← Ch.369 | Ch.371 → |
Triêu Nguyên Sang Thắng.
Vị ninja thượng đẳng được xưng là Quái Tử Thủ đệ nhất Sơn Khẩu Tổ, hoàn toàn bị lời nói của Trần Phàm làm sợ ngây người.
Hắn thật không ngờ Trần Phàm lại bỏ qua cho hắn, càng không nghĩ đến Trần Phàm lại buông lời hăm dọa muốn lấy đầu của lão đại Sơn Khẩu Tổ Tá Đằng Nhất Lang!
Dù sao, Sơn Khẩu Tổ bài danh trong mấy thế lực lớn đứng đầu ở thế giới ngầm, năng lực rốt cục kinh người bao nhiêu, có lẽ ngay bản thân Triêu Nguyên Sang Thắng cũng không biết.
Ở dưới tình hình này, Trần Phàm nhẹ nhàng buông lời muốn Tá Đằng Nhất Lang rửa cổ sạch sẽ chờ đợi hắn tới lấy?
Ngoài ra, Triêu Nguyên Sang Thắng cũng thật không ngờ, thế lực ngầm kinh khủng nhất Châu Âu như Hắc Ám U Linh cũng xuất ra, hơn nữa quỷ dị hơn là, tựa hồ... tựa hồ Trần Phàm đã sớm liệu tới việc này.
Hắn rốt cục là ai?
Triêu Nguyên Sang Thắng không đứng dậy, mà ngơ ngác nhìn Trần Phàm.
Không riêng gì Triêu Nguyên Sang Thắng, ngay cả Kroff cùng Kuka, khi nghe Trần Phàm nói Hắc Ám U Linh sắp tới, gương mặt của bọn họ đều thay đổi.
Có kinh hãi, còn có một chút sợ hãi.
Đúng vậy, là sợ hãi!
Ngay cả bản thân Kroff là trùm buôn vũ khí của Nga, cùng Địa Ngục Hỏa được xung là dong binh đoàn thứ ba trên thế giới, nhưng khi đối mặt với Hắc Ám U Linh thống trị toàn bộ thế giới ngầm Châu Âu, bọn hắn vẫn theo bản năng cảm nhận được nỗi sợ hãi. -
Nỗi sợ hãi kia thật sự không thể tự chủ.
Đây giống như ở ba năm trước, mỗi một thành viên thế giới ngầm khi nghe được bốn chữ Huyết Sắc Luyện Ngục cũng tái mặt như thế.
Nhưng ở ba năm trước đây, Huyết Sắc Luyện Ngục làm thế giới ngầm nghe tên đã sợ mất mặt, làm chính phủ các quốc gia nghe tên phải đau đầu đã tiêu thất.
Vĩnh viễn biến mất trong dòng sòng lịch sử của thế giới ngầm, chỉ để lại những bí ẩn mê hoặc còn chưa được giải thích.
- Hò... hò...
Cơn gió thổi qua, trước tòa lầu ba tầng của nhà xưởng bị vứt bỏ, chợt lâm vào im lặng quỷ dị, chỉ có tiếng gió đêm thổi qua vù vù rung động.
- Đồ Tể thân ái, anh đang nói con cá lớn thứ ba chính là Hắc Ám U Linh sao?
Kroff nuốt nước bọt, hơi có chút khẩn trương hỏi.
Đồ... Đồ Tể?
Bên tai vang lên hai chữ này, nguyên bản Triêu Nguyên Sang Thắng thần tình ngây ngốc đột nhiên đồng tử phóng tới lớn nhất, miệng há hốc không dám tin hỏi:
- Mày... mày... là Đồ... Đồ Tể?
- Tao cho mày cơ hội, đáng tiếc mày không tranh thủ, hiện tại mày muốn chạy cũng đi không được nữa.
Trần Phàm nhìn đèn xe sáng lên phương xa, gương mặt không chút thay đổi nói:
- Kuka!
- Phốc xuy!
Cả người Kuka chấn động, từ trong nỗi khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, không nói một lời, rút dao găm nắm lấy đầu Triêu Nguyên Sang Thắng, nhẹ nhàng cắt qua, máu tươi nóng bỏng trực tiếp phun vãi ra, giống như đóa hoa máu đỏ tươi nở rộ trên không trung.
- Ô... ô...
Triêu Nguyên Sang Thắng theo bản nàng dùng hai tay ngăn chặn miệng vết thương, cố gắng ngăn cản máu tươi chảy ra, nhưng căn bản không thể ngăn chặn, chỉ một thoáng, hai tay của hắn cùng quần áo đã bị máu tươi nhiễm ướt đỏ bừng, gương mặt của hắn càng ngày càng trắng bệch, thân mình run rẩy càng ngày càng dữ dội, hắn dùng hết một tia khí lực cuối cùng, gắt gao nhìn chằm chằm Trần Phàm, thanh âm khàn khàn khò quắt từ trong miệng tràn đầy máu tươi tràn ra:
- Mày... mày... mày làm sao... có thể là... có thể là Đồ Tể?
- Phốc thông!
Vừa nói xong, Triêu Nguyên Sang Thắng ngã nhào, hoàn toàn tắt thở!
Dưới ánh đèn, đôi mắt của hắn trợn trừng tròn xoe, bộ dáng chết không nhắm mắt!
Tựa hồ... cho đến chết, hắn cũng không tin sự thật này!
Chẳng biết tại sao, nghe được câu nói sau cùng của Triêu Nguyên Sang Thắng, vô luận là Kroff hay Kuka, trong lòng đang tràn ngập sợ hãi khi nghe tên của Hắc Ám U Linh lại dần dần lui tan.
Nếu Đồ Tể có thể đem Huyết Sắc Luyện Ngục khủng bố nhất hủy diệt khỏi mảnh đất này, còn sợ một Hắc Ám U Linh sao?
Huống chi, căn cứ theo lời nói trước đó của Trần Phàm, hắn đã sớm dự đoán được hành động của Hắc Ám U Linh.
Đây tự nhiên phải có chỗ dựa vào, hoặc đã làm đủ chuẩn bị!
- Kuka, tôi từng nghe nói thánh nữ Hắc Ám U Linh là một lão vu bà vừa biến thái lại vừa xấu xí, đúng như vậy sao?
Xua tan nội tâm sợ hãi. Kroff tựa hồ cảm thấy được không khí thật quá quỷ dị, nhịn không được cười ha hả nhìn Kuka hỏi.
Thân là đoàn trưởng dong binh đoàn Địa Ngục Hỏa. Kuka đối với Hắc Ám U Linh tự nhiên không hề xa lạ, thậm chí song phương từng hợp tác qua, đương nhiên người hợp tác với hắn cũng không phái U Linh thánh nữ, mà là một đầu mục trong Hắc Ám U Linh mà thôi.
Vì thế đối với u Linh thánh nữ, hắn cũng chỉ nghe danh mà chưa thấy mặt, lúc này nghe Kroff hỏi như thế, không biết nên làm sao trả lời, nên lựa chọn trầm mặc.
- Kroff, tính tình của u Linh thánh nữ Olivia không tốt lắm, cô ta phản cảm nhất là nghe được có người nói bậy sau lưng cô ta, cho nên một hồi nếu cô ta thật sự xuất hiện, như vậy anh tốt nhất nên ngậm miệng.
Trần Phàm cười trêu ghẹo.
- Hắc hắc, Đồ Tể tôn quý vĩ đại. Kroff là người hầu trung thành nhất của ngài, ngài sẽ không thấy chết mà không cứu đâu. Tôi tin chắc, có ngài ở đây, lão vu bà sẽ không đạt được tiện nghi gì.
Kroff cười hắc hắc, không thèm để ý mảy may, ngược lại còn có chút chờ mong, chờ mong có thể nhìn thấy u Linh thánh nữ trong truyền thuyết.
Dù sao, U Linh thánh nữ Olivia chính là người phụ nữ thần bí nhất của thế giới ngầm!
Duy nhất!
Ước chùng hai phút sau, tùng chiếc xe từ xa chạy nhanh tới cửa nhà xưởng, đèn xe chói mắt cơ hồ chiếu sáng cả nhà xưởng rực rỡ như ban ngày.
Nhìn thấy hơn mười chiếc xe hơi đỗ bên ngoài cửa nhà xưởng, trên mặt Kuka hiện lên một tia ngưng trọng. Địa Ngục Hỏa tuy là dong binh đoàn đứng hàng thứ ba trên toàn cầu, nhưng toàn bộ nhân số chưa tới một trăm người, đêm nay hành động hắn chỉ kịp tụ tập thành viên ở khu Châu Âu, tổng cộng chỉ hơn bốn mươi người, trong đó còn có mấy người bị thương trong cuộc chiến đấu với đám Ninja Sơn Khẩu Tổ trước đó.
