Truyện ngôn tình hay

Truyện:Cực Phẩm Thiên Vương - Chương 547

Cực Phẩm Thiên Vương
Trọn bộ 604 chương
Chương 547: Lấy danh nghĩa Đồ Tể, giết! (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-604)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Tôi đến cứu vớt gia tộc Gambino!

Trong phòng sách, câu nói thật nhẹ nhàng của Trần Phàm tựa như tiếng sấm mùa xuân nổ vang bên tai Silva, làm cả người hắn ngây ngốc đứng nguyên tại chỗ, trừng to đôi mắt nhìn chằm chằm Trần Phàm không nhúc nhích.

Trước đó, sở dĩ Silva kích động hỏi Trần Phàm đến đây làm gì, cũng là bởi vì mơ hồ đoán được Trần Phàm vì nguy cơ của gia tộc Gambino mà đến.

Hiện giờ, khi thật sự rõ ràng từ trong miệng Trần Phàm có được đáp án, trong lòng hắn hoàn toàn bị cảm xúc khiếp sợ chiếm cứ.

Khiếp sợ sao?

Đúng vậy!

Đối với Silva và cả gia tộc Gambino, nếu sự tình buôn bán vũ khí bị thống tới hai nghị viện, kết quả chỉ có một, gia tộc Gambino sụp đổ!

Mà vừa rồi lời của Schneider cơ bản đã tuyên án tội chết cho gia tộc Gambino!

Chính vì như vậy, Trần Phàm nói có thể cứu vớt gia tộc Gambino, Silva có thể không khiếp sợ sao?

Khiếp sợ!

Khiếp sợ tới tột đỉnh!

Thậm chí, nếu những lời này không phải xuất phát từ miệng Trần Phàm, hắn sẽ hoài nghi có phải lỗ tai mình đã xuất hiện vấn đề gì hay không.

Dù sao, ngay cả chuyện mà Schneider cũng không thể làm được, những người khác dù muốn làm thật sự là quá khó khăn!

Nhưng...

Người nói ra những lời này chính là Đồ Tể.

Đồ Tể từng sáng lập thần thoại trong thế giới ngầm!

- Đồ Tể thân ái, bạn của tôi, anh... anh có biện pháp?

Không biết qua bao lâu, Silva hồi phục lại tinh thần, tiến lên một bước chụp lấy Trần Phàm, giống như người chết đuối vơ được cọng cỏ cứu mạng, gắt gao không buông.

Giờ khắc này, ông trùm Mafia nước Mỹ Silva, trên mặt không còn chút uy nghiêm cùng trấn định, chỉ còn lại nỗi vui mừng cùng chờ mong.

Nhìn thấy một màn như vậy, Trần Phàm không khỏi ngấm ngầm thở dài, theo hắn xem ra, nếu Silva cũng được như Kroff, vì giúp hắn không tiếc hết thảy trả giá, hắn cũng không cần phải đem gia tộc Gambino đẩy vào trong bố cục bàn cờ tại nước Mỹ lần này.

Trong lúc thở dài, Trần Phàm cũng rõ ràng, Silva hoàn toàn khác với Kroff.

Hắn và Kroff là huynh đệ, mà hắn và Silva nhiều nhất chỉ xem như đối tác!

Silva quan hệ với hắn phần lớn được xây dựng trên cơ sở của lòng cảm ơn cùng kính sợ.

Nghĩ tới những thứ này, nỗi tự trách trong lòng Trần Phàm cũng biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, mà cố ý than thở nói:

- Thật có lỗi Silva, nguy cơ của gia tộc Gambino là do sai lầm của Kroff tạo thành. Tôi là huynh đệ của Kroff, vì hắn giải quyết chuyện phiền toái này cũng là điều nên làm, huống chi Silva, chúng ta là bạn bè, có đúng không?

- Cảm... cảm ơn...

Nghe được lời nói của Trần Phàm, Silva có vẻ càng thêm kích động.

Ba ngày trước, từ chỗ Schneider biết được việc buôn vũ khí bị hấp thụ ánh sáng, Silva phẫn nộ gọi điện cho Kroff chất vấn hắn.

