Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 309

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 309: Khiêu chiến đến từ Nữ Thần
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Quan Tĩnh chọn Viễn Cổ Kiếm Long am hiểu năng lực công kích toàn bộ phương vị, thời đại khủng long biến chủng Kiếm Long số lượng rất thưa thớt, nhưng lực công kích cực kỳ cường hãn, vừa vặn cùng Huyền Vũ Trư phòng ngự cường đại xứng đôi.

Thương Băng chọn Ảnh Báo thuộc trung lập Cự Thú, tốc độ của Ảnh Báo hoàn toàn phát huy gần như có thể đạt tới hiệu quả tàng hình hỗ trợ lẫn nhau năng lực của bản thân Thương Băng khiến tốc độ khủng khiếp của nàng tiến thêm một bước tăng lên tới cảnh giới cực hạn.

Tuyết Nữ chọn trung lập Cự Thú Thủy Lục Lưỡng Tê Huyền Băng Thú có thuộc tính đặc thù mà cường đại, dưới sự trợ giúp của Côn Lôn Kính mới triệt để hàng phục nó, giống như Thương Băng, đầu cự thú này có thể tăng thêm thực lực của nàng trên phạm vi lớn. Bởi vì nàng cùng Thực Vật Hồn đều không có thiên phú siêu cấp cường giả như các chiến sĩ Sinh Tiếu nên lựa chọn của bọn họ đều là Viễn Cổ Cự Thú có hiệu quả tăng phúc đối với mình.

Thực Vật Hồn chọn Thực Nhân Hoa cấp bậc bá vương có Tử Vong Thôn Phệ, thể tích của nó cực lớn, lực công kích vô cùng cường hãn, bao hàm công kích ăn mòn. Dưới sự cân nhắc, Thực Vật Hồn lựa chọn nó, mà không phải Viễn Cổ đại thụ. Năng lực của nàng cùng Thực Nhân Hoa có thể nói là hỗ trợ lẫn nhau, đều có tác dụng tăng phúc. Lúc mọi người thuận lợi chinh phục sử lệnh thì trình độ Thực Nhân Hoa thân mật đối với nàng không lộ ra bản tính hung ác chút nào. Điểm này có nguyên nhân rất lớn là do Tề Nhạc đã Thực Vật Hồn khí tức năng lượng của Tự Nhiên Chi Nguyên.

Đã có được những sử lệnh này, thực lực của mỗi người đều gia tăng trên phạm vi lớn, chỉ bất quá bọn hắn muốn cùng sử lệnh của mình câu thông bồi dưỡng tình cảm để sử lệnh chính thức thừa nhân cũng cần một khoảng thời gian rất dài, Dù sao ở trong mắt Viễn Cổ Cự Thú, đám người chẳng qua là nhân loại mà thôi. Tuy rằng đã có được Kỳ Lân thần hàng không hiểu thấu, nhưng mà Viễn Cổ Cự Thú chắc chắn sẽ không coi trọng bọn họ như Kỳ Lân, tự nhiên càng không muốn trở thành đồng bọn cự thú của họ. Về phần Tề Nhạc dạy cho mọi người năm năm ước định chỉ có mấy nữ hài tử nói cho sử lệnh của mình. Như Yến Tiểu Ất, Hồ Quang thật vất vả nhận được một sử lệnh nên không nỡ dùng năm năm rồi bỏ đi. Đương nhiên, khi thực lực bọn hắn sau này đạt đến cấp bậc chínu vân, loại ý nghĩ này mới từ từ buông tha. Dù sao, làm một cường giả, thực lực bản thân cường đại mới là là tối trọng yếu nhất.

Quang mang Côn Lôn Kính lại một lần nữa xuất hiện bên trong tổng bộ Tộc Thổ của thời kì Viễn Cổ Cự Thú, kể cả Tiểu Lâu một chuyến 17 người bao phủ một mảnh quang mang màu xanh biếc lặng lẽ rời khỏi thời đại tinh khiết chất phác trở về tới thành thị ồn ào náo động.

Vốn lần này Tề Nhạc dẫn đầu chúng Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần đi vào thời kì Viễn Cổ Cự Thú chủ yếu có ba mục đích, cái thứ nhất cũng là trọng yếu nhất hy vọng cùng Mặc Hỏa bắt được liên lạc, xem thần thú có thể trợ giúp Địa Cầu khi Địa Ngục xấm chiếm hay không. Nhưng mà sau khi hiểu rõ tình huống cùng Y Nhược, Tề Nhạc biết rõ, loại tình huống này đã trở nên không thể. Vì đối kháng hung thú, thần thú đã không có quá nhiều lực lượng rút ra trợ giúp đám người. May mắn là hai mục đích sau của hắn đã hoàn toàn thực hiện xong, trợ giúp các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tìm được sử lệnh phù hợp, đồng thời cũng hoàn thành hứa hẹn đối với Ngưu Ma Vương. Ngưu Ma Vương không có tìm được Xi Vưu, đối với Tề Nhạc mà nói, không thể nghi ngờ là tình huống tốt nhất.

