Vay nóng Tinvay

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 298

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 298: Lôi Thần Liệt Không Diệt
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Shopee


Ngay vào thời điểm tay của Tề Nhạc tiếp xúc với tay của hắn thì hắn chỉ cảm thấy một cổ khí lạnh tiến vào người của mình, nhưng cũng không cảm thấy có chút nguy hại gì ngược lại làm hắn cảm thấy phi thường thoải mái. Trong nội tâm thầm nghĩ, tiểu tử này xem ra muốn tặng bảo vật cho mình nếu không cũng không có cảm giác này. Đợi lần này chấm dứt và hắn không thành phò mã thì đến lúc đó lấy cũng được. Thế nhưng mà hắn lại không biết Tề Nhạc đưa cho hắn tuyệt đối là đại lễ.

Tề Nhạc ngẩng đầu nhìn lên lâu đài Ma Vương, nghênh đón hắn là bốn ánh mắt, hai ánh mắt là của Tát Đán, hai còn lại là Lucifer. Bốn đạo ánh mắt lăng lệ ác liệt nhìn vào người Tề Nhạc, ánh mắt của Tát Đán chính là kinh ngạc, mà ánh mắt của Lucifer là nghi hoặc. Dường như bọn họ suy nghĩ cái gì.

Dùng thực lực của Tát Đán tuy không cách nào phân biệt được tình huống chiến đấu vừa rồi, nhưng hắn cũng nhìn ra được Tề Nhạc có thể dễ dàng ngăn cản công kích của Mahdavikia thì Tề Nhạc rất nổi bật. Tuyệt đối có tác dụng mấu chốt. Về phần hắn làm như thế nào ngay cả Tát Đán cũng không rõ ràng được. Mà Lucifer nghi hoặc chính là năng lượng trên người của Tề Nhạc.

Bởi vì lúc trước hắn vô cùng nhục nhã nên đối với năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên cùng năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân vô cùng quen thuộc. Cho nên Tề Nhạc cùng Mahdavikia chiến đấu tuy hắn tận lực thu liễm năng lượng của bản thân nhưng mà hắn vẫn cảm thấy năng lượng của Tề Nhạc có chút quen thuộc, chỉ có điều trong nhất thời không đoán ra được thôi.

Tát Đán phất phất tay, nói:

- Các ngươi có thể bắt đầu. Mười người đứng được cuối cùng ta sẽ chọn ra một người, trở thành Thân Vương của Lãnh Nhi Thân Vương. Đại hôn là mười ngày sau.

Bốn mươi người, còn thừa toàn bộ bốn mươi người, sau khi đưa mắt nhìn nhau thì cơ hồ cùng một thời gian xông vào nhau. Con mắt mỗi người như biến thành đỏ tươi. Mười người, nói cách khác sẽ có ba phần tử bị loại bỏ. Ai cũng không muốn trở thành một trong những người bị loại.

Mà trước mặt của Tát Đán bọn họ tuyệt đối không lùi bước, chỉ có thể biểu hiện ra một mặt dùng mãnh của bản thân. Những Hắc Tương tộc này phi thường mệt mỏi, cả đám dùng khí lực bú mẹ của bản thân, năng lượng hắc ám bành trướng trước nay chưa từng, ngay cả mặt trời màu tím dưới cổ năng lượng hắc ám kia cũng ảm đạm đi nhiều.

Khí tức của Tề Nhạc biến hóa. Từ khi tiến hành hỗn chiến cuối cùng này khí tức của hắn cũng biến đổi, có chút cúi người giống như con báo săn chờ phát động công kích, lẳng lặng chờ đợi.

Có lẽ là bởi vì hắn và Mahdavikia đánh một trận chiến nên thời điểm vừa bắt đầu hỗn chiến không có người nào công kích hắn.

Ngẩng đầu nhìn lên lâu đài, khóe miệng của Tề Nhạc mỉm cười lãnh khốc, Tát Đán chớ có trách ta, ai bảo ngươi muốn tiến hành công kích thế giới của ta chứ? Giờ khắc này hắn đã không hề khí tức của bản thân mình, năng lượng Kỳ Lân bá đạo hiện ra, hai tay mở ra, hắn dùng sức tiến vào vào trong hỗn chiến, có chút lười biếng nhìn qua Lãnh Nhi trên sân thượng của lâu đài.

Ánh mắt Tát Đán, Lucifer cùng Lãnh Nhi ba người đồng thời gim lại trên người của Tề Nhạc. Tuy cả quảng trường trung ương có bốn mươi chín cao thủ Hắc Tương tộc chém giết. Nhưng giờ này khắc này sân rộng này giống như chỉ có mình Tề Nhạc. So sánh với các tộc nhân Hắc Tương tộc thì thân thể của hắn không tính là cao lớn, năng lượng chấn động khổng lồ không ngừng tăng lên.

