Truyện ngôn tình hay

Truyện:Cực Phẩm Thiên Vương - Chương 546

Cực Phẩm Thiên Vương
Trọn bộ 604 chương
Chương 546: Lấy danh nghĩa Đồ Tể, giết!
0.00
(0 votes)


Chương (1-604)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sáng sớm, khi tia nắng đầu tiên chiếu xuống thành phố New York, Trần Phàm cũng không luyện công buổi sáng như thường ngày, hắn đứng trên ban công biệt thự, nhìn trang viện cổ xưa mà trang trọng của gia tộc Gambino, cũng không biết trong lòng đang suy nghĩ chuyện gì.

Nhìn thật lâu, Trần Phàm nghe được phía sau truyền tới tiếng bước chân, hương thơm cơ thể phụ nữ cùng hương vị thanh tân của không khí theo gió tràn vào trong mũi hắn.

Nhận thấy được tiếng bước chân phía sau, Trần Phàm quay đầu lại nhìn thấy Lý Dĩnh.

Dưới ánh rạng đông, Lý Dĩnh mặc bộ áo ngủ màu đen, áo ngủ hơi mỏng, mơ hồ có thể nhìn thấy thân thể mềm mại mê người bên trong, nhìn thật hấp dẫn.

Có lẽ do mới tỉnh lại, trên mặt Lý Dĩnh vẫn còn vẻ ngái ngủ, lúc bước đi vẫn còn ngáp dài.

- Sao em lại thức sớm vậy?

Nhìn thấy Lý Dĩnh ngáp liên tục, Trần Phàm cười hỏi.

Lý Dĩnh vuốt mái tóc trên trán, đi tới bên cạnh Trần Phàm, khoác lên cánh tay hắn, ôn nhu nói:

- Vừa rồi nằm thấy ác mộng bị giật mình, khi tỉnh lại không nhìn thấy anh, vì vậy không ngủ lại được nữa, sau đó biết anh ở ban công nên em đi ra đây.

- Nếu còn mệt thì đi ngủ thêm đi.

Ngửi được hương thơm mê người trên thân thể Lý Dĩnh cùng bộ ngực mềm mại, nhưng Trần Phàm lại không hề có chút tà niệm, biểu tình thật ôn nhu.

Lý Dĩnh lắc lắc đầu:

- Không ngủ nữa, anh không ở bên cạnh em, em ngủ không yên.

Nghe được lời nói của nàng, Trần Phàm không khỏi thở dài.

Lý Dĩnh là một cô gái rất thiếu khuyết cảm giác an toàn, nàng ngủ rất khó, một khi gió thổi cô lay liền tỉnh giấc, hơn nữa còn một thói quen xấu: Ngủ quen giường của mình.

Trước kia mỗi lần khi Lý Dĩnh đi ra ngoài xử lý công việc, ở lại trong khách sạn bình thường đều thâu đêm khó ngủ, cho dù uống rượu cũng chẳng thấm vào đâu.

Thậm chí khi nàng còn ở trong khu nhà tại Thang Thần Nhất Phẩm, cũng thường xuyên bị mất ngủ, có đôi khi vì không muốn chậm trễ công tác ngày hôm sau, còn uống cả thuốc ngủ cưỡng ép bản thân mình.

Loại tình huống này kéo dài cho đến khi nàng lên giường với Trần Phàm ở biệt thự Tử Viên mới thay đổi, kể từ đó về sau nàng luôn ở lại nơi này.

Dùng lời nói của nàng, tòa nhà kia có khí tức của Trần Phàm, Trần Phàm cũng hiểu được khí tức mà nàng nói cho nàng một cảm giác an toàn thật lớn mới giúp nàng không còn sợ hãi sự cô độc cùng đêm đen.

- Đúng rồi, nơi này là chỗ nào, thật đẹp quá.

Gió nhẹ thổi qua, thổi bay mái tóc dài của Lý Dĩnh, nàng rúc vào trong lòng Trần Phàm, nhìn cảnh sắc trang viện gia tộc Gambino, nhịn không được ca ngợi.

- Trang viện gia tộc Gambino.

Trần Phàm cười trả lời.

Gia tộc Gambino?

Nghe được mấy chữ này, Lý Dĩnh chợt ngây ra sau đó nhớ ra điều gì thần tình kinh ngạc nói:

- Gia tộc Gambino nắm tập đoàn Metro - Gold trong tay sao? Là gia tộc Mafia đứng đầu nước Mỹ?

- Ân.

Trần Phàm nhẹ gật đầu, cũng không bởi vì việc Lý Dĩnh biết việc này mà thấy ngạc nhiên, dù sao danh khí của gia tộc Gambino thật sự quá lớn, nhất là ở lĩnh vực điện ảnh giải trí, rất nhiều người cũng biết công ty Universal thuộc về gia tộc Gambino, được xem là cây rụng tiền của bọn họ.

Mà người hiểu được chân tướng thì cũng thật rõ ràng, công ty Universal là một trong những công ty rửa tiền của gia tộc Gambino.

Nhìn thấy Trần Phàm gật đầu, vẻ kinh ngạc trên mặt Lý Dĩnh dần dần thối lui, nàng ôm lấy vòng eo Trần Phàm, dụi đầu lên ngực hắn lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ, nhẹ giọng nói:

- Cảm ơn anh làm hết thảy cho em.

- Cô gái ngốc, anh đã nói bao nhiêu lần, giữa chúng ta không cần phải nói cảm ơn.

Trần Phàm vuốt nhẹ mái tóc Lý Dĩnh, lẳng lặng hưởng thự vẻ yên lặng cùng an nhàn trước cuộc đại chiến.

Vào lúc bảy giờ, khi Trần Phàm cùng Lý Dĩnh thay xong quần áo, Locke tự mình lái xe đến đón ba người Trần Phàm đi tới phòng ăn biệt thự số một cùng dùng bữa sáng với Silva.

Đối với thế giới ngầm nước Mỹ mà nói, có thể tiến vào trang viện gia tộc Gambino, tiến vào phòng sách của Silva là một loại quang vinh, mà có thể cùng Silva dùng cơm lại là ước mơ của nhiều nhân sĩ xã hội thượng lưu.

So sánh với bữa điểm tâm của người Hoa mà nói, bữa sáng của người Mỹ thì đơn giản hơn, bình thường chỉ là bánh mì, trứng, chân giò hun khói, sữa, cà phê.

Dù sao cũng là ông trùm Mafia, bữa sáng của Silva tự nhiên không thể quá mức đơn giản, huống chi hắn cùng dùng bữa sáng với Trần Phàm?

Khi Trần Phàm mang theo Lý Dĩnh cùng Long Nữ đi vào phòng ăn, Silva đã ngồi ở vị trí chủ nhân bàn ăn chờ đợi đã lâu.

Cũng giống phong cách cả ngôi biệt thự, bàn ăn bắt chước thiết kế theo phong cách tiêu chuẩn Sicily, không giống như một ít phú hào vì muốn khoe của mà khảm vàng hoặc là bảo thạch.

- Đồ Tể, bạn của tôi, mời ngồi.

Nhìn thấy Trần Phàm đi vào phòng, Silva vội đứng dậy nghênh đón, đồng thời làm ra tư thế như mời. -

Trần Phàm cũng không khách khí, trực tiếp mang theo Lý Dĩnh ngồi xuống, mà Long Nữ vẫn đứng sau lưng Trần Phàm, cũng không có ý định cùng ngồi.

Với việc này Trần Phàm cũng không khuyên bảo, hắn hiểu được Long Nữ, biết rõ cho dù mình có khuyên bảo cũng không thuyết phục được Long Nữ thay đổi thói quen này.

Nhìn thấy Trần Phàm đã ngồi xuống, Silva nhấn nút cạnh bàn ăn, sau đó cánh cửa nơi phía tây phòng ăn liền mở ra, bốn người phục vụ đẩy xe đi vào, bên trên bày đầy đủ điểm tâm lót dạ, thậm chí đều là thức ăn điểm tâm của người Hoa.

