Vay nóng Homecredit

Truyện:Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần - Chương 323

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần
Trọn bộ 360 chương
Chương 323: Vương của cầm tinh đã tới
0.00
(0 votes)


Chương (1-360)

Siêu sale Lazada


Hiện tại quân đoàn thần thánh thủ hộ chỉ trong một ngày ngắn ngủi thì người còn sức chiến đấu không hơn sáu mươi phần trăm, tuy những thành viên quân đoàn thành thánh thủ hộ này mới chiêu mộ cho nên kỹ năng và năng lượng của bọn họ không nhiều, lúc trước đã hi sinh trong chiến đấu rồi. Chỉ có tinh nhuệ chân chính đối kháng với Quân đoàn Nhiên Thiêu mà thôi, Martti mới hiểu được Tát Đán cùng Địa Ngục của hắn là đáng sợ cỡ nào. Nhất là sinh vật Địa Ngục quá mạnh mẽ, nếu như những sinh vật này tràn ra ngoài thì đó tuyệt đối là sinh linh đồ thán. Nếu như không phải hắn và bốn hồng y đại giáo chủ toàn lực phát động thần lực của bản thân khó mà ngăn cản, trước khi Địa Ngục hàng lâm thì Thiên Giới đã tăng thực lực lên mạnh hơn, chỉ sợ tổn hao của liên quân hiện giờ đã tăng lên gấp ba rồi.

- Chúng ta phải làm thế nào bây giờ? Ngài cũng nhìn thấy vũ khí hiện đại rất khó mang tới tổn thất cho sinh vật Địa Ngục. Chẳng lẽ chúng ta ngồi chờ chết sao?

Giáo hoàng lắc đầu, nói:

- Không, hiện tại không thể ngồi chờ chết được. Nếu như tôi phán đoán không sai thì chiến đấu bắt đầu tới bây thì sinh vật Địa Ngục căn bản không cách nào toàn lực ra tay, trừ một Đọa Lạc Thiên Sứ Lucifer ra thì mạnh nhất chính là Đại Ma Vương Tát Đán, thời điểm ban đầu hắn chỉ hiện thân một lần mà thôi. Nếu như hắn ra lệnh cho Quân đoàn Nhiên Thiêu toàn lực phát động công kích thì chỉ sợ trận doanh của liên quân bị phá tan rồi, tôi thật sự không rõ Tát Đán bây giờ đang đợi cái gì.

- Có lẽ tâm lý của hắn e ngại công kích mạnh nhất của chúng ta. E sợ tòa Thành Địa Ngục này bị đạn hạt nhân đả kích, không có thành thị này ngăn cản thì bọn chúng có mạnh hơn nữa cũng không cách nào chống lại đạn hạt nhân.

Một tướng quân của nước Pháp nói ra.

Martti lắc đầu, nói:

- Ngài cho rằng là như vậy sao, vậy ngài quá xem thường Tát Đán rồi. Với tư cách Ma Thần của Địa Ngục thì đừng nói là một đạn hạt nhân, cho dù là trăm quả ngàn quả cũng không có khả năng. Có lẽ các người còn nhớ rõ tình cảnh tiểu hành tinh va chạm địa cầu chứ. Dưới tình huống đó thì ngàn vạn quả đạn hạt nhân cũng không thể làm gì, một cường giả phương đông và đồng bạn của mình lại nương tựa vào sức người cải biến quỹ tích của đạn hạt nhân. Mà lực lượng của Tát Đán tuyệt đối không yếu hơn cường giả đó. Chỉ cần hắn ra tay thì bất luận là vũ khí hiện đại cũng không cách nào gây ra tổn thương cho hắn, điểm này không thể nghi ngờ. Cho nên tôi phán đoán hắn không toàn lực xuất kích thì hình như đang đợi cái gì đó.

Trong các tướng quân thì bề ngoài nhìn trẻ nhất chính là tướng lĩnh của nước Anh, quân hàm của hắn là trung tướng, cũng là một trong những người có cấp bậc thấp nhất nơi này, gương mặt anh tuấn của hắn lộ ra nét giật mình.

- Chẳng lẽ hắn đang đợi quân đội của chúng ta tập kết? Sau đó một mẻ hốt gọn hay sao?

