Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 296

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 296: Luận võ kén rể
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Ads Trong nội tâm nàng vừa vặn gọi tên Tề Nhạc thì đột nhiên một cảm giác quen thuộc hiện ra trong đáy lòng, bỗng nhiên đồng tử Lãnh Nhi co rút lại, hai mắt vô thần càng lăng lệ ác liệt, ánh mắt lập tức tập trung nhìn xuống đám người bên dưới. Nàng nhìn thấy một đôi mắt, một đôi mắt phi thường quen thuộc với nàng, tuy chỉ thoáng qua trong đám người rồi biến mất nhưng mà Lãnh Nhi lại mừng rỡ trong lòng.

Hắn đến, hắn quả thực đến, nội tâm như đóng băng của nàng lập tức có lửa cháy hừng hực, nàng chờ đợi rốt cục thành sự thật. Nhưng Lãnh Nhi lúc này đang hưng phấn lại khẩn trương lên, hắn đến, hắn tới đây làm gì? Nếu hắn và phụ vương xung đột thì không có khả năng toàn thân trở ra nha! Phải biết rằng nơi này tập trung lực lượng mạnh nhất của Địa Ngục. Mà hắn chỉ có một mình.

Tề Nhạc dùng tinh thần lực nói cho Lãnh Nhi là mình đã tới rồi biến mất trong đám người. Bởi vì thời điểm Lãnh Nhi nhìn về phía hắn thì ánh mắt Tát Đán cũng nhìn theo, Tát Đán vô cùng mẫn cảm với tinh thần lực so với phán đoán của Tề Nhạc còn mạnh hơn nhiều, không hổ là người mạnh nhất trong thế giới Địa Ngục.

Mặt trời màu tím bao phủ đại địa, lấy vòng hạch tâm và lâu đài Ma Vương làm trung tâm thì năng lượng hắc ám tràn ngập.

Nhìn cảnh tượng ầm ĩ trước mặt đôi mắt lạnh như băng của Tát Đán nhiều hơn vài phần khát máu và hưng phấn, trong tương lai không lâu tràng cảnh này sẽ diễn ra ở địa cầu, đến lúc đó hắn chính là chúa tể chân chính của địa cầu. Nghĩ tới đây thì cảm xúc không đành lòng với ánh mắt oán hận của con gái cũng biến mất. Hắn tuyệt đối không cho phép ai ngăn cản bước tiến của mình. Lãnh Nhi là con gái duy nhất thì bất cứ thời điểm gì nàng cũng ở bên cạnh của hắn, nằm trong khống chế của hắn.

Nghĩ tới đây Tát Đán chậm rãi nâng hai tay của mình lên. Một tầng hào quang màu đỏ sậm phóng thích ra ngoài, năng lượng khổng lồ chấn động trải rộng mỗi góc của quảng trường. Bỗng nhiên mặt trời màu tím hạ xuống một đạo hào quang màu tím đem thân thể Tát Đán bao phủ vào bên trong, dưới uy thế của mặt trời màu tím thì Đại Ma Vương của Địa Ngục lập tức chấn nhiếp toàn trường.

Âm thanh ồn ào biến mất, mấy chục vạn người hoàn toàn yên tĩnh lại, ánh mắt mỗi sinh vật Địa Ngục nhìn qua người của Tát Đán, trong ánh mắt biến thành sợ hãi và sùng bái. Thực lực, đây chính là thực lực của Đại Ma Vương ah! Tất cả mọi người sinh ra cảm giác hô hấp không thông, dưới uy áp không ngừng tăng lên thì tâm tình của bọn chúng càng trở nên khẩn trương, Ma Vương bệ hạ muốn làm gì? Lần này không phải kén rể sao?

Năng lượng thiêu đốt trên người Tát Đán càng ngày càng mạnh mẽ hơn trước, năng lượng màu tím của hoàn toàn bao phủ hắn vào bên trong khiến cho khí lưu chung quanh thân thể của hắn biến mất, lúc này Tề Nhạc mới nhìn rõ tướng mạo thật của Tát Đán, so với Tát Nã thì trên người của hắn nhiều hơn vài phần uy nghiêm, khí tức tà ác cũng không mạnh nhưng mà chỉ ánh mắt của hắn lại mang cho Tề Nhạc áp lực thật lớn, điểm này Tát Nã không cách nào làm được.

