← Ch.307 | Ch.309 → |
Hồ Quang kéo Dịch An bên cạnh làm ra một bộ dạng của đại ca:
- Sắc An, lên, ca ca bị người ta khinh thường, mau lên giáo huấn tên đó giúp ca.
Dịch An liếc Hồ Quang lại nhìn Yến Tiểu Ất, hắn nghiêng đầu sang một bên hỏi lại:
- Có quan hệ gì với lão tử chứ? Chuyện của cchính các ngươi thì tự mình đi mà giải quyết.
- Cậu... Đúng là, đúng là... tôi....
Dịch An cười hắc hắc, nói:
- Anh sẽ thế nào?
Hồ Quang trừng mắt nhìn Dịch An, nói:
- Đi, tiểu tử ngươi thừa cơ áp chế phải không? Lão đại, anh xem bọn hắn hai người hùa nhau ăn hiếp tôi kìa, anh phải lấy lại công đạo cho tôi a.
Tề Nhạc nhìn bộ dáng cười đùa tức giận của bọn hắn thì nói:
- Được rồi, các anh đừng làm ồn nữa, thời gian của chúng ta có hạn, trước tiên bàn chính sự đã. Đi, vừa đi tôi nói cho mọi người biết hôm nay sẽ làm cái gì.
Nói xong, Tề Nhạc vung tay lên, một tầng màu xanh quang mang bay lên trời, ánh sáng màu xanh như thực chất bao phủ thân thể đám đông ở bên trong, ngoại trừ Tiểu lâu ra. Một chuyến 16 người được phong vân lực cường đại của Tề Nhạc cuốn lấy như ngồi trên thảm bay tiến về phương xa. Bộ dạng thong dong như vậy làm cho người Tộc Thổ phía dưới không khỏi ngẩn người, thần a. Đây nhất định là thiên thần hạ phàm!
Tề Nhạc khống chế Phong Vân Lực hướng phương xa bay đi, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng trong lòng cũng không khỏi âm thầm khâm phục, coi như là mấy vị chiến sĩ Sinh Tiếu có thể bay cũng không thể mang theo nhiều người như thế. Huống chi Tề Nhạc vẫn chỉ dùng năn lượng đã có thể mang mọi người bay lên, phần thực lực này người ta vô pháp so sánh.
Điền Thử đứng ở bên cạnh Tề Nhạc tò mò hỏi:
- Lão đại, anh muốn mang tụi em đi đâu vậy? Rốt cuộc là bảo bối gì? Chẳng lẽ là thần khí gì sao?
Tề Nhạc lắc đầu, mỉm cười nói:
- Thần khí nào có dễ dàng lấy được như vậy, lần này bảo bối chúng ta muốn tìm mỗi người đều có phần.
Nghe xong lời này, mọi người lập tức tinh thần tỉnh táo, cả đám đều vây bên cạnh Tề Nhạc truy hỏi.
Tề Nhạc mỉm cười nói:
- Mọi người còn nhớ chuyện hàn băng đống tuyền lúc trước sao? Khi đó, ta dựa theo năng lượng của bản thân dùng một lần Kỳ Lân thần hàng, được năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên phụ trợ giao phó năng lực cho mỗi người. Hiện tại các thành viên tiểu đội Sinh Tiếu chúng ta cũng đã có được đồng bọn Cự Thú của mình. Nhưng mà mọi người với tư cách là Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần lại không có gì. Lần này thời gian đầy đủ, vừa vặn vì mỗi người tìm kiếm một sử lệnh thích hợp nhất, đã có sử lệnh trợ giúp, không thể nghi ngờ có thể đem thực lực của mọi người lần nữa tăng lên một khoảng lớn.
Nghe xong Tề Nhạc nói những lời này, mọi người lập tức vui mừng quá đỗi. Đối với sử lệnh của các đội viên tiểu đội, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tuy rằng ngoài miệng không nói, nhưng cho dù là Như Nguyệt cũng hâm mộ trong lòng. Phải biết, Kim Sí Đại Bằng Điêu vốn là tồn tại cực kỳ cường đại bên trong hung thú. Hơn nữa tu vi cao thâm, mỗi con đều đã ngoài ngàn năm. Thậm chí ngay cả Yến Tiểu Ất thực lực yếu nhất trong Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ đều không thể đối phó chứ đừng nói là hung thú có thực lực vượt qua vạn năm. Nếu có một sử lệnh cường đại có thể nói là đem thực lực của bọn hắn tăng lên một cái cấp bậc.
- Thật tốt quá. Lão đại, anh nhất định phải tìm cho em một sử lệnh cường đại ah! Phải biết, huynh đệ của anh cần có một người bản vệ mạnh nhất đó.
Yến Tiểu Ất giả trang ra một bộ dáng đáng thương, nịnh nọt nhìn Tề Nhạc.