Bỗng nhiên đồng tử của Lãnh Nhi co rút lại, chính mình không có nhìn lầm, hắn đến, hắn quả thực đã tới. Nhưng mà Tề Nhạc sao ngươi lại tới đây! Mâu thuẫn trong nội tâm không ngừng xuyên thấu tâm tư của nàng, nàng muốn Tề Nhạc mang nàng rời khỏi đây đồng thời lại muốn hắn lập tức bỏ chạy, nơi này chính là địa ngục đấy! Có cha mình ở đây hắn làm sao có cơ hội thoát đây?

Hai tay mở ra không có thu lại, thời điểm Tát Đán vừa chú ý tới hắn thì khí tức năng lượng trên người Tề Nhạc bỗng nhiên bộc phát nhiều lôi điện hình tròn.

Giữa không trung RẮC... A... Ặ.. !! Một tiếng kéo thật dài, ngay cả thế giới địa ngục cũng run rẩy theo, ngay cả ba mươi chín Hắc Tương tộc bốn cánh đang đánh nhau sống chết vô ý thức đều ngừng tay nhìn qua, khí tức năng lượng kinh khủng áp chế thân thể của bọn chúng, áp chế bọn chúng muốn thở dốc cũng khó khăn. Trong thuộc tính hoàn toàn tương khắc thì năng lượng lôi điện bá đạo không phải bọn chúng ngăn cản được.

- Tát Đán bệ hạ, đây là đại lễ đầu tiên ta dành cho ngươi.

Tề Nhạc ngửa mặt lên trời cười dài, trong tiếng hét vang thì hai tay lại mở ra lần nữa, năng lượng màu xanh da trời khổng lồ như muốn thôn phệ thân thể của hắn, sấm sét trên không trung mãnh liệt, thời điểm Tát Đán vừa mới kịp phản ứng thì năng lượng màu xanh đã phân ra rồi..

Cột sáng màu xanh da trời vừa vặn bắn ra ba mươi chín cỗ lôi điện nhỏ hơn, lôi điện dán vào mặt đất và bắn vào tầng mây cao vút, điện quang lập loè mang theo âm thanh xoẹt xoẹt như Tử Thần triệu hoán, trong phạm vi bao phủ của cột sáng lôi điện màu xanh da trời thì không khí đã hoàn toàn vặn vẹo, bất luận năng lượng nguyên tố gì cũng bị lôi điện xoắn nát.

- Lôi -- thần -- liệt -- không -- diệt --.

Âm thanh lạnh như băng bao phủ mái tóc bạc của Tề Nhạc, nhìn khí thế mạnh mẽ này từ khi Tát Đán cầm quyền ở địa ngục thì Tề Nhạc là người đầu tiên coi rẻ uy nghiêm của Tát Đán.

Cảm nhận được tính phá hư của lôi vân lực thì sắc mặt Lãnh Nhi mặt biến. Sắc mặt Lucifer đại biến, sắc mặt Tát Đán càng đại biến. Trong miệng Lucifer phát ra tiếng hét to, tám cánh đồng thời mở rộng ra, hắn từ lâu đài Ma Vương bay xuống nhưng mà tốc độ phi hành của hắn làm sao nhanh bằng tốc độ bộc phát của lôi điện đây? Tất cả đã quá muộn rồi.

Lôi điện bao phủ mỗi mỗi thành viên Hắc Tương tộc bốn cánh tham gia hỗn chiến. Bọn chúng giống như trang bị nam châm hút lấy lôi điện đánh vào người, bản thể Tề Nhạc bắn lôi điện ra ngoài thì những cột sáng vừa thô vừa to thôn phệ thân thể của bọn chúng. Cho dù bọn chúng phản ứng rất nhanh thì trước năng lượng hắc ám khổng lồ bộc phát thì không có chút tác dung gì, năng lượng hắc ám trước mặt lôi điện mang Hạo Nhiên Chính Khí thì không cách nào duy trì được, với lại thực lực của bọn chúng kém Tề Nhạc quá xa.

Sau khi có được sấm sét hình tròn thì lôi vân lực của Tề Nhạc đã tiếp cận cảnh giới chín vân, năng lực cường hãn tới mức ngay cả thiên địa cũng ghen ghét, huống chi là những sinh vật hắc ám nhỏ bé này.

Trong tiếng nổ vang ầm ầm thì ba mươi chín pho thượng màu đen ở giữa quảng trường hiện ra, bọn chúng đã biến thành than cốc rồi.

Biến hóa vô cùng bất ngờ này làm cho đám sinh vật hắc ám đang xem cuộc chiến run rẩy. Đây là lực lượng như thế nào vậy! Không ngờ trong nháy mắt miểu sát ba mươi chín tên Hắc Tương tộc bốn cánh.

Năng lượng màu xanh sáng lên một khắc lại biến thành vòi rồng, ánh mắt của Tề Nhạc càng trở nên lãnh khốc nhìn cũng không thèm nhìn Lucifer đang lao về phía mình, vòi rồng màu nâu xanh bỗng nhiên bộc phát đem ba mươi chín pho tượng than cốc kia cuốn nát tỏa ra chung quanh, vòng hạch tâm của địa ngục lúc này có mùi két lẹt bao phủ.

