Vay nóng Tima

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 266

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 266: Vương của cầm tinh đấu Athena
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Lại nói tiếp ngực của Quan Tĩnh thằng này thậm chí còn mềm và đầy đặn hơn cả Garcia nhiều, hơn nữa năng lượng trên cơ thể không có rải khắp, thời điểm bàn tay nhỏ bé lần đầu tiên tiếp xúc với nam nhân thì nội tâm của Garcia có chút bối rối, năng lượng công kích lập tức giảm đi vài phần. Nhưng mà với tư cách là Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, năng lượng của nàng có kém được sao? Tuy mất đi nhuệ khí nhưng vẫn phi thường mạnh mẽ đấy.

Thời điểm Tề Nhạc cùng các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần nhắm mắt chuẩn bị thừa nhận kết cục thê thảm nhất thì một màn kỳ dị xảy ra, làn da trước ngực của Quan Tĩnh biến thành màu vàng nhạt. Mà năng lượng hỏa hồng kia oanh kích nở ra trên ngực của hắn lập tức làm quần áo hắn hóa thành bột mịn, nhưng mà khi nện vào làn da màu vàng nhạt của hắn lại không ảnh hưởng gì, phát ra một tiếng trầm đục.

- Cô nàng thật cay.

Quan Tĩnh nhe răng nhếch miệng nói một câu, nhưng quỷ dị là thân thể của hắn hơi dừng lại một chút chứ không có bị Garcia đánh bay, hai tay của hắn vẫn ôm lấy thân thể của Garcia như trước.

- Ah - -

Tình huống như vậy Garcia tuyệt đối không ngờ, trong âm thanh hét lớn yêu kiều kia lại bị Quan Tĩnh lưu manh ôm thật chặt, một cổ khí tức nam nhân nồng đậm truyền tới làm đầu óc Garcia trống rỗng. Hai tay của Quan Tĩnh phi thường hữu lực, hơn nữa cái bụng to của hắn lúc này tiếp xúc toàn phương vị với Garcia.

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm nhìn qua một màn này, mà bộ dáng của Vũ Mâu cũng như hắn, ai cũng không ngờ một trận đấu cuối cùng của mười hai người lại như thế này.

- Không muốn.

Garcia lại duyên dáng yêu kiều hét to lên, cảm thụ được hai tay của Quan Tĩnh càng ngày càng quá phận, nàng lập tức kịp phản ứng, trong lúc nhất thời gương mặt của nàng đỏ tới mức nặn ra nước, năng lượng toàn thân bị cảm xúc ảnh hưởng đã tăng mạnh hơn, hai tay giãy dụa một hồi và nâng đầu gối nện vào háng của Quan Tĩnh.

Quan Tĩnh kêu thảm một tiếng.

- Mưu sát chồng luôn.

Một bàn tay của hắn lúc này đưa xuống chặn gối của Garcia, không biết lúc nào vừa vặn ngăn được đầu gối của Garcia, phanh một tiếng, Garcia lúc này trong tình huống cấp bách không có hạ thủ lưu tình nữa, chỉ thấy thân thể mập mạp của Quan Tĩnh bay ra xa chừng hai mét nện mạnh xuống đất.

Garcia thở hổn hển từng ngụm, cũng không phải vì năng lượng của nàng tiêu hao nhiều mà là một màn vừa rồi quá khó xử, đôi mắt dễ thương suýt nữa muốn phun ra lửa, nhìn qua Quan Tĩnh có chút mờ mịt không biết nên làm gì cho tốt.

Thân thể của Quan Tĩnh như quả bóng da nhưng ngược lại vô cùng linh hoạt, lăn lốc xoay người trên mặt đất, trực tiếp đứng lên vỗ vỗ tuyết trên người của nàng, tức giận nói:

- Ta kháo, tiểu bì nương, cô phế chỗ đó của lão tử thì hạnh phúc nửa đời sau của cô xong rồi. Đến đây đi, kẹp qua một chút nào.

Vừa nói hắn lại bổ nhào qua Garcia lần nữa, động tác lúc này hoàn toàn giống như luc trước.

Tề Nhạc ngơ ngác nói:

- Kẹp qua một chút của hắn là có ý gì?

Từ Đông cố nén ý cười, nói:

- Quan Tĩnh thằng này là người Dương Châu, kẹp qua một chút có nghĩa là muốn lên giường với con gái người ta một lần. Quan Tĩnh mập mạp này cái khác không được nhưng phương diện này vô cùng mạnh đấy. Lúc trước tôi còn nhìn thấy hắn vụng trộm đi chơi gái, tôi đi theo mang hắn trở về, vì tiết kiệm tiền nên hắn tìm gái đứng đường, nghe nói chỉ có tám mươi đồng là được một lần. Thời điểm chúng ta chế giuễ hắn thì hắn rất trâu bò đây, kiêu ngạo nói cho chúng ta biết trong ổ rơm cũng có phượng hoàng nha.