Mặc dù chỉ chênh lệch hai cánh nhưng mà Tát Nã cùng Tát Đán so sánh với nhau khác biệt như trời và đất. Lúc này Tề Nhạc sinh ra vài phần hoài nghi với kế hoạch của mình. Cho dù là phóng xuất Tát Nã và sinh vật Địa Ngục trong Vạn Ma Sơn Cốc ra ngoài thì bọn chúng có thể làm được gì chứ, hoặc là nói mang lại uy hiếp chính thức cho Tát Đán sao?

Tề Nhạc trải qua phán đoán của mình thì cho ra đáp án rất khó. Tát Đán nắm giữ lực lượng quá mức cường đại. Tát Nã đã bị giam giữ không biết bao nhiêu năm qua còn Tát Đán thông trị Địa Ngục bao nhiêu năm, thế lực đã sớm trải rộng mỗi góc của Địa Ngục rồi. Sinh vật Địa Ngục với hắn không chỉ có sợ hãi đồng thời còn có sùng bái mù quáng, đây là hình thức tín ngưỡng mới so sánh được!

Thời điểm Hắc Tương tộc chung quanh khi Tề Nhạc suy nghĩ rất nhanh có người ngã xuống, trong con mắt của bọn họ chỉ có sùng kính cùng sợ hãi, dưới áp lực khổng lồ này rốt cục không chịu nổi mà ngồi xuống. Nói cũng kỳ quái chỉ cần Hắc Tương tộc ngồi xuống đất lập tức không còn cảm thấy áp lực xuất hiện. Nhưng mà bọn họ muốn đứng lên là chuyện không có khả năng, bởi vì chỉ cần đứng lên thì lập tức xuất hiện cảm giác áp lực khổng lồ.

Đại đa số người Hắc Tương tộc không hiểu chuyện gì, nhưng Tề Nhạc lại rất rõ ràng vì hắn hiểu được, cho nên hắn càng bội phục Tát Đán nhiều hơn vài lần.

Tát Đán khống chế năng lượng bản thân vô cùng chính xác. Hắn có thể khống chế áp lực duy trì ở độ cao một mét hai, nói cách khác áp lực trên không trung là phân tầng, dưới một mét hai hoàn toàn không có áp lực gì cả, mà trên một mét hai áp lực thật lớn. Áp lực như vậy cũng không có tạo thành thương tổn quá lớn với người của Hắc Tương tộc.

Chỉ cần ngồi xuống là được rồi, khống chế năng lượng diện tích lớn như vậy Tề Nhạc tự hỏi không cách nào làm được. Tuy Tát Đán có mặt trời màu tím phụ trợ, nhưng mà đây là thế giới Địa Ngục chỉ sợ cũng chỉ có hắn là có thể mượn lực lượng của mặt trời màu tím. Tề Nhạc rất hoài nghi nếu như trên địa cầu thì Tát Đán còn có thể bảo trì thực lực này hay không. Nhưng ít nhất từ tình huống bây giờ mà nhìn thì mình tuyệt đối không phải đối thủ của Tát Đán.

Mỉm cười, trong mắt Tề Nhạc toát ra một tia hào quang nhàn nhạt, trước áp lực của Tát Đán thì hắn không bị ảnh hường gì, nhưng cũng nên biểu lộ thống khổ một chút mới được, sắc mặt của hắn cũng giống như đám người Hắc Tương tộc chung quanh, giả vờ làm ra bộ dáng đau khổ chèo chống

Áp lực khổng lồ duy trì đứng năm phút mới biến mất, mà thành viên Hắc Tương tộc có thể bảo trì đứng thẳng cũng còn lại không tới một phần mười. Không cần Tát Đán hạ lệnh thì Quân đoàn Nhiên Thiêu đã hành động. Đây là khảo nghiệm, nếu như ngay cả áp lực diện tích lớn của Tát Đán cũng không thừa nhận nổi thì hiển nhiên đã bị đào thải. Muốn làm con rể Tát Đán không phải dẽ dàng như vậy, ít nhất bản thân phải có thực lực nhất định mới được.