Tề Nhạc gật nhẹ đầu, nói:
-Yên tâm. Mọi người ai cũng có phần, ta sẽ căn cứ theo thực lực của bản thân mỗi người mà tìm một sử lệnh phù hợp. Trong các người có thể bay cũng đừng có cân nhắc phi hành Cự Thú nữa. Hơn nữa, chúng ta hôm nay đi kiếm hung thí đều có thực lực, hung thú cùng thần thú có thực lực không cân đối, chúng ta đành phải đi giúp đỡ thần thú thôi.
Đáng thương cho Ngưu Ma Vương, ba ngày vẫn không thể tìm thấy tung tích của Xi Vưu chỉ có thể lần nữa chui vào trong thân thể của Tề Nhạc. Tề Nhạc đã sớm tính toán tốt lần này tới thời kì Viễn Cổ Cự Thú phải trợ giúp các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần một lần nữa tăng thực lực lên, lần trước sở dĩ chỉ là để cho mỗi thành viên tiểu đội Sinh Tiếu được một đầu Kim Sí Đại Bằng Điêu, chủ yếu là bởi vì thực lực của Kim Sí Đại Bằng Điêu tương đối mà nói đã rất cường đại rồi. Chẳng những có thể phi hành, hơn nữa còn có rất nhiều năng lực đặc thù. Đối với thành viên tiểu đội Sinh Tiếu không cách nào phi hành thì không thể nghi ngờ có thể phát huy lực cơ động đến trình độ lớn nhất, nhưng lại có thể làm suy yếu Kim Sí Đại Bằng Điêu nhất tộc trên phạm vi lớn. Mà các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần lại không giống, với tư cách là chủ lực tuyệt đối của quân đoàn Sinh Tiếu, năng lực đám người vốn có đều có được chênh lệch rất lớn, nếu như dùng Kim Sí Đại Bằng Điêu thì thật không thích hợp. Ví dụ như Minh Minh cùng Như Nguyệt, các nàng cũng đã có được năng lực phi hành, nếu lấy Kim Sí Đại Bằng Điêu, hiển nhiên đối với sử lệnh này lại càng thêm lãng phí. Thời điểm bởi vì muốn đối phó Tộc Cửu Lê căn bản không có thêm thời gian đi trợ giúp mỗi một vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ đều tìm kiếm được sử lệnh của mình, cho nên mới vội vàng trở về hiện đại. Mà bây giờ lại không giống với lúc trước, vì có thể làm cho quân đoàn Sinh Tiếu có được thực lực cường đại cường đại, lần này Tề Nhạc đặt quyết tâm phải trợ giúp mỗi người trong Sinh tiếu chiến sĩ phải có được Cự Thú đồng bọn.
Trong hưng phấn, tất cả mọi người bắt đầu tính toán chính mình cần sử lệnh dạng gì thì tốt hơn, một câu của Tề Nhạc đã cảnh tỉnh đám người. Dùng thực lực của các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần, khi mọi người tăng lên tới cấp bậc chín vân, tuy rằng chưa hẳn có thể lấy được hung thú cường đại hình người, nhưng tuyệt đối là có sức liều mạng. Thực lực các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần tuyệt đối không thể so với hung thú cường đại nhất, vì thế thời điểm chọn sử lệnh nhất định phải có tác dụng bổ sung thực lực của mình để đền bù nhược điểm của bản thân.
Trong số mọi người, lựa chọn tốt nhất hiển nhiên là Yến Tiểu Ất cùng Quan Tĩnh. Hai thằng này đều tương đối am hiểu phòng ngự, lực công kích của bản thân đều rất yếu, Quan Tĩnh còn có thể công kích một chút, còn Yến Tiểu Ất cơ hồ có thể không cần tính. Vì thế đám người muốn lựa chọn hiển nhiên đều là hung thú có được lực công kích cường đại, mà những người khác nhất định phải làm nhiều suy tính.
Rất nhanh, dưới sự thao túng của Tề Nhạc, mọi người đã bay ra mấy trăm km. Tề Nhạc dẫn theo mọi người rơi xuống sườn núi. Hắn mỉm cười nsoi:
- Như thế nào đây? Mọi người đều nghĩ kỹ muốn sử lệnh gì rồi?
Yến Tiểu Ất nói:
- Em nghĩ kỹ rồi, em muốn sử lệnh có lực công kích mạnh, có thể thủ hộ em là được, những thứ khác không cần. Cho dù có xấu như Hồ Quang, em cũng nhịn được.
*****
- Anh xxx chú.
Hồ Quang nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt trợn trừng:
- Tôi cũng nghĩ kỹ rồi, chỉ cần có thể giúp tôi mỗi ngày đánh Yến Tiểu Ất một trận thì cho dù có hèn mọn bỉ ổi tôi cũng chịu.