Hiện giờ chỉ nhìn số xe bên ngoài nhà xưởng, đêm nay Hắc Ám U Linh xuất động số người không ít, ít nhất... nhiều hơn số người bên phía Trần Phàm!
Bởi vì dùng đám thủ hạ của Kroff đến từ nước Nga theo đường nhập cư trái phép giải quyết xong đoàn người lão Pieck. Trần Phàm cũng đã cho đám người này rời đi.
Lúc này bên người Trần Phàm tổng cộng chỉ có năm mươi người.
- Mẹ nó, bọn tạp chủng lại vận dụng loại xe hủy xe tăng!
Đột nhiên Kroff giống như đã phát hiện chuyện gì, nhịn không được hét lên.
Hủy xe tăng!
Danh như ý nghĩa, là loại đạn pháo được phát minh có thể đem xe tăng phá hủy, uy lực có thể dùng từ khủng bố để mà hình dung, là cỗ máy giết người hàng thật giá thật trên chiến trường.
Trong tiếng hét chói tai của Kroff, đoàn người của Kuka, thành viên Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn đều hiện lên nét ngưng trọng trên mặt!
Theo bọn hắn xem ra, nếu người của Hắc Ám U Linh nổi điên, dùng loại xe này tiến hành công kích, đoàn người của mình còn sống rời khỏi nhà xưởng này tuyệt đối sẽ không nhiều lắm!
Không hẹn mà họ cùng đưa mắt nhìn về phía Trần Phàm.
Ở trên mặt Trần Phàm, bọn hắn không nhìn thấy vẻ khẩn trương, không hề có chút nào, có chỉ là vẻ nhẹ nhàng, tựa hồ hết thảy đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.
- Đám tạp chủng tụi mày, tụi mày đã bị bao vây. Nếu như biết điều tụi mày đừng hành động thiếu suy nghĩ, nếu không đạn pháo chính là không có mắt!
Rất nhanh trong nhóm xe bên ngoài nhà xưởng, một gã tráng hán từ chiếc xe đầu tiên đi xuống, rống lớn.
- Ha ha...
Hắn vừa rống lên, lập tức có một ít thành viên Hắc Ám U Linh phá lên cười.
- Bull Lutz!
Nghe được thanh âm của đại hán, một gã thành viên Địa Ngục Hỏa nhịn không được báo ra tên của đối phương.
- Mẹ nó, đám Hắc Ám U Linh này xem ra là hạ vốn liếng a, ngay cả tên Bull này cũng xuất động!
Kroff tức giận mắng.
Thân là ông trùm buòn vũ khí nước Nga, hắn đã từng gặp qua Bull một lần, biết rõ hắn trời sinh thần lực, sức mạnh vô cùng, thanh âm lại rất lớn, có thể xem là một quái thai, là một trong những cỗ máy kiếm tiền của Hắc Ám U Linh, thực lực cách đấu có thể nói là khủng bố.
- Ông!
Bull vừa dứt lời, bên ngoài nhà xưởng truyền tới một thanh âm ầm vang thật lớn, đó là tiếng xe thể thao vọng lại.
- Mẹ nó, tên hỗn đản Dracula cũng tới!
Vừa nghe thanh âm ầm vang của xe thể thao, Kroff lập tức nghĩ tới Xa Vương Châu Âu, được xưng đứa con của gió Hắc Ám U Linh Dracula.
Đứa con của gió, Dracula, cha của hắn là nhân vật mấu chốt trong nghị viện Hắc Ám U Linh, địa vị rất cao.
Nhân vật như vậy đều đã đến, điều này không khỏi làm cho tất cả mọi người kể cả Kroff đều tin tưởng, chỉ sợ đúng như lời của Trần Phàm, đêm nay, U Linh thánh nữ Olivia làm toàn bộ thành viên thế giới ngầm toàn cầu đều tò mò ngưỡng mộ cũng sẽ hiện thân!
Ngay khi bọn họ còn đang âm thầm suy đoán điều này, Bull tựa hồ nhận được mệnh lệnh, đi vào nhà xưởng, ngẩng cao đầu, thần tình dữ tợn hướng Trần Phàm đi tới.
Nhìn thấy Bull đi vào nhà xưởng. Trần Phàm cũng không dẫn người tới đón, mà lấy ra một điếu xì gà, Kroff liền bước lên châm lửa cho hắn.
Rít mạnh một hơi xì gà, Trần Phàm phun ra một ngụm khói, cặp mắt thâm thúy nhìn về hướng tây nam khu dân nghèo.
Nơi đó có một tòa giáo đường.
Giáo đường Thiên Chúa giáo.
Nhìn thấy giáo đường xa xa lóe lên ánh đèn, trong gió đêm, Trần Phàm lộ ra dáng tươi cười không dễ dàng phát giác.
- Tên khi da vàng, ngài Dracula để cho tao đem lời này nói cho mày, ngài có chuyện muốn nói với mày.
Bull lập tức đi tới trước người Trần Phàm, thần tình dữ tợn nhìn chằm chằm Trần Phàm, ánh mắt âm lãnh, cảm giác giống như một đầu dã thú đang theo dõi con mồi.
- Mày gọi tao là gì?
Trong gió đêm, Trần Phàm nở nụ cười.
Chẳng biết tại sao, nhìn thấy dáng tươi cười của Trần Phàm, Bull thoáng ngây ra
- Chẳng lẽ mày không phải là con khỉ da vàng sao?
Sau thoáng ngây người ngắn ngủi, Bull lại nhếch môi, hàm răng lóe lên chói mắt.
Vào lúc này Trần Phàm không hề trả lời, thuận thế giẫm mạnh chân, cả người giống như một trận gió lướt về phía Bull!
- Bá!
Nhận thấy được tiếng rít gió, sắc mặt Bull đại biến, theo bản nàng muốn trốn tránh.
Nhưng đã muộn!
Dưới ánh đèn, thân ảnh Trần Phàm hóa thành một đạo ảo ảnh, trong nháy mắt xuất hiện trước người Bull, tay phải giống như lấy đồ trong túi, chụp thành hình trảo, trực tiếp bắt được cổ Bull, một tay nhấc hắn lên không trung.
Bị Trần Phàm kẹp cổ, Bull khó thở, khuôn mặt trướng lên đỏ bừng, phẫn nộ đưa tay muốn đánh vào đầu Trần Phàm, nhưng lại cảm giác được mình không thể nhúc nhích, giống như bị một lực lượng trói buộc lại, căn bản không thể động đậy.
- Phi.
Trong gió đêm, Trần Phàm nhẹ nhàng phun điếu xì gà trong miệng, tay phải lại phát lực. Bull bị đau, trực tiếp buông điện thoại trong tay ra.
Tiếp lấy di động, Trần Phàm buông tay ra. Bull ầm ầm rơi xuống đất.
Dùng chân giẫm lên đầu Bull, không cho hắn nhúc nhích đồng thời Trần Phàm đưa di động lên bên tai.
- Thanh niên phương đông, mày đang chơi lửa!
Xa xa, Dracula nhìn thấy tất cả chuyện này, thần tình tức giận.
- Vậy sao?
Trần Phàm không cho là đúng.
- Grimm có phái đã bị mày giết hay không?
Dracula trầm thấp hỏi.
- Ân, tao đã cho người róc hết da thịt hắn, dùng xương cốt của hắn điêu khắc tác phẩm nghệ thuật, sáng mai sẽ đem tới quảng trường trang viện Michelle.
Trần Phàm không nóng không vội hồi đáp:
- Tao nhớ ra rồi, hắn là đồ đệ của mày. Như thế nào, mày muốn báo thù cho hắn?
- Tốt, tốt lắm, mày rất có gan!
Dracula bỗng nhiên nở nụ cười âm trầm:
- Tạp chủng, hiện tại tao cho mày hai lựa chọn, một đi với tao chơi một trận đua xe, mày thắng tao bỏ qua cho tụi mày, thua, tao sẽ róc da tụi mày làm đệm xe hơi. Hai, tao tặng tụi mày đi gặp diêm vương!
- Nếu thứ nào tao cũng không chọn?
Trần Phàm hỏi lại.
- Mày đang muốn chết!
Trong giọng nói của Dracula đã tràn ngập sát ý.