- Ách... , như vậy cũng được?

Tề Nhạc thật sự im lặng với chiến sĩ cầm tinh heo này rồi.

Yến Tiểu Ất ở một bên cười hắc hắc nói:

- Có cái gì không được. Nếu không chúng tôi cũng không có đề cử hăn là đệ nhất đê tiện chứ? Sắc trư là danh xưng hợp với hắn nhất. Đương nhiên thật sự không nên chọn như vậy a. Bụng đói ăn quàng là không tốt!

Bọn họ bên này lặng lẽ nói xong thì Quan Tĩnh bên kia đang chiếm đại thượng phong, Garcia mắt thấy hắn nhào đầu về phía mình thì tâm hồn thiếu nữ bối rối, kinh hô một tiếng giống như quên đi thân phận Tinh Tọa Thủ Hộ Giả của mình, dọa sợ chạy qua một bên, hai người chiến đấy lúc này là một đuổi một chạy hình thành một cuộc chiến đấu đặc thù.

Ánh mắt Vũ Mâu có chút ngốc trệ, mà sắc mặt đám người Tinh Tọa Thủ Hộ Giả khác càng khó coi. Mephisto nhìn qua Tề Nhạc tức giận nói:

- Đây mà gọi là chiến sĩ trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đây sao?

Tề Nhạc bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói:

- Chuyện này tôi không khống chế được, ai bảo đây là công kích đặc thù của hắn chứ?

Mephisto tức giận nhìn qua Tề Nhạc xong lại nhìn qua Garcia giận dữ hét:

- Song Ngư, cô đang làm cái gì đó? Cô có Tinh Tọa Thủ Hộ mà sợ con lợn giống kia sao?

Nghe lời này tâm tình bôi rối của Garcia an ổn một ít, lúc này mới nhớ mình đang làm cái gì, vội vàng nhưng tự đóa hoa hồng kia lần nữa, dưới tác dụng của Tinh Tọa Thủ Hộ hào quang trên người của nàng biến thành đỏ sậm.

Garcia nghe được âm thanh của Mephisto thì Quan Tĩnh cũng nghe đến, quay đầu nhìn qua Mephisto dò xét từ trên xuống dưới, lắc đầu thở dài một tiếng, nói:

- Tôi không có hứng thú với những lão già. Lão cũng hơn sáu mươi rồi, không nằm trong phạm vi săn lùng của tôi.

- Ngươi...

Nếu như không phải có MiG Rees bên cạnh bắt lấy thì Mephisto thậm chí muốn lao ra.

Tề Nhạc giận dữ nói:

- Quan Tĩnh, chiến đấu cẩn thận và không nói nhảm.

Đối thủ đã bắt đầu sử dụng Tinh Tọa Thủ Hộ, công kích kế tiếp không dễ ngăn cản như lúc trước. Cho dù da của Quan Tĩnh rất dày cũng không được.

Từ Đông tràn ngập bội phục thở dài một tiếng, nói:

- Không hổ là đệ nhất đê tiện a! Nghe ý của hắn thì chỉ cần dưới sáu mươi thì ai cũng được cả, xem ra hắn là người già không tha trẻ không buông rồi. Bội phục bội phục. Không bằng a!

Đương nhiên Quan Tĩnh cũng nhìn thấy năng lượng của Garcia biến hóa, từng đạo năng lượng đỏ sậm không ngừng xoay tròn chung quanh đóa hoa hồng do nàng ngưng tụ, nàng lúc này nhiều ra vài phần vũ mị làm cho Quan Tĩnh phải chảy nước miếng, nhưng mà ngay lúc mọi người không còn gì để nói tới tên mập háo sắc này thì trên người hắn cũng xuất hiện biến hóa. Cái bụng lõa lồ hiện ra ngoài lại xuất hiện từng đường vân màu nâu, đồng thời làn da của hắn hoàn toàn biến thành màu vàng đất, thân thể tiếp tục bành trướng thêm một phần, lúc này nhìn hắn giống như một quả bóng da.

Biến hóa cũng không có chấm dứt, trong đôi mắt nhỏ của Quan Tĩnh xuất hiện từng đạo hào quang kỳ dị, đột nhiên cái mũi của hắn biến lớn vài phần, cái mũi không ngừng lớn và kéo dài ra ngoài. Tứ chi như thu lại và trở nên ngắn hơn vài phần. Hình dáng của hắn vô cùng kỳ dị.

Lúc này đây ngay cả Mạc Đạm Đạm cũng không nhịn được mà mở miệng.

- Chóng mặt ah! Tên mập mạp này thật sự là, con ốc còn sinh trưởng cái vỏ ở sau lưng còn hắn thì sinh trưởng trước cái bụng nữa chứ.

Hồ Quang hèn mọn bỉ ổi cười nói:

*****

- Chuyện này chưa tính là gì, Đạm Đạm muội muội, ngươi nhìn thấy cái mũi heo thế nào chưa? Hiện tại không phải là hắn đây sao?

