← Ch.105 | Ch.107 → |
Minh Hạo tiện tay đem ba cái thẻ bỏ vào túi đồ hệ thống, sau đó hắn quay qua Lý Tôn Dạ, nói: "Đi thôi."
"Vâng tướng công." Lý Tôn Dạ nhu thuận gật đầu, sau đó hai người sóng vai, thuấn di rời đi.
Để lại đám người ở quãng trường ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng hai người...
...
Phượng tộc.
Bên trong đại sảnh lúc này đầy người ngồi, người nào người nấy thần sắc vô cùng nghiêm túc như lâm đại địch.
Trên thân từng người tỏa ra khí thế bàng bạc mênh mông như đại dương, khiến người không dám nhìn vào.
Phượng Ngao Chấn, gia chủ Phượng tộc, ngồi tại giữa chủ trì cuộc họp, hắn nhìn phía dưới người trung niên quỳ xuống báo cáo, trầm giọng hỏi: "Điều tra thế nào, tìm được hung thủ giết con ta chưa?"
Người trung niên cả thân hình run rẩy, lấp bấp nói: "Đã tìm được gia chủ, nhưng nhưng..."
Phượng Ngao Chấn nhìn hắn dáng vẻ hoảng sợ, hắn lạnh lùng thốt ra một chữ: "Nói!"
Người trung niên kia vội vàng nói: "Vâng, thưa gia chủ cùng các trưởng lão, hung thủ giết tiểu thư Phượng Tuyệt Trần chính là người tên Kim Minh Hạo!!!"
Đám trưởng lão nghe vậy, sắc mặt chuyển đổi, kể cả ngồi ở giữa chủ trì gia chủ, Phượng Ngao Chấn cũng là sắc mặt kịch biến.
"Kim Minh Hạo...cái tên này, đây không phải là vài giờ trước người truyền tin đến à?"
"Tại sao lại là hắn!? Phải biết hắn vừa được ba đại chí tôn mời gia nhập thế lực a, không biết tại sao Phượng Tuyệt Trần lại đi gây hắn."
Đám trưởng lão sắc mặt trắng bệch, nhỏ giọng bàn tán, có người nhát gan cả thân thể đều run rẩy.
Phượng Ngao Chấn sắc mặt càng âm trầm, tay vịn ghế hai bên ghế, thân hình có chút run rẩy, nghĩ đến mối thù con gái không những không trả được, mà còn phải nuốt vào bụng, trong lòng hắn như lưu lại cây gai, có chút khó chịu.
"Thưa gia chủ, các trưởng lão, thuộc hạ có việc này không biết nên nói không..." Người trung niên quỳ dưới đất, thần sắc rụt rè, ngập ngừng nói.
Phượng Ngao Chấn gật gật đầu ra hiệu cho người trung niên nói.
Đám trưởng lão cũng ngừng bàn tán lại, quay sang nhìn người trung niên, chờ đợi hắn nói.
Thấy gia chủ cho phép, người trung niên can đảm lấy toàn bộ dũng khí lên tiếng: "Vâng, là vậy thưa gia chủ, các trưởng lão, theo điều tra của ta, thiếu niên kia từ trong phòng tiểu thư Phượng Tuyệt Trần đi ra ngoài."
Lời trung niên vừa dứt, trong phòng đột nhiên im tĩnh đến quỷ dị.
Các trưởng lão trầm mặc, Phượng Ngao Chấn trầm mặc, đột nhiên trong lúc này không ai nói chuyện hay bàn tán gì.
"..."
10 phút sau, một trưởng lão mở miệng, đặt ra nghi vấn: "Tên thiếu niên kia làm gì trong phòng của Phượng Tuyệt Trần?"
Câu hỏi này, cũng chính là câu hỏi ở trong lòng của mọi người hiện tại.
"Đúng vậy, tên thiếu niên Kim Minh Hạo kia ở trong phòng Phượng Tuyệt Trần làm gì?" Một người nhíu mày, trầm giọng nói.
"Chẳng lẽ, hắn...hiếp xong rồi giết Phượng Tuyệt Trần hoặc là bởi vì Phượng Tuyệt Trần bởi vì bị hiếp xong, lúc đó nàng còn chưa biết người thanh niên kia giá trị, cho nên có thể nàng thẹn quá không dám sống tiếp đành tự sát?."
Một người trưởng lão đầu óc tưởng tượng phong phú, thần sắc kích động, vui mừng nói.
Nghe vị này trưởng lão trí tưởng tượng phong phú lời nói, đám người bỗng nhiên theo đó thần sắc chuyển biến, từ sắc mặt chán nản, âm trầm như cha mẹ chết, biến thành vui mừng như điên, giống như bọn hắn sắp được mang thai đồng dạng.