Dưới giám sát của Quân đoàn Nhiên Thiêu thì những tên Hắc Tương tộc không chịu nổi áp lực xám xịt rời đi. Chờ đợi cả buổi chỉ đối lấy co đuôi ra ngoài.

Thời điểm đám Hắc Tương tộc bị mang ra khỏi vòng hạch tâm thì cả quảng trường đã trống trải hơn nhiều. Mà lúc này có thể lưu lại giữa sân thì đại bộ phận đều là Hắc Tương tộc có cánh, cho dù không có cánh thì năng lượng bản thân cũng đạt tới trình độ nhất định. Tề Nhạc vì không làm cho người ta chú ý đem cánh Kỳ Lân của mình phóng xuất ra. Một đám Hắc Tương tộc có cánh sẽ không khiến người ta chú ý.

Tát Đán thoả mãn nhìn qua mọi người bên dưới, bây giờ trong sân chỉ còn lại mấy ngàn người, mà thành viên quân đoàn Nhiên Thiêu là người Hắc Tương tộc lúc này tách ra, những thành viên Hắc Tương tộc phù hợp tuổi đã ở lại quảng trường.

Âm thanh của Tát Đán vang lên.

*****

- Có thể chịu đựng uy áp của ta thì chứng minh các ngươi đã có được thực lực nhất định, nhưng mà như vậy còn xa mới đủ. Muốn trở thành cường giả chính thức nhất định phải trả giá cực lớn. Trước khi Lãnh Nhi lựa chọn phò mã các ngươi phải chứng minh được thực lực của mình. Hiện tại bắt đầu, ta cần các ngươi chiến đấu chính thức, chiến đấu là tự bản thân không cho liên thủ, dùng đơn đấu mà quyết định người thắng. Không được phát công kích trí mạng, ai có thể đạt được ba lỗ tai của người khác thì hắn sẽ đi vào vòng tiếp theo. Hơn nữa phải cam đoan lỗ tai của mình hoàn hảo, ta cũng không hy vọng con rể của ta không có lỗ tai, được rồi, bắt đầu.

Tát Đán nói ra lời này rất dễ dàng nhưng mà chỉ thị này của hắn làm quảng trường biến thành gió tanh mưa máu.

Trước hấp dẫn của quyền lực, mỹ nữ thì ai dễ dàng buông tay, cơ hồ khi Tát Đán vừa nói hai chữ bắt đầu thì tất cả thành viên Hắc Tương tộc đã động, năng lượng hắc ám bành trướng hỗn loạn xuất hiện trong đám người Hắc Tương tộc. Thời điểm này căn bản không chỉ cần là bên cạnh người mình đều là địch nhân, chiến đấu chính thức bắt đầu.

Nghe Tát Đán nói thì nội tâm Tề Nhạc cả kinh, phương pháp chọn con rể của chúa tể Địa Ngục này quá biến thái, không ngờ là cho thủ hạ tự giết lẫn nhau, mặc dù chỉ cắt mất lỗ tai nhưng mà có bao nhiêu người vượt qua ải này đây?

Hỗn chiến bắt đầu, những tộc nhân Hắc Tương tộc có cánh rất ăn ý công kích qua những tên không có cánh, quả hồng mềm bị bóp chính là đạo lý này, những gia hỏa Hắc Tương tộc có chút thực lực không ai không hy vọng mình trở thành phò mã, đồng thời bọn họ cũng hy vọng giữ được thực lực.

Hỗn chiến là thảm thiết, cơ hồ trong nháy mắt đã có mấy trăm kẻ đã mất lỗ tai.

Tề Nhạc hiện tại chẳng quan tâm bên cạnh mình là người nào, bởi vì khi hai chữ bắt đầu có chí ít mười người từ chung quanh vươn tay về phía hắn, năng lượng hắc ám kịch liệt khiến sóng gió nổi lên, mục tiêu của những gia hỏa này là lỗ tai của hắn.