Mạc Đạm Đạm sững sờ nhìn qua liền ôm bụng cười ha hả. Đúng thế, bộ dạng của Quan Tĩnh lúc này không ai dám khen hắn cả.

Nhưng mà bộ dạng kỳ quái cũng mang theo năng lượng kỳ quái, Garcia không muốn nhìn tên mập mạp này nhiều hơn nữa cho nên đóa hoa hồng kia xuất hiện từng đạo hào quang màu đỏ giống như biến thành dãy lụa bay thẳng đến đầu của Quan Tĩnh, thân thể của Quan Tĩnh quá lớn cho nên mà cái bụng cũng cũng như quả khí cầu, cái bụng này lưu lại ấn tượng quá sâu cho Garcia nên nàng bỏ qua nó. Thân thể con người chỗ rắn chắc nhất là đầu và mềm nhất chính là bụng, thời điểm công kích đối thủ vì không muốn nhìn thấy thân thể Trư Bát Giới của Quan Tĩnh nên Garcia đã nhắm hai mắt của mình lại.

Hào quang đỏ sậm hiện lên, đầu của Quan Tĩnh biến mất, mọi người cảm thấy hoa mắt vì Quan Tĩnh vẫn đứng ở chỗ cũ, nhưng mà hắn không có đầu. Trừ số rất ít người ra thì không ai thấy vừa rồi xảy ra cái gì.

Garcia toàn lực phát động một kích thì cả buổi không nhìn thấy động tĩnh gì nên vô ý thức mở hai mắt ra, thời điểm nàng nhìn thấy Quan Tĩnh không có đầu và đứng không nhúc nhích thì hét lên một tiếng. Garcia cũng không phải chưa từng giết người nhưng mà bộ dáng của Quan Tĩnh trước mắt thật sự quá kinh khủng. Nhưng mà chuyện kinh khủng hơn còn ở phía sau.

Âm thanh trầm thấp của Quan Tĩnh vang lên.

- Cô làm tôi mất đầu, cô làm tôi mất đầu rồi, trả đầu cho tôi, trả đầu cho tôi...

Vừa nói thân thể không đầu đi thẳng về phía Garcia.

Lúc này đây tinh thần của Garcia chính thức sụp đổ, rốt cuộc bất chấp phát động công kích về phía đối thủ mà quay đầu chạy khắp nơi. Bổ nhào vào ngực của Vũ Vân, sắc mặt tái nhợt nói:

- Không, đừng cho hắn tới, đừng cho hắn tới ah!

Vũ Vân tức giận nói:

- Garcia, cô làm cái gì vậy? Mập mạp kia chẳng qua là co đầu vào lồng ngực của mình mà thôi. Cô có thể đánh bại hắn đấy, nhanh lên.

- Không, không, hắn là quỷ, tôi không chiến đấu với quỷ đâu.

Thân thể Garcia đang run rẩy, Quan Tĩnh từ khi vừa mới bắt đầu đã mang áp lực tâm lý thật lớn lên người của nàng, giờ này khắc này nàng đã mất đi cảm giác chiến đấu, không còn nguyện ý đối mặt với tên mập mạp này nữa.

Đầu của Quan Tĩnh lại từ lồng ngực hiện ra ngoài, đắc ý nhìn qua bốn phía cười nói:

- Như thế nào đây? Thấy không. Người thiện chiến là người không chiến mà khuất phục người, tôi mới là mạnh nhất, ha ha, tôi thắng rồi.

Ai cũng không ngờ một trận chiến cuối cùng lại kết thúc trong hài hước thế này, Mephisto bước lên một bước định công kích Quan Tĩnh thì bị Quản Bình sớm chuẩn bị ngăn cản, năng lượng của hai người va chạm lập tức phát ra một tiếng nổ kịch liệt. Quản Bình đem Quan Tĩnh kéo trở về, sắc mặt ngưng trọng nói:

- Như thế nào, các người muốn đổi ý sao?

Mephisto tức giận nói:

- Đây tính toán là bổn sự gì chứ, dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy thắng lợi không thấy mất mặt ao? Trận vừa rồi không tính, các người chọn một người đi ra đấu với tôi một hồi.

Như Nguyệt hừ lạnh một tiếng, nói:

- Muốn thi đấu thêm sao? Tốt, tôi phụng bồi.

Cảm thụ được long uy trên người Như Nguyệt hiện ra thì sắc mặt Mephisto biến đổi, vừa rồi Như Nguyệt mạnh mẽ ra sao hắn cũng nhìn thấy, đối phó vị với Phách Vương Long cường đại nhất thì hắn không có nắm chắc a! Lúc này nhìn qua Vũ Mâu xin giúp đỡ.

Vũ Mâu chậm rãi đi tới, thở dài một tiếng. Nàng vừa muốn nói gì đó lại bị Tề Nhạc nói trước.

