Vay nóng Tinvay

Truyện:Cực Phẩm Thiên Vương - Chương 365

Cực Phẩm Thiên Vương
Trọn bộ 604 chương
Chương 365: Run rẩy đi, bán đảo England! (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-604)

Siêu sale Shopee


Thời gian như đang dừng lại ngay trong một khắc này, hình ảnh như đang ngừng lại ngay trong một khắc này.

Trong biểu tình ữợn mắt há hốc mồm của mọi người. Kaiser cúi xuống sống Lưng kiêu ngạo ngay trước mặt Trần Phàm.

Khom xuống thật rõ ràng!

Choáng váng.

Toàn bộ đều choáng váng!

Dù chính lão Edward, không ai có thể nghĩ đến sẽ xuất hiện một màn như vậy!

Bọn hắn thậm chí đang hoài nghi hai mắt của mình xuất hiện vấn đề!

Bọn hắn không thể tin được, cũng không cách nào tin tưởng Kaiser cao quý khi đối mặt với Trần Phàm, sẽ biểu hiện tôn kính đến như thế!

Dù sao, thân là bộ trưởng ngoại giao EU, hắn chính là nhân vật dưới một người mà trên vạn người!

Một nhân vật như vậy, lại khom lưng cúi đầu với một người Trung Quốc?

Điên rồi!

Thế giới này điên rồi!

Ý nghĩ này tràn ngập trong nội tâm tuyệt đại đa số người có mặt.

- Kaiser, lão bằng hữu thân ái, ngài quá khách khí.

Đối mặt với biểu tmh ượn mắt líu lười của những khách nhân trong quảng trường, nhìn thấy Kaiser khom người xuống, Trần Phàm mỉm cười tiến lên đỡ lấy Kaiser.

Dưới sự nâng đỡ của Trần Phàm, Kaiser chậm rãi đứng thẳng dậy, cảm xúc kích động trên mặt căn băn không hề biến mất.

- Lão bằng hữu, cảm tạ hôm nay ông đã đến đây, chúng ta cạn một Ly.

Trần Phàm mỉm cười bưng lên một ly rượu vang trên khay của người phục vụ đang ượn mắt há hốc mồm bên cạnh, đưa cho Kaiser.

Kaiser kích động dùng hai tay tiếp nhận, giải thích:

- Tiên sinh tôn quý, đây Là điều mà tôi phải làm, ân, hẳn nên làm!

- Cạn ly.

Trần Phàm cười giơ lên ly rượu.

- Hô...

Kaiser hít sâu một hơi, ổn định cảm xúc, cũng giơ ly rượu.

- Phanh!

Tiếng ly rượu va chạm vang lên trong quảng trường yên tĩnh, đánh thức toàn bộ mọi người kể cả lão Edward.

Thấy một màn như vậy, trên quảng trường, tất cả mọi người đều xác định một sự thật: Sở dĩ đêm nay Kaiser đến tham gia nghi thức đính hôn, hoàn toàn không phải cấp mặt mũi cho gia tộc Kerner Er, mà là vì Trần Phàm mà tới!

Kaiser cao quý vì sao lại biểu hiện tôn kính đến như vậy trước mặt nam nhân đông phương kia?

Giờ khắc này, dù là lão Edward, trong lòng mọi người tại hiện trường đều đang nghi hoặc.

 

Vừa nghi hoặc, những công từ ca bên cạnh GrimnỊ gương mặt chỉ còn Lại nỗi khiếp sợ!

- Không có khả năng!

- Đây tuyệt đối không có khả năng!

Grimm giống như bị choáng váng, liên tục lắc đầu.

Nếu như nói phía trước đó thái độ của Silva đối với Trần Phàm có thể Làm cho hắn miễn cưỡng Thừa nhận, như vậy giờ này khắc này. Kaiser xuất hiện, giống như một Thanh chủy thủ sắc bén hung hăng đâm vào nơi mềm yếu nhất trong trái tim của hắn, đem phần kiêu ngạo cùng đắc ý nhất trong lòng hắn đâm nát thành mảnh nhỏ!

So sánh với Grimm mà nói. Roddy thân là một trong những nhân tuyển thừa kế gia tộc Kerner Er cũng không khá hơn chút nào.

Trước đó khi hắn nói còn có khách nhân chưa tới thì trong lòng hắn quả thực đắc ý tới cực điểm!

Mà giờ này khắc này, những hành động của Kaiser trực tiếp cho hắn một cái tát vang dội!

Xa xa, đôi mày lão Edward gắt gao cau chặt lại.

Nguyên bản, hắn đối với việc Kaiser đột nhiên sủng hạnh gia tộc Kerner Er cảm thấy có chút tò mò, hiện giờ khi đã hiểu rõ ràng chân tướng, hắn có chút không biết phải làm sao.

Hắn không thể thừa nhận sự thật này!

Đồng thời... trong lòng hắn còn tuôn ra một loại cảm giác không ổn: Nam nhân đông phương kia, rốt cục hắn muốn làm gì?

Nghĩ nghĩ, lão Edward gian nan nhúc nhích đôi chân, hướng Kaiser đi đến.

Đúng lúc này...

Nơi lối vào quảng trường, thanh âm to rõ của quân gia gia tộc Kerner Er Lại vang lên:

- Phánh nữ tôn quý của tòa thánh đến!

Nghe được thanh âm này, bước chân lão Edward chợt dừng lại quay đầu nhìn qua.

Trên quảng trường, ngay cả Kaiser, những người khác lại đem ánh mắt nhìn ra Lối vào quảng trường.

Lối vào quảng trường, mười hai tên kỵ sĩ tòa thánh cưỡi ngựa, thủ hộ chiếc xe ngựa xa hoa cao quý của thánh nữ xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.

Rất nhanh, ttong ánh nhìn chăm chú của mọi người, mười hai kỵ sĩ thủ hộ thánh nữ chậm rãi đi tới lối vào quảng trường.

Một gã kỵ sĩ trước tiên xuống ngựa, bước nhanh tới trước xe ngựa, cung kính xốc lên rèm che.

Trong xe ngựa, thánh nữ vẫn đeo khăn sa che mặt, đã sớm vô cùng kích động, nhìn Thấy kỵ sĩ vén rèm lên nàng liền khẩn cấp xuống xe ngựa, thân ảnh thần thánh nhất thời xuất hiện trong tầm mắt mọi người!