Tề Nhạc tức giận trừng mắt nhìn hai người:
- Các người nếu còn tiếp tục ồn ào thì không có sử lệnh nữa, những người khác thì sao? Tất cả mọi người có ý kiến gì không, nói ra để cùng thương lượng một chút, tôi giúp mọi người tham mưu, có thể lựa chọn tương đối tốt.
Dưới sự đề nghị của Tề Nhạc, mọi người bắt đầu nói ra ý nghĩ của mình, ngoại trừ Yến Tiểu Ất cùng Quan Tĩnh chưa từng có hơn yêu cầu thì những người khác lộ ra vẻ hơi do dự. Như Điền Thử cùng Mạc Địch thì đều hy vọng mình có thể có một đầu sử lệnh phi hành, nhưng mà lại lo lắng sử lệnh phi hành tương đối kém. Bên trong số sử lệnh đang phi hành thì Kim Sí Đại Bằng Điêu hiển nhiên là chọn lựa đầu tiên, đám người lại có chút ít không quá nguyện ý giống với các tiểu đội Sinh Tiếu. Các vấn đề không ngừng xuất hiện, trải qua trọn vẹn hai giờ thương lượng, mọi người mới miễn cưỡng nhất trí.
Được Tề Nhạc điều giải một hồi, chiến sĩ Sinh Tiếu không chiếm ưu thế tốc độ đang hành động thì lựa chọn sử lệnh phi hành. Như Hồ Quang, Yến Tiểu Ất cùng Quan Tĩnh lựa chọn sử lệnh có sức chiến đấu cường đại. Mà thân thể linh hoạt như Dịch An có lực phòng ngự tương đối yếu một ít thì lựa chọn sử lệnh có lực phòng ngự cường đại. Mà Như Nguyệt, Từ Đông, Minh Minh những chiến sĩ Sinh Tiếu tương đối cân đối có thể tùy tiện lựa chọn. Về phần Hãn Mã cùng Quản Bình hai vị công thủ đều mạnh phi thường thì lựa chọn am hiểu sử lệnh công kích từ xa. Về phần Thực Vật Hồn, Thương Băng cùng Tuyết Nữ thì cũng từng người đã có lựa chọn của mình.
Trải qua phân loại đại khái, dưới mệnh lệnh của Tề Nhạc, mọi người bắt đầu hành động. Sử lệnh là phải dựa vào chính mình bắt lấy, chỉ có như vậy mới có thể để cho sử lệnh tâm phục khẩu phục, an tâm trở thành Cự Thú đồng bọn. Tề Nhạc đem phương pháp hàng phục sử lệnh giao cho mọi người. Hơn nữa quy định phạm vi tìm kiếm sử lệnh chỉ trong 100 ki-lô-mét vuông. Ngoại trừ Tề Nhạc ra, mười lăm người tổng cộng chia làm ba tổ, mỗi tổ năm người, phân biệt đi về ba phía tìm kiếm sử lệnh của mình. Mà Tề Nhạc thì ở tại chỗ chờ đợi, nếu như tổ nào gặp nguy cơ không thể chống cự thì thì lập tức phát ra tín hiệu, hắn sẽ trước tiên cứu viện. Đương nhiên, đây chỉ là chuẩn bị cho tình huống xấu nhất mà thôi. Dùng thực lực bây giờ của các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần không phải tứ đại gia tộc thí luyện trên núi trước kia có khả năng bằng được. Năm người một tổ, coi như cường giả là Đại Bằng Minh Vương, Thâm Hải Minh Long Vương muốn chiến thắng cũng nhất định phải có đồ tử đồ tôn phụ trợ mới có thể. Dùng năm người làm đơn vị, chỉ cần là sử lệnh họ xem trọng là có thể nhẹ nhàng bắt được.
Trong mười lăm người, duy nhất chỉ có Điền Thử không cần đi tìm sử lệnh rồi. Bởi vì tiểu Bằng cố ý muốn lưu lại, không chịu trở lại tộc nhân mình, mà Điền Thử lại lựa chọn sử lệnh có được năng lực phi hành, sau khi Tề Nhạc cùng tiểu Bằng thương lượng thì trực tiếp để cho hắn trở thành sử lệnh của Điền Thử.
Phải biết rằng tu vi của tiểu Bằng đã tiếp cận hai vạn năm. Trong thời kì Viễn Cổ Cự Thú đã thuộc về cấp bậc siêu cấp hung thú Đại Bằng Minh Vương rồi, Điền Thử đã nhận được trợ giúp của hắn, không thể nghi ngờ sẽ có sự bay vọt về chất làm cho Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần khác không ngừng hâm mộ. Bất quá Điền Thử trong Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần là người nhỏ nhất, tự nhiên không có người nào đi tranh với hắn.