- Tất cả mọi người trở về. Vũ Mâu tiểu thư, trận chiến vừa rồi Quan Tĩnh quả thật có chút quá mức. Nhưng mà các người không thể không thừa nhận tâm lý chiến cũng là một loại chiến đấu. Nếu không Quan Tĩnh chẳng thắng lợi được. Chòm Song Ngư của các người cũng không muốn tái chiến, vậy cho ngang tay đi, đấu thêm thì tôi thấy không cần, tôi nghĩ hiện giờ chúng ta nên bắt đầu phân thắng bại được rồi.

Âm thanh của Tề Nhạc rất bình tĩnh, khí tức cường hoành của Hắc Kỳ Lân đồng thời bao trùm mỗi góc của đỉnh Everest, cảm thụ được áp lực thật lớn kia song phương cũng trầm mặc xuống. Bọn họ trở về vị trí cũ chỉ để lại Tề Nhạc cùng Vũ Mâu đối mắt nhìn nhau.

Quan Tĩnh lấy được hiệu quả này kỳ thật đã vượt qua dự kiến của Tề Nhạc rồi, đương nhiên hắn cũng không trông cậy vào việc Quan Tĩnh chiến thắng, huống hồ hắn cũng không quan tâm tình hình chiến đấu hiện tại. Bất luận thế nào hắn cùng với Vũ Mâu cũng phải chiến một trận là không tránh khỏi. Đã như vầy còn không bằng chiến đấu sớm cho xong?

Vũ Mâu nhẹ nhàng gật gật đầu, cúi đầu nói:

- Cảm ơn anh đã rộng lượng, đã như vầy thắng bại hôm nay sẽ do chúng ta quyết định đi.

Khí tức thần thánh trên người Vũ Mâu trên hiện ra ngoài phụ trợ dung nhan hoàn mỹ của nàng càng thánh khiết hơn, nhưng mà hai bên lúc này không ai chú ý tới điểm này, trong mắt của Vũ Mâu chứa đầy bi thương.

- Tề Nhạc, chúng ta lên không trung đánh một trận nhé? Tôi nghĩ anh cũng không muốn phá hư nơi cao nhất thế giới này.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Mời.

Bay lên trời, trong chóp mắt đã lên cao hơn đỉnh Everest cả trăm mét.

Vũ Mâu thở dài một tiếng cầm quyền trượng thắng lợi đuổi theo thân ảnh của Tề Nhạc. Thời điểm đạt tới độ cao của Tề Nhạc thì hai người đồng thời gia tốc, trong chớp mắt bọn họ đã biến thành hai điểm đen. Mà lúc này Tề Nhạc cùng Vũ Mâu ít nhất đã bay cao hơn mặt nước biển chừng mười ngàn mét.

Bất luận là Tinh Tọa Thủ Hộ Giả hay chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần ánh mắt của mỗi người đều hiện ra nét ân cần, sắp triển khai quyết đấu phân thắng bại, cũng đồng thời quan hệ đến ân oán của Vũ Mâu cùng Tề Nhạc. Bọn họ có thể không khẩn trương sao? Bất luận là phương đông hay phương tây tuyệt đối không muốn mất đi người đứng đầu của mình.

Cảm thụ không khí chung quanh mỏng manh Tề Nhạc cùng Vũ Mâu tâm linh hữu tê dừng lại, bình tĩnh cảm thụ khí tức của đối thủ hai người ở giữa không trung đưa mắt nhìn nhau, ai cũng không có mở miệng.

Đối với bọn họ mà nói không trung giá lạnh cũng không ảnh hưởng tới chiến đấu. Bọn họ nhìn chằm chằm vào đối phương và ánh mắt Tề Nhạc càng ngày càng lạnh, mà ánh mắt Vũ Mâu càng ngày càng bi thương. Đưa măt nhìn nhau yên tĩnh tới mức khiến người xem phải lo lắng.

Vũ Mâu than nhẹ một tiếng, nói:

- Động thủ đi.

Cúi đầu xuống, nàng không dám nhìn vào ánh mắt lạnh như băng của Tề Nhạc nhìn mình. Thời điểm nhìn thấy ánh mắt này của Tề Nhạc thì tim của nàng rất đau, đau tới mức không thở nổi.

Tề Nhạc lạnh nhạt nói:

- Vừa rồi cô thừa nhận một kích của Minh Minh cũng tổn thương không ít năng lượng, tôi sẽ không chiếm tiện nghi của cô, cô khôi phục trước rồi nói sau. Trận chiến hôm nay tôi hy vọng có thể tiến hành công bằng. Vì tất cả thủ hộ giả Hy Lạp và phương tây của cô, tôi hy vọng cô toàn lực ứng phó.