*****

Lucifer đến, trong lòng của hắn kinh sợ cùng nghi hoặc, hắn tuyệt đối không nghĩ tới Tề Nhạc lại xuất hiện ở chỗ này, càng không nói tới hắn giết nhiều người Hắc Tương tộc như vậy. Phải biết rằng Hắc Tương tộc bốn cánh chính là tinh nhuệ trong Hắc Tương tộc đấy, những kẻ này trong tương lai chắc chắn sẽ biến thành Khủng Bố Ma Vương ah! Mà Tát Đán lại xuất thân từ Hắc Tương tộc, thoáng cái chết nhiều tinh nhuệ Tát Đán sẽ nghĩ như thế nào? Mà phòng ngự lâu đài Ma Vương là do bản thân hắn phụ trách. Xuất hiện loại tình huống này hắn không cách nào ban giao cho Tát Đán a.

Vòi rồng màu nâu xanh không có đình chỉ vây quanh thân thể Tề Nhạc. Lực lượng của vòi rồng vô cùng sắc bén, mắt thấy Lucifer đánh tới Tề Nhạc ngạo nghễ đối mặt, hắn nâng tay phải của mình lên ngón trỏ thò ra chỉ về hướng của Lucifer.

Đột nhiên Lucifer cảm giác không khí chung quanh thân mình như cứng lại, ngay sau đó một đoàn quang cầu màu xanh da trời hiện ra trước mặt của hắn, quang cầu này có đường kính bằng thân thể của Tề Nhạc thoát thể bay ra, mang theo một đường vòng cung ưu mỹ nghênh tiếp công kích của hắn.

Dùng kinh nghiệm giao chiến của Lucifer cùng Tề Nhạc mà nhìn thì hắn biết rõ mình căn bản không cách nào đào thoát khỏi tinh thần lực của Tề Nhạc tập trung, nhưng đồng thời hắn càng hiểu rõ lôi vân lực oanh kích như vậy chính mình chưa hẳn có thể đở nổi. Tát Đán đằng sau nhìn qua và trước mặt có cường địch hắn không thể lùi bước.

Thân thể đang vọt tới đột nhiên dừng lại, tám cánh sau lưng Lucifer mở ra, năng lượng hắc ám khổng lồ ngưng tụ ngay lập tức, một quang cầu màu đen hiện ra trong hai tay của hắn, giờ này khắc này vì tỏ rõ trung tâm tuyệt đối với Tát Đán nên Lucifer đã đem hết toàn lực thi triển năng lực mạnh nhất của bản thân.

Tát Đán vào lúc Lôi Thần Liệt Không Diệt bộc phát cũng từ trên vương vị của mình đứng lên, trong mắt tràn ngập hào quang kinh sợ, đột nhiên lúc này lại xuất hiện vòi rồng màu xanh da trời thì trong mắt của hắn toát ra một tia hào quang kinh ngạc, hắn đương nhiên biết rõ đó là cái gì, có thể thi triển lôi vân lực mạnh như vậy thì người này rốt cuộc là ai? Hắc Tương tộc lúc nào đã xuất hiện cường giả như vậy? Từ cách hắn miểu sát ba mươi chín Hắc Tương tộc bốn cánh mà nhìn thì thực lực của hắn thậm chí còn hơn cả Lucifer!

Thân thể mềm mại của Lãnh Nhi không khống chế được run lên, từ khi Tề Nhạc xuất hiện đến bây giờ thì tim nàng đập nhanh gấp ba lần. Hắn, hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ hắn muốn bằng vào sức một mình đối kháng cả địa ngục sao? Điên, hắn nhất định là điên ah! Nàng muốn hò hét bảo Tề Nhạc chạy trốn thật nhanh, nhưng nhưng căn bản không thể phát ra âm thanh nào, trong đôi mắt màu hồng phấn hiện ra hao quan thất kinh, trong lúc bất tri bất giác nàng đi tới sát biên giới sân thượng.

Tia chớp hình tròn đã tới trước mặt Lucifer, Tề Nhạc dùng lôi vân lực mô phỏng được vẻ ngoài chính thức của lôi điện hình tròn, nhưng mà nội tại bên trong vẫn có khác nhau.

Oanh --, quang cầu màu đỏ sậm của Lucifer va chạm với tia chớp hình tròn trên không trung.

Thế giới địa ngục lúc này không còn run rẩy nữa mà là chấn động, năng lượng sóng xung kích quét ngang toàn bộ vòng hạch tâm của địa ngục, năng lượng chính khí chấn động khiến Tề Nhạc cùng Lucifer cũng phải trầm xuống mặt đất vài trượng.

