Truyện ngôn tình hay

Truyện:Cực Phẩm Thiên Vương - Chương 371

Cực Phẩm Thiên Vương
Trọn bộ 604 chương
Chương 371: Sôi trào đi, thế giới ngầm! (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-604)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhận thấy được mười hai tên U Linh Thánh Vệ bộc phát ra chiến ý mãnh liệt cùng vẻ tức giận toát ra trên mặt. Olivia rất rõ ràng, lời nói của Trần Phàm hoàn toàn chọc giận địa vị cao cả của bọn hắn trong Hắc Ám U Linh!

Mà trên thực tế quả thật như thế.

Thân là Hắc Ám U Linh Thánh Vệ, mười hai người được đánh giá là một trong những tổ hợp kinh khủng nhất của thế lực thế giới ngầm.

Thực lực cách đấu của Olivia được công nhận là số một trong Hắc Ám U Linh, nàng có thể thoải mái chiến thắng bất cứ người nào trong mười hai thánh vệ, nhưng nếu như hai người liên thủ, Olivia nhiều nhất chỉ có thể giữ cho mình không bại, nhưng nếu là ba người. Olivia nhất định phải bại!

Nếu mười hai người cùng lên, chỉ sợ Olivia cũng không chống đỡ nổi mười hiệp!

Theo mười hai tên U Linh Thánh Vệ xem ra, dù Đồ Tể có đáng sợ, nhưng bọn hắn vẫn không tin mười hai người lại thêm Olivia còn không thể chiến thắng được Đồ Tể!

Chính xác ra bọn hắn không cho rằng trên thế giới này còn có người nào dưới tình huống bọn hắn liên thủ mà có thể đánh bại bọn hắn!

- Đồ Tể, anh xác định làm như vậy?

Cặp mắt màu tím của Olivia vẫn nhìn chằm chằm Trần Phàm không nhúc nhích, ánh mắt hơi có vẻ kinh ngạc, hiển nhiên dù chính cô ta cũng không tin Trần Phàm có thể mạnh mẽ đến loại tình trạng này.

Hơn một năm trước, nàng từng giao thủ với Trần Phàm, đối với thực lực của Trần Phàm nhiều ít có chút hiểu biết, theo nàng xem. Trần Phàm chỉ mạnh hơn nàng một chút, hai người như nàng thêm vào một chỗ, đủ để toàn thắng Trần Phàm!

Hiện giờ mười hai tên U Linh Thánh Vệ cộng thêm cả nàng, thực lực tương đương với bảy người như nàng, Trần Phàm không có bất kỳ cơ hội thắng nào!

Không riêng gì Olivia không tin Trần Phàm có thể thắng, dù là Monica, Kuka cùng với thành viên giáo đình cũng không tin!

Duy có một người ngoại lệ.

Kroff.

Trên mặt của hắn tìm không thấy một chút vẻ kinh ngạc cùng lo lắng.

Ngược lại trên mặt của hắn lộ ra dáng tươi cười hài hước, nụ cười kia giống như đang nói: Người đàn bà ngu xuẩn, chỉ bằng cô cùng mười hai phế vật cũng muốn chiến thắng Đồ Tể? Con mẹ nó đúng là ngực lớn nhưng không có đầu óc!

- Xác định.

Trần Phàm thực rõ ràng gật gật đầu.

- Được.

Olivia híp mắt đáp ứng, sau đó lời nói xoay chuyền:

- Bất quá vừa rồi Monica đã khiêu khích tôi, cho nên sự quyết đấu giữa tôi và nàng không thể hủy bỏ. Như vậy đi, hủy bỏ việc tỷ thí giữa mười hai U Linh Thánh Vệ cùng đám phế vật giáo đình.

Trong màn đêm, sau khi Olivia nói ra những lời này, gương mặt mọi người kể cả Trần Phàm đều hơi đổi.

Mười hai hỏa thương thủ của giáo đình chỉ cảm thấy bị Olivia hung hăng nhục nhã một phen, cũng không dám phản bác, bởi vì bọn hắn rõ ràng, lấy thực lực của bọn hắn chống lại mười hai U Linh Thánh Vệ chỉ có một con đường chết.

 

- Olivia, cô thật ngông cuồng! Cô sẽ vì sự cuồng vọng của cô trả giá thật nhiều!

Monica tức giận siết chặt nắm tay, hung hăng trừng mắt nhìn Olivia, lại nhìn Trần Phàm nói:

- Trần, đừng ngăn cản tôi.

Bên tai vang lên lời của Monica, trong mắt nhìn thấy vẻ kiên quyết toát ra từ trong cặp mắt xinh đẹp của Monica. Trần Phàm biết, quyết đấu giữa Monica cùng Olivia không cách nào tránh khỏi.

Đồng dạng trong lòng hắn lại mơ hồ có chút kỳ quái, kỳ quái quyết định của Olivia.

Theo hắn xem ra, lấy tính nết kiêu ngạo của Olivia, sau khi bị Monica khiêu khích, quyết tâm muốn giáo huấn Monica, điều này thật bình thường, nhưng Olivia lại không hủy bỏ việc quyết đấu đua xe của hắn và Dracula mà chỉ hủy bỏ việc quyết đấu giữa mười hai U Linh Thánh Vệ cùng mười hai hỏa thương thủ của giáo đình, điều này thật làm cho hắn phải suy nghĩ sâu xa.

Dù sao, mười hai U Linh Thánh Vệ có thể dễ dàng thắng được mười hai hỏa thương thủ!

Điều này không có bất cứ sự nghi ngờ nào!

Mà Olivia lại từ bỏ một lần chiến thắng ổn thỏa nhất...

Xem ra Olivia là vì muốn bảo tồn thực lực của mười hai tên U Linh Thánh Vệ, đồng thời nếu hắn muốn chiến thắng tên Dracula kia chỉ sợ sẽ không dễ dàng.

Trong nháy mắt Trần Phàm liền đoán được ẩn ý bên trong.

Hiểu được điểm này, Trần Phàm cùng Monica nhìn nhau vài giây đồng hồ, cuối cùng cũng không lựa chọn cự tuyệt lời thỉnh chiến của Monica, mà chỉ gật đầu nói:

- Hết sức là được.

- Ân.

Monica thoáng do dự, gật gật đầu.

Nàng hiểu được Trần Phàm đang âm thầm nhắc nhở nàng, đừng cùng Olivia liều mạng, cho dù nàng thật sự có thể thắng được, cũng phải trả giá thật thảm thống!

- Xem ra Đồ Tể anh đã đáp ứng rồi?

Olivia nhận thấy được vẻ quan tâm trong giọng nói của Trần Phàm đối với Monica, thanh âm càng lạnh thêm vài phần.

- Phải.

Trần Phàm lại đưa mắt nhìn qua Olivia.

- Một khi đã như vậy, thì đưa ra điều kiện của anh đi.

Olivia lộ ra nụ cười lạnh như băng, cảm giác như đã thực hiện được âm mưu nào đó.

- Phía trước khi cô còn chưa đến, Dracula đã thả ra lời nói, nếu tôi không cùng hắn đua xe, hắn sẽ giết sạch hết chúng ta, hơn nữa còn dùng da của chúng ta đi làm đệm da cho xe của hắn.

Trần Phàm nhớ tới lời nói cuồng vọng của Dracula, thản nhiên nói:

- Điều kiện thức nhất, nếu tôi thắng sẽ ninh rụng đầu của Dracula!

Vừa nói xong, trong con ngươi Trần Phàm hiện lên một tia sát khí nồng đậm, cảm giác như đã tuyên bố tội chết cho Dracula.

- Thoạt nhìn còn có điều kiện, anh tiếp tục.

