← Ch.192 | Ch.194 → |
- Đây là ái nữ của thuộc hạ Thác Bạt Viêm. Còn không mau đến tạ lỗi với chủ nhân?
Hỏa Giác Đại vương vội vàng trừng mắt nhìn Viêm công chúa liếc một cái.
Tô Tinh nghiền ngẫm nhìn Viêm công chúa, trên tay dường như không có việc gì đùa bỡn lên Phong thần bài. Cái này như có như không coi uy hiếp rõ ràng càng gây thêm áp lực. Thác Bạt Viêm tâm tình bất động:
- Ngươi muốn làm gì? Ngươi tìm Bổn công chúa là tự chuốc lấy rắc rối rồi.
- Không thể tưởng tượng được ở Hỏa Giác sơn lại có thể gặp được Hàng Tinh giả, lại là sư tử ăn thịt người.
Tô Tinh đánh giá Địa Hạp tinh Hỏa Nhãn Toan Nghê Đặng Phi, giọng nói có chút áp lực.
Không có mệnh lệnh của Thiếu chủ, Hỏa Nhãn Toan Nghê cũng đành chịu. Nghiến răng nghiến lợi, cặp mắt đỏ đậm, hai mắt lộ hung quang. Tinh Tướng loại này mà giữ ở bên người đúng là một tai họa. Viêm công chúa này thoạt nhìn cũng là người đẹp hoang dã không thể kiềm chế được. Nếu như mặc kệ sẽ tạo ra nguy hại. Đáng tiếc lấy tinh lực hiện tại của Tô Tinh, Phong thần bài miễn cưỡng khống chế một gã Tinh Hà sơ kỳ Yêu Vương. Huống hồ Phong thần bài đang cầm muốn khống chế Tinh Tướng cũng không có khả năng.
Nhưng mà nữ hài này dám làm dám chịu. Nếu như có thể dùng được cũng không tệ.
Suy đi nghĩ lại, Tô Tinh liền nghĩ ra đối sách.
- Tại hạ cũng không nghĩ tới lại bắt không được một gã Tinh Hà sơ kỳ tu sĩ.
Đặng Phi ánh mắt lạnh lẽo.
- Hỏa Giác Đại vương, ngươi nói tại hạ cần phải làm như thế nào để thuần phục đầu sư tử này cho tốt?
Tô Tinh hỏi. Vừa rồi cùng Thác Bạt Viêm chiến đấu ở một hồi. Hỏa Giác Đại vương cùng các Đại tướng ngoại tộc không mượn gió bẻ măng khiến Tô Tinh có ấn tượng rất tốt. Lúc này mới buông tha Thác Bạt Viêm. Nếu không vừa rồi Hỏa Nhãn Toan Nghê hung mãnh tấn công, Tô Tinh đã sớm chém khế chủ.
- Muốn tại hạ phục tùng?
Đặng Phi liên tục cười lạnh. Nộ thiên tinh hỏa chùy trong tay như cảm nhận được nỗi phẫn nộ của chủ nhân, hỏa diễm sáng rực bay vút lên hóa thành sư tử tinh thai. Nàng tiến lên từng bước, chân đạp liệt hỏa muốn công kích.
- Không được như vậy.
Viêm công chúa quát.
Hỏa Giác Đại vương nhìn các đại tướng. Bản lĩnh cao cường của Tô Tinh được biểu hiện ra ngoài khiến các đại tướng của Hỏa Ảnh tộc hoàn toàn khuất phục. Trong lòng cũng đã chấp nhận Tô Tinh là vương thật sự. Hôm nay lại được chứng kiến Tô Tinh đánh bại Tinh Tướng đương nhiên lại càng kính nể ba phần.
- Viêm công chúa là người tộc chúng tôi, khó khăn lắm mới sử dụng kiếm quyết thần thông, xin chủ nhân hạ thủ lưu tình.
