← Ch.188 | Ch.190 → |
Kỳ thực, Yêu Thai Bí Thuật cũng không có gì là cao siêu, chỉ là một môn bí thuật bỏ gốc lấy ngọn. Nó bị thất truyền, có phân nửa nguyên nhân là vì quá ít người nguyện ý tu luyện môn bí thuật này.
Tại thời kỳ thượng cổ, đã từng có một vị hoàng đế của một đế quốc đi tu luyện Yêu Thai Bí Thuật, hao tổn hết tài lực của đế quốc mới biến yêu thai trong đan điền thành Thánh giai đỉnh phong, xưng là Thánh thú. Toàn bộ tài nguyên của đế quốc đều bị hoàng đế chiếm dụng, dẫn đến đến quốc suy bại, cuối cùng tên quốc vương này cũng bị vài tên thánh giai vây công đến chết.
Từ đó về sau, càng không mấy người nguyện ý đi tu luyện Yêu Thai Bí Thuật nữa, hầu như môn bí thuật này đã bị tuyệt tích, mai một trong dòng chảy lịch sử.
Đã có nhiều tài nguyên đi nuôi dưỡng yêu thai, còn không bằng sử dụng nuôi dưỡng tu luyện cho võ học bản thân.
- Vì sao có thể... Tiểu hài tử này tu luyện Yêu Thai Bí Thuật, đồng thời còn có thể tu thành Tiên Thiên cương khí? Hắn làm như thế nào?
Trong mắt hoàng đế hiện lên muôn vài thần thái, toàn bộ đều là nghi hoặc ngập trời, hắn trầm mặc đủ ba chung thời gian!
Trong khoảng thời gian hoàng đế lâm vào trầm mặc, toàn trường cũng rơi vào tĩnh mịch, phảng phất như biến thành một mảnh tro nguội. Mọi người ai nấy đều trợn mắt há miệng. Phải biết rằng, trong các khán giả ở đây, không phải người nào cũng có kiến thức uyên bác như hoàng đế. Có thể nói, tuyệt đại đa số mọi người đều không biết đến Yêu Thai Bí Thuật, thế nên càng thấy kinh hãi hơn.
Chúc lão đang lười biếng ngồi một chỗ, con mắt tà tà nhìn vào hoàng đế, miệng lẩm bẩm:
- Chấn kinh rồi sao? Tiểu oa nhi Phong Vân Vô Ngân này, ngay cả lão phu cũng không thể nhìn thấu, càng đừng nói đến hoàng đế ngươi? Ngạo Hàn Tông a Ngạo Hàn Tông, các ngươi đã chọc vào một người có thể diệt đi truyền thừa nghìn năm vạn năm của mình... Sớm biết có ngày hôm nay, khi trước hà tất...
Chính xác, giờ khác này, trong lòng tông chủ Sở Bích của Ngạo Hàn Tông đang như phiên giang đảo hải, toàn bộ đều là hối hận! Nếu như nói, trước đó Phong Vân Vô Ngân biểu hiện ra kiếm ý thong dong, thần lực Tiên Thiên cương thể, đang không ngừng khiên chiến cực hạn thị giác của Sở Bích, khiêu chiến khả năng chịu đựng tâm lý của Sở Bích. Như vậy, lúc này Phong Vân Vô Ngân thi triển ra Yêu Thai Bí Thuật, đã khiến Sở Bích thực sự không ngồi yên nổi!
- Như vậy xem ra, tiềm lực của Phong Vân Vô Ngân hầu như lớn hơn so với Bạch Quang và Da Luật Hoành! Người như thế, một khi trung thành và tận tâm cống hiến cho Ngạo Hàn Tông, chắc chắn có thể chấn hưng tông môn. Còn nếu là địch, sẽ hậu hoạn vô cùng!