Trong đôi mắt màu tím của Olivia không hề có chút cảm xúc dao động, tựa hồ nàng tuyệt không hề để ý tới sự sống chết của Dracula.

Nhận thấy được điểm này, Trần Phàm thật không cảm thấy bất ngờ.

Hắn biết rõ, địa vị của Olivia ở trong Hắc Ám U Linh thậm chí còn cao hơn địa vị của Monica trong giáo đình, điều này liền có thể thấy được qua việc Olivia có thể mang theo mười hai tên U Linh Thánh Vệ bên người.

Mặc dù Dracula là một trong những thành viên trung tâm của Hắc Ám U Linh, cha của hắn lại là thành viên của Hắc Ám nghị viện, nhưng thân phận giữa hắn và Olivia chênh lệch quá lớn, nói thực tế một chút, cho dù Olivia tự tay giết chết Dracula. Hắc Ám U Linh cũng sẽ không trừng phạt nàng, đồng dạng cha của Dracula cũng không dám có bất kỳ ý niệm trả thù nào trong đầu!

- Điểm thứ hai, không thể tiết lộ chuyện của Monica ra bên ngoài.

Ngay sau đó Trần Phàm liền nói ra điều kiện thứ hai.

- Hắc! Làm đã làm, còn muốn cố che giấu?

Olivia vừa nghe lập tức nổi giận:

- Đây cũng không phải phong cách của Đồ Tể, nói vậy anh không phải lo lắng trở thành kẻ thù chung của toàn bộ giáo đồ Thiên Chúa giáo toàn cầu mà là sợ hãi phế vật Monica mất hết danh dự chứ gì?

- Olivia, lời vô nghĩa của cô quá nhiều.

Trần Phàm lạnh lùng nói:

- Xem ra cô thật sự đúng như lời người bên ngoài đã nói, đã đến tuổi thọ của lão vu bà!

- Đồ Tể, anh...

Olivia giận tím mặt, sau đó sát ý trên người càng thêm khủng bố:

- Được, được, được! Tôi đáp ứng anh!

Vừa nói xong, Olivia đưa mắt dời khỏi người Trần Phàm, ném về hướng Monica, khóe miệng hiện lên độ cong như khinh thường:

- Monica, thứ phế vật như cô thoạt nhìn đã muốn khẩn cấp bị tôi nhục nhã, một khi đã như vậy thì trận đầu tính từ cô xuất tràng! Tôi sẽ cho cô biết, cô vĩnh viễn chỉ là phế vật tránh sau lưng đàn ông! Mười chiêu, trong vòng mười chiêu tôi sẽ cho cô quỳ trước mặt tôi!

 

Lời nói cuồng vọng của Olivia hoàn toàn khiến cho Monica nổi giận!

- Cầm kiếm tới!

Nàng tiến lên trước một bước, mái tóc dài phiêu dật theo gió phiêu động, khí tức trên thân trở nên khủng bố tới cực điểm.

Làm như đã nhận ra vẻ tức giận của Monica, tên kỵ sĩ đầu lĩnh phụ trách bảo hộ nàng không nói một lời lập tức cầm một thanh kiếm bạc giao cho Monica.

Thấy một màn như vậy, Olivia cũng không lấy bất kỳ vũ khí nào, mười ngón tay xỏ xuyên cùng một chỗ, hai tay nàng đeo bao tay màu đen, trong bóng đêm tản ra tia sáng lạnh lẽo.

U Linh Thủ Sáo.

Đây là vũ khí duy nhất trên người Olivia.

Khi trước nàng đeo bao tay này, giết chết những địch nhân từng có gan khiêu khích quyền uy của nàng!

- Đến đây đi, phế vật, cho tôi xem thử sau một năm thuật đánh kiếm của cô có đề cao hay không.

Olivia buông xuôi hai tay, đứng tại chỗ ngạo nghễ, trong con ngươi tràn ngập vẻ khinh thường cùng trào phúng.

Không một tiếng trả lời, Monica hoàn toàn bị Olivia chọc giận giẫm mạnh lên mặt đất.

- Ba!

- Răng rắc!

Giẫm chân, tiếng vang trầm đục, trực tiếp làm vỡ vụn sàn nhà, mảnh vụn văng khắp nơi!

- Sưu!

Nương theo phản lực, Monica trong một thân áo trắng, hóa thành một bóng trắng bay thẳng đến Olivia.

- Khanh!

Trong lúc chạy băng băng, kiếm bạc ra khỏi vỏ.

- Hô... hô...

Trong màn đêm, trường kiếm màu bạc sắc bén, thẳng tới cổ Olivia!

Giờ khắc này, Monica động sát cơ!

Đối mặt một kích kinh thiên của Monica, Olivia không hề biểu hiện ra chút sợ hãi, thậm chí, nàng cũng không nóng lòng trốn tránh.

- Ba!

Tiếng vang nặng nề nhất thời truyền ra, lực lượng thật lớn trực tiếp đem trường kiếm màu bạc vỗ trệch phương hướng đâm tới.

Trong màn đêm, thân hình Monica cùng Olivia thoáng lướt qua nhau.

Theo sau, không đợi Olivia làm ra phản kích, Monica đột nhiên quay đầu lại, chém ra trường kiếm, chém thẳng về phía cổ Olivia!

Lần này, nàng bất chước sát chiêu nổi tiếng trên chiến trường thời cổ đại - Hồi Mã Thương, chiêu thức quỷ dị, tốc độ nhanh tới cực hạn, tất phải đem Olivia một kiếm giết chết!

- Hừ!

Olivia tựa hồ sớm đoán được Monica muốn làm như vậy, hừ lạnh một tiếng, thân thể đột nhiên ngồi xổm xuống!

- Bá!

Trường kiếm chém vào không khí, lướt qua đỉnh đầu Olivia, vài sợi tóc trắng bị gió kiếm chặt đứt, theo gió phiêu đãng.

Một cảm giác rát buốt từ đỉnh đầu Olivia lan tràn khắp thân thể, nhưng nàng vốn không hề để ý, nhanh chóng ngẩng đầu, chụp được thanh kiếm Monica vừa định thu hồi.

- Ba!

Nương theo một tiếng vang trầm muộn, trường kiếm màu bạc sắc bén bị Olivia chộp vào trong tay.

- Gãy cho ta!

Olivia quát lớn một tiếng, tay phải đột nhiên phát lực, dùng sức bẻ mạnh!

- Răng rắc!

Vừa bẻ mạnh, trường kiếm màu bạc sắc bén trực tiếp bị bẻ gãy thành hai đoạn.

- Trả lại cho cô!

Olivia cười lạnh một tiếng, cổ tay run lên, nửa thanh trường kiếm trong tay hóa thành một đạo bạch quang bay thẳng tới người Monica!

Thấy một màn như vậy, mười hai tên U Linh Thánh Vệ lộ ra nụ cười lạnh như băng, nụ cười kia giống như đang nói cho mọi người, Monica chết chắc rồi!

Đồng dạng cũng ý thức được điểm này, gương mặt thành viên giáo đình đều đại biến, cảm giác chỉ hận không thể lập tức tiến lên đỡ giúp một kích nguy cấp này của Monica!

Nhưng khoảng cách giữa họ và Monica quả thật quá xa, hơn nữa lúc này Olivia ra tay vừa nhanh lại độc ác, bọn hắn căn bản không có thời gian ra tay.

Ánh mắt Trần Phàm trong nháy mắt nheo lại, tựa hồ đang do dự có nên xuất thủ cứu Monica hay không.

Ngay trong lúc Trần Phàm còn đang do dự, mũi kiếm trắng bạc gào thét bay qua, lại đột nhiên xuất hiện ngay phía trước người Monica.

Monica, nguy trong sớm tối!

*****

- Khanh!