Vốn Điền Thử không muốn đi tìm sử lệnh, nhưng vì Mạc Địch nên hắn vẫn đi cùng.
Tổng cộng có ba tổ bắt đầu phân ra ba phương hướng, năm vị hồng nhan tri kỷ của Tề Nhạc một tổ, trong ba tổ thì tổ của các nàng có thực lực mạnh nhất. Hai chiến sĩ Sinh Tiếu tám vân là Như Nguyệt cùng Minh Minh. Hơn nữa thực lực Tuyết Nữ, Thực Vật Hồn đã có tiến bộ nhảy vọt, cho dù là Thương Băng ưu thế tốc độ của nàng đại bộ phận chiến sĩ Sinh Tiếu đều không thể so sánh với. Từ ý nào đó mà nói, nàng hoàn toàn có thể trở thành Sinh Tiếu báo chiến sĩ, chỉ là bởi vì không có năng lực đặc thù như các chiến sĩ Sinh Tiếu, vì thế dưới tình huống thực lực ngang nhau sẽ kém hơn một chút. Nhưng mà tốc độ bây giờ của Thương Băng đã đạt đến trình độ ngay cả Tề Nhạc đều kinh ngạc, Phong thuộc tính năng lượng của nàng lại cùng tông với Phong Vân Lực của Tề Nhạc, Tề Nhạc đã từng mấy lần phụ trợ, hiện tại công kích của nàng lực cũng cực kỳ cường hãn.
Về phần hai tổ khác thì mười vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ trực tiếp dựa theo Thập Nhị Địa Chi trước sau tạo thành. Ở bên trong các chiến sĩ Sinh Tiếu thì cho dù người có thực lực thấp nhất cũng đã tiếp cận cấp bậc bảy vân bậc, đám người căn bản không cần lo lắng cái gì.
Tề Nhạc một người ở lại trên đỉnh núi nhìn mọi người rời đi, hắn gọi Ngưu Ma Vương ra. Lão Ngưu phiêu nhiên xuất hiện bên cạnh Tề Nhạc, hắn có chút oán niệm nói:
- Tề Nhạc, tên hỗn tiểu tử ngươi. Lão tử thật vất vả thành lập thế lực hung thú đã để ngươi phá hư gần hết. Bây giờ còn muốn bắt hung thú của ta làm sử lệnh, ta đúng thật muốn đánh ngươi một trận.
Tề Nhạc mỉm cười, nói:
- Thôi bớt nói đi. Dù sao ngươi bây giờ cũng không thể trở về làm Hung Thú Vương của ngươi nữa. Huống chi thủ hạ trước kia của ngươi nhiều như vậy, ta chỉ bắt có một ít thì chết chóc gì đâu.
Ngưu Ma Vương tức giận nói:
- Ngươi thật là đồ tiểu quái vật. Ngay cả Kỳ Lân thần hàng cũng có thể giao ra ngoài, e rằng cũng chỉ có Tứ Tường Vân Hắc Kỳ Lân ngươi mới có thể làm được. Thật không biết Thượng Thiên an bài thế nào mà xuất hiện một Kỳ Lân quái dị như ngươi.
Tề Nhạc hừ một tiếng, nói:
- Ngươi còn không phải như vậy sao? Thượng Thiên không phải cũng an bài một tên siêu cấp cường giả đã vượt qua tồn tại của thần thú cùng hung thú đến một phương hung thú sao? Nếu như không có sự xuất hiện của ta, thần thú chẳng phải là bị ngươi đùa chết rồi. Sự xuất hiện của ta, chính là chuyên môn khắc chế sự tồn tại của ngươi.
Ngưu Ma Vương có chút nhụt chí mà nói:
- Tốt, tốt, tốt, coi như ta sợ ngươi rồi. Xi Vưu thằng cháu con rùa cũng không biết chạy đến địa phương nào đi. Tiểu tử, để cho ta bắt được hắn, xem ta xé hắn thành mấy mảnh.
Tề Nhạc nhìn lão Ngưu ngoài mạnh trong yếu không khỏi có chút buồn cười mà nói:
- Ngươi đúng là... Tên Xi Vưu có thể sinh tồn thời gian dài như vậy, như thế nào dễ dàng đối phó được. Nếu ta đoán không lầm, chỉ sợ trước kia các ngươi là đồng bọn hợp tác, nếu không phải hắn đạt được Bàn Cổ Phủ, ngươi sẽ không đối phó hắn.
Mặt già của Ngưu Ma Vương đỏ lên, hắn nói:
- Chẳng lẽ ngươi có độc tâm thuật sao? Ngay cả cái này cũng biết.