Nghe những lời này tất cả mọi người an tĩnh lại, trong nội tâm của mỗi tướng lĩnh đều xuất hiện một loại cảm giác sợ hãi. Nếu thật sự là như vậy thì đám sinh vật Địa Ngục này quá đáng sợ rồi. Bọn họ đang muốn giải quyết chiến đấu ở Đức, một khi quân đội bị đánh tan thì ở phương tây, thậm chí là cả Châu Âu cũng không cách nào ngăn cản bước tiến của chúng nữa. Sở dĩ Tát Đán không có ra tay là đang đợi liên quân tới đông hơn sao?

Sắc mặt Martti biến đổi, tuy hắn không phải là Tát Đán mà đối với Tát Đán cũng chưa quen thuộc lắm. Nhưng mà hắn cũng hiểu được dùng từ góc độ Địa Ngục mà nhìn, điều này hiển nhiên đây là phương pháp xâm lược tốt nhất, cho lực lượng mạnh nhất của mình tiêu diệt quân đội của đối phương, sau đó lại bắt đầu xâm lược toàn diện thì thực lực của Địa Ngục đã đủ rồi, điều này hiển nhiên là chuyện phi thường tốt.

- Bây giờ nên làm gì?

Trước hết nói chuyện thì tướng quân của Đức có chút mờ mịt nói gì đó.

Không ai có thể trả lời vấn đề của hắn, cho dù Martti cũng không thể, bởi vì bọn họ biết được kế hoạch của Tát Đán thì hiện tại cũng không có khả năng rút quân, tùy ý cho Quân đoàn Nhiên Thiêu tàn sát phương tây a!

- Nếu như hắn ở đây thì thật tốt.

Martti thở dài một tiếng, trong nội tâm hiển hiện nhớ tới gương mặt của người nọ.

- Giáo hoàng bệ hạ, ngài nói hắn có phải là lúc trước...

Martti gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, chính là hắn. Nếu như hắn ở đây thì Tát Đán cũng chưa chắc là đáng sợ như vậy. Đáng tiếc, hắn là người phương đông, hơn nữa hắn đã đi...

Thời điểm hắn nói như vậy thì đột nhiên cả phòng nghị sự run rẩy kịch liệt. Ngay sau đó vô số âm thanh nổ mạng vang lên.

- Phòng ngự như vậy cũng muốn ngăn cản bổn vương sao?

Âm thanh lạnh như băng vang lên, sau một khắc cả phòng nghị sự có thể ngăn cản sóng xung kích của đạn hạt nhân nhưng mà hai bàn tay màu đỏ khổng lồ lại phá vỡ nóc phòng. Mà giáo hoàng Martti cầm đầu mọi người nhưng lại nhìn thấy thân ảnh mười hai cánh chim đen hiện ra.

- Không nghĩ tới các người lại thông minh như vậy. Lại có thể phỏng đoán suy nghĩ của bổn vương. Đã như vậy bổn vương lưu các người toàn thây. Lúc trước xem một loại phim chiến tranh của các người làm cho bổn vươn xem mãng nhãn không thôi, lần này ta có tính là một lần hốt gọn hay không? Ha ha ha ha.

Tát Đán đắc ý cười lạnh làm cho mọi người lâm vào trong khủng hoảng, chẳng ai ngờ rằng bọn họ đang nghị luận đột nhiên xuất hiện Ma Vương ở chỗ này. Tâm thần mọi người run rẩy kịch liệt, khí tức hắc ám khổng lồ làm cho những tướng lĩnh quốc gia muốn di động thân thể cũng khó. Hiện tại nội tâm của mọi người tức giận, rốt cuộc là ai một lần hốt gọn ai đây?

- Tát Đán, ngươi sẽ vì chuyện hôm nay mà hối hận.

Martti trầm giọng quát to. Lúc này cũng chỉ có hắn mới bảo trì vài phần tỉnh táo. Hào quang thần thánh tràn ngập thân thể, cùng chống lại Tát Đán là không đủ. Chỉ có điều năng lượng thần thánh của hắn lại yếu đi nhiều, thật sự không cách nào đối mặt áp lực của Tát Đán, sắc mặt của bọn họ vô cùng khó coi.