Sau đó, tất cả trưởng lão liếc mắt nhau, cùng nhìn về phía người ngồi ở giữa gia chủ, ý không cần nói cũng biết.
Khi này, Phượng Ngao Chấn, sắc mặt từ âm trầm chuyển thành vui mừng như điên, nhưng trong mắt hiện ra do dự, như đang đứng trước vấn đề nan giải khó giải quyết nào đó.
Suy nghĩ hồi lâu, hắn vẫn không lựa chọn được, không khỏi giả bộ ho khan vài tiếng, quét mắt nhìn tất cả trưởng lão, sắc mặt nghiêm nghị nói: "Họp tới đây kết thúc, ngày mai tiếp tục thảo luận vấn đề này."
Đám trưởng lão gật đầu, sau đó đứng lên rời đi, để lại Phượng Ngao Chấn ngồi trên ghế một mình, trầm tư suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng hắn quyết định đi đến phòng vợ hắn, cũng chính là Nguyệt Nhi, để hỏi ý kiến nàng, dù sao nàng vẫn là mẹ của Phượng Tuyệt Trần.
...
Minh Hạo cùng Lý Tôn Dạ chán nản đứng trong hư không, hai người nhìn xuống Đại Thiên Thế Giới...
5 phút...30 phút...
"Nhàm chán quá đi, giờ làm gì đây? Tranh bá? Không hứng thú, thành lập thế lực, càng không...
Ta một tay liền là giết địch rồi, còn gì tranh bá cùng lập thế lực?
Hay là chuyển qua sóc lọ, sau đó tích lũy t*ng trùng cho đến khi đại chiến đại thiên thế giới, dành tặng cho bọn hắn một món quà? Ví như đem t*ng trùng tạo thành quả bóng nước khổng lồ, sau đó chọi vào mặt bọn hắn?
Hay là giết, phá hủy thế lực nào đó cho bớt nhàm chán nhỉ? ..."
Minh Hạo trong lúc suy nghĩ vu vơ, chợt nhớ ra nội dung một truyện hentai mà ở thế kỷ 21 hắn từng đọc.
Đó là thành lập văn phòng, chuyên giải quyết các nhu cầu ***, chỉ cần có $ nhiều liền sẽ nhận lấy.
Cái thể chế này, không giống như công hội hay loại sát thủ nhận nhiệm vụ, mà chỉ dựa vào câu nói "có tiền nhiều, là có tất cả."
Khách hàng chỉ cần có số tiền lớn, liền có thể yêu cầu bất cứ điều gì.
Mà người thực hiện nhiệm vụ, không phải là người ngoài, mà chính là người do chính mình đào tạo ra.
Quan trọng nhất là, không giống công hội hay sát thủ, văn phòng này chỉ có một chỗ, một chi nhánh nhất định, không phân tán khắp nơi.
Nghĩ xong, hắn nở nụ cười trông vô cùng đê tiện, sau đó quay sang Lý Tôn Dạ cười nói: "Ta sẽ thành lập văn phòng, ngươi đi theo ta." Nói xong, hắn thuấn di đi
"Văn phòng?" Lý Tôn Dạ nghe Minh Hạo nói, nàng có chút khó hiểu, nhưng rất nhanh kịp phản ứng lại, nhanh chóng thuấn di theo hắn.
...
Ánh mặt trời chói chang...
Một ngọn núi cao chót vót, đỉnh núi sừng sững như sừng rồng.
Đỉnh núi cao đến nổi đâm thẳng đến tầng mây, tầng tầng mông lung sương mù che khuất đỉnh núi, khiến cho hình dáng đỉnh núi mông lung mà mỹ lệ đẹp đẽ như chốn lầu xanh, khiến người hồn nhiên bị cảnh tượng làm say mê quên đường về.
Vách núi tựa như bàn tay phật, khổng lồ mà kỳ lạ, bàn tay chìa năm ngón tay ra ngoài, làm cho ức vạn dặm bên dưới khu rừng bị bàn tay này che đi, khiến ánh mặt trời không lọt vào được.
Phía dưới ngọn núi là một mảnh màu xanh rừng rậm bát ngát mênh mông, thỉnh thoảng truyền đến tiếng thú gầm gừ gào thét như đang đến mùa giao phối của chúng.
Tại chốn này mỹ lệ rừng rậm, có thể nghe tiếng nước chảy róc rách từ những con thác nước trên cao đổ xuống, âm thanh tựa như tiếng người con gái ngồi tè "xì xì" khiến người nghe mà mắc cỡ, ngại ngùng đỏ tai, dễ làm người sinh ra ý nghĩ đen tối...
