← Ch.215 | Ch.217 → |
Hồng Liên tiên tử nhìn Đông Phương Vô Kỵ nói:
- Ngươi làm gì!
Những người khác thấy Đông Phương Vô Kỵ đột nhiên động thủ cũng cảm thấy bất ngờ.
Một chưởng đánh gục Tạ Trường An, Đông Phương Vô Kỵ cười nhạt:
- Đây chẳng qua chỉ là một Tán Tinh Giả, tiên tử kích động như vậy làm gì?
- Bản tiên cực khổ bảo vệ tính mạng của hắn. Ngươi lại một chưởng đánh chết, cho bản tiên một cái công đạo đi!
Hồng Liên tiên tử nghiến răng nghiến lợi.
Những lão tổ khác cũng rất bất mãn.
Đông Phương Vô Kỵ nói:
- Vô Kỵ cũng sợ hắn lại là Hàng Tinh giả thôi!
Những Tinh Hà tu sĩ khác cũng đã rối loạn. Bất quá lại bị các lão tổ khác trấn áp.
- Vô Kỵ! Ý của ngươi là?
Trường Sinh lão tổ mắt nheo lại.
- Để phòng ngừa vạn nhất. Nếu bị Hàng Tinh giả, Tinh Tướng đột nhiên đánh lén, chư vị ở đây sẽ được an bình sao?
Đông Phương Vô Kỵ nhìn chung quanh toàn trường,
- Tinh Hà tu sĩ có thể đi đến đây đều có chút năng lực, không chết chưa đủ để tại hạ có thể an tâm.
Một lời không thể đánh chết hết các tu sĩ. Vài tên lão tổ đều bị thái độ tiểu tâm cẩn thận(1) của Đông Phương Vô Kỵ kinh hải sởn tóc gáy.
- Không bằng đi qua Bích Hổ nhai rồi hãy nói. Chúng ta cũng cần trợ thủ. Chỉ cần âm thầm chú ý là được.
Huyền Chân Tử lắc đầu. Hiện tại không thích hợp đại khai sát giới, đây quả thực là chuyện cho Xà Hạt nương tử chê cười. Chẳng qua chỉ ngại Đông Phương Vô Kỵ tu vi cao nhất, cũng chỉ có thể từ đó chu toàn.
- Được rồi, đến lúc đó cũng đừng hối hận.
Hồng Liên tiên tử yên lặng nhìn vào Tạ Trường An đã tắt thở. Nhìn lại Đông Phương Vô Kỵ trong mắt hiện lên một tia cừu hận thâm độc. Đột nhiên nàng nhìn một chút, hiện tại còn có hai lão tổ vẫn chưa tới.
- Thanh Liên chân nhân cùng Thiên Lý lão tổ đâu? Làm sao còn chưa tới?
- Không cần đợi thêm nữa, chỉ sợ đã đụng phải ai giống như Hồng Liên tiên tử rồi, gặp chuyện bất trắc rồi.
Huyền Chân Tử than thở một tiếng.
- Cái gì? Chẳng lẽ có Hàng Tinh giả có thể đối phó với hai lão quái Tinh Hải sao?
Hồng Liên tiên tử bất khả tư nghị nói.
- Cho dù là đụng phải Tử Lôi mà đầu trong truyền thuyết kia, cũng không có khả năng cùng giết hai người. Bổn tiên đụng phải Song Tiên Hô Diên Chước cũng đánh lui hắn. Thanh Liên chân nhân kia không phải còn có một pháp bảo Thanh Liên phong sao?
- Bất kể thế nào, chúng ta không thể chờ đợi thêm được nữa rồi. Đợi đến sau khi chuyện thành rồi nói sau.
Đông Phương Vô Kỵ vung tay lên.
- Có lẽ bọn họ núp đâu đó chuẩn bị nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của đây.
Trường Sinh lão tổ ha ha cười.
Hồng Liên tiên tử nhìn Thiên xuyên bách khổng huyệt(2), đột nhiên quát:
- Là ai đang rình coi?
Mọi người sửng sốt, thần niệm quét tới, cũng không thấy khác thường.
- Hồng Liên, ngươi quá nhạy cảm rồi.
Đông Phương Vô Kỵ không vui nói. Hồng Liên tiên tử cùng Thanh Liên chân nhân giao tình hơi "Sâu", nhìn nàng thất thố như vậy, vài tên lão tổ thâm ý cười một tiếng cũng không nói gì.
Hồng Liên tiên tử nhíu mày, nàng thật sự cảm giác được Thanh Liên phong, nhưng chỉ hơi lướt qua thôi. Chẳng lẽ thật sự là ảo giác?