Nhìn thấy thức ăn, đồng tử Lý Dĩnh chợt phóng lớn, hơi có vẻ tò mò.

- Đồ Tể, bạn của tôi, tôi sợ anh cùng bạn của anh ăn không quen bữa sáng của người Mỹ, nên riêng mời đầu bếp người Hoa ở khu phố Tàu để họ đến đây làm thử điểm tâm, nếm thử xem, nhìn xem vị đạo làm sao.

Silva cười cười.

Nhìn thấy nụ cười sáng lạn của Silva, cảm thụ được thành ý của hắn, Trần Phàm nghĩ mình đã sắp xếp cả gia tộc Gambino vào kế hoạch, không khỏi cảm thấy có chút áy náy.

Nhưng rất nhanh hắn lại bình thường trở lại.

Bởi vì căn cứ theo kế hoạch của hắn, tuy rằng gia tộc Gambino phải trả giá hơi đắt, nhưng hồi báo cũng kinh người!

Hắn tin tưởng đợi cuộc chiến đi qua, Silva càng thêm cảm kích hắn.

Trần Phàm cũng không quan tâm nhiều về thức ăn, cũng không xâm nhập nghiên cứu, vì thế căn bản không thưởng thức được mùi vị của món ăn, mà Lý Dĩnh lại khác hẳn.

Nàng cũng giống như đại đa số phụ nữ, đối với món điểm tâm luôn rất thích, đây cũng là nguyên nhân nàng thích đi dạo phố cùng Tô San.

Nhấm nháp món lót dạ. Lý Dĩnh phát hiện tuy rằng màu sắc thật tinh mỹ nhưng khẩu vị không ngon bằng điểm tâm của quốc nội.

Nhưng Lý Dĩnh cũng không biểu hiện trên mặt, mà ăn rất ngon lành, đồng thời còn tỏ lòng biết ơn với Silva.

Trong lúc ăn điểm tâm, Silva cũng tự mình cam đoan: công ty Universal sẽ không tiếc lực lượng trợ giúp công ty giải trí Lam Cảnh!

Nếu trước khi đến Mỹ, Lý Dĩnh nghe được lời hứa hẹn này, tự nhiên sẽ hưng phấn đến nhảy múa, nhưng sau khi nàng biết được tất cả những chuyện này là bởi vì có Trần Phàm, nàng cũng không biểu hiện bộ dạng quá mức vui mừng, chỉ tỏ vẻ biết ơn chân thành với sự giúp đỡ của Silva.

Bữa sáng kết thúc trong bầu không khí vui vẻ.

Sau đó vì thực hiện lời hứa hẹn đối với Trần Phàm, Silva tiếp tục vận dụng quan hệ dùng hai phi cơ trực thăng hộ tống Trần Phàm. Lý Dĩnh cùng Long Nữ đi tới sân bay, hơn nữa để tỏ lòng kính ý, hắn còn tự mình lên trực thăng đích thân đưa tiễn.

Khi Trần Phàm mang theo Lý Dĩnh, Long Nữ được Silva cùng đi đến phi trường quốc tế Kennedy, một chiếc chuyên cơ của gia tộc Gambino chờ đợi từ lâu, chung quanh chuyên cơ còn có mười sáu đại hán áo đen, những người này đứng thật thẳng tắp, vừa nhìn liền biết đã được trải qua huấn luyện chuyên nghiệp.

- Đồ Tể, bạn của tôi, vì bảo đảm chắc chắn máy bay sẽ không xảy ra sự cố, ngày hôm qua tôi đã cho người tiến hành kiểm tra thật tỉ mỉ, xác định không có vấn đề, hơn nữa còn phái mười sáu bảo tiêu bảo hộ máy bay suốt đêm.

Khi những đại hán áo đen thấy Silva liền tiến lên cung kính hành lễ, Silva mỉm cười giải thích với Trần Phàm.

Trong lòng Trần Phàm vừa động, cảm kích nói:

- Ông bạn già, nhân tình của ông tôi sẽ nhớ kỹ.

Nghe được lời nói của Trần Phàm, Silva không khỏi vui vẻ, hắn biết rõ đưa cho Đồ Tể một nhân tình giá trị lớn đến cỡ nào.

Nhưng dù vui mừng, Silva cũng không khỏi có chút bận tâm, bận tâm kế hoạch kế tiếp của Trần Phàm.

Lo lắng thì lo lắng, nhưng Silva cũng không nói ra miệng, rất hiểu ý đứng phía sau, nhường không gian cho Trần Phàm cùng Lý Dĩnh và Long Nữ.

Trước lúc chia tay, vẻ mặt Long Nữ cũng không có chút thay đổi, tựa hồ tuyệt không để ý, mà Lý Dĩnh thì hoàn toàn ngược lại, có lẽ biết Trần Phàm ở lại Mỹ sẽ gặp nguy hiểm, sắc mặt Lý Dĩnh thật lo lắng, đôi mắt còn có chút đỏ lên.

- Trần Phàm, anh ở lại phải cẩn thận.

Thật lưu luyến buông tay Trần Phàm, Lý Dĩnh đỏ mắt nói.

Trần Phàm nhẹ vuốt đầu nàng:

- Yên tâm đi, cô gái ngốc, anh không sao đâu.

Nghe Trần Phàm trả lời. Lý Dĩnh cắn cắn môi không nói gì nữa, đi theo Long Nữ lên máy bay, nhưng lúc đi liên tục quay đầu lại nhìn, cảm giác như sắp sinh ly tử biệt.

Không qua bao lâu, nương theo một thanh âm ầm vang, chiếc máy bay thoát khỏi đường băng, bay vụt lên trời, bay về Đông Hải ngoài vạn lý xa xôi.

- Đồ Tể, bạn của tôi, kế tiếp anh còn cần sự trợ giúp gì nữa không?

Nhìn thấy máy bay biến mất, Silva đi tới mỉm cười hỏi.

Trần Phàm lắc lắc đầu:

- Không cần, ông bạn già, ông đã giúp tôi rất nhiều rồi.

- Vậy được rồi, nếu anh còn cần gì thì cứ mở miệng.

Silva mang theo vài phần chân thành, vài phần khách sáo nói.

- Ân.

Trần Phàm gật đầu, lại nói:

- Được rồi ông bạn già, ông đi trước đi, tôi còn phải đi làm một chuyện.

- Tôi cho người lái xe đưa anh đi?

Silva nói.

Trần Phàm cười lắc đầu:

- Không cần, sẽ bị phát hiện.

Nghe Trần Phàm nói như thế. Silva chợt ngẩn ra, sau đó như hiểu ra điều gì, thần tình kinh hãi.

Mười phút sau.

Silva ngồi lên phi cơ trực thăng rời khỏi sân bay

Cùng lúc đó.

Một tin tức rơi vào trong tay sáu thế lực lớn: Nữ nhân của Đồ Tể đã về nước, Đồ Tể cũng không đi theo Silva quay về gia tộc Gambino, mà là hư không biến mất...

Đúng vậy.

Đồ Tể biến mất!

Cứ như vậy vô duyên vô cớ biến mất ở trong tầm mắt của sáu thế lực cường đại...

Đồ Tể biến mất đại biểu cho ý nghĩa. Kế tiếp, Đồ Tể đã ẩn vào trong bóng tối, còn sáu thế lực cường đại thì lộ ra ngoài ánh sáng!

- Đồ Tể ẩn núp trong bóng tối, là ác mộng của bất kỳ tổ chức nào, dù có là thượng đế thì cũng chạy không thoát khỏi sự ám sát của hắn!

Hắc Ám U Hoàng từng nói qua một câu như thế.

Đồ Tể, vô địch.

Đồ Tể mà ẩn trong bóng tối, thì sẽ càng khó đối phó hơn!

*****

Thời tiết đã thay đổi.