*****
Ads Tề Nhạc cười ha ha, nói:
- Độc tâm thuật ta không có, cái này gọi là suy luận. Dùng tính cách của lão Ngưu ngươi trong nhận thức của ta nhất định sẽ coi nhân loại là sinh vật vô dụng nhất, ngươi chẳng muốn hao phí thời gian trên người nhân loại. Vậy mà không ngờ lại đem Tộc Cửu Lê giao cho kẻ có thâm thù đại hận với nhân loại. Phải nói ngươi không cùng Xi Vưu hợp tác, đánh chết ta cũng không tin. Đây gọi là ngưu tầm ngưu mã tầm mã, thú hợp thành bầy.
- Ngươi... , ngươi nói ai là thú, đừng có đánh đồng ta với sinh vật cấp thấp như Xi Vưu nhé.
Lão Ngưu hầm hừ nói.
Tề Nhạc nhún vai, nói:
- Thẹn quá hoá giận sao? Được rồi, phủ nhận cũng vô dụng. Dù sao chuyện ngươi lên làm cũng đã sớm làm rồi, trở về nghỉ ngơi đi, chờ ba tháng sau chúng ta lại đến. Cho dù Xi Vưu đi tìm thần khí ba tháng hắn nhất định cũng sẽ ra ngoài.
Lão Ngưu gật nhẹ đầu, có chút thưởng thức nhìn Tề Nhạc nói:
- Ngươi là kẻ rất thủ tín, điểm này ta rất thưởng thức.
Tề Nhạc cười ha ha, nói:
- Lão Ngưu, ngươi sai rồi, ta là côn đồ, ta không phải muốn thủ tín, chỉ có điều sợ lão ngưu ngươi nổi điên lên mà rứt giậu thì toi. Lĩnh vực Đồng sanh cộng tử cũng không chỉ là chế ước một mình ngươi, chỉ có điều với tư cách là sử lệnh của ta, hạn chế của ngươi lớn hơn ta một chút mà thôi.
Lão Ngưu sửng sốt một chút, ánh mắt nhìn Tề Nhạc đã xảy ra một chút biến hóa, hắn thì thào mà nói:
- Ngươi đây không phải chính là một chân tiểu nhân sao?
Sau đó hắn phiêu nhiên nhi khởi, hóa thành một đạo lưu quang, một lần nữa dung nhập ở trong thân thể của Tề Nhạc.
Nhìn địa phương lão Ngưu biến mất, khóe miệng Tề Nhạc toát ra một tia cười nhàn nhạt, hắn lầm bầm lầu bầu mà nói:
- Ít nhất ta tuyệt đối không phải là một ngụy quân tử.
Thời gian chờ đợi dài hơn Tề Nhạc tưởng tượng, các chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bắt sử lệnh mất ba ngày. Tề Nhạc lựa chọn chỗ này cũng đã trải qua tính toán, trước đó khi phi hành hắn đã dựa vào tinh thần lực của mình tìm tòi khí tức hung thú phạm vi lớn đối với chung quanh. Mà hắn chọn nơi đây bởi có khí tức Cự Thú trung lập, mà điều khiến cho hắn thoả mãn là hung thú tại đây cùng hung thú trung lập hiển nhiên không thuộc tam đại trận doanh hung thú. Vì thế không phải lo lắng khi Tam đại trận doanh tiến hành trả thù đối với nhân loại.
Ba ngày, trong phạm vi trăm dặm của cánh rừng này bị các Chiến sĩ Sinh Tiếu làm lộn xộn tới mức gà bay chó chạy. Bọn họ chia ra làm ba tổ, cách làm của bọn hắn rất đơn giản, chỉ cần là nhìn thấy hung thú hơi mạnh một chút thì lập tức toàn lực xuất thủ, trước chế ngự rồi nói. Sau đó mọi người tiến lại xem hung thú này là sử lệnh của ai, nếu không ai muốn thì đánh ngất xỉu nó rồi ném đi. Có người muốn lại cùng hung thú hảo hảo "bàn bạc" một chút. Có lẽ là kế thừa truyền thống côn đồ của Tề Nhạc, biện pháp của họ rất đặc thù. Ví dụ như Hồ Quang sau khi tóm được sử lệnh của mình thì vì muốn để cho đối phương thành tâm thành ý thần phục, sẽ dùng một cái lông vũ ngoáy mũi, hơn nửa canh giờ, sau khi xác nhận đối phương xác thực cam tâm tình nguyện đi theo chính mình mới ngừng lại, cuối cùng khiến cho cự thú đó hắt xì suốt một tháng trời liền.
Cho dù ở thời kì Viễn Cổ Cự Thú hung hiểm khó lường, chiến sĩ Sinh Tiếu thực lực cũng cường hoành hơn. Tinh thần lực của Tề Nhạc một mực theo sau hành động của bọn hắn, nhưng phiến địa vực Viễn Cổ Cự Thú tán loạn này thật sự không cách nào đối với chiến sĩ Sinh Tiếu cấu thành bất cứ uy hiếp gì, Tề Nhạc tự nhiên cũng chỉ cần nhàn nhã chờ đợi.
