Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 231

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 231: Đấu Chuyển Di Tinh trong Hiên Viên Bát Kiếm
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Nhận được Tề Nhạc phân phó, Như Nguyệt biết là nên rời đi, trong miệng phát ra một tiếng long ngâm tràn ngập khí phách. Đồng thời giai đoạn thứ hai của Bản Chúc Tương Dị Hóa, nàng rốt cục thi triển ra Thần Long Biến cường đại nhất của chính mình.

Bạch Long cực lớn bỗng nhiên xuất hiện, cái đuôi hất lên, ngạnh sanh đánh lui một gã Na Lê. Long Dực Thôi Tinh mang theo bạch sắc quang điểm khổng lồ bay lả tả chung quanh quân đoàn Sinh Tiếu. Trong tiếng kêu đau đớn của binh sĩ Tộc Cửu Lê, thế công tạm thời bị át chế trụ.

Như Nguyệt hét lớn một tiếng:

- Triệu Hoán Sử Lệnh.

Không chút lựa chọn thi hành mệnh lệnh của thượng cấp đã trở thành một truyền thống tốt đẹp, các đội viên thậm chí không hề nghĩ ngợi, lập tức liền triệu hồi ra Kim Sí Đại Bằng Điêu thuộc về mình từ trong cơ thể. Trong lúc nhất thời, quang mang màu vàng bỗng nhiên đại thịnh, khí tức biến hóa của trên trăm đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu xuất hiện mang đến khiến cho binh sĩ Tộc Cửu Lê dừng lại một chút, không dám tùy tiện công kích.

Đột nhiên xuất hiện nhiều Kim Sí Đại Bằng Điêu như vậy, đừng nói Na Lê phụ trách chỉ huy phía dưới, coi như là Xi Vưu chiến đấu trên không trung cùng Tề Nhạc cũng không khỏi biến sắc. Hắn đối với hung thú cực kỳ quen thuộc, quan hệ cùng hung thú lại rất không tầm thường, đột nhiên xuất hiện nhiều hung thú như vậy, hơn nữa còn là thuộc về trận doanh nhân loại, hắn thật sự không rõ là đã chuyện gì xảy ra.

Như Nguyệt dựa theo Tề Nhạc phân phó, không để cho các đội viên chỉ huy Kim Sí Đại Bằng Điêu tiến hành công kích. Sau khi chấn nhiếp đối thủ thì nàng vội vàng gọi mọi người lên tọa kỵ của mình, chiến sĩ sinh tiếu không có Sử Lệnh thì không có năng lực phi hành. Từng người của tiểu đội mình tuyển ra một Kim Sí Đại Bằng Điêu cường tráng nhất ngồi lên, theo Như Nguyệt ra lệnh một tiếng, trên trăm đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu lập tức bay lên cao.

Tộc Cửu Lê dù hùng mạnh nhưng bọn họ cũng chỉ là lấy thân thể loài người tiến hóa thành dạng này, không phải là không thể được. Khi bọn họ kịp phản ứng định ngăn cản mọi người cất cánh, Thần Long do Như Nguyệt biến thành cùng với Tiểu Phụng Hoàng do Minh Minh hóa thành ở sau lưng cô cùng Long Phượng hợp minh, tạm thời ngăn cản công kích của người tộc Cửu Lê. Lợi dụng thời gian ngắn ngủi này, Kim Sí Đại Bằng Điêu phát huy ra năng lực Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lý của mình, trong khoảnh khắc đã đem đội chủ lực của quân đoàn Sinh Tiếu rời khỏi chiến trường.

Giết địch mấy nghìn mà chẳng hề tổn thất một ai, đây e là tình huống chưa từng xuất hiện trong trận chiến giữa loài người và tộc Cửu Lê.

Trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia sáng nhàn nhạt. Nhận ra đồng đội đã rời đi, lúc này tâm tình hắn càng thêm thả lỏng. Tuy biết mình không phải đối thủ của Xi Vưu, nhưng trong lòng Tề Nhạc lại chẳng có chút lo lắng nào. Cho dù có không đánh lại được thì chẳng lẽ thời điểm cuối cùng lại không bỏ chạy được?

Xi Vưu phẫn nộ rồi! Y mặc dù có năng lực ngăn cản Kim Sí đại bàng bay đi, nhưng y cũng không dám tùy tiện xuất hiện trước mặt hơn trăm con Kim Sí đại bàng đang bay tập thể kia. Loại mãnh thú thượng cổ này dù sao cũng cực kỳ hung hãn, đã vậy bên người còn có kẻ địch có được Hiên Viên kiếm đang như hổ rình mồi thế kia, ai biết kết quả sẽ thế nào? Bởi thế lửa giận của Xi Vưu chỉ có thể trút lên người Tề Nhạc trước mặt này.