Martti biết rõ, những quân sĩ binh đoàn thần thánh bên ngoài chắc đã xong rồi. Mà bốn hồng y đại giáo chủ cùng tài phán trưởng cũng đang ở chiến trường tùy thời ngăn cản đối phương công kích. Hiện tại hắn có khả năng dựa vào chỉ có bản thân của mình mà thôi.

Tát Đán nhìn qua Martti. Trong mắt tràn ngập khinh thường, nói:

- Nếu như Thiên Đế ở chỗ này nói không chừng ta còn sẽ có chỗ cố kỵ. Ngươi sao? Ngươi chỉ là một con chó do Thiên Đế thả ở nhân gian mà thôi, chút thần lực của ngươi còn xa mới đủ. Hiện tại các ngươi có thể đi chết được rồi.

Cả phòng nghị sự phòng lúc này lạnh xuống, các vị tướng quân trước mặt Tát Đán giống như trứng gà tùy thời có thể bị bóp nát, không có khả năng che lấp cái gì cả. Ánh mắt mỗi người trở nên cứng lại, đối mặt với Tát Đán thì bọn họ biêt rõ tử vong sắp hàng lâm.

Martti giơ quyền trượng trong tay lên, khí tức thần thánh của hắn càng mạnh hơn trước, hắn biết rõ hiện tại chính mình chỉ có sử dụng chiêu đó trước khi chết.

*****

Cho dù là chết thì cũng nên tạo thành chút phiền toái cho Tát Đán. Đáng tiếc là một chiêu kia năng lực của hắn còn chưa ngộ ra hoàn toàn, mà năng lượng bản thân lại không đạt tới trạng thái đỉnh phong.

Thời điểm Tát Đán giơ bàn tay lên chuẩn bị chém ra thì sắc mặt của hắn trở nên vô cùng khó coi, cả thân thể đều cứng lại, mà ánh mắt của hắn cũng không nhìn qua giáo hoàng.

Thét dài, một âm thanh to như tiếng sấm vạch phá bầu trời, tiếng thét cực lớn làm cho quân doanh rung động. Màu xanh sáng rọi, chiếu sáng cả bầu trời, hào quang này tới cực nhanh, cơ hồ chỉ trong khoảng khắc đã hàng lâm Berlin.

- Hỗn đản, lại là ngươi.

Tát Đán xoay người lại, mười hai cánh sau lưng cơ hồ chỉ trong nháy mắt hắn cũng đã bay lên giữa không trung, hào quang màu dỏ sẫm lập tức thiêu đốt, mười hai cánh cường hãn bao phủ nhìn về càng thêm cuồng bạo.

Thanh sắc quang mang và hào quang đỏ thẩm đối lập nhau rõ rệt, chỉ trong nháy mắt công phu hai đạo quang mang hợp lại giữa không trung.

Oanh --

Năng lượng khổng lồ chấn động ở giữa không trung ngàn mét, vị trí bộc phát chính là nơi liên quân và Thành Địa Ngục địa chiến. Một đạo hồng sắc quang mang không ngừng khuếch trương ra chung quanh. Lấy độ cao ngàn mét làm trung tâm lan xuống mặt đất, cơ hồ chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện hố sâu cực lớn. Tất cả mọi thứ ở trong phạm vi này đều bị khí hóa. Ngay cả Thành Địa Ngục cũng run lên, mà phạm vi của liên quân càng có nhiều quân đội chạy trốn, nếu như không phải quân ở nơi đóng quân không còn nhiều lắm, chỉ sợ tổn thất này càng lớn hơn.

Thanh hồng sắc quang mang ở giữa không trung giằng co suốt mười giây mới tiêu tán. Tát Đán vẫn phiêu phù ở trên không trung, nhưng cánh sau lưng của hắn đã mở rộng ra gấp đôi, trên mặt tràn ngập hào quang tức giận nhìn chằm chằm vào người ở cách hắn cả trăm mét.

Người cách hắn cả trăm mét kia là một nhân loại mặc áo giáp đen phiêu phù trên không trung, sau lưng của hắn là một cặp cánh đen, trong đêm tối nếu như không phải bao quanh thân thể của hắn là hào quang chói mắt và mái tóc màu bạc thì chỉ sợ rất người sẽ xem nhẹ. Nhưng mà hiện giờ hắn chính là đối tượng được chú ý của liên quân.