Ba ngày trôi qua, mọi người cũng đều về bên cạnh Tề Nhạc. Thông qua Tề Nhạc kiểm tra phát hiện phẩm chất hung thú của các chiến sĩ Sinh Tiếu bát được không tệ lắm. Mà làm hắn có chút ngoài ý muốn chính là số hung thú các nữ nhân bắt được rõ ràng đều là trung lập thú, mà không phải hung thú, điểm này ngoài ý liệu Tề Nhạc. Phải biết, trung lập thú tuy rằng có cường đại nhưng ít hơn hung thú rất nhiều. Đương nhiên lý do của đám nữ hài tử cũng rất đơn giản, trung lập thú tương đối ôn hòa, bộ dáng xinh đẹp hơn hung thú, vì thế các nàng mới lựa chọn như thế. Tuyển cũng đã tuyển, Tề Nhạc cũng không có biện pháp gì. Chỉ có điều dựa theo năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên trợ giúp chiến sĩ Sinh Tiếu tẩy lễ cho các sử lệnh một lần, xác nhận không có khả năng cắn trả mới ngừng lại.
Mười hai vị Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ cộng thêm Thương Băng tam nữ, đạt được Viễn Cổ Cự Thú theo thứ tự là:
Điền Thử: Kim Sí Đại Bằng Điêu tiểu Bằng, siêu cấp Kim Sí Đại Bằng Điêu hai vạn năm tiếp cận trình độ biến ảo thành hình người.
Mạc Đạm Đạm có lẽ là bởi vì nàng đối với Điền Thử còn có chút ý kiến, sử lệnh của nàng là một con cự thú Thích Kim Thử, thân thể của Thích Kim Thử tuy rằng chỉ to bằng con mèo. Nhưng mà tốc độ trên đất bằng của nó có thể nói là nhanh nhất trong số hung thú ở Viễn Cổ Cự Thú. Tuyệt đối có thể dùng từ nhanh như điện xẹt để mà hình dung, lực trùng kích phi thường cường hãn, vừa vặn đền bù tốc độ chưa đủ của Mạc Đạm Đạm.
Từ Đông không biết hắn nghĩ như thế nào, ở bên trong các Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần Chiến Sĩ hắn là một người duy nhất lựa chọn sử lệnh cùng loại với mình. Nói cách khác hắn chọn một đầu cự thú cọp, hơn nữa là một con cọp cái. Nó có toàn thân là màu đen, chiều dài chừng bảy mét, to hơn những con cọp ở hiện đại không biết bao nhiêu lần. Đường vân màu đen trên thân thể có màu đỏ sậm, nhất là chữ Vương trên trán không ngờ lại đỏ như màu máu.
Thời điểm bắt đầu lựa chọn Mặc Tinh Hổ, Từ Đông chỉ bởi vì cảm thấy bộ dáng của nó rất đẹp, hơn nữa vừa nhìn thấy đã rất thân cận. Mà đầu Mặc Tinh Hổ cũng không có quá nhiều phản kháng thì lựa chọn Từ Đông. Về sau trải qua tiểu Bằng chỉ điểm Từ Đông mới biết được. Mặc Tinh Hổ cường đại hơn trong tưởng tượng của hắn nhiều, nó là thượng vị hung thú tiếng tăm lừng lẫy trong hung thú giới. Cho dù là hung thú hỗn độn trước mặt Mặc Tinh Hổ cũng không dám giương oai. Hơn nữa Từ Đông lựa chọn Mặc Tinh Hổ đã tu luyện tiếp cận trình độ hai vạn năm, thực lực không yếu hơn tiểu Bằng chút nào. Có thể nói là cự thú viễn cổ tốt nhất trong số các chiến sĩ Sinh Tiếu, lực công kích của nó mạnh tới nỗi làm cho mọi người khiếp sợ.
Mạc Địch lựa chọn sử lệnh của mình hơi buồn cười là một đầu Cự Hùng dáng điệu thơ ngây, chất phác. Dùng tính cách dịu dàng của Mạc Địch lại lựa chọn một Cự Thú Kim Cương Hùng trung lập. Thật là khiến người khó có thể tưởng tượng. Bất quá Kim Cương Hùng là Tiểu Bằng giúp đỡ Mạc Địch chọn lựa. Điền Thử đã có tiểu Bằng với tư cách là sử lệnh, đối với Mạc Địch mà nói thì năng lực chủ yếu của Mạc Địch chính là tiến công nhanh như thiểm điện, về mặt tốc độ công kích thì nàng tuyệt đối là nhân tài kiệt xuất trong các chiến sĩ sinh tiếu.