Ánh sáng màu bạc như lưỡi đao lóe lên, Xi Vưu vung Bàn Cổ phủ lên, dưới ánh sáng của thân phủ chiếu xuống, thân thể y như được phủ một tầng bạc. Ánh sáng năng lượng khổng lồ khiến Xi Vưu trông càng thêm mạnh mẽ. Đám thuộc hạ của Xi Vưu không thể đuổi theo quân đoàn Sinh Tiếu, lúc này cả đám đều ngẩng đầu lên nhìn vị lãnh tụ trên không trung của mình, cùng đợi Xi Vưu giết chết Tề Nhạc.

Năng lượng của Bàn Cổ phủ như không ngừng tăng lên. Tề Nhạc biết, Xi Vưu đang tức giận thế kia, sợ là sẽ thi triển năng lực đặc thù của Bàn Cổ phủ. Tuy không biết y sẽ thi triển cái gì, nhưng dùng chân để nghĩ cũng biết nó nhất định là thủ đoạn công kích siêu cấp ngang với Hiên Viên Bát Kiếm. Hiện giờ dù Tề Nhạc có cơ hội chạy nhưng hắn không muốn chạy, bởi vì hắn còn có cơ hội thử một lần. Trong lúc cùng thi triển tuyệt chiêu, rốt cuộc hắn với Xi Vưu chênh lệch bao nhiêu? Có cơ hội thắng y hay không?

Lân giáp màu đen trên toàn thân bắt đầu biến hóa, ánh mắt Tề Nhạc cũng ngưng trọng lại. Năng lượng khổng lồ tăng lên chỉ trong chớp mắt, lúc này thứ hắn có thể làm chỉ là dùng thực lực mạnh mẽ nhất của mình thôi.

Một tầng sáng màu đỏ sậm bao phủ lên người. Thiên Ky Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp không chỉ có thể ứng dụng phạm vi lớn mà còn có thể tác dụng trực tiếp lên cơ thể mình, đây là điều mà Tề Nhạc tìm ra trong khoảng thời gian tu luyện này. Lĩnh vực Thiên Ky Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp này có rất nhiều biến hóa, mà thứ Tề Nhạc thích nhất chính là tăng phúc năng lượng. Khi hắn tăng lên cấp Bẩy Vân, chân chính cảm nhận được sự huyền bí của giới pháp Thiên Ky Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp, hắn mới phát hiện ra tác dụng tăng phúc này không chỉ có thể sử dụng lĩnh vực phạm vi lớn mà tác dụng lên chỉ bản thân mình cũng phát ra hiệu quả tương tự, hơn nữa một khi phát huy hiệu quả thì không chỉ tăng phúc chính năng lượng mình phóng ra mà còn có thể tiến hành tăng phúc trong năng lượng bên trong mình! Cho nên lúc này trong lòng Tề Nhạc chỉ có một ý nghĩ, tuy hắn không biết mình có thể thành công hay không, hoặc là thành công rồi mà thân thể gánh vác quá lớn, nhưng hắn vẫn quyết định thử một lần. Dù sao được đối mặt với một đối thủ hùng mạnh như vậy là chuyện không dễ có, ở tình huống như vậy mà phát huy ra năng lực cực hạn hơn hẳn lúc trước mình có thể phát huy sẽ cực kỳ tốt cho việc tăng lên thực lực.

Đương nhiên Tề Nhạc cũng không cho là mình nhất định chiến thắng được Xi Vưu. Hắn cẩn thận để lại đường lui cho mình, mà đường lui của hắn chính là Tiểu Bằng.

- Đình Đình, em có nghe thấy tiếng anh không? Mau tỉnh dậy đi, chúng ta cùng chống lại kẻ địch hùng mạnh một lần nữa nào.

Gọi xong, Tề Nhạc hoàn toàn thu tinh thần lực vào trong cơ thể. Hắn lại lấy sừng Kỳ Lân kia làm cơ sở tạo ra một tầng kết giới, tâm hoàn toàn đắm chìm trong năng lượng khổng lồ trong cơ thể mình cùng với cảm giác với Hiên Viên kiếm.

Ánh sáng vàng nhàn nhạt bắt đầu xuất hiện trên thân thể Tề Nhạc. Một tiếng khẽ rên rỉ vang lên, linh hồn Văn Đình lại một nữa thức tỉnh. Cô không nói gì vì cô đã sớm cảm giác được tất cả chuyện xảy ra bên ngoài.

Dòng khí nóng rực thiêu đốt trong lòng, đúng là năng lượng mà Văn Đình để lại cho hắn. Kỳ Lân Xích làm môi giới ẩn ở mi tâm Tề Nhạc chợt bốc cháy, mái tóc bạc dài kia chớp mắt biến thành màu đỏ như lửa. Kỳ Lân châu biến thành màu vàng, Kỳ Lân Xích hình thoi trên trán hắn đột nhiên bắn ra một tia sáng đỏ, chiếu khắp mỗi centimet da thịt hắn chỉ trong khoảnh khắc.