Tề Nhạc âm thầm cười khổ, ta chỉ có hai lỗ tai các ngươi đoạt làm cái gì chứ? Tuy trong nội tâm nghĩ vậy nhưng thân thể của hắn đã hành động. Năng lượng hoàn toàn nội liễm, sắc mặt Tề Nhạc trở nên lạnh như băng, hai tay chém một vòng tròn chung quanh thân thể, thân thể của Tề Nhạc ổn định như núi, những tộc nhân Hắc Tương tộc chung quanh cảm nhận được năng lượng khổng lồ đánh tới và ngăn cản công kích của bọn chúng bên ngoài, mà vào một khắc này Tề Nhạc đã động.

Chân đạp Kỳ Lân du và thân thể màu đen trở nên mờ đi, phần đông thành viên Hắc Tương tộc cảm thấy lỗ tai của mình bị kéo xuống dễ dàng, tiếng kêu la thảm thiết vang lên vì Tề Nhạc bắt đầu hạ độc thủ. Tay của hắn nhìn rất nhu hòa nhưng mà năng lượng lôi điện lặng lẽ tản ra.

Thân thể lặng yên tiến tới gần một tên Hắc Tương tộc và tay phải nhấn vào lưng một cái, mượn lực lướt về phía trước né tránh qua bốn người khác công kích về phía mình, tay của Tề Nhạc giống như Thiên Thủ Quan Âm (Quan Âm ngàn tay) không ngừng huy động, mỗi lần lướt qua một tên Hắc Tương tộc thì có một cổ năng lượng nhu hòa truyền vào trong người của đối phương.

Đây cũng không phải nhu hòa chinh thức, thủy vân lực nhu hòa bao phủ và một khỏa lôi châu đã rót vào thân thể những người này, đây chính là tia chớp hình tròn ẩn chứa lôi vân lực cường đại, chỉ có điều được thủy vân lực yểm hộ đã đưa lôi châu vào người của Hắc Tương tộc, những kẻ này không thể cảm giác được chỉ cảm giác trong người của mình mát lạnh, lúc này trong khẩn trương cao độ những tên Hắc Tương tộc này chẳng quan tâm chi tiết này, một đám điên cuồng rống giận đã muốn chống lại tay của kẻ khác muốn lấy tai của mình, đồng thời cũng phải nghĩ biện pháp lấy tai của kẻ khác.

Thân thể của Tề Nhạc thân giống như con cá đang bơi lội không ngừng di động xuyên qua thân thể của Hắc Tương tộc, trong mắt hắn lộ ra hào quang lãnh khốc. Chớ có trách ta, muốn trách thì trách Tát Đán bệ hạ của các ngươi đi, đây là Địa Ngục mà, chỉ có như vậy ta phải tận lực giảm bớt thực lực của Địa Ngục xuống. Tề Nhạc ra tay rất nhanh nên không ai chút ý hắn bắt đầu chôn bom hẹn giờ vào trong thân thể đám Hắc Tương tộc này.

Đúng vậy, chính là bom hẹn giờ, nương tựa vào thủy vân lực và lôi vân lực tổ hợp Tề Nhạc dựa theo nguyên lý bom hẹn giờ đưa vào cơ thể của đám sinh vật Địa Ngục này một quả bom hẹn giờ. Chỉ cần thủy vân lực trong cơ thể của chúng tiêu tán thì sau một khắc tia chớp hình tròn sẽ bộc phát thật mạnh. Đây là phương pháp thời điểm Tề Nhạc xếp hàng đã nghĩ ra được, hiện tại chính là thời điểm kiểm nghiệm mà thôi.

Tề Nhạc cúi người trong đám Hắc Tương tộc nên không ai nhìn thấy rõ ràng, rất nhanh hắn đã tiến vào trong đám người thuộc Quân đoàn Nhiên Thiêu, động tác của hắn càng trở nên mau lẹ và hữu hiệu, Tát Đán ah Tát Đán, thật xấu hổ, ta trước tiên phải đưa đại lễ lên cho ngươi vậy. Nói như thế nào ngươi cũng là nhạc phụ của ta a.