Giáo hoàng có chút kinh hoảng tán hào quang năng lượng vừa ngưng tụ, nhìn qua thân ảnh thanh sắc quang mang kia, đột nhiên âm thanh của hắn biến thành nghẹn ngào.

- Hắn đến, rốt cuộc hắn cũng tới vào thời khắc mấu chốt nhất..

Sau khi bắt đầu chiến đấu thì Giáo Đình trở thành chủ lực, tuy giáo hoàng thống soái Giáo Đình nhiều năm như vậy nhưng mà với tư cách nhân loại, lại là nhân loại quyền cao chức trọng hắn mới ra chiến trường lần đầu tiên! Cắn răng kiên trì thời gian dài như vậy rốt cuộc người nọ cũng tới, giờ này khắc này toàn thân của hắn có cảm giác hư thoát. Sắc mặt của hắn lại tốt hơn rất nhiều.

Trên mặt Tề Nhạc hiện ra nụ cười, nhìn qua Tát Đán nói:

- Ma Vương bệ hạ, chúng ta lại gặp mặt. Lãnh Nhi vẫn khỏe chứ?

Tát Đán tức giận quát lên.

- Không cho phép ngươi gọi con gái ta thân mật như vậy, ngươi không có tư cách đó.

Tề Nhạc bất đắc dĩ nhún nhún vai, nói:

- Thế nhưng mà Lãnh Nhi đã là nữ nhân của tôi. Nếu như ngài nguyện ý thì không bằng quay về Địa Ngục đi, làm nhạc phụ của tôi và hưởng hạnh phúc gia đình không phải rất tốt sao?

Nhìn thấy Tề Nhạc thì Tát Đán tức giận không có chỗ phát tiết, lúc trước Tề Nhạc làm mọi chuyện trong Địa Ngục thì có thể nói chính là nhục nhã Địa Ngục, từ khi thế giới Địa Ngục xuất hiện thì chưa từng có người nào thoát khỏi đuổi giết của Địa Ngục. Tề Nhạc xuất hiện đã làm Tát Đán dùng toàn bộ tinh thần đề phòng, hắn biết rõ thực lực Tề Nhạc là cường đại tới thế nào, hơn nữa hiện tại hắn so với lúc ở Địa Ngục còn mạnh hơn nhiều. Nhất là năng lượng chấn động trên người của hắn đã trở nên mạnh hơn quá nhiều, ngay cả hắn cũng không cách nào đoán được đặc tính năng lượng lúc này. Càng làm Tát Đán lo lắng chính là Tề Nhạc giảo hoạt. Lần đầu tiên thì hắn lợi dụng đủ loại tình thế làm trọng thương Quân đoàn Nhiên Thiêu, còn lần này hắn muốn làm như thế nào? Còn nữa, thậm chí cả bản thân của hắn cũng sinh ra cảm giác đụng phải quái vật không thể làm gì? Nếu như tên kia (Ngưu Ma Vương) cũng ở đây chỉ sợ Tát Đán cũng không cách nào ngăn cản hai người liên thủ.

- Địa Ngục hàng lâm, ta đã chuẩn bị vô số năm há có thể bởi vì mấy câu nói của ngươi mà thay đổi. Nếu như ngươi lựa chọn là địch nhân của ta thì kết quả của người chính là hủy diệt.

Âm thanh của Tát Đán mạnh hơn rất nhiều, nhưng mà chỉ ngoài mạng trong yếu mà thôi.

Ánh mắt lập lòe nhìn qua Tát Đán, Tề Nhạc trầm giọng nói:

- Bệ hạ cũng không nghe lời khuyên của tôi đi không được đi tới địa cầu. Nơi này không phải thế giới thuộc về các người, đồng thời cũng không phải thuộc về Minh giới. Đã ngài muốn lựa chọn hủy diệt thì đừng trách tôi không khách khí, nhiều nhất tôi xem trên mặt mũi của Lãnh Nhi lưu ngài một mạng.

- Ngươi nói cái gì?

Hào quang màu đỏ trong mắt Tát Đán bắn mạnh ra, năng lượng hắc ám trong cơ thể tán phát ra ngoài. Tuy đây là địa cầu nên không có mặt trời tím phụ trợ, nhưng mà dưới tình huống diễn ra Cửu Tinh Liên Châu thì năng lượng hắc ám không bị ảnh hưởng gì cả.

