← Ch.228 | Ch.230 → |
Vô ý thức, Tề Nhạc nhìn mười bóng đen này liền lập tức sau khi xuất hiện ý nghĩ cảnh giác, bóng đen đối với Tộc Cửu Lê mà nói tuyệt đối là bí mật. Nếu không đám người cũng sẽ không vì chính mình giết chóc năm người Tộc Cửu Lê Nhân mới xuất hiện, giống như trước đó họ tận lực che dấu mình. Những gia hỏa tựa như quỷ hồn này đến tột cùng là cái gì? không phải là quỷ chứ?
Nghĩ tới đây, Tề Nhạc đột nhiên cảm thấy sau lưng có chút lạnh lẽo. Cái khác hắn đến không sợ, nhưng mà quỷ là một thứ hư vô, dùng thực lực có khả năng chiến thắng sao? Dù cho lúc trước gặp được Ngưu Ma Vương, Tề Nhạc cũng không có xuất hiện loại cảm giác này.
Bất quá, Tề Nhạc rất nhanh liền từ trong lúc kinh ngạc tỉnh táo lại, coi như là quỷ thì như thế nào? Quỷ cho dù thật sự tồn tại, chỉ sợ cũng là một loại năng lượng hình thái, chỉ cần là năng lượng thì sẽ có phương pháp giải quyết.
Nghĩ tới đây, Tề Nhạc lập tức trở nên tỉnh táo lẳng lặng nhìn mười bóng đen trước mặt, trong mắt toát ra một tia quang mang khinh thường. Không nghĩ tới tại phát hiện ở thời đại này có kẻ giả thần giả quỷ, xem ra Tộc Cửu Lê chỉ sợ là thủy tổ của giả thần giả quỷ rồi.
Lẳng lặng nhìn mười bóng đen không ngừng tiếp cận lấy chính mình, bày biện ra xu thế vây kín. Quang mang trong mắt của Tề Nhạc cũng trở nên cường thịnh, trong thời gian thật ngắn, hắn đã hồi tưởng năng lực của chính mình một lần, nhìn xem có cái năng lực gì có thể sát thương các loại quỷ mị. Sau đó hắn phát hiện trong các loại năng lực của mình, đối với khí âm tà có tác dụng khắc chế thật không ít, ví dụ như Xá Lợi Thủ Châu trên tay, Lôi Vân Lực của mình... Lôi là chính khí của Thiên Địa, đối với khí âm tà đều có tác dụng khắc chế a. Nghĩ tới đây, trường kiếm trong tay chậm rãi hướng bóng đen trước mặt chém tới, điện quang màu tím trong không khí lưu chuyển, trong tiếng ầm ầm nổ vang, một đạo lôi trụ chém thẳng xuống, mục tiêu là bóng đen bên trái Tề Nhạc.
Lập tức lôi quang bỗng nhiên đại thịnh bao vây bóng đen kia, nhưng mà khi tinh thần lực cùng lôi điện kết nối cùng một chỗ, thì Tề Nhạc lại phát hiện Lôi Vân Lực của mình dẫn động Thiên Lôi giống như không va chạm đến bất kỳ vật gì. Mà cũng vừa lúc đó, một mảng lớn quang mang màu xanh sẫm hoàn toàn phong tỏa không gian khiến cho Tề Nhạc không thể né tránh, chỉ trong chốc lát, bao phủ từ không trung xuống.
Trong mắt Tề Nhạc lóe lên hàn quang, đối mặt công kích như vậy, hắn cũng không có chút nào sợ hãi. Quang mang màu đỏ rực bỗng nhiên sáng lên, hỏa diễm bành trướng bay cao mười mét, thanh mang vừa mới tiếp xúc với chân hỏa Kỳ Lân lập tức phát ra thanh âm phốc phốc.
Lôi điện biến mất, thân ảnh màu xanh sẫm phiêu phù ở ở chỗ đó như trước, miễn dịch lôi điện sao? Điều này làm trong lòng của Tề Nhạc mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng tính ăn mòn của đối phương phát ra đã bị chân hỏa Kỳ Lân hủy diệt hoàn toàn khiến cho Tề Nhạc có lòng tin. Một loại vân lực không được thì dùng một loại khác, xem ra những bóng đen này chưa chắc là quỷ hồn.
Nghĩ tới đây, Hỏa Vân Lực bay lên trời lập tức hướng chung quanh tản ra cuốn mười đạo thân ảnh. Đúng lúc này, trong tai Tề Nhạc đột nhiên vang lên mười âm thanh thét lên. Mười âm thanh thét lên xuất hiện phi thường đột ngột, hơn nữa là một tiếng tiếp theo một tiếng, chặt chẽ vang lên. Thanh âm kia nghe phi thường bén nhọn, hơn nữa có tính xuyên thấu rất mạnh, vừa mới xuất hiện đã khiến đại não Tề Nhạc phảng phất bị châm đâm giống như, tinh thần lập tức xuất hiện sự hoảng hốt.