Vũ Mâu sững sờ một chút, nhưng mà nàng nhanh chóng làm ra phản ứng, nàng biết rõ cảm xúc của mình ảnh hưởng tới Tề Nhạc, bi thương dần dần thu liễm, khí tức thần thánh càng trở nên hoàn mỹ, kim sắc quang mang nhàn nhạt hiện ra, lúc này đang ở giữa không trung và hấp thu năng lượng trong không khí bổ sung tiêu hao của mình.

*****

Càng lên cao thì cách mặt trời càng gần nên năng lượng ánh sáng là năng lực chủ yếu của Vũ Mâu, bởi vậy chiến đấu trên không trung đối với nàng mà nói là lợi thế lớn.

Tề Nhạc nhìn qua Vũ Mâu, mặt ngoài thì hắn bình tĩnh nhưng nội tâm của hắn làm sao không thống khổ chứ? Giờ này khắc này hắn trả hết nợ tích và nhớ lại lần đầu tiên nhìn thấy Vũ Mâu, dung nhan hoàn mỹ kia vào lúc gặp đầu tiên đã in sâu vào tâm trí của hắn, cũng chính vào lần đó thân ảnh Vũ Mâu không phai mờ trong tim Tề Nhạc. Về sau bởi vì chuyện Cự Thú Hoạt Xá Lợi và chiến đấu một trận ở Sùng Thánh Tự, Vũ Mâu và Tinh Tọa Thủ Hộ Giả và giáo đình hèn hạ trợ giúp hắn và đồng bạn đối phó hung thú cường đại, hảo cảm cũng đã tạo dựng từ khi đó. Cũng đặt trụ cột cho lúc ở Athen.

Athen, biển Aegean, ba tháng tuyệt đẹp kia mỗi ngày đều bên cạnh cùng mỹ nữ hoàn mỹ này, nàng thậm chí tuyên bố sẽ thành hôn thê của mình, những cảm giác động lòng người đó thật mỹ diệu. Khi đó Tề Nhạc đang hoàn toàn đắm chìm trong tình yêu với Vũ Mâu.

Nghĩ tới đây trên mặt Tề Nhạc xuất hiện thần sắc nhu hòa. Nhưng mà nó chỉ duy trì trong nháy mắt mà thôi.

Mỹ hảo luôn yếu ớt như vậy đấy, thời điểm Vũ Mâu đưa ra thỉnh cầu xin giúp đỡ từ Tề Nhạc, nàng cũng đã chuẩn bị tốt mưu kế hãm hại mình rồi. Lợi dụng cảm tình của hắn với nàng và giúp nàng ngăn cản nguy hiểm có thể xảy ra, cũng đem mâu thuẫn giữa các Tinh Tọa Thủ Hộ Giả kích phát hoàn toàn, dẫn xuất Vũ Vân, Giáo đình hủy diệt Dracula gia tộc, cũng giết chết Klinsmann, thời điểm hắn dốc hết toàn lực tiêu diệt bốn Hồng Y Đại Giáo Chủ và cái chết của Klinsmann cũng kết thúc tất cả, sau đó tình thế xảy ra biến hóa mang tính căn bản, Vũ Mâu là nữ thần hoàn hảo trong lòng của hắn, thậm chí hắn không đành lòng kinh nhờ thần linh trong lòng mình, nàng lừa gạt hắn, dùng tánh mạng của hắn và mọi người hoàn thành việc kế thừa thần cách. Bất kể nguyên nhân là gì và nội tâm của nàng thống khổ hối hận ra sao thì kết cục đã không cải biến được, chính là nàng, cũng chính là nàng đã hại hắn, vào lúc hắn nguy hiểm tính mạng và được Đế Tâm Tuyết Liên Vương cùng Văn Đình dâng tánh mạng cứu giúp a! Đây chính là hai mạng và cái chết của Klinsmann, giữa hắn và nàng không còn cái gì ngoài cừu hận cả. Cho dù nàng bây giờ bi thương ở trước mặt nhưng mà ai dám nói bi thương của nàng có phải cố ý của hắn xem đâu? Sai lầm lập lại là chuyện không thể xảy ra, vì đồng bọn của mình, vì người yêu của mình cũng vì ba người chết đi, một trận chiến hôm nay Tề Nhạc phải hủy diệt nàng, tự tay báo thù rửa hận cho bọn người Văn Đình.

Nghĩ tới đây hàn ý trong nội tâm Tề Nhạc tăng lên trong phạm vi lớn, khí tức trên người của nàng dần dần ổn định lại. Không có cảm xúc chấn động, giờ này khắc này trong lòng hắn chỉ có chấp nhất cứu hận mà thôi.

Tề Nhạc không bình tĩnh thì Vũ Mâu cũng nhìn vào trong mắt, kể cả ánh mắt nhu hòa vừa rồi cũng vậy, nhưng mà hắn nhanh chóng lạnh như băng. Tuy thu liễm cảm xúc bi thương của mình nhưng mà tâm Vũ Mâu thật sự bình tĩnh được sao?