- Nếu nàng phụng thị đại vương, chẳng khác nào hổ mọc thêm cánh.
Các đại tướng đều cầu xin.
- Như hổ thêm cánh hay nuôi hổ làm hoạn? Chỉ sợ khó mà nói.
Tô Tinh giọng nói lạnh như băng.
- Xin chủ nhân hãy buông tha một lần, mẫu thân ái nữ mất sớm, trời sinh tính ngang bướng, nhưng cũng không phải là hạng người không biết lý lẽ.
Hỏa Giác Đại vương lên tiếng cầu tình.
- Thuộc hạ nguyện dạy dỗ ái nữ thật tốt.
- À! Như thế có thể vì cha mà ra tay. Là một người con có hiếu.
Tô Tinh gật gật đầu, từ chối cho ý kiến.
Nghe được sự tình có điều huyền cơ, Hỏa Giác Đại vương vui vẻ nhưng tiếp theo một câu nói khiến hắn kinh ngạc vui mừng đột nhiên ngừng lại.
- Chu Tước giới dị tộc không phải có "Minh hà huyết thệ" sao? Thác Bạt Viêm, nếu ngươi thật sự có hiếu, hãy gánh vác hậu quả đi.
Tô Tinh bình thản nhìn Thác Bạt Viêm.
Nghe đến Minh hà huyết thệ, Thác Bạt Viêm sắc mặt thay đổi.
Minh Hà huyết thệ là một dị thuật cực kỳ nổi danh trong Chu Tước giới, thậm chí còn có lời thề ác độc. Lấy máu làm vật dẫn, lấy tâm làm liên kết, lấy hồn làm lời thề, một lời phát ra, thề làm nô lệ, thoát thân không được. Như vậy mới khiến Tô Tinh có thể an tâm nếu không nuôi một mẫu sư tử bên cạnh, ai có thể yên tâm?
- Mơ tưởng...
Đặng Dung Tâm tức sùi bọt mép, muốn ném ra Nộ thiên tinh hỏa chùy.
Viêm công chúa đưa tay ngăn nàng lại, ngược lại nữ hài lại tỏ vẻ rất bình tĩnh. Cặp mắt màu đỏ nhìn chằm chằm Tô Tinh như muốn xuyên thủng:
- Ngươi muốn cho Hàng Tinh giả trở thành nô bộc của ngươi sao? Ngươi không sợ hậu quả sao?
- Bây giờ còn muốn nghĩ tới hậu quả sao?
Tô Tinh cười thầm, hắn là Hàng Tinh giả đối với Đấu Tinh cũng xem như là hợp pháp. Cho dù không phải là Hàng Tinh giả, Tô Tinh cũng không thể bị một truyền thuyết hư cấu hù dọa. Không chỉ có hắn, Lương Sơn đại lục mấy vạn vạn Hàng Tinh giả, người nào không nghĩ như vậy? Duy nhất có điều cố kỵ đó là những môn phái thâm căn cố đế mà thôi.
- Được! Bổn công chúa bằng lòng với ngươi.
Thác Bạt Viêm quả quyết nói.
- Công chúa!
Hỏa Nhãn Toan Nghê Đặng Dung Tâm không cam lòng.
Thác Bạt Viêm lắc đầu, cắn nát ngón tay, khiến máu tươi phiêu tán xung quanh nàng, hình thành một trận pháp huyền diệu. Trận pháp này có mười đạo tử môn, mười đạo sinh môn, ở giữa là một biển máu. Thác Bạt Viêm bắt đầu thì thầm chậm rãi:
- Ta vào tử môn, dễ mất vãng sinh, sinh tử trong tay, huyết hải vấn vương. Ta vào sinh môn, nguyện vào mộ phần, sinh tử vứt bỏ, làm nô tỳ...