Bắt đầu từ tối hôm qua, bầu trời New York phủ đầy mây đen, trong gió đêm xen lẫn cảm giác mát mẻ, tuy sáng sớm có ánh mặt trời nhô lên, nhưng mãi cho tới chín giờ, một cơn bão bất ngờ ập vào New York, làm cả bầu trời một mảnh tối đen.

Từ khi bước vào mùa hè cho đến nay, New York cũng từng có mưa, nhưng cơn mưa lớn như ngày hôm nay vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

Nửa giờ, gần nửa giờ toàn bộ phố lớn ngõ nhỏ trong thành phố New York đều ngập nước, ngoài đường đều có thể tùy ý nhìn thấy được những chiếc xe chìm trong nước di chuyển thật khó khăn.

- Mẹ nó, đám người làm việc cho chính phủ đúng là chết tiệt, chẳng lẽ bọn hắn không thể làm hệ thống thoát nước trong thành thị được tốt hơn sao?

Những chiếc xe bị chìm trong mưa, nhìn con đường tràn ngập chẳng khác gì những dòng suối nhỏ, nhịn không được chửi váng lên.

Mà sự thật, thành phố New York là một trong những thành phố lớn nhất toàn cầu, hệ thống thoát nước của thành phố đã rất tốt, nếu không như thế một ít nhà cửa xây trên mặt đất thấp đã bị dìm ngập.

Thời tiết thay đổi.

Không chỉ thay đổi thời tiết của New York, còn cả thế cục của thế giới ngầm nước Mỹ.

Sau khi Trần Phàm cao điệu đi tới Mỹ, cơ hồ hấp dẫn toàn bộ thế lực lớn của thế giới ngầm, trong đó có Sơn Khẩu Tổ, Hắc Ám U Linh là những thế lực đối địch liên thủ cùng một chỗ đối phó Trần Phàm, mà một ít thế lực khác lại như nghêu cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, điển hình đứng bên ngoài quan sát thế cục.

Tuy đứng bên ngoài quan sát, bọn họ cũng chờ mong cuộc quyết chiến kịch liệt kể từ sau khi Đồ Tể tiêu diệt Huyết Sắc Luyện Ngục được nhanh chóng triển khai.

Mà Trần Phàm đột nhiên biến mất làm cho những đại lão các thế lực thấy được tín hiệu cuộc quyết chiến đã bắt đầu.

Bọn họ đều rất rõ ràng, sự khủng bố thật sự của Trần Phàm chính là vũ lực không thể tưởng tượng nổi, Trần Phàm biến mất làm cho bọn họ cho rằng Trần Phàm sẽ giống như đối phó với Huyết Sắc Luyện Ngục trước kia, vung lên dao mổ, dùng vũ lực chấm dứt đỉnh quyết đấu lần này!

Những thế lực đứng bên ngoài quan sát đều rất rõ ràng, thế lực đối địch của Trần Phàm còn không rõ sao?

Hiểu rõ!

Khi bão táp buông xuống New York, Sơn Khẩu Tổ, Thanh bang, Hắc Ám U Linh, bộ lạc Cuồng Nhân, tổ chức Nguyệt Thần, gia tộc Mafia Hắc Thủ Đảng của Mỹ tạo thành liên minh lâm thời đều mời tham dự hội nghị khẩn cấp, người phụ trách sáu thế lực lớn lại lần nữa tụ tập.

- Phanh... Phanh...

Ngoài cửa sổ, những hạt mưa thật lớn theo gió bay xuống, giã lên cửa sổ, phát ra tiếng vang giòn, mây đen cuồn cuộn bao phủ cả không trung.

Bên trong phòng họp, các đại lão sáu thế lực lớn vẫn giống như thường ngày, dựa theo thứ tự ngồi ngay bàn hội nghị giữa phòng, sắc mặt mỗi người đều lạnh lùng, một cỗ áp lực vô hình tràn ngập trong phòng hội nghị, làm cho không khí cả phòng họp có vẻ cực kỳ nghiêm túc cùng áp lực.

Ở đầu bàn hội nghị, Dixi đang cau mày, ánh mắt sắc bén đảo qua trên mặt mọi người, nhận thấy được vẻ ngưng trọng trên mặt bọn họ cũng không hề có vẻ tức giận.

Sở dĩ như vậy, là vì lực uy hiếp của Đồ Tể thật sự là quá kinh khủng.

Dù là sáu thế lực lớn đã sớm chế định xong âm mưu, hơn nữa đều cho rằng có thể một kích giết chết Trần Phàm, nhưng khi chiến đấu chân chính phát hỏa, một cảm giác sợ hãi đến từ tận sâu trong linh hồn trong lúc vô hình bao phủ bọn hắn, làm trong lòng bọn hắn luôn có cảm giác bất an.

- Chư vị, Đồ Tể biến mất.

Sau thoáng trầm ngâm, Dixi mở miệng, ngữ khí trầm thấp nhưng thanh âm rất to:

- Đây là kết quả xấu nhất mà chúng ta đã dự đoán, đồng dạng cũng là kết quả tốt nhất!

Nghe được câu nói có chút mâu thuẫn của Dixi, nhưng mọi người không ai hé răng.

Bởi vì bọn hắn biết rõ ý tứ của Dixi.

Gọi là kết quả xấu nhất là ở lần đầu tiên bọn hắn tụ tập, đã nghiên cứu thảo luận Trần Phàm sẽ dùng loại phương thức nào xuất hiện, kết quả nhất trí cho rằng kết quả xấu nhất chính là Trần Phàm sẽ bí mật tiến vào nước Mỹ, sau đó thực hiện hành động trảm thủ đối với Tiết Hồ!

Gọi là kết quả tốt nhất là khi bọn hắn nghiên cứu thảo luận ra kết quả xấu nhất, chế định chính sách ứng đối, bọn hắn sẽ ở lại tổng bộ Thanh bang tại khu phố Tàu của Los Angeles, hơn nữa còn tụ tập toàn bộ thủ hạ có thực lực mạnh mẽ ở chung một chỗ, chỉ cần Trần Phàm tiến vào khu phố Tàu, liền làm cho Trần Phàm có đến mà không có về!

- Dựa theo phong cách hành sự của Đồ Tể, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong hai ngày sẽ thực hiện hành động chém giết.

Dixi thấy mọi người không lên tiếng, lại mở miệng lần nữa, ngữ khí ngưng trọng mà không thể nghi ngờ:

- Hiện tại việc chúng ta cần làm là chuẩn bị tốt hết thảy, lẳng lặng chờ đợi, đồng thời cho người của chúng ta chặt chẽ điều tra, tốt nhất có thể nắm giữ hành tung của Đồ Tể.

- Tôi nghĩ bằng vào con đường tin tức của sáu thế lực lớn, muốn biết tin tức Trần Phàm có đến Los Angeles hay không cũng không phải là việc khó, dù sao Đồ Tể biến mất tại New York, hắn không có khả năng trống rỗng xuất hiện tại Los Angeles, hắn cần phải ngồi bất cứ phương tiên giao thông nào để đến được nơi này.

Dixi nói tới đây, nhìn vào Thorn Qiesi Jarno liếc mắt nói:

- Ngài Thorn, nước Mỹ là địa bàn của ông, luận mạng lưới quan hệ cùng con đường tin tức tất cả mọi người đều không thể hiểu biết bằng ông. Đối với việc này, chủ yếu cần phải dựa vào ông, cá nhân tôi cho rằng ông phải dùng quan hệ của hắc bạch hai đạo, theo dõi chặt chẽ toàn bộ người Hoa đi vào Los Angeles, nga không, là người da vàng, bảo đảm chắc chắn nắm giữ được hành tung của Đồ Tể.

- Thỉnh chư vị yên tâm, chuyện này cứ giao cho tôi.

Nghe Dixi phân phối nhiệm vụ, Thorn không có chút bất mãn, trong mấy thế lực ngoại trừ thế lực của Tiết Hồ yếu nhất, kế tiếp chính là thế lực của hắn, cho nên hắn chỉ có thể ra sức ở phương diện khác, đồng dạng đây cũng là lý do Dixi chấp nhận cho hắn tham gia vào liên minh lâm thời này.