Tề Nhạc nghĩ cái gì thì nàng cũng nghĩ tới cái gì, trong nháy mắt vừa rồi nhớ lại chuyện xưa giữa hai người, vì chính mình mà hắn trả giá nhiều như vậy, nhưng mà cuối cùng chỉ đối lấy sự lừa gạt của nàng. Ngày đó sau khi rời khỏi hiện trường thì trong nội tâm Vũ Mâu không hề ôm bất cứ hy vọng nào. Đến đây đi, hãy để tất cả chấm dứt vào hôm nay đi. Bất luận thắng bại thì thống khổ trong lòng nàng cũng chấm dứt. Nếu như thua thì nàng cũng chết rồi, hy vọng có thể hóa giải cừu hận và bi thương trong lòng của hắn, nếu như nàng thắng thì tâm của nàng cũng chết theo hắn luôn sau này chỉ còn lại Athena mà không còn là Vũ Mâu.

Hai người đối mặt nhìn nhau như trước, bọn họ cũng từ trong tâm tình phức tạp tỉnh táo lại băt đầu chiến đấu.

Khí tức thần thánh dần dần vững vàng, Vũ Mâu nhìn Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Có thể bắt đầu.

Vừi nói thân thể mềm mại của nàng lui ra phía sau, trong cơn gió lạnh của độ cao mười ngàn mét thì mái tóc dài màu tím sau lưng không mang theo chút ba động nào.

Tề Nhạc cũng lui lại, chiến đấu của bọn họ khác với chiến đấu giữa chiến ĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng Tinh Tọa Thủ Hộ Giả, trận quyết đấu này là tử chiến, quyết định tính mạng của một trong hai người phải chết, thời điểm có một người chết thì chiến đấu mới chấm dứt. Bất luận là Tề Nhạc hay Vũ Mâu cũng hiểu rõ điều này.

Kim sắc quang mang bao phủ thân thể mềm mại của Vũ Mâu, nữ thần chiến tranh cùng trí tuệ Athena.

Hào quang đỏ sẫm phức tạp bao phủ thân thể của Tề Nhạc, Tự Nhiên Chi Nguyên, Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân, nhân tài kiệt xuất trong thủ hộ giả phương đông, vương của cầm tinh.

Bốn mắt nhìn nhau, lúc này đây tâm tình của bọn họ không còn chút cảm xúc chấn động nào nữa, chỉ có Athena và vương của cầm tinh nhìn nhau.

Thời gian giống như vĩnh cửu bất biến, năng lượng trên người của bọn họ tách ra và thực lực bản thân bắt đầu ngưng tụ rất nhanh. Trận chiến đấu này không cần bất luận chiêu thức hoa mỹ nào cả, chỉ có va chạm mạnh nhất.

Mắt thấy ánh sáng trên người của bọn họ sáng lên trên không trung. Hai mươi bốn người đang xem cuộc chiến bên dưới thở ra một hơi, vừa rồi hai người ở giữa không trung tịch mịch nhìn nhau đã làm cho nội tâm người xem tràn ngập cảm giác áp bách, mà từ năng lượng bộc phát của bọn họ thì áp lực trong lòng mọi người biến mất, nhưng cảm xúc khẩn trương cũng theo đó dâng trào.

Chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cùng Tinh Tọa Thủ Hộ Giả đều hiểu rõ trận chiến đấu này chính là của Tề Nhạc cùng Vũ Mâu, cho dù bọn họ có mạnh ra sao cũng không cách nào tham dự được. Những chuyện này phải do bọn họ giải quyết mới được. Mỗi một người đều âm thầm cầu nguyện cho người của mình. Chỉ cách khoảng hai ngàn mét nên bọn họ nhìn thây rất rõ ràng, nhìn thấy hào quang trên người hai chấm đen hiện ra, nhưng mà giờ này khắc này không người nào nguyện ý buông tha quan sát từng cử động nhỏ.

Quang mang màu vàng lập tức mang thân thể Vũ Mâu bao phủ lại, nàng giơ quyền trượng chiến thắng lên. Kim quang bao phủ quyền trượng càng ngày càng mạnh, thời điểm kim quang phong lên trời thì quyền trượng thắng lợi đã biến thành trường mâu Athena. Trường mâu chỉ xéo lên chân trời, một tầng quang mang màu vàng bao phủ đầu thương, trong khoảnh khắc tẩy lễ toàn thân mềm mại của nàng có khải giáp bao phủ từng tấc da thịt trên người, kim quang huyễn lệ kia vô cùng chói mắt trong ánh mặt trời. Khiên tròn màu vàng hiện ra trên tay trái, khí tức thần thánh cũng hiện ra rõ ràng. Một ký hiệu đặc thù chỉ thuộc về Athena hiện ra giữa áo giáp, Vũ Mâu lúc này đã thực sự trở thành nữ thần chiến tranh cùng trí tuệ.