Âm Ba Công kích sao? Đại não hoảng hốt cũng không làm cho Tề Nhạc mất đi ý thức, hắn cũng đồng dạng sử dụng Âm Ba Công kích. Chân hỏa Kỳ Lân tản mát ra tuy rằng yếu đi một chút, nhưng vẫn bức lui được mười đạo bóng đen, hẳn chúng có điều cố kỵ với chân hỏa Kỳ Lân.
Trong lòng của Tề Nhạc mừng thầm, các ngươi phải có thứ để sợ là tốt rồi. Trong mắt Tề Nhạc lóe lên thần quang, hắn hét lớn một tiếng:
- Lâm --
Không chỉ có là sóng âm chấn động, đồng thời phía dưới phụ trợ của "Cửu Tự Chân Ngôn" Kỳ Lân, chân hỏa Kỳ Lân lập tức đại thịnh, dùng tinh thần lực khổng lồ của Tề Nhạc khống chế phân biệt đem chân hỏa ngưng kết thành mười cỗ chân hỏa đồng thời phóng tới mười đạo bóng đen.
Ngay tại Tề Nhạc cho là mình ra tay rất tốt thì mười đạo bóng đen trước mặt chân hỏa Kỳ Lân đột nhiên biến mất không hề báo hiệu. Ngay cả Tề Nhạc cũng không biết là chuyện gì xảy ra, bởi vì tinh thần lực của hắn căn bản không cách nào khóa chặt sinh vật đặc thù không có bất kỳ khí tức sinh mệnh ba động, hoặc là nói chúng là tử vật.
Chuyện gì xảy ra? Làm sao chúng lại đột nhiên biến mất, chân hỏa thu liễm, sắc mặt của Tề Nhạc lập tức trở nên có chút khó coi. Hiển nhiên không phải là bị chính mình hủy diệt. Chẳng lẽ chúng cũng có năng lực di chuyển tức thời sao? Nếu là như vậy, những hắc ảnh này thật là đáng sợ.
Tề Nhạc thở sâu, để cho tâm tình của mình trở nên bình tĩnh một ít. Hắn hiện tại đã là một người đàn ông nghiêm túc, không còn thanh niên tuổi trẻ bồng bột nữa rồi. Tốt, các ngươi không phải biến mất sao? Chắc chắn đang muốn đánh lén ta. Đã như vậy, ta sẽ không cho các ngươi có bất kỳ cơ hội đánh lén, ta cũng không tin dưới tình huống sát thương đại lượng Tộc Cửu Lê Nhân, các ngươi sẽ không tái xuất hiện.
Nghĩ tới đây, khóe miệng của Tề Nhạc hơi nhếch lên, quang mang toàn thân màu đỏ rực bỗng nhiên sáng lên, dấu vết hình thoi màu đỏ chỗ mi tâm lập tức phát ra ánh sáng phát ra rực rỡ, Kỳ Lân Xích bỗng nhiên xuất hiện. Quần áo trên người hắn bị rách nát biến mất, Kỳ Lân giáp bao trùm mỗi một tấc trên thân thể hắn. Kỳ Lân Xích xuất hiện, nhất thời làm Tề Nhạc đã trở thành tiêu điểm của toàn trường. Dù sao, trong bóng tối hắc ám, Tề Nhạc mặc Kỳ Lân giáp màu đỏ rực nhìn vô cùng rõ ràng.
Quang mang nhàn nhạt hiện lên trong mắt của Tề Nhạc, dưới tình huống toàn lực thúc dục Vân Lực, thần kinh thị giác của hắn trở nên rõ ràng hơn, đã có thể phân biệt quanh ảnh mơ hồ. Kỳ thật, chính hắn cũng không biết là hắn mù là vì Văn Đình chết đi, bi thương quá độ mà thành. Sau khi tới được thời kì Viễn Cổ Cự Thú, tự nhiên năng lượng tại đây phong phú thời đại kia của hắn, mà bản thân năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên có thể không ngừng cải tạo cùng chữa trị thân thể, trong quá trình tu luyện không ngừng, thị lực của Tề Nhạc cũng đã bắt đầu dần dần khôi phục, chỉ cần hắn tiếp tục tu luyện, không bao lâu nữa là hai mắt có thể khôi phục lại ánh sáng.
Kỳ Lân Xích đối với chân hỏa Kỳ Lân có tác dụng tăng phúc rất mạnh, hơn nữa có thể nói bản thân nó chính là chân hỏa Kỳ Lân. Vì thế, sau khi quyết định dùng Kỳ Lân Xích, Tề Nhạc không hề đi phòng bị bóng đen nữa, hắn bay lên hướng đám Tộc Cửu Lê phóng xuống. Trong tay Kỳ Lân huyễn lập tức biến hóa thành một thanh Cự Kiếm đồng dạng Hiên Viên Kiếm, Kỳ Lân Tí cầm Cự Kiếm trực tiếp nhào vào bên trong đám người Tộc Cửu Lê.