Đứng trên vách núi cao, Minh Hạo, Lý Tôn Dạ, hai người đánh giá cảnh vật xung quanh, thỉnh thoảng gật đầu, bình luận.
Một lát sau, Minh Hạo gật đầu trên mặt hiện lên vẻ hài lòng, quay qua Lý Tôn Dạ cười hỏi: "Chỗ này thấy sao Dạ nhi, thành lập văn phòng tại đây như thế nào?"
Nhìn xung quanh một lát, Lý Tôn Dạ gật đầu, nói: "Thiếp thấy chỗ này cảnh sắc tuyệt đẹp, mặc dù thiếp không biết cái gọi là 'văn phòng' của tướng công như thế nào, nhưng chắc thiếp nghĩ chắc như thuộc chủng loại môn phái.
Nếu như đem 'văn phòng' thành lập tại đây thì hoàn toàn có thể, nhưng linh khí ở đây quá mỏng, không phù hợp cho khai tông lập phái..."
Minh Hạo gật đầu, hôn lên môi Lý Tôn Dạ một cái, sờ sờ ngực nàng, ôn nhu nói: "Cám ơn ngươi, còn văn phòng là gì ta sẽ giải thích sau."
Bị Minh Hạo hôn lên môi cùng sờ ngực, Lý Tôn Dạ mặc dù có chút xấu hổ, nhưng không nói gì.
Minh Hạo quay lại, chọn một nơi rộng rãi, sau đó hắn từ hệ thống mua lấy căn nhà ở, một siêu cấp người máy cảnh vệ.
"Ầm!"
Căn nhà rộng lớn bỗng nhiên xuất hiện trên vách núi, sau đó một 'người' bỗng nhiên xuất hiện.
Lý Tôn Dạ thấy căn nhà cùng 'người' chợt xuất hiện, không khỏi ngây người, trong lòng thầm nghĩ: "Không nghĩ tướng công tài hoa như vậy, trong tíc tấc liền không cần nhẫn trữ vật liền một nhà cùng một 'người' xuất hiện."
Lúc này nàng tinh thần lực tỏa ra xung quanh, khi căn nhà cùng người xuất hiện, vậy mà không phát hiện bất kỳ không gian ba động, điều này chính tỏ hai thứ này không phải đến từ nhẫn trữ vật hay đại loại túi trữ vật như vậy."
Minh Hạo nhìn ngôi nhà chưa hài lòng lắm, bỏ hơn 30 phút sửa chữa, rốt cục hắn dừng lại.
Lý Tôn Dạ tò mò nhìn ngôi nhà, phía trên ngôi nhà có đề bảng màu đen vô cùng to, chữ rồng bay phượng múa màu rực đỏ đáng chú ý ở trên: Văn Phòng Dục Vọng
...
G9
*****
Tên vật phẩm: Ngôi nhà PPC1
Giá: 40 tỷ điểm mua sắm
Giới thiệu: Ngôi nhà siêu phòng ngự (loại nhỏ) văn phòng, có 2 tầng: một tầng dưới giải quyết công việc – khách hàng, một tầng trên dành, ăn ngủ, tám rửa....
-Tác dụng:
+Siêu Phòng Ngự: có thể chống đỡ Tiên Đế đỉnh phong 10 đòn.
+Hồi Phục: tự động hồi phục HP 1 giây 100 HP.
+Màn Bảo Vệ: tạo ra lớp màn bảo vệ siêu cứng, có thể chống đỡ 3 đòn đại chí tôn, 30 đòn tiên đế đánh vào.
....
Tên vật phẩm: Siêu Cấp Chí Tôn Người Máy (Nữ)
Giá: 5 tỷ điểm
Giới thiệu: Siêu cấp chí tôn người máy, có IQ cao hơn người thường gấp 10 lần, thực lực chí tôn sơ kỳ, có tình cảm riêng biệt.
-Tác dụng
+Chiến lực đến Chí Tôn sơ kỳ
-Skill:
+Cùng Ta Ỉa Nào
-Âm thanh cổ vũ của người máy, khiến người đẳng cấp phía dưới chí tôn khi nghe âm thanh này, sẽ lâm vào huyễn ảo bên trong, làm theo lời người máy, cởi quần ra ỉa.
+Siêu cấp sạc pin tinh dịch.
-Lấy tinh làm pin năng lượng, tinh của người sử dụng càng mạnh thì người máy sức chiến đấu càng mạnh, theo đó thời gian hoạt động càng dài lâu, tăng phúc % sức mạnh lên cao (tùy theo t*ng trùng của người đó).
+Tự Sát:
Skill tự sát, cho nổ tung trong phạm vi: 1000km, sức sát thương tương đương với một kích cường giả cảnh giới Chí Tôn đỉnh phong.