- Đừng nhiều lời. Chúng ta đi!
Bọn họ hướng vách núi xa xa chạy nhanh tới.
Không lâu sau từ Thiên Chu huyệt động bước ra một gã thanh niên cùng một nữ nữ lãnh diễm.
- Huynh dự đoán được Đông Phương Vô Kỵ kia sẽ giết huynh, cho nên không ra ngoài sao?
Vũ Tư U thản nhiên hỏi một câu.
Tô Tinh ừ một tiếng:
- Chuyện rất rõ ràng làm đến nước này, mấy lão tổ đó chắc chắn sẽ không lưu những tu sĩ khác để làm nhân chứng sống. Chỉ là không nghĩ tới động thủ nhanh như vậy, không biết là vì cái gì thôi.
Tô Tinh nhìn một thi thể nằm trên thảo nguyên. Bởi vì khoảng cách quá xa nên không có nghe rõ được lý do Đông Phương Vô Kỵ đánh chết Tạ Trường An. Chỉ là những lão tổ kia thiếu Lăng Ba tiên tử khiến Tô Tinh suy nghĩ. Đã tới trình trạng này, những lão tổ đó bắt đầu tâm mang ý xấu.
- Vậy huynh định làm sao đây?
- Mọi con đường đều thông đến La Mã, chung quanh Ngọc Phàn cung lớn như vậy, chúng ta theo bên cạnh tiến vào là tốt rồi. Nhưng thật ra Tư U nàng thật sự muốn đi cùng ta sao?
Tô Tinh vẫn rất lo lắng.
- Chẳng lẽ huynh cho rằng thiếp thân sẽ liên lụy đến huynh?
Vũ Tư U chế giễu cười một tiếng.
Tô Tinh lắc đầu, một khi đã đi tới nước này, để Vũ Tư U ở lại cũng không có khả năng. Lâm Anh Mi bên kia hình như có chút phiền phức, Tô Tinh cũng muốn mau chóng giải quyết xong chuyện Vạn Niên Cổ. Lập tức không nói thêm gì nữa, liền đi theo một con đường nhỏ khác.
Tô Tinh đi trên một thảo nguyên rộng lớn như vậy, cỏ cây ở đây toàn một màu đen, vốn tưởng rằng ra khỏi Ngũ Độc là có thể thoải mái một chút. Nhưng thoạt nhìn cũng không phải là như thế. Mấy cây độc thảo màu đen giống như thủy tảo trong biển trôi lơ lững trên cỏ. Nếu tu sĩ mà ở trên thảo nguyên lâu thì sẽ bị những chất độc ở cây độc thảo này liên tục không ngừng hút lấy tinh lực. khiến tu sĩ cần không ngừng vận tinh lực hộ thể, từ đó hao phí pháp lực. Tô Tinh thầm nghĩ, Xà Hạt nương tử này quả nhiên là tích thủy bất lộ. Trước đó là Độc Long chiểu trạch, Hạt Tử hoang mạc, Thiềm Cáp Hắc hà còn có Ngô Công hạp cốc, Thiên Chu động huyệt. Toàn bộ Ngũ Độc đều đủ cả. Mỗi cái đều là phòng ngự vững chắc, không để cho người ta khinh thường được. Cho dù có may mắn vượt qua Ngũ Độc này, thoạt nhìn độc nguyên yên bình này cũng không thể cảm thấy được là đang hút tinh lực của mọi người, giết người vô hình
Đang bay nhanh đột nhiên thảo nguyên phát ra tiếng ầm ầm.
- Cẩn thận!
Một hắc ti được độc thảo chê giấu giống như độc xà linh mẫn, bổng nhiên hướng thẳng đến Tô Tinh.
Tô Tinh sắc mặt trầm xuống, trong miệng hừ lạnh một tiếng, tay áo vung lên, hơn mười khỏa Tử Lôi từ trong tay áo liên tiếp bắn nhanh ra. Sau đó giơ lên Ly Hỏa Tinh Hoàn kiếm, tinh bảo này bổ vào hư không, một đạo kiếm khí đỏ đậm hung hăng chém xuống.
Tô Tinh nhìn ra được, độc ti trước mắt cùng Thiên Thi nữ vương Chu giống nhau vô cùng. Tô Tinh cũng không dám chậm trễ, lợi dụng Tử Lôi Ly Hỏa phá đi. Bằng vào Tử Phủ Tiên Lôi cùng Ly Hỏa diệt tơ nhện này không thành vấn đề. Nhưng điều không nghĩ tới chính là " Phốc phốc", một tiếng động nhỏ lướt qua, hắc ti kia nhìn như không thấy". Lướt qua Tử Phủ Tiên Lôi, tiếp theo Tử lôi trong nháy mắt cũng bị sợi tơ nhện bất ngờ lướt qua.