*****

Ngay sau đó, Kỳ Lân kính vỡ vụn từ từ bay ra từ tay trái hắn, Kỳ Lân huyễn bay ra từ tay phải, ba luồng năng lượng đồng thời ngưng tụ tới Kỳ Lân châu. Luồng năng lượng khổng lồ khuếch tán trong nháy mắt. Bốn ánh sáng màu vàng, bạc, đỏ, đen đổi thành từng dải sáng bao phủ thân thể Tề Nhạc.

Mái tóc màu đỏ kia không ngừng mọc dài ra, đến chân mới ngừng lại. Đột nhiên, ánh sáng màu vàng đỏ nháy mắt bùng nổ từ Kỳ Lân châu, dung hợp năng lượng của Tề Nhạc và Văn Đình hình thành một quả cầu ánh sáng lơ lửng trước ngực Tề Nhạc.

Tiếng leng keng vang lên, áo giáp màu vàng đỏ bao trùm trên cơ ngực tráng kiện của Tề Nhạc kia vốn dung hợp hoàn mỹ với Kỳ Lân giáp, ngay sau đó áo giáp kéo dài xuống dưới, lên trên, kéo dài ra giáp lót vai rộng lớn, xuống dưới trùm lên eo Tề Nhạc. Năng lượng khổng lồ lập tức tràn ra, ánh sáng vàng đỏ chảy tới từng ngóc ngách trên thân thể Tề Nhạc, bộ áo giáp màu đỏ vàng cực kỳ hoa lệ hình thành, bao phủ lấy toàn bộ thân thể hoàn mỹ của Tề Nhạc, hơi thở năng lượng khổng lồ không ngừng tràn ra ngoài cơ thể hắn. Trên chiếc áo giáp màu đỏ vàng kia thế nhưng lại xuất hiện những đường vân dài đỏ như máu, như thể có máu tươi đang chảy bên trong. Một đôi cánh màu đỏ vàng đột nhiên xòe ra từ sau lưng Tề Nhạc, đôi cánh đại bàng này vốn rất lớn, bên trên lại lóe lên ánh sáng đỏ vàng, mỗi một chiếc lông màu đỏ vàng đó đều có thể nhìn thấy rõ đường vân. Năng lượng khổng lồ trong chớp mắt tràn ngập, nhưng vẫn chưa kết thúc. Ngay khi đôi cánh màu đỏ vàng xuất hiện, một tầng ánh sáng màu đỏ sậm đột nhiên sáng lên từ sau lưng hắn. Đó là hơi thở năng lượng của Kỳ Lân Ẩn.

Ngay sau đó, ánh sáng đỏ sậm đó chuyển hóa thành một đôi cánh màu đỏ sậm, xuất hiện phía dưới đôi cánh màu đỏ vàng kia. Lại thêm đôi cánh màu đen trước Kỳ Lân giáp dị hóa giai đoạn thứ hai kia, tổng cộng là ba đôi cánh đồng thời xuất hiện sau lưng hắn. Trên cùng là đôi cánh màu đỏ vàng, giữa là đôi màu đen, dưới cùng là đôi cánh Kỳ Lân Ẩn màu đỏ sậm.

Một tầng quang ảnh màu đỏ vàng xuất hiện trước mặt Tề Nhạc, che khuôn mặt hắn lại.

Ánh sáng của mặt trời, mặt trăng và các vì sao phát sáng lên từ người hắn, mang theo tầng tầng quang ảnh nhập vào chiếc giáp màu đỏ vàng này, nhất thời đường vân đỏ như máu trên áo giáp bắt đầu lưu chuyển. Trên tất cả các mặt bóng nhẵn của áo giáp đều xuất hiện hoa văn mặt trời, mặt trăng và ngôi sao.

Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải, đúng là thứ đoạt thiên địa tạo hóa này lấy thân thể Tứ tường vân Hắc Kỳ Lân của Tề Nhạc làm cơ sở, lấy năng lượng Hoạt Xá Lợi của cự thú của Văn Đình làm dẫn, lấy Thiên Kỳ Bách Biến Tuyền Cơ Giới Pháp để tăng phúc, tuy Tề Nhạc chỉ có năng lượng cấp bẩy Vân, nhưng vẫn được hắn dùng ra năng lượng cùng cực này.

Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải cho Tề Nhạc nguồn năng lượng vô cùng khổng lồ. Giờ khắc này, tất cả mệt mỏi khó chịu trong cơ thể đã biến mất, giống như là chỉ còn lại năng lượng không vậy. Hơi thở năng lượng khổng lồ đó khiến Tề Nhạc cũng không khỏi có cảm giác mê say trong lòng. Hắn hy vọng biết bao rằng có một ngày mình có thể chân chính sử dụng năng lực như vậy!

Ánh sáng mặt trời mặt trăng và ngôi sao trên áo giáp không ngừng lóe lên, ba đôi cánh sau lưng cũng không ngừng vỗ, mỗi lần vỗ cánh là lại mang đến năng lượng to lớn hơn cho hắn. Tuy chỉ có thể duy trì một thời gian ngắn, nhưng Tề Nhạc lại biết rõ, mỗi một lần sử dụng Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải sẽ làm mình càng thêm quen thuộc với nó, đồng thời cũng rèn luyện thêm về thời gian dung hợp năng lượng.