Một tiếng vang giòn, đột nhiên vang lên trong bóng đêm yên lặng, đánh vỡ sự yên tĩnh của đêm tối.

Trong màn đêm, Monica chém ra nửa thanh trường kiếm, một kiếm bổ lên phân nửa lưỡi kiếm do Olivia ném tới, lực lượng thật lớn khiến cho mũi kiếm đang cấp tốc bay tới lệch khỏi phương hướng quỹ đạo, tốc độ thoáng chậm lại, gào thét lướt qua khuôn mặt Monica.

- Bá!

Gió kiếm sắc bén nháy mắt cắt ngang khăn che khuôn mặt Monica, gương mặt xinh đẹp đủ mê hoặc chúng sinh của Monica liền bại lộ ra ngoài không khí.

- Hô...

Nhìn thấy một màn như vậy, thành viên giáo đình vốn đang ngừng thở liền âm thầm nhẹ nhàng thở ra, hai tay nắm chặt cũng chậm rãi buông ra, trong lòng bàn tay đẫm đầy mồ hôi.

Mà Kroff cùng nhóm người Kuka chưa bao giờ được nhìn thấy khuôn mặt thật của Monica, vẻ lo lắng cùng khiếp sợ cũng biến mất trên mặt, tầm mắt hoàn toàn bị vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành của Monica chiếm lĩnh.

Cùng lúc đó, một chiếc hộp quẹt bị Trần Phàm nắm trong tay từ lúc nào, chân mày hắn cũng chậm rãi giãn ra.

Cuối cùng, Trần Phàm cũng không ra tay, mà Monica thông qua năng lực phản ứng nhanh nhẹn tránh thoát một kích trí mạng.

- Monica, thứ phế vật như cô, cô thật sự làm cho tôi quá thất vọng rồi.

Olivia nhìn thấy Monica nắm nửa thanh kiếm gãy, cười lạnh nói:

- Vốn tôi nghĩ một năm qua, kỹ thuật dùng kiếm của cô khẳng định đề cao không ít, hiện tại xem ra, là tôi đánh giá cô quá cao. Phế vật cuối cùng là phế vật, phía trước tôi nói dùng mười chiêu cho cô quỳ trước mặt tôi nhận thua, hiện tại xem ra, mười chiêu nhiều lắm, năm chiêu! Tôi chỉ cần năm chiêu!

Năm chiêu, liền làm cho thánh nữ giáo đình Monica nhận thua!

Giờ khắc này, Olivia biểu hiện cực kỳ cuồng ngạo.

Nhưng giờ này khắc này, đối mặt vẻ cuồng ngạo của Olivia, trên mặt Monica cũng không có biểu tình phẫn nộ, chỉ còn lại sự ngưng trọng.

Trong một năm qua, nàng quả thật tốn không ít thời gian luyện tập đánh kiếm, nhưng càng nhiều thời gian, nàng chỉ biết hồi ức lại đoạn thời gian nàng xem là vui sướng nhất trong cuộc đời nàng.

Không thể chuyên tâm đắm chìm trong việc luyện tập thuật đánh kiếm, vì thế thuật đánh kiếm của Monica cũng không được đề cao quá nhiều.

Mà Olivia thì khác hẳn.

Hơn một năm trước, sau khi lòng cao ngạo của nàng bị Trần Phàm đánh bại, nàng liền thề phải đề cao năng lực cách đấu của mình!

Olivia là một cô gái chấp nhất, lòng chấp nhất còn khủng bố hơn cả Trương Thiên Thiên, nhất là loại người giống như nàng khi đụng phải vách tường, không tuyển chọn quay đầu lại mà lựa chọn đánh ngã vách tường!

Nàng có nghị lực bền gan vững chí, còn có một trái tim vô cùng kiên cường.

Trọng yếu hơn nữa là nàng là một cô gái phi thường ác độc.

Lòng ác độc kia, chẳng những đối với địch nhân, đối với chính bản thân cô ta cũng như vậy!

Trong hơn một năm qua, cơ hồ nàng dùng hết toàn bộ thời gian đề cao phương pháp huấn luyện tăng nhanh thực lực, có chút phương pháp cực kỳ tàn khốc, tàn khốc tới mức ngay cả mười hai tên U Linh Thánh Vệ cũng không dám đi thử.

Không có ai biết, ở vô số ban đêm sau khi chấm dứt luyện tập, nàng ngồi trong bồn tắm ngâm nước nóng, nàng luôn nhớ tới một màn Trần Phàm xé xuống mặt nạ của nàng. Mỗi khi nhớ tới một màn kia, nàng đều có chút thất thần, nhưng càng nhiều lại là nỗi tức giận!

Sau cơn tức giận, nàng liền hung hăng siết chặt nắm tay, tự nói với mình, ngày mai huấn luyện càng phải đề cao mạnh mẽ hơn!

Một lần lại một lần khiêu chiến cực hạn.

Một lần lại một lần tàn khốc huấn luyện.

Không có ai biết, hơn một năm qua, nàng phải có bao nhiêu cố gắng, chịu đựng bao nhiêu khổ sở.

Chỉ có nàng tự mình biết, nhưng nàng đem sự khổ sở kia chôn giấu thật sâu, thật sâu trong nội tâm, không hề biểu hiện trên mặt mình!

Một năm trước, nàng dùng phương thức đánh lén, phải dùng mười sáu chiêu mới đánh Monica ngất xỉu.

Hiện tại nàng dùng ba chiêu, liền làm thanh trường kiếm màu bạc trong tay Monica gãy đôi!

Thực lực của nàng đề cao tới mức có thể dùng từ khủng bố để hình dung.

Monica phát hiện được điều này cho nên vẻ mặt của nàng trở nên ngưng trọng chưa từng có từ trước tới nay.

Không riêng gì Monica phát hiện điểm này, Trần Phàm cũng đã phát hiện, hắn rất muốn mở miệng bảo Monica buông tha, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt quật cường của Monica thì Trần Phàm biết, cho dù mình mở miệng chỉ sợ cũng chẳng thấm vào đâu.

Monica sẽ không nhận thua.

ít nhất trong vòng mười chiêu nàng sẽ không!

Có lẽ là vì muốn xác minh suy đoán của Trần Phàm, Monica vứt bỏ đoạn kiếm gãy, hít sâu một hơi, nói:

- Đến đây đi, qua đây!

Gió đêm thổi bay, thổi bay mái tóc dài màu vàng rực của Monica, trong màn đêm, cặp mắt xanh thẳm toát ra vẻ kiên định thà chết không khuất phục!

Gió đêm cũng thổi bay mái tóc dài màu trắng bạc của Olivia, cũng thổi bay chiếc áo đỏ tươi của nàng.

Giờ phút này, nàng chẳng khác gì ma nữ hạ phàm.

- Monica, cô nghĩ muốn thề sống chết bảo vệ vinh diệu thuộc về thánh nữ giáo đình Vatican sao? Hay là tính toán ở trước mặt người đàn ông âu yếm của mình biểu hiện ra dũng khí của cô?

Olivia lại lần nữa nở nụ cười, cười đến thực tà ác:

- Tôi cho cô biết, thứ gọi là vinh diệu kia ở trong mắt tôi còn rẻ tiền hơn gái điếm đứng đường! về việc cô biểu hiện ra dũng khí. ân, trong mắt tôi chính là biểu hiện ngu muội!

- Sưu!

Vừa nói xong, thân ảnh động!

Tốc độ khủng khiếp của Olivia bám theo từng đạo ảo ảnh màu đỏ, hiện trường ngoại trừ Trần Phàm, không ai có thể nhìn thấy thân hình của nàng.

Dù là Monica!

Giống như chỉ là nháy mắt, Olivia liền đi tới trước người Monica.