Ngay trong giây lát đó, Sở Bích liền làm ra một quyết định... Sau khi hội thi đấu lần này kết thúc, lúc trở về phải dùng toàn lực lung lạc Phong Vân Vô Ngân, cấp cho hắn tất cả nhu cầu tài nguyên tu luyện! Thậm chí, có thể cho hắn một ít đặc quyền, tiến vào những nơi chỉ có tông chủ mới được vào! Tiền đề là, hắn phải phát lời thề với thần linh trong minh minh, thuần phục Ngạo Hàn Tông, vĩnh viễn không phản bội.
Quả nếu như hắn gian ngoan bất linh, vậy trực tiếp chém giết! Không phải chờ đến ba năm sau, Da Luật Hoành xuất quan, Bạch Quang trở lại tông môn.
Loại người như hắn, nếu cho hắn sống lâu thêm một ngày, sẽ tăng thêm một phần nguy hiểm với Ngạo Hàn Tông.
- Hừ! Nội tình Ngạo Hàn Tông ta thâm hậu, ban tặng cho Phong Vân Vô Ngân đủ tài nguyên tu luyện, không sợ hắn không hồi tâm chuyển ý! Một ít thù hận trong thế tục, đối với võ giả mà nói, quá nhỏ bé rồi, căn bản không tính là gì!
Sau khi hạ quyết tâm, Sở Bích cảm thấy rất có tự tin.
Lúc này, trong mắt Phong Vân Vô Ngân, Tiên Vu Duyên đã bị tử khí giao long nuốt vào bụng, triệt để bị trói vào trái tim tử khí giao long trong yêu thai. Vô cùng vô tận tử hỏa và tử băng đang luyện hóa hắn, hấp thu mỗi một phần năng lượng trên người hắn. Kiện bảo y Tiên Thiên trên người hắn cùng với vũ khí trường thương Tiên Thiên, đều đã bị luyện hóa. Chỉ trong chốc lát, hắn đã triệt để diệt vong, linh hồn tiêu tan.
Phong Vân Vô Ngân khẽ chuyển ý niệm, trước khi nạp giới bị luyện hóa, hắn đã cho tử khí giao long phun ra ngoài. Phong Vân Vô Ngân cẩn trọng cất nạp giới vào trong lòng mình, sau đó đợi lão thái giám tuyên bố thi đấu kết thúc, tấn cấp vào vòng tiếp theo.
Qua một hồi trầm mặc, trong lòng hoàng đế rốt cục đã cho ra một kết luận... Tiểu oa nhi Phong Vân Vô Ngân này nhất định đã gặp qua một lần thiên đại kỳ ngộ! Không! Không phải nói là kỳ ngộ, chuẩn xác mà nói, là phía sau lưng hắn có chỗ dựa vững chắc, tuyệt đối có một đại năng làm chỗ dựa vững chắc cho hắn! Nếu chỉ đơn thuần là kỳ ngộ, tuyệt đối không thể nghịch thiên đến nông nỗi này.
Nên nhớ, hắn mới chỉ mười hai tuổi mà thôi!
Nghĩ như vậy, hoàng đế liếc mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân thật sâu, sau đó ngồi trở lại bảo tọa.
Tư Mã thừa tướng và đại tướng quân hộ quốc đồng thời la vội lên:
- Bệ hạ, đại sự không ổn! Đối thủ của tiểu hài tử kia, Tiên Vu Duyên của Thái Huyền Tông, không chỉ thân thể bị yêu thú nuốt sống, ngay cả linh hồn cũng bị chém ghiết triệt để, không thể cứu sống lại được! Thánh lực của chúng tôi cũng không thể cứu sống Tiên Vu Duyên, hắn đã chết thật rồi!
Vừa nghe lời này, tông chủ Thái Huyền Tông gào thét lên:
- Bệ hạ! Tiên Vu Duyên là nhân vật thiên tài của bản tông, phụ thân và gia gia hắn đều là nhân vật trọng yếu trong tông, Phong Vân Vô Ngân của Ngạo Hàn Tông đã vi phạm quy tắc thi đấu, hung tàn triệt để diệt sát Tiên Vu Duyên, quá càn rỡ rồi! Đây là hắn bất chấp pháp điển đế quốc, thỉnh bệ hạ xử trị nghiêm minh, tước bỏ tư cách dự thi của Phong Vân Vô Ngân, giao hắn cho Thái Huyền Tông xử lý!