Ba đôi cánh màu đỏ vàng, màu đen và đỏ sậm cho Tề Nhạc nguồn năng lượng vô cùng. Hiên Viên kiếm đã không có Hiên Viên hồn, nhưng nó lại có năng lượng khổng lồ đủ cung cấp cho nó. Ánh sáng màu vàng sáng hơn gấp bội chỉ trong chớp mắt, cuối cùng vương giả khí của Hiên Viên kiếm đã ép cho khí phách Bàn Cổ phủ hoàn toàn lui. Song phương giằng co lẫn nhau, không ai có thể chiếm được thế thượng phong.

Nhìn Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải trên người Tề Nhạc, trong đôi mắt Xi Vưu tràn ngập kinh ngạc. Y không cảm nhận được thuộc tính năng lượng trên người Tề Nhạc, đây mới là điều y sợ nhất. Không thăm dò được thực lực của đối thủ là chuyện hắn không muốn thấy nhất.

Nhưng lúc này ở trước mặt nhiều thuộc hạ như vậy, lại đối mặt với kẻ thù muôn thuở Hiên Viên kiếm, y có muốn bỏ qua trận chiến này cũng là điều không thể.

Điên cuồng thét lên một tiếng, thân thể Xi Vưu bỗng bành trướng lên gấp đôi. Lúc này, khuôn mặt anh tuấn kia của y đã trở nên dữ tợn, năng lượng trong cơ thể như nổ tung không ngừng xuất hiện trên Bàn Cổ phủ. Y giơ cao Bàn Cổ phủ lên, hét lớn một tiếng: "Khai Thiên Lập Địa."

Lưỡi phủ thật lớn khuếch trương ra gấp chục lần chỉ trong chớp mắt, giống như cả trời đất bị một phủ này bổ ra vậy. Nguồn năng lượng khổng lồ kia khiến cho trời đất mất hết màu sắc. Đây tuy không phải là chiêu mạnh nhất của Bàn Cổ phủ nhưng lại là chiêu nổi tiếng nhất. Ở trong truyền thuyết thì thuở xưa đại thần Bàn Cổ dùng chính Bàn Cổ phủ lấy khí thế Khai Thiên Lập Địa mở ra thế giới này!

Mái tóc màu đỏ vàng tung bay sau đầu, cảm nhận hơi thở năng lượng khổng lồ đằng trước kia, Tề Nhạc cũng không hoảng hốt, ba đôi cánh sau lưng hắn hoàn toàn dang rộng ra. Mắt thấy năng lượng vô cùng cường thịnh của Bàn Cổ phủ kia bổ xuống, khí của thân thể hắn đã hoàn toàn bị luồng năng lượng bá đạo của Bàn Cổ phủ kia khóa chặt lại, nhìn công kích của Bàn Cổ phủ này dường như chỉ là một đường nhưng người đã quen với thần khí như Tề Nhạc lại biết, cho dù có né tránh thế nào thì hắn cũng không trốn được công kích của thần khí hùng mạnh có thể tạo ra cả một thế giới kia. Thấy năng lượng khổng lồ kia xuất hiện, hắn cũng giơ cao Hiên Viên kiếm lên trên đỉnh đầu. Ánh sáng màu vàng bộc phát ra từ thân kiếm, hoàn toàn bao trùm hắn lại.

Lúc này, mặt trời, mặt trăng và vì sao đồng thời thoát khỏi thân kiếm rồi xoay tròn cực nhanh quanh Hiên Viên kiếm.

Tề Nhạc bình tĩnh nhìn Xi Vưu đang đứng trước mặt kia, đôi tay hắn nắm lấy chiếc chuôi Hiên Viên kiếm cực lớn kia. Mũi kiếm khẽ động, kiếm ảnh vàng bóng nhìn qua trông lại chân thật đến thế, tựa như Hiên Viên kiếm phân thân ra vô số thanh khác vậy. Thân kiếm hơi hạ xuống, trong chớp mắt thân thể Tề Nhạc hóa thành một hình thái kỳ lạ, trông như một cây cung hơi gấp khúc ra sau. Mà mũi kiếm Hiên Viên kiếm trong tay hắn đã trực chỉ mặt Bàn Cổ phủ. Phút chốc, ánh sáng của mặt trời, mặt trăng và ngôi sao dung hợp vào mũi Hiên Viên kiếm, ánh sáng màu vàng bộc phát ra. Đôi tay Tề Nhạc như có gánh nặng ngàn cân vậy, trông khủng bố dị thường.