Thời gian hỗn chiến tiếp tục như vậy suốt một tiếng đồng hồ, cuối cùng số lượng Hắc Tương tộc cực kỳ ít ỏi, vốn trước đó còn năm ngàn Hắc Tương tộc cộng thêm số lượng Quân đoàn Nhiên Thiêu nên số lượng chừng hai mươi ngàn, cuối cùng còn lại không quá hai ngàn người. Kỳ thật đây cũng là hiệu quả mệnh lệnh của Tát Đán thôi.

Có rất nhiều nhiều tên Hắc Tương tộc thực lực không tệ, thật vất vả mới kiếm đủ ba lỗ tai, thời điểm suy nghĩ muốn thoát khỏi chiến trường nhưng nhưng vì số lượng quá nhiều nên bị kẻ khác kéo rách lỗ tai. Bởi vậy, số lượng Hắc Tương tộc bị mất lỗ tai phi thường lớn. Về sau trải qua công tác thống kê thì lần này tham dự tới hai mươi lăm ngàn tên Hắc Tương tộc, thậm chí có một phần hai mất đi cả hai lỗ tai, gần một nửa còn lại là còn một tai, lần này có thể tạo thành một quân đoàn không tai.

Còn lại hơn một ngàn tám trăm tên Hắc Tương tộc hoàn hảo, đây là đám Hắc Tương tộc có cánh tạo thành. Thực lực cũng chứng minh tất cả, toàn bộ đám Hắc Tương tộc bốn cánh này sẽ chiến đấu với nhau. Thực lực bốn cánh cực kỳ cường hãn, Hắc Tương tộc bình thường muốn tiếp cận thân thể của chúng rất khó khăn. Mà Hắc Tương tộc hai cánh bị tiêu hao không nhỏ. Đương nhiên Tề Nhạc nhất định không nằm trong số đó.

Lẳng lặng yên đứng thẳng trong đám Hắc Tương tộc, Tề Nhạc nhanh chóng thúc dục năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trong không khí bổ sung năng lượng tiêu hao vừa rồi. Tuy lôi vân lực đã tiếp cận cấp bậc chín vân nhưng động tác vừa rồi của hắn quá nhanh, ngay cả Tề Nhạc cũng không biết mình đã tung ra bao nhiêu quả lôi châu, nhưng số lượng tuyệt đối không thấp hơn năm ngàn.

Năng lượng chắc chắn tiêu hao rất khổng lồ. Cho dù hắn vừa chạy vừa bổ sung nhưng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên đúng là thần diệu. Tốc độ khôi phục năng lượng của hắn ngay cả Tát Đán cũng không thể so sánh, cho nên Tề Nhạc cũng không lo lắng mình bị tiêu hao quá nhiều.

*****

Dưới sự chỉ huy của Quân đoàn Nhiên Thiêu thì những gia hỏa Hắc Tương tộc bị mất lỗ tai bị dẫn ra ngoài quảng trường, đám Hắc Tương tộc không chịu nổi áp lưc lúc này có chút hả hê nhìn qua, mặc dù bẩn thân của chúng không được công chúa lựa chọn nhưng ít nhất cũng không bị mất tai! Nhưng mà bọn chúng không biết trong tương lai không lâu đám Hắc Tương tộc thông qua cửa ải áp lực sẽ được Tát Đán trọng dụng. Đương nhiên chuyện này phải nói sau.

Tát Đán thoả mãn nhìn qua hơn một ngàn người còn thừa lại này, hắn nhìn qua Lãnh Nhi, nói:

- Ta đã loại bỏ quá nhiều người rồi. Hiện tại con nên bắt đầu lựa chọn đi. Ta nghĩ trong số bọn chúng sẽ có người khiến con thỏa mãn..

Vượt quá Tát Đán dự liệu là Lãnh Nhi lại gật gật đầu, hơn nữa trong đôi mắt hồng phần của nàng lại có vài phần chờ mong. Chẳng lẽ con gái đã cải biến chủ ý? Hay là áp lực của mình mang lại khiến nàng khuất phục? Trong nội tâm của Tát Đán có chút cao hứng, dù sao cũng là con gái của mình. Mệnh lệnh của mình có quyền uy tuyệt đối với nàng.