Lần thi đấu năm tông này có một quy tắc trọng yếu, chính là tham dự thi đấu đều là thiên tài trong các tông môn, đều là trụ cột trong tương lai của các tông môn. Các thí sinh dự thi có thể bại, thế nhưng không thể chết, bởi mỗi một người chết đi, đều là một tổn thất không thể bù đắp với tôn môn người đó.
Bởi vậy, Tư Mã thừa tướng và đại tướng quân hộ quốc mới không tiếc tiêu hao thánh lực, không ngừng cứu sống lại các tuyển thủ bị chết trận.
Phong Vân Vô Ngân triệt để giết chết Tiên Vu Duyên, rõ ràng là phạm quy!
Hoàng đế lại không mặn không nhạt, nói:
- Ái khanh, không cần nhiều lời, trẫm tự biết chừng mực!
Tông chủ Thái Huyền Tông gần như rít gào lên:
- Bệ hạ! Rõ ràng Phong Vân Vô Ngân đã phạm quy!
Long nhan hoàng đế hiện vẻ không đồng tình.
- Phạm quy? Đúng, mọi chuyện đều phải coi trọng quy tắc, điều đó không sai! Thế nhưng quy tắc là do con người dịnh ra, khi mỗi cá nhân có năng lực đánh vỡ loại quy tắc này, hoặc là phía sau lưng người đó có chỗ dựa đủ sức phá vỡ quy tắc này, như vậy quy tắc đã thành vô dụng.
- Ái khanh, ngươi có hiểu được? Ví như trẫm, ngươi cho rằng quy tắc bình thường có thể áp dụng trên người trẫm được sao? Trẫm có thể đề tỉnh ngươi, Tiên Vu Duyên chết đã chết rồi, trẫm sẽ cấp cho Thái Huyền Tông một ít bồi thường.
- Nếu như ái khanh nhất định khiếu nại, vậy đầu tiên phải suy nghĩ một chút, ái khanh hay là Thái Huyền Tông có đủ năng lực đối mặt với chỗ dựa vững chắc sau lưng Phong Vân Vô Ngân được hay không?
- Chỗ dựa vững chắc?
Tông chủ Thái Huyền Tông cứng người lại, vô thức nhìn qua tông chủ Ngạo Hàn Tông một chút.
Sắc mặt tông chủ Ngạo Hàn Tông cũng đang khó coi, khẽ lắc đầu, ý bảo hắn cũng không phải chỗ dựa vững chắc sau lưng Phong Vân Vô Ngân.
Đương nhiên nếu hoàng đế đã không đồng ý, dù tông chủ Thái Huyền Tông có tức giận thế nào, cũng không dám tiếp tục dây dưa.
Lập tức, lão thái giám kia liền tuyên bố:
- Vòng thi đấu thứ hai kết thúc, các tuyển thủ nghỉ ngơi tại chỗ hai canh giờ, sau đó trở lại quảng trường, tiến hành rút thăm thi đấu vòng ba.
Sau khi vòng thi đấu thứ nhất kết thúc, các tuyển thủ tấn cấp được nghỉ ngơi trong một canh giờ. Tới vòng thi đấu thứ hai, so với vòng thi đấu thứ nhất mà nói, chém giết sẽ thảm liệt hơn một ít, thực lực các tuyển thủ được nâng cao nhiều hơn một cấp, thế nên thời gian nghỉ ngơi cũng được nâng cao thêm một canh giờ.
Đấu trường này là một vị diện đặc thù, không tồn tại ban đêm, vĩnh viễn là ban ngày. Vô luận tuyển thủ nghỉ ngơi thế nào, thời gian vẫn mãi là ban ngày, tràn ngập dương quang.
- A... Rốt cuộc đã tuyên bố rồi, thoạt nhìn việc ta đánh chết Tiên Vu Duyên tạm thời không bị truy cứu.