Thorn đã rõ ràng đáp ứng, Dixi mỉm cười, tựa hồ muốn dùng phương thức này làm không khí thả lỏng hơn một chút, đồng thời cổ vũ lòng tin của mọi người:

- Chư vị cũng biết, trên thế giới này nếu muốn làm được bất cứ chuyện gì đều cũng phải có phiêu lưu. Đối với chúng ta mà nói, nếu không thể nắm giữ hành tung của Đồ Tể, xác suất xử lý hắn là 90%, ân, nếu chúng ta nắm giữ được hành tung của hắn, như vậy hắn tuyệt đối phải đi tìm Satan đàm luận nhân sinh, đúng không?

- A a...

Nghe được lời nói của Dixi, mọi người đều cười ha ha.

Tựa hồ một câu này của Dixi, làm nỗi sợ hãi trong nội tâm bọn hắn cũng giảm bớt rất nhiều.

Điều này cũng làm cho bọn hắn hiểu được dù Đồ Tể có mạnh mẽ thế nào, cũng không thể thành công trở ra trong cạm bẫy do bọn hắn thiết kế, trong đội hình của bọn hắn, chẳng những có hai trong mười cao thủ Thần Bảng như Maha và Sark, còn có Thập Bát Nhẫn Hoàng trong Sơn Khẩu Tổ, đội hình không thể nói là không cường đại!

Trọng yếu hơn nữa là toàn bộ tinh anh trong sáu thế lực lớn đều thành công tiêm vào gien số một!

- Chư vị. - internet

Thorn lại mở miệng lần nữa:

- Cá nhân tôi cho rằng trong lúc chúng ta bố trí mai phục chờ Đồ Tể sa lưới, đồng thời kế hoạch đối phó gia tộc Gambino cũng phải tiếp tục. Chúng ta cũng không thể cam đoan Đồ Tể nhất định sẽ triển khai hành động chém giết ngay lập tức, hắn cũng có thể sẽ dùng phương thức khác, huống chi kế hoạch của chúng ta đã triển khai, tôi đã đem tin tức kia để lộ ra ngoài. Hơn nữa ở tại Mỹ Đồ Tể chỉ có thể dựa vào gia tộc Gambino, chỉ cần chúng ta xử lý gia tộc Gambino, như vậy Đồ Tể sẽ không còn chỗ dựa vào, xác suất sa lưới sẽ tăng lên trăm phần trăm, các vị cảm thấy thế nào?

Nghe được Thorn nói như thế, tất cả mọi người đều không hé răng, bọn hắn đều rất rõ ràng, mục đích Thorn cùng Rossi tham gia liên minh khác với bọn hắn, mục đích cuối cùng của hai người là muốn thông qua liên minh thủ tiêu gia tộc Gambino, trở thành bá chủ Hắc Thủ Đảng cùng thế giới ngầm nước Mỹ.

- Thorn, như vậy trong lúc chúng ta chờ đợi Đồ Tể tự sa lưới, cũng dựa theo kế hoạch của ông triển khai hành động với gia tộc Gambino.

Cuối cùng Dixi mở miệng:

- Dựa theo kế hoạch ông cung cấp, ông cần phải động thủ với mạng lưới quan hệ chính giới cùng quân đội của gia tộc Gambino, cho dù kế hoạch của ông thật hoàn mỹ, nhưng muốn phá hủy cùng suy yếu mạng lưới quan hệ của bọn họ cũng không phải là chuyện làm được trong một hai ngày.

Thorn không hé răng, tuy rằng hắn thừa nhận Dixi nói rất đúng sự thật, nhưng hắn lo lắng, vạn nhất đồ Tể trực tiếp rơi vào cạm bẫy bị giết chết rồi, đám người Dixi có còn dựa theo ước định hiệp trợ hắn đối phó gia tộc Gambino nữa hay không.

- Thorn, tôi biết ông đang lo lắng điều gì.

Dixi thấy Thorn không nói lời nào, trầm giọng:

- Tôi lấy danh nghĩa Hắc Ám U Linh thề, nếu trong vòng mấy ngày tới Đồ Tể thật sự bị chúng ta giết chết, như vậy sau khi làm xong Đồ Tể, chúng ta sẽ toàn lực hiệp trợ ông lật đổ sự thống trị của gia tộc Gambino tại thế giới ngầm nước Mỹ, thế nào?

- Thorn, giữa chúng ta có sự hợp tác, ông có thể trở thành vương giả của thế giới ngầm nước Mỹ đối với bộ lạc Cuồng Nhân chúng tôi mà nói là một chuyện tốt, tôi sẽ dựa theo lời của Dixi, thực hiện hứa hẹn.

Dixi vừa mở miệng, thủ lĩnh Sark cũng tỏ thái độ.

- Nếu ông có thể xử lý được cảnh sát cùng quân đội Mỹ, giết người cùng giết gà không có gì khác nhau.

Ngữ khí của Nhẫn băng sương, giết người lại thật đơn giản như ăn cơm.

- Tổ chức Nguyệt Thần dự định tiến vào thị trường nước Mỹ, ngài Thorn có thể trở thành vương giả thế giới ngầm, đây là điều mà tổ chức Nguyệt Thần rất thích ý nhìn thấy.

Dù là Maha luôn tâm cao khí ngạo cũng tỏ thái độ.

Nghe được mọi người bày tỏ thái độ, Thorn trầm tư một phen, cuối cùng lộ ra nụ cười sáng lạn:

- Từ ngày chúng ta trở thành liên minh, chúng ta đã trở thành bạn bè, đối với bạn bè, tôi luôn lựa chọn tín nhiệm.

Nghe được lời nói của Thorn, tất cả mọi người hiểu được, hắn đã lựa chọn thỏa hiệp.

Đồng dạng bọn hắn cũng rất rõ ràng, Thorn thỏa hiệp đối với bọn hắn cũng không phải do tình hữu nghị, mà là ích lợi, là ích lợi liên minh làm cho hắn phải lựa chọn thỏa hiệp!

Nếu Thorn có thể trở thành vương giả thế giới ngầm, đối với những người đang ngồi đều có lợi mà không có chỗ xấu!

Thời tiết thay đổi.

Đồng dạng thay đổi còn có phía chính quyền Mỹ.

Mười giờ, một cuộc hội nghị khẩn cấp rơi vào trong tay toàn bộ các vị đại lão quân chính.

Theo nội dung thông tri, ba mươi phút sau, nhân vật số một của quân chính mời dự họp hội nghị internet khẩn cấp, yêu cầu toàn bộ đại lão không được vắng mặt!

Thời tiết thay đổi.

Bầu trời nước Mỹ, hoàn toàn thay đổi!

Mà đầu sỏ gây nên hết thảy chuyện này lại đang đứng ngoài quan sát bố cục.

Nhưng...

Trong lúc quan sát, hắn đang đợi, chờ thời cơ tốt nhất chém ra dao mổ.

Lúc hắn chém ra dao mổ, đó là lúc máu nhuộm nước Mỹ!

*****

Ở thế giới ngầm nước Mỹ, không ai không biết tên của Silva Gambino.

Đồng dạng ở trong quân chính nước Mỹ, không ai không biết tên của Schneider Heyde Gus!

Dùng cách nói đùa của một vị quan chức:

- Tôi thề với thượng đế, binh nhì, nếu anh không biết đại danh của Schneider, như vậy anh hẳn nên bị kéo đi bắn chết!

Scheneider Heyde Gus!

Hắn là người cầm quyền đệ nhất gia tộc Heyde Gus!

Hắn là nhân vật đầu lĩnh trong quân đội nước Mỹ, hắn còn là vị thượng tướng năm sao đệ nhất trong suốt vài chục năm qua!

Thượng tướng năm sao.

Đây là quân hàm cao nhất cùng tượng trưng thân phận của nước Mỹ!