Trong màn đêm, nàng chém ra bàn tay phải mang bao tay, đột nhiên chụp vào mái tóc dài màu vàng kim của Monica!

Một trào này, tốc độ nhanh như tia chớp, làm kẻ khác khó lòng phòng bị!

Đối mặt một chiểu ra tay toàn lực của Olivia, Monica không dám chậm trễ, cấp tốc thối lui!

- Muốn lui, được sao?

Olivia thấy Monica lui, nàng cười lạnh tiếp tục tiến tới!

Vừa lui, tiến!

Dần dần, dần dần, thân ảnh hai người càng ngày càng gần.

- Trở lại cho ta!

Olivia lại quát lên một tiếng lớn.

Gương mặt Monica biến đổi, rồi đột nhiên quay đầu.

- Ba!

Ngay sau đó, Olivia một phát bất được bả vai Monica, dưới một trảo, thân mình Monica kịch liệt chấn động, thân thể nhất thời khựng lại.

- Quỳ xuống cho ta!

Olivia cười lạnh một tiếng, đùi phải đá ra nhanh như tia chớp, thẳng tới cổ chân Monica!

Một cước này, thế đi mạnh mẽ, nếu bị đá trúng, mắt cá chân Monica phải bị đá nát không thể nghi ngờ!

Bởi như vậy, Monica thật sự sẽ đúng như lời Olivia, quỳ rạp xuống trước người cô ta.

Điểm này trong lòng thành viên giáo đình hiểu được thật rõ ràng.

Trái tim bọn họ đều treo cao trên cổ họng.

Thần tình đám người Kroff cùng Kuka đều lo lắng, nhưng Trần Phàm vẫn nhìn chằm chằm hai người đang tỷ thí không dao động.

- Hô!

Thời khắc mấu chốt, Monica không hề trốn tránh, mà chém ra tay phải, làm hình trảo trạng, chộp tới cổ họng Olivia!

Liều mạng!

Giờ khắc này Monica đã quên lời dặn dò của Trần Phàm, cũng không suy nghĩ mình sẽ chết hay không, nàng chỉ có một ý niệm trong đầu: Dù là chết, cũng không thể khiến Olivia sống dễ chịu!

- Hừ!

Olivia thấy thế, chỉ phải thu chân lại, lui về phía sau một bước.

Olivia vừa lui, Monica trực tiếp chụp hụt vào khoảng không. :

Theo sau, không đợi Monica thu tay lại, Olivia lại tiến lên, vung quyền đánh tới đầu Monica, cố gắng dùng một quyền đánh vỡ đầu nàng!

- Hô... hô...

Một quyền kia, còn chưa tới nhưng quyền phong đã tới trước!

Mái tóc dài vàng óng của Monica bị quyền phong thổi trúng bay lên.

Không có chút nào do dự, đối mặt một quyền cuồng bạo của Olivia, Monica lựa chọn tránh khỏi mũi nhọn, lại né tránh.

Chật vật tránh thoát một quyền trí mạng của Olivia, Monica lại tiếp tục trốn tránh.

Lúc này, tiềm lực cơ thể Monica tựa hồ bị kích phát, tốc độ trở nên cực nhanh, thân ảnh mơ hồ không chừng, làm Olivia không cách làm được gì, tuy rằng vài lần công kích của Olivia suýt nữa đều lấy mạng Monica, nhưng luôn ở thời điểm mấu chốt bị nàng tránh thoát.

Chiêu thứ bảy!

Chiêu thứ tám!

Chiêu thứ chín!

- Hô!

- Hô!

- Hô!

Trong lúc nhất thời, hai người ngươi truy ta đuổi.

- Chết cho ta!

Nhìn thấy chín chiêu đều không lấy được mạng của Monica, Olivia liền hạ sát thủ.

Theo tiếng gầm lên của nàng, một đạo bạch quang lấy tốc độ mà mắt thường khó thể nhìn thấy được từ trong tay nàng lóe ra, hướng thẳng về phía vùng cổ trắng nõn của Monica.

Ám khí!

Thời khắc cuối cùng, vì hoàn thành lời khoe khoang sẽ chiến thắng trong vòng mười chiêu, Olivia vận dụng ngân châm ám khí cất giấu.

Liên tục né tránh, thể lực của Monica đã tiêu hao kinh người.

Lúc này khoảng cách giữa nàng và Olivia không xa, Olivia đột nhiên lợi dụng ám khí tiến hành tuyệt sát, nàng căn bản không có cơ hội trốn tránh!

- Không!

Toàn bộ thành viên tòa thánh đều phát ra tiếng tru lên bi phẫn.

Mà Kroff cùng Kuka và thành viên Địa Ngục Hỏa đều nhắm mắt lại, tựa hồ không muốn chứng kiến một màn Monica bị ám khí giết chết!

- Ba!

Trong thời khắc nguy cấp, một đạo kim quang gào thét bay qua.

- Khanh!

Ngay sau đó, tiếng vang thanh thúy truyền ra, ngân châm bay về hướng Monica bị Trần Phàm dùng hộp quẹt màu vàng kim đánh bay, thân ảnh khôi ngô của Trần Phàm giống như một ngọn núi chắn ngang trước người Monica, lại đưa tay đỡ lấy Monica đã bị thoát lực toàn thân, gương mặt tái nhợt.

- Đồ Tể, anh...

Thấy một màn như vậy, Olivia giận tím mặt.

Trần Phàm lãnh đạm nói:

- Ván này coi như cô thắng.

Olivia tức giận đến cả người run rẩy không thôi, ngọn núi thánh nữ đồ sộ trước ngực theo thân mình nàng đang run rẩy không ngừng lắc lư.

Nhưng vào giờ khắc này không người nào dám đem ánh mắt dừng lại nơi ngọn núi thánh nữ có lực hấp dẫn trí mạng đối với đàn ông.

Nếu như nói Dai Fu là một đóa hoa hồng có gai, như vậy Olivia là một ly rượu độc.

Tuy rằng rượu độc rất thơm, nhưng rất trí mạng!

Không để ý tới Olivia đang nổi giận, Trần Phàm vỗ vỗ bả vai Monica, làm như an ủi.

Gương mặt Monica thật khó xem, đôi môi gợi cảm hơi mở ra, nhẹ giọng nói:

- Đồ Tể, thật xin lỗi, em...

- Không cần phải nói, chuyện kế tiếp để cho tôi xử lý.

Trần Phàm nhẹ giọng cắt đứt lời nói của Monica, sau đó giúp Monica sửa sang lại mái tóc có chút rối loạn trên trán.

Làm xong tất cả chuyện này, Trần Phàm nhìn về phía Olivia, nói:

- Olivia, kế tiếp là tiến hành trận đấu đua xe hay là cách đấu?

Trong màn đêm, Olivia cũng không lập tức trả lời, đôi mắt màu tím nhìn chằm chằm Trần Phàm, giống như lệ quỷ nhìn cừu nhân của mình, trong con ngươi lóe ra ánh mắt vô cùng oán độc!

- Tốt, tốt lắm. Đồ Tể, anh thật sự giỏi lắm!

Chậm rãi, chậm rãi. Olivia mở miệng:

- Anh sẽ hối hận, tôi cam đoan!

Trong đêm tối, thanh âm Olivia khàn khàn tới cực điểm, giống như một đầu dã thú bị thương tru lên, làm cho mọi người ngoại trừ Trần Phàm, trong lòng bị cảm giác sợ hãi bao phủ.

Đó chính là lửa giận của U Linh Thánh nữ Olivia!

*****

Bên tai vang lên lời nói giận dữ đến mức cười khan của Olivia, Monica hơi có chút lo lắng nhìn về phía Trần Phàm.