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười, khoanh chân ngồi xuống. Bắt đầu lấy ra nạp giới của Tiên Vu Duyên, một lần nữa tích máu nhận chủ, kiểm tra chiến lợi phẩm của mình.
Dưới lôi đài, Lưu Phỉ và Văn Sở Sở thấy Tiên Vu Duyên bị đánh chết triệt để, ngay cả cơ hội sống lại cũng không có, cả hai đều vui mừng cực độ đến phát khóc, trong lòng thiên ân vạn tạ với Phong Vân Vô Ngân.
Sau khi Phong Vân Vô Ngân tích máu nhận chủ với nạp giới cướp được từ Tiên Vu Duyên, lập tức thẩm thấu tinh thần lực vào bên trong, muốn kiểm tra xem rốt cuộc Tiên Vu Duyên có được bao nhiêu tài phú.
Trường Tôn Kính là một tên nghèo kiết xác, thế nhưng Tiên Vu Duyên thì khác, thực lực vượt xa Trường Tôn Kính, tại Phong Vân Vô Ngân xem ra, tài phú của Tiên Vu Duyên nhất định rất khả quan.
Sau khi đưa tinh thần lực thẩm thấu vào bên trong, Phong Vân Vô Ngân phát hiện, diện tích bên trong nạp giới của Tiên Vu Duyên đủ lớn hơn gấp đôi diện tích bên trong nạp giới của Trường Tôn Kính.
Bên trong có cất giữ rất nhiều đan dược, dược tài hoang dại. Một cỗ hương dược nồng nặc, bên trong nạp giới dĩ nhiên hình thành trạng thái sương mù, không hề tiêu tan.
- Di? Là cửu hoa ngọc lộ hoàn, đan dược chữa thương cực phẩm. Vạn niên nhục tham, không chỉ có công hiệu khôi phục lại xương cốt da thịt, còn có thể giúp người dùng thu được huyền khí, là thứ dược liệu vô giá. Còn có vô cực tiên đan, được xưng là loại đan dược giúp người ta kéo dài thêm mười năm thọ mệnh.
- Ngoại trừ các loại dan dược bổ dưỡng, các loại dược liệu, còn có độc dược... Thiên hạt mã não, tử ngọ câu hồn tán, tang thi phấn...
Phong Vân Vô Ngân căn cứ theo hiểu biết học được từ sách vở, lập tức nhận ra một ít đan dược bổ dưỡng vô giá, còn có cả các loại độc dược vô giá.
Phẩm chất, giá trị những thứ đan dược và dược liệu này đều vượt xa đan dược bên trong nạp giới của Trường Tôn Kính.
Có diều, cho dù là đan dược cực tốt, nhưng đối với Phong Vân Vô Ngân mà nói, chẳng được bao nhiêu tác dụng, chỉ làm đồ bổ dưỡng cho tử khí giao long mà thôi.
Lập tức, Phong Vân Vô Ngân trực tiếp gọi ra Phách Khí Hồng Lô, một lũ hư ảnh tử khí giao long nho nhỏ liền chui vào trong Phách Khí Hồng Lô. Phong Vân Vô Ngân chuyển hết toàn bộ đan dược, dược liệu, vô luận là độc dược hay thuốc bổ, đều ném cả vào trong Phách Khí Hồng Lô, bắt đầu luyện hóa.
Khi dọn dẹp xong toàn bộ đan dược và dược liệu trong nạp giới, lúc này nạp giới đã quang đãng hơn, Phong Vân Vô Ngân rất nhanh liền tìm thấy được linh thạch bên trong.
Tròn mười một khối linh thạch tử khí, mười chín khối linh thạch cương khí.
- Quả nhiên rất có thu hoạch! Bút lời lớn!
Phong Vân Vô Ngân mừng như điên, nhanh chóng lấy ra những linh thạch này, ném vào trong Phách Khí Hồng Lô, luyện hóa toàn bộ!