Minh Hà Huyết thệ cũng có lai lịch. Theo truyền thuyết, Chu Tước giới ngoại tộc có một cộng đồng tổ tiên tên "Minh tổ". Minh tổ ở Chu Tước giới trong truyền thuyết là chưởng quản Hoàng Tuyền Huyết Hà, điều khiển luân hồi sinh tử. Toàn bộ máu trong cơ thể Chu Tước ngoại tộc đều chảy xuôi theo Minh tổ nhất mạch. Nếu lấy máu làm thệ thì trên đời này là lời thề độc nhất. Nếu như làm trái, sẽ vĩnh viễn rớt xuống Hoàng Tuyền, trải qua tử kiếp luân hồi.
...
Thác Bạt Viêm đối với người đàn ông trước mặt chấp nhận hạ lời thề vĩnh viễn, cả đời làm nô tỳ, sinh tử nằm trong tay hắn. !!
Mỗi khi Thác Bạt Viêm đọc một chữ đều khiến Tinh Tướng Hỏa Nhãn Toan Nghê của nàng khó coi. Móng tay bấm vào trong thịt, hiện ra một vệt máu. Ngay khi đọc xong chữ cuối cùng, chỉ thấy Huyết Hải pháp trận đọng lại thành một giọt máu. Giọt máu này dung nhập vào hồn niệm Thác Bạt Viêm, tiếp theo bay đến trước mặt Tô Tinh.
Tô Tinh mở miệng hấp thu giọt huyết niệm.
Thác Bạt Viêm rên rỉ một tiếng, coi như đã đạt tới Minh Hà huyết thệ. Thế nên cả đời này phải làm nô bộc cho Tô Tinh, chỉ cần Tô Tinh không thay đổi lời thề, Thác Bạt Viêm chỉ cần một chút suy nghĩ gian dối sẽ sống không bằng chết.
Thác Bạt Viêm đi thẳng về phía trước, đột nhiên ngồi xổm xuống lấy ra một lọ đan dược xoa lên vết thương của Hỏa Nhãn Toan Nghê. Minh Hà huyết thệ này cũng thật sự lợi hại. Lời thề vừa mới phát ra, Thác Bạt Viêm nhanh như cắt ngoan ngoãn hầu hạ.
- Dù sao ngươi cũng là công chúa. Bổn tọa sẽ không đối xử tệ với ngươi đâu.
Nhìn ngón tay của nàng đang run run, Tô Tinh không biết nàng đang suy nghĩ cái gì.
- Thác Bạt Viêm cả đời làm nô bộc cho chủ nhân, không dám vọng tưởng.
Thác Bạt Viêm mặt không chút thay đổi trả lời.
- Bổn tọa cũng không bạc đãi ngươi, ba vật này xem như đưa cho ngươi.
Tô Tinh cũng biết nên thể hiện ân uy thích hợp. Hai kiện đồ vật bay ra.
Nhìn thấy hai vật kia, vẻ mặt không chút thay đổi của Thác Bạt Viêm lộ ra vẻ kinh hải. Một quyển bí tịch, một thanh bảo kiếm.
- Tiễn Thiên cữu chương này ghi chép chín loại chân hỏa chưởng pháp cao nhất, trợ giúp cho ngươi rất nhiều.
- Đa tạ chủ nhân!
Viêm công chúa thấp giọng nói. Thấy Thạc Bạt Viêm biết điều như vậy, Tô Tinh lại đem Thiên Lôi Địa Hỏa kiếm truyền cho nàng. Kiện pháp khí này đối với Tô Tinh mà nói cũng không có việc gì cần dùng đến. Nhưng Viêm công chúa có hỏa nguyên hung mảnh, sẽ trợ giúp rất tốt cho nàng.
- Phi kiếm của ngươi là cái gì?
Tô Tinh hỏi.
- Dạ thưa chủ nhân, kiếm là Hỏa Vô Ảnh, tu luyện chính là mười hai chân hỏa kiếm quyết.