Trước thế kỷ hai mươi mốt, trong lịch sử nước Mỹ chỉ sinh ra chín vị thượng tướng năm sao, hơn nữa toàn bộ đều đã qua đời.

Scheneider Heyde Gus là vị thượng tướng năm sao thứ mười trong lịch sử nước Mỹ.

Cũng là vị thượng tướng duy nhất hiện tại!

Có thể nói không chút nào khoa trương, không người nào dám hoài nghi năng lực của Schneider trong quân đội.

Hắn dùng thủ đoạn thiết huyết tung hoành trong quân đội, gây thù không ít người, nhưng cho tới nay, vị đại nhân vật nắm quyền phe phái đệ nhất trong quân đội này cũng không hề để ý chút nào.

Thứ nhất thân phận của hắn cao quý, quyền thế ngập trời, thế lực có thể vặn ngã hắn chỉ đếm được trên đầu ngón tay, mà dù thế lực này có năng lực vặn ngã hắn, nhưng vì ích lợi liên minh cùng chú ý toàn cục cũng không dám tùy tiện hành động.

Hơn nữa với tính cách cường thế hắn cũng đâu dễ dàng để ý đến những cừu nhân kia?

Khi trước, bên trong quân đội có một đại lão bất mãn thái độ cường ngạnh của Schneider, liên hợp không ít nhân sĩ quyền uy tiến hành cản trở Schneider.

Kết quả đại lão quân đội kia chỉ trong một tuần đã bị điều đi, tuy rằng không bị giáng chức nhưng chỉ là một chức vị hữu danh vô thực, trong tay không có chút thực quyền.

Kết cục của người kia thật bi kịch, đồng thời người trong quân đội đều rõ ràng, đây là do Schneider làm khó dễ.

Một chiêu xao sơn chấn hổ của Schneider đạt được hiệu quả tốt phi thường, từ đó về sau, những người bất mãn hắn cũng không còn dám trắng trợn chống đối.

Về phần những người này ở sau lưng mắng hắn như thế nào hắn cũng không chút để ý.

Tính cách cường thế và bá đạo của Schneider làm cho hắn có được quyền thế rất lớn trong quân đội, nhưng bạn của Schneider rất ít, thậm chí là không có mấy ai.

Đương nhiên cũng do chính hắn không xem ai vào trong mắt.

Dù sao không phải là người nào cũng có thể trở thành bạn của hắn.

Bởi vì đó là một loại tượng trưng cho thân phận!

Silva Gambino là một trong số ít bạn bè của Schneider.

Sở dĩ như vậy chỉ đơn giản là vì giữa gia tộc Heyde Gus và gia tộc Gambino có lợi ích liên minh.

Là gia tộc có năng lực kinh khủng nhất trong quân đội Mỹ, Heyde Gus cùng rất nhiều đại gia tộc âm thầm tiến hành giao dịch vũ khí đạn dược.

Gia tộc Gambino là đối tác của gia tộc Heyde Gus, cũng có thể nói là người phát ngôn cho sinh ý buôn vũ khí của gia tộc Heyde Gus.

Với gia tộc Heyde Gus cầm đầu, thông qua mạng lưới quan hệ khủng bố khơi thông hết thảy các con đường để gia tộc Gambino có thể thuận lợi buôn vũ khí, thu được món lãi kếch sù.

Ở dưới tình hình này, gia tộc Heyde Gus và gia tộc Gambino giống như được buộc chung một sợi dây, bị sợi dây ích lợi trói vào nhau thật chặt chẽ.

Cũng chính bởi vì vậy gia tộc Gambino mới có thể chặt chẽ ngồi vững trên chiếc ghế vương giả của thế giới ngầm nước Mỹ, không có thế lực nào dám khiêu khích quyền uy của họ!

Mười một giờ ba mươi phút, cơn mưa bão thật lớn rốt cục đã ngừng lại, bởi vì hệ thống thoát nước của thành phố New York thật tốt nên không đến mức làm các con đường chìm trong biển nước.

Ngược lại, bởi vì hệ thống thoát nước thập phần hoàn thiện, sau khi mưa đã ngừng, trên các con đường chính nước đã rút hết, chỉ còn vài con đường hẻo lánh vẫn còn đọng chút ít mà thôi.

Sau cơn mưa to, ánh mặt trời rơi xuống trên từng phố lớn ngõ nhỏ của New York, mọi người cũng bắt đầu đi ra đường.

Ánh nắng sau cơn mưa thật rực rỡ, một vầng cầu vồng kéo xuyên qua bầu trời, vô cùng mỹ luân mỹ hoán.

Nhìn cảnh sắc mỹ lệ, tâm tình của mọi người cũng trở nên tốt hơn rất nhiều.

Nhưng cũng có người ngoại lệ.

Scheneider Heyde Gus!

- Phanh!

Theo một tiếng vang thật lớn, chiếc ti vi LCD trên vách phòng hội nghị bị một chiếc ghế nện đến dập nát.

- Mẹ nó! Tên ngu ngốc Silva, rốt cục hắn làm gì vậy?

Xong buổi hội nghị internet, Schneider thần tình phẫn nộ ném vung chiếc ghế đập vỡ màn hình LCD mắng to.

- Hô... hô...

Mắng xong, hắn giống như một đầu sư tử nổi điên thở hổn hển.

Trong lòng vừa phẫn nộ, tận sâu trong con ngươi cũng hiện lên vẻ lo lắng thật sâu.

Đơn giản là vì buổi hội nghị vừa rồi.

Theo lời của nhân vật số một trong buổi hội nghị, có người điều tra ra có một số vũ khí bị hạn chế lại từ con đường bí mật của Mỹ chảy vào đại lục.

Có thể nói không chút nào khoa trương, mỗi quân đội của từng quốc gia trên thế giới đều hiểu rõ ràng quan hệ giữa hai quốc gia này.

Chính vì như vậy, nước Mỹ luôn hạn chế việc vũ khí chảy vào đại lục, tin tức này một khi lộ ra, điều này sẽ đại biểu cho cái gì?

Điều này trực tiếp làm quân đội Mỹ lâm vào cuộc động đất cấp mười hai!

Khi tin tức kia truyền lưu trong cao tầng chính phủ, người thứ nhất truyền lưu tin tức này lập tức bị giết chết, theo sau nhân vật số một trong quân đội mời dự họp hội nghị khẩn cấp, chặt chẽ phong tỏa tin tức, còn muốn điều tra rõ việc này.

Tuy rằng bên trong hội nghị, nhân vật số một bởi vì bận tâm quá nhiều nên không dám trực tiếp điểm danh trách nhiệm của phe phái gia tộc Heyde Gus.

Nhưng toàn bộ đại lão quân đội đều đoán được điểm này.

Bởi vì như vậy, người cầm quyền gia tộc Heyde Gus như Schneider không phẫn nộ và lo lắng hay sao?

Theo hắn xem ra, chuyện này nếu như xử lý không thỏa đáng, tuyệt đối sẽ là đại phiền toái cho gia tộc Heyde Gus, vấn đề quan hệ đến lợi ích quốc gia là một chuyện vốn cực kỳ mẫn cảm, cũng là vùng giông bão! Vùng giông bão mà toàn bộ những gia tộc buôn vũ khí đều không dám đụng vào!

Thậm chí ngay cả gia tộc Heyde Gus cũng không được, tuy rằng có Schneider tồn tại bọn họ cường thế đã quen, nhưng nếu đụng chạm vào vùng giông bão này, Schneider cũng có một vạn lý do tin tưởng những địch nhân của hắn sẽ lợi dụng chuyện này đả kích hắn.

Nửa phút sau, Schneider vô cùng phẫn nộ gọi điện cho Silva, điện thoại vừa chuyển được hắn liền mắng vang:

- Silva, tên ngu ngốc, ông làm sao lại phạm phải một sai lầm cấp thấp như thế hả?

