẫn còn một hồi cuối cùng, hoặc là ngươi giết ta, hoặc là ta tiêu diệt ngươi rời khỏi nơi này, Lãnh Nhi không biết lúc nào đã đi tới bên người Tề Nhạc, bàn tay nhỏ bé lạnh buốt nắm lấy cánh tay hắn, lo lắng nói:
- Không, anh không thể lại chiến đấu tiếp, như thế anh sẽ chết đấy.
Quay đầu lại, nhìn Lãnh Nhi, trong đôi mắt bạc lạnh như băng của Tề Nhạc dần toát ra một tia hào quang ôn nhu:
- Thực xin lỗi, Lãnh Nhi, tôi không cách nào bảo hộ cô được nữa rồi. Tuy rằng tôi không biết bọn hắn sao lại bắt cô đến chỗ này, nhưng tôi cũng hiểu được cô không phải người bình thường. Chờ đợi bằng hữu và tộc nhân của cô tới cứu thôi. Những gì tôi có thể đều đã làm rồi.
Hắn trên miệng tuy rằng nói như vậy, nhưng cùng lúc đó, hắn dùng tâm phân nhị dụng chi pháp lặng lẽ truyền âm cho Lãnh Nhi.
Sắc mặt Lãnh Nhi khẽ biến một cái, hai con ngươi màu hồng phấn toát ra một tia sáng rọi kỳ dị, kiều nhan động lòng người, tóc dài màu vẫn hồng, cho dù vào lúc này vẫn khiến Tề Nhạc sinh ra cảm giác mê say.
*****
- Nghỉ ngơi, anh cần nghỉ ngơi rồi. Không nên chiến đấu nữa. Tôi không hi vọng anh vì tôi mà mạo hiểm, tất cả việc anh làm đã chứng minh tất cả, anh là một vị dũng sĩ, dũng sĩ của tôi. Không nên tiếp tục nữa, anh cần nghỉ ngơi, thật sự cần nghỉ ngơi.
Nhìn hai con ngươi màu hồng phấn của Lãnh Nhi, Tề Nhạc đột nhiên phát hiện, chiến ý tràn ngập trong lòng mình đang dần dần tan rã lấy, ánh mắt Lãnh Nhi rất ôn nhu, cũng rất mị, một loại cảm giác nói không ra lời tràn ngập toàn thân, Tề Nhạc cũng không biết mình làm sao nữa, nhưng là, cánh tay nắm chặt Hiên Viên Kiếm vậy mà đã không còn kiên định như lúc trước nữa.
Khủng Bố Đại Ma Vương Liette Mars và Khủng Bố Đại Ma Vương Mario Đa cũng không nhúc nhích, chỉ lẳng lặng nhìn Tề Nhạc và Lãnh Nhi.
Bàn tay nhỏ bé lạnh buốt dán lên khuôn mặt Tề Nhạc, ngay khi Tề Nhạc vô thức muốn ngăn trở thì một cổ năng lượng đặc thù không hề báo hiệu đâm vào đầu óc của hắn.
Không có thống khổ, cũng không có bất kỳ cảm giác không khỏe, tinh thần lực lập tức bị chặt đứt, năng lượng đặc thù bao phủ toàn thân, sau một khắc, Tề Nhạc đã buông lỏng tay cầm chặt Hiên Viên thần kiếm, thân thể chậm rãi té xuống, ngã xuống trong lồng ngực Lãnh Nhi. Bổn tướng dị hoá biến mất, hắn lại khôi phục tình huống thân thể vốn có, tóc bạc dài màu trắng cũng lại lần nữa biến thành màu đen, khóe miệng lộ ra một tia cười ôn hòa, ngã vào lồng ngực Lãnh Nhi, cứ vậy mà ngủ thiếp đi.