Trần Phàm không thèm để ý mảy may:
- Dracula, tao đề nghị mày quay đầu lại nhìn trong chiếc xe thể thao phong cách bên ngoài nhà xưởng. Dracula quay đầu lại, rõ ràng nhìn thấy trên đường cái hướng tây nam xuất hiện một ngọn đèn chói mắt, nguyên bản ban đêm im lặng đột nhiên vang lên thanh âm tiếng thánh kinh, thanh âm cực lớn, rung trời, làm cho người ta nghe xong có một loại xúc động muốn cúng bái!
- Giáo đình?
Gương mặt Dracula biến đổi.
- Ân, là giáo đình, chính xác là đoàn thương thủ khủng bố nhất của giáo đình.
Trong gió đêm, Trần Phàm thản nhiên nói:
- Dracula, mày cho là mày gài bẫy được tao, đáng tiếc mày thất bại rồi.
- Mày liên hệ người của giáo đình ám toán tao?
Nghe được ba chữ đoàn thương thủ, trong lòng Dracula run lên, sau đó hoàn toàn nổi giận:
- Hiện giờ tao sẽ xử lý mày!
- Chỉ bằng hai chiếc xe thiết giáp bên ngoài mà muốn xử lý tao?
Trong giọng nói của Trần Phàm tràn ngập vẻ khinh thường:
- Chắc người đàn bà Olivia kia không có nói cho mày biết, thân phận đích thực của tao? Xem ra quan hệ giữa mày với cô ta thật không xong, cô ta muốn cho mày đi tìm chết.
- Mày là ai?
Dracula hỏi theo bản năng.
Không tiếng trả lời.
- Răng rắc!
Dưới chân Trần Phàm phát lực, xương sườn của Bull trong nháy mắt vỡ vụn, tiếng xương gãy thanh thúy đột nhiên vang lên.
- Cô đông!
Gương mặt Bull biến đổi, há mồm phun ra ngụm máu tươi.
Trần Phàm vung chân lên, nhắm ngay thân hình khôi ngô của Bull, dùng sức đá tới!
- Phanh!
Thanh âm trầm đục, thân hình khôi ngô của Bull trong nháy mắt giống như một quả bóng da, bị một cước của Trần Phàm đá bay lên trời, thẳng tắp bay ra ngoài nhà xưởng.
Cùng lúc đó, trong tay Trần Phàm chẳng biết từ khi nào lại có thêm một cây súng.
Dưới ánh đèn, hắn mỉm cười bóp cò.
- Sưu!
Viên đạn bay ra khỏi nòng súng, xé qua lực cản của không gian, thẳng tới Bull.
- Phanh!
Trên không trung, đầu của Bull trực tiếp bị viên đạn xuyên qua, máu tươi vương vãi khắp nơi, giống như đóa hoa huyết nở rộ trên không trung.
Thời gian giống như chợt yên lặng ở một khắc này, hình ảnh giống như chợt dừng lại ở giây phút này.
- Nếu Đồ Tể dễ dàng bị giết chết như vậy, thì Huyết Sắc Luyện Ngục đã không bị diệt vong rồi!
Trong gió đêm, Trần Phàm nhẹ nhàng thổi làn khói nhẹ toát ra khỏi nòng súng, khóe miệng hiện lên một độ cong cuồng vọng!
Giờ khắc này, hắn rốt cục đã lộ ra vẻ cuồng ngạo che giấu thật sâu trong nội tâm!
Phần cuồng ngạo kia sẽ làm thế giới ngầm yên tỉnh đã lâu, lâm vào sôi trào!
*****
Cuồng!
Con mẹ nó rất cuồng!
Đây là ý tưởng của toàn bộ thành viên Hắc Ám U Linh khi nhìn thấy Trần Phàm đem Bull dẫm nát dưới chân nghe điện thoại.
Nhưng đầu lĩnh của bọn hắn là Dracula đều không nói gì, cho dù bọn hắn có phẫn nộ, thì cũng không dám tỏ vẻ.
Theo sau, khi bọn hắn chứng kiến Trần Phàm dùng một cước đá bay Bull sau đó một phát súng bắn nổ đầu Bull trong lòng bọn hắn đột nhiên dâng lên nỗi sợ hãi nguyên thủy nhất.
Sau thoáng sợ hãi ngắn ngủi, chỉ còn lại lửa giận khôn cùng vô tận!
Ở trong trí nhớ của bọn hắn, từ sau khi Huyết Sắc Luyện Ngục bị diệt trừ, chưa từng có một tổ chức dám ngang nhiên gọi nhịp với Hắc Ám U Linh!
Thậm chí dù là giáo đình có vô số tín đồ trong phạm vi toàn cầu cũng không dám!
Mà hiện giờ, một người phương đông, lại có thể chạy đến Châu Âu, chạy đến trên địa bàn Hắc Ám U Linh, bừa bãi như thế, điều này làm cho bọn hắn làm sao thừa nhận được?
So với bọn hắn mà nói, thân là đứa con của gió trong Hắc Ám U Linh, lửa giận trong lòng Dracula càng thêm tăng cao.
Nhưng...
Câu nói nhẹ nhàng chậm rãi cuối cùng của Trần Phàm, giống như một chậu nước lạnh giá, nháy mắt đem lửa giận trong lòng hắn giội tắt, một chút cũng không để lại.
Trong xe thể thao, đôi con ngươi đột nhiên trợn trừng tròn xoe, kìm lòng không được thì thào lẩm bẩm:
- Đồ... Đồ Tể?
Nhắc tới hai chữ này, thân thể hắn không tự chủ được run lên, cả người chợt rùng mình thật mạnh.
Thân là thành viên trung tâm của Hắc Ám U Linh, hắn so với bất luận kẻ nào đều rõ ràng hàm ý ẩn chứa trong hai chữ này!
Khi trước, người này từng dùng thời gian hai năm đem trọn Huyết Sắc Luyện Ngục giết chết chó gà không lưu!
Khi trước, người này một khi ra tay, cả thế giới ngầm sẽ bị run rẩy!
Người này, sáng lập một truyền kỳ không thể phục chế trong thế giới ngầm!
Chính là vì vậy khi người này ra tay, đã làm cho Huyết Sắc Luyện Ngục truyền kỳ thần bí biến mất trong dòng sông lịch sử, làm cho Hắc Ám U Linh trở thành thế lực cường đại nhất thế giới ngầm.
- Ngài Dracula tôn quý, tôi đề nghị lập tức động thủ, hung hăng giáo huấn tên hỗn đản cuồng vọng kia, sau đó nhanh chóng rời đi, tránh cùng người của giáo đình giao thủ ngay chính diện!
Ngay khi Dracula vì hai chữ Đồ Tể mà thất thần, một lão già mặc quần áo màu đen xuất hiện bên cạnh Dracula, cau mày nói.
- Cô đông!
Dracula nuốt nước bọt, sau đó liếc mắt nhìn bóng người xa xa.
Nhìn thật sâu!
- Hô...
Theo sau, hắn thu hồi ánh mắt, phun mạnh một hơi, nói:
- Không thể động thủ.
- Vì sao?
Đôi mày lão già càng cau chặt hơn, nhưng vì e ngại thân phận của Dracula, không dám phản bác.
- Bá!
Dracula đưa mặt kề sát trước người lão giả, nắm lấy cổ áo hắn, phun ra một hơi, nói:
- Bởi vì hắn là Đồ Tể! Con mẹ nó ông động thủ với hắn thử xem?
- Đồ... Đồ Tể?
Gương mặt lão già đột nhiên biến đổi thật dữ dội, trợn tròn mắt.
Vẻ mặt Dracula thật khó coi buông cổ áo lão già, sau đó quay đầu lại nhìn thoáng qua phía sau, phát hiện đèn xe chói mắt càng ngày càng gần.
- Chúng ta nên làm gì bây giờ?
Lão già dù sao không phải người thường, sau thoáng khiếp sợ, hắn phục hồi lại tinh thần, gương mặt trở nên cực kỳ ngưng trọng:
- Dường như chúng ta đã bị trúng bẫy. Chúng ta bị người phương đông... bị Đồ Tể tính kế. Giáo đình xuất động không ít người, nếu phát sinh xung đột trực diện, chỉ sợ là chúng ta sẽ chết rất nhiều huynh đệ!
- Không phải chết nhiều, mà là rất khó rời khỏi nơi này.
So với vẻ hung hăng càn quấy không ai bì nổi của Dracula trước đó, lúc này hắn đã giống như bị mắc xương, hoàn toàn ủ rũ:
- Giáo đình xuất động chính là thương thủ đoàn!
- Thương thủ đoàn?
Lão già hít sâu một hơi.