*****
Chính là vì như thế, lực phòng ngự của nàng tương đối kém một chút, nếu không Điền Thử cũng không thể mấy lần dùng thân thể của mình cứu Mạc Địch, dần dần lấy được trái tim của nàng. Kim Cương Hùng ở bên trong Viễn Cổ Cự Thú không quá nổi danh, bởi vì tính tình của nó quá ôn hòa, lười biếng sẽ rất ít chủ động phát động công kích. Là một con gấu, nhưng nó chỉ ăn trái cây cùng mật ong cự tuyệt ăn thịt, có thể nhìn ra tính tình của nó như thế nào. Có thể nói lực công kích của Kim Cương Hùng cơ hồ là có thể xem nhẹ.
Nhưng mà Kim Cương Hùng lại là một chủng tộc dễ dàng sống sót nhất ở bên trong thời kì Viễn Cổ Cự Thú. Nguyên nhân rất đơn giản, tuy rằng lực công kích của bọn hắn rất yếu nhưng mà lực phòng ngự của Kim Cương Hùng thì là số một. Dù so với Huyền Vũ cũng không kém bao nhiêu, dù sao thì bởi vì tính tình lười biếng nên toàn bộ tinh lực của nó đều đặt ở phương diện phòng ngự. Mà lần này Mạc Địch đoạt được sử lệnh Kim Cương Hùng đã có tu vi trên vạn năm, đối với Mạc Địch mà nói, nó tuyệt đối chính là một cái khiên thịt tốt nhất.
Hải Như Nguyệt, với tư cách là chiến sĩ Sinh Tiếu Long, sức mạnh của nàng là biểu hiện của sự toàn diện. Có thể nói trên người Như Nguyệt rất khó tìm đến chỗ thiếu hụt, vì thế tại thời điểm chọn lựa sử lệnh, tinh thần lực của Tề Nhạc chỉ dẫn nàng cũng đã nhận được một trung lập Cự Thú thực lực cân đối toàn diện -- Hoàng Kim Sư Tử.
Một đầu cự thú tu luyện chừng hai vạn năm, còn kém một bước cuối cùng có thể đi vào cảnh giới siêu cấp trung lập Cự Thú hình người. Tề Nhạc sở dĩ lựa chọn cánh rừng rậm này, cũng là bởi vì bên trong cánh rừng rậm này có vài cỗ khí tức hấp dẫn sự cường đại của hắn khí tức, Từ Đông lựa chọn Mặc Tinh Hổ là một, mà Hoàng Kim Sư Tử của Như Nguyệt cũng là một trong số đó. Hai đầu Cự Thú trong rừng rậm theo thứ tự là vương giả của mỗi khu vực bất đồng. Làm cho Tề Nhạc có chút buồn cười chính là, Hoàng Kim Sư Tử cùng Mặc Tinh Hổ đều là con cái.
Hồ Quang lấy được sử lệnh là một con côn trùng có hình dáng buồn cười. Đế vương Hắc Mạn Ba, lựa chọn Đế Vương Biến Hình Trùng đúng là duyên phận ý trời. Amip (Trùng biến hình) không tính là Viễn Cổ Cự Thú, nhưng thể tích của nó rất lớn, bất luận thế nào nó tuyệt đối có thể tương đương với Viễn Cổ Cự Thú. Chiều dài vượt qua ba mét, thân thể không ngừng nhúc nhích trong suốt như là thủy tinh còn lóe ra hào quang bảy màu. Luận niên kỷ, chỉ sợ tất cả Viễn Cổ Cự Thú ở chỗ này đều không thể so sánh với nó, theo tiểu Bằng nói Thất Thải amip thật lớn như thế ít nhất cũng có tuổi thọ mấy trăm vạn năm. Quả thực đó là một trong số những kẻ hóa đá. Amip là một trong giống loài xa xưa nhất. Bản thân nó không có lực công kích, bất quá sau khi tiếp xúc với amip khổng lồ, Hồ Quang lập tức không chút do dự liền lựa chọn nó. Đầu tiên, dùng thực lực bây giờ của Hồ Quang, công kích vật lý đối với hắn căn bản không có hiệu quả quá lớn chỉ có năng lượng công kích. Hoặc là nói là phạm vi công kích năng lượng mới có thể tạo thành tổn thương, mà đầu Thất Thải amip có năng lực tiến hành phụ thểm, cùng thân thể Hồ Quang hợp hai làm một, nó đối với năng lượng phòng ngự cơ hồ có thể miễn dịch tất cả thuộc tính năng lượng. Trừ phi là năng lượng cường độ đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi hoặc là có siêu cấp thần khí như Hiên Viên Kiếm. Nếu không phá vỡ phòng ngự của nó thì cơ hồ là chuyện không thể nào, đã có trùng này, có thể nói Hồ Quang đã đứng ở thế bất bại, đồng thời, Thất Thải amip cung cấp cho Hồ Quang một năng lực chính là ngưng tụ độc tố phát ra, phạm vi công kích tuy rằng giảm bớt, nhưng cường độ độc tính trực tiếp tăng cường gấp ba trở lên khiến cho lực công kích cảu Hồ Quang tăng lên trên phạm vi lớn.