Tia chớp hình tròn ẩn chứa lôi vân lực thuần khiết lúc này đã thôn phệ năng lượng hắc ám của Lucifer, nhưng Lucifer với tư cách Đọa Lạc Thiên Sứ dù sao trừ Tát Đán ra trong địa ngục này hắn là người mạnh nhất, đương nhiên đây là tình huống không tính Tát Nã vào. Rốt cuộc tia chớp hình tròn cũng nát bấy trước mặt của hắn. Ngay cả như vậy Lucifer vẫn cảm thấy toàn thân tê dại.

Hắn đang sợ hãi vì thực lực của Tề Nhạc tiến bộ quá nhanh, đột nhiên lam sắc quang mang biến thành thay vào thanh sắc quang mang. Diện tích hào quang rất nhỏ, nhìn nó giống như một sợi dây mà thôi, nhưng mà nó giống như con rắn độc đang lặng lẽ hôn lên thân thể của Lucifer.

Kinh nghiệm thực chiến phong phú nên Lucifer trong công kích khoảng cách gần như vậy chỉ có thể tránh qua một chút mà thôi, năng lượng hắc ám trong người tuôn ra không chút giữ lại, thậm chí ngay cả hạch tâm hắc ám chi hỏa cũng đã bốc cháy lên. Năng lượng chấn động khổng lồ nhưng không phải là sắc bén đơn giản, năng lượng áp súc cao độ lại được Tự Nhiên Chi Nguyên phụ trợ nên trong nháy mắt đã xé nát phòng ngự của Lucifer, tuy năng lượng hắc ám đã ngăn cản được một bộ phận nhưng công kích vẫn trùng trùng điệp điệp nện vào ngực phải Lucifer.

Lucifer kêu thảm một tiếng, thân thể của hắn nhanh chóng bay ngược ra sau, lực trùng kích thật lớn khiến thân thể của hắn không ngăn cản nổi, may mắn thân thể của hắn vô cùng kiên cố mà năng lượng hắc ám lại hóa giải đại bộ phận phong vân lực, lúc này mới bảo trụ tánh mạng hắn, nhưng mà phong vân lực cường hoành đã lưu lại vết thương thật sâu trước ngực của hắn, từ xương quai xanh trên vai cho đến tận bụng trái dưới, máu tươi bắn ra cuồn cuộn, Lucifer đường đường là Đọa Lạc Thiên Sứ vừa đối mặt với Tề Nhạc đã bị trọng thương.

Từ khi Tề Nhạc không hề che dấu lực lượng của mình trước diệt ba mươi chín tên Hắc Tương lại chế trụ Lucifer, trước sau cũng chỉ diễn ra trong thời gian cực kỳ ngắn mà thôi. Thẳng đến lúc này đám binh sĩ Quân đoàn Nhiên Thiêu mới tỉnh ngộ lại, ngọn lửa màu xanh hiện ra trên người, Quân đoàn Nhiên Thiêu giống như những con kiến đánh tới Tề Nhạc, trước mặt Tát Đán không có người nào lui lại, đây chính là đặc tính của bọn chúng.

Tề Nhạc cười lên, hắn muốn nhìn thấy nhất chính là tình cảnh này. Khôi phục lực lượng chính là ưu thế lớn nhất của hắn. Đối diện với mấy con kiến Quân đoàn Nhiên Thiêu thì chúng không đủ nhìn, có lẽ chỉ có khả năng bị cắn nuốt, nhưng mà sẽ bị cắn nuốt sao?

Hổ vào bầy dê, thân thể của Tề Nhạc lóe lên đã ngạnh sanh sanh tiến vào chính diện Quân đoàn Nhiên Thiêu, lôi điện hình tròn lại hiện ra lần nữa phóng đại trên không trung hai mét giống như lưỡi hái tử thần, trong khoảnh khắc Quân đoàn Nhiên Thiêu bị cắt như "Lúa mạch". Kỳ Lân kính, Tề Nhạc đã lâu rồi không có sử dụng Kỳ Lân trân bảo. Lần này sử dụng lại thuận buồm xuôi gió.

Kỳ Lân Huyễn mô phỏng giống như Hiên Viên thần kiếm hiện ra trong tay phải của hắn, hắn không có sử dụng năng lượng phản kích, vừa rồi tiêu diệt ba mươi chín Hắc Tương còn đánh bại Lucifer nên năng lượng của hắn đã tiêu hao thật lớn, lúc này Tề Nhạc đang thi triển chính là cận thân chém giết, hắn muốn cho Tát Đán nhìn thấy cái gì là kỹ năng chiến đấu của nhân loại.

Hào quang lập loè, Tề Nhạc đã ngạnh kháng đánh vào trong Quân đoàn Nhiên Thiêu, công kích của Quân đoàn Nhiên Thiêu với hắn mà nói không có tác dụng gì, chân đạp Kỳ Lân du thân thể Tề Nhạc giống như đám sương mù, hắn không ngừng xuyên qua đám người. Hắn căn bản không hao phí chút năng lượng nào. Kỳ Lân Huyễn cực lớn trong tay hắn linh hoạt như tú hoa châm.