*****
Đối mặt với nhân loại, những hung nhân Tộc Cửu Lê cơ hồ là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi đấy, nhưng mà khi bọn hắn đối mặt với Tề Nhạc thì không còn ưu thế đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi đã biến hóa.
Trường kiếm cực lớn được năng lượng của chân hỏa Kỳ Lân thôi thúc, bởi vì những ngày này đặc biệt chú ý tu luyện các loại Vân Lực của mình, chân hỏa Kỳ Lân của Tề Nhạc so trước kia càng thêm ngưng tụ, mỗi một kiếm chém ra đều mang theo một đạo hỏa long cự đại, những nơi nó đi qua tất nhiên sẽ có người Tộc Cửu Lê không may dính phải. Có Tề Nhạc gia nhập, lập tức trận doanh Tộc Cửu Lê nhấc lên một hồi gió tanh mưa máu. Từ lúc bắt đầu chiến đấu đến bây giờ, hắn ít nhất đã thu hoạch mấy trăm tánh mạng của Tộc Cửu Lê Nhân.
Theo chiến đấu mà kéo dài, Tề Nhạc đã phát hiện bốn người Minh Minh bởi vì năng lượng tiêu hao mà bị vài tên Na Thôn gia nhập khiến họ vất vả. Hắn biết rõ thời cơ đã đến, tạm thời không đi quản những hắc ảnh kia, Cự Kiếm vờn quanh thân thể một vòng cắt bốn gã binh sĩ Tộc Cửu Lê thành tám đoạn, ngay sau đó hắn ngửa mặt lên trời gào to một tiếng phát ra tín hiệu cho Như Nguyệt ở phía xa.
Lúc này, số lượng binh sĩ Tộc Cửu Lê leo lên hạp cốc đã vượt qua ba nghìn. Mà số lượng chết trong tay Tề Nhạc đã tiếp cận gần một nghìn. Bởi vì nhân số dày đặc làm cho tốc độ di chuyển của Dịch An nhanh hơn, mà Hồ Quang tuy rằng thân thể trơn trượt, nhưng năng lượng hắn tiêu hao không nhỏ vì sử dụng nhiều nọc độc. Hiện tại tốc độ tổn thương cũng giảm bớt một ít. Nhưng ngay cả như vậy, công kích âm tàn của họ vẫn làm cho binh sĩ Tộc Cửu Lê phẫn nộ đỏ tròng mắt. Minh Minh cùng Từ Đông không hề còn dễ dàng như vừa rồi nữa, bốn phương tám hướng đều bị địch nhân xông tới, lúc này hai người đưa lưng về phía nhau đối mặt với địch nhân phát động công kích. Mỗi một lần Từ Đông công kích đều trở nên dị thường vững chắc. Mà hai tay của Minh Minh giống như hai thanh đao cực lớn, Tu La Thiết Sí Công được nàng phát huy nhuần nhuyễn, tuy rằng không giống Cự Kiếm của Tề Nhạc thu hoạch tánh mạng, nhưng mỗi một lần cũng có thể làm cho ít nhất một gã Tộc Cửu Lê binh sĩ thân thụ thương nặng. Nếu như không phải bởi vì lân giáp trên người những binh lính này quá cứng rắn thì Minh Minh cũng sẽ không tiêu hao nhiều năng lượng như vậy.
Ba nghìn binh sĩ Tộc Cửu Lê bị diệt một ngàn mà đối thủ cũng chỉ có năm người, đối với Tộc Cửu Lê mà nói, tuyệt đối là cực kỳ rung động. Loại tình huống này chỉ khi cách đây không lâu Thần Thú Vương cùng các thần thú công tới thì mới xuất hiện. Chỉ có điều Thần Thú Vương dừng lại thời gian rất ngắn. Vì thế cũng không mang cho Tộc Cửu Lê tổn thương quá lớn. Lúc này đám người Tề Nhạc không hề cố kỵ mà giết chóc đã làm cho người Tộc Cửu Lê đều đỏ tròng mắt.
Khi tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu lặng lẽ xuất hiện cánh sườn của Tộc Cửu Lê, chiến cuộc lập tức trở nên càng thêm gay cấn. Các đội viên tiểu đội Sinh Tiếu không có vũ khí, nhưng mà các loại năng lực đặc thù tầng tầng lớp lớp đều tạo ra lực sát thương đối với Tộc Cửu Lê. Nhất là các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần xông lên phía trước nhất giống một thanh đao nhọn, cắm thật sâu vào bên trong trận doanh của địch nhân.