Vào thời Trung cổ, lực lượng cường đại nhất của giáo đình chính là kỵ sĩ đoàn, theo xã hội hiện đại phát triển, giáo đình cũng phải đi theo thời đại, không còn giới hạn trong vũ khí lạnh, cũng có đề cập tới hỏa khí, trong đó thương thủ đoàn là do giáo đình tiêu phí nhân lực vật lực để bồi dưỡng ra, sức chiến đấu dị thường khủng bố, ngay cả bộ đội đặc chủng bình thường cũng không thể so sánh được.
Điểm này không chỉ riêng Dracula biết, mà lão già cũng rất rõ ràng!
Đây cũng là nguyên nhân khi hắn nghe được ba chữ này, trên mặt liền lộ vẻ sợ hãi.
- Vậy... vậy làm sao bây giờ?
Lão già nuốt nước bọt.
Không thể không nói, bản thân Dracula vốn là thành viên trung tâm của Hắc Ám U Linh, cũng có một mặt ưu tú, trải qua sự cuồng ngạo cùng đả kích trước đó, hắn dần dần đã khôi phục bình tĩnh:
- Chúng ta kiêng kị phát sinh xung đột chính diện với giáo đình, giáo đình cũng chưa chắc dám giao chiến trực diện cùng chúng ta. Dù sao, loại chuyện này quan hệ rất rộng, ảnh hưởng quá lớn, song phương đều sẽ bị tổn thất nặng nề, hơn nữa một khi giao thủ, chính Phủ Anh quốc nhất định sẽ không ngồi yên mặc kệ.
- Hay là thông báo cho nghị viện?
Lão già đề nghị.
Hai mắt Dracula tỏa sáng:
- Được rồi, thông tri cho nghị viện!
Nói xong, Dracula cũng không nói thêm lời vô ích, lấy ra công cụ truyền tin chuyên dụng của thành viên trung tâm Hắc Ám U Linh, bấm một dãy số, điện thoại rất nhanh chuyển được, Dracula không đợi đối phương mở miệng, liền khẩn cấp nói:
- Tôi là Dracula, chúng tôi ở London bị giáo đình tính kế, thỉnh cầu nghị viện ra mặt liên hệ đàm phán với giáo đình!
- Chuyện của các anh, thánh nữ đã biết, nàng sẽ ra mặt xử lý.
Bên trong điện thoại truyền ra thanh âm không chút tình cảm sắc thái nào.
Theo sau, điện thoại cắt đứt!
Bên tai vọng lại thanh âm kia, trái tim treo cao của Dracula chậm rãi hạ xuống, hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi thật dài:
- Đêm nay thánh nữ sẽ xuất hiện.
Nghe được Dracula nói như thế, lão già cũng nhẹ nhàng thở ra.
Thánh nữ muốn làm gì?
Sau đó trong lòng hai người không tự chủ được đều tuôn ra ý nghĩ này.
Ý niệm vừa này sinh trong đầu, hai người như có thông hiểu nhìn thoáng qua đối phương, cố gắng đạt được đáp án từ trên người đối phương, kết quả đều là thất vọng.
Cùng lúc đó.
Bên trong nhà xưởng, đám người Kroff nhìn thấy Trần Phàm giết chết Bull hơn nữa sau khi báo ra danh hiệu Đồ Tể, rõ ràng liền phát hiện dáng vẻ hung hăng càn quấy bên phía đám người Hắc Ám U Linh cũng nhất thời bị dập tắt đi.
- A ha, bọn lợn ngu xuẩn này đang sợ hãi!
Kroff hắc hắc nở nụ cười:
- Phải biết rằng, Đồ Tể vĩ đại từng diệt trừ Huyết Sắc Luyện Ngục, Hắc Ám U Linh bọn chúng tính là thứ gì, lại dám chạy tới đây giương oai, bọn chúng cũng không biết đái ra mà soi gương hay sao, mẹ nó!
Vừa nghe Kroff nói như thế, thành viên Địa Ngục Hỏa đều nhẹ nhàng thở ra, gương mặt cũng trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Đồng thời trong ánh mắt bọn họ nhìn về phía Trần Phàm, vẻ kính sợ càng nồng đậm hơn một ít.
Dù sao, chỉ dựa vào một cái tên, liền có thể hù sợ Hắc Ám U Linh, trên thế giới này, sợ rằng cũng chỉ có Đồ Tể mới làm được thôi.
Theo sau, trường hợp tựa hồ có chút giằng co, thành viên giáo đình từ phương xa tới chia làm hai đội, một đội dừng phía sau nhóm Hắc Ám U Linh chừng một km, mà một đội còn lại từ phía sau đi vòng qua nhà xưởng hội họp cùng nhóm người Trần Phàm.
Một lát sau, thành viên giáo đình đi vòng ra sau nhà xưởng cũng dần dần xuất hiện trong tầm mắt nhóm người Trần Phàm.
Vách tường phía sau nhà xưởng bị mấy chiếc Hummer được cải tiến xông vào phá vỡ, năm chiếc xe phía sau chạy theo hình chữ phẩm tiến nhanh vào trong nhà xưởng.
Trong đó chạy giữa trung ương chính là một chiếc Rolls - Royce, năm chiếc xe còn lại thì cũng giống như xe của Trần Phàm, cùng hiệu Bentley.
Rất nhanh, mấy chiếc xe dừng lại phía sau nhóm người Trần Phàm, một nhóm thanh niên mặc trang phục kỵ sĩ từ trong xe bước xuống, cung kính bảo hộ chung quanh chiếc Rolls - Royce ở giữa.
Một gã kỵ sĩ cung kính mở cửa xe, thánh nữ giáo đình Monica trong trang phục áo trắng che mặt bằng khăn trắng chậm rãi xuất hiện ở trong tầm mắt nhóm người Trần Phàm.
- Nga, gặp quỷ, lại là thánh nữ giáo đình!
Nhìn thấy Monica xuống xe, Kroff trợn tròn mắt nói.
Không chỉ là hắn, nhóm người Kuka cũng tràn đầy vẻ kinh ngạc.
Tựa hồ đối với bọn họ mà nói, chuyện xảy ra đêm nay có chút quỷ dị...
Không để ý tới biểu tình ngây ngốc của bọn họ, Trần Phàm ném súng cho Kroff, sau đó đi thẳng tới nghênh đón.
Khác với hôm xuất hiện ở tòa thành Kerner Er, hôm nay bên cạnh Monica ngoại trừ mười hai tên kỵ sĩ giáo đình bảo hộ bên cạnh, còn có mười hai thành viên của thương thủ đoàn, có ngoại hiệu là thập nhị hỏa thương thủ!
- Trần, giáo hoàng bệ hạ đã cùng chính Phủ Anh quốc đạt thành hiệp nghị, đêm nay đám người vô sỉ này không một kẻ nào có thể rời khỏi nơi này!
Đi tới trước người Trần Phàm. Monica ngăn chặn nỗi kích động cùng vui sướng trong nội tâm, nghiêm túc nói.
- Tình huống có chút biến hóa, người đàn bà Olivia đã không trúng kế.
Trần Phàm nhẹ lắc đầu:
- Lúc này nếu giao thủ trực diện, song phương đều sẽ chết rất nhiều người, không bên nào chiếm được tiện nghi.
- Đêm nay toàn bộ thương thủ đoàn của chúng tôi xuất động, đám vô sỉ kia căn bản là không thể tạo thành uy hiếp đối với chúng tôi.
Nghe được lời nói của Trần Phàm, không đợi Monica mở miệng, một gã thanh niên làn da trắng nõn đứng sau lưng Monica mở miệng phản bác.
- Thủ lĩnh thương thủ đoàn, thập nhị hỏa thương thủ, Merck, đúng không?
Trần Phàm nhàn nhạt cười:
- Chỉ là đám người Dracula, khẳng định không phải là đối thủ của các anh, nhưng đêm nay Hắc Ám U Linh có thể không chỉ riêng bọn hắn đến đây.
Ân?
Trần Phàm vừa nói ra lời này, ngoại trừ Monica đang nhíu mày, tất cả mọi người đều có chút nghi hoặc.
Theo sau, giống như vì chứng minh lời nói của Trần Phàm, trên không trung phương xa truyền đến chuỗi thanh âm "vù vù".
Phi cơ trực thăng võ trang.
Nhìn thấy phi cơ trực thăng võ trang xuất hiện xa xa, thủ lĩnh Merck vốn định phản bác lời của Trần Phàm, trên mặt nhất thời tràn ngập ra vẻ ngưng trọng!
Đôi mày thanh tú của Monica cau lại.