Hào quang dần dần thu liễm, mọi người dùng vòng tròn xếp thành hàng lặng yên xuất hiện trong sân biệt thự Long Vực. Tuyết Nữ đứng ở trung ương trận hình. Thực lực của nàng tiến bộ nhanh chóng, lại cộng thêm có Tề Nhạc phụ trợ, hiện tại điều khiển Côn Lôn Kính trở nên dễ dàng hơn so với trước kia, không còn xất hiện tình trạng năng lượng ba động cường đại làm cho người hoài nghi.

Yến Tiểu Ất duỗi người cười ha ha nói:

- Trở lại rồi, tuy rằng hoàn cảnh nơi này của chúng ta không được tốt lắm, bất quá cảm giác về nhà vẫn rất không tệ a.

Như Nguyệt trừng mắt liếc hắn một cái, nói:

- Ý của cậu là nói hoàn cảnh biệt thự Long Vực của ta rất không tốt sao?

Yến Tiểu Ất hoảng sợ, vội vàng cười làm lành nói:

- Không, không, chị Như Nguyệt, chị đừng hiểu lầm, em chỉ là thuận miệng nói như vậy mà thôi.

Người khác hắn dám đắc tội, Như Nguyệt có cho hắn cũng không dám, cho dù không có Tề Nhạc thì riêng thực lực tiếp cận chín vân của nàng cũng đã khiến hắn không dám đắc tội.

Tề Nhạc bất đắc dĩ lắc đầu nói:

- Được rồi, mấy ngày nay mọi người cũng khổ cực, trở về trước nghỉ ngơi một chút đi.

Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua mặt trời trên không trung, lúc này Kinh Thành nước cộng hòa Viêm Hoàng đã là xế chiều, khoảng cách ăn cơm chiều còn có một đoạn thời gian không ngắn nữa.

Theo thời gian trôi qua, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần dưới sự lãnh đạo của Tề Nhạc trở nên càng ngày càng lớn mạnh, dần dần hướng của bọn hắn có khả năng đạt tới cảnh giới đỉnh phong. Sau này các chiến sĩ Sinh Tiếu cường đại nhất sẽ phải đối mặt với điều gì? Chỉ sợ có trời mới biết được.

...

Giáo Đình.

Giáo Hoàng Martti ngồi ngay ngắn ở trên ngôi vị hoàng đế của mình, ánh mắt cơ trí nhìn bề ngoài có chút ảm đạm tựa như đang tự hỏi cái gì. Phía dưới hắn là bốn vị Hồng Y Đại Giáo Chủ im im lặng lặng đứng ở hai bên, mà đại biểu cho từng nhân viên thần chức cao cấp của giáo đường cùng với các thành viên cao cấp sở tài phán Giáo Đình lúc này đều tập trung ở chỗ ngồi trong giáo đường lẳng lặng yên tĩnh chờ đợi chỉ thị của Giáo Hoàng.

Vài ngày trước, Martti đã được tin tức Tề Nhạc trở về nước cộng hòa Viêm Hoàng, cho tới nay, hắn đều cho rằng Tề Nhạc sẽ trở thành tồn tại uy hiếp lớn nhất giới dị năng đối với Giáo Đình. Nhưng mà không biết vì sao, lần này sau khi Tề Nhạc trở về, Martti lại không có một chút thất vọng, ngược lại tràn ngập mừng rỡ. Hắn như thế nào cũng không cách nào quên Tề Nhạc tại thời khắc cuối cùng động thân nhảy ra, hơn nữa triệt để cải biến đường đi của tiểu hành tinh, tư thế oai hùng đó hắn biết cả dời mình cũng vĩnh viễn không thể có thể đạt tới trình độ giống như nam nhân phương Đông đó.

Trong thánh đường Vatican tràn ngập khí tức thần thánh, Thập Tự Giá cực lớn treo ở trên vách tường sau lưng Martti, nhũ bạch sắc quang mang nhàn nhạt không ngừng từ trong đó tỏa ra, khí tức thần thánh làm cho trong lòng mỗi người đều có thể giữ vững bình tĩnh.

- Các vị.

Martti cuối cùng mở miệng, nhân viên thần chức vội vàng khom mình hành lễ đợi chỉ thị của hắn.

Chậm rãi từ vị trí của mình đứng lên, một thân trang phục Giáo hoàng của riêng hắn làm cho nhìn bề ngoài Martti tràn ngập cảm giác thiêng liêng thần thánh không cách nào che dấu, quyền trượng cán dài trong tay gõ nhẹ trên mặt đất, lo lắng trong mắt của hắn không cách nào che dấu.

- Không lâu trước khi, ta vừa mới nhận được chỉ thị của thiên thần, tương lai không lâu sợ là chúng ta sẽ gặp phải Thánh chiến không thể tránh khỏi. Với tư cách là người phát ngôn của Thiên Đế ở nhân gian, trận thánh chiến này là khảo nghiệm lớn nhất của bọn họ với Giáo Đình chúng ta. Hiện tại, chúng ta nhất định phải bắt đầu chuẩn bị.