Những thanh niên đến từ đông phương tứ đại gia tộc, bất luận là Trầm gia Mộc hệ dị năng hay là Từ gia hỏa hệ, Chu gia kim hệ cùng Lạc gia thủy hệ lúc này đề phát huy ra lực công kích mạnh nhất. Tựa như tiến nhập một thế giới Ma Huyễn, không trung là các loại thực vật gai nhọn hoắt bay tứ tung, năng lượng Địa Hỏa diễm nóng rực, băng trùy bén nhọn cùng thủy thuộc tính năng lượng cho người ta trì trệ cùng với lực công kích cực kỳ sắc bén của kim hệ năng lượng. Nhân số gia tăng khiến cho chiến đấu lập tức trở nên đơn giản.
Tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu, không, hiện tại phải nói là quân đoàn Sinh Tiếu dùng trận hình tam giác giống như đao nhọn đâm vào trong lòng quân đội Tộc Cửu Lê. Mà lưỡi đao nhọn chính là Phách Vương Long Hải Như Nguyệt.
Như Nguyệt đã đợi gần nửa ngày, bên kia sớm đã hò hét ngập trời khiến cho nàng không thể kềm nén nổi. Tuy rằng sau khi theo Tề Nhạc, tính tình của nàng trở nên tốt hơn nhiều. Nhưng tính cách nữ vương trời sinh khiến cho trên người nàng có một loại bá khí bậc cân quắc (phụ nữ) không thua đấng mày râu. Lúc này ở trong chiến đấu, nàng hoàn toàn phát huy ra sức chiến đấu cường đại. Một người xông lên phía trước nhất, hoàn thành giai đoạn thứ hai Bản Chúc Tương Dị Hóa, Long lân màu trắng trên người nàng cực kỳ dày đặc, hai tay xuất hiện những long trảo cực lớn dài ba mươi phân lóe ra quang mang oánh sánh. Binh sĩ Tộc Cửu Lê vọt tới trước người của nàng lập tức bị long trảo vô cùng sắc bén phân thây.
Như Nguyệt căn bản là không cần lo lắng hai cánh có thể hướng chính mình phát động công kích hay không. Vị cao thủ trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cực kỳ cường hãn thủ hộ hai bên trái phải của nàng, là Sư Ngao Quản Bình, với tư cách là Chiến Sĩ Sinh Tiếu Cẩu, hắn lại có sức chiến đấu của sư tử. Công kích cường hoành khiến cho trên người binh sĩ Tộc Cửu Lê không ngừng truyền đến thanh âm cốt cách vỡ vụn. Mà bên kia thì là Hãn Mã Xương Kiệt, công kích của hắn không kém Quản Bình một chút nào.
Xương Kiệt là một người rất thích truy cầu lực lượng, mấy ngày nay, theo sau mọi người khắc khổ huấn luyện, hắn trả giá vô cùng lớn. Cũng chính là bởi vì như thế, hắn lấy được cũng rất nhiều lợi ích. Hắn hiện tại đã đột phá cảnh giới sáu vân cũng có thể sử dụng giai đoạn thứ hai Bản Chúc Tương Dị Hóa rồi.
Giai đoạn thứ hai dị hóa của hắn không giống những người khác. Người khác không phải sinh trưởng ra bộ lông chính là lân giáp, hoặc là sừng trên đầu, nhưng mà Bản Chúc Tương Dị Hóa của Xương Kiệt xuất hiện là cơ bắp cứng rắn hơn cả đá hoa cương. Hắn lúc này, thân thể bành trướng tiếp cận bốn mét, bả vai cực kỳ rộng lớn, cơ bắp trên người như là từng khối sắt nguội. Mỗi một quyền một cước đều phát ra tiếng rít chói tai, từ thân thể cường hoành mà xét thì chỉ có Sư Ngao Quản Bình mới có thể so sánh với hắn. Hai người một trái một phải hộ vệ lấy, lực công kích cường hoành của Như Nguyệt hoàn toàn phát huy ra ra, bạch sắc quang mang óng ánh của Phách Vương Long kéo xuống, một mảnh huyết nhục bay tứ tung.
Công kích của quân đoàn Sinh Tiếu vừa mới xuất hiện Tộc Cửu Lê có chút bối rối, nhưng chỉ có điều mấy lần thời gian hô hấp đi qua, Như Nguyệt cũng đã mang theo mọi người vọt lên đi vào, lập tức tạo thành lực sát thương làm cho trên trăm tên binh sĩ Tộc Cửu Lê hung tàn đã mất đi tánh mạng. Các thành viên Tiểu đội thập nhị Sinh Tiếu tiến vào trong nội bộ địch nhân thì bắt đầu phân tán thành tiểu đội nguyên bản. Lúc này đây, đám người không có cùng thành viên gia tộc tụ hợp, mà là phối hợp với tiểu đội mình. Được các loại năng lượng phối hợp với nhau, đem công kích phát huy đến cực hạn. Mộc hệ năng lượng quấn quanh có thể hạn chế công kích của binh sĩ Tộc Cửu Lê thủy hệ kỹ năng có thể ngăn cản công kích của đối phương.