Ôm ấp lấy Tề Nhạc, Lãnh Nhi ôn nhu nhìn hắn, duỗi bàn tay nhỏ bé ra vuốt ve lấy Kỳ Lân đồ án trước ngực Tề Nhạc, nói khẽ:
- Anh biết không? Anh là nam nhân đầu tiên khiến tôi động tâm, tôi chưa từng nghĩ tới, nhân loại rõ ràng cũng có thể khiến lòng tôi rung động như thế. Yên tâm đi, tôi tuyệt sẽ không cho phép bất luận kẻ nào xúc phạm tới anh. Tôi sẽ để anh trở thành tiểu tình nhân của tôi, tiểu tình nhân ở nhân gian.
Hoàng đế Hắc Võ Sĩ khoanh chân ngồi ở chỗ kia, vẫn đang chống cự lại năng lượng của Hiên Viên thần kiếm, thấy Tề Nhạc yếu đuối trong lồng ngực Lãnh Nhi, Liette Mars và Mario Đa chậm rãi đi đến trước mặt Lãnh Nhi, nếu như Tề Nhạc hoàn toàn thanh tỉnh vậy thì hắn nhất định sẽ hoảng sợ phát hiện, từ trong mắt hai vị Khủng Bố Ma Vương này dĩ nhiên lại toát ra ánh mắt cung kính.
Hai thân thể cự đại đồng thời khom người thi lễ với Lãnh Nhi:
- Tiểu thư.
Lãnh Nhi nhàn nhạt hừ một tiếng:
- Các ngươi thật bản lãnh a? Để một nhân loại xâm lấn đến Thành Địa Ngục vậy mà không hề phát giác, còn cần ta phóng xuất ra tin tức mới có thể chạy đến, xem ra, các ngươi an nhàn đã quá lâu rồi.
Trong mắt Liette Mars và Mario Đa nhiều thêm một tia hào quang kinh hoàng, Liette Mars chặn lại nói:
- Tiểu thư không nên tức giận, tên ngốc Chủ tịch Hắc Ám Quốc Hội kia đã quá an nhàn rồi, dù sao Thành Địa Ngục cho tới bây giờ cũng chưa ai có thể xông tới được. Đợi tí nữa ta nhất định hảo hảo giáo huấn hắn cho tiểu thư hả giận.
Lãnh Nhi đột nhiên nở nụ cười, lắc đầu, nói:
- Hả giận thì không cần, nếu như không phải bọn hắn mà sơ sẩy, ta còn không thấy được nhân loại này. Cầm kiếm của hắn lên đi, đó là một thanh kiếm cực kỳ đặc thù, uy lực của nó thậm chí còn áp đảo Ma Vương thần kiếm của cha ta nữa, thần kiếm, như vậy chỉ sợ ở phương đông cũng điên cuồng đấy.
Trong mắt Liette Mars toát ra một tia hào quang nóng bỏng, lấy tay chộp lấy Hiên Viên thần kiếm tựa như đang cắm trên mặt đất lên.
Kim quang bỗng nhiên lóe lên, Liette Mars gầm nhẹ một tiếng, vô ý thức lui ra phía sau hai bước, trong lòng bàn tay hắn đã xuất hiện một vết thương, huyết dịch màu đỏ sậm chảy xuôi mà xuống, Hiên Viên Kiếm vẫn như trước cắm ở đó, khí tức cao ngạo phát ra bên ngoài. Hào quang lóe lên, thân kiếm màu vàng kia đã phiêu nhiên bay lên, tạo thành một đạo kim quang trầm tĩnh trên không, trong chớp mắt đã chạm vào trong trán của Tề Nhạc.
Mario Đa nhiều kinh ngạc nói:
- Nhận chủ.
Lãnh Nhi cúi đầu nhìn thoáng qua Tề Nhạc trong ngực, tùy ý để hắn gối lên bộ ngực no đủ của mình, mỉm cười, nói:
- Tiểu tình nhân, anh đến tột cùng còn có thể mang cho tôi bao nhiêu kinh ngạc nữa đây?