*****

Ads Hồng Y Đại Giáo Chủ Paul tiến lên một bước, cung kính nói:

- Bệ hạ tôn kính. Không biết chỉ thị của Thiên Đế như thế nào?

Bên trong Giáo Đình, hắn là thủ tịch Hồng Y Đại Giáo Chủ, quyền uy gần với Martti. Nếu như Martti qua đời thì hắn chính là người thừa kế vị trí Giáo hoàng đệ nhất.

Martti thở dài một tiếng, nói:

- Chỉ thị của Thiên Đế chỉ có một câu, ác ma sắp hàng lâm nhân gian, chúng ta nhất định phải tạo thành quân đoàn thập tự thần thánh đối mặt với sự xâm nhập của ác ma. Ác ma đem lực lượng tà ác cường đại nhất đến nhân gian. Cho dù là trả giá tánh mạng của chúng ta, cũng nhất định phải ngăn cản bước chân tiến lên của chúng.

Nghe những lời này của Giáo hoàng, nhân viên thần chức phía dưới thần sắc lập tức trở nên ngưng trọng lên, có thể ngồi đến vị trí bây giờ, bọn họ đều là người thờ phụng Thiên Đế trung thành nhất, chỉ dụ như vậy đám người là lần đầu tiên nghe thấy, hơn nữa còn là trong miệng Giáo hoàng Martti nói ra.

Paul Gia Tác Nhĩ chần chờ một chút, nói:

- Bệ hạ, nếu như chúng ta trùng tân quân đoàn thập tự thần thánh thì chỉ e sẽ bị xã hội các giới phản đối, đối với phát triển sau này của Giáo Đình sẽ bất lợi.

Trước đây thật lâu, Giáo Đình đã bỏ đi hết thảy lực lượng quân sự chỉ giữ lại nhân viên thần chức chuyên môn mà thôi. Trong xã hội hiện nay, không có một cái nào quốc gia có thể cho phép giáo hội cấu thành uy hiếp đối với cơ cấu quốc gia, cho dù là Giáo Đình tồn tại mấy ngàn năm cũng không được. Bởi vậy, quân đoàn thập tự thần thánh Giáo Đình trước kia đã sớm không tồn tại rồi. Lúc này Giáo hoàng đột nhiên đưa ra ý kiến muốn trọng tổ lại quân đoàn thập tự thần thánh, nhất thời làm trong lòng nhân viên thần chức ở đây rất là giật mình.

Martti thở dài một tiếng, nói:

- Hiện tại đã rất nguy cấp rồi. Ác ma sắp hàng lâm nhân gian, với tư cách là tín đồ trung thành nhất của Thiên Đế. Chúng ta phải dùng lực lượng Tín Ngưỡng của chính mình bài trừ hết thảy trở ngại toàn lực chuẩn bị chiến tranh. Về phần vấn đề của các quốc gia, ta sẽ tận lực thông qua chính trị đến giải quyết, nhưng mà quân đoàn thập tự thần thánh nhất định phải thành lập trong một thời gian ngắn. Paul, bốn vị Hồng Y Đại Giáo Chủ các ngươi lúc này rời đi thôi lập tức cùng sở tài phán đi làm chuyện này. Nhân viên thần chức có thực lực chỉ cần đạt tới trình độ kỵ sĩ thì tập hợp lại tiến hành thống nhất huấn luyện, ta sẽ đem phúc trạch của Thiên Đế hàng lâm trên người bọn họ, Thần Thánh Thủ Hộ dùng danh nghĩa Thiên Đế ủng hộ chúng ta tiến hành chống lại ác ma.

Quyền uy của Giáo hoàng trong theo Giáo Đình là chí cao vô thượng, cho dù là Hồng Y Đại Giáo Chủ cũng không có quyền phản đối quyết định của Giáo hoàng. Ở trong tối sóng mãnh liệt dâng lên, Giáo Đình đã bắt đầu có động thái, vì tương lai sắp tới, thực lực súc tích của Giáo Đình nhiều năm trước tới nay bắt đầu âm thầm điều động. Mà Martti với tư cách là Giáo hoàng ban bố Giáo Hoàng Lệnh khiến cho nhiều quốc gia hoài nghi, các quốc gia Tây Phương gia đã bắt đầu liên lạc mật thiết.

...

Bình yên.

Đối với các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần có thể xem là thời gian khó khăn nhất đã trôi qua. Suốt một tuần nay trôi qua, không có bất kỳ sự tình làm bọn hắn phiền não. Một năm gần đây Tề Nhạc lần thứ nhất có được thời gian rảnh rỗi như thế.

Mỗi ngày ngoại trừ phụ trợ mọi người tu luyện ra thì hắn cùng mấy hồng nhan tri kỷ của mình về thăm cha mẹ về thăm nhà một chút, trải qua sinh hoạt thoải mái, cái loại cảm giác này đã thật lâu không có xuất hiện trên người Tề Nhạc. Suốt thời gian một tuần, hắn yên tâm để cho thân thể của mình tâm hoàn toàn buông lỏng để hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc.

- Tề Nhạc, phải làm sao tụi em mới có thể đột phá bình cảnh.