Xương Kiệt am hiểu công kích cường lực cùng công kích từ xa lựa chọn siêu cấp hung thú Tam Nhãn Bạo Lực Ma Viên. Thân thể Bạo Lực Ma Viên cao vượt qua mười lăm mét, ngay cả cự long cũng phải nhượng bộ nó ba phần thực lực, con mắt thứ ba trên trán nó có thể nhẹ nhõm công kích bất cứ sinh vật nào trong phạm vi trăm mét. Lực phá hoại kim thuộc tính của nó cùng lực xuyên thấu đều cực kỳ kinh người.
Yến Tiểu Ất lựa chọn Độc Nhãn Cự Nhân có lực công kích cường đại, Độc Nhãn Cự Nhân và Tam Nhãn Bạo Lực Ma Viên có năng lực giống nhau đến kỳ lạ. Đều là vũ khí công kích tầm xa, chỉ có điều nó công kích từ xa là tính chất mê huyễn, chỉ cần bị hào quang độc nhãn của nó bao phủ, mà đối thủ vừa rồi không có tinh thần lực cường đại thì tinh thần của hắn sẽ sụp đổ bị Độc Nhãn Cự Nhân tùy ý xâm lược. Thân hình của Độc Nhãn Cự Nhân tiếp cận hai mươi lăm mét, là một loại hung thú có thể tích lớn nhất. Thân thể cường hãn khiến cho nó có được năng lực phòng ngự cùng công kích cận chiến thích hợp nhất với tên gia hỏa Yến Tiểu Ất.
Dịch An công thủ đều tốt nên hắn chọn là Kim Cương Tinh Tinh vương giả rừng rậm, thân thể của nó cao tuy rằng chỉ có 10m nhưng mà lực lượng mạnh đủ để chống lại Độc Nhãn Cự Nhân, hơn nữa nó còn bá đạo hơn cả Độc Nhãn Cự Nhân là hảo thủ cận chiến siêu cấp hiếm có. Hơn nữa tính linh hoạt của nó cũng hoàn toàn có thể cùng Dịch An phối hợp lẫn nhau. Một đôi móng vuốt sắc bén dài đến 2m có được lấy năng lực xé rách khủng bố.
Cơ Minh Minh lấy phòng ngự là chủ yếu nên lựa chọn hung thú Viễn Cổ đại thụ thuộc tính thực vật. Minh Minh hiện tại đã đạt đến cấp bậc tám vân, khi nàng đạt tới chín vân cao nhất sẽ trở thành Phượng Hoàng cường đại chính là Chu Tước bên trong Tứ đại thánh thú. Mà năng lực của Viễn Cổ đại thụ hỗ trợ lẫn nhau đối với nàng, thuộc tính Thực Vật Hệ đặc thù khiến cho lực phòng ngự cùng năng lực phụ trợ Minh Minh tăng lên trên phạm vi lớn. Phòng ngự của Viễn Cổ đại thụ bao trùm phạm vi khủng bố có thể đạt tới trên 100 mét vuông, cái gọi là phượng tê ngô đồng mộc, tuy rằng nó không phải ngô đồng mộc, nhưng cũng là Cự Thú đồng bạn thích hợp nhất cho Minh Minh.
Quản Bình am hiểu công kích từ xa đã lựa chọn siêu cấp hung thú Cửu Anh, nếu như nói trong mọi người, sử lệnh có lực công kích từ xa mạnh nhất phải nói tới Cửu Anh tu vi vượt qua vạn năm này, lúc trước hàng phục nó, tổ của Quản Bình đã hao phí không ít tâm lực. Cửu Anh từ vẻ ngoài chính là một đầu cửu đầu cự xà có chút tương tự cùng Thâm Hải Minh Xà tiến hóa đến minh Long, chỉ có điều thân thể nhỏ hơn một ít mà thôi. Nhưng mà chín cái đầu của nó có thể tăng cường thực lực, trời sinh chín đầu có thể phát ra công kích năng lượng chín loại thuộc tính bất đồng, năng lực công kích từ xa cực kỳ cường hãn. Chín loại công kích năng lượng theo thứ tự là: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, quang, ám, tuyệt đối là một siêu cấp hung thú thuộc tính cân đối. Chỉ là bởi vì số lượng cực kỳ ít ỏi cùng năng lực công thủ vật lý chênh lệch, vì thế trong hung thú thủy chung không có địa vị cao.
← Ch. 307 | Ch. 309 → |