Trải qua việc giao thủ vừa rồi với Olivia, nàng không thể không thừa nhận, lĩnh vực cách đấu của Olivia đã hơn xa khoảng cách cùng nàng, hai người căn bản là không cùng chung đẳng cấp.

Ở dưới dạng tình hình này, Trần Phàm muốn một mình ứng chiến Olivia cùng mười hai tên U Linh Thánh Vệ khủng bố, điều này không khỏi làm cho Monica phải lo lắng cho Trần Phàm.

Làm như đã nhận ra vẻ lo lắng trong con ngươi của Monica, Trần Phàm mỉm cười không nói gì.

- Đồ Tể, kế tiếp tiến hành trận thứ hai.

Nhìn dáng tươi cười ôn nhu trên mặt Trần Phàm. Olivia không lựa chọn che giấu nỗi tức giận của mình, lúc nói chuyện ngữ khí cũng trầm thấp đáng sợ.

Trần Phàm tựa hồ cũng am hiểu đôi chút về tính tình hỏa bạo của Olivia, nên cũng không thèm để ý, chỉ thản nhiên hỏi:

- Trận thứ hai vẫn là cách đấu sao?

- Không phải.

Không biết tại sao, dù có lòng tin tuyệt đối đối với thực lực của mình cùng mười hai U Linh Thánh Vệ, nhưng khi nhìn thấy biểu tình thản nhiên không chút dao động của Trần Phàm, thì tín niệm tất thắng trong lòng Olivia bỗng nhiên xuất hiện một tia dao động, nàng nghĩ nghĩ, nói:

- Trận thứ hai, anh cùng Dracula đua xe.

- Không thành vấn đề.

Trần Phàm nhẹ nhàng cười:

- Nhưng Olivia, Dracula lái chiếc Koeniasega, chẳng lẽ cô muốn cho tôi tùy tiện tìm một chiếc xe tỷ thí với hắn?

- Như thế nào? Đồ Tể, chẳng lẽ anh cũng sẽ sợ thua?

Olivia nở nụ cười, cười đến thật tà ác.

Sợ thua sao?

Đương nhiên!

Dù sao ván đầu tiên Olivia đã thắng, nếu ván thứ hai Trần Phàm thua trận, như vậy hắn nhất định phải làm theo điều kiện trước đó, nếu không lấy sự hiểu biết của hắn đối với Olivia, cô ta tuyệt đối sẽ thẹn quá hóa giận làm ra chuyện cá chết lưới rách.

 

Đây là điều mà hắn không hi vọng nhìn thấy.

Hơn nữa, căn cứ theo lời của Olivia, Dracula bản thân là Châu Âu Xa Vương trước đó không lâu từng chiến thắng Bắc Mỹ Xa Vương, cướp đi vị trí thứ nhất trong bảng bài danh, trở thành Xa Vương danh xứng với thật, thực lực không thể nghi ngờ.

Mà trước đó Olivia quyết định, lại biểu lộ cô ta có tin tưởng nguyên vẹn đối với thuật đua xe của Dracula. Trần Phàm tự nhiên không thể phớt lờ.

- Trước khi Dracula biết được thân phận của anh, tính toán giúp tên đồ đệ phế vật vãn hồi mặt mũi, cho nên đã riêng chuẩn bị cho anh một chiếc Bugatti Veyron.

Olivia trầm giọng nói:

- Nếu như tôi nhớ không lầm, lúc trước anh ở Vân Sơn lái chiếc Bugatti Veyron thắng tên phế vật Grimm.

- Thoạt nhìn các người chuẩn bị thật đầy đủ.

Trần Phàm như có suy nghĩ liếc mắt nhìn Olivia, sau đó nói:

- Lộ tuyến trận đấu định rồi sao?

- Từ nơi này có một con đường quốc lộ thông hướng đến tiểu trấn Walter. Quốc lộ này luôn luôn là con đường giới đua xe Anh quốc thích tụ tập, đêm nay Dracula đã cho người dọn dẹp quốc lộ này rồi.

vẻ tức giận trên mặt Olivia dần biến mất, chỉ còn lại dáng cười quỷ dị:

- Nếu như anh không có ý kiến, mượn quốc lộ này làm lộ tuyến của trận đấu đi. .

Đối với quốc lộ có tên là "Riehl" này, Trần Phàm cũng không xa lạ, ngược lại có chút quen thuộc.

Lúc trước khi hắn ở lại nhà của Dai Fu. Dai Fu thích đua xe, Trần Phàm từng cùng nàng đến quốc lộ Riehl vài lần, nhưng cũng chưa từng tham gia thi đấu.

Lúc này, nghe được Olivia vừa nói như thế, Trần Phàm thoáng trầm ngâm, liền đáp ứng.

- Mười phút sau, gặp lại ở quốc lộ!

Olivia nói xong, đưa ánh mắt ném về hướng Monica:

- Monica, trước khi trận đấu bắt đầu, cô tốt nhất cho đám phế vật giáo đình tránh đường ra, nếu không tôi không để ý tiễn bọn chúng đi tìm Satan nói chuyện phiếm!

Gương mặt Monica biến đổi, không nói gì.

Olivia không nói thêm lời vô ích, cười lạnh ngẩng đầu, mang theo mười hai tên U Linh Thánh Vệ hướng ngoài nhà xưởng đi đến.

Thân là thủ lĩnh Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn, Kuka nhìn thấy một màn như vậy, không khỏi tuôn ra một ý niệm kỳ quái trong đầu: Nếu lúc này đánh lén đoàn người Olivia, mặc cho thân thủ mười ba người này có cao tới đâu đi nữa, chỉ sợ cũng sẽ bị loạn súng bắn chết.

Ý niệm trong đầu vừa ra, Kuka không khỏi cười khổ lắc đầu bác bỏ ý nghĩ này, có chút điên cuồng, đồng dạng cũng là một ý tưởng rất ngu xuẩn!

Căn cứ theo lời nói trước đó của Trần Phàm, đêm nay Olivia cũng không hề trúng kế, mà trái lại tính kế Trần Phàm cùng Monica một phen, kể từ đó đêm nay khẳng định cô ta cũng đã làm đủ chuẩn bị, nếu bên phía Trần Phàm thật sự đánh lén, như vậy cho dù có thể giết chết đoàn người Olivia, bên này người có thể chạy trốn, chỉ sợ cũng đúng như lời Olivia, chỉ có một mình Trần Phàm mà thôi.

Uy hiếp.

Nhỏ là cá nhân, trung là thế lực, lớn đến quốc gia, đều là như thế.

Vô luận là Trần Phàm hay Monica, hay Olivia đều biết rõ, nếu quả thật khai chiến thì hậu quả khủng bố cỡ nào, cho nên khi tiến hành uy hiếp lẫn nhau, lựa chọn phương thức này sẽ bị ghi nhập vào trong lịch sử thế giới dưới lòng đất.

Rất nhanh. Olivia mang theo mười hai tên U Linh Thánh Vệ đi tới bên cạnh xe của Dracula.

Dracula sớm chờ đã lâu chợt nhìn thấy Olivia đại triển thần uy trước đó, lại thấy Monica không hề có lực đánh trả, lúc này nhìn thấy Olivia đi đến, giống như một con chó lập tức cúi đầu, giọng nói cung kính hèn mọn tới cực điểm:

- Thánh nữ tôn quý, sự tồn tại của cô làm cho hào quang của Hắc Ám U Linh vĩnh chiếu!

- Dracula, tôi đã đánh cuộc với Đồ Tể, tổng cộng ba cuộc tỷ thí, trận đầu chúng ta thắng, trận thứ hai phải xem ông cùng hắn tiến hành trận đấu đua xe.