Bởi vì hội nghị vừa rồi được giữ bí mật nên Silva cũng chưa nhận được tin tức, lúc này nghe Schneider rít gào, nhất thời sửng sốt:

- Schneider, ông bạn già của tôi, ông làm sao vậy?

- **** you, ông hỏi tôi làm sao vậy? Bản thân tôi đang muốn hỏi ông, chuyện gì đang xảy ra, vì sao đem vũ khí bán cho người Hoa?

Schneider hoàn toàn nổi giận, phẫn nộ trực tiếp chửi thề.

Đem vũ khí bán cho người Hoa?

Nghe được câu này, Silva chỉ cảm thấy trái tim co rút thật mạnh, cả người giống như bị sấm đánh, hoàn toàn sững sờ ngay tại chỗ!

Lúc trước Trần Phàm ở quân khu NJ khi đánh vào mặt Trần Kiến Quốc, lợi dụng con bài chưa lật từ chỗ Kroff lấy được tư liệu quân sự, cùng với việc dùng thành phẩm vũ khí đổi lấy việc lên chức của Lý Vân Phong, Trần Vĩnh Lạc và Trương Thiết Trụ.

Mà những vũ khí kia cùng tư liệu có rất nhiều là đến từ trong tay Silva.

Thậm chí ở một đoạn thời gian trước, Silva dựa vào an bài hợp tác với Kroff, đem những vũ khí thành phẩm bán ra, còn đem một ít phương tiện trọng yếu thông qua mạng lưới quan hệ khủng bố thương lượng cửa sau, trộm vận chuyển bán ra ngoài.

Bởi vì tránh bị người chú ý, những vũ khí kia chảy vào trạm thứ nhất cũng không phải là đại lục, mà là ở một trụ sở bí mật của một ít quốc gia mà Kroff sắp xếp. Sau khi đến những trụ sở bí mật này, sẽ bị người của Kroff đem đánh tráo, đổi lại trang bị bình thường. Sau đó lại đem thứ đánh tráo dỡ xuống những linh kiện mũi nhọn, bán đến quốc gia khác, mà những trang bị mũi nhọn kia được nhét vào trong những vũ khí thấp hơn, sau đó vận chuyển vài lần đưa tới đại lục.

Trộm lương đổi trụ, thông qua lừa dối.

Đây là kế hoạch hợp tác giữa Silva và Kroff.

Đối với Silva mà nói, sở dĩ hắn dám mạo hiểm thật lớn hợp tác với Kroff, có ba nguyên nhân.

Thứ nhất, Silva biết Kroff đại biểu cho ý tứ của Trần Phàm, lại thêm Trần Phàm từng cứu mạng của Silva.

Thứ hai, giá cả của Kroff thật sự quá cao, cao gấp năm lần thị trường bên ngoài!

Tục ngữ nói, đối với những nhà tư bản, chỉ cần có đủ lợi ích, bọn hắn nguyện ý mạo hiểm phiêu lưu cả tính mạng chính mình!

Silva chính là người như thế.

Đối mặt với giá cả cao khủng khiếp như vậy, Silva đã bị ích lợi làm động tâm.

Thứ ba, căn cứ theo suy nghĩ của Silva, vài thứ kia trải qua nhiều lần qua tay, xác suất bị phát hiện thực sự rất thấp... rất thấp...

Giao dịch đã tiến hành được thời gian lâu như vậy, vẫn chưa từng bị phát hiện, Silva nghĩ đã có thể giấu diếm được mọi người kể cả Schneider, lại thật không ngờ sự việc đã bại lộ.

Schneider tuy rằng nổi danh nóng nảy, nhưng sau lưng tính cách nóng nảy lại là sự bình tĩnh cực kỳ hiếm thấy, đây cũng là nguyên nhân trọng yếu hắn có thể tung hoành trong quân giới nước Mỹ.

Sau khi phát tiết lửa giận trong nội tâm, thấy Silva không dám lên tiếng, Schneider lạnh lùng nói:

- Silva, ông hẳn nên rõ ràng, tuy rằng những vũ khí kia không phải vũ khí đỉnh cấp của chúng ta, nhưng cũng liên lụy đến một ít kỹ thuật tiên tiến. Mà ông hẳn nên hiểu được, năng lực bắt chước của người Hoa rất mạnh, những đồ vật rơi vào trong tay bọn họ, bọn họ đều có thể bắt chước đi ra. - internet

Ân?

Có thể nói, Silva bị Schneider trực tiếp hù sợ, dù sao hắn cầm tư liệu vũ khí hàng đầu trong tay, nếu thật sự đều bán cho Kroff, kết cục khi chuyện này bị hấp thụ ánh sáng hắn biết rõ nhất, đây chính là tai họa ngập đầu với gia tộc Gambino!

Chính vì như vậy, đầu óc hắn hoàn toàn trống rỗng, thậm chí còn không thể suy nghĩ được gì.

Nhưng giờ này khắc này, nghe được Schneider vừa nói như thế, hắn đột nhiên bừng tỉnh, đồng thời từ trong giọng nói của Schneider đoán được một việc: Schneider cũng không biết được toàn bộ chân tướng sự tình!

Sở dĩ hắn đoán được điểm này, là bởi vì căn cứ theo sự hiểu biết của hắn, chuyện này Kroff an bài cực kỳ cẩn mật, mỗi một loại vũ khí sau khi vận chuyển khỏi nước Mỹ đều vận chuyển đến những địa phương khác nhau, thậm chí người xử lý cũng là khác nhau.

Hơn nữa Kroff vì cẩn thận tuyệt đối, đã đem toàn bộ những người biết được tin tức thủ tiêu sạch sẽ!

Chính vì như thế, dù vũ khí có bị bại lộ, những vũ khí chảy vào đại lục cũng chưa chắc đã bị điều tra đi ra.

Sau khi hiểu được điểm này, trong lòng Silva vừa động, vội vàng đáp lại:

- Thật có lỗi Schneider, bạn của tôi, là do tôi nhất thời hồ đồ...

- Chết tiệt, theo tôi thấy ông bị lợi ích mê hoặc đi?

Schneider cười lạnh nói:

- Đối phương khẳng định đã khai ra một giá cả khiến cho ông động tâm thậm chí là điên cuồng!

- Thật có lỗi, ông bạn già, là tôi sai lầm rồi, tôi nguyện ý trả tiền bù đắp sai lầm này!" Silva chân thành xin lỗi, nhưng trong lòng hiểu được nếu Schneider cùng những đại lão quân đội nghĩ hắn bán đi những loại vũ khí cũng không xem như bí mật đỉnh cấp kia, sự tình lần này vẫn còn cơ hội xoay chuyển.

Quả nhiên, giống như xác minh sự suy đoán của Silva, nghe được lời nói của hắn, Schneider khẩn trương hỏi:

- Silva, ông thành thật nói cho tôi biết, ông bán vũ khí vào đại lục cũng chỉ là những loại đó thôi phải không?

- Phải, ông bạn già, tôi thề với thượng đế chỉ có loại đó.

Silva son sắt nói:

- Mặc dù đối phương đưa ra cái giá đủ làm tôi điên cuồng, nhưng những vũ khí đỉnh cấp kia có cho tôi một trăm lá gan tôi cũng không dám bán!

Ngoài miệng nói như vậy, Silva cũng đang cầu nguyện, cầu nguyện ngoài tin tức này những chuyện khác đừng nên bị điều tra ra được.

Silva rất rõ ràng, nếu tin tức còn chưa bị bạo phát hoàn toàn, phe phái do gia tộc Heyde Gus cầm đầu vì muốn bảo hộ lợi ích của mình tuyệt đối sẽ ra mặt xử lý chuyện này, như vậy gia tộc Gambino không đến nỗi gặp phải tai họa ngập đầu, chỉ cần thừa nhận được lửa giận của đối phương là sẽ vượt qua.

Mà theo Silva xem ra, lấy quan hệ hợp tác nhiều năm của gia tộc Gambino và phe phái quân đội, chỉ cần lấy được đủ tiền bù vào, liền có thể dập tắt được lửa giận của các đại lão quân đội.