Tề Nhạc mỉm cười, nói:

- Như thế nào? Bệ hạ nghe không hiểu lời tôi nói sao?

Đột nhiên sắc mặt đanh lại, hắn nói từng chữ một:

- Tôi nói muốn hủy diệt các người hoàn toàn.

Thanh sắc quang mang lúc này càng mạnh hơn trước kia nhiều. Toàn thân của Tề Nhạc lúc này giống như lưỡi đao nhọn không ngừng bắn ra ngoài. Khí tức sắc bén này bức bách Tát Đán không thể không toàn lực ứng phó ngăn cản. Mà giờ này khắc này hai tay Tề Nhạc đã nâng lên ngang vai, lúc này có quang cầu màu xanh da trời và từng đạo điện quang từ hai tay của hắn lóe lên, khí tức năng lượng khổng lồ không có một chút cảm giác lưu loát nào cả. Một đạo quang mang màu bạc không ngừng lưu chuyển quanh thân thể của hắn, uy áp cực lớn càng làm cho nội tâm của Tề Nhạc cũng kinh ngạc..

- Hừ, bằng vào một mình ngươi muốn ngăn cản ta sao? Không nên quên trong Thành Địa Ngục còn có đại quân Quân đoàn Nhiên Thiêu. Cho dù ngươi ngăn cản hành động của ta thì ngươi cũng không cách nào ngăn cản ba trăm vạn Quân đoàn Nhiên Thiêu tàn sát bừa bãi. Tiểu tử, đây không phải là quyết chiến, đây là chiến tranh, chiến tranh giữa nhân loại và Địa Ngục. Ngươi chờ xem, ta sẽ cho ngươi xem Địa Ngục thôn phệ địa cầu như thế nào.

Bỗng nhiên hào quang màu đỏ sậm thu liễm lại, lĩnh vực Ma Vương lại phóng thích ra. Vô số thân ảnh Tát Đán đột nhiên xuất hiện trước mặt Tề Nhạc, thời điểm Tề Nhạc vừa buông lỏng thì Tát Đán đã biến mất.

Ánh sáng màu xanh không ngừng xoắn giết trước người của Tề Nhạc, chỉ trong nháy mắt đã xoắn nát hư ảnh kia rồi. Phiêu phù ở giữa không trung, Tề Nhạc cười lạnh một tiếng.

- Xem ra Tát Đán cũng lý trí hơn lần đầu tiên nhiều. Không có ngạnh kháng với mình. Nhưng mà ngươi cho rằng Quân đoàn Nhiên Thiêu có số lượng nhiều thì làm được gì chứ? Không, ngươi sai rồi. Ngươi có Quân đoàn Nhiên Thiêu thì ta cũng có quân đoàn Sinh Tiếu.

*****

Ads Đương nhiên Tát Đán không có nghe được Tề Nhạc đang nói cái gì, Thành Địa Ngục lúc này lâm vào trầm mặc giống như đang đợi cái gì đó.

Hắn thả người xuống, trong nháy mắt Tề Nhạc đã hiện ra trong căn phòng bị phá tan nóc kia, khí tức năng lượng trên người thu liễm lại.

- Giáo hoàng bệ hạ, chúng ta lại gặp nhau.

Nhìn qua Martti sắc mặt không tốt, Tề Nhạc lạnh nhạt nói ra.

Martti kích động nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Tề tiên sinh, ngài từ Thiên Giới có tăng thực lực lên không?

Tề Nhạc than nhẹ một tiếng, lắc đầu, nói:

- Không, không có. Tôi ở Thiên Giới chậm trễ chút thời gian. Tình huống chiến đấu bên này thế nào?

Lúc này những tên tướng quân tìm được đường sống trong chỗ chết đã tỉnh táo trở lại, nhìn qua Tề Nhạc trước mặt một thân khôi giáp màu đen trong nội tâm bọn họ nghi hoặc, người này thật sự là con người sao? Hắn lại dựa vào lực lượng của mình tên ma quỷ vừa rồi cưỡng chế ngăn cản. Không, hắn nhất định không phải là nhân loại, hắn chính là siêu nhân.