Không có tiếng va chạm dữ dội, không có sóng năng lượng xung kích, ấy thế mà một phủ Khai Thiên Lập Địa của Bàn Cổ kia lại bị Hiên Viên kiếm của Tề Nhạc đẩy ra, trông hắn như không hao phí chút khí lực nào. Ánh sáng khổng lồ của Bàn Cổ phủ yên lặng trượt qua người Tề Nhạc.

*****

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, không biết bao nhiêu binh lính tộc Cửu Lê ở bên dưới đã bị chém thành bột mịn dưới Bàn Cổ phủ, ngay cả thung lũng nhỏ bên dưới cũng bị một phủ Khai Thiên Lập Địa này chém thành hai nửa, chiếc rãnh kia sâu đến như vậy, hơi thở bá đạo quẩn quanh trong đó.

Không cần Xi Vưu ra lệnh, ba gã tộc trưởng lập tức kêu gọi bọn thuộc hạ tộc Cửu Lê chạy đi. Lúc này bọn họ mới hiểu, trong trận đánh chiến giữa những người như Xi Vưu và Tề Nhạc, những kẻ như bọn họ thực sự không phù hợp để ở lại xem chiến, không biết lúc nào sẽ đưa tới họa sát thân.

Tề Nhạc và Xi Vưu cùng xê dịch thân thể. Cho dù là Bàn Cổ phủ hay Hiên Viên kiếm thì hào quang đều ảm đảm đi rất nhiều. Hai người đứng quay lưng vào nhau. Nhìn từ bên ngoài thì thấy ngực Xi Vưu hơi phập phồng, trong ánh mắt y lại không ngừng lóe lên sợ hãi. Cho tới bây giờ y vẫn không hiểu được vì sao Tề Nhạc lại có thể nhẹ nhàng ứng phó một phủ Khai Thiên Lập Địa kia của mình! Coi trận chiến trước thì rõ ràng thực lực của đối thủ ở dưới y, chẳng lẽ chiếc áo giáp kia đã khiến thực lực của hắn vượt qua mình sao? Hay là chênh lệch giữa Bàn Cổ phủ và Hiên Viên kiếm lại lớn như vậy?

Xi Vưu hơi u mê, nhưng sát khí trong lòng y lại càng mạnh hơn. Y quyết không cho phép loài người lại có kẻ hùng mạnh có thể uy hiếp đến mình được như vậy tồn tại. Cảm nhận được khí tức của Tề Nhạc, năng lượng của Xi Vưu không ngừng bạo phát ra, ánh sáng bạc lần nữa lóe sáng, khí tức của Bàn Cổ Phủ cũng càng thêm hung ác hơn nữa.

- Có thể nói cho ta biết danh xưng của kiếm vừa rồi hay không? Trước kia hình như ta cũng chưa từng thấy Hoàng Đế dùng chiêu thức đó.

Giọng nói lạnh như băng của Xi Vưu thốt lên.

Tề Nhạc cũng không quay người lại, nhưng cánh tay của hắn nhẹ nhàng run rẩy, lúc này, bên trong Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải, trên người hắn đã tràn đầy mồ hôi. Khai Thiên Tích Địa thật sự dễ ngăn cản như thế sao? Nếu nói như thế, đại thần Bàn Cổ cũng không thể nhờ nó để mở mang cái thế giới này rồi. Năng lượng của Tề Nhạc vừa thi triển một kiếm kia là vô cùng miễn cưỡng may là còn có Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải phụ trợ, nếu không hắn tuyệt đối không có khả năng thành công. Cho dù là hiện tại, hắn cũng có cảm giác giống như đang ở trong mộng.

- Đương nhiên là có thể, kiếm tên Đấu Chuyển Tinh Di, ngay cả Tinh Nguyệt cũng có thể thay đổi vị trí vì một kiếm này, huống chi là công kích của Bàn Cổ phủ nhà ngươi chứ?

Tề Nhạc vừa dựa theo lực dực hấp thụ những phân tử năng lượng sao lưng, lừa tận lực giữ bình tĩnh mà đáp lời. Hắn hiện tại thật sự cần dùng nói chuyện để kéo dài thêm một ít thời gian, cho dù có Nhật Nguyệt Tinh Thần Kim Khải bảo hộ, nhưng một phủ Khai Thiên Tích Địa trong trận đánh vừa rồi cũng làm cho hắn ngũ tạng như lửa đốt.

- Đấu Chuyển Tinh Di sao? Vậy hẳn là một loại trong Hiên Viên Bát Kiếm đi. Bàn Cổ phủ tổng cộng có Khai Thiên Thất Thức do Bàn Cổ đại thần lưu lại, mà Hiên Viên kiếm lại nhiều hơn một chiêu, là Bát Kiếm. Lúc trước, cũng chính là vì nguyên nhân này, Bàn Cổ phủ mới kém hơn Hiên Viên kiếm trong thập đại thần khí. Dựa theo lực lượng mà thấy, bất luận là chiêu thức nào của Bàn Cổ phủ đều mạnh hơn chiêu thức của Hiên Viên kiếm một chút, nhưng tiếc là lại thiếu một chiêu. Nhưng mà, ta cũng không tin, Bát Kiếm của Hiên Viên kiếm thật sự có thể mạnh hơn Bàn Cổ Khai Thiên Thất Thức. Chiêu vừa rồi ngươi thi triển là Kiếm nào hả?