Tát Đán vung tay lên thì Lucifer mang theo ba Khủng Bố Ma Vương lặng yên rời khỏi tòa tháp. Ngay cả Quân đoàn Nhiên Thiêu lúc này giám thị hơn một ngàn tám trăm tên vượt qua thử thách đứng nghiêm chỉnh, xếp hàng thành hình cung trong sân rộng.

Lucifer mang theo ba Khủng Bố Ma Vương sáu cánh nhanh chóng đi vào trong sân rộng, trầm giọng nói:

- Các người xếp hàng đợi công chúa tiếp kiến. Bất luận là có thể trở thành phò mã hay không thì đây là vinh hạnh trong đời của các ngươi. Các ngươi phải nhớ kỹ nhìn thấy công chúa điện hạ nếu ai dám có chỗ khinh nhờn thì kết cục chỉ có một, kẻ đó sẽ bị ném vào Vạn Ma Sơn Cốc. Đượcrồi, dựa theo trình tự bắt đầu đi.

Dưới sự dẫn dắt của ba Khủng Bố Ma Vương thì đội ngũ thật dài này đi vào trong lâu đài Ma Vương. Lâu đài Ma Vương cao hơn ngàn mét cũng không phải những kẻ này được phép đi lên. Lãnh Nhi đứng trên bình đài cao nhất nhìn qua ánh mắt của mỗi người, tuy khoảng cách cực xa nhưng cũng có thể nhìn rõ đám người đi vào lâu đài Ma Vương phía dưới.

Trước lâu đài Ma Vương có dựng một cái bình đài cao hơn trăm mét, hơn một ngàn tám trăm người mỗi người đi lên, mỗi người đi lên bình đài năm giây rồi cung kính đứng trên đó thi lễ về phía lâu đài Ma Vương, lúc này mới từ từ đi xuống khỏi bình đài.

Tề Nhạc đứng trong đội ngũ nhìn xem qua những tên Hắc Tương tộc tận lực bày ra bộ dáng anh tuấn của mình nhất, hắn cảm thấy có chút buồn cười. Chuyện này sao mà giống như tuyển chọn kỹ nữ thời cổ đại vậy nè, chẳng qua qua là đi tới làm dáng mà thôi. Lãnh Nhi công chúa muốn lấy phò mã thật sự là buồn cười! Rất buồn cười là chính mình lại nằm trong số đó.

Do có một ít kẻ cố ý trì hoãn cho nên một ngàn tám trăm người này phải mất thời gian hai tiếng mới đi lên đài xong.

- Không phải, đây không phải hắn. Đây cũng không phải là...

Ánh mắt Lãnh Nhi từ từ trở nên thất vọng, đã đến mấy người cuối cùng rồi nhưng mà nàng vẫn không tìm thấy người trong trí nhớ của mình. Hắn đã tới rồi! Dùng thực lực của hắn thì những khảo nghiệm lúc trước không có khả năng bị loại bỏ. Nói cách khác hắn khẳng định là ở trong đội ngũ này.

Không sai, ngoại hình của hắn giống như người Hắc Tương tộc lại có Kỳ Lân giáp, người khác khẳng định không nhận ra nhưng mình làm sao không nhận ra chứ? Nhưng mà hiện tại đã tới mấy người cuối cùng rồi vẫn không nhìn thấy bóng dáng của hắn, Tề Nhạc, anh là đồ hỗn đản, rốt cuộc anh ở nơi nào.

Kỳ thật Tề Nhạc hiện tại đã đi qua bình đài rồi, trong tình huống trước mắt hắn không cho Lãnh Nhi nhận ra mình, Lãnh Nhi nhận ra cũng có ý nghĩa bị Tát Đán nhận ra, nàng nhìn thấy mình thì cảm xúc chắc chắn sẽ biến hóa. Dùng thực lực của Tát Đán thì chắc chắn sẽ phát hiện ra.

Cho nên khi tới phiên Tề Nhạc lên bình đài thì hắn khống chế năng lượng của mình rất tinh diệu. Chẳng những đem khí tức của bản thân che đậy đồng thời dùng Tự Nhiên Chi Nguyên cải biến cơ mặt của mình một cách nhất định, gương mặt của hắn trở nên anh tuấn hơn vài phần nên không giống bản thân của hắn. Hắn nhanh chóng bị Lãnh Nhi bỏ qua.