Về phần bí tịch vũ kỹ, bên trong nạp giới có hơn mười bản, đa phần là bí tịch thương kỹ, còn có một ít chỉ pháp, chưởng pháp, thế nhưng không có bí tịch kiếm kỹ. Đáng nhắc tới chính là, trong rất nhiều bí tịch thương kỹ, dĩ nhiên có một quyển bí tịch Địa giai cao cấp... Liệu Nguyên Thương Pháp!
- Thực sự đáng tiếc, bí tịch vũ kỹ phẩm giai cao như vậy, lại không phải là bí tịch kiếm kỹ!
Phong Vân Vô Ngân bất đắc dĩ thở dài, chẳng buồn nhìn bí tịch này.
Phong Vân Vô Ngân ngồi khoanh chân, hai mắt khép hờ giống như khổ tăng nhập định. Trong Phách Khí Hồng Lô, rất nhiều linh thạch, dược liệu đang được luyện hóa, tử khí giao long cũng phân ra một tia tinh lực, hỗ trợ quá trình luyện hóa.
Bản thể tử khí giao long bên trong đan điền, theo quá trình luyện hóa cũng không ngừng tăng thêm thể tích. truyện copy từ tunghoanh
Các loại năng lượng đều bị luyện hóa, chuyển hóa thành tinh thuần, sau đó trở thành năng lượng cương khí bản nguyên của Phong Vân Vô Ngân, tầm bổ cho tử khí giao long.
Lượng cương khí của Phong Vân Vô Ngân tăng lên thêm từng giọt, thể tích và lực lượng tử khí giao long cũng được nâng cao từng chút.
Hai canh giờ sau, toàn bộ năng lượng đã bị Phách Khí Hồng Lô và tử khí giao long liên thủ luyện hóa sạch sẽ.
Trong lúc bất ngờ, linh hồn rung động một cách cường liệt, báo lên đại não Phong Vân Vô Ngân.
Sau một khắc.
"Phanh!"
Phách Khí Hồng Lô trực tiếp bạo liệt thành một trăm ba mươi mốt vạn ba nghìn hai trăm hạt thiên địa đan điền Tiên Thiên tinh thuần! Mỗi một hạt đều có kích cỡ bằng một nắm tay.
- Tiên Thiên cương khí đỉnh phong!
Phong Vân Vô Ngân mở hai mắt, trong lòng hiểu rõ!
- Ta rốt cuộc dựa vào rất nhiều linh thạch, tấn chức lên Tiên Thiên cương khí đỉnh phong! Thật tốt quá! Lượng cương khí của ta đã được đề cao không chỉ gấp đôi!
Bắt đầu dung hợp một trăm ba mốt vạn ba nghìn hai trăm viên thiên địa đan điền Tiên Thiên, hình thành một Phách Khí Hồng Lô mới, kích thước đủ lớn một mẫu. Phách Khí Hồng Lô này thoạt nhìn càng thêm chân thực, Tiên Thiên cương khí như tiên vụ nồng đậm, bên mặt ngoài còn có khắc các loại minh văn phù hào chi chit, trong mỗi một minh văn phù hào đều ẩn chứa khí tức thượng cổ.
Thể tích tử khí giao long đã bành trưởng lên tới dài hai nghìn thước, cánh tay sở hữu thần lực vô thượng bảy mươi giao, có thể đơn giản san bằng một tòa sơn mạch. Đuôi giao long sở hữu lực quật đạt bảy mươi giao, lực nhai của miệng giao long cũng đạt được một mức kinh khủng, sáu mươi giao.
Thật sự đáng sợ!
Chỉ trong gần hai canh giờ, thực lực Phong Vân Vô Ngân một lần nữa tăng thêm! Loại tốc độ tu luyện này, nếu nói ra ngoài, sợ rằng sẽ khiến cho bất kỳ võ giả nào cũng phải khiếp sợ, ngay cả những cường giả như hoàng đế, Tư Mã thừa tướng cũng không ngoại lệ!
- Được rồi, thời gian nghỉ ngơi hai canh giờ đã hết, mời các vị tuyển thủ trở lại quảng trường, tiếp tục tiến hành rút thăm thi đấu.
Vị thái giám kia tuyên bố.
← Ch. 188 | Ch. 190 → |