- Ta có một quyển Thiên Huyền Ly Hỏa kiếm quyết, là kiếm quyết cao cấp, ngươi cầm đi, về phần tài liệu ta cũng có một chút, nhưng những cái khác, chính ngươi phải thu phục.
Tô Tinh đem Thiên Huyền Ly Hỏa kiếm quyết cùng một ít tài liệu đưa cho Viêm công chúa. Ký hạ Minh Hà huyết thệ, thực lực Thác Bạt Viêm tăng lên một phần. Đối với hắn mà nói, càng có thêm trợ thủ.
- Nô tỳ tạ ơn chủ nhân.
So với ngữ khí lạnh như băng lúc trước, lúc này Thác bạt Viêm ôn hòa hơn.
- Bổn tọa còn có chuyện quan trọng. Sau khi trở về Hỏa Giác sơn này hy vọng do Hỏa Giác Đại vương ngươi nắm trong tay.
Tô Tinh lạnh lùng nói.
Hỏa Giác Đại vương nghe ra ý tứ của Tô Tinh, vừa mừng vừa sợ:
- Cửu động thập giản(suối), còn có mấy yêu vương, có bí tịch của chủ nhân chỉ điểm, một năm hay nửa năm là có thể thu phục được những động phái này.
- Một năm, nửa năm! Quá lâu.
Tô Tinh lắc đầu, lấy ra một viên châu tử cùng một hoàn giám(gương hình tròn):
- Hạt châu này tên gọi là Hạo nhật châu, linh khí tuy bị tổn hại. Nhưng dựa vào địa mạch Hỏa Giác sơn, luyện chế lại một lần cũng là một pháp bảo lợi hại. Bất quá ta không dùng được, Hỏa Giác, hạt châu tử này liền cho ngươi. Còn có Hỏa Long giám, ngươi cũng cầm tốt nhất nên luyện chế một chút.
Tô Tinh đem tay khẽ vẫy, sau khi có Tê Thiên, hai kiện pháp bảo kia đối với Tô Tinh cũng không quan trọng.
Hạo Nhật châu cùng Hỏa Long giám bay vào trong tay Hỏa Giác Đại vương. Pháp bảo lợi hại nhất của Hỏa Giác Đại vương là một thanh "Chân hỏa tiêm thương", do hỏa tinh chân hỏa tạo ra. Nhưng chống lại Tê Thiên của Tô Tinh căn bản yếu ớt vô cùng. Pháp bảo này đối với thực lực của hắn chính là tiến rất xa.
Hỏa Giác Đại vương không ngớt lời cảm kích.
Chứng kiến Tô Tinh rộng rãi như thế. Hỏa Nhãn Toan Nghê kinh ngạc, mất đi nhuệ khí lúc trước.
- Đúng rồi! Ngươi có nghiệp hỏa linh thạch sao?
Tô Tinh đột nhiên nhớ tới Yến Ất Chân thăng cấp Tam Tinh cần sáu khối nghiệp hỏa linh thạch. Cũng không biết Hỏa Giác sơn này có hay không.
- Nghiệp hỏa linh thạch? Động phủ có giữ bốn khối.
Hỏa Giác Đại vương trả lời ngay.
- Tốt lắm, đúng lúc bổn tọa đang cần dùng.
Tô Tinh cười nói.
- Mau đi giúp chủ nhân đem bốn khối nghiệp hỏa linh thạch ra đây.
Hỏa Giác Đại vương sai bảo một tiếng, lập tức nghĩ.
- Có lẽ để thuộc hạ đi.
Tô Tinh gật gật đầu khiến những người khác đều đi xuống.
Đại điện chỉ còn lại Tô Tinh cùng Thác Bạt Viêm ngoan ngoãn ngồi xổm dưới chân Tô Tinh. Nhìn nữ hài này lúc trước ngang ngược, bây giờ thuận theo, mát xa cho hắn. Tình cảnh này chuyển biến đúng thật là nhanh.
Viêm công chúa thấy Tô Tinh nhìn chằm chằm mình, sắc mặt đỏ bừng chuyển ánh mắt đi.