Trong đại sảnh của biệt thự Long Vực, lúc này chỉ có bốn người Tề Nhạc, Minh Minh, Từ Đông cùng Hải Như Nguyệt.

Ở bên trong thời gian một tuần này, Tề Nhạc trợ giúp Minh Minh cùng Từ Đông đồng dạng đạt đến cấp bậc tám vân đỉnh phong, nhưng mà họ cũng gặp vấn đề giống Như Nguyệt trước kia, chính là đạt tới bình cảnh. Không phải là năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên phụ trợ thì có thể đột phá. Ít nhất Tề Nhạc đã trợ giúp đám người thăm dò mấy lần, nhưng vẫn không có bất kỳ kết quả.

Có chút bất đắc dĩ lắc đầu, Nhạc lười nhác nửa nằm trên ghế sa ***, nói:

- Muốn làm ra đột phá cuối cùng chỉ sợ cũng chỉ có dựa vào lực lượng của mọi người thôi. Ngoại lực thì không cách nào giúp giúp đỡ các em tiến hành đột phá. Nếu như không phải năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên thần kỳ thì các em cũng chưa chắc đạt tới thực lực tám vân đỉnh phong nhanh như vậy. Kỳ thật chúng ta cũng có thể biết, nếu như trong thời gian ngắn, có thể làm cho thực lực của mọi người đều tăng lên tới cảnh giới tám vân thì đối với chúng ta mà nói tuyệt đối là chỉnh thể thực lực bay vọt một lần nữa.

Minh Minh hì hì cười cười, nói:

- Sớm biết dễ dàng như vậy thì trước kia em không cần cố gắng tu luyện, có anh phụ trợ, không phải bỗng chốc có thể tăng lên tới trình độ hiện tại sao?

Tề Nhạc nghiêm mặt nói:

- Không, Minh Minh, em sai rồi. Tuy rằng năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên có thể cho thực lực của các em tăng lên rất nhanh, nhưng mà chỉ có chính mình tu luyện có được năng lượng mới là kiên cố nhất. Tuy rằng năng lượng của các em hiện tại tăng lên, nhưng mà, bởi vì không có kinh nghiệm tu luyện ứng dụng năng lượng không đủ. Hiện tại các em phải làm là cố gắng tu luyện như trước, mau chóng thích ứng tình huống năng lượng của mình bây giờ. Nếu không chỉ sợ các em vĩnh viễn cũng không cách nào đột phá bình cảnh. Quân Đoàn Nhiên Thiêu của Địa Ngục uy hiếp, tuyệt đối anh sẽ không đốt cháy giao đoạn để tăng thực lực của các em lên trong thời gian ngắn. Hiện tại muốn không có tác dụng phụ gì mới là tốt nhất.

Minh Minh thè lưỡi, lườm Tề Nhạc nói:

- Anh nói cứ nói em, gần đây anh còn nhàn nhã hơn đó. Ngoại trừ mỗi lúc trời tối phụ trợ mọi người tu luyện ra, ban ngày toàn chạy đi chạy lại làm em thấy hoa cả mắt.

Tề Nhạc cười ha ha, nói:

- Em đang ghen ghét phải không? Khó có được nhẹ nhõm trong khoảng thời gian này, còn không hảo hảo buông lỏng một chút sao được? Có trời mới biết tên ma vương kia lúc nào mang theo Quân Đoàn Nhiên Thiêu giết đến Địa Cầu. Khi đó, chúng ta đã có thể sẽ càng thêm bận rộn rồi.

Như Nguyệt ở một bên nói:

- Tề Nhạc, bây giờ anh đã có đối sách chưa? Nếu như theo anh nói, một khi Quân Đoàn Nhiên Thiêu xuất hiện, như vậy sẽ hàng lâm tại thế giới phương Tây. Đến lúc đó, chúng ta nên làm như thế nào?

Tề Nhạc nói:

- Anh đã có ý định. Tổng thể mà nói đối kháng cùng Quân Đoàn Nhiên Thiêu của ma vương hẳn là thiên đế của thiên giới, đó là thuộc Giáo Đình thờ phụng. Vì thế một khi Quân Đoàn Nhiên Thiêu xuất hiện, Giáo Đình Tây Phương tất nhiên sẽ trở thành chủ lực công kích đám người đó. Tuy rằng anh không biết thực lực của Giáo Đình có thể đạt tới trình độ nào, nhưng mà chỉ bằng vào thực lực của Giáo Đình muốn chống lại Quân Đoàn Nhiên Thiêu cơ hồ là không thể nào. Dù sao, Giáo Đình chỉ là đại biểu vị diện Thiên Đế mà Địa Ngục người ta lại dốc toàn bộ lực lượng tới, riêng siêu cấp cường giả như ma vương thì trong Giáo Đình sẽ không người nào có thể ngăn. Đến lúc đó, tổn thất của Giáo Đình tất nhiên sẽ rất lớn, về phần có thể ngăn cản bao lâu thì khó nói.