Cổ họng, đây chính là chỗ hiểu của bất cứ sinh vật gì, các binh sĩ Quân đoàn Nhiên Thiêu chỉ cảm thấy trước mặt là bóng đen thì cổ họng có cảm giác lạnh buốt, chất lỏng hiện ra và bành trướng tới cực điểm, sinh mệnh lực nhanh chóng hiện ra.

*****

Ads Kỳ Lân kính được tinh thần lực điều khiển không ngừng xoay tròn, cho dù binh chủng Quân đoàn Nhiên Thiêu có lực phòng ngự mạnh nhất cũng không cách nào ngăn cản công kích của Tề Nhạc, thu hoạch tánh mạng, Tề Nhạc lúc này giống như cư dân chính thức của Địa Ngục, cơ hồ sau khi đánh bay Lucifer trở về thì Tát Đán tiếp được hắn thì trong quá trình cực kỳ ngắn ngủi đã có mấy trăm binh sĩ Quân đoàn Nhiên Thiêu mất đi tính mạng của mình.

- Tất cả tránh ra cho ta!

Tát Đán tức giận, hắn đã thật lâu chưa từng từng giận qua như vậy. Bất luận thằng này là ai, thì hắn dám giết chóc thủ hạ dưới tay của mình còn phá hư kén rể hôm nay, sỉ nhục, đây là tuyệt đối là sỉ nhục ah!

Âm thanh của Tát Đán khiến cho mặt đất run rẩy, năng lượng hắc ám khổng lồ bị năng lượng lôi điện bài xích hiện ra lần nữa, hơn nữa lúc này càng trở nên bành trướng. Thân thể cực lớn của Tát Đán sau lưng hiện ra mười hai cánh màu đen. Mỗi một cánh có chiều dài hơn mười mét như che khuất cả bầu trời.

Nhận được lệnh của Tát Đán thì binh sĩ Quân đoàn Nhiên Thiêu lập tức sơ tán ra chung quanh, không hổ là lực lượng tinh nhuệ nhất của Địa Ngục, dưới sự chỉ huy của Tát Đán thì không có người nào có nủa phần do dự.

Tề Nhạc đứng nguyên tại chỗ phanh một tiếng, Kỳ Lân kính trở lại cánh tay phải của hắn, quang mang màu đen bạc lưu chuyển chung quanh cái thuẫn, nhất là thân ảnh Kỳ Lân ảnh hiện ra sau lưng của hắn rất rõ ràng. Cự kiếm trên tay phải chỉ xéo xuống đất, máu tươi từ mũi kiếm không ngừng chảy xuôi xuống quảng trường, tuy Quân đoàn Nhiên Thiêu bỏ chạy nhưng mà trên đất lưu lại rất nhiều thi thể. Năng lượng chấn động khổng lồ không ngừng sinh ra trên người của hắn. Đó là năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên và hắn điên cuồng hấp thu năng lượng trong không khí bổ sung tiêu hao lúc trước của mình.

Sở dĩ Tề Nhạc không có truy kích Quân đoàn Nhiên Thiêu là vì hắn cảm nhận được áp lực cực lớn, tinh thần lực của Tát Đán lúc này hoàn toàn tập trung thân thể của hắn, hoặc là nói Tát Đán đã dùng năng lượng hắc ám tuyệt thế của mình bao phủ cả quảng trường này lại. Ánh mắt hắn đã biến thành màu đỏ như máu phiêu phù ở giữa không trung, nhìn qua thân ảnh nhỏ bé của Tề Nhạc và khí tức dao động không ổn định.

Tề Nhạc cười lên, đối mặt với Tát Đán trong trạng thái nổi giận mà hắn vẫn còn cười được.

- Ngài khỏe chứ, tôn kính Tát Đán bệ hạ. Hoặc là nói ta nên gọi ngài là nhạc phụ thì phù hợp hơn chứ nhỉ?

Tát Đán nhìn qua người trước mặt của mình, tinh thần lực của hắn quét qua như ra đa, tất cả mọi thứ không cách nào che dấu ẩn trốn, Tề Nhạc cũng không có mô phỏng năng lượng hắc ám thì Tát Đán lập tức phân biệt ra thần trước măt của mình không phải tới từ Địa Ngục, hắn là một nhân loại, một nhân loại chính thức mà thôi

- Nhân loại, sao ngươi tới được thế giới này? Chẳng lẽ ngươi không biết đây là thế giới thuộc về ta sao?

Vương của Địa Ngục dù sao cũng là vương của Địa Ngục, lúc đầu còn nổi giận nhưng nghe được âm thanh của Tề Nhạc thì hắn tỉnh táo lại. Từ điểm này Tát Nã đúng là không thể so sánh với anh của mình.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Chẳng lẽ ngài vẫn không rõ sao? Tát Đán bệ hạ, vấn đề này rất đơn giản, ta muốn đến cho nên ta sẽ tới. Kỳ thật, ngài cũng phải cảm tạ ta mới đúng.