Không để ý tới lời vỗ mông ngựa của Dracula, Olivia lạnh lùng nói:

- Ông tốt nhất nên cầu nguyện Satan là ông có thể thắng được trận đấu, nếu không Đồ Tể sẽ ninh rụng đầu của ông!

Đổ mạng?

Dracula lập tức hiểu được ý tứ của Olivia.

Dù trong hai năm Trần Phàm tiêu diệt Huyết Sắc Luyện Ngục, cũng không từng cùng cao thủ hắc bảng tiến hành trận đấu đua xe, nhưng Trần Phàm lúc ở Đông Hải chiến thắng Grimm, đủ để chứng minh kỹ thuật đua xe của hắn không hề tầm thường.

Lại thêm danh đầu của Đồ Tể thật sự rất vang dội, vang dội tới mức làm Dracula không dám xác định, tài lái xe của Trần Phàm rốt cục có tiêu chuẩn như thế nào.

Vì thế, nghe được Olivia nói Trần Phàm muốn đổ mạng cùng với hắn, hắn không khỏi nhíu mày.

- Như thế nào? Dracula, ông sợ?

Olivia làm như nhận ra nội tâm lo lắng của Dracula, lạnh lùng nói:

- Trước đó không lâu ông mới chiến thắng Xa Vương Bắc Mỹ ở Las Vegas, vinh đăng vị trí thứ nhất trong bảng bài danh, chẳng lẽ còn sợ bị bại bởi Đồ Tể?

- Thánh nữ tôn quý, Dracula sẽ hoa lệ chiến thắng hắn, dùng điều này bảo vệ vinh diệu của cô cùng Hắc Ám U Linh!

Đôi mày Dracula chậm rãi giãn ra, trên mặt không còn chút sợ hãi.

Olivia cười lạnh:

- Dracula, sau này không cần ở trước mặt tôi nói ra những lời ghê tởm như vậy, tôi không muốn nghe. Đồ Tể giết người thật lợi hại, nhưng tài đua xe chưa chắc so được với ông, chỉ cần ông phát huy như ngày thường, mới có thể đủ thắng hắn.

- Thánh nữ tôn quý, cô nói rất đúng, Đồ Tể cũng là người, không phải thần. Hắn muốn ở lĩnh vực đua xe khiêu chiến quyền uy của tôi, đó là chuyện không có khả năng!

vẻ mặt Dracula tự tin nói, sau đó lại hứng thú hỏi:

- Nếu tôi thắng được trận đấu này, vậy có phải cô có thể lấy xuống đầu của Đồ Tể?

- Tôi không cần đầu của hắn.

Olivia nheo mắt lại, ánh mắt gắt gao tập trung Trần Phàm đang đứng cùng Monica, nghiến răng nghiến lợi nói:

- Tôi muốn hắn phải làm người hầu cho tôi một đời!

- Để Đồ Tể làm người hầu cho thánh nữ tôn quý, đó là một chủ ý không tệ.

Dracula hưng phấn chà xát hai tay, hắn biết rõ đêm nay đối với hắn mà nói là một cơ hội để nịnh bợ Olivia:

- Cô yên tâm, tôi sẽ cho hắn quỳ gối dưới chân cô, liếm giày cho cô.

Hiển nhiên, Dracula rất rõ ràng, chỉ cần hắn thắng được trận đua xe, như vậy ngày sau địa vị của hắn trong Hắc Ám U Linh sẽ như nước lên thì thuyền lên!

Về phần giá trị vũ lực khủng bố của Đồ Tể, lúc này Dracula tuyệt không để ý, theo hắn xem ra, nếu Đồ Tể thật sự ngưu bức tới mức có thể coi thường Olivia, như vậy cũng sẽ không tiến hành đánh cuộc, mà là trực tiếp đại khai sát giới.

Nhưng đại khai sát giới, nhiều khi cũng không thể phát ra được tác dụng có tính quyết định.

Cùng lúc đó, Trần Phàm mang theo Monica đi tới chỗ đám người Kroff, vừa thấp giọng nói:

- Monica, nhớ rõ, chuyện đêm nay ngàn vạn lần không thể truyền ra ngoài, em phải nhất định cam đoan mười hai tên kỵ sĩ bên cạnh em cùng mười hai thương thủ phải biết giữ im lặng. Nếu không em trở lại Vatican, ngày tháng sẽ rất khó qua.

- Vậy cũng không có gì, chẳng qua em chỉ là buông tha cho thân phận thánh nữ này.

Monica tựa hồ tuyệt không để ý.

Trần Phàm cười khổ lắc đầu:

- Chuyện này nếu truyền đi ra, sẽ khiến cho cả Thiên Chúa giáo chấn động, tuyệt đối không chỉ là em bỏ chức thánh nữ là có thể giải quyết. Đến lúc đó, chỉ sợ giáo hoàng Vatican vì muốn bình ôn lửa giận của tín đồ Thiên Chúa giáo toàn cầu, sẽ đem em đưa lên giá hỏa hình.

- Yên tâm đi. Đồ Tể, bọn hắn sẽ không nói.

Monica tự nhiên cũng hiểu được điểm này:

- Bọn hắn còn xem trọng vinh diệu của giáo đình còn hơn cả sinh mạng của họ, tự nhiên không hi vọng chuyện này sẽ bị lưu truyền ra. Đương nhiên, bọn hắn rất có thể sẽ nói cho chú em biết, nhưng chú cũng sẽ không trừng phạt em, bởi vì... ông ấy đã sớm biết chuyện này.

Ân?

Gương mặt Trần Phàm hơi biến đổi.

Bởi vì người chú trong miệng Monica, chính là vị giáo hoàng Vatican chẳng khác gì thần linh tồn tại!

Sau đó, Trần Phàm mang theo Monica đi tới bên cạnh đám người Kroff.

Ngay cả Kuka bên trong, toàn bộ thành viên Địa Ngục Hỏa khi nhìn thấy Trần Phàm, trong con ngươi lóe lên ánh sáng cực nóng. Bọn hắn tận mất nhìn thấy Trần Phàm ở thời khắc nguy cấp thật dễ dàng cứu Monica từ trong tay Olivia.

Phần thực lực kia, làm cho bọn họ biết theo không kịp, đồng thời cũng làm cho bọn họ càng thêm kính sợ trong lòng!

So sánh với bọn hắn mà nói, thành viên giáo đình khi nhìn về phía Trần Phàm ánh mắt lại cực kỳ phức tạp, có cảm kích, cũng có một tia phẫn nộ.

Cảm kích là bởi vì Trần Phàm trước sau hai lần cứu Monica, tức giận là bởi vì căn cứ theo lời của Olivia, Trần Phàm đã lên giường cùng Monica...

Phải biết rằng, Monica là nữ thần trong lòng toàn bộ giáo đồ Thiên Chúa giáo, là tượng trưng cho sự thuần khiết!

Trần Phàm lên giường với Monica, đối với bọn họ mà nói, tương đương với việc đã tiết độc thần linh...

*****

Mây đen dày đặc che Phủ ánh trăng, cả bầu trời một mảnh tối đen, nhìn không thấy một chút ánh sáng, chợt nhìn lên thật giống nhưu một bức họa tối đen cuộn tròn.

Mười phút sau, Trần Phàm mang theo đoàn người Kroff, Monica đi tới một ngã tư đường cách nhà xưởng chừng một km.

Thành viên giáo đình ở nơi này trước đó sau khi nhận được mệnh lệnh của Monica, liền vội vã tránh đường.

Lúc này, trên đường có hai chiếc xe thể thao rực rỡ đang đỗ, một chiếc có danh xưng u linh Koeniasega, chiếc còn lại được xưng là xe thể thao nhanh nhất thế giới Bugatti Veyron.

Mà phía sau hai chiếc xe hơi là hai phi cơ trực thăng.