...
Minh Hạo bởi vì tham rẻ, cho nên mua hai thứ này.
Cái nhà, tất nhiên dùng để làm nơi làm việc cùng ăn ngủ, khi xxx không cần lo bởi vì bị địch đột kích mà chết bất đắc kỳ tử.
Còn cái siêu cấp người máy, thấy bên trong cửa hàng giới thiệu thấy chiến lực đạt đẳng cấp chí tôn, mà chỉ cần mất vài tỷ điểm mua sắm liền sở hữu một tôn người máy chí tôn, cho nên Minh Hạo không chút do dự mua 10 cái người máy.
Nhưng trong phần cửa hàng chỉ hiện giá cả cùng giới thiệu, không hiện lên phần tác dụng, cho nên khi Minh Hạo mua xong Siêu Cấp Người Máy Chí Tôn (nữ), khi nhìn thấy phần tác dụng, sắc mặt hắn hoàn toàn đen.
"Trời ạ, hiện tại hiểu tại sao nó lại rẻ đến thế rồi, skill quá đê tiện!!!! Nhưng cũng may người máy này còn có thể sử dụng được, không hoàn toàn phế..."
Minh Hạo nhìn đám 'nữ nhân' người máy, mắt, mũi, tay, miệng, da, mông... nhìn như nhân loại không khác chút nào, bọn chúng bởi vì không có pin cho nên không thể hoạt động ngay được.
Chỉ tiếc là, bọn chúng thân hình vạm vỡ trần chuồng, trong lòng có chút bất mãn hình thể có chút xấu, nhưng lỡ mua thôi đành sử dụng. Minh Hạo quay qua nói: "Lý Tôn Dạ, ta đem đám người này vào trong, ngươi ở đây chờ một lát."
Nói xong, không chờ Lý Tôn Dạ phản ứng, liền đem toàn bộ người máy vào trong nhà.
.....
Bên trong căn nhà khá rộng rãi, bình dị, hai chiếc ghế sofa ngồi hai bên, một chiếc bàn để làm việc, một kệ sách, một bóng đèn, một cái máy lạnh.
Đem 10 người máy vào trong, sau đó...liền hắn không biết làm gì tiếp theo.
Nhìn cơ thể trần chuồng lòa lỗ của 10 'mỹ nữ', hắn gãi gãi đầu, ngại ngùng hỏi hệ thống: "Cái này, sạc pin người máy như thế nào hệ thống, với lại tinh càng mạnh, sức chiến đấu của người máy càng mạnh là sao?"
"Đing! Thưa chủ nhân, cách sạc pin các người máy này rất đơn giản, ngài thấy chỗ 10 người máy hạ thân mở ra chứ (" Y ")? Bên trong có cắm một ống đen bên trong (Y) *** đó, ngày rút cái ống đen ra, sau đó đặt vào nơi có thật nhiều tinh dịch..."
"Còn về tinh càng mạnh, sức chiến đấu càng mạnh thì ở thế kỷ 21 chắc chủ nhân nghe được một câu chuyện ngụ ngôn:
1. Lâu ngày không được xuất binh, t*ng trùng BUỒN chết
2. Nhịn cả ngày, cuối cùng được ra, t*ng trùng MỪNG chết
3. Trăm triệu anh em cùng xông lên, t*ng trùng CHEN tới chết
4. Sau khi ra, phát hiện chủ nhân tự giải quyết, t*ng trùng UẤT ỨC chết
5. Bị bắn xuống đất, t*ng trùng TÉ chết
6. Bị bắn vô tường, t*ng trùng đụng BỂ ĐẦU chết
7. Bị giấy vệ sinh chùi, t*ng trùng KHÔ chết
8. Sau khi bị chùi xong, lại bị quăng vô thùng rác, t*ng trùng THÚI chết
9. Cuối cùng cũng được chính thức lâm trận, đứa đầu tiên tới đích, t*ng trùng ĐẮC Ý chết
10. Đứa thứ hai tới đích, biết đã trẽ một bước, t*ng trùng TỨC chết
11. Đứa thứ ba tới đích, thấy người ta cặp cặp đôi đôi, t*ng trùng GHEN TỊ chết
12. Không tới được đích, thuận đường ngắm cảnh, t*ng trùng lạc đường chạy lòng vòng CHÓNG MẶT chết
13. Thể lực kém, t*ng trùng trên đường xông pha MỆT chết
14. Tới được đích, không tìm được trứng, t*ng trùng THẤT VỌNG chết
15. Tới được đích, tìm được một trứng, t*ng trùng MÃN NGUYỆN chết
16. Tới được đích, tìm được trứng, t*ng trùng SUNG SƯỚNG chết