- Thượng Đế, thật sự là thánh nữ!

Vừa nhìn thấy cảnh tượng này, một ít giáo đồ Thiên Chúa giáo kích động không gì sánh kịp.

Mà mấy khách nhân không phái tín đồ Thiên Chúa giáo cũng bị việc thánh nữ đích Thân đến làm rung động!

Thánh nữ tòa thánh.

Thân phận này đại biểu cho hàm ý, bọn hắn đều rất rõ ràng!

Trên quảng trường im lặng rốt cục xuất hiện dao động, những giáo đồ Thiên Chúa giáo nhìn thấy thánh nữ bước xuống xe ngựa, hoàn toàn quên đi thân phận của mình, bọn hẳn biến thành những tín đồ trung thành, kích động lao ra khỏi đám người, hướng thánh nữ vọt tới.

Mà lão Edward vừa dừng chân lại, nhìn thấy thánh nữ xuất hiện, ttong Lòng bỗng nhiên tuôn ra một ý niệm làm chính hắn cũng kinh hãi: thánh nữ không phải cũng vì hắn mà tới đi?

Trong lòng trào ra ý nghĩ này, trái tim lão Edward hung hăng co rút lại...

Rất nhanh, vài giáo đồ Thiên Chúa giáo vọt tới lối vào quảng trường, còn cách thánh nữ chứng năm thước liền ngừng lại.

Theo sau bọn hắn liền quỳ xuống.

Toàn bộ quỳ xuống.

Cả người bọn hắn run rẩy lên, quỳ một chân xuống đất, thần tình thành kính hành lễ.

- Nguyện Chúa phù hộ các vị.

Nhìn thấy mấy tên tín đồ hành lễ, gương mặt thánh nữ nghiêm tóc Làm ra một hành động chúc phúc.

Sau đó mấy tên tín đồ đứng dậy, cung kính tránh đường, thánh nữ đi cùng mười hai tên kỵ sĩ, chậm rãi đi vào quảng trường.

Cũng giống như Kaiser trước đó, sau khi tiến vào quảng trường, ánh mắt thánh nữ cực nhanh đảo qua những khách nhân đang có mặt, chợt dừng Lại trên người Trần Phàm.

Trên không trang, ánh mắt của nàng cùng Trần Phàm gặp nhau, khơi dậy một đạo hoa lửa vô hình.

Thân thể mềm mại thần thánh của nàng chợt run mạnh lên!

- Thánh nữ tôn quý, căm tạ cô đã đến tòa thành Kerner Er.

Cùng Lúc đó, Lão Edward lo lẳng khẩn trương xuất hiện phía trước, cung kính hành Lễ.

Giống như Kaiser trước đó, thánh nữ luôn luôn cực kỳ tôn trọng lễ nghi hoàn toàn coi thường lão Edward, mà trực tiếp đi về hướng Trần Phàm!

Nàng muốn làm gì?

Nhìn thấy hành động của thánh nữ, không riêng gì khách nhân tại hiện trường kinh ngạc, dù là mười hai tên kỵ sĩ bên cạnh nàng cũng đều kinh ngạc!

Theo sau, ngay cả lão Edward bên trong, toàn bộ khách nhân tựa hồ nhớ ra điều gì đó, liền đem ánh mắt nhìn về hướng Trần Phàm phía xa xa!

Dưới ánh đèn. ánh mắt Trần Phàm bình tĩnh nhìn thánh nữ đang kích động đi về phía hắn, trong đầu dần hiện ra những đêm điên cuồng cùng thánh nữ ngày trước.

Hắn đang nhớ lại thân thể mềm mại thần thánh của nàng hoàn toàn trần như nhộng ngay trước mặt hắn.

Cũng đang nhớ lại khi nàng ôm chặt bờ eo của hắn, mặt đỏ tai hồng thở dồn dập...

Trần Phàm đang nhớ lại hình ảnh đó, thánh nữ tựa hồ cũng đang nhớ Lại hình ảnh tương tự, khi nhận thấy được trong con ngươi Trần Phàm toát ra ý tứ nào đó, toàn thân thánh nữ giống như bị lọt vào sét đánh, khí lực trên người trong nháy mắt bị rút cạn, hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã xuống quảng trường.

Dưới ánh đèn, trên khuôn mặt tuyệt mỹ thần Thánh tràn ngập ra một tia đỏ ửng.

Không ai nghĩ đến, cũng không ai dám tin tưởng, thánh nữ thần thánh sau khi nhìn thấy Trần Phàm, trong đầu lại hiện ra loại hình ảnh đó...

Mà trên thực tế quả thật như thế!

Theo sau, trong ánh mắt ngây ngốc của toàn bộ khách nhân tại hiện trường, thánh nữ đúng như trong suy nghĩ của bọn hắn, đi tới trước người Trần Phàm.

- Thánh nữ, nhìn thấy cô thật cao hứng.

Nhìn thấy thánh nữ đi tới trước người mình. Trần Phàm mím cười đặt ly rượu vào khay của người phục vụ đứng nhìn chằm chằm bên cạnh, tiến lên một bước cầm tay thánh nữ, ngay trước mặt mọi người, đặt lên một nụ hôn.

Bị Trần Phàm cầm bàn tay yếu đuối như không xương, thánh nữ giống như bị điện giật, cả người không ngừng run rẩy, vẻ đỏ ửng trên mặt càng thêm rõ ràng, nguyên bản trong con ngươi thần thánh dần hiện ra một tia hương vị kiều mỵ.

Ngây người.

Chứng kiến thánh nữ ở trước mặt Trần Phàm lộ ra vẻ kiều mỵ vốn vĩnh viễn không nên xuất hiện trên mặt nàng. Kaiser cùng Silva đứng một bên đều ngây người!

Bất quá... sau đó bọn hắn lại nhớ ra điều gì đó, dần dần bình thường trở lại.

Khinh nhờn!

Phía sau thánh nữ, mười hai tên kỵ sĩ cùng vài tên giáo đồ Thiên Chúa giáo thấy một màn như vậy, trong đầu trực tiếp nhớ lại hai chữ này!

- Càn rỡ!

Kỵ sĩ đầu lĩnh bước lên một bước.

- Lui ra!