*****
Mà kim hệ cùng hỏa hệ tức thì có thể mang đến tổn thương cho đối thủ. Trong lúc nhất thời tất cả tiểu đội phối hợp phi thường ăn ý. Đám người dùng số lượng mười người thường thường có thể nhốt nhiều địch nhân lại rồi sau đó hủy diệt từng tên một. Mười hai tiểu đội trước đó dùng trận hình tam giác trùng kích, hiện giờ đã biến thành một cái hình tròn giống những cái lưỡi cưa lớn không ngừng cắt địch nhân ở xung quanh. Mỗi khi có tiểu đội nào bị đối phương công kích mạnh mẽ thì toàn bộ trận hình sẽ xoay tròn cường thế đẩy lùi địch nhân.
Tề Nhạc đã sớm chứng kiến tiểu đội Sinh Tiếu xông tới, trong mắt toát ra một tia nụ cười thản nhiên, hắn hét lớn một tiếng:
- Thập Nhị Sinh Tiếu trở về vị trí cũ.
Hắn hò hét một tiếng để cho đám người Minh Minh cùng Từ Đông nghe thấy.
Bất luận là trận hình tam giác trùng kích hay là trận hình vòng tròn cự xỉ (răng cưa) đều là do mọi người cùng nhau nghiên cứu. Mà từng trận hình, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đều có được tác dụng bất đồng. Như trận hình vòng tròn trước mắt thì cần các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần phối hợp tác chiến lẫn nhau. Tuy rằng hiện tại thiếu đi bốn Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, nhưng bốn tiểu đội do Thương Băng, Tuyết Nữ, Cơ Đức cùng Thực Vật Hồn tạm thời với tư cách là đội trưởng. Nhưng bọn hắn dù sao không phải Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hơn nữa thực lực của Thương Băng cùng Cơ Đức hơi yếu một chút, sự ăn ý không bằng các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng các đội viên. Vì diễn luyện trận hình, đồng thời cũng tăng cường tính phối hợp của các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, vì thế, Tề Nhạc mới lập tức để cho đám người Minh Minh trở về vị trí cũ.
Nghe được thanh âm của Tề Nhạc Minh Minh cùng Từ Đông lập tức đem công kích của mình tăng lên, hai người đồng thời đem giai đoạn thứ hai Bản Chúc Tương Dị Hóa tăng lên tới cực hạn, chỉ thấy một mảnh lông vũ bảy màu bay lượn, binh sĩ Tộc Cửu Lê chung quanh đau nhức kêu cha gọi mẹ. Minh Minh đã cùng Từ Đông bay lên, mà Dịch An thì cực kỳ cơ linh nhảy lên thật cao, nhẹ nhàng linh hoạt nhảy lên lưng Từ Đông. Về phần Hồ Quang dùng sự trơn trượt của hắn thì cơ hồ không thể nào bắt được hắn. Sau một hồi chui tới chui lui đã thoát khỏi binh sĩ Tộc Cửu Lê bao vây.
Ngay tại thời điểm Minh Minh, Từ Đông cùng Dịch An ba người còn trên không trung không cùng tiểu đội mình tụ hợp thì dị biến đột nhiên xuất hiện, mười đạo bóng đen trước đó Tề Nhạc công kích không hề báo hiệu xuất hiện chung quanh thân thể họ, quang mang màu xanh sẫm trong chớp mắt đem ba người cuốn vào trong đó.
Năng lượng tràn ngập tính ăn mòn lập tức khiến ba người hoảng sợ. Hơn nữa, những hắc ảnh này còn phóng xuất ra một cỗ năng lượng màu đen phiêu hốt bất định, từ trên bầu trời nhìn lại, sau khi năng lượng xuất hiện, trong nháy mắt hết thảy đều phảng phất chỉ còn một mảnh đen sẫm.
Tề Nhạc đã sớm phòng bị những thứ này, ở trước mắt hắn tuy rằng không cảm thụ được khí tức của mười bóng đen, nhưng mà hắn và Minh Minh linh hồn tương liên ah! Vừa nhìn thấy đám người đã bị công kích, lập tức Tề Nhạc làm ra phản ứng. Văn Đình đã bởi vì chính mình mà chết, Tề Nhạc tuyệt không để cho nữ nhân của mình chịu tổn thương thêm nữa.
Năng lượng nóng rực phóng lên trời, Tề Nhạc căn bản không có để ý tới binh sĩ Tộc Cửu Lê chung quanh thân thể công kích mình, hắn ngạnh sanh phóng lên trời, sau một khắc, quang mang màu đỏ sậm bỗng nhiên bao phủ toàn bộ một mảng lớn.