*****

Minh Minh chen lời nói:

- Vậy Địa Ngục chỉ cần vừa xuất hiện, chúng ta phải trợ Giáo Đình sao?

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Không, sau khi Quân Đoàn Nhiên Thiêu Địa Ngục xuất hiện, chúng ta không thể lập tức hành động. Đại sư Trát Cách Lỗ từng nói qua, Địa Cầu sắp gặp phải trắc trở mấy lần liên tiếp. Kiếp nạn lần thứ nhất hiển nhiên chính là tiểu hành tinh về phần lần thứ hai là Địa Ngục. Dựa theo tình huống hiện tại của Địa Cầu mà nói, dị năng giả giống chúng ta như vậy chủ yếu chia làm ba bộ phận. Giáo Đình là cùng Địa Ngục đối kháng, mà Thủ Hộ Giả Hy Lạp rất có thể sẽ chống lại đại quân Minh Giới của phản đồ Minh Vương Hades Hy Lạp thần cách. Hai cổ lực lượng đều cực kỳ cường đại, có thể đối với Phương Tây cấu thành uy hiếp cực lớn. Nhưng mà thủ hộ giả phương đông chúng ta đồng dạng là một cổ lực lượng cường đại trên cái thế giới này, thậm chí có thể nói là mạnh nhất. Ngay cả Thủ Hộ Giả Hy Lạp cùng Giáo Đình đều gặp phải khiêu chiến từ vị diện tà ác, như vậy chúng ta sao có thể không gặp? Chúng ta có thể sẽ bị công kích của lực lượng tà ác không? Từ Thần Thoại chính thức của Viêm Hoàng chúng ta mà xem thì loại tình huống này hẳn là sẽ không xuất hiện, dù sao lúc trước Thủy Hỏa Nhị Vị Đại Thần phá toái hư không mà đi đã giam cầm hoặc là hủy diệt tất cả thần cách của Phương Đông. Nhưng mà, anh lại thủy chung có cảm giác bất an, phương Đông của chúng ta có lẽ cũng sẽ không bình tĩnh mới đúng. Nếu không, Tứ Tường Vân Hắc Kỳ Lân như anh giáng sinh tại phương đông để làm gì. Vì thế, theo Giáo Đình bên kia khai chiến, chúng ta không thể nóng vội, Giáo Đình dù sao có căn cơ rất thâm hậu, Thủ Hộ Giả Hy Lạp cũng giống như vậy, còn có các nước chính phủ Tây Phương ủng hộ, khi vị diện tà ác uy hiếp được an toàn các quốc gia đó thì đám người tất nhiên sẽ toàn lực chống cự, coi như là Địa Ngục cùng Minh Giới đều đến muốn hoàn toàn xâm chiếm Phương Đông, cũng tuyệt không phải dễ dàng như vậy. Vì thế, chúng ta nhất định phải chờ tình huống đặc thù sẽ không xuất hiện phương Đông của chúng ta hoặc là địch nhân cường đại. Sau khi xác định Phương Đông an toàn chúng ta mới có thể tiến đến Phương Tây phụ trợ Giáo Đình.

Nghe xong Tề Nhạc phân tích, ba người Như Nguyệt đồng thời gật nhẹ đầu, Từ Đông hỏi:

- Lão đại, chúng đến lúc đó giúp ai? Là giúp Thủ Hộ Giả Hy Lạp hay là giúp Giáo Đình?

Tề Nhạc nhìn Từ Đông, một vòng ánh sáng lạnh từ đáy mắt hắn hiện lên:

- Mặc dù đang đối mặt tình huống trái phải rõ ràng, tôi không nên đem mọi người liên lụy trong đó, nhưng mà tôi cùng người thừa kế của Nữ Thần Athena cừu hận thật sự quá sâu, căn bản không có khả năng điều hòa. Vì thế, đến lúc đó chúng ta nếu như lựa chọn một đối tượng trợ giúp thì đó sẽ là Giáo Đình. Chỉ cần địch nhân Giáo Đình bị chúng ta đánh lui, đám người đó cũng sẽ phụ trợ Thủ Hộ Giả Hy Lạp, không cần chúng ta quan tâm nhiều hơn nữa. Lần trước chuyện tình tiểu hành tinh thật sự quá gấp rút, hơn nữa uy hiếp được toàn bộ an nguy của địa cầu, mới khiến cho chúng ta không thể không cùng Thủ Hộ Giả Hy Lạp tạm thời hợp tác, nhưng đó là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng. Sau này, tuyệt sẽ không phát sinh sự tình như vậy một lần nữa.

Ánh mắt của Tề Nhạc tuy rằng rất bình tĩnh, nhưng mà Từ Đông vẫn cảm thấy một tia rét lạnh. Các vị Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần cũng biết, Vũ Mâu đã từng lừa gạt tình cảm của Tề Nhạc. Đồng thời cũng làm cho Văn Đình cùng cha của Tuyết Nữ chết đi. Cừu hận này vĩnh viễn cũng không cách nào đền bù được. Hiện tại Tề Nhạc có thể cưỡng chế khát vọng báo thù không có đi tìm Vũ Mâu tính sổ, tiếp tục quyết chiến lần trước đã là chuyện phi thường không dễ dàng.