Mà theo sát đến Ly Hỏa Tinh Hoàn kiếm, chém lên vật này cũng không khác so với Tử Phủ Tiên lôi, chỉ làm cho tơ nhện dẻo dai này nhoáng lên, cũng bị chia cắt mở ra. Chu ti này quả thực là thần binh lợi khí.
Chu ti này không dừng lại bay tới trước người Tô Tinh.
Tô Tinh cảm thấy bất ngờ. Năm ngón tay bắn ra, một đóa Tử sắc liên hoa du nhiên bắn ra ngoài, hướng tới ngăn trở Chu ti. Đồng thời ngay lúc đó, Tô Tinh xuất ra phi kiếm, Tê Thiên Kim kiếm chợt lóe lên lướt qua trực tiếp chém xuống.
Ngũ linh chi lực có lẽ đụng phải vật tương khắc nào đó dễ dàng bị xuyên thủng, nhưng lấy bản thể Tê Thiên Kim kiếm có lẽ cũng có thể ứng phó.
Tâm tư Tô Tinh thay đổi thật nhanh. Quả nhiên giống như hắn. Lúc Tê Thiên chém xuống Chu ti, lập tức làm cho Chu ti đang bay tới bị đình trệ. Tô Tinh còn chưa kích khởi thần thông của phi kiếm thì chỉ nghe thấy một tiếng cười lạnh không biết phát ra từ đâu. Chu ti bỗng nhiên mơ hồ. Nhưng lại lấy một hóa trăm huyễn hóa xuất ra trên trăm hắc ti. Trăm sợi tơ vừa di chuyển đã tạo thành một mạng nhện cực lớn.
Mạng nhện lại tiếp tục hiện lên một tầng u ti quỷ dị, kim quang phi kiếm cùng u quang vừa mới tiếp xúc lại có thể đem Tê Thiên vô cùng sắc bén cuốn lấy.
Tô Tinh cười lạnh một tiếng, đánh ra mấy đạo pháp quyết.
Kim quang Tê Thiên kiếm mãnh liệt luân chuyển hình thành kiếm trận, Chu ti bị xé mở. Nhưng Tô Tinh cũng kinh ngạc phát hiện Tê Thiên Kiếm linh tính xuất hiện tỳ vết. Mạng nhện này lại có thể khiến kiếm quyết bị dơ bẩn.
Tô Tinh thu kiếm trở về!
- Thiên Thi nữ vương chu sẽ chết trên tay ngươi cũng chẳng oan uổng gì! Thậm chí ngay cả "Thiên Trọng Vạn Kiếp võng" của ta ngươi cũng có thể phá.
Một nữ nhân có chút yêu mị thốt lên một tiếng tràn ngập kinh ngạc.
Tô Tinh liếc mắt ý bảo với Vũ Tư U. Hành giả ngầm hiểu, thân hình ẩn đi.
- Trước mặt ta còn chơi hoa chiêu! Hừ!
Giọng nói châm biếm, Chu ti bắn ra kết thành một tường lưới, hắc khí trong Chu ti toát ra. Vũ Tư U không thể không ngừng lại.
Một nữ nhân an mặc yêu nhiêu(3) khoan thai đi ra. Nàng mặc cực kỳ gợi cảm, trước ngực chỉ có một cái yếm nhỏ màu đỏ, hở đến nửa thân, váy hoa lay động, mái tóc mây có cài một trang sức hình mạng nhện bằng thạch anh, ánh mắt câu hồn quyến rũ. Hơn nữa mười ngón tay của nàng tinh tế thon dài. Từ móng tay bắn ra Chu ti màu đen, bị nàng đùa bỡn trong lòng bàn tay.
Tu vi Tinh Hải sơ kỳ.
Là Yêu Vương!!
Tô Tinh có nghe qua Ngũ Độc sơn, qua hết Ngũ Độc chính là Bích Hồ sơn nhai, cũng là một tòa lá chắn cuối cùng cho Ngọc Phàn cung. Bích Hổ sơn nhai tuy không nguy hiểm từng bước như Ngũ Độc, đi nhầm một bước vạn kiếp bất phục. Nhưng giống nhau ở chỗ nguy hiểm trùng điệp. Tại vách núi đóng mấy ngàn dị binh, trong đó Ngũ Độc Yêu vương của Ngũ Độc sơn sẵn sàng đón địch trong trận địa, không thể khinh thường.