Dù sao ở nước Mỹ, gia tộc Gambino là người phát ngôn tốt nhất!

Trong lúc đang cầu nguyện sự tình đừng hoàn toàn bị bại lộ, Silva cũng rất nghi hoặc, nghi hoặc làm sao chuyện này lại bị bại lộ.

Theo hắn xem ra, ngoại trừ hắn và Kroff, người biết sự việc đều đã chết hết, không có khả năng có kẻ thứ ba biết, về phần đặc công Mỹ muốn điều tra được tin tức này xác suất cũng rất thấp.

Silva có nằm mơ cũng không nghĩ ra tin tức này do Trần Phàm cố ý để Kroff tiết lộ.

Trần Phàm phải ép gia tộc Gambino lên tuyệt lộ!

Chỉ khi ép được gia tộc Gambino lên tuyệt lộ, mới có thể để cho họ bị cuốn vào trận tranh đấu lần này.

Đồng thời, cũng có thể làm cho phe phái quân đội Mỹ cũng bị cuốn tiến vào.

Một khi bọn họ bị cuốn vào trận tranh đấu lần này, trở thành chỗ dựa vững chắc của Trần Phàm tại Mỹ, thì lúc đó chính là ác mộng của sáu thế lực lớn!

*****

Không thể không thừa nhận, Silva chứng thật là một người cực kỳ thông minh.

Hắn chỉ thông qua một câu nói của Schneider liền đoán được, tin tức giao dịch giữa hắn và Kroff chỉ bị bại lộ một ít.

Đêm đó, sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Schneider, hắn lại từ trong miệng một vị đại lão quân đội khác biết được, quân đội Mỹ biết có vũ khí cũng không phải loại đỉnh cấp chảy vào đại lục, về những vũ khí khác cùng tư liệu kỹ thuật chảy vào đại lục cũng không bị hấp thu ánh sáng.

Nhưng...

Hắn vẫn đánh giá thấp tính nghiêm trọng của sự kiện lần này!

Vì lợi dụng tin tức này để công kích gia tộc Gambino, gia tộc Qiesi Jarno vận dụng mạng lưới quan hệ, thậm chí một ít mạng lưới quan hệ che giấu bấy lâu cũng đã cùng vận dụng.

Ngoài ra, gia tộc Qiesi Jarno còn liên hệ với hai phe phái có thế lực không kém trong quân đội Mỹ.

Hai phe phái kia cho tới nay đều là địch nhân của gia tộc Heyde Gus, lần này nắm bắt được cơ hội, cơ hồ là cắn chặt không buông, thả ra lời hăm dọa, nếu gia tộc Heyde Gus không cho ra một công đạo, bọn hắn sẽ thống lên tới quốc hội, cuối cùng giao cho quốc hội quyết định!

Trên thực tế quốc hội Mỹ, cơ cấu này cũng không tồn tại, nó chỉ là hai cơ cấu độc lập, đó là thượng nghị viện cùng hạ nghị viện tạo thành.

Quyền lực của hai cơ cấu này tương đối lớn trong nước Mỹ, cơ hồ toàn bộ những chuyện trọng đại đều cần phải được hai nghị viện thông qua.

Nếu đem chuyện này thống đến hai viện quyết định, kết quả dùng đầu ngón chân cũng có thể nghĩ ra được!

Để tránh cho bi kịch xuất hiện, trong vòng ba ngày liên tục, Silva liên tục bôn ba vì chuyện này, chẳng những hắn vận dụng hết mạng lưới quan hệ của gia tộc Gambino, còn trả một số tiền cực lớn cho phe phái quân đội do gia tộc Heyde Gus cầm đầu, dùng tiền làm tắt lửa giận của đại lão quân đội, đồng thời làm cho phe phái kia dùng hết mọi biện pháp áp chế chuyện này xuống thấp.

Ba ngày.

Suốt thời gian ba ngày, Silva cùng phe phái quân đội do gia tộc Heyde Gus cầm đầu tốn sức chín trâu hai hổ cũng không xử lý được việc này, thế lực đối địch của gia tộc Heyde Gus nắm chặt không buông, tính toán đem gia tộc Heyde Gus và gia tộc Gambino ép lên tuyệt lộ.

Ba ngày sau.

Trong phố người Tàu tại Los Angeles, phòng hội nghị tổng bộ Thanh bang tại Mỹ.

Các đại lão sáu thế lực lớn lại tụ tập.

- Chư vị, xem ra lần này chúng ta đã đoán sai kế hoạch của Đồ Tể, tính đến trước mắt, Đồ Tể cũng không áp dụng hành động trảm thủ.

Trong phòng hội nghị, Dixi vẫn ngồi ở vị trí chủ tọa, mở miệng trước:

- Không sao, đáng được ăn mừng chính là ngài Thorn đã biểu hiện thật hoàn mỹ.

Vừa nói xong, mọi người đều đem ánh mắt nhìn về phía Thorn, ý khen ngợi không có chút nào che giấu.

Nhận thấy được vẻ tán dương trong ánh mắt mọi người, Thorn cười khiêm tốn:

- So sánh với chư vị mà nói, gia tộc Qiesi Jarno làm hết thảy đều bé nhỏ không đáng kể.

- Ha ha, Thorn, khiêm tốn quá độ chính là biểu hiện của kiêu ngạo.

Tuy rằng bởi vì chuyện Đồ Tể không thực hiện hành động trảm thủ rơi vào cạm bẫy bố trí của mọi người, nhưng biểu hiện của Thorn làm tâm tình của Dixi rất tốt, hắn mỉm cười nói đùa, sau đó lại hỏi:

- Thorn, theo ý ông, gia tộc Gambino còn có thể chống đỡ thêm mấy ngày?

Nghe câu hỏi của Dixi, những người khác trong phòng hội nghị đều đưa mắt nhìn về phía Thorn, bọn hắn rất rõ ràng, tính đến trước mắt Trần Phàm còn chưa mắc câu, hiện giờ bọn hắn chỉ có thể diệt trừ gia tộc Gambino trước tiên, bức bách Trần Phàm hiện thân thực hiện hành động trảm thủ.

Nhìn ánh mắt mong chờ của mọi người, Thorn chậm rãi vươn một đầu ngón tay mỉm cười mở miệng:

- Một ngày.

Nha!

Nghe được lời khẳng định của Thorn, nụ cười trên mặt mọi người càng đậm.

- Thorn, đây cũng chính là nói, một ngày sau, mạng lưới quan hệ của gia tộc Gambino ở khu vực quân sự cùng chính trị sẽ hoàn toàn băng hàn?

Dixi xác nhận.

Thorn gật đầu khẳng định:

- Đúng vậy! Tuy rằng phe phái quân đội do gia tộc Heyde Gus làm đại biểu đã kiệt lực bảo hộ gia tộc Gambino, nhưng tới ngày mai, khi chuyện này bị ném tới hai nghị viện, cuối cùng sẽ do hai nghị viện quyết định! Các ông có thể tưởng tượng, chuyện này nếu bị ném đến hai nghị viện, sẽ là kết quả như thế nào.

Kết quả như thế nào?

Gia tộc Gambino sẽ trở thành sơn dương thế tội, trả giá cho chuyện này!

Kể từ đó, có chút đại lão âm thầm ủng hộ và trợ giúp gia tộc Gambino lâu nay sẽ rời xa bọn họ, thậm chí sẽ phủi sạch quan hệ với họ!

- Ngài Dixi, Nhẫn tiên sinh, qua ngày mai, tôi hi vọng các vị có thể cho gia tộc Qiesi Jarno sự trợ giúp lớn nhất!" Nhìn thấy mọi người không nói lời nào, Thorn âm trầm cười:

- Lần này tôi muốn làm cho gia tộc Gambino hoàn toàn biến mất trong lịch sử Mafia!

- Không thành vấn đề, người của tôi ngày mai sẽ đến Mỹ.