Ánh mắt mỗi tướng quân nhìn qua Tề Nhạc mang theo sùng kính, ba chữ Tề tiên sinh đã khắc sâu vào suy nghĩ của bọn họ, từ giờ cho tới sau này thì ba chữ Tề tiên sinh vừa nói ra trong quân đội phương tây thì lập tức sinh ra phản ứng kịch liệt. Ba chữ Tề tiên sinh chính là đại danh từ cường đại.

Giáo hoàng đem tình huống trước mắt nói sơ lược một lần.

- Nếu như không phải ngài kịp thời tới đây thì sợ rằng chúng tôi xong rồi. Tề tiên sinh, ngài cũng đã nhìn thấy quân đoàn Địa Ngục đã tập kết ở nơi này. Chỉ sợ không lâu sau bọn chúng sẽ phát sinh chiến tranh toàn diện. Thực lực của ngài cường đại nhất, ngài bảo chúng tôi phải chiến đấu như thế nào bây giờ?

Tề Nhạc liếc mắt nhìn qua tướng lãnh các quốc gia, nói:

- Các người đối phó Địa Ngục như thế nào thì tôi mặc kệ, lần này tới đây tuy tôi hỗ trợ, nhưng mà tôi là khách không áp chủ, huống chi tôi không hiểu nhiều tới chiến tranh, cụ thể như thế nào thì các vị an bài đi. Tôi chỉ có thể bào chứng thời điểm Quân đoàn Nhiên Thiêu xuất động thì tôi sẽ ra mặt đối phó, tôi nghĩ Tát Đán muốn từ nơi nào lao ra ngoài cũng không phải dễ dàng. Giáo hoàng bệ hạ, tình huống thân thể của ngài hiện giờ rất không xong, tôi nghĩ ngài nên khôi phục lực lượng của mình đi.

Martti vẫn không thể chết, ít nhất hiện tại hắn không thể chết, lực lượng của Giáo Đình không kém, có bọn họ ở đây thì đối phó Quân đoàn Nhiên Thiêu cũng dễ dàng hơn nhiều. Cho nên tuy trong nội tâm Tề Nhạc không xem hắn là bạn nhưng Tề Nhạc vẫn chỉ điểm hắn một câu.

Martti cười khổ một tiếng, nói:

- Tôi cũng biết mình tiêu hao rất lớn, nhưng mà trước khi ngài tới tôi và liên quân không có thời gian nghỉ ngơi chút nào. Hiện tại tốt rồi. Ngài cũng không cần khiêm tốn. Hiện tại có thể đối kháng với Tát Đán cũng chỉ có ngài. Chúng tôi nghe ngài chỉ huy là được. Đối mặt địch nhân Địa Ngục thì chiến thuật gì cũng không được. Các vị tướng quân, các người nói sao?

Martti nói chuyện bằng tiếng Anh, bằng vào năng lượng Tự Nhiên Chi Nguyên nên Tề Nhạc nghe hiểu được. Martti vừa mới nói xong thì những tướng quân kia đồng thời đáp ứng, không có âm thanh phản đối nào. Vừa rồi Tát Đán thực hiện kế hoạch trảm thủ thì bọn họ đã sợ rồi. Trong lúc nhất thời căn bản không biết nên ứng phó địch nhân cường đại ra sao. Hiện tại đối mặt với công kích của Quân đoàn Nhiên Thiêu thì quân đội của bọn họ chỉ là bức tường mà thôi, dùng máu tươi cùng tánh mạng mới ngăn cản bước tiến của Quân đoàn Nhiên Thiêu! Giờ này khắc này Tề Nhạc xuất hiện đối với bọn họ mà nói chính là tâm phúc, bọn họ tự nguyện nghe theo Tề Nhạc điều khiển.

Nhìn qua đám tướng quân không còn ý chí chiến đấu thì Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Đã như vầy thì thế đi. Chúng ta chiến đấu với Địa Ngục không phải người bình thường có thể xen vào được. Quân đội các quốc gia ở chỗ này chỉ hao tổn lớn hơn mà thôi. Theo tôi thấy các người nên lui ra sau chừng trăm dặm, đóng quân ở ngoài trăm dặm. Nhân viên Giáo Đình lưu lại phối hợp với tôi chặn đánh Quân đoàn Nhiên Thiêu là được.