Liette Mars thăm dò hỏi:
- Tiểu thư, tiểu tử này nên xử lý như thế nào? Có phải tiêu diệt hắn không? Ngay cả Mahdavikia cũng không phải đối thủ của hắn, nếu giữ lại hắn, chỉ sợ về sau sẽ tạo thành uy hiếp cực lớn cho chúng ta.
Lãnh Nhi lạnh nhạt nói:
- Ông cho rằng chỉ có Mahdavikia thôi sao? Từ trên người hắn, ta nhìn thấy hào quang của cường giả, cũng không phải các ông có thể chống lại. 1 vs 1, cho dù ở trong địa ngục có thể đánh bại hắn cũng chỉ có số ít người thôi.
Liette Mars có chút không phục nói:
- Tiểu thư, tôi cảm thấy tiểu tử này sở dĩ có thực lực cường đại, chủ yếu là nhờ chuôi thần kiếm này của hắn uy lực kinh người, nếu không, Mahdavikia cũng sẽ không dễ dàng bị hắn đánh trọng thương như vậy.
Lãnh Nhi hai mắt mị hoặc liếc nhìn Liette Mars, vị Khủng Bố Đại Ma Vương trong địa ngục uy danh hiển hách này vậy mà vô ý thức lui về phía sau một bước, vội vàng cúi đầu xuống không dám đối mặt với Lãnh Nhi.
- Liette Mars, ông ở trong địa ngục địa vị cực cao, vẫn còn không rõ sao? Vũ khí cường thịnh, cũng phải có người sử dụng, thần khí sau khi nhận chủ, bản thân chính một bộ phận thân thể hắn. Nếu như không đủ năng lượng, ông cho rằng có thể phát huy ra uy lực chính thức của thần khí sao? Về sau không nên để cho ta lại nghe ông nói lời ngu ngốc như vậy nữa. Vừa rồi, lúc cuối cùng hắn đối thoại với ta, dùng phương thức sóng tinh thần động lặng lẽ nói cho ta biết, hắn lập tức sẽ phát động một loại thủ đoạn công kích siêu cường, khi đó, không chỉ có thể trọng thương các ông, đồng thời còn có thể phá vỡ không gian ở đây, tận hết lực lượng cuối cùng dẫn ta ly khai nơi đây. Bảo ta sau khi hắn hôn mê chạy nhanh thoát đi, không cần lo cho hắn.
Liette Mars biến sắc nói:
- Không, điều đó không có khả năng. Tiểu thư, ngài cũng nhìn thấy, vừa rồi hắn tuy rằng đánh bại Mahdavikia, nhưng thực lực bản thân ít nhất cũng tiêu hao ngoài bảy thành, dưới loại tình huống này, hắn sao có thể là đối thủ của tôi và Mario Đa được.
Lãnh Nhi mị nhãn đột nhiên trở nên lạnh như băng:
- Hắn nói đúng, trên thế giới này, không có gì là không thể nào cả, trước khi chiến đấu, chẳng lẽ các ông nghĩ rằng hắn có thể chiến thắng Mahdavikia sao? Ta có thể cảm giác được, hắn cũng không phải nói ngoa, rất có thể là thật. Nếu như ta đoán không sai, hắn nhất định có một loại năng lực đặc thù có thể tăng thực lực của mình tới cực hạn, từ đó bộc phát ra lực lượng cường đại, cũng như hoàng tộc chúng ta có năng lực thi triển Thiên Ma giải thể vậy.
Liette Mars hít sâu một hơi:
- Tiểu thư, nếu là như vậy, chúng ta hãy mau hủy diệt hắn đi, người phương Đông này nếu về sau lại trở nên cường đại, đối với đại kế của chúng ta sẽ có ảnh hưởng rất lớn.
Lãnh Nhi trong mắt toát ra một tia thần sắc quái dị:
← Ch. 195 | Ch. 197 → |