Tề Nhạc khinh thường nói:

- Ngươi thật sự không tin sao? Chỉ sợ chính trong lòng ngươi đã thật sự tin rồi, Đấu Chuyển Tinh Di, là Kiếm thứ bảy trong Hiên Viên Bát Kiếm, cũng là kiếm Kiếm gần cuối cùng. Hiện tại ngươi cũng đã lãnh hội rồi, tuy rằng ta không có cách nào thi triển Kiếm thứ tám, nhưng với thực lực hiện tại của ngươi, trong bảy thức của Khai Thiên Thất Thức thì ngươi có thể thi triển được tới mấy thức chứ? Ta thật sự muốn biết đó.

- Cái gì? Kiếm thứ bảy? Không, điều này tuyệt đối là không thể nào.

Xi Vưu mạnh mẽ xoay người, nhìn sang Tề Nhạc cũng đang xoay người lại, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin. Tên Hoàng Đế lúc trước, với sức mạnh của bản thân Hiên Viên kiếm cũng chẳng thể nào phát huy được uy lực thật sự của Hiên Viên kiếm. Xi Vưu cũng biết rất rõ ràng điều đó, nhưng tên kế thừa của Hoàng Đế trước mắt này lại đột nhiên nói cho hắn biết, chiêu thức vừa rồi ứng phó được một thức của Khai Thiên Tích Địa lại là Kiếm thứ bảy trong Bát Kiếm của Hiên Viên kiếm. Không ngờ lại là đệ thất Kiếm, khó trách lại dễ dàng như thế. Nhưng mà, gã thật sự thấy khó mà tin được, gã cũng không muốn tin đó là sự thật. Tề Nhạc đã nói như vậy, hiện tại hắn cũng chỉ có thể khai triển tới thức thứ tư của Khai Thiên Thất Thức mà thôi, mà ba thức cuối cùng cũng là tam thức mạnh nhất của Khai Thiên Thất Thức. Hiện tại đối thủ đã có thể thi triển tới đệ thất Kiếm trong tám Kiếm, điều đó có nghĩa là thực lực của đối phương mạnh hơn mình rất nhiều. Nếu quả thật là như vậy, kết quả cuối cùng của trận chiến này chỉ sợ...

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Sao hả? kỳ thật mọi chuyện rất đơn giản, Đấu Chuyển Tinh Di là Kiếm thứ bảy, ngươi tin cũng được, không tin cũng được. Với tư cách là người thủ hộ của Hiên Viên kiếm, ta không có khả năng nói dối trước mặt những Thượng cổ thần khí này. Nếu nói như vậy, ta cũng không xứng trở thành người thủ hộ của nó.

Xác thực, Tề Nhạc cũng không hề nói dối, hắn đúng là thi triển Đệ thất Kiếm Đấu Chuyển Tinh Di trong Hiên Viên Bát Kiếm, chỉ là Xi Vưu không biết rằng trong Hiên Viên Kiếm, đệ thất Kiếm Đấu Chuyển Tinh Di cũng không phải chỉ là một chiêu thức đơn độc. Bản thân nó chia làm hai gian đoạn, trong đó, giai đoạn thứ nhất cần năng lượng chiếm lấy một phần mười chiêu thức, mà giai đoạn thứ hai mới thật sự là công kích.

Cái gọi là Đấu Chuyển Tinh Di, chính là chân chính dẫn động lực lượng của tinh nguyệt, dùng tinh nguyệt làm cơ sở, dùng sự sắc bén của Hiên Viên kiếm phát động công kích Hủy Thiên Diệt Địa. Với thực lực hiện tại của Tề Nhạc, đừng nói là đệ thất Kiếm, cho dù là đệ tam Kiếm hắn cũng chưa thể dùng tới. Nhưng là trong lúc chiến đấu cùng với Xi Vưu, khi hắn dùng chiêu Khai Thiên Tích Địa xông tới, Tề Nhạc coi như có thể miễn cưỡng sử dụng đệ nhị Kiếm. Nhưng bởi vì không có sự ủng hộ của Hiên Viên hồn, năng lượng của hắn kém hơn của đối phương rất nhiều, chỉ sợ cũng rất khó ngăn cản được một chiêu tràn ngập khí phách đó.

Đúng lúc gặp phải áp lực thật lớn, đầu óc của Tề Nhạc luôn trở nên linh hoạt hơn, đúng lúc nguy cơ đang ập tới, trong đầu hắn linh quang chợt lóe, nhớ tới đệ thất Kiếm Đấu Chuyển Tinh Di trong Hiên Viên Bát Kiếm. Hắn đương nhiên không thể tạo ra công kích cường đại như thế, nếu không Xi Vưu giờ này sớm biến thành tro bụi dưới năng lượng của tinh nguyệt rồi. Nhưng mà, cho dù không có cách nào hoàn toàn sử dụng được chiêu này, Đấu Chuyển Tinh Di cũng là chiêu chia được thành hai phần, cho nên Tề Nhạc cùng hết sức lực, cuối cùng cũng có thể phát huy được năng lực của giai đoạn thứ nhất.