Như Nguyệt nhéo nhéo tay của Tề Nhạc, than nhẹ một tiếng, nói:

- Chúng ta cùng Thủ Hộ Giả Hy Lạp sớm muộn gì muốn giải quyết. Tề Nhạc, anh đừng suy nghĩ quá nhiều, xe đến trước núi ắt có đường, nguy cơ to như vậy sau khi giải trừ, chúng ta nhất định sẽ vì Văn Đình báo thù. Còn có cha của Tuyết Nữ cùng Klinsmann Thân Vương nữa.

Tề Nhạc gật nhẹ đầu, vừa muốn nói gì lúc, đột nhiên sắc mặt hắn hơi đổi, hai đạo ánh mắt như thực chất từ trong mắt điện xạ mà ra, hướng đại môn của biệt thự nhìn lại.

Một thân ảnh uyển chuyển không biết lúc nào đã xuất hiện ở ngoài cửa biệt thự, cho dù có thực lực như Như Nguyệt, Từ Đông cùng Minh Minh cũng không có phát giác được nàng tiến đến. Ba người theo ánh mắt của Tề Nhạc nhìn bóng người kia thì không khỏi đồng thời kinh hô một tiếng dưới đáy lòng... Là nàng.

Nhắc Tào Tháo, Lưu Bị liền đến, người tới không phải ai khác chính là Vũ Mâu đúng là Tối Cường Giả bên trong Thủ Hộ Giả Hy Lạp, người thừa kế của Nữ Thần Athena chiến tranh cùng trí tuệ.

Vũ Mâu là một mình tới, ít nhất Tề Nhạc không có có cảm giác khí tức của tất cả Tinh Tọa thủ hộ giả, nàng lặng lẽ đứng ở ngoài cửa, im im lặng lặng nhìn Tề Nhạc. Trong đôi mắt đẹp dịu dàng lộ ra ánh mắt rất bình tĩnh, bình tĩnh tới mức làm cho người ta có chút khó mà tưởng tượng nổi.

Một thân váy dài màu trắng bao quanh dáng người hoàn mỹ, mái tóc dài màu tím im lặng lặng rủ xuống ở sau lưng, sắc mặt Vũ Mâu nhìn bề ngoài có chút tái nhợt. Nhưng mà khí tức thần thánh tựa hồ càng thêm dồi dào so với lúc quyết chiến ở trên Everest, hiển nhiên là thực lực lại có chỗ tiến bộ không nhỏ.

Vẻ lười nhác trên người Tề Nhạc biến mất, hắn chậm rãi đứng lên, một thân quần áo màu đen đối lập với màu tráng tinh khôi của Vũ Mâu. Ánh mắt của hắn giống như hai đạo lãnh điện nhìn chăm chú Vũ Mâu trầm giọng hỏi:

- Cô tới đây làm cái gì?

Vũ Mâu một mực nhìn Tề Nhạc, từ một khắc nàng bắt đầu xuất hiện, ánh mắt bình tĩnh của nàng vẫn nhìn chăm chú Tề Nhạc, phảng phất muốn nhìn thấu hắn. Không có trả lời vấn đề của Tề Nhạc, nàng chỉ thản nhiên nói:

- Như thế nào? Không mời tôi đi vào sao?

Tề Nhạc chậm rãi đi ra ngoài cửa, lãnh đạm nói:

- Không cần! Chúng tôi không chào đón địch nhân. Người Viêm Hoàng luôn chào đón khách nhưng không dùng cho địch nhân.

Vừa nói, hắn vừa đi tới cửa ra vào nhìn Vũ Mâu dưới bậc thang, sắc mặt Tề Nhạc cũng không bình tĩnh như giống như Vũ Mâu. Mỗi khi thấy nàng thì một màn Vũ Mâu điên cuồng hấp thu năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên làm cho chính mình suýt nữa tử vong sẽ hiện ra tại trước mắt. Sự lừa gạt mang tính hủy diệt đó, cả đời Tề Nhạc cũng sẽ không quên được.

Nhìn Tề Nhạc, ánh mắt Vũ Mâu vẫn bình tĩnh như trước, nàng gật đầu nói:

- Tốt, anh đã không mời tôi đi vào, vậy thì quên đi a. Dù sao, chúng ta đã sớm đã trở thành địch nhân.

Tề Nhạc lãnh đạm nói:

- Cô vẫn không trả lời vấn đề của tôi, cô tới nơi này là gì? Nếu như cô muốn tìm kiếm cơ hội hợp tác thì không cần nói nữa. Các Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần chúng tôi không bao giờ hợp tác với người Hy Lạp nữa. Lần trước chuyện tiểu hành tinh cô có lẽ rất rõ ràng, tôi là vì an nguy của địa cầu, vì an nguy của Viêm Hoàng chúng tôi mới bất đắc dĩ cùng các ngươi tạm thời hợp tác. Hiện tại hợp tác đã xong, quan hệ của chúng ta chỉ có cừu hận mà thôi.