Năm chiếc phi cơ trực thăng bày thành hình chữ phẩm gào thét bay đến, theo sau khi năm chiếc trực thăng bay đến bầu trời trên không, cửa cabin bốn chiếc trực thăng mở ra, từng thân ảnh từ trên phi cơ nhảy xuống, rơi xuống chỗ địa phương của nhóm người Dracula.
Một, hai, ba, bốn...
Rất nhanh, từng đạo thân ảnh đã rơi xuống chỗ thành viên Hắc Ám U Linh.
Trong tay những người đó đều mang theo chiếc túi lớn, trong túi trang bị đầy đủ vũ khí.
Trong lúc toàn bộ những người trong bốn phi cơ trực thăng rơi xuống, cabin chiếc trực thăng cuối cùng bỗng nhiên mở ra.
Theo sau...
Một thân ảnh có mái tóc dài màu trắng bạc, mặc bộ quần áo màu đỏ tươi, từ trên trời hạ xuống.
Trong bóng đêm.
Mái tóc bạch kim, sáng đến chói mắt.
Bộ quần áo trên người, lại đỏ rực.
- Đồ Tể, đã lâu không gặp!
Trên không trung, một đôi đồng tử màu tím gắt gao tập trung xuống người Trần Phàm, thanh âm tà ác đầy lực xuyên thấu chậm rãi truyền ra.
Trong màn đêm, thanh âm kia giống như sấm rền nổ vang, cuồn cuộn mà đến!
*****
Ngay khi Hắc Ám U Linh bị giáo đình bao vây tiến thoái lưỡng nan, thì Olivia, thánh nữ của Hắc Ám U Linh đã xuất hiện, người phụ nữ vừa thần bí vừa nguy hiểm nhất thế giới ngầm toàn cầu này từ trên không trung giáng xuống, phát ra thanh âm như tiếng sấm rền nổ vang, làm cho mỗi người ở đương trường đều nghe thấy rõ ràng.
Đồ Tể?
Ngoài nhà xưởng, thành viên Hắc Ám U Linh nghe được thanh âm của Olivia, cả đám đều lộ ra biểu tình trợn mắt há mồm, bên phía giáo đình đồng dạng cũng là như vậy, trừ bỏ Monica biết rõ thân phận của Trần Phàm, những người khác đều bị lời nói của Olivia dọa cho sợ ngây ngẩn!
Không thể phủ nhận, danh hào Đồ Tể thật sự quá mức nổi tiếng!
Đối mặt với những chuyện này, Trần Phàm cũng khẽ nhăn mày. Hết thảy mọi chuyện đêm nay, đều là hắn sớm trù hoạch từ trước, lần lượt dụ từng địch nhân bước ra. Sau khi tiêu diệt lão Peak. Grimm cùng Nhẫn Đường Sơn Khẩu Tổ, còn muốn câu thêm con cá lớn Hắc Ám U Linh này. Nhưng thật không ngờ Olivia võ lực giá trị khủng bố, căn bản là không có trúng kế, mà chờ hắn xuất ra con bài giáo đình chưa lật, nàng mới bình tĩnh hiện thân.
Chậm rãi Olivia chậm rãi phiêu phù đáp xuống dưới đất, một thân áo màu đỏ tươi, cùng mái tóc màu bạch kim và đôi con ngươi màu tím, ở trong đêm đen thoạt nhìn có vẻ phi thường chói mắt. Toàn thân nàng đều tản mát ra một cỗ chân khí băng sương mà tà ác đến cực điểm.
Cỗ chân khí này, làm cho người ta không rét mà run!
Dưới ánh đèn, mười mấy thành viên Hắc Ám U Linh theo trên trực thăng vũ trang nhảy xuống, cung kính đứng ở sau lưng Olivia. Trong số này, có mười hai người đứng gần nàng nhất, chẳng những thân mặc hắc y, mà hai tay tay đeo sáo thủ hắc sắc, có trang bị tính chất cơ năng đặc biệt, cả đám diễn cảm băng sương, toàn thân tản mát ra sát khí làm cho, không một người nào có thể thừa nhận nổi.
U Linh Thánh Vệ!
Trong tổ chức Hắc Ám U Linh, trừ bỏ Thánh nữ và Thủ lĩnh có giá trị võ lực khủng bố nhất ra, thì mười hai người này nghe nói cũng có khả năng đối kháng lại với mười hai Thần Thánh Kỵ Sĩ, ở trong thế giới ngầm không người nào không biết, không người nào không hiểu.
- Ra mắt Thánh nữ, U Linh Thánh Vệ!
Vừa nhìn thấy Olivia nhẹ nhàng đáp xuống đất, ngay cả Dracula ở bên trong, toàn bộ thành viên Hắc Ám U Linh đều giống như một đám nô tài nhìn thấy ông chủ bình thường, sôi nổi quỳ rạp xuống bên dưới đất, hướng Olivia hành lễ phục bái.
Chứng kiến một màn này, Olivia thu hồi ánh mắt đang tập trung trên người Trần Phàm, quẳng ném về phía đám người Dracula, thanh âm trầm thấp tà ác khẽ vang lên:
- Dracula, các ngươi đứng lên đi.
- Dạ!
Olivia vừa mở miệng, toàn bộ thành viên Hắc Ám U Linh đều sôi nổi đứng dậy, thối lui đến phía sau của nàng, chỉnh thể trong quá trình, căn bản đều không dám liếc mắt nhìn nàng lấy một cái. Trên thực tế, coi như bọn chúng dám quan sát, thì cũng là vô pháp nhìn thấy rõ chân diện mục của Olivia.
Bởi vì... bên trong tổ chức Hắc Ám U Linh, trừ thủ lĩnh ra, thì không một ai từng nhìn thấy qua bộ dáng của nàng. Còn ngoại giới thì lưu truyền Olivia là một bà lão phù thủy già nua xấu xí.
Trừ gã thủ lĩnh của tổ chức Hắc Ám U Linh ra, thì lúc trước Trần Phàm cứu Monica theo trong tay của Olivia, cũng đã từng kéo chiếc mặt nạ hoàng kim trên khuôn mặt của Olivia xuống. Hết thảy mọi thứ đã phơi bày rõ ràng ở trong khoảnh khắc đó, về phần nàng có xấu xí giống như ngoại giới lưu truyền hay không, thì Trần Phàm chính là người thứ hai rõ ràng điều này nhất.
Rất nhanh, đám người Dracula đã cung kính thối lui về phía sau của Olivia.
- U Linh Thánh Vệ theo ta đi vào, còn những người khác thì đứng nguyên ở đây chờ đợi mệnh lệnh.
Dứt lời, Olivia dẫn đầu nhấc chân bước vào trong nhà xưởng, mười hai tên U Linh Thánh Vệ bám sát theo ngay phía sau.
Lúc trước, một màn đám người Dracula quỳ xuống hành lễ đều bị nhóm người Trần Phàm nhìn thấy rõ ràng. Lúc này chứng kiến Olivia mang theo mười hai gã U Linh Thánh Vệ bước vào trong nhà xưởng, thì Merck đang đứng phía sau Monica, thân là thủ lĩnh của Thập Nhị Hóa Thương Thủ, sắc mặt đã trở nên cực kỳ khó coi!
Trong giáo đình, địa vị của Thập Nhị Hỏa Thương Thủ không hề thấp kém chút nào, nếu không tính đến Thần Thánh Kỵ Sĩ, thì mười hai người bọn hắn là có sức chiến đấu mạnh nhất... Nhưng bọn hắn cùng mười hai tên U Linh Thánh Vệ, căn bản là không cùng ở một đẳng cấp!
Lúc này, rốt cuộc hắn đã hiểu ra, vì sao lúc trước Trần Phàm nói, nếu song phương giao chiến sẽ phát sinh tràng cảnh thương vong nghiêm trọng.
- Woa, ca ngợi Satan vĩ đại, không ngờ Kroff đại gia lại có thể gặp được U Linh Thánh Nữ ở trong truyền thuyết, thật đúng là vinh quang và may mắn!
So sánh cùng Merck mang theo biểu tình ngưng trọng mà nói, thì Kroff tựa hồ như không hề biết hai chữ sợ hãi viết như thế nào. Vừa nhìn thấy đoàn người Olivia bước đến, hắn hưng phấn xoa nắn hai tay, cảm giác như chỉ hận không thể xông qua, xé nát chiếc mặt nạ hoàng kim trên mặt của Olivia, nhìn xem U Linh Thánh Nữ trong truyền thuyết, rốt cuộc là có bao nhiêu phần xinh đẹp!