17. Được một trứng tiếp nhận, t*ng trùng TỰ HÀO chết
18. Được hai trứng tiếp nhận, t*ng trùng UY PHONG chết
19. Bị trứng từ chối, t*ng trùng NHỤC NHÃ chết
20. Bởi vì sử dụng biện pháp an toàn, nguyên băng vô bao, t*ng trùng anh em một nhà ĐÈ nhau chết
21. Bao bị cột lại, t*ng trùng NGỘP chết
22. Phát hiện bao bị thủng lỗ, t*ng trùng VUI MỪNG chết
23. Giành giật xông pha, ai ngờ bao bị quăng vô nước, t*ng trùng chết CHÌM
24. Ở trong nước thấy nòng nọc dáng vẻ giống mình nhưng lại đen thui như cục than, t*ng trùng CƯỜI chết
25. Trong khi cười miệng há quá to, nuốt vô số anh em, t*ng trùng BỂ BỤNG chết
26. Lần thứ hai xuất phát, thấy đứa nào đứa nấy toàn nước miếng, t*ng trùng TỞM chết
27. Chưa kịp bị tởm chết, t*ng trùng bị tắm dịch AXÍT chết
28. Những anh em có trách nhiệm, bị đem đi lạc quyên, bỏ vô tủ đông, t*ng trùng LẠNH chết
29. Chống chọi được với cái lạnh, nhưng bởi vì quá lâu không được sử dụng, t*ng trùng CHỜ ĐỢI tới chết
30. Trừ một thằng duy nhất nên người may mắn còn sống, còn lại toàn bộ chết hết
...
Minh Hạo nghe xong 'câu chuyện t*ng trùng' sắc mặt càng đen hơn, đậu má râu xanh, ta chỉ muốn nghe công dụng a, chứ không phải nghe ngươi kể câu chuyện về t*ng trùng!!
Như biết Minh Hạo suy nghĩ, hệ thống âm thanh lạnh nhạt vang lên: "Câu chuyện này chỉ là giải thích cho chủ nhân hiểu, giống như t*ng trùng của chủ nhân cùng Lý Thất Dạ *****.
Nếu so với sức chiến đấu thì TT của ngài thì mạnh hơn Lý Thất Dạ, bởi vì ngài thường xuyên chịch gái, cho nên bọn t*ng trùng của ngài như được tập GYM, đứa nào đứa nấy đều khỏe mạnh gấp 100 lần với Lý Thất Dạ....
Khi người máy nữ được buff bởi TT của ngài thì theo hệ thống phán đoán sức chiến đấu của người máy tăng lên 3000%, ý nghĩa sức chiến đấu bằng với Chí Tôn hậu kỳ."
Minh Hạo trầm mặc gật đầu không nói gì...sau đó khuôn mặt cứng ngắt đi đến đám người máy nữ, cúi người xuống, nhìn vào (" Y "), bên trong không khác chút nào người thật, màu hống phấn thịt...
Nếu không phải Minh Hạo tự tay mua đám người máy này, chắc hẳn nhầm lẫn với người thật rồi.
Bên trong (" Y ") cắm một cái màu đen 'cây sắt', Minh Hạo mặc dù nhiều lần lịch duyệt nhiều mỹ nữ khác nhau, từ trắng đến đen, từ nhỏ đến lớn, nhưng vẫn cảm thấy có chút ngượng ngùng khi phải tự tay 'thò' vào trong lấy thanh sắt ra thế này.
Minh Hạo nhắm mắt lại, trong lòng niệm 'nam mô a di đà phật' sau đó bắt đầu đưa tay thò vào trong...
Khi chạm đến thứ cứng cứng, Minh Hạo không chút do dự nắm lấy, giật thật mạnh ra.
"Xì..."
Theo Minh Hạo rút cây thanh sắt ra, bỗng nhiên nước từ bên trong (" Y ") phun ra ngoài, bắn ướt mặt hắn.
"Cái gì vậy hệ thống, sao người máy cơ giới lại có thủy bắn ra!?"
Minh Hạo bị nước bắn vào mặt, sắc mặt đỏ lên, mùi này có chút khai khai như nước đái chó, hắn nhịn không được giận dữ hỏi hệ thống.
"Cái này là dầu thưa chủ nhân, dùng để người máy hoạt động linh hoạt hơn, xin ngài chú ý, nếu mất quá nhiều dầu thì người máy hoạt động sẽ cứng ngắt, trong lúc đánh nhau vô cùng bất lợi, mõi một tháng xin ngài thay dầu một lần cho người máy, trong cửa hàng có bán loại dầu này..."
Hệ thống lạnh nhạt trả lời.