Hắc sắc quang mang bao phủ toàn thân của Tề Nhạc, hư ảnh Kỳ Lân cực lớn hiện ra trên thân thể khôi ngô của hắn, trên không trung ngưng tụ một đám mây đen, Tứ Tường Vân Mặc Kỳ Lân giằng co với khí tức thần thánh của đối thủ rất nhanh sinh ra dị biến. Đây không phải là biến hóa đơn giản.

*****

Thời điểm hắc sắc quang mang bành trướng tới cực điểm thì xích kim sắc đã bao phủ thân thể Kỳ Lân. Đỏ sậm, vàng ròng, bạc trắng ba cặp cánh hiện ra sau lưng Tề Nhạc, hòa quang mặt trời mặt trăng và ngôi sao ngưng tụ thành một thanh cự kiếm đoạt thiên địa tạo hóa trên tay phải. Tay trái đặt ngang trước người, ở trước ngực có một viên ngọc đang tỏa ra hào quang bốn màu mỹ lệ.

Vũ Mâu trực tiếp thúc dục Athena ba kiện thần khí. Mà Tề Nhạc cũng buông tha sử dụng Kỳ Lân bát trân mà trực tiếp dung hợp với Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải. Tay trái Không Động Ấn, tay phải Hiên Viên kiếm, hắn lúc này cũng đồng thời tiến vào trạng thái công kích mạnh nhất. Khí tức của hai người trong nháy mắt đạt tới đỉnh phong.

Vàng cùng vàng ròng, hai chủng hào quang này không khác nhau quá lớn nhưng mà khí tức của hai người bọn họ khác nhau. Cho dù đang cách đỉnh Everest cả ngàn mét nhưng mỗi người bên dưới đều cảm nhận rõ khí tức biến hóa của hai người! Đây mới thực sự là cường giả, so sánh với các chiến đấu trước đó thì bọn họ va chạm mới là chiến đấu chân chính. Yên tĩnh, cả không gian hoàn toàn yên tĩnh, thậm chí chỉ còn âm thanh gió lạnh thổi qua mà thôi, tất cả mọi người đang tập trung vào cuộc chiến.

Hào quang vàng cùng vàng ròng đồng thời bạo động, người quan sát bên dưới có thể nhìn thấy chính là hai cỗ quang mang đang xê dịch trao đổi vị trí lẫn nhau. Không có chút âm thanh nào truyền ra, nhưng mà tự vị trí bọn họ va chạm có một đạo hào quang vàng và vàng kim dung hợp lẫn nhau bao trùm phạm vi một vạn mét vuông, nhìn qua hào quang huyễn lệ này thật đẹp mắt.

Trước mặt Tề Nhạc có Hiên Viên kiếm hiện ra, khí tức sắc bén từ kiếm quang Hiên Viên kiến phun ra nuốt vào.

Vũ Mâu cầm thương Athena chỉ về phía trước, năng lượng thần thánh không ngừng bạo động và lắc lư.

Một kích đơn giản hai kiện thần khí va chạm với nhau liền phân ra, một khắc này bất luận là Tề Nhạc hay là Vũ Mâu đều phải toàn lực công kích.

Không có sử dụng lĩnh vực, dưới tình huống hai bên đều có được thần khí thì không ai hao phí năng lượng đi thi triển lĩnh vực, va chạm này còn sinh ra hiệu quả tốt hơn lĩnh vực nhiều, tiêu hao của lĩnh vực bọn họ không cách nào gánh vác nổi. Chiến đấu nhìn thì vô cùng đơn giản. Nhưng mà nếu cẩn thận quan sát nhất định sẽ phát hiện trong khoảng cách ngàn mét chung quanh người hai người không gian sinh ra các vết rách rất nhỏ.

Hiên Viên kiếm không tổn hao gì, Athena cũng không tổn hao gì cả. Sau khi gặp được Bàn Cổ Phủ thì Tề Nhạc mới phát hiện có thần khí đối kháng được với Hiên Viên kiếm.

Xích kim sắc quang mang dung hợp với thân thể của Tề Nhạc, năng lượng Thiên Nhân Hợp Nhất sinh ra một cây cự kiếm dài đến mười mét, dưới tình huống này năng lượng và tinh thần đều thể hiện ra rõ ràng.

Trường mâu màu vàng ngưng tụ cùng thân thể giống như biến thành một bộ phận thân thể của nàng, trường mâu này như sinh trưởng ra từ thân thể của nàng vậy, kim sắc quang mang hình tam giác cùng với trường kiếm cực lớn va chạm lần thứ hai trên không trung.

Tiếng vang vù vù hiện ra, lúc này đây trừ bọn họ giao chiến thì bên ngoài đỉnh Everest, tất cả các ngọn núi khác trong dãy Himalaya cũng sinh ra ảnh hưởng từ cú va chạm này. Băng tuyết bao phủ xuất hiện tuyết lở.