Kuka, thủ lĩnh đoàn lính đánh thuê Địa Ngục Hỏa tuy rằng có tín nhiệm và sùng bái mù quáng đối với Trần Phàm, trong lòng cũng không cảm thấy sợ hãi vì Olivia mang theo mười hai gã U Linh Thánh Vệ bước vào đây. Tuy nhiên hắn vẫn không dám nói năng không chút kiêng nể ai như Kroff.
Xa xa, Olivia nghe thấy những lời này của Kroff, đôi con ngươi màu tím trong mắt nàng lóe ra ánh quang mang quỷ dị, bắn về phía Kroff.
Ngay sau đó, ánh mắt của Kroff chạm phải ánh mắt của Olivia ở giữa không trung. Thời gian giống như ngừng trôi. Kroff chỉ cảm thấy bản thân mình như đang bị một cỗ lực lượng vô hình trói buộc bình thường. Diễn cảm nháy mắt đọng lại không nói, mà nhịp hô hấp cũng đã trở nên dồn dập.
Thấy cảnh tượng này, Trần Phàm khẽ thở dài, nhẹ nhàng đặt tay lên bả vai của Kroff một chút. Vừa trông thấy hành động của Trần Phàm. Olivia liền thu hồi ánh mắt, nhãn tình một lần nữa lại tập trung lên người của Trần Phàm.
Không giống như Kroff, đối với ánh mắt tràn ngập chân khí tà ác của Olivia, Trần Phàm không nảy sinh ra một chút biến hóa nào dị thường. Hắn trầm ngâm nói:
- Đi thôi, nếu Olivia đã chủ động tiến vào đây. Chỉ sợ là đang có chuyện muốn nói, chúng ta hãy ra nghênh đón thôi.
Nói xong, Trần Phàm không chờ mọi người đáp ứng, đã nhấc chân bước lên nghênh đón đoàn người Olivia.
- Mẹ kiếp, ánh mắt của bà phù thủy này thật đáng sợ!
Kroff trong lòng sợ hãi bám sát theo Trần Phàm, hạ thấp giọng lẩm bẩm:
- Bất quá, khi Đồ Tể phát cơn điên, ánh mắt so với nàng vẫn còn đáng sợ hơn nhiều!
Nói dứt lời, Kroff giống như đang hồi tưởng đến chuyện gì đó, hoảng hốt ngẩng đầu lên nhìn về phía trước, lướt qua Olivia, phát hiện thấy ánh mắt của đối phương không còn tập trung lên trên người mình nữa, thì hắn mới nhẹ nhàng thở ra, đồng thời nhớ đến lời dặn dò của Trần Phàm, đừng nói chuyện bừa bãi ở trước mặt Olivia, trong lòng âm thầm làm ra quyết định, từ nay về sau khi nhìn thấy Olivia, đều sẽ giả vờ câm điếc.
Cùng Kroff bất đồng, Monica thánh nữ giáo đình, hai chân mày gắt gao nhăn vào giữa ấn đường, ánh mắt tập trung không rời khỏi thân ảnh của Olivia, trong đôi con ngươi lóe ra quang mang phẫn nộ.
Thân là nữ thần trong lòng giáo đồ Thiên Chúa Giáo trên toàn cầu, ở trong giáo đình nàng là thánh nữ chỉ dưới một người mà trên vạn người. Monica có niềm kiêu hãnh riêng của nàng, đồng dạng cũng có giá trị võ lực cực kì khủng bố.
Ngày trước. Olivia bắt giam nàng, hành động này đã trực tiếp đánh nát niềm kiêu ngạo ở trong nội tâm của nàng. Đồng dạng cũng làm cho nàng canh cánh trong lòng, luôn muốn tìm cách rửa nỗi nhục nhã này.
Dưới tình trạng này, nàng và Olivia gặp nhau, quả thực đúng như là cừu nhân nhìn thấy nhau, hai mắt đỏ ngầu!
Một bước, hai bước, ba bước.
Dưới màn đêm yên tĩnh, Trần Phàm mang theo đoàn người Monica cùng đi ra gặp Olivia. Ngay khi khoảng cách giữa song phương còn chừng mười thước, thì cả hai không hẹn mà đều dừng bước.
Hiển nhiên, song phương đều hiểu rõ ràng, lấy giá trị võ lực khủng bố của đối phương, khoảng cách mười thước cũng chỉ như một bước chân so với người bình thường mà thôi.
Đây cũng chính là muốn nói, trong vòng mười thước, cao thủ dùng súng bình thường, nếu muốn ra tay thì ngay cả cơ hội nổ súng cũng đều không có!
- Olivia, đã lâu không gặp rồi.
Đứng trước mặt tổ chức khủng bố nhất thế giới ngầm toàn cầu, trên mặt Trần Phàm nhìn không thấy một tia sợ hãi nào. Hơn nữa còn phơi bày ra một nụ cười thản nhiên đáp trả Olivia.
- Phải, giống như đã rất lâu... rất lâu rồi.
Olivia đồng dạng cũng mỉm cười, cười trông thực tà ác:
- Hơn một năm thời gian qua, trong lòng tôi vô cùng tưởng niệm Đồ Tể anh.
Nghe thấy Olivia nói những lời này, mọi người cũng không cảm thấy kinh ngạc. Bởi vì họ biết, hai cái chữ "tưởng niệm" này đại biểu cho ý tứ gì. -
- Olivia, bản thân tôi cũng vô cùng tưởng niệm đến cô.
Monica lạnh lùng nói, nỗi tức giận tràn đầy trong đôi con ngươi.
- Monica, cô muốn tìm tôi báo thù ư?
Nói đến đây, nụ cười trên mặt Olivia càng tăng lên:
- Ha ha... ha ha... ở trong mắt đám giáo đồ Thiên Chúa Giáo ngu muội, cô là Thánh Nữ cao quý vô song. Nhưng trong mắt tôi, cô chỉ là một thứ phế vật chỉ biết dựa vào đàn ông mà thôi. Thật lòng tôi cảm thấy đáng thương cho lũ giáo đồ Thiên Chúa Giáo ah! Tôi thường xuyên suy nghĩ, nếu như lũ giáo đồ kia biết, thánh nữ trong lòng bọn chúng cùng Đồ Tể hai tay dính đầy máu tanh, có một tầng quan hệ không bình thường. Thì không hiểu sẽ như thế nào đây nhỉ?
- Oanh!
Olivia vừa thốt ra những lời này, trừ bỏ Trần Phàm ra, sắc mặt của những người khác đều thay đổi. Nhất là mười hai vị kỵ sĩ cùng mười hai vị Hỏa Thương Thủ đứng sau lưng Monica, diễn cảm trên mặt của bọn họ đều tràn ngập biểu tình khiếp sợ.
Thánh nữ của giáo đình, nhất định phải là trinh nữ!
Đây là truyền thống kéo dài nhiều năm qua của giáo đình, nhưng lúc này Olivia nói, giữa Monica và Trần Phàm đã phát sinh một tầng quan hệ không bình thường, điều này làm sao bọn hắn có thể chấp nhận nổi đây?
Biểu tình trên mặt Monica cũng thay đổi, chân mày của nàng gắt gao ninh chặt vào nhau, nét tức giận càng nồng đậm thêm:
- Olivia...
- Như thế nào? Chẳng lẽ cô muốn phủ nhận chuyện này sao?
Olivia hài hước cười:
- Vậy cũng được, nếu cô dám thề trước chúa rằng, giữa cô và Đồ Tể không phát sinh chuyện gì mờ ám, thì tôi sẽ thừa nhận là vừa rồi tôi vu khống cô. Nhưng vấn đề là cô có dám hay không?
Lúc này, đôi môi xinh đẹp ẩn sau tấm màng sa che mặt của Monica khẽ mấp máy, nhưng cuối cùng nàng vẫn không thốt ra lời.
Làm thánh nữ giáo đình, nàng không thể lừa dối thượng đế. Bởi vì, giữa nàng và Trần Phàm, quả thật đã phát sinh quan hệ, hơn nữa cũng không chỉ một hai lần...
- Ha ha... Monica! Cô không dám đúng không?
Thấy vậy nụ cười của Olivia đột nhiên trở nên băng sương:
- Một năm trước, Đồ Tể cứu thoát cô từ trong tay của tôi. Một năm sau, cô lợi dùng Đồ Tể giăng bẫy vây bắt tôi, cố gắng vãn hồi thể diện. Nhưng cô nghĩ rằng, sẽ thành công ư?
- Chuyện này không có khả năng đâu!