Hung hăng càn quấy, tuyệt đối là hung hăng càn quấy. Tề Nhạc đối mặt với áp lực thật lớn của Tát Đán lại không có chút yếu thế nào, năng lượng bổn nguyên Kỳ Lân không ngừng bộc phát, thân thể của hắn lúc này lăng không trôi nổi trên không trung, hư ảnh Kỳ Lân cực lớn xuất hiện sau lưng của hắn, thân thể Kỳ Lân cao hai mươi mét hiện rõ thân thể của Tề Nhạc, càng khiến cho thân thể của Tề Nhạc trở nên thấp bé hơn, hư ảnh Kỳ Lân lúc này chân đạp bốn tường vân, cái sừng trên đầu lập lòe điện quang chấn nhiếp toàn trường.

Nhìn qua Tề Nhạc thì hào quang trong mắt Lãnh Nhi phát sinh biến hóa, kinh hoảng và sợ hãi lúc trước đã biến mất, lúc này còn thừa lại chỉ có mê say. Đây là nam nhân của mình a. Chính mình không có lựa chọn sai, chỉ có nam nhân như vậy mới phù hợp với bản thân mình, mới đáng giá mình ưa thích! Thực lực của hắn là cường đại như thế, cho dù đối mặt với cha của nàng cũng không lui bước. Nhu tình tràn ngập nội tâm của nàng, giờ này khắc này Lãnh Nhi như đã quên nguy cơ Tề Nhạc phải đối mặt.

Tát Đán nhíu mày, nói:

- Ah? Ta còn phải cảm tạ ngươi?

Vừa nói lực chú ý của hắn đặt lên hư ảnh Kỳ Lân sau lưng Tề Nhạc, trong lòng của hắn cũng thầm giật mình. Bởi vì hắn lại không sờ không thấu thực lực của đối phương. Loại tình huống này chỉ có lúc hắn đối mặt với thiên thần lúc trước mới xảy ra, nói cách khác nhân loại trước mặt này đã đạt tới thần cấp, điều này sao có thể? Dùng thân thể yếu ớt của nhân loại lại có thể đạt tới trình độ như vậy sao? Hư ảnh quái thú sau lưng của hắn là cái gì? Hình như không thuộc sinh vật của địa cầu nha. Giờ này khắc này trong nội tâm của vị chúa tể Địa Ngục này tràn ngạp nguy hoặc.

Tề Nhạc làm ra bộ dáng đương nhiên.

- Đương nhiên ngài phải cảm tạ tôi rồi. Nếu như vừa rồi tiếp tục kén rể thì ngài phải chọn trong mười người lấy một phò mã. Mà bây giờ tôi giải quyết vấn đề này giúp ngài rồi, ngài cũng không cần chọn lựa. Chỉ còn mình tôi thì tôi chính là phò mã rồi. Ngài yên tâm, tôi sẽ đối xử tốt với Lãnh Nhi. Về phần đồ cưới tôi cũng không cần nhiều lắm, ngài thấy thế nào?

Tát Đán cười lên, tức quá hóa cười, nhân loại này quả thực quá không biết sống chết, sau khi sát thương thủ hạ của mình lại còn muốn lấy con gái của mình.

- Ngươi chẳng qua là một nhân loại? Ngươi dựa vào cái gì lấy con gái của ta?

Tát Đán lạnh lùng nhìn chăm chú vào Tề Nhạc.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Nhân loại thì như thế nào? Ít nhất từ trước mặt mà nhìn nhân loại mới là sinh vật xuất sắc nhất thế giới đấy. Nếu không vì cái gì tồn tại cường đại như ngài phải sinh hoạt trong cái vị diện này, mà nhân loại lại có thể khống chế địa cầu là hạch tâm của các vị diện chứ.

Hắn nói lời này vừa vặn châm trúng chỗ đau của Tát Đán. Sắc mặt Tát Đán có chút âm trầm, ánh mắt nhìn qua Tề Nhạc liên tiếp lập loè, áp lực trong không khí càng lúc càng lớn, giờ này khắc này tất cả mọi người tập trung lực chú ý vào hai người. Tề Nhạc đã phá hư quá nhiều quy củ của Địa Ngục, chỉ việc hắn phi hành trên không trung cũng đã đầy đủ chết một trăm lần.

- Ngươi tới từ thế giới nhân loại, nói như vậy ngươi chính là nhân loại mà Lucifer cùng Lãnh Nhi từng nhắc tới?

Tát Đán rất thông minh, nếu không hắn cũng không có khả năng từ một tộc nhân Hắc Tương tộc bình thường biến thành kẻ thống trị Địa Ngục, sau khi tận lực cưỡng ép mình tỉnh táo lại hắn đã dần dần hiểu được lai lịch của Tề Nhạc.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Đúng vậy, hơn nữa ngài đã quên. Tôi bây giờ là con rể của ngài đấy! Ít nhất từ tỉ thí vừa rồi ta chính là người thắng cuối cùng. Về phần đả thương Lucifer và binh sĩ Quân đoàn Nhiên Thiêu của ngài chẳng qua chỉ là tự vệ thôi.