Nhận thấy được điêm này, nguyên bản gương mặt thánh nữ lộ ra vẻ kiều mỵ, trên người đột nhiên bộc phát ra khí tức khủng bố, vẻ uy nghiêm trong giọng nói Làm cho người ta không thể kháng cự.

- Dạ!

Kỵ sĩ đầu lĩnh chợt dừng chân lại, cung kính cúi đầu, gương mặt thật khó xem lui ra phía sau.

- Trần, lại nhìn thấy anh, thật sự thật cao hứng.

Thánh nữ mỉm cười, không tình nguyện thu tay về.

Dù nàng rất muốn cùng Trần Phàm nói hết nỗi khổ tương tư, nhưng cũng biết rõ trước mắt không được - lúc này có nhiều người đang đưa mắt nhìn về hướng này, nếu nàng cùng Trần Phàm thân thiết, chỉ sợ ngày hôm nay cả Thiên Chúa giáo đều sẽ đuổi giết Trần Phàm...

Trong lúc nhất thời, trên quảng trường dần dần yên tĩnh trở lại. ánh mắt mọi người đều tụ tập bên cạnh Trần Phàm.

Khách nhân trên quảng trường quên cả việc nói chuyện, quên mất lúc này đang tham gia nghi thức đính hôn giữa Grimm cùng Dai Fu.

Trong lòng bọn hắn chỉ có một ý niệm: nam nhân đông phương kia rốt cục là ai?

Không ai trả lời, cũng không ai có thể cho bọn hắn câu trả lời.

Ba ngày trước, Holl Michelle diễu võ dương oai với Trần Phàm ngay tại sân bay, lúc này hoàn toàn xụi lơ, vẻ kiêu ngạo cùng hung hăng trên mặt đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, chỉ còn lại sự sợ hãi!

Sợ hãi thật sâu!

Theo hắn xem ra, Trần Phàm có được mạng lưới quan hệ như thế, ngày đó nếu muốn bóp chết hắn, gia tộc Michelle tuyệt đối ngay cả một cái rắm cũng không dám phóng ra!

So sánh với vẻ sợ hãi của Holl mà nói, thân là anh trai, Grimm hoàn toàn tuyệt vọng...

Bên tai hẳn không ngừng vang lên lời nói khi nãy của Dai Fu:

- Grimm, đêm nay, sẽ trở thành ác mộng của ngươi! Ngươi tin không?

Tin không?

Tin!

Không riêng gì hắn tin điểm này, ông nội của hắn, tộc trưởng cầm quyền gia tộc Michelle cũng tin điểm này.

Còn có lão Edward...

Liên tục bị Kaiser cùng thánh nữ coi thường, hắn đã bị hết thảy những gì phát sinh trước mắt làm hoảng sợ tới mức chết lặng.

Hai chân hắn như nhũn ra đi hướng Trần Phàm.

- Thánh nữ tôn quý, Kaiser tiên sinh...

Lão Edward cố gắng nói gì đó.

- Edward tiên sinh, hôm nay tôi vì Trần mà đến, không có bất cứ quan hệ nào với gia tộc Kerner Er.

Kaiser lên tiếng cắt đứt lời của lão Edward.

- Tôi cũng vậy.

Thánh nữ phụ họa nói.

Lão Edward hối hận đến mức trong lòng phát run, hắn do dự một thoáng, cuối cùng lựa chọn cúi đầu trước mặt Trần Phàm:

- Trần tin sinh tôn quý...

- Guti Rhodes Wales tiên sinh tôn quý đến!

Không đợi lão Edward đem câu kế tiếp nói ra miệng, nơi lối vào quảng trường, quản gia gia tộc Kerner Er lại hô lên một tên người.

Guti Rhodes Wales!

Nghe được tên này, nguyên mọi người vốn đang bị khiếp sợ đến chết lặng cả người lại nhịn không được run run lên!

- Thượng Đế có thể tha thứ cho ngươi nếu không biết chủ tịch Liên Hiệp Quốc Là ai, nhưng nếu ngươi không biết gia tộc Wales, như vậy thật đáng tiếc, ngươi sẽ không được Thượng Đế tha thứ!

Đây là một trong mười phú hào từng nằm trong số mười người đứng đầu trên bảng phú hào nói ra lời này.

Rhodes Wales!

Mấy chữ này, tượng trưng cho tài phú, tượng trưng cho quang vinh cùng quyền lực vô thượng!

Họ, là gia tộc cường đại nhất toàn cầu!

Duy nhất!

Mà Rhodes Wales năm nay ba mươi tuổi, được gia tộc Wales bồi dưỡng thành người nòi bật nhất, thậm chí đã được hội nghị gia tộc Wales thông qua, tiến nhập vào đỉnh kim tự tháp quyền lực của gia tộc!

Hơn nữa, hắn rất có khả năng trở thành tân nhậm tộc trưởng!

Thân phận như vậy đủ cho hắn ngẳng cao đầu khi đến bất cứ nơi nào khắp toàn cầu, có thể giống như thần linh nhìn xuống mọi người.

Nhưng...

Ở trước mặt Trần Phàm.

Trong ánh nhìn chăm chú trợn mắt há hốc của mọi người.

Rhodes Wales cao quý, cũng giống như Kaiser, đã bỏ qua kiêu ngạo cùng tôn nghiêm của gia tộc Wales.

Hắn chậm rãi, chậm rãi cúi xuống sống lưng kiêu ngạo.

Một khắc này, cả bán đảo England, bị run rẩy!

*****

Ông trùm Mafia nước Mỹ - Silva!

Bộ trưởng ngoại giao EU - Kaiser!

Thánh nữ Vantican - Monica!

Và người sắp kế thừa gia tộc Rhodes Wales - Guti!

Một đám nhân vật đứng trên đỉnh thế giới, đang khom lưng vây quanh chàng thanh niên lẻ loi, khiến cho bầu không khí trong quảng trường nháy mắt rơi vào sự im lặng trước nay chưa từng xảy ra bao giờ.

Giờ khắc này, khiếp sợ! Hai chữ này đã không còn hình dung nổi tâm tình của bọn họ nữa rồi.

- Bịch... bịch" Đứng phía xa, Grimm liên tục rơi vào đả kích, một tia kiên cường cuối cùng trong nội tâm đã hoàn toàn bị đánh nát, trực tiếp gục thẳng xuống dưới mặt đất.