Nhóc con, các ngươi không phải sẽ tàng hình sao? Ta xem các ngươi còn ẩn náu như thế nào trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp của ta. Vì cơ hội này Tề Nhạc đã chờ mất nửa ngày, thời điểm hắn phóng thích Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp là dùng Minh Minh làm trung tâm. Căn bản là không sợ đối phương không có ở trong phạm vi. Cùng lúc đó chân hỏa Kỳ Lân bành trướng cũng đã phóng lên trời, năng lượng Sinh Tiếu hổ Từ Đông phát ra hoàn toàn hóa giải tính ăn mòn của công kích đánh tới.
Trong thế giới màu đỏ sậm, mười đoàn màu xanh sẫm quang mang đặc biệt bắt mắt, đám người hiển nhiên đều bởi vì không gian đột nhiên xuất hiện mà giật mình. Nhưng mà giật mình cũng đã đã chậm, ở trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, Tề Nhạc chính là chúa tể của hết thảy. Ngay cả Ngưu Ma Vương đều đã bị thua thiệt, chớ nói chi là những thứ quỷ mị này.
Ở trong Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp đột nhiên biến thành Liệt Hỏa Địa Ngục, khắp nơi đều là thiêu đốt chân hỏa Kỳ Lân Tề Nhạc dùng hiệu quả tăng phúc của Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp trải chân hỏa Kỳ Lân của mình ra. Tuy rằng chỉnh thể lực công kích có chỗ hạ thấp. Nhưng mà hắn có thể thông qua năng lực của Tu Di Giới Tử trong trận thu nhỏ lĩnh vực lại dưới trình độ nhỏ nhất. Đồng thời, hắn dùng lĩnh vực truyền tống năng lực đem bốn người Minh Minh đưa vào bên trong quân đoàn Sinh Tiếu. Hiện tại, hắn cũng có thể yên lòng thu thập những gia hỏa tựa như quỷ mị này rồi.
Năng lượng màu xanh sẫm bị chân hỏa Kỳ Lân công kích đến nổi lên sóng gió kịch liệt, thậm chí còn phát ra từng tiếng thét lên chói tai, nhưng mà sương mù màu xanh sẫm lại trở nên càng ngày càng ảm đạm. Tầng tầng khí tức tà ác bị chân hỏa Kỳ Lân đốt cháy không ngừng bong tróc ra. Tề Nhạc kinh ngạc phát hiện, chúng không phải là hoàn toàn không có hình thể, khi sương mù màu xanh sẫm bên ngoài thân thể trở nên càng lúc càng mờ nhạt thì một đám thân thể màu đen thấp bé xuất hiện trong tầm mắt của Tề Nhạc. Đây quả thật là đã không thể dùng ngôn ngữ để diễn tả. Nhìn bộ dáng của chúng, một đám thân cao chưa tới một mét, giống như xương sườn. Hoàn toàn là xương bọc da, con mắt màu xanh lá u lãnh, toàn thân cao thấp lại không có có một chút khí tức tánh mạng, mà là hoàn toàn tử tịch.
Cuối cùng là vật gì? Trong lòng của Tề Nhạc không khỏi có chút nghi hoặc. Cảm giác là người, nhưng người có cái dạng này sao? Chẳng lẽ là Tộc Cửu Lê giở trò gian trá gì? Mặc kệ, chờ đi về hỏi mẹ a. Người có lẽ sẽ biết đấy.
Chân hỏa Kỳ Lân đem sương mù màu xanh sẫm hoàn toàn đốt rụi, nhưng kỳ quái chính là thân thể đen kịt lại cũng không e ngại chân hỏa Kỳ Lân, trong miệng đám người phát ra từng tiếng thét lên lại hướng phía Tề Nhạc đánh tới. Bất quá, những gia hỏa này không có năng lượng, cho dù không sợ chân hỏa Kỳ Lân làm sao có thể xúc phạm tới Tề Nhạc. Bắt một tên trở lại là đủ rồi, nơi này có mười tên mà. Tề Nhạc không phải là thiện nam tín nữ gì. Kỳ Lân huyễn biến thành vô số bóng kiếm, sau một khác ám hồng sắc quang mang thu liễm, ngoại trừ cuối cùng một kẻ quỷ mị bị Tề Nhạc dùng bổn nguyên năng lượng phong ấn thu nhập Kỳ Lân Châu ra thì chín tên còn lại đã bị hoàn toàn bị Kỳ Lân huyễn xoắn thành bột mịn.
Thu hồi Thiên Ky Bách Biến Tuyền Ki Giới Pháp, Tề Nhạc phiêu phù ở giữa không trung quan sát thế cục phía dưới. Lúc này, đã có càng nhiều binh sĩ Tộc Cửu Lê từ bên trong hạp cốc xông ra. Bất quá bên cạnh hạp cốc có rất nhiều khu rừng rậm rạp, số lượng Tộc Cửu Lê Nhân cùng thân hình cao lớn một khi càng nhiều, sẽ rất khó thi triển.