Chỉ có điều Tô Tinh như thế nào cũng không nghĩ đến hắn giết Thiên Thi nữ vương Chu lại kinh động đến Bàn Ti Nhi. Nữ nhân yêu diễm này là Bàn Ti Yêu Vương, tìm theo khí tức linh phách của Thiên Thi nữ vương Chu. Bàn Ti Nhi nhanh chóng đuổi đến đây. Cũng là muốn đi đường hẻo lánh, không ngờ lại gặp Tô Tinh ở đây.
Phía sau Bàn Ti Nhi còn có một trăm dị binh, mỗi người đều hung thần ác sát.
- Chúng bay đâu, giết đôi cẩu nam nữ này cho ta!
Bàn Ti Yêu vương thét to.
Vì tránh cho Bạch Huyền Lân Hổ gây chú ý cho người khác. Vũ Tư U thu Bạch Huyền Lân Hổ vào trong Tinh Giới. Thấy bọn dị binh tiến tới đi tìm cái chết, không thèm ngó tới giơ lên song đầu kiếm giết tới. Những dị binh này cùng Bàn Ti Yêu Vương ẩn sâu tại Ngũ Độc sơn Chu Tước giới, đối với Đấu Tinh cũng không hiểu biết nhiều. Thấy Vũ Tư U xuất ra Quý Sương Yêu Liên, chỉ xem nàng là một Vũ Tu.
Tô Tinh lúc này cũng công kích lên! Bất quá mấy trượng không gian đối với Tô Tinh cũng là bình thường. Chỉ là Bàn Ti Yêu Vương cũng là làm cho hắn hắn rất là ngoài ý muốn, không ngờ một chút cũng không chậm trễ.
Một tiếng cười tà ác - quyến rũ.
Hai người tiến vào trong phạm vi chiến đâu trong nháy mắt. Tô Tinh lập tức đánh hơi được nguy hiểm, không do dự dừng lại, lui về phía sau. Hắn đã lùi rất xa ra ngoài. Tại chỗ hắn vừa mới tiến công, như có một thùng nước chứa đầy Chu ti màu đen hung hăng bắn xuống dưới, lực lượng khủng bố kích đá vụn bay tứ tung. Nơi đó đã xuất hiện một hố sâu rất lớn.
Một lần tiếp xúc ngắn ngủi, Tô Tinh không đánh mà lui.
Công kích thật nhanh! Hơn nữa "Thiên Trọng Vạn Kiếp võng" lực lượng cũng cường hãn dị thường.
Yêu Vương Chu Tước giới không giống với tu sĩ Chu Tước giới không có pháp lực của Tinh Hải, thần thông cũng cực ít. Bởi vậy nếu như cùng cảnh giới tác chiến, đại đa số tu sĩ Thương Long giới đều có thể mạnh hơn một bậc. Bất quá còn có một số ít Yêu Vương so với tu sĩ, phi kiếm pháp bảo lại cường đại thần thông hơn. Nếu đụng tới bọn họ, đừng nói là tu sĩ đồng cảnh giới, cho dù là cảnh giới cao hơn một bậc cũng chưa chắc đã là đối thủ.
Toàn bộ yêu vương đều có thần thông bẩm sinh. Mà nhìn Bàn Ti Yêu vương này rõ ràng là Chu ti thần thông, cũng không biết Thiên Trọng Vạn Kiếp võng trong người nàng đã tôi luyện đến mức nào rồi. Hàng vạn, hàng nghìn Chu ti tùy ý nàng điều khiển, so với phi kiếm thành ti thì lợi hại hơn mấy lần. Một Thiên Trọng Vạn Kiếp võng tuyệt đối có thể làm cho tu sĩ lâm vào chổ vạn kiếp bất phục.
Nếu là đụng tới tu sĩ khác, cho dù đối thủ là Thiên Lý lão tổ, Bàn Ti Nhi cũng tin rằng mình có thể đánh bại. Nhưng nàng lại đụng tới Tô Tinh, tuy rằng là một tu sĩ Tinh Hà sơ kỳ lại là tu sĩ sáng tạo không ít kỳ tích, dĩ nhiên trừ hắn, vẫn còn có võ giả đáng sợ hơn.
- Hừ!
đột nhiên vọt tới, một tấm mạng nhện phát ra. Thiên Thương Tinh bước ở trong đó như giẫm trên đất bằng, lại không có chướng ngại chút nào.
- Điều này sao có thể!
Bàn Ti Nhi hoảng sợ.
1. Tiểu tâm cẩn thận: tâm tư cẩn thận của kẻ tiểu nhân.
2. Thiên xuyên bách khổng huyệt: Huyệt động ngàn đường, trăm cửa.
3. Yêu nhiêu: cực kì hấp dẫn(sexy).
← Ch. 215 | Ch. 217 → |