Hai người xuất hiện ở vị trí ban đầu của mình thì máu tươi đồng thời chảy xuống dưới khóe miệng của bọn họ. Năng lượng sắc bén đồng thời phá hư thân thể của bọn họ, nhưng mà hào quang trên người của bọn họ càng ngày càng mạnh.

Quyết chiến, đỉnh Everest vì một trận chiến này trở thành nơi phát ra năng lượng cực lớn, trong va chạm kịch liệt này thể xác và tinh thần của bọn họ đã sớm quên tất cả mọi thứ, trong mắt chỉ còn lại địch nhân trước măt. Trừ phi trong chiến đấu có một phương tử vong nếu không muốn bọn họ dừng lại dễ vậy sao?

Hai lần tiếp xúc là hai lần cân sức ngang tài, không chỉ năng lượng cân đối đồng thời cũng là thần khí cân đối. Thương Athena bén nhọn mà thần thánh cùng Hiên Viên kiếm nhân giả đỉnh phong. Ai cũng không thể tiêu diệt đối phương. Hồn phách hai kiện thần cũng giống như chủ nhân đều thiêu đốt năng lượng của mình tranh thủ bộc phát uy lực mạnh mẽ nhất.

Hai lần va chạm nhưng hiệu quả khác nhau, năng lượng thần thánh và khí tức vương giả chuyển biến cho nhau.

Lục Mang Tinh màu vàng xuất hiện dưới chân Vũ Mâu, khiên tròn trên tay trái của nàng nhấc lên, trường mâu trên tay phải bào trì trạng thái lúc trước.

Tay trái của Tề Nhạc thu lại ở trước ngực, mà tay phải của hắn giơ Hiên Viên kiếm qua khỏi đầu, đọ sức lực lượng tạm thời biến mất, sắp triển khai chính là đọ sức kỹ xảo.

Động, hai người đồng thời động thủ, thời điểm bọn họ động thủ lần thứ ba thì lúc này bọn họ không có tách ra nữa, giữa không trung xuất hiện quang cầu thật lớn bao phủ thân thể của bọn họ vào bên trong. Người xem cuộc chiến phía dưới căn bản không thể nào nhìn thấy được cảnh xảy ra trong quang cầu, nhưng mà chiến đấu càng thêm hung hiểm đang triển khai trong quang cầu.

Oanh - -

Hiên Viên kiếm lưu lại một vết ngấn trên Athena chi thuẫn.

Xoẹt - -

Athena chi mâu lưu lại một khe rãnh trên Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải.

Đinh - -

Hai kiện thần khí không ngừng công kích lẫn nhau làm chúng không ngừng run lên. Khoảng cách giữa Tề Nhạc cùng Vũ Mâu càng ngày càng gần, thậm chí bọn họ có thể cảm nhận được hơi thở của đối phương. Năng lượng chấn động đồng thời trở nên cường thịnh, cơ hồ tại đồng nhất bọn họ đẩy thần khí của mình ra.

Thương Athena dùng góc độ vô cùng xảo trá đâm ra, Hiên Viên thần kiếm dùng tốc độ càng xảo trá ngăn cản, hai kiện thần khí mỗi lần va chạm đều mang tới âm thanh vù vù. Không biết chúng hưng phấn vì va chạm hay còn vì lực lượng mang tính hủy diệt ảnh hưởng. Hai người không ai nhường ai và đánh giáp lá cà, Tề Nhạc cùng Vũ Mâu phản ứng hoàn toàn đạt tới cực hạn.

Bóng kiếm và thương không ngừng va chạm, mỗi một lần va chạm đều sinh ra năng lượng chấn động kịch liệt, quang cầu màu vàng hình thành giữa không trung, đây là sản phẩm trong quá trình bọn họ không ngừng va chạm hình thành. Khi năng lượng của bọn họ bộc phát càng ngày càng kịch liệt thì phạm vi của quang cầu càng lớn. Ban đầu có đường kính mười mét đã biến thành trăm mét.

Tề Nhạc chỉ sử dụng Hiên Viên thần kiếm đối mặt với thương và khiên của Vũ Mâu nên ăn thiệt thòi, tuy Athena chi thuẫn không giống như thương Athena hoàn toàn ngăn cản được công kích của Hiên Viên kiếm, nhưng mà chỉ cần nó có thể ngăn cản một lần thì thương Athena sẽ lưu lại một khe rãnh thật sâu trên Nhật Nguyệt Tinh Thần Xích Kim Khải của Tề Nhạc. Năng lượng vô cùng bén nhọn không ngừng xé rách thân thể Tề Nhạc, hắn đã không biết đây là lần phun máu thứ mấy.

Ánh măt Vũ Mâu dị thường kiên định, sau khi hạ quyết tâm thì trận chiến đấu này nàng tất nhiên phải bộc phát lực lượng cường đại nhất của mình. Vết thương trên người Tề Nhạc càng ngày càng nhiều, mà vết rách trên Athena chi thuẫn không ngừng va chạm với Hiên Viên thần kiếm càng lúc càng lớn.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-360)