*****

Khóe miệng Vũ Mâu toát ra một tia cười khổ nhàn nhạt:

- Không cần cường điệu quá độ như vậy. Chẳng lẽ tôi vẫn không rõ sao? Những gì đã phát sinh vĩnh viễn sẽ không thể vãn hồi, từ lần trước tại đỉnh Everest, chứng kiến nét mặt của anh, tôi đã hiểu rất rõ đạo lý này. Yên tâm! Hôm nay tôi không phải tới tìm hợp tác, tôi biết rõ, giữa chúng ta không có khả năng hợp tác. Cho dù Thủ Hộ Giả Hy Lạp chúng tôi sắp đối mặt với địch nhân không cách nào chống cự thì vận mệnh chú định cũng bị hủy diệt, chúng tôi cũng sẽ không yêu cầu cùng các người hợp tác, chúng tôi đồng dạng cũng có tôn nghiêm của chính mình.

Nghe nàng nói xong, sắc mặt Tề Nhạc trở nên thoáng dịu đi, nhưng hắn vẫn lạnh nhạt nói:

- Vậy cô có thể nói ra mục đích của mình rồi. Tôi nghĩ, cô sẽ không vô duyên vô cớ đến nước cộng hòa Viêm Hoàng a. Địa cầu sắp gặp phải kiếp nạn trùng trùng điệp điệp, tôi hiện tại có thể không giết cô, mà kéo dài thời gian quyết chiến. Đợi đến lúc vấn đề khác đều giải quyết, trận chiến của chúng ta không thể nào tránh né.

Vũ Mâu đột nhiên nở nụ cười, dung mạo hoàn mỹ lập tức như là vạn hoa lộ ra vẻ rực rỡ tươi đẹp. Chỉ có điều trong tươi cười động lòng người kai lại ẩn dấu vô cùng bi thương và tuyệt vọng. Đúng như chính nàng đã nói, đối với Tề Nhạc nàng đã sớm không có suy nghĩ nữa. Đôi khi cả đời chỉ cần sai một lần thì vĩnh viễn không cách nào vãn hồi. Vũ Mâu hiểu rõ thật sâu điểm này.

- Không, Tề Nhạc.

Vũ Mâu nhẹ nhàng chải vuốt lọn tóc bị gió thổi hơi rối loạn, nàng lạnh nhạt nói:

- Tôi lần này tới đây chỉ có một mục đích, chính là muốn trước khi địa cầu sắp gặp phải kiếp nạn giải quyết chuyện giữa chúng ta. Nếu như tôi chết đi, sau này cũng không cần vì Thủ Hộ Giả Hy Lạp mà vất vả. Nếu như anh chết, sau này tôi cũng có thể đem toàn bộ tâm lực của chính mình vùi đầu vào đối kháng kiếp nạn sắp sinh ra. Vấn đề giữa chúng ta không bằng trước khi kiếp nạn tiến đến giải quyết đi. Nếu không, ai nói sau khi kiếp nạn tiến đến, chúng ta còn có thể tiếp tục sống trên thế giới này hay không?

Tề Nhạc có chút kinh ngạc nhìn Vũ Mâu, hắn xác thực không nghĩ tới Vũ Mâu lại có thể nói như vậy, chủ động tác chiến làm cho ánh mắt Tề Nhạc nhìn nàng trở nên càng ngày càng nghi ngờ. Hắn đương nhiên biết rõ hiện áp lực có bao nhiêu, khỏi cần phải nói, riêng tùy thời cũng có thể xuất hiện địa ngục hàng lâm đã làm cho Giáo hoàng Martti cùng người thừa kế nữ thần Athena là Vũ Mâu vội vàng sứt đầu mẻ trán. Dưới loại tình huống này, nàng lại có thể tới nước cộng hòa Viêm Hoàng tìm chính mình, hơn nữa còn là vì quyết chiến cùng mình. Không thể nói, đây là một chuyện phi thường kỳ quái.

- Cô muốn tìm tôi quyết chiến?

Tề Nhạc nhìn Vũ Mâu, nhíu mày hỏi lại.

Vũ Mâu ngẩng đầu nhìn hướng Tề Nhạc, có chút khiêu khích nói:

- Như thế nào? Chẳng lẽ anh không dám sao?

Tề Nhạc khinh thường mà hừ một tiếng.

- Nếu như không phải bởi vì kiếp nạn sẽ xuất hiện, Phương Tây còn cần dựa vào lực lượng của cô thì sau khi từ tiểu hành tinh trở về, người thứ nhất mà tôi gặp phải là cô. Cô cảm thấy thời điểm đối mặt với cô, tôi sẽ xuất hiện cảm xúc không dám sao? Nợ máu, nhất định phải trả bằng máu!!!

Vũ Mâu lạnh lùng nói:

- Vậy thì tốt, hãy để cho quyết chiến đến quyết định vận mệnh của chúng ta. Chỉ anh và tôi. Anh có dám hay không? Đương nhiên, nếu như anh muốn không từ thủ đoạn giết chết tôi cũng có thể để cho đồng bạn của ngươi xuất thủ.