*****

Đấu chuyển Tinh Di dù sao cũng là đệ thất Kiếm trong Hiên Viên Bát Kiếm. Phải biết, chênh lệch giữa một chiêu này với chiêu khác cũng không phải chỉ đơn giản giống như một với một bằng hai đâu. Dù cho là một phần mười lực lượng của Đệ Thất Kiếm cũng đã có đặc thù của Đấu Chuyển Tinh Di, một chiêu này có thể giảm được sự công kích trong chiêu thức của đối phương. Nhưng mà Khai Thiên Tích Địa rất mạnh mẽ, dưới tác dụng của Đấu Chuyển Tinh Di vẫn bị chệch hướng công kích, uy lực vẫn còn nhưng cũng không thể tập trung toàn bộ lên thân thể Tề Nhạc. Đúng là lợi dụng tình hình như vậy, Tề Nhạc bị tổn thất rất nhiều năng lượng mới gần như có thể hóa giải được một kích này của Xi Vưu. Đồng thời còn lấy danh xưng của đệ thất Kiếm hù dọa đối thủ, cho hắn có thời gian lấy lại hơi.

Nhìn sang Tề Nhạc, ánh mắt Xi Vưu trở nên dao động bất định, nhưng dù sao hắn cũng là một Ma thần cường đại, tuy rằng trong lòng có chút do dự, nhưng tốc độ ngưng tụ lại nhanh hơn, bất luận đối thủ là mạnh hơn hay yếu hơn mình, hắn cũng đều cần thể hiện được thực lực của mình. Hoặc là tiêu diệt Tề Nhạc, hoặc là chạy trốn, chỉ cần mình có thể giữ được tính mạng thì cũng bất chấp cả quân đội của tộc Cửu Lê.

Hiên Viên kiếm trong tay Tề Nhạc chậm rãi giơ lên, hắn phát hiện, dùng năng lượng của Tự Nhiên Chi Nguyên làm thứ dẫn để kích thích năng lượng của bản thân mình có thể kích phát được năng lượng của Nhật Nguyệt Tinh Thần Kim Khải hoàn toàn ngưng tụ lại một chỗ. Năng lực áp súc cự đại kia dường như cung cấp động lực cho Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải, thở sâu, giao hòa cùng với linh hồn của Văn Đình, năng lượng trong cơ thể tăng lên một độ cao nhất định, thậm chí không có chút cảm giác thoát lực.

Cũng là sử dụng Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải, Tề Nhạc trở nên hiếu thắng hơn lần trước dùng để mở ra đường hầm không gian rất nhiều. Dù không có sự trợ giúp của sáu vị chiến si Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, nhưng vẫn có thể duy trì được cường độ năng lượng. Một tháng tập huấn này, không chỉ khiến cho năng lực của thành viên trong cả mười hai tiểu đội chiến sĩ Sinh tiếu thủ hộ thần tăng lên trên diện rộng, đồng thời, bản thân Tề Nhạc cũng đã nhận được rất nhiều thứ tốt.

Lúc bắt đầu tập huấn, Tề Nhạc mỗi ngày sắp xếp cho mọi người tập luyện xong đều một mình đi hấp thu linh khí thiên nhiên. Với tư cách là Tự Nhiên Chi Nguyên, trong hoàn cảnh như thời kỳ cự thú viễn cổ, thực lực của Tề Nhạc tăng lên rất nhiều. Mỗi ngày tu luyện đều mang lại cho hắn một cảm giác mới. Trong khoảng thời gian một tháng, không chỉ có Tự Nhiên Chi Nguyên của hắn được khôi phục lên trạng thái tốt nhất trước kia, thậm chí còn tăng lên ở một mức độ nhất định. Ngay cả bản thân Tề Nhạc cũng không biết Tự Nhiên Chi Nguyên của mình tăng lên tới trình độ nào, nhưng có thể khẳng định là từ sau khi trở thành chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, hắn chưa bao giờ có năng lượng cường đại tới như thế. Sau đó, ở chỗ Hàn Băng đống tuyền đã tiêu tốn mất phần lớn tự nhiên chi lực cùng tinh thần lực mới có thể trợ giúp quân đoàn Sinh Tiếu hấp thu được toàn bộ năng lượng trong Hàn băng đông tuyền vào trong cơ thể.

Nhưng mà, chính bản thân hắn cũng không biết trong toàn bộ quá trình hấp thu, cũng vì triển khai toàn bộ năng lượng của Tự Nhiên Chi Nguyên cùng tinh thần lực, mặc dù là giúp mọi người hấp thu nhưng chính hắn cũng nhận được một phần quà thật lớn.