Dưới ánh đèn, nhịp hô hấp của hắn như một con chó sắp chết bình thường, trên khuôn mặt tuấn mỹ xem ra cũng không còn tìm thấy nửa điểm kiêu ngạo của người sẽ kế thừa sản nghiệp gia tộc Michelle. Thậm chí, ngay cả một tia huyết sắc đều tìm không thấy!

Bởi vì... phần đả kích này, quả thực so sánh với ngày đua xe thảm bại, còn mãnh liệt hơn gấp trăm ngàn lần!

Chứng kiến Grimm thần tượng của mình giống như một con chó nhà tang ngồi xụi lơ dưới mặt đấy, Holl liền nhắm hai mắt vào, trực tiếp hôn mê bất tỉnh đi.

Ngoài ra, đám công tử trong gia tộc Michelle, tuy rằng không có khoa trương giống Grimm và Holl nhưng cũng chẳng khá hơn bao nhiêu, cả đám bọn hắn thần tình trắng bệch, toàn thân không ngừng rùng mình liên tục. Ngay cả đám công tử trong gia tộc Michelle đều cảm nhận được áp lực cường hãn dị thường, chẳng lẽ tộc trưởng Mendelsohn của gia tộc Michelle còn không cảm nhận được hay sao?

Cảm nhận được rõ ràng. Thậm chí nỗi hoảng sợ đang âm ỉ trong lòng hắn, so với bất cứ người nào cũng đều mãnh liệt hơn rất nhiều!

Gia tộc Michelle ở Anh quốc có năng lực khủng bố, nhưng so với thế lực mà bốn người kia đại biểu, hoàn toàn chỉ là trẻ con so sánh với người lớn!

Ở dưới tình huống này, mỗi nhân vật trong bốn người đều, đều có thể làm cho hắn khóc lóc quỳ xuống van xin liếm giày. Thế nhưng lại như một người hầu trung tâm, khom lưng cúi đầu chào hỏi Trần Phàm. Điều này đã mang đến áp lực cho Mendelsohn mà ngoại nhân vô pháp có thể tưởng tượng nổi!

Tuy rằng... Hắn không hiểu vì sao bốn người kia phải làm như vậy. Nhưng bản thân hắn dám khẳng định, nếu bốn người này có thể nguyện ý buông bỏ tôn nghiêm và lòng kiêu ngạo của mình xuống. Vậy thì chỉ cần Trần Phàm lợi dụng thế lực ở sau lưng bốn người, đối phó với gia tộc Michelle.

Hậu quả sẽ là không thể tưởng tượng nổi!

Trong đầu hiện lên suy nghĩ này nhịp hô hấp của Mendelsohn. Michelle bắt đầu trở nên trầm trọng. Toàn thân không sao điều khiển nổi, bắt đầu run rẩy lên, từng giọt mồ hôi lớn như hạt đầu không ngừng theo trên quầng trán già nua của hắn túa ra. Cảm giác dường như tùy thời đều sẽ rập khuôn theo Grimm và Holl trực tiếp ngã gục xuống bình thường.

So sánh cùng người trong gia tộc Michelle mà nói, đám khách nhân xung quanh, tuy rằng không cảm thấy sợ hãi, nhưng trong lòng thật sự cũng đã bị Trần Phàm hù dọa!

Bọn họ nằm mơ đều không nghĩ ra, người thanh niên phương Đông lúc trước bị họ cô lập. Chỉ thoáng chốc đã nhanh chóng biến hóa, trở thành một hình tượng mà bọn họ phải ngẩng đầu nhìn lên!

Đúng vậy, người có thể làm cho Silva, Kaiser, Monica và Guti cùng khom lung thần phục. Hiển nhiên là quá đủ để làm cho bọn hắn phải ngẩng đầu nhìn lên...

Không riêng gì đám quan khách, mà ngay cả chủ nhân của tòa thành này. Lão Edward cũng đang phải ngẩng đầu nhìn lên.

Đúng vậy!

 

Trước khi chưa có được câu trả lời của Trần Phàm, lão luôn duy trì bộ dáng, tôn kính hành lễ.

Không quan tâm đến sự ủy khuất của lão Edward, Trần Phàm bước lên nâng đỡ Guti, trên mặt vẫn lộ ra nụ cười thản nhiên như cũ:

- Guti, người bạn của tôi, nghe nói anh đã bước vào hàng ngũ trung tâm, nắm giữ quyền lực trong gia tộc. Xin chúc mừng anh!

Khi nói xong, Trần Phàm đem ly rượu vang đưa tới trước người Guti.

- Hô

Guti khẽ hít sâu một hơi, thoáng bình ổn nội tâm đang kích động của mình. Chân thành cảm kích nhìn Trần Phàm, chậm rãi đón nhận ly rượu trong tay Trần Phàm.

- Trần thân mến, ân tình của anh tôi vẫn luôn luôn ghi nhớ, chưa bao giờ quên.

Sau khi bình ổn cảm xúc xong, Guti nhẹ nhàng nói một câu.

Vừa nghe thấy Guti xưng hô với mình như vậy, trong đôi con ngươi của Trần Phàm thoáng hiện lên ánh mắt tán thưởng. Hắn cũng không muốn nhiều lời vô nghĩa, mà nâng ly lên ra hiệu.

- Tách!

Lại thêm một thanh âm cụng ly nữa vang lên.

Lần này, so với mấy lần trước tựa hồ còn muốn vang dội hơn.

Rượu xong, hai người nhìn nhau cười. Guti thoáng quay đầu sang nhìn Kaiser, Monice và Silva mỉm cười ra hiệu, sau đó đứng ở phía sau lưng Trần Phàm.

Gã bồi bàn đứng gần liền nhanh chân bước đến rót rượu cho Trần Phàm. Kết quả bởi vì khẩn trương quá mức, cánh tay run rẩy cho nên rượu vang đã trực tiếp sánh vào tay Trần Phàm.

- A... xin lỗi... tiên sinh.

Gã bồi bàn diễn cảm nháy mắt trắng bệch như tờ, vội vàng xin lỗi.

- Không sao.

Trần Phàm mỉm cười lắc đầu, ý bảo gã bồi bàn không cần khẩn trương. Nhưng sau đó xoay người nhìn thoáng qua lão Edward, rút chiếc khăn trước ngực áo của mình ra, nhẹ nhàng lau tay.