- Vì sao ngươi muốn Đấu Tinh?
Tô Tinh hỏi một câu.
- Nhìn Hỏa Giác sơn các ngươi thế lực không lớn, Đấu Tinh này đối với ngươi cơ bản là lành ít dữ nhiều?
Thác Bạt Viêm cùng Đặng Dung Tâm đều sửng sốt, không ngờ Tô Tinh lại quan tâm như vậy.
- Không dám giấu gì chủ nhân, nô tỳ chỉ có ký hạ khế ước mới có thể chăm sóc phi kiếm cẩn thận. Như vậy có thể giúp thực lực của phụ thân thêm lớn mạnh...
- Ngươi thật sự rất hiếu thuận, chẳng nhẽ không biết việc này nguy hiểm lắm sao?
Tô Tinh cười nói.
- Cuộc sống ở Chu Tước giới vốn đã nguy hiểm, có gì phải e ngại.
Viêm công chúa lắc đầu.
Đặng Dung Tâm trừng mắt nhìn Tô Tinh:
- Tại hạ nhìn ngươi cũng không phải loại người bình thường. Rốt cục ngươi là ai?
- Đặng Dung Tâm, không được vô lễ với chủ nhân.
- Hừ! Hỏa Nhãn Toan Nghê ta cả đời này chỉ có mình công chúa là thiếu chủ, người này tốt nhất nên hiểu được điểm này. Nếu ngươi làm gì vô sỉ với công chúa, tại hạ sẽ không nhắm mắt mà đứng nhìn.
- Dung Tâm!
Giọng Viêm công chúa trầm xuống.
Đặng Dung Tâm nhãn thần như sư tử kiên định.
- Ngươi nghĩ rằng ta là muốn thân thể nàng?
Tô Tinh nói trắng ra, khiến hai nữ nhân ngẩn ra nhất thời xấu hổ.
- Đợi lát nữa ta đi. Từ hôm nay ngươi giúp ta quản lý tốt Hỏa Giác sơn này đi!
Tô Tinh lơ đễnh.
- Chỉ sợ thời gian dài nữa cũng sẽ không trở về.
- Hả!! Chủ nhân muốn đi sao? Chẳng lẽ không nghỉ lại một đêm?
Trong mắt Thác Bạt Viêm dấu diếm chút kinh hỷ. Đặng Dung Tâm cũng cảm thấy được kỳ quái. Nàng vốn cho rằng vì bộ ngực của mình, nam tử nhất định sẽ làm chuyện hạ lưu gì đó.
Đã nửa tháng chưa về, Tô Tinh nào có tư tưởng khoái hoạt.
- Các ngươi lui xuống trước, tu luyện tốt một chút. Đừng để ta thất vọng!
- Nô tỳ biết rồi!
Viêm công chúa xin cáo lui khỏi đại điện.
Nàng vừa đi, một kim thư bay ra.
Trang sách thay đổi, dừng lại ở một tờ.
Tinh vị: Địa Hạp tinh
Tinh danh: Đặng Phi
Tên hiệu: Hỏa Nhãn Toan Nghê
Tên thật: Đặng Dung Tâm
Giao y: Đệ vị thứ bốn mươi chín
Tinh võ: Nộ Thiên Tinh hỏa chùy (nhị tinh)
Tinh lân thú:??? (? Giai)
Cảnh giới: Thiên quân ngũ đoạn
Thiên phú: Xích đồng viêm phát
Ngũ hành: Hỏa
Hoàng giai tuyệt chiêu: Hỏa nghê Tê Liệt / Toan Nghê hao thiên diễm
Trạng thái trước mặt: khế chủ (Thác Bạt Viêm)
- Xem ra vũ lực của ta cũng giống với thiên quân ngũ đoạn à!
Tô Tinh lẩm bẩm làu bàu.
← Ch. 192 | Ch. 194 → |