Tề Nhạc lắc đầu, nói:

- Trong lòng cô, tôi là người như thế sao? Cừu hận này tự nhiên phải do chúng ta giải quyết. Tốt, cô đã đưa tới cửa ra, vậy giữa chúng ta cũng không cần phải nói thêm cái gì. Bất quá, trước khi quyết chiến, tôi hy vọng biết rõ vì sao cô chọn đúng lúc này để thực hiện. Những lý do đường hoàng không cần phải nói rồi. Dùng tính cách của cô, nếu như không có mục đích đặc biệt thì cô sẽ không bao giờ làm chuyện này. Dù sao, không phải cô gần đây rất lý trí sao?

Vũ Mâu phảng phất không có nghe hiểu châm chọc của Tề Nhạc, nàng nhàn nhạt nói:

- Anh muốn nghe lý do sao? Tốt, tôi cho anh biết. Lý do rất đơn giản, bởi vì Hiên Viên Kiếm đã đứt gãy. Nếu như không thừa dịp lúc này giết chết anh, sau này chờ anh lấy lại được Hiên Viên Kiếm, tôi không cầm chắc có thể chiến thắng anh.

- Ha ha ha ha ha ha...

Tề Nhạc cất tiếng cười to, trong tiếng cười tràn ngập khí tức lạnh như băng:

- Tốt, tốt, tốt. Vũ Mâu, xem ra cô là hy vọng tôi càng cảm thấy cô thêm hèn hạ. Cô cho rằng, không có Hiên Viên Kiếm tôi liền không cách nào đánh lại cô sao? Đến đây đi, cừu hận giữa chúng ta sẽ giải quyết vào hôm nay.

Tề Nhạc rất tỉnh táo, tuy rằng hắn hận Vũ Mâu nhưng mà dùng sự hiểu biết của hắn đối với Vũ Mâu, tự nhiên biết rõ lý do này của Vũ Mâu không thể tin. Rất hiển nhiên, nàng ta đang che dấu cái gì đó, nhưng Tề Nhạc đối với thực lực của chính mình có lòng tin tuyệt đối, cho dù không có Hiên Viên Kiếm nơi tay, hắn cũng tuyệt không tin Vũ Mâu dưới tình huống tại chính mình dùng toàn bộ tinh thần đề phòng có thể làm ra cái gì. Văn Đình chết, Đế Tâm Tuyết Liên Vương trước khi chết cũng bất đắc dĩ, vẻ tuyệt vọng của Klinsmann không ngừng lóe ra trước mắt hắn. Còn có Vũ Mâu hấp thụ năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên chính mình quyết tuyệt đều đang xé rách và ăn mòn lòng của hắn.

- Tề Nhạc.

Thanh âm của Như Nguyệt từ phía sau lưng truyền đến.

Quay đầu lại, Tề Nhạc thấy được ánh mắt ân cần của Như Nguyệt, Minh Minh cùng Từ Đông. Hắn tự tin cười, ôn hòa mà nói:

- Sao vậy? Các em không tin tưởng thực lực của anh sao? Chờ anh, sẽ rất nhanh thôi, anh liền sẽ trở lại và mang theo thắng lợi trở về. Vũ Mâu tiểu thư, xin mời.

Vũ Mâu nhìn thật sâu Tề Nhạc, thân hình bay lên, một đoàn bạch sắc quang mang bao phủ bay lên bầu trời. Năng lượng của nàng xác thực tiến bộ, chỉ vô thức tản mát ra hộ thể năng lượng đã nhẹ nhàng che đậy khí tức trên người mình. Cho dù là ra-đa tốt nhất lúc này cũng không thể dò xét đến thân ảnh của nàng, thậm chí ngay cả ra-đa nhiệt vô cùng mẫn cảm cũng không thể.

Thân hình của Tề Nhạc đồng thời cũng bay lên, đuổi theo sau lưng Vũ Mâu. Minh Minh cùng Như Nguyệt đều không có nói cái gì nữa, các nàng biết rõ đây là một cái bế tắc lớn nhất trong lòng của Tề Nhạc, chỉ có chính hắn mới có thể giải quyết. Một người nam nhân lúc hắn phải phải làm việc cần làm. Với tư cách là người yêu hắn, các nàng chỉ có thể yên lặng ủng hộ và cầu nguyện tuyệt đối không thể ngăn trở.

Chỉ thoáng một cái, Tề Nhạc đã đuổi tới bên cạnh Vũ Mâu, thanh âm nhàn nhạt truyền vào trong tai Vũ Mâu:

- Vũ Mâu tiểu thư, chúng ta sẽ phân định thắng bại ở đâu?

Vũ Mâu như không có thấy Tề Nhạc, ánh mắt của nàng thủy chung nhìn chăm chú lên phía trước:

- Kinh Thành nước cộng hòa Viêm Hoàng các ngươi cách biển rất gần, vì để tránh cho phiền toái không cần thiết, chúng ta tới vùng biển quốc tế quyết thắng bại. Tại đó, ít nhất chúng ta sẽ không bị bất luận kẻ nào quấy rầy


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-360)