*****
Ngược lại quân đoàn Sinh Tiếu thể hiện hiệu quả rất mạnh của trận hình vòng tròn răng cưa. Thập Nhị Sinh Tiếu tiểu đội dưới sự dẫn dắt của đội trưởng đem công kích của mình hoàn toàn phát huy ra, không ngừng có binh sĩ Tộc Cửu Lê khi bọn hắn thắt cổ mà tử vong.
Mà nhìn lân phiến kiên cố trên người binh sĩ Tộc Cửu Lê, các đội viên tiểu đội Thập Nhị Sinh Tiếu mình cũng có chút khó có thể tưởng tượng loại sinh vật này cường đại đến như thế lại không ngừng mất đi tánh mạng trong tay của mình. Đây chính là hiệu quả của tập huấn a. Đã có năng lượng dồi dào làm hậu thuẫn, lực lượng đám người bộc phát mười phần, hoàn toàn có thể phát động công kích nhiều lần, mà khi bất cứ người nào trong bọn hắn gặp được nguy hiểm, đội trưởng sẽ kịp thời xuất hiện giải quyết nguy hiểm khiến cho sức chiến đấu của tiểu đội Sinh Tiếu phát huy ra cực đại. Kinh nghiệm thực chiến của mỗi một đội viên cùng tự tin đều đang không ngừng tăng lên.
Cảm thụ được phía dưới giết tới rung trời lở đất, trong lòng của Tề Nhạc không khỏi thầm than, ở nơi này là quân đoàn Sinh Tiếu ah! Rõ ràng chính là một quân đoàn tử vong. Đối mặt Tộc Cửu Lê cường hoành còn có thể có hiệu quả như vậy, nếu như hiện tại bọn hắn đối mặt nhân loại bình thường. Chỉ sợ xem như mấy vạn người cũng không cách nào ngăn cản bước chân tiến lên của họ.
Quân đoàn do cường giả hợp thành đúng là không giống nhau. Nếu như không phải bởi vì chỉ có trong chiến đấu chân chính mới có thể tăng lên thực lực của những đội viên này lực, Tề Nhạc cũng không muốn để cho trên người bọn họ nhiễm quá nhiều máu tươi. Bất quá bây giờ xem ra, đã trải qua vài ngày trước tra tấn, bọn thuộc hạ của chính mình tâm chí tựa hồ cũng trở nên phi thường kiên định. Trước mắt giết chóc cũng không khiến cho bọn hắn nương tay, điểm này khiến cho Tề Nhạc phi thường hài lòng.
Tề Nhạc không có tham gia chiến đấu nữa. Hắn đã đem vấn đề mấu chốt giải quyết, mà lần này hắn cũng không phải dẫn đầu quân đoàn Sinh Tiếu của mình đến hủy diệt Tộc Cửu Lê, không nói trước Tộc Cửu Lê tiềm ẩn thực lực mạnh bao nhiêu. Cho dù đám người có thể làm được, Tề Nhạc cũng sẽ không làm như vậy. Cũng không phải có nghĩ cách ích kỷ, mà là hắn không hy vọng chính mình phá hư cân đối của cái thế giới này.
Thời kỳ Viễn Cổ Cự Thú dù sao cũng là cơ sở của thời đại kia của chính mình, một khi cải biến lịch sử, như vậy chỉ sợ thời đại kia của mình cũng sẽ tùy theo cải biến. Đây tuyệt đối không phải kết quả mà Tề Nhạc muốn thấy. Vì thế, mục đích hắn lần này tới là luyện binh, mà không phải hủy diệt Tộc Cửu Lê. Tộc Cửu Lê bị hủy diệt là do nhân loại làm ra, mình cũng chỉ có thể cung cấp trợ giúp nhất định là làm suy yếu một ít thực lực của Tộc Cửu Lê mà thôi.
Cũng chính bởi vì vậy, quân đoàn Sinh Tiếu của Tề Nhạc mới không có triệu hồi ra Kim Sí Đại Bằng Điêu, cũng không có sử dụng bất kỳ vũ khí nào. Điều này làm thương vong của binh sĩ Tộc Cửu Lê trở nên nhỏ hơn rất nhiều.
Thời điểm Tề Nhạc đang quan sát chiến đấu thì hắn đột nhiên chứng kiến, từ phương hướng hạp cốc, ba thân thể cự đại phiêu nhiên bay lên, thân thể của bọn hắn nhìn bề ngoài vô cùng khổng lồ, dáng người lại cao tới 10m trở lên, động tác leo lên nham bích cũng cực kỳ quái dị.