Nghe Tề Nhạc nói thì đám tướng quân có cảm giác như được đại xá, lui về phía sau trăm dặm đối với bọn họ mà nói tuyệt đối là mỹ diệu. Ai nguyện ý sống mái với đám Quân đoàn Nhiên Thiêu điên cuồng chứa! Trong mắt bọn họ Tề Nhạc chính là siêu nhân, đồng thời cũng là hóa thân của thiên sứ! Nếu để cho Tề Nhạc biết rõ những tướng quân này xem hắn là điểu nhân thì hắn sẽ suy nghĩ thế nào a.

Martti tràn ngập lo lắng nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Tề tiên sinh, bằng vào chúng ta thật sự có thể đủ ngăn cản Quân đoàn Nhiên Thiêu sao?

Tề Nhạc cười nhạt một tiếng, nói:

- Vĩnh viễn không nên xem thường lực lượng của mình. Theo tôi thấy thì lực lượng của Giáo Đình còn có một bộ phận lớn không xuât ra ngoài. Bởi vì Địa Ngục xuất hiện quá đột ngột cho nên mới mất đi chủ động. Giáo hoàng bệ hạ, ngài lãnh đạo Giáo Đình nhiều năm như vậy thì hiện tại không cần tôi dạy ngài làm như thế nào. Tôi nghĩ như thế này, đầu tiên ở chỗ này ngăn chặn Quân đoàn Nhiên Thiêu thì tận khả năng tạo thành đả kích thật lớn cho chúng, thời điểm Tát Đán cảm thấy thủ hạ dưới tay không thể ngăn cản chúng ta thì sau đó đem Minh Vương Hades cũng đã tới, sau khi chúng ta tập trung bọn chúng lại với nhau thì chúng ta lại một mẻ hốt gọn, tiêu diệt bọn chúng là được.

Nói tới đây Tề Nhạc hung hăng vung tay phải của mình lên.

Martti quả thực cho rằng lỗ tai của mình có vấn đề, trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Tề Nhạc, nói:

- Tề tiên sinh, tôi không nghe lầm chứ. Ngài, ngài nói muốn dẫn người Minh giới tới đây? Còn muốn một mẻ hốt gọn bọn chúng?

- Đúng, có vấn đề gì sao?

Tề Nhạc nhìn Martti nói.

Đột nhiên Martti cảm thấy hai mắt của Tề Nhạc sáng ngời, âm thanh nghi ngờ lại nuốt vào bụng, ngượng ngùng nói:

- Không, đương nhiên không có vấn đề gì. Ngài yên tâm, tôi sẽ mau chóng tập trung lực lượng của Giáo Đình trên thế giới trở về. Chỉnh hợp tất cả nhân viên thần chức và chờ đợi ngài điều khiển. Nhưng mà Tề tiên sinh, tôi cảm thấy nên thỉnh cầu ngài một chuyện.

- Chuyện gì?

Tề Nhạc nhàn nhạt hỏi.

Martti đi đến bên người Tề Nhạc trầm thấp ghé vào lỗ tai hắn nói vài lời. Nghe được những lời này thần sắc kinh ngạc hiện ra trên mặt Tề Nhạc,

- Lại là như vậy, tôi còn tưởng rằng các người có chuẩn bị gì đấy chứ. Tôi hiểu rồi, khó trách thời điểm tôi rời khỏi Thiên Giới thì Thiên Đế lại nói với tôi như vậy. Được rồi, tôi có thể giúp ngài.

Martti vui mừng quá đỗi, nói:

- Vậy đa tạ Tề tiên sinh. Sau này bất luận ngài có chuyện gì chỉ cần Giáo Đình chúng tôi làm được thì nhất định sẽ dùng tốc độ nhanh nhất hoàn thành. Mệnh lệnh của ngài thì tôi và các nhân viên thần chức sẽ hoàn thành...

- Được rồi.

Tề Nhạc ngăn cản Martti nói thêm.

- Ngài cảm thấy lực lượng Giáo Đình của mình có thể giúp tôi cái gì chứ? Đi thôi, gọi đám hồng y đại giáo chủ vào đây. Chúng ta lập tức bắt đầu.

Tuy Martti nếm mùi thất bại nhưng vẫn làm việc nhanh chóng, nhìn thấy bóng lưng của hắn rời đi thì Tề Nhạc hừ lạnh một tiếng, nói:


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-360)