Dư quang trông thấy hành động này của Trần Phàm, toàn thân lão Edward khẽ run rẩy, cũng không dám ngẩng đầu lên.

- Edward tiên sinh, ông hãy ngẩng đầu lên.

Lau tay xong, Trần Phàm thản nhiên nói.

Vừa nghe thấy những lời này, cả người lão Edward chấn động, hít sâu vào một hơi, chậm rãi ngẩng đầu lên. Dưới ánh đèn, biểu tình của lão tràn đầy thần sắc lo lắng bất an.

- Trần tiên sinh...

Lão Edward dùng thanh âm run rẩy nói.

- Ông cũng biết, tôi có mấy chuyện vẫn còn chưa làm xong mà.

Trần Phàm khẽ mở miệng chen ngang lời nói của lão Edward. Thanh âm tuy không lớn, nhưng lại vừa đủ làm cho mỗi khách nhân ở trong quảng trường đều nghe thấy rõ ràng.

Bị Trần Phàm cắt ngang lời nói, nhưng diễn cảm trên mặt lão Edward không hề tỏ ra bất mãn chút nào. Edward hiểu, người thanh niên phương Đông này đang muốn làm gì!

Có lẽ vì xác minh suy nghĩ trong đầu của lão Edward, mà Trần Phàm không nói thêm gì nữa. Khẽ xoay người đi về phía Mendelsohn. Michelle đang khiếp sợ đứng giữa đám đông.

Chứng kiến Trần Phàm di chuyển bước chân, thánh nữ Monica, Guti, Kaiser, Silva bốn người không hề chần chừ, mà trực tiếp bám sát ngay phía sau lưng Trần Phàm.

Dường như... bọn họ đang dùng muốn dùng hành động này để biểu thị:

- Tối hôm nay, bốn người bọn họ là vì Trần Phàm mà đến!

Lão Edward cũng không do dự, chủ động bám theo ở phía cuối cùng trong đoàn người.

Một giây, hai gây, ba giây...

Rốt cuộc ở dưới ánh nhìn chăm chú của đám đông khách nhân trên quảng trường. Trần Phàm dẫn theo năm người đi tới trước mặt Mendelsohn.

Nhìn thấy Trần Phàm đứng trước người mình, Mendelsohn chỉ cảm thấy, giống như có một ngọn núi lớn đang đè xuống ngực mình, làm cho diễn cảm trên khuôn mặt hắn tái nhợt, nhịp hô hấp cũng trở nên trầm trọng hơn rất nhiều!

- Tiên sinh Mendelsohn Michelle thân ái.

Nhìn Mendelsohn. Trần Phàm nhẹ nhàng lên tiếng, ngữ khí mười phần thoải mái.

Thân ái sao?

Nghe thấy hai chữ này, Mendelsohn cảm thấy phi thường chói tai!

- Tôi biết, Grimm cháu ông, tối hôm nay đã đặc biệt yêu cầu ngài Edward mời tôi đến đây, chỉ là vì muốn làm tôi bẽ mặt!

Trần Phàm ngữ khí không nóng không lạnh, nhưng rơi vào trong tai Mendelsohn, lại như tiếng sấm nổ giữa trời quang bình thường, làm cho toàn thân hắn không ngừng run rẩy!

- Đúng... thực xin lỗi.

Mendelsonhn khom lưng cúi đầu áy náy nói.

- Nếu lời xin lỗi mà hữu dụng, thì còn sinh ra pháp luật làm gì?

 

Ngữ khí của Trần Phàm không hề mang theo chút nhân từ nào:

- Đã làm chuyện sai trái, thì nên phải trả giá. Đạo lý này ông so với tôi còn rõ ràng hơn nhiều.

Nghe được những lời này, nội tâm của Mendelsohn đã trực tiếp nhảy lên tới cổ họng!

- Mendelsohn tiên sinh, tôi hy vọng ông có thể cho tôi cùng mọi người nghe một câu trả lời thỏa đáng dứt khoát!

Trần Phàm bình thản nhàn nhạt nói:

- Ông là người thông minh, ông tự nhiên sẽ biết mình phải nên làm như thế nào.

Lúc này, Mendelsohn không trả lời, mà là yên lặng trầm ngâm. - internet

- Nếu ông không hy vọng ngày sau gia tộc Michelle sẽ trở thành địch nhân của tòa thánh... thì tốt nhất hãy dựa theo những gì Trần nói mà làm!

Lúc này, trên người của Thánh nữ Monica lại bùng phát ra khí thế khủng bố, thân là Thánh nữ giáo đình Vantica, uy nghiêm của nàng mười phần triển lộ là không thể nghi ngờ.

- Mendelsohn... !

Guti cảm thấy mình cũng nên nói cái gì đó.

- Ta... ta... hiểu rồi!

Lúc này đây, không chờ Guti nói dứt lời, Mendelsohn đã đưa ra câu trả lời thuyết phục.

Theo sau, hắn run rẩy ngẩng đầu lên. Dưới ánh đèn, tia kiêu ngạo và uy nghiêm của gia tộc Michelle trên khuôn mặt hắn đã biến mất không còn trông thấy tăm hơi bóng dáng. Cướp lấy chính là biểu tình chán chường cực điểm. Hắn hai mắt vô thần, chậm rãi lê bước đi về phía Grimm đang ngồi xụi lơ dưới mặt đất.

Rất nhanh, hắn đã bước tới trước người Grimm, hé miệng nói:

- Quỳ xuống!

Không chút phản ứng, lúc này Grimm đang thẫn thờ, giống như một kẻ bị đánh mắt linh hồn bình thường.

- Quỳ xuống cho ta.

Mendelsohn hai mắt đỏ hồng, quát lớn.

Grimm đờ đẫn ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn Mendelsohn:

- Ông...

- Bớt sàm ngôn đi, ta nói quỳ xuống, thì mày hãy quỳ xuống!

Thần tình trên mặt Mendelsohn đã hoàn toàn trở nên vặn vẹo.

Grimm hai mắt đỏ hồng, cắn chặt răng, không chấp nhận hiện thực phũ phàng này!

- Nâng nó dậy. Bắt nó phải quỳ xuống!