Không ngờ là dùng tay chân trực tiếp cắm vào bên trong nham thạch, đây không phải là lực lượng cường đại có thể làm được. Chắc hẳn, đây là cấp bậc cường giả Na Lê của Tộc Cửu Lê rồi. Chứng kiến Na Lê xuất hiện, Tề Nhạc ngược lại hưng phấn lên. Bởi vì phía dưới những người Tộc Cửu Lê Nhân rất khó tạo nên áp lực lớn với quân đoàn Sinh Tiếu, thậm chí ngay cả Na Thôn cũng không cách nào làm được. Dù sao, quân đoàn Sinh Tiếu hơn một trăm người do mười hai Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần dẫn theo, Na Thôn cũng không thể đối với bọn họ sinh ra uy hiếp cực lớn. Mà ba Na Lê xuất hiện, hiển nhiên là có thể cải biến chiến cuộc. Khí tức năng lượng trên người bọn họ, thậm chí có thể nói tiếp gần cấp bậc hung thú vạn năm rồi, đối thủ như vậy hiển nhiên la đối tượng luyện binh tốt nhất. Riêng sát khí trên người Na Lê cùng bộ dạng xuất hiện đã để quân đoàn Sinh Tiếu cảm thấy uy hiếp cực lớn.
Tề Nhạc lần đầu tiên nhìn thấy Na Lê. Từ bề ngoài thân thể Na Lê không chỉ cao hơn Na Thôn rất nhiều, màu sắc lân giáp trên người bọn họ cũng bất đồng với Na Thôn.
Màu sắc lân giáp của Na Thôn không khác gì lắm với Tộc Cửu Lê Nhân bình thường, chỉ là màu xanh lá hơi đậm một chút. Mà Na Lê lại hoàn toàn không giống nhau, trên người bọn họ có lân giáp màu đỏ sậm, con mắt cũng đồng dạng là màu đỏ sậm, toàn thân cao thấp tràn đầy sát khí và khát máu. Nhưng mà đám người tuyệt không tục tằng như mặt ngoài, ba gã Na Lê vừa xuất hiện ngôn ngữ Tộc Cửu Lê không ngừng từ trong miệng đám người hô lên, các chiến sĩ Tộc Cửu Lê xung quanh quân đoàn Sinh Tiếu lui về phía sau tạo nên một mảnh đất trống làm cho chiến sĩ Sinh Tiếu không cách tiếp tục đồ sát bọn họ.
Ba gã Na Lê chậm rãi sắp xếp tiến vào, thủ hạ tự nhiên tránh ra tạo cho bọn hắn một con đường, trong mắt Na Lê lóe ra ánh sáng màu đỏ sâu kín, một tên trong đó nhìn chăm chú lên Tề Nhạc giữa không trung, mà hai tên còn lại đi về phía trước. Na Thôn tập trung đến phía sau bọn họ, tổng cộng có tám gã. Trước đó năm gã bị Tề Nhạc giết có thể nói đối với Tộc Cửu Lê là một đả kích không nhỏ, hiện tại bọn hắn hiển nhiên không hy vọng kích phá nữa. Binh sĩ Tộc Cửu Lê mặc dù nói không có trận hình chỉnh tề, nhưng hung hãn chi khí vẫn không có bởi vì đồng bạn chết đi mà có chút yếu bớt, nguyên một đám toàn thân phóng thích ra khí tức hung hãn, không hổ là hậu nhân của hung thần Xi Vưu Viễn Cổ thời đại.
Ba gã Na Lê đi thẳng đến địa phương khoảng cách quân đoàn Sinh Tiếu 20m mới ngừng lại. Thân thể đám người cao tới 10m mang lại cho các chiến sĩ quân đoàn Sinh Tiếu áp lực cực lớn, cánh tay bọn hắn cũng còn to hơn thân cây. Huyết sắc năng lượng Trên người cực kỳ bành trướng, mùi vị tanh hôi không ngừng từ trên người Na Lê phát ra, ánh mắt của bọn họ cũng trở nên càng ngày càng cuồng dã.
Tề Nhạc lẳng lặng nhìn ba gã Na Lê, cùng đợi xem bọn hắn muốn làm gì. Nhìn Tề Nhạc, trong mắt Na Lê tràn đầy quang mang cừu hận, hắn dùng ngôn ngữ của Thổ Tộc nói:
- Các ngươi là người phương nào?
Thanh âm của hắn ông ông cộng hưởng, toàn bộ hạp cốc đều không ngừng truyền ra âm phản xạ mãnh liệt.
Tề Nhạc lạnh nhạt nói:
- Không thấy rõ trang phục của chúng ta sao? Chúng ta chính là người của Tộc Thổ.
Ánh mắt Na Lê từ trên người Tề Nhạc chuyển sang những người khác, hắn lắc đầu, nói:
- Không, các ngươi không phải người Tộc Thổ. Tộc Thổ không phải có bộ dạng như thế này. Nhưng bất luận các ngươi là người nào, hôm nay giết nhiều tộc nhân của chúng ta như vậy thì chính là cừu nhân của Tộc Cửu Lê chính là chúng ta. Ta muốn cho các ngươi trở thành đồ ăn của Tộc Cửu Lê vĩ đại.
← Ch. 228 | Ch. 230 → |