"Dầu!?" vừa nghe hệ thống giải thích, Minh Hạo nhịn không được phun ra một ngụm máu tươi. Siêu cấp người máy chí tôn cũng cần dầu? Đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy chuyện này, đối với hệ thống hắn bó tay toàn tập.
...
30 phút sau, toàn bộ 'cây sắt' từ bên trong người máy toàn bộ lấy ra...sau đó hắn từ hệ thống mua cái bể nuôi cá, một hồi tự sướng quay tay.... sau đó đem 10 cây sắt đưa vào bể nuôi cá.
......
10 phút sau...
Cuối cùng, 10 cây sắt từ trạng thái màu đen chuyển thành màu xanh lá, Minh Hạo biết đã sạc đầy pin, ngay lập tức đem 10 cây sắt đưa vào lại (" Y ") bên trong.
...
Minh Hạo đi ra ngoài, thấy Lý Tôn Dạ đang đứng chờ đợi, cảm thấy vô cùng vui vẻ, hắn đi tới ôm nàng vào lòng, cười hỏi: "Ngươi muốn biết cái gọi là văn phòng không?"
"Ừm" Lý Tôn Dạ gật đầu, nghiêng đầu vào ngực hắn, lắng nghe hắn nói.
"Văn phòng giống như một thế lực, nhưng nó hoàn toàn khác...."
Minh Hạo kể tóm tắt về cái gọi là văn phòng, hồi lâu sau, khi kể xong, hắn bắt đầu nói với Lý Tôn Dạ một số kế hoạch: "Nếu như có người tới quấy rối, gây sự, ngươi cứ giết hắn cho ta. Bất kể người đó thuộc đại tộc, thánh tộc gì đó giết hết, không cần nương tay...
Hơn nửa, không phải giao dịch nào cũng nhận, chúng ta chỉ nhận những vụ giao dịch cỡ lớn, ví như: thần khí, công pháp dạng chí tôn...còn tầm thường thì không cần, từ chối."
Lý Tôn Dạ là người thông tuệ, một hồi nghe Minh Hạo giới thiệu xong, nàng hoàn toàn nắm bắt hiểu cách thức hoạt động của văn phòng, nàng gật đầu nói: "Tốt, thiếp đã hiểu toàn bộ tướng công."
*****
Sắp xếp xong, Minh Hạo nhìn lên bầu trời, biến thân thành trạng thái Super Saiyan Momoshiki Super God, sau đó đeo mặt nạ da thú lên mặt, lập tức nói ra chữ vàng lời ngọc: "Không Gian Truyền Âm!"
Ngay lập tức, không gian như có vô hình pháp tắc lướt qua, toàn bộ Đại Thiên Thế Giới trong chốc lát âm thanh đột nhiên im ắng đến lạ thường.
Dù là tiếng chém giết, tiếng phang nhau, tiếng thú gào, tiếng nói chuyện đều im bật.
...
Một tòa thành nhân tộc náo nhiệt, nhưng giờ đây vắng lặng lạ thường, nhiều người cố gắng nói ra âm thanh, thậm chí là ráng nặn ra cái rắm để âm thanh vang lên, nhưng không một tia âm thanh nào lọt ra ngoài, dù là tiếng con ruồi, tựa như tất cả âm thanh đều là hư vô không có thật.
Không những tòa thành nhân tộc này, mà toàn bộ các tộc khác, siêu cấp thành nhân tộc, yêu tộc, hỏa tộc, phượng tộc, thần tộc, ma tộc, hồn tộc...âm thanh toàn bộ biến mất.
Đám người hai mặt nhìn nhau, rất muốn nói gì đấy, nhưng cho dù nói gì, hoặc kêu khàn họng đi chăng nửa, cũng không phát được một điểm âm thanh.
Âm thanh tại thế giới này không tồn tại
.....
"Đây là văn phòng dục vọng, chuyên giao dịch, thỏa mãn dục vọng với tất cả khách hàng, nhận tất cả nhiệm vụ, nhưng chỉ nhận các nhiệm vụ tà ác như: ám sát, hiếp dâm, mang thai hộ, bắt cóc....
Cho dù người đó là cảnh giới Tiên Đế, thậm chí là Chí Tôn thì Văn Phòng Dục Vọng liền dễ dàng giải quyết.
Với cái giá của người mua phải là phù hợp với từng yêu cầu, ví như một quyển chiêu thức thuộc chí tôn, một vũ khí hoặc hộ giáp thần khí...hoặc đan dược dạng chí tôn để đổi lấy ám sát Tiên Đế.....
Địa chỉ: Ngũ Hành Sơn Lâm..."