Mất thấy Grimm không quỳ, Mendelsohn trừng mắt nhìn mấy gã công tử ca đứng phía sau lưng Grimm quát lớn.

Tựa hồ đã nhận ra lửa giận nồng đậm đang tản mát ra trên người Mendelsohn. Cho nên mấy gã công tử ca, tuy rằng đang hoảng sợ tới cực điểm, nhưng vẫn không dám trái nghịch, mà chậm rãi bước đến bên người Grimm, nắm bả vai Grimm nhấc lên. ép hắn quỳ xuống dưới mặt đất.

Thấy một màn này, Mendelsohn vô lực nhắm mắt, sau đó hung hăng phun ra một ngụm tức khí. Bước đến trước người Grimm, sau đó quay người nhìn về phía Trần Phàm, lại khom sống lưng kiêu ngạo xuống!

- Trần tiên sinh tôn kính, Grimm Michelle cháu của ta thân phận hèn mọn, không thể phối xứng cùng người có thân phận cao quý như Dai Fu tiểu thư.

Dưới ánh đèn, lúc trước kiêu ngạo không ai sánh nổi, giờ đây Mendelsohn đang run rẩy nói:

- Thỉnh quý ngài, hãy tha thứ cho sự vô tri của gia tộc Michelle.

Nhất thời, trong quảng trường không ngừng vang lên lời nói ủy khuất của Mendelsohn!

Theo sau, ở dưới biểu tình chết lặng của đông đảo quan khách, Mendelsohn. Michelle dẫn theo những thành viên trong gia tộc Michelle, hướng Trần Phàm cúi đầu xin lỗi!

Làm xong tất cả những chuyện này, bọn hắn không chờ Trần Phàm mở miệng đáp lời. cả đoàn người gia tộc Michelle liền cúp đuôi dắt tay nhau chạy về...

Nhìn theo bóng lưng ủy khuất của đoàn người gia tộc Michelle, trong con ngươi Trần Phàm không hề dâng lên chút nhân từ nào. Bởi vì hắn biết, nếu tối nay không có mấy người đang đứng phía sau mình đến trợ uy, vậy thì kẻ quẫy đuôi bỏ chạy khỏi nơi này không phải ai khác sẽ chính là bản thân hắn. Hơn nữa còn phá hủy đi cả một đời hạnh phúc của Dai Fu!

Sau khi đoàn người gia tộc Michelle rời đi khuất bóng, ánh mắt của đông đào khách nhân, lại quẳng ném về phía Trần Phàm, ở dưới ánh nhìn chăm chú của quan khách, người thanh niên tối hôm nay đã làm cho cả bán đảo England phải run rẩy, đang chậm rãi bước về phía Dai Fu.

Theo sau, hắn bước tới trước mặt Dai Fu, vươn tay ra, nhẹ nhàng lau nước mắt trên khuôn mặt của nàng.

Dai Fu không hề nhúc nhích, chỉ yên lặng ngắm nhìn người đàn ông đã khiến nàng rơi lệ này.

- Anh sẽ không để mất em!

Trần Phàm nhẹ nhàng vuốt mũi Dai Fu một cái, ôn nhu nói.

Dai Fu toàn thân giống như có luồng điện chạy qua, cả người chấn động. Theo sau nhào vào trong ngực Trần Phàm.

Dưới ánh đèn...

Nàng... lệ rơi đầy mặt!

*****

Không một lời nói, Dai Fu chỉ gắt gao ôm chặt vòng eo rắn chắc của Trần Phàm, đem gương mặt hại nước hại dân dán sát vào ngực Trần Phàm, nghe nhịp tim đập mạnh mẽ cường hãn của hắn, cảm thụ hương vị mà nàng vô cùng quen thuộc cùng thật sâu mê luyến.

Xa xa, thánh nữ Monica cũng không đi theo tới.

Khi thấy Dai Fu lao vào ngực Trần Phàm, trên khuôn mặt thần thánh của nàng lộ ra cảm xúc dao động, một loại cảm xúc mang tên hâm mộ ghen tỵ dần dần xuất hiện trên mặt của nàng.

Trùng quan nhất nộ vi hồng nhan. (giận dữ xông quan ải vì hồng nhan).

Bởi vì Trần Phàm mà nàng đã chuyên tâm nghiên cứu văn hóa Trung Quốc, trong đầu đột nhiên hiện ra những lời này.

Giờ khắc này, nàng đột nhiên cảm giác được, nếu giờ này khắc này, người đầu nhập trong lòng Trần Phàm là nàng, như vậy mặc dù phải buông tha thân phận thánh nữ hiện tại, nàng cũng sẽ không hối hận...

Cùng lúc đó, những khách nhân có thân phận cao quý có mặt tại quảng trường hiện tại, nhìn thấy một màn như vậy, diễn cảm đều cực kỳ phức tạp.

Vì một cô gái. Trần Phàm vận dụng mạng lưới quan hệ đủ làm kinh động bất kỳ thế lực nào như thế, đáng giá sao?

Không đáng.

Đây là cách nhìn của bọn hắn.

Nhưng nếu Trần Phàm làm như vậy, ở trong lòng hắn tự nhiên là đáng giá, cũng có được dụng ý riêng của hắn.

Sau một lát, Dai Fu thoát khỏi ngực Trần Phàm, mà lão Edward luôn luôn chờ đợi cơ hội lập tức tiến lên.

- Lão Edward, ông không cần giải thích điều gì.

Nhìn thấy lão Edward đi tới, cố gắng nói gì đó, Trần Phàm mở miệng trước:

- Tuy rằng tôi có thể lý giải được lập trường của ông, nhưng cũng không có nghĩa là tôi không trách ông. Tôi tha thứ cho ông không phải bởi vì ông là tộc trưởng gia tộc Kerner Er, chẳng qua bởi vì ông là ông nội của Dai Fu, không hơn!

- Cảm ơn ngài tha thứ.

Trong lòng Edward không biết là mùi vị gì - nếu như hắn biết sau lưng Trần Phàm có mạng lưới quan hệ khủng bố như thế, thế nào còn để ý tới chút ích lợi của gia tộc Michelle vào trong mắt?

Hối hận.

Đây là cảm xúc duy nhất trong lòng lão Edward.