- Thế nào? Con gái ngoan, chẳng lẽ không có người nào vừa ý con sao? Hoặc là con có thể chọn lựa một ít người đứng ra tỉ thí với nhau. Ai thắng chính là thắng cuối cùng nhé, được không?

Tát Đán nhìn Lãnh Nhi đưa ra đề nghị.

Lãnh Nhi lắc đầu, nói:

- Trong bọn chúng không người nào có tư cách làm phò mã của con. Phụ vương, ngài đã quyết định thì chuyện này do ngài làm chủ đi.

Tát Đán khẽ nhíu mày, tuy Lãnh Nhi không có phản đối nhưng từ trong ánh mắt ảm đạm của nàng hắn nhìn ra rất nhiều thứ, hắn chỉ có một con gái mà nói hắn không đau lòng là không thể nào. Chỉ có điều với tư cách là chúa tể Địa Ngục và chuyện đã quyết định thì không sửa đổi.

Hơn một ngàn tám trăm người đều đứng trong quảng trường, Tát Đán cùng Lucifer thương nghị vài câu rồi quyết định chấp hành phương án thứ hai. Những người còn lại hiện tại đều là người trẻ tuổi nổi bật trong Hắc Tương tộc. Tát Đán dựa theo kế hoạch ban đầu ra lệnh cho Quân đoàn Nhiên Thiêu bắt đầu hành động.

Trừ Hắc Tương tộc ra thì Quân đoàn Nhiên Thiêu nhanh chóng ngăn đất trống thành nhiều bình đài, mỗi một bình đài rộng mười trượng. Tổng cộng có năm trăm bình đài. Kén rể đã tiến vào khâu luận võ.

Một ngàn tám trăm người tổ hợp tùy ý và phân tán ra, mỗi ba bốn người một khu bình đài. Tát Đán ra lệnh rất đơn giản, trong ba bốn người chiến đấu tùy ý này chọn ra năm trăm người chiến thắng rồi tiến vào vòng tiếp theo.

Tề Nhạc xem như không may, khi của hắn có bốn người mà trong đó có hai tên là cường giả Hắc Tương tộc bốn cánh.

Hai tên bốn cách liếc nhìn nhau đều có chút bất đắc dĩ, thông qua trao đổi ánh mắt bọn chúng quyết định trước tiên phải tiêu diệt hai tên hai cánh, sau đó lại quyết thắng thua, dù sao nơi này chỉ cần một người chiến thắng.

Năng lượng hắc ám lập tức bành trướng. Hai gã bốn cánh bay thẳng tới bên người Tề Nhạc cùng một tên Hắc Tương tộc hai cánh, trong mắt bọn chúng thì hai cánh và bốn cánh chênh lệch rất xa nhau. Tuy không tới mức miểu sát nhưng mà chênh lệch giữa hai cánh và bốn cánh tuyệt đối không có khả năng cầm cự trong tay chúng một phút đồng hồ.

Suy nghĩ của chúng không sai, dưới tình huống bình thường thì đúng là như thế, chỉ có điều bọn chúng không may, bởi vì lúc này trước mặt của chúng là hai tên hai cánh, có một tên vốn không phải là người Hắc Tương tộc, mà là nhân loại tới từ địa cầu. Người mạnh nhất trong nhân loại và có được thực lực gần với thần cấp.

Tề Nhạc vẫn giả vờ bộ dáng kinh hoàng, mắt thấy đối thủ nhào đầu về phía mình thì khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt. Hắn cũng không muốn chấm dứt chiến đấu quá nhanh, trên lâu đài Ma Vương thì Tát Đán cùng Lucifer đang nhìn nên hắn tuyệt đối không để lộ sơ hở được. Cho nên mắt thấy đối thủ bốn cánh nhào đầu về phía mình thì hắn quay người bỏ chạy, động tác cực nhanh và trong nháy mắt đã tới biên giới Quân đoàn Nhiên Thiêu thủ vệ. Chỉ cần bay ra ngoài thì hắn cũng bị đào thải.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-360)