Khi này, Đột nhiên một giọng nói lạnh lùng truyền toàn bộ đông, tây, nam, bắc, âm thanh vang lên khắp ngõ ngách của đại thiên thế giới, cho dù là nơi sâu xa đen như mực dưới đại dương sinh vật cũng có thể nghe.
Âm thanh này vừa dứt, thế giới trở lại bình thường.
.....
Đám lão tổ bế quan trăm ngàn vạn năm không ra, lũ bất tử chí tôn ẩn trong hư không, lúc này bọn hắn đồng thời tỉnh dậy, mở mắt nhìn về nơi phát ra âm thanh.
Đôi mắt bọn hắn chiếu sáng thương khung một mảnh, tựa như không có gì có thể giấu diếm được bọn hắn.
Trong chớp mắt này, ánh mắt bọn hắn xuyên qua tầng tầng hư không, chỉ thấy một người thanh niên tóc vàng dài, bộ dáng lạnh lùng cô đơn đứng trên vách núi đá.
Tại thời khắc này, khi bọn họ nhìn thấy người thanh niên này, cùng lúc đó người thanh niên quay đầu nhìn lại.
Trong một giây, thiên địa như đứng hình, khi ánh mắt người thanh niên kia nhìn về phía bọn hắn, miệng người thanh niên như đang lẩm nhẩm, nói cái gì đó, nhưng bọn hắn không nghe thấy gì từ miệng người thanh niên nói ra.
Đột nhiên, bọn hắn chỉ cảm thấy một loại áp lực vô hình nặng nề ập xuống, sau đó bỗng nhiên trước mặt bọn hắn xuất hiện một đôi mắt màu trắng khổng lồ, đôi mắt tựa như một con mắt thần linh, cao cao tại thường khinh thường nhìn về phía bọn hắn.
Ầm!
Thiên địa thời không tựa như không gánh chịu nổi sức ép từ đôi mắt này, toàn bộ hư không trong chớp mắt tan vỡ.
Phốc!
Cả đám chí tôn trong nháy mắt từ trong họng phun ra một ngụm máu, sắc mặt chuyển thành trắng bệch, bọn hắn nhanh chóng nhắm mắt lại, không dám nhìn tiếp.
Trong đầu bọn hắn không hẹn mà cùng có một câu hỏi:
-Người thanh niên này là ai, không nghĩ đến chính mình cảnh giới Chí Tôn không chịu nổi một ánh mắt của hắn! Đại Thiên Thế Giới lại có loại quái vật này tồn tại sao?
"Nhanh nhanh, triệu tập toàn bộ gia chủ tới đây, ta có việc gấp muốn nói!"
Các chí tôn ngồi xếp bằng nghỉ ngơi hồi lâu, sắc mặt chuyển biến tốt đẹp sau, bọn hắn nhanh chóng gọi người tới.
...
Yêu Tộc.
Một trong những chủng tộc cổ xưa nhất đại thiên thế giới, có thể đánh đồng với ma tộc, yêu tộc, hồn tộc, thần tộc, nhân tộc.
Bọn chúng phân bố rải rác khắp đại thiên thế giới, nơi đâu cũng có bóng dáng của bọn hắn.
Từ loại có vú hay không vũ, từ có não đến không não, từ loại loli cho đến cỡ lớn đại thú, đều có khắp nơi, bọn chúng không nguy hiểm, nhưng số lượng lại đông đảo đến đáng sợ.
Tới mùa giao phối sinh dục liền một đẻ mười, mười đẻ trăm, thậm chí không thua kém gì trùng tộc.
...
Trong phòng không khí vô cùng trầm trọng, mặt mõi người đều nghiêm túc dị thường, tựa như sắp đón nhận cơn bão lớn ập tới đồng dạng.
Phượng Tộc, Hổ Tộc, Long Tộc, Quy Tộc, Lân Tộc, ngũ đại yêu tộc đều tụ tập tại đây.
Các yêu đế, yêu tôn ngồi trong phòng, bọn hắn im lặng không nói lời nào.
Tại đây, Ngũ đại yêu tôn quyền lực lớn nhất: Phượng Tôn, Hổ Tôn, Long Tôn, Quy Tôn, Lân Tôn.
Yêu tộc, chính là lấy hàng ngàn vạn tộc thú quần khác thành lập mà thành, mà yêu tộc chính là từ xưa đến nay chính là nằm dưới sự cai trị của 5 chủng tộc cổ xưa này.
Ngũ đại yêu tôn rất ít khi gặp nhau, chỉ khi có chuyện đặc biệt hoặc là liên quan đến sinh tử tồn vong của cả tộc, bọn hắn mới từ bế quan tỉnh dậy đi ra.