Nhưng trên thế giới này không có thuốc hối hận, chuyện cho tới bây giờ, lão Edward cần phải làm chính là hết sức lấy lòng người thanh niên đông phương đã phóng ra tia sáng kỳ dị trong đêm nay, để cho hắn có thể cho gia tộc Kerner Er một ít trợ giúp.

Ân, chỉ cần một chút trợ giúp là đủ rồi...

- Lão Edward, tôi nghe nói, ông lựa chọn bốn người cùng Dai Fu cạnh tranh người thừa kế gia tộc Kerner Er, đúng không?

Trần Phàm tựa hồ có thể đoán được tâm tư lão Edward, mỉm cười hỏi.

Lộp bộp!

Trong lòng lão Edward một trận kinh hoàng, sau đó do dự một chút, cắn chặt răng nói:

- Qua đêm nay, Dai Fu sẽ trở thành người thừa kế duy nhất của gia tộc Kerner Er!

- Lão Edward, ông thực thông minh.

 Trần Phàm nở nụ cười:

- Đồng dạng cũng rất bợ đỡ.

Lão Edward cười khổ.

- Tốt lắm, tôi cảm thấy được ông nên đứng ra nói chút gì đó.

Trần Phàm nhắc nhở nói.

Nghe lời nhắc nhở của Trần Phàm, lão Edward mới kịp phản ứng, nghi thức đính hôn đêm nay bị Trần Phàm làm ầm ĩ như vậy, đã hoàn toàn thay đổi hương vị, giờ này khắc này trên quảng trường, những khách nhân hoàn toàn trầm mặc, chỉ đưa ánh mắt nhìn về hướng Trần Phàm, chú ý phát triển kế tiếp. -

- Khái...

Nhẹ nhàng ho khan một tiếng, lão Edward chờ khi toàn bộ khách nhân đưa ánh mắt nhìn về phía hắn, kiệt lực biểu lộ một nụ cười, nói:

- Thật cảm tạ các vị đêm nay đã quang lâm tòa thành Kerner Er.

Vừa nói xong, lão Edward nâng ly ra dấu.

- Hô...

Lão Edward vừa lên tiếng, không khí đọng lại trong quảng trường giống như lập tức thả lỏng xuống, tất cả mọi người âm thầm thở ra, mỉm cười giơ cao ly rượu.

Nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu, lão Edward lại nói thêm:

- Nương theo cơ hội đêm nay, tôi lấy thân phận tộc trưởng gia tộc Kerner Er tuyên bố, Dai Fu Kerner Er, trở thành người thừa kế thứ sáu của gia tộc Kerner Er! Đồng thời, vị khách nhân họ Trần đến từ phương đông, sẽ vĩnh viễn trở thành người bạn tốt nhất của gia tộc Kerner Er!

- Ba... ba...

Nghe được lời lão Edward nói, toàn bộ khách nhân có mặt tại hiện trường cũng không cảm thấy kỳ quái, mà phối hợp vỗ tay.

Bởi vì, bọn hắn xuất thân cao quý so sánh với người ở tầng dưới chót càng thêm hiểu được đạo lý nên đối diện với thực tế.

Bọn hắn hoàn toàn đồng ý cùng lý giải cách làm của lão Edward.

Nhưng trong lúc vỗ tay, trong con ngươi của Silva, Kaiser, Guti đồng thời đều hiện lên một tia hào quang tán thưởng không dễ dàng phát giác...

Sau đó, trong lòng ba người như có thông hiểu liếc nhau một cái, cùng nở nụ cười.

Hết thảy, đều không cần nói lời nào.

Cùng lúc đó, những công tử ca của gia tộc Kerner Er hoàn toàn bị những gì đêm nay Trần Phàm đã làm khiến cho kinh ngạc tới ngây người, nghe được lời lão Edward, diễn cảm trở nên cực kỳ phức tạp!

Trong đó, bốn người cạnh tranh với Dai Fu có cả Roddy, gương mặt đã trở nên trắng bệch.

Bọn hắn đều rõ ràng, lời tuyên bố của lão Edward đã trực tiếp tiêu diệt hi vọng kế thừa gia tộc Kerner Er của bọn hắn.

Trong con ngươi bọn hắn lóe ra dáng vẻ không cam lòng nồng đậm!

Tuy không cam lòng nhưng bọn hắn cũng không dám lưu lộ ra chút hận ý.

Bởi vì bọn hắn sợ.

Sợ bị rập khuôn theo gia tộc Michelle!

- Em nên đi rửa mặt một chút, trang điểm lại, sau đó cùng anh đi chào hỏi khách nhân, liên lạc một chút cảm tình.

Trần Phàm cười nói.

Dai Fu như có suy nghĩ, gật gật đầu.

Mười phút sau, Dai Fu trang điểm xong lại quay trở lại quảng trường.

Trên quảng trường, không khí tụ họp tựa hồ đã khôi phục lại, những khách nhân nâng ly trò chuyện, trong đó bên cạnh Kaiser, Guti, thánh nữ Monica vây quanh nhiều người nhất, người bên cạnh Silva cũng không ít.

Mang theo một người phục vụ, Trần Phàm cùng Dai Fu tay cầm ly rượu, bắt đầu buổi giao tế đêm nay.

Nhìn thấy hành động của hai người, những khách nhân vây quanh Kaiser, Guti, thánh nữ Monica đều lập tức tránh ra.

Đầu tiên Trần Phàm mang theo Dai Fu đi tới bên cạnh Guti, người có thân phận cao quý nhất đêm nay, có phân lượng nặng nhất.

- Guti, cảm ơn.

Trong sự chú ý của các khách nhân, Trần Phàm mỉm cười giơ lên ly rượu.

Guti liếc mắt nhìn Trần Phàm thật sâu, cười nói:

- Hẳn nên làm thế.

- Anh cũng nghe được, Dai Fu là người phụ nữ của tôi, cho nên sau này giúp chiếu cố nhiều hơn.

Trần Phàm cười trêu.

Guti cũng cười:

- Đó là tự nhiên.

- Cạn ly.

Trần Phàm không nói thêm lời vô ích.

- Phanh.

Tiếng ly va chạm thanh thúy, ba người đều nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu.

Trần Phàm ra dấu một chút, mang theo Dai Fu đi về hướng Kaiser.

- Trần thân ái, những lời này không cần nói, uống rượu, uống rượu.