*****

Dù sao mọi người không thể làm bạn thì cứ việc nói đen thành trắng đi, Tề Nhạc cũng phi thường am hiểu chuyện này, dù sao hắn xuất thân lưu manh, luận công phu chơi xấu thì không người nào so được với hắn.

Tát Đán quay đầu lại, ánh mắt màu đỏ ngưng tụ nhìn qua con gái của mình, đột nhiên cảm nhận được khí tức của cha Lãnh Nhi lập tức trì trệ vội vàng cúi đầu xuống, nàng không dám nhìn vào người Tề Nhạc.

Tát Đán đã hiểu, con gái của mình đã sớm thích nhân loại này, Lucifer đã phán đoán sai lầm, Lãnh Nhi đã đem nhân loại này tới thế giới Địa Ngục. Nhưng mà thực lực của nhân loại này đúng là quá cường đại.

Tát Đán cười lên, lúc này đây hắn cười rất ôn hòa, ngay cả năng lượng khổng lồ áp chế Tề Nhạc cũng thu liễm. Đột nhiên cảm giác được thân thể không còn áp lực thì Tề Nhạc suýt nữa phun máu ra ngoài, lực lượng của Tát Đán đúng là mạnh hơn hắn không ít, dưới tình huống hai người giằng co thì hắn vẫn thu phóng tự nhiên, cảm giác dùng sai lực khiến Tề Nhạc và hư ảnh Kỳ Lân sao lưng lập tức mờ ảo không ít. Nhưng mà phản ứng của Tề Nhạc cũng phi thường nhanh, chịu ảnh hưởng cũng chẳng qua trong nháy mắt mà thôi, sau khi điều chỉnh năng lượng lập tức khôi phục bình thường.

- Nói như vậy, ngươi rất ưa thích Lãnh Nhi?

Tát Đán nhìn qua Tề Nhạc, ánh mắt của hắn lúc này trở nên phi thường bình tĩnh, ai cũng không biết hắn suy nghĩ cái gì.

Trong nội tâm Tề Nhạc cả kinh, tốt cho một Đại Ma Vương, ngay cả bị mình chọc như vậy cảm xúc vẫn bình tĩnh được, hắn tự hỏi mình tuyệt đối không làm được. Nhưng mà hắn vẫn vô ý thức gật đầu, nói:

- Đương nhiên, tôi đương nhiên là ưa thích Lãnh Nhi. Lãnh Nhi là nữ nhân của tôi, trên thế giới này ai cũng không thể cướp nữ nhân của tôi.

Lãnh Nhi lại ngẩng đầu lần nữa, trong đôi mắt đẹp dịu dàng tràn ngập hào quang khác thường, Tề Nhạc ở trước mặt rất nhiều sinh vật Địa Ngục trong vòng hạch tâm của Địa Ngục tuyên bố nàng là nữ nhân của hắn, loại cảm giác này mỹ diệu cỡ nào! Hắn đã thừa nhận chính mình sao? Nguyện ý ở cùng một chỗ với mình sao?

Tát Đán cười, thản nhiên nói:

- Thế nhưng mà ngươi có biết hay không, những chuyện ngươi làm vừa rồi đã xúc phạm tôn nghiêm của ta. Trong thế giới Địa Ngục này phàm là người xúc phạm tôn nghiêm của ta đều chỉ có một kết cục, bất luận là ai.

Tề Nhạc gật gật đầu, rất chân thành nói:

- Biết rõ, tôi đương nhiên biết rõ, trong Địa Ngục xúc phạm Tát Đán kết quả cũng chỉ có chết mà thôi. Nhưng mà hình như không có quan hệ tới tôi a, tôi tới đi chỉ cưới con gái của ngài thôi, không phải sao? Tát Đán nhạc phụ.

Trên mặt Tát Đán nụ cười càng thêm nồng đậm.

- Tốt, tốt, tốt, ngươi quả nhiên là chàng trai dũng cảm, Trong nhân loại có nhân tài ưu tú như ngươi xuất hiện cũng khó trách các ngươi có thể thống trị địa cầu. Ngươi hôm nay tuy xúc phạm tôn nghiêm của ta, nhưng niệm ngươi vì theo đuổi con gái của ta nên ta có thể tha thứ cho ngươi. Những chuyện vừa rồi ta có thể không nhìn thấy, ta thậm chí còn đáp ứng gả con gái cho ngươi.

A? Lần này đến phiên Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm, nhìn qua Tát Đán ánh mắt của hắn không ngừng co rút lại, như vậy cũng được? Tát Đán dễ nói chuyện như vậy? Tâm của Tề Nhạc tâm càng thêm nặng nề. Đương nhiên Tát Đán sẽ không dễ nói chuyện như vậy, nhưng mà trước mặt nhiều tộc nhân như thế hắn rõ ràng có thể không quan tâm mặt mũi của mình, có thể thấy được lòng dạ của hắn âm trầm cỡ nào. Hắn nói những lời này hiển nhiên là tràn ngập tính hấp dẫn, nhưng mà sau đó lại chuyển hướng mình có khả năng thừa nhận sao.