Sát khí khủng bố, bất ngờ theo trên người Olivia tàn xuất ra:
- Đêm nay, trừ Đồ Tể ra, tất cả các ngươi đều sẽ phải chết ở nơi này, một người cũng đừng hòng chạy thoát!
Nói đến đây, ánh mắt của Olivia gắt gao nhìn chằm chằm vào Trần Phàm:
- Ngươi chính là Đồ Tể?
*****
- Anh chính là Đồ Tể!
Năm chữ này theo trong miệng Olivia thốt ra xong, khí thế trên người nàng đột nhiên tăng vọt, cỗ sát khí khủng bố kia, ánh mắt băng sương vô tình kia, làm cho Kroff, Kuka, thậm chí là những thành viên giáo đình đứng sau lưng Monica trong lòng đều sợ hãi không thôi.
Két... két... !
Còn Monica thì siết chặt quyền đầu, kìm lòng không đậu muốn bước lên phía trước, cảm tình như muốn cùng Olivia quyết chiến sinh tử. Nhưng nàng vừa nhấc bước ra, thì đã bị Trần Phàm vươn tay ngăn cản.
- Ha ha... Đồ Tể! Quả nhiên anh vẫn che chở nàng giống như năm xưa!
Olivia thấy vậy, nét tức giận trong đôi con ngươi càng tăng lên, lửa giận ngập trời đồng thời ánh mắt cũng oán độc tới cực điểm.
- Theo như lời cô nói, giữa cô ấy và tôi đã phát sinh quan hệ mờ ám, nếu tôi không bảo hộ cô ấy, chẳng lẽ tôi bảo hộ cho cô hay sao?
Trần Phàm nheo mắt, nhìn chằm chằm vào Olivia, gằn từng chữ:
- Về phần, cô nói muốn lưu tôi lại, cô cho rằng điều này có khả năng xảy ra ư?
Có khả năng xảy ra ư?
Nghe vậy, Olivia không khỏi nắm chặt song quyền.
- Chỉ bằng vào cô cùng mười hai gã phế vật đang đứng sau lưng cô sao?
Trần Phàm tiến lên phía trước, thân mình giống như một ngọn núi lớn, đứng án ngữ ở trước đám đông, sát khí trên người cũng hoàn toàn phóng thích ra ngoài.
Loại sát khí do vô số máu tươi chồng chất tạo ra, nếu so sánh thì chỉ hơn chứ không hề kém sát khí ở trên người của Olivia. Bởi vậy nên bị Trần Phàm mắng thành một đám phế vật, mà mười hai tên U Linh Thánh Vệ cũng không dám mở miệng phản bác.
- Coi như không giữ chân được anh, thì tôi cũng sẽ giết sạch hết đám người kia!
Olivia không chút nhượng bộ, cùng Trần Phàm đối chọi gay gắt:
- Đồ Tể, nếu anh không tin, thì chúng ta có thể thử xem!
- Tôi không thích bị người khác uy hiếp.
Trần Phàm nhíu mày nói.
Động tác rất nhỏ này, làm cho biểu tình của mười hai tên U Linh Thánh Vệ khẽ biến sắc, thần kinh căng thẳng, đồng thời lực chú ý cũng tập trung cao độ.
Bên phía Trần Phàm, vô luận nhóm thành viên giáo đình đứng sau lưng Monica, hay là đám lính đánh thuê Địa Ngục Hỏa do Kuka suất lĩnh. Tất cả dường như cũng đã ngửi thấy hương vị nguy hiểm ở trong không khí, lúc này trong tay đều nắm chặt vũ khí.
Bầu không khí, tựa hồ như đang rất căng thẳng!
- Olivia, lấy chỉ số thông minh của cô, nhất định là đêm nay đã chuẩn bị kĩ lưỡng, tôi tin tưởng nếu cô tâm ngoan thủ lạt khởi xướng chiến tranh, thì quả thật là có thể giết chết được họ.
Trần Phàm cũng không ra tay, mà bình tĩnh nói:
- Nhưng tôi dám cam đoan, cô cũng sẽ phải trả giá thảm trọng, thậm chí là táng thân ở đây. Mà ngày sau, Hắc Ám U Linh sẽ trở thành Huyết Sắc Luyện Ngục thứ hai, cô có tin không?
Có tin không?
Tin!
Bởi vì những lời này được nói ra từ trong miệng của người đã tiêu diệt tổ chức Huyết Sắc Luyện Ngục ah!
Ngày trước, khi Huyết Sắc Luyện Ngục bao vây tiêu trừ Trần Phàm, nhiều người cho rằng Trần Phàm hẳn là sẽ phải chết không cần nghi ngờ, nhưng đến thời khắc mấu chốt. Trần Phàm lại như loài mèo có chín cái mạng bình thường, luôn luôn thoát vây dưới tình huống cửu tử nhất sinh, cuối cùng dùng hành động tàn khốc gấp vạn lần trả thù Huyết Sắc Luyện Ngục!
- Tôi tin.
Oán khí trong đôi con ngươi của Olivia ngày càng đậm:
- Nhưng Đồ Tể, việc này không chứng minh tôi không dám hành động. Anh không thích bị người khác uy hiếp, đồng dạng tôi cũng chán ghét như thế.
Nghe thấy Olivia nói những lời này, đôi chân mày của Trần Phàm càng nhíu vào sâu hơn. Bởi vì hắn đối với Olivia cũng có sự am hiểu nhất định, biết tính tình của nàng, một khi tâm ngoan thủ lạt muốn ra tay, thì sẽ chẳng quan tâm đến bất kỳ thứ gì, điển hình là kiểu người không đạt được mục đích thì sẽ không buông tha!
Lúc này bầu không khí đang rơi vào tình huống giằng co, giờ khắc này không người nào dám lên tiếng, mọi người đều không hẹn mà cùng đem ánh mắt quăng ném về phía Trần Phàm. Bởi vì thái độ của Trần Phàm sẽ quyết định chiều hướng tối hôm nay, thậm chí còn trực tiếp quyết định vận mệnh của Châu Âu ở trong tương lai!
Dù sao, nếu Olivia điên lên, muốn khởi xướng chiến tranh, giết chết đám người Monica, vậy thì giáo đình cùng Hắc Ám U Linh tuyệt đối sẽ rơi vào tình trạng không chết không ngừng. Mà Trần Phàm đồng dạng cũng sẽ không buông tha cho Hắc Ám U Linh.
- Olivia, nói đi, rốt cuộc thì cô đang muốn cái gì?
Trần Phàm nhìn chằm chằm vào đôi mắt màu tím của Olivia, hỏi:
- Tôi nghĩ, nếu cô thật sự muốn sống mái, thì cũng sẽ không bước vào trong này nói chuyện, mà là chọn động thủ trực tiếp.
- Đồ Tể, tôi từng đắc tội qua với anh sao?
Nghe một đằng nhưng Olivia lại trả lời một nẻo, trong ánh mắt nhìn về phía Trần Phàm bỗng nhiên thoáng dâng lên một tia u oán.
Ân?
Trần Phàm nằm mơ cũng không ngờ Olivia sẽ ở dưới tình huống này mà hỏi ra một câu như vậy. Điều này không khỏi làm cho hắn nhíu mày trầm ngâm.
- Không có đi! Tạm thời không nhắc tới chuyện hôm nay. Một năm trước giữa tôi và anh căn bản là chưa từng quen biết nhau. Nhưng sau khi tôi bắt Monica, anh đột nhiên xuất hiện, đoạt lấy Monica từ trong tay của tôi.
Olivia oán khí mười phần nói:
- Khi đó, nàng hẳn vẫn chưa từng là nữ nhân của anh đi?
Trần Phàm không hé răng phản bác.
Một năm trước, sở dĩ hắn giải cứu Monica, là vì ngày trước Monica đã từng gặp qua hắn một lần. Khi Monica đang nằm trong tay Olivia nhìn thấy Trần Phàm, liền hướng Trần Phàm cầu cứu.
- Đồ Tể, tôi chưa từng đắc tội qua anh, thậm chí tôi còn từng ngưỡng mộ anh!
Bỗng nhiên ngữ khí của Olivia trở nên phức tạp. Bất quá rất nhanh đã trở nên băng sương vô tình:
- Nhưng là do anh chủ động trêu chọc tôi, hơn nữa cũng không chỉ một lần duy nhất.
- Cho nên người cô muốn đối phó là tôi, đúng không?
Nghe đến đây, rốt cuộc thì Trần Phàm đã hiểu ra ý tứ của Olivia rồi.
- Đúng thế!