Đám tiên đế gặp năm đại chí tôn ngồi trên như đám t*ng trùng gặp lửa, cả bọn im lặng phăng phắc không dám hé miệng nói gì, chỉ có thể chờ lấy lão tổ bọn hắn mở miệng trước.
Ở lúc này, một lão tổ mở miệng, ngữ khí trịnh trọng nói: "Có việc vô cùng quan trọng ta muốn nói với mọi người." nói tới đây, lão giả dừng lại.
Đám tiên đế nghe lão tổ ngữ khí này, không khỏi chăm chú hơn, hai tai nghiêng qua, lắng nghe.
Lão giả hít một hơi sâu nói: "Việc này vô cùng quan trọng, an nguy đến toàn tộc, cho nên, các ngươi phải cố gắng ghi nhớ trong lòng!"
"Vâng! Thưa lão tổ." Đám tiên đế nghe lão tổ nói, thân thể run rẩy, kể cả lão tổ đều nói an nguy đến toàn tộc, thì việc này chắc hẳn vô cùng kinh khủng.
Lão giả gật đầu hài lòng, sắc mặt nghiêm túc, nói: "Lúc nãy, ta gặp chính là..." hắn ý định kể lại chuyện lúc nãy mình gặp, nhưng lúc này, vừa nói đến đây, lão giả ở trước bao con mắt kinh ngạc, đột nhiên đứng dậy cở quần áo ra.
"Chính là ta muốn nhảy, cạc cạc cạc, hahahaha, ta muốn jj ta to hơn, muốn jj ta khỏe hơn, ô ha ha ha ha, jj ta đẹp trai nhất a a a cạc cạc cạc"
Lão giả bỗng nhiên nhảy nhảy, nhún nhún, lắc lên lắc xuống jj già của mình, điên cuồng cười nói, nước mắt, nước mũi, nước miếng liên tục chảy ra, nhin vô cùng ghê gớm, kinh tởm.
"Lão tổ, lão tổ" Đám tiên đế thấy lão tổ bỗng nhiên 'điên' không khỏi lo lắng kêu lên.
Bốn tên chí tôn khác thấy đồng bạn mình bị điên, trên mặt hiện lên thần sắc sợ hãi, rốt cuộc, hiện tại bọn hắn nghe được người thanh niên lúc nãy nói gì rồi:" Cởi hết quần áo ra, sau đó nhảy múa điệu lắc jj trước mặt mọi người, sau đó hô***..."
Bọn hắn hiện tại vô cùng hối hận, biết vậy không truy theo nguồn gốc âm thanh, nhưng bây giờ đã muộn. Bởi vì lúc này cơ thể bọn hắn không nghe theo điều khiển, hai tay tự động cởi bỏ hết.
10 phút sau.
Bốn đại chí tôn còn lại quần áo hoàn toàn thoát, sau đó cùng như vị chí tôn kia đứng lên, sau đó cùng nhau nhảy điệu lắc jj:
"Chính là ta muốn nhảy, cạc cạc cạc, hahahaha, ta muốn jj ta to hơn, muốn jj ta khỏe hơn, ô ha ha ha ha, jj ta đẹp trai nhất a a a cạc cạc cạc"
...
Không những yêu tộc chí tôn, mà còn cả nhân tộc, ma tộc, các vị lão tổ cao cao tại thượng tại thời khắc này đều trước mặt con cháu bọn hắn, cởi hết quần áo, sau đó đồng thời toàn bộ đứng lên, nhảy múa lắc jj....
Bọn hắn vừa múa jj, vừa điên cuồng cười to, trong miệng bọn hắn vừa hô to câu nói:
"Chính là ta muốn nhảy, cạc cạc cạc, hahahaha, ta muốn jj ta to hơn, muốn jj ta khỏe hơn, ô hô ha ha ha ha, jj ta đẹp trai nhất a a a cạc cạc cạc"
...
Từ đó về sau, Đại Thiên Thế Giới truyền lưu một câu chuyện bất hủ rằng:
Tổ tộc bởi vì bế quan lâu năm jj bị teo, cho nên quyết định lấy ngày xx này tổ chức hoạt động: Múa JJ, nhầm nâng cao sức khỏe jj, đồng thời mục đích tránh cho jj bị tàn tật không cương lên được...
Ngày ấy, toàn bộ những người nổi tiếng thành danh lâu năm số 1, số 2 tại đại thiên thế giới như: Viêm Đế Chí Tôn, Võ Tổ Chí Tôn, Miêu Huyễn Chí Tôn, Ma Tôn, Hồn Tôn, Huyết Tôn ...tất cả các tộc lão hành động như một, cùng nhau cởi quần ra nhảy lắc jj!!!!.
...
P/s: khuya không có chương nhé:) G9
← Ch. 105 | Ch. 107 → |