Kaiser không đợi Trần Phàm mở miệng, liền nói trước.

Trong lòng Trần Phàm hiểu rõ ràng, không nói thêm, ánh mắt thoáng đụng chạm ánh mắt Kaiser, nâng ly.

Chạm ly xong với Kaiser, Trần Phàm lại dẫn Dai Fu đi về hướng thánh nữ Monica.

 

Lúc này nhìn thấy hai người đi tới, vẻ hâm mộ cùng ghen tỵ không còn tồn tại trên mặt nàng, nàng lại biến thành thánh nữ thần thánh cao cao tại thượng không thể với tới.

- Monica, cảm ơn.

Trần Phàm giống như người bạn cũ chào hỏi Monica, giọng nói thực tùy ý.

- Trần, anh quá khách khí.

Monica nhíu nhíu mày, nhưng vẫn thật chú ý trường hợp:

- Cảm ơn thì không cần, có cơ hội nhất định phải đến Vatican tìm tôi.

Dù Monica đã thật chú ý trường hợp, nhưng thật xảo diệu, ám chỉ lại khó hiểu, nhưng lại làm cho những kỵ sĩ tòa thánh phía sau cùng với những người đang vây quanh nàng đều hít sâu một hơi.

- Nhất định.

Trần Phàm cười khổ:

- Thỉnh giúp tôi chuyển lời hỏi thăm tới giáo hoàng bệ hạ.

Monica cười không đáp.

Trong lòng Dai Fu như gương sáng, không có một câu oán hận.

Ba người chạm ly, không khí hơi có vẻ quỷ dị.

Theo sau, dưới sự dẫn dắt của Trần Phàm, Dai Fu vừa được lão Edward thừa nhận là người thừa kế đời thứ sáu của gia tộc Kerner Er, xuyên qua trên quảng trường, cùng một đám khách nhân chạm ly trò chuyện.

Cả quá trình, mỗi một vị khách nhân đều biểu hiện ra đủ tôn kính cùng nhiệt tình với Trần Phàm và Dai Fu.

So sánh với thái độ ban đầu khi Trần Phàm tiến vào quảng trường, thì đúng là nghiêng trời lệch đất.

Hiển nhiên tất cả mọi người đã thừa nhận thân phận cao quý của Trần Phàm, ít nhất giờ khắc này chính là như thế.

Đồng dạng, bọn hắn cũng đã thừa nhận thân phận người thừa kế của Dai Fu!

Ngay trong lúc Trần Phàm mang theo Dai Fu lấy thân phận người thừa kế gia tộc Kerner Er tiếp xúc với các khách nhân, bốn đối thủ cạnh tranh của Dai Fu tính cả Roddy bên trong, đã sớm rời đi quảng trường.

Đối với bọn hắn mà nói, quảng trường đủ bày ra nội tình gia tộc Kerner Er, đêm nay giống như chốn địa ngục, làm cho bọn hắn cảm thấy sợ hãi!

Bọn hắn không cách nào tiếp tục ở lại đây thêm một phút đồng hồ.

Bởi vì đối với bọn hắn mà nói, ở lại thêm một phút đồng hồ chính là sự giày vò.

- Ba!

Trong một gian phòng nằm trong tòa thành, Roddy thần tình dữ tợn, hổn hển đem một bình hoa giá trị trên trâm ngàn đô la trực tiếp đập vỡ nát bấy!

- Đông!

Sau khi đập vỡ bình hoa, Roddy nắm chặt tay, hung hăng đập vào mặt bàn gỗ lim, phát ra một thanh âm trầm đục.

- Vì sao? Vì sao lại biến thành như vậy?

Theo sau, Roddy vô lực ngồi trên mặt đất, hai mắt vô thần nhìn lên trần nhà.

- Ông!

Đột nhiên di động vang lên, có vẻ vô cùng rõ ràng trong căn phòng yên tĩnh.

Roddy đờ đẫn nhìn thoáng qua điện thoại bên cạnh, khi thấy số điện thoại là dãy số quen thuộc gọi từ Trung Quốc, trong con ngươi hắn rốt cục có thểm một tia thần thái.

Nghĩ nghĩ, cuối cùng hắn nhận nghe điện thoại.

- Roddy, tôi nghe nói Trần Phàm đến tham gia nghi thức đính hôn của Grimm Michelle cùng Dai Fu sao?

Điện thoại vừa chuyển được, bên trong điện thoại truyền ra thanh âm quen thuộc của Yến Thanh Đế.

Bên tai vang lên lời nói của Yến Thanh Đế, Roddy mờ mịt nói:

- Phải.

- Roddy, giọng nói của anh nghe không ổn, đã xảy ra chuyện gì?

Yến Thanh Đế đã nhận ra vẻ dị thường của Roddy.

- Yến, tôi xin thề với Thượng Đế, đối thủ của anh là một ác ma!

Roddy bỗng nhiên phẫn nộ, không cam lòng gào lên.

- Làm sao vậy?

Yến Thanh Đế nhíu mày.

- Anh đoán thử xem, vì phá hư nghi thức đính hôn đêm nay, hắn đã tìm được ai?

Roddy cảm thấy thân thể của mình điên cuồng run rẩy:

- Ông trùm Mafia nước Mỹ Silva, bộ trưởng ngoại giao EU Kaiser, thánh nữ tòa thánh Monica. Guti Rhodes Wales...

- Ngay cả tộc trưởng gia tộc Michelle, toàn bộ thành viên gia tộc Michelle giống như chó nhà tang cút ra khỏi tòa thành Kerner Er, mà Dai Fu đã trở thành người thừa kế của gia tộc Kerner Er!

Nói xong lời cuối cùng, Roddy điên cuồng gào lên:

- Yến, anh nói cho tôi biết, tên hỗn đản kia, hắn vì cái gì có được mạng lưới quan hệ khủng bố đến như thế? Con mẹ nó rốt cục là vì sao?

Vì sao?

- Ba!

Không một tiếng trả lời, di động rơi xuống khỏi tay Yến Thanh Đế, rớt trên mặt đất.

Dưới ánh đèn. Yến gia đại thiếu đã hoàn toàn thất thố.

Đời này, hắn chỉ thất thố qua hai lần.

Lần đầu tiên, ở khách sạn Yên Kinh.

Đây là lần thứ hai!


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-604)