Olivia cũng không phủ nhận:
- Anh muốn bọn họ bảo toàn mạng sống, cũng được! Hãy đáp ứng làm người hầu của tôi, chỉ cần anh đáp ứng chuyện này, thì tôi sẽ buông tha cho anh.
Kêu Đồ Tể làm người hầu ư?
Vừa nghe được lời nói này, Kroff biến sắc, nhịn không được quát lớn:
- Mẹ kiếp, con mụ đàn bà điên này, Kroff là người hầu trung thành nhất của Đồ Tể, nếu Đồ Tể làm người hầu của ngươi, vậy thì Kroff đại gia là gì đây? Não ngươi bị nước vào rồi hay sao?
Ân?
Nghe thấy Kroff mắng mình như vậy, sắc mặt của Olivia đại biến, ánh mắt băng sương vô tình lại quét về phía Kroff.
Lúc này, Kroff không sợ hãi chút nào, mà là lấy hết dũng khí đối diện cùng Olivia!
Tuy rằng lúc trước Trần Phàm đã nhắc nhở hắn không được làm trò, buông lời phóng túng ở trước mặt Olivia.
Tuy rằng lúc trước hắn đã tự nhủ với mình rằng, mỗi khi nhìn thấy Olivia sẽ không mở miệng nói chuyện nữa.
Nhưng lúc này đây Kroff vẫn mở miệng!
Bởi vì hắn cảm thấy, lời nói của Olivia đối với Trần Phàm, chính xác là một loại vũ nhục cực điểm!
Ở trong mắt rất nhiều người, hắn là người hầu của Đồ Tể, là tay sai của Đồ Tể, nếu như không có Đồ Tể uy hiếp thì hắn sớm đã chết qua một trăm lần rồi. Nhưng chỉ riêng Kroff tính tình cổ quái mới hiểu được, xưa nay Đồ Tể vẫn luôn đem hắn coi như bằng hữu. Là cái loại bằng hữu không thể mang tiền tài ra cân đong đo đếm!
Cho nên, mỗi khi Đồ Tể phân phó hắn đi làm việc, hắn đều không có từ chối. Đồng dạng ngày trước, cũng từng có một gã đại ca hắc bang, sau khi ám sát Kroff không thành công xong, không chờ Kroff ra tay, Đồ Tể liền đã tru diệt toàn bộ cái tổ chức hắc bang kia!
Một người đều không bỏ sót!
Cũng chính những chuyện này, cho nên ở trong thế giới ngầm toàn cầu, không một ai dám động vào Kroff!
- Cái thứ hèn mọn, ngươi chán sống rồi sao?
Sát khí trong mắt Olivia bỗng dưng trở nên nồng đậm.
- Olivia, đủ rồi!
Lúc này thanh âm của Trần Phàm đã hoàn toàn lạnh xuống, ánh mắt cũng híp lại thành một đường chỉ nhỏ. Người quen thuộc đều biết, đây là dấu hiệu khi hắn tức giận lên:
- Tôi cảnh cáo cô, vô luận kết quả đêm nay như thế nào. Nếu sau này cô dám động tới một sợi tóc của Kroff, tôi sẽ biến Hắc Ám U Linh máu chảy thành sông!
- Đồ Tể, anh...
Olivia nghiến răng nghiến lợi, nhưng nàng lại cảm nhận được, lúc này Trần Phàm không có nói đùa, mà là phi thường nghiêm túc cảnh cáo nàng.
Theo sau, không chờ Olivia kịp nói dứt lời, Monica luôn luôn áp chế lửa giận trong nội tâm, nhịn không được đã mở miệng ra:
- Olivia, cô tưởng rằng mình là ai? Cô có tư cách gì mà muốn Đồ Tể làm người hầu của cô? Chẳng lẽ cô không biết rằng, đó chính là chuyện tình phi thường buồn cười hay sao?
- Một à đàn bà chỉ biết trốn sau lưng đàn ông, thì có tư cách gì lên tiếng ở đây?
Olivia cố gắng kìm chế lửa giận trong lòng, nhìn Monica khinh thường nói:
- Monica, cô hãy tiếp tục co đầu rút cổ đứng sau lưng Đồ Tể, đừng nhảy ra đây làm trò trước mặt tôi thêm nữa.
- Có đủ tư cách hay không, thì chúng ta hãy thử xem nào!
Monica tức giận đến nỗi toàn thân run rẩy.
- Nga, nghe ra là cô đang hướng tôi khiêu chiến ư?
Olivia cười lạnh, khẽ nheo mắt nhìn nàng trầm ngâm suy tư, sau đó chuyển dời đến Trần Phàm:
- Đồ Tể, nếu không chúng ta hãy đánh cược đi?
- Cược gì?
Trần Phàm lạnh lùng nói.
Olivia khẽ mỉm cười:
- Anh không muốn những người bên cạnh anh chết đi, mà tôi thì nằm mộng cũng muốn anh trở thành người hầu của tôi, thần phục dưới chân tôi. Cho nên chúng ta hãy đánh cược, nếu anh thua, vậy thì sau này anh sẽ trở thành người hầu của tôi! Nếu anh thắng, tôi sẽ coi chuyện đêm nay chưa từng phát sinh qua.
- Đánh cược kiểu này không công bằng.
Trần Phàm lắc đầu:
- Bởi vì bên phía cô trả giá quá ít Olivia, tôi hy vọng cô hiểu rõ, cô có khả năng giết chết bọn họ. Đồng dạng tôi cũng có thể giết chết toàn bộ thành viên Hắc Ám U Linh đang đứng ở đây. Cho nên, tình huống bây giờ cô cũng không chiếm được bao nhiêu ưu thế!
- Vậy anh muốn thế nào?
Olivia chợt hỏi.
Trần Phàm không đáp, mà hỏi ngược lại:
- Trước tiên cô hãy nói xem chúng ta đánh cược cái gì, rồi sau đó tôi sẽ nói cho cô biết.
- Được!
Olivia không lòng vòng thêm nữa, mà thẳng thắn nói:
- Thứ phế vật đứng sau lưng anh sẽ khiêu chiến cùng tôi, đây là hạng mục đánh cược thứ nhất. Nói vậy, thì đám phế vật giáo đình kia cũng không cam tâm đứng nhìn, vậy hãy để bọn chúng cùng U Linh Thánh Vệ của ta chiến thêm một trận, đây là hạng mục thứ hai. Ưm, hạng mục thứ ba, trước kia không lâu, tên hỗn đản nào đó đã chiến thắng Dracula, Xa vương Bắc Mỹ, bước lên vị trí số một trên bài hành bảng. Tôi sẽ thỏa mãn nguyện vọng đua xe của hắn!
Nghe thấy Olivia nói, những thành viên của giáo đình đứng sau lưng Monica sắc mặt đều khó coi. Tuy rằng bọn hắn vẫn luôn kiêu ngạo tự phụ, nhưng cũng hiểu bản thân mình không phải là đối thủ của U Linh Thánh Vệ!
Olivia cũng không quan tâm đến sắc mặt của những thành viên giáo đình, mà nhìn Trần Phàm cười nói:
- Thế nào, Đồ Tể! Hạng mục thứ ba anh sẽ chiến thắng dễ dàng mà. Chỉ cần thắng hai hạng mục sẽ thắng tổng thể, cho nên anh đã chiếm rất nhiều tiện nghi.
- Olivia, trận đánh cược này, tôi là diễn viên chính, nhưng cô bảo tôi tiến hành một trận đấu không có chút thách thức gì, quả thật đúng là nhàm chán.
Trần Phàm mỉm cười nói:
- Không phải cô muốn tôi làm người hầu ư? Như vậy, ít nhất cô phải thể hiện ra, thực lực của bản thân mình cường đại hơn tôi chứ? Thế này nhé, tràng tỷ thí giữa cô và Monica hủy bỏ, đổi thành tôi đánh với cô, cùng mười hai tên U Linh Thánh Vệ kia, thế nào? Bên phía cô mười ba người, tôi chỉ cần một mình thôi.
- Thánh nữ, quang vinh của chúng ta không thể khinh nhờn, U Linh Thánh Vệ chúng tôi nguyện ý tử chiến một trận!
Nghe thấy Trần Phàm buông lời cuồng vọng, mười hai tên U Linh Thánh về đều cảm thấy nhục nhã, bọn hắn không chờ Olivia mở miệng đáp ứng, mà tất cả đã phẫn nộ hướng Olivia thỉnh chiến.
Cảm giác như, lúc này bọn hắn chỉ hận không được xông lên xé nát Trần Phàm ra thành trăm mảnh!
← Ch. 369 | Ch. 371 → |