Trên trăm thành viên giáo đình đều đứng phía sau Monica, đang đứng phía sườn đông con đường, mà Olivia suất lĩnh thành viên Hắc Ám U Linh đứng bên sườn phía tây.

Song phương giằng co, nhưng không có ý tứ muốn động thủ.

- Dracula, có thể bắt đầu buổi biểu diễn của ông.

Gương mặt Olivia không chút thay đổi nói với Dracula, sau đó dẫn đầu đi tới chỗ chiếc trực thăng gần đó.

Nghe được lời nói của Olivia, Dracula hưng phấn phun điếu xì gà ngậm trong miệng, chà xát tay:

- Thánh nữ tôn quý, xin cô yên tâm. Đồ Tể muốn đua xe thắng tôi là chuyện không thể nào!

Nói xong, Dracula ngẩng cao đầu, đi theo phía sau Olivia.

Trong màn đêm, hắn vừa hưng phấn đi tới chiếc Koeniasega, vừa nhìn thoáng qua Trần Phàm, khóe miệng hiện lên một độ cong hưng phấn.

Hiển nhiên theo hắn xem ra, có thể đánh bại Đồ Tể, mặc kệ ở lĩnh vực nào đều là một chuyện vô cùng có mặt mũi!

Có thể đoán được chính là, chỉ cần hắn thắng lợi trong trận đua xe này, như vậy sau này danh đầu Xa Vương thế giới sẽ càng trở nên vang dội, hắn cũng sẽ chân chính đi vào sử sách thế giới ngầm, sáng lập truyền thuyết!

- Kroff, nhớ rõ, vô luận chuyện gì phát sinh, ngàn vạn lần không thể động thủ, hết thảy chờ tôi trở lại.

Nhìn thấy Dracula đi về xe, Trần Phàm nghĩ nghĩ dặn dò Kroff.

Theo hắn xem ra, vô luận là thành viên giáo đình sau lưng Monica hay là Kuka đều có một ít kiêng kỵ đối với Hắc Ám U Linh, nhưng Kroff đại gia thì không phải, nếu hắn thật sự kiêng kỵ, trước đó cũng sẽ không mắng Olivia.

- Hiểu được.

Kroff thích ý hút xì gà, gật đầu đáp ứng.

Nghe được Kroff đáp ứng, Trần Phàm không nói lời vô ích, mang theo Monica đi về hướng xe thể thao.

Olivia cũng đã đi lên phi cơ trực thăng, mà Dracula cũng đã chui vào chiếc Koeniasega.

 

Monica cũng không đi theo Trần Phàm vào trong chiếc Bugatti Veyron, mà cũng như Olivia, lên phi cơ trực thăng.

Bởi vì nàng cùng Olivia lên phi cơ trực thăng để quan sát toàn bộ tình hình trận đấu.

Trong lúc nhất thời, hiện trường đột nhiên yên tĩnh trở lại, mọi người đều không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn về phía giữa đường.

Trong ánh nhìn chăm chú của bọn họ, hai chiếc xe thể thao đại diện cho loại xe có tốc độ nhanh nhất thế giới đều trước sau lóe đèn xe.

Cách đó không xa, một gã thành viên Hắc Ám U Linh, cầm một lá cờ thêu hình bộ xương khô xuất hiện cạnh lề đường. Nhìn thấy đèn xe sáng lên, tên thành viên Hắc Ám U Linh hít sâu một hơi, giơ cao lá cờ qua khỏi đầu.

Theo sau hắn mạnh mẽ vung cờ xuống!

Oanh!

Theo cử động của hắn, Bugatti Veyron cùng Koeniasega cơ hồ đồng thời khởi động, thanh âm ầm vang điếc tai nháy mắt cất qua phía chân trời.

Thân là vua xe thể thao, Bugatti Veyron có thời gian gia tốc từ 0 - 100km/h một giây, so với tốc độ trong sách kỷ lục thế giới còn nhanh hơn 0. 3 giây!

Hơn nữa năng lực phản ứng của Trần Phàm căn bản không phải thông qua phương pháp huấn luyện đặc thù như Dracula có thể so sánh!

Hai người cộng vào một chỗ, trong giai đoạn khởi động Trần Phàm hẳn phải phản ứng nhanh hơn một chút!

Mà sự thật quả đúng như thế. - internet

Trong nháy mắt khởi động, Bugatti Veyron đích xác là nhanh hơn.

Nhưng dù rơi lại phía sau, bên trong Koeniasega, Dracula cũng không hề khẩn trương, mà cười lạnh đạp ga đến tận cùng, chiếc xe không ngừng gia tốc lại gia tốc, cuối cùng còn đuổi theo được Bugatti Veyron của Trần Phàm, hơn nữa... tốc độ còn đang tăng lên!

- Hắc, Đồ Tể a Đồ Tể, mày nằm mơ cũng không nghĩ tới, chiếc Koeniasega của tao đã được đỉnh cấp kỹ sư cải tiến, là xe thể thao vua danh xứng với thực!

Trong nháy mắt Koeniasega siêu việt Busatti Veyron, Dracula nghiêng đầu nhìn qua, lộ ra dáng tươi cười âm hiểm đắc ý với Trần Phàm.

Chân mày Trần Phàm hơi nhíu lại, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn thân xe Koeniasega chậm rãi rớt ra khoảng cách với chiếc Busatti Veyron của mình.

Đến khi đi qua khúc cua đầu tiên, Koeniasega đã muốn siêu việt Bugatti Veyron một thân xe.

- Tư...

Thanh âm ma sát giữa lốp xe cùng mặt đường vang lên, Dracula làm ra một cú trôi đi thật hoàn mỹ, dẫn đầu giành trước, hoàn toàn xác lập ưu thế dẫn đầu!

- Tư...

Theo sau, chiếc Bugatti Veyron của Trần Phàm đồng dạng cũng làm ra một cú trôi đi xứng đáng xếp vào sách giáo khoa, theo sát phía sau Koeniasega.

Xa xa, ngồi trên phi cơ trực thăng Olivia nhìn thấy một màn này, không khỏi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, lộ ra dáng tươi cười tà ác với Monica ở trực thăng bên kia, nụ cười kia giống như đang nói: Monica. Đồ Tể hắn nhất định phải thua!

Theo sau, Olivia thu hồi ánh mắt, tự mình lái trực thăng đuổi theo Trần Phàm cùng Dracula.

- Đuổi theo bọn hắn.

Monica cũng nhìn thấy một màn Trần Phàm bị siêu việt, chân mày hơi nhíu lại, thấy Olivia lái trực thăng bay lên không, lập tức ra lệnh cho thành viên giáo đình bên cạnh.

- Kroff, tình huống có chút không ổn, chiếc xe của Dracula đã trải qua cải tiến.

Thân là thủ lĩnh Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn, ánh mắt Kuka đủ ngoan độc, một chút liền nhìn ra chiếc xe của Dracula trải qua cải tiến, nhìn thấy hai chiếc xe hoàn toàn biến mất, hắn nhịn không được lo lắng nói:

- Ở khúc cua thứ nhất, Dracula dẫn đầu, xe của hắn lại tốt hơn xe Đồ Tể, nếu mặt sau không sai lầm. Đồ Tể rất khó siêu việt hắn!

- Mẹ nó, tên tạp chủng Dracula quá vô sỉ!

Kroff tức giận tới mức chửi vang, nhưng sau đó hắn lại nhớ ra điều gì đó, lại nở nụ cười lạnh:

- Bất quá tôi không bao giờ tin tưởng Đồ Tể sẽ thất bại! Tôi tin chắc. Đồ Tể nhất định sẽ làm tên tạp chủng Dracula phải về nhà tìm mẹ hắn bú sữa!