- Nói như vậy à, tôi biết rõ điều kiện của ngài chính là tôi trở thành thủ hạ của ngài a.

Tề Nhạc thản nhiên nói.

Tát Đán mỉm cười lắc đầu, nói:

- Không, đương nhiên không. Nếu như ngươi là con rể của ta thì ngươi chính là thân nhân của ta, cũng giống như Lãnh Nhi thì làm sao là thuộc hạ được? Có lẽ ngươi cũng nhận ra được, chỉ có trong thế giới Địa Ngục mới là nơi ta thích hợp sinh tồn nhất, ngày mặt trời tím bao phủ ta sẽ biến thành người mạnh nhất thế giới này. Địa cầu cũng không thích hợp cho ta ở lại, nhưng mà Quân đoàn Nhiên Thiêu của ta đến nhân gian và thống trị địa cầu, nếu như ngươi là nhân loại thì ngươi sẽ làm vương của địa cầu, được chứ?

Mỹ nữ, quyền lực không có thứ gì không phải người địa cầu không truy cầu nhất, vương của địa cầu, công chúa Địa Ngục, đây là điều kiện mê người cỡ nào ah! Rốt cuộc Tề Nhạc cũng hiểu vì sao lúc trước Đọa Lạc Thiên Sứ Lucifer lại đầu nhập vào Tát Đán, theo ý nào đó mà nói thì Tát Đán tuyệt đối chính là kiêu hùng, so sánh với Tát Nã xúc động thì hắn mạnh không hợp thói thường.

Trong ánh mắt Lãnh Nhi tràn ngập vẻ chờ mong, nhìn qua Tề Nhạc trên không trung, tuy nàng biết rõ Tề Nhạc cơ hồ không có khả năng đáp ứng nhưng vẫn đang chờ mong kỳ tích xảy ra.

Tuy là quan hệ đối địch nhưng mà Tát Đán nói như thế lại làm cho Tề Nhạc sinh ra cảm giác kính nể hắn hơn nhiều, nhẹ nhàng gật gật đầu, nói:

- Tát Đán bệ hạ, ngài đúng là một vị minh quân. Đáng tiếc tôi hôm nay đã xúc phạm tới tôn nghiêm của ngài. Đồng thời tôi là một nhân loại và cũng không có hướng tới quyền lực. Nếu như ngài nguyện ý đem Lãnh Nhi gả cho tôi và ngài thật sự mong Lãnh Nhi hạnh phúc, như vậy hủy bỏ suy nghĩ tấn công thế giới loài người di. Nếu làm được như vậy tôi sẽ xem ngài là nhạc phụ tôn kính.

Sắc mặt Tát Đán biến đổi, lạnh lùng nói:

- Nếu như ta không như vậy thì sao?

Tề Nhạc không chút do dự nói:

- Chúng ta sẽ trở thành địch nhân, địch nhân không chết không ngớt.

Tát Đán hừ lạnh một tiếng, cười lên ha hả, nói:

- Tốt, không hổ là nam nhân Lãnh Nhi nhìn trúng, dưới hấp dẫn của quyền lực lại có thể không thỏa hiệp, Lãnh Nhi cũng không có nhìn lầm người. Đáng tiếc ngươi lựa chọn trở thành địch nhân của ta, ta muốn địa cầu là tình thế bất buộc, bất luận là ai chỉ cần đứng lên ngăn cản đường của thì hắn chỉ có đường chết.

Đối mặt Tát Đán thì hào quang trong mắt Tề Nhạc sáng lên một tia chấp nhất, trên người của hắn có bốn sắc quang mang lưu chuyển, đây là quang mang bốn loại vân lực của hắn sáng lên, mỗi một lần lập loè đều xuất hiện một tầng hào quang nhu hòa, cưỡng ép phá vỡ áp lực đang bao phủ lên người của mình. Tuy năng lượng của Tát Đán vô cùng cường thịnh, nhưng muốn bằng vào áp lực mà dọa lui Tề Nhạc là chuyện không thể nào.

Lucifer đứng trên sân thượng và máu tươi trên người hắn đã ngừng chảy. Nhưng sắc mặt của hắn phi thường tái nhợt, hắn không cách nào nghĩ tới, chẳng qua trong thời gian ngắn không gặp Tề Nhạc lại cường đại như thế, dưới tình huống mất đi Hiên Viên kiếm còn có thể đối mặt đánh trọng thương mình. Tề Nhạc khống chế năng lượng của bản thân tới mức đáng sợ, trong tia chớp dày đặc này hắn lại có thể áp súc năng lượng phong thuộc tính thật mạnh. Công kích này ngay cả Lucifer mới lần đầu nhìn thấy, cho nên trước mặt ăn thiệt thòi rất lớn.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-360)