Mỗi một chiến sĩ sinh tiếu thủ hộ thần sau khi hấp thu năng lượng ở hàn băng đông tuyền đều chi lại một chút cho hắn. Cũng chính là vì nguyên nhân đó, hắn mới có tăng lên cảnh giới bẩy vân dưới sự áp lực của năng lượng khổng lồ đó.

Sau khi phụ trợ mọi người hấp thu năng lượng, thân thể Tề Nhạc gần như hư không, mà năng lượng tự nhiên cùng tinh thần lực gần như bị tiêu hao quá độ. Sự tiêu hao năng lượng tự nhiên lần này hoàn toàn khác với việc để Vũ Mâu hấp thu năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên. Thân thể Tề Nhạc giống như một cái vạc nước, lần trước là bản thể cái vạc bị phá hư, còn lần này chỉ là toàn bộ nước bị hắn dùng hết mà thôi, sau đó điều chỉnh lại, hấp thu năng lượng của thiên nhiên, cái vạc nước này lại đầy thêm. Hơn nữa vì lần trước bị tiêu hao, bản thân cái vạc cũng tiến hóa, dung tích thậm chí còn lớn hơn một chút. Sau khi hấp thụ đủ năng lượng của tự nhiên, cùng với năng lượng bản thân hắn tự hấp thu được ở chỗ Hàn Băng đống tuyền, trong quá trình tu luyện, bốn loại vân lực chẳng những phá tan cảnh giới bẩy vân, đồng thời cũng đang có hướng xông lên cảnh giới thứ tám. Bản thân Tề Nhạc cũng không biết mình có sự tiến bộ to lớn như thế, nhưng lúc này sử dụng Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải, các loại năng lượng trong cơ thể dung hợp lại, hiệu quả ngay lập tức trở nên rõ ràng hơn. Đây cũng là lý do sau khi hắn thi triển giai đoạn đầu tiên của đệ thất Kiếm Hiên Viên Bát Kiếm mà cũng không bị kiệt lực và mất đi Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải.

Quang mang trên Hiên Viên kiếm càng ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn. Dưới sự ủng hộ của Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải, nó lại một lần nữa phóng ra khí thế vương giả của nó. Sau lưng, ba đôi cánh chim màu đen, vàng kim cùng đỏ sậm nhẹ nhàng giương lên, dường như có thể thấy được rõ ràng phần tử năng lượng bị nó hấp thu vào trong cơ thể. Tề Nhạc có cảm xúc bình tĩnh, đối mặt với tên Xi Vưu mạnh hơn mình rất nhiều mà hắn lại không hề có ý định lùi bước.

Trong mắt Xi Vưu hung quang chớp liên tục, Bàn Cổ phủ cự đại lại được nâng lên một lần nữa. Gã thật sự là không cam lòng mà! Trải qua cố gắng bao nhiêu năm như thế, trải qua thiên tân vạn khổ lại thấy tên dùng Hiên Viên kiếm chống lại được Bàn Cổ Phủ.

Gã thật sự không tin thằng ranh rước mặt mình này lại có thể chống lại được lực lượng của mình, cho nên, gã quyết định phải thử một lần nữa, bằng không nếu thất bại thì toàn bộ hi vọng của gã đều như nước chảy về biển đông, tộc Cửu Lê cũng không thể chiến thắng một con người như Tề Nhạc được.

Hung quang trong mắt gã càng lúc càng cường thịnh hơn, sau khi đưa ra quyết định, bản tôn Ma Thần của Xi Vưu hiện ra. Áo giáp màu đen trên người tản mác ra một tầng hào quang màu tím thẫm, tóc trắng trên đầu chuẩn bị dựng đứng, ánh mắt lóe ra hung quang chăm chú nhìn Tề Nhạc. Gã không ngừng rót năng lượng vào bên trong Bàn Cổ phủ, ngân quang cũng càng lúc càng cường thịnh.

Trước đó, nếu đứng ở khoảng cách xa nhìn tên đại biểu tộc Cửu Lê cùng một nhân loại chiến đấu, chỉ sợ có rất nhiều người cũng chỉ cho rằng đó là hai anh em, một người cần kiếm, một người cầm rìu mà chiến đấu. Dù sao bọn họ đều là mặc áo giáp màu đen, mà màu tóc bạc cũng chẳng khác nhau là mấy. Nhưng bây giờ đã hoàn toàn khác trước, Tề Nhạc giống như ánh mặt trời lóng lánh áng vàng kim, mà Xi Vưu lại giống như ánh trăng bạc tinh khiết, đây là một màn mà không ai nghĩ tới.

- Lâm...

Tề Nhạc hét lớn một tiếng, ngả người, khua Hiên Viên kiếm một vòng ra sau lưng, dùn lực ở eo kéo chuôi cự kiếm một vòng trên không trung rồi một lần nữa lại giơ lên.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)