Trong tín nhiệm mù quáng của Kroff đối với Trần Phàm, trong vẻ lo lắng của đoàn người Kuka, trận đấu tiếp tục tiến hành.

Không biết qua bao lâu, liên tục qua mấy khúc cua, Dracula dựa vào tốc độ cùng ưu thế của chiếc xe, chẳng những tiếp tục duy trì dẫn đầu, hơn nữa ưu thế dẫn đầu càng lớn!

Điều này làm cho hắn tràn ngập tin tưởng đối với trận đấu!

Dù sao luận tốc độ xe, chiếc Koeniasega trải qua cải tiến phải nhanh hơn!

Luận tài đua xe, khả năng của hắn không thua gì Trần Phàm, theo hắn xem ra, nếu tài năng của Trần Phàm càng ngưu bức hơn hắn, như vậy sau mấy khúc cua ưu thế dẫn đầu của hắn phải lui xuống, mà không phải rớt ra khoảng cách như bây giờ.

Không riêng gì Dracula cho rằng như vậy, ngay cả Olivia lái trực thăng đuổi theo hai người cũng cho rằng như vậy.

Sở dĩ nàng ta kiên định cho Dracula cùng Trần Phàm đua xe, thứ nhất là nàng ta có lòng tin với khả năng của Dracula, thứ hai bởi vì chiếc Koeniasega của hắn đã trải qua cải tiến, tốc độ so với chiếc Busatti Veyron của Trần Phàm càng thêm khủng bố.

- Đồ Tể, tôi thật sự vô cùng chờ mong anh trở thành người hầu của tôi đấy!

Trong phi cơ trực thăng, Olivia hưng phấn mím môi nói.

Bởi vì Dracula dẫn đầu, Olivia có chút hưng phấn, mặt khác cảm xúc của Monica lại có chút khó coi, đôi mày của nàng gắt gao cau chặt cùng một chỗ, vẻ lo lắng trong con ngươi không chút nào che giấu.

- Cầu nguyện Thượng Đế bảo hộ cho anh, Đồ Tể.

 

Khe khẽ thở dài, Monica nhắm lại đôi mắt màu lam xinh đẹp, làm ra động tác cầu nguyện.

- Thánh nữ tôn quý, chênh lệch đã rút nhỏ!

Ngay trong lúc Monica âm thầm cầu nguyện, đồng tử của thành viên giáo đình bên cạnh nàng đột nhiên phóng lớn, hưng phấn nói.

Ân?

Bên tai vang lên lời nói của thành viên giáo đình, trong lòng Monica chấn động, vội vàng mở hai mắt nhìn xuống phía dưới.

Ngay sau đó nàng rõ ràng nhìn thấy chiếc Bugatti Veyron màu lam của Trần Phàm đang ở một khúc cua hình chữ S liên tục làm ra những cú trôi đi hoàn mỹ, chỉ một thoáng liền rút lại khoảng cách với chiếc Koeniasega dẫn đầu!

- Gặp quỷ! Hắn làm sao có thể đuôi theo?

Nguyên bản Dracula đang khát khao chiến thắng thông qua kính chiếu hậu nhìn thấy Busatti Veyron đuổi theo, đồng tử trong nháy mắt phóng lớn, trong con ngươi lộ ra vẻ khiếp sợ:

- Chẳng lẽ hắn liên tục làm ra cú trôi đi hoàn mỹ ở khúc cua hình S? Điều đó không có khả năng! Mẹ nó ở khúc cua đó, khoảng cách giữa hai khúc cua quá ngắn, trừ phi hắn giảm tốc độ xe, mới có thể hoàn mỹ làm ra những cú trôi đi liên tục!

Lý trí nói cho Dracula, Trần Phàm không có khả năng làm cú trôi đi hoàn mỹ ở khúc cua hình S, bởi vì cho dù chính bản thân hắn cũng làm không được!

Nhưng sự thật nói cho hắn biết, nếu không phải như vậy Trần Phàm không có khả năng rút ngắn khoảng cách chênh lệch.

Dracula không nhìn thấy được Trần Phàm liên tục làm ra những cú trôi hoàn mỹ, nhưng Olivia ở trên không trung lại thấy được.

Điều này không khỏi làm cho nụ cười trên mặt nàng ta đọng lại.

Theo sau dáng tươi cười trên khuôn mặt nàng biến mất, đã khôi phục lại biểu tình âm lãnh.

Có lẽ do nguyên nhân bị tâm tình ảnh hưởng, trong hai khúc cua kế tiếp, Dracula phát huy có chút không như ý, làm Trần Phàm càng thêm rút ngắn sự chênh lệch.

Trong màn đêm, hai chiếc xe thể thao cùng thông qua khúc cua, chỉ thua kém một thân xe!

Đúng lúc này, khúc cua hình chữ S lại xuất hiện!

Nhìn thấy khúc cua hình chữ s phía trước, vẻ hưng phấn cùng đắc ý trên mặt Dracula đã không còn tồn tại, chỉ còn lại sự khẩn trương, cực độ khẩn trương!

- Tư...

Thanh âm ma sát giữa lốp xe cùng mặt đường lại vang lên, Dracula bởi vì quá mức khẩn trương, xuất hiện một chút sai lầm kỹ thuật, kết quả Koeniasega trệch hướng vào trong.

- Tư...

Tiếng vang chói tai lại cất lên.

Một đạo gió lốc màu lam gào thét từ phía sau chạy đến, nương theo thanh âm ma sát giữa lốp xe cùng mặt đất, Busatti Veyron dính sát vào đường bên trong lướt qua.

Cùng lúc đó, Trần Phàm đánh tay lái, đồng thời đem chân ga oanh tới tận cùng, cả động tác hành văn liền mạch lưu loát.

Oanh!

Trong phút chốc, chiếc Busatti Veyron màu lam giống như một con cự long sắt thép rít gào, nháy mắt nhảy lên, hoàn thành siêu việt!

- Fuck.

Gương mặt Dracula dữ tợn rít gào một tiếng, cũng học theo Trần Phàm oanh chân ga tới tận cùng, cố gắng một lần nữa siêu việt Trần Phàm.

Nhưng lúc này hai xe đang ở khúc cua hình chữ S, khoảng cách giữa hai khúc cua rất ngắn, tốc độ ưu thế mỏng manh của chiếc Koenianega căn bản không thể phát huy!

- Tư...

Rất nhanh. Trần Phàm ở khúc cua thứ hai chỗ khúc cua hình S lại làm ra một cú trôi đi vô cùng hoàn mỹ!

- Này... này... con mẹ nó không có khả năng!

Dracula trừng to mắt, ngơ ngác nhìn một màn này.

Giờ khắc này, hắn bị một màn trước mắt làm sợ ngây người, thế cho nên đã quên giảm tốc độ, sau đó Dracula tựa hồ ý thức được điều gì, lập tức lấy lại tinh thần, cố gắng giẫm mạnh phanh xe, giảm chậm tốc độ.

Nhưng đã muộn!

- Nga, không!

Trong đêm tối, Dracula trợn tròn mắt, phát ra tiếng tru lên tuyệt vọng.

- Đông!

Một tiếng vang thật lớn bao phủ thanh âm của Dracula, chiếc Koeniasega đang cấp tốc chạy như bay hung hăng vọt vào triền núi bên cạnh quốc lộ.

Oanh!

Một tiếng nổ mãnh liệt vang lên, phá tan sự im lặng của đêm tối, một ngọn lửa phóng lên cao, nhuộm đỏ chân trời tối đen, giống như một đóa pháo hoa nở rộ, vô cùng tươi đẹp rực rỡ.

Xa Vương thế giới ngầm, đã vẫn lạc như vậy!

Crypto.com Exchange

Chương (1-604)