Dixi liền trả lời.

Nhẫn cũng gật đầu:

- Sơn Khẩu Tổ sẽ phái ra ba mươi thành viên Nhẫn Đường trợ giúp ông.

- Cảm ơn các ông bạn của tôi. -

Nghe được lời của hai người, Thorn mỉm cười đứng dậy cúi đầu cảm tạ.

Thấy một màn như vậy, mọi người đều không thể nhịn cười, theo bọn hắn xem ra, lật đổ gia tộc Gambino, kế tiếp sẽ đến phiên Trần Phàm bị tai ương!

Ngay khi đám người Dixi vì chuyện gia tộc Gambino bị tai ương mà vui sướng khi người gặp họa, cùng lúc đang chờ đợi gia tộc Gambino sụp đổ, trong trang viện gia tộc Gambino đỗ đầy các loại xe Limousine.

Ba ngày trước kể từ lúc chuyện gia tộc Gambino buôn bán vũ khí cho đại lục bị hấp thụ công khai, toàn bộ thành viên trung tâm của gia tộc Gambino lục tục chạy về trang viện của gia tộc.

Đã qua ba ngày, nhiệt độ không khí dần dần tăng cao, ánh mặt trời càng thêm gay gắt.

Nhưng cả trang viện gia tộc Gambino giống như bao phủ trong bầu không khí âm u, làm trang viện vốn nghiêm túc ngưng trọng càng trở nên cực kỳ áp lực.

Suốt ba ngày, Silva ngoại trừ liên tục bôn ba tìm đại lão hai khu vực quân chính, chỉ làm có hai chuyện, một là triệu tập các thành viên trung tâm gia tộc thương thảo kế hoạch cùng ngồi một mình trong phòng sách nhìn chằm chằm vào bức họa Carlo Gambino.

Lúc chiều, Silva suốt ba ngày không chợp mắt giống như bị già đi mười tuổi, râu ria xồm xoàm, cả người cực kỳ tiều tụy, đôi mắt đỏ rực dọa người.

Bởi vì cửa sổ phòng sách đóng kín, bức màn bị kéo lại, ánh mặt trời không thể chiếu vào phòng, hơn nữa cũng không mở đèn, cả gian phòng tối đen một mảnh.

Trong bóng tối, Silva lẳng lặng ngồi sau bàn, nhìn chằm chằm bức họa Carlo Gambino suy nghĩ xuất thần.

- Đinh... linh... linh...

Đột nhiên chuông điện thoại vang lên, đánh vỡ vẻ yên lặng trong phòng sách, cũng kéo Silva từ trong suy nghĩ thất thần trở về hiện thực.

- Alo.

Silva nhấc điện thoại, ngữ khí không còn tràn ngập uy nghiêm như trong dĩ vãng, mà làm cho người ta có loại cảm giác không chút khí lực, thanh âm khàn khàn tới cực điểm.

- Là tôi.

Rất nhanh, bên trong điện thoại truyền ra thanh âm của Schneider, trong thanh âm tràn ra vẻ mệt mỏi cùng vô lực:

- Silva, chúng ta dùng điện thoại internet.

- Được.

Silva nhẹ nhàng đáp lại một câu.

Ba phút sau.

Silva vẫn ngồi trong phòng sách, nhưng không còn nhìn vào bức họa Carlo Gambino, lại nhìn lên LCD trên vách, đồng thời ngọn đèn trong phòng sách cũng phát sáng lên.

- Silva, bạn của tôi.

Nhìn thấy bộ dáng tiều tụy của Silva, Schneider thở dài, nói:

- Thật đáng tiếc chuyện lần này không thể xử lý êm đẹp được nữa.

- Bọn hắn sẽ thống lên hai nghị viện phải không?

Nghe được lời nói của Schneider, khóe mắt Silva nhảy lên điên cuồng, sau đó sắc mặt lại khôi phục vẻ bình tĩnh.

Bởi vì vũ khí chảy vào đại lục không phải là vũ khí đỉnh cấp của Mỹ, vì thế tuy rằng phe phái quân đội của gia tộc Heyde Gus cũng sẽ bị trừng phạt, nhưng không đủ trí mạng.

Mà gia tộc Gambino phải trả giá cho chuyện lần này, hậu quả thế nào Schneider rất rõ ràng.

Hiểu được tất cả chuyện này đồng thời nhìn dáng vẻ thật bình tĩnh của Silva, biểu tình khiến tim người khác đập nhanh, Schneider cảm thấy vô cùng đáng tiếc:

- Thật có lỗi ông bạn, tôi đã tận lực!

- Tôi đã biết.

Silva vô lực nhắm mắt lại:

- Schneider, tôi mệt mỏi, tôi muốn nghỉ ngơi một lát.

- Được rồi.

Schneider vốn muốn an ủi vài lời, nhưng lại nuốt ngược trở vào, hắn hiểu được những lời an ủi hiện tại đã không còn ý nghĩa.

Chấm dứt cuộc điện thoại internet, trong phòng sách lại im lặng như cõi chết, chung quanh một mảnh tối đen.

Silva giống như người đã chết, lẳng lặng ngồi dựa trên ghế thật lâu không hề nhúc nhích.

Theo sau, suốt cả buổi chiều, Silva đều ở yên trong phòng sách, những thành viên trung tâm của gia tộc Gambino đều biết rõ tính tình cùng thói quen của hắn nên cũng không dám đến quấy rầy.

Trong bất tri bất giác, đã chín giờ đêm, sắc trời hoàn toàn tối sầm, Silva vẫn không rời khỏi phòng.

- Ba!

Trong phòng, Silva thoáng nhúc nhích thân thể có chút cứng ngắc, cầm lấy tẩu thuốc trên bàn rít sâu một hơi.

- Khách... sát...

Cùng lúc đó, ngoài cửa sổ bỗng nhiên truyền vào thanh âm thật khác thường.

Dát chi!

Theo sau... nương theo một tiếng vang nhỏ, cửa sổ phòng sách đang đóng kín chợt mở ra, một thân ảnh từ ngoài cửa sổ nhảy vào trong phòng.

- Ai?

Trong bóng đêm, vừa nhận thấy được điều này, Silva không khỏi biến sắc, thân hình chợt căng thẳng.

- Silva, ông bạn già của tôi, đừng kích động.

Người kia vừa hướng Silva đi tới vừa lên tiếng.

Bên tai vang lên thanh âm quen thuộc, sắc mặt Silva biến đổi, "bá" một tiếng bật lên khỏi ghế, run rẩy hỏi:

- Đồ... Đồ Tể?

- Là tôi, Silva.

Trần Phàm nói xong mở đèn.

- Đồ Tể, là... là anh...

Ngọn đèn sáng lên, Silva nhìn thấy Trần Phàm giống như nhìn thấy quỷ, đồng tử đột nhiên phóng lớn, hoàn toàn ngây dại.

Bởi vì người đứng trước mặt hắn là một người đàn ông râu quai nón tóc vàng thật dài, nhìn vào thật giống như văn nghệ sĩ người Mỹ.

Nếu không phải Silva nghe được thanh âm của Trần Phàm, hắn tuyệt đối sẽ không cho rằng người trước mắt là Trần Phàm!

- Silva, ông bạn già của tôi, ông đừng khẩn trương, tôi chỉ thay đổi khuôn mặt một chút mà thôi.

Trần Phàm cười cười.

- Hô...

Nghe Trần Phàm nói như thế, Silva phun ra một hơi, cố gắng kiềm chế cảm xúc, kết quả đột nhiên nghĩ tới điều gì, lộ ra biểu tình kích động:

- Đồ... Đồ Tể, làm sao anh... sao anh lại tới đây?

- Ông bạn già, tôi biết ông cùng gia tộc của ông gặp chút phiền toái.

Dưới ánh đèn, Trần Phàm chậm rãi mở miệng:

- Tôi tới là vì giúp ông, cứu vớt gia tộc Gambino!

Crypto.com Exchange

Chương (1-604)