Kroff vừa xin lỗi liên tục vừa giải thích: Lúc hắn đang diệt khẩu những nhân chứng sống, bởi vì sơ sẩy, đã bỏ sót một người cho nên tin tức bị lộ, mà người để lộ tin tức đã bị Kroff phái người thủ tiêu!

Không chỉ có như thế, Kroff còn hứa hẹn cam đoan, ngoại trừ tin tức về văn kiện vũ khí kia, những tin tức khác tuyệt đối sẽ không bị hấp thụ ánh sáng!

Tuy rằng Silva từng hoài nghi Kroff, nhưng giờ này khắc này hắn biết được Trần Phàm có biện pháp cứu vớt gia tộc của mình, đâu dễ dàng hoài nghi tất cả chuyện này đều do một tay Trần Phàm thúc đẩy?

Không có hoài nghi.

Giờ khắc này, Silva chỉ biết kích động cùng cảm kích.

Thậm chí vào lúc này, hình ảnh của Trần Phàm trong mắt Silva còn muốn thân thiết hơn cả Carlo Gambino!

- Đồ... Đồ Tể, bạn của tôi, không biết anh có phương pháp gì có thể cứu vớt gia tộc Gambino đây?

Dù vô cùng kích động cùng cảm kích, nhưng Silva rất nhanh đã buộc mình khôi phục lại vài phần lý trí, thần tình chờ mong hỏi.

- Silva, cứu vớt gia tộc Gambino phải cần có sự trợ giúp của gia tộc Heyde Gus.

Trần Phàm trầm giọng nói:

- Mặt khác, tôi làm chuyện này chẳng những có thể giúp gia tộc của ông giải trừ nguy cơ, còn có thể giúp gia tộc Heyde Gus được lợi nhiều nhất, gia tộc Heyde Gus có thể lợi dụng cơ hội lần này đánh áp thế lực đối địch!

Lại nghe được lời nói của Trần Phàm, Silva khiếp sợ đến há to miệng.

Theo hắn xem ra, Trần Phàm có thể giải trừ được nguy cơ của gia tộc Gambino, hắn đã cảm thấy thật thần kỳ, mà hiện giờ Trần Phàm còn nói có thể làm cho gia tộc đệ nhất nước Mỹ Heyde Gus đạt được lợi ích...

- Như thế nào, Silva, chẳng lẽ ông không tin lời của tôi?

Trần Phàm thấy Silva không nói lời nào, mỉm cười hỏi.

Silva nuốt mạnh nước bọt, lắc đầu lia lịa như trống bỏi:

- Không, không, không phải, Đồ Tể, bạn của tôi, tôi luôn tin tưởng anh không hề nghi ngờ. Tôi... tôi chỉ là bị chấn kinh mà thôi...

- Vậy sao?

Trần Phàm cười cười, sau đó nhìn chằm chằm Silva vài giây đồng hồ, thẳng đến khi nhìn thấy Silva có chút không được tự nhiên, mới nói:

- Silva, chúng ta là bạn, đúng không?

- Phải, anh vĩnh viễn là người bạn tôn quý nhất của gia tộc Gambino.

Silva tuy rằng không biết vì sao Trần Phàm lại hỏi như vậy, nhưng vẫn sợ hãi trả lời.

- Phải không? Nhưng tôi nhớ rõ, ông là bạn, tựa hồ khi tôi cần sự trợ giúp nhất nhưng ông không cho tôi được sự trợ giúp cần thiết.

Trần Phàm hữu ý vô ý nói.

Trong lòng Silva vừa động, lập tức nghĩ tới điều gì, sắc mặt trở nên cực kỳ khó xem:

- Đồ Tể, tôi...

- Silva, tôi biết ông luôn luôn tôn thờ câu nói trên thế giới này không có bữa cơm miễn phí.

Trần Phàm cười cắt lời Silva:

- Quên nói cho ông biết, tôi cũng luôn tôn thờ những lời này! Hiện giờ gia tộc Gambino gặp phải nguy cơ, mà tôi có thể giúp ông vượt qua...

- Đồ Tể, anh yên tâm đi, chỉ cần gia tộc của tôi vượt qua cửa ải khó khăn lần này, tuyệt đối sẽ đem hết toàn lực trợ giúp anh!" Silva cũng không phải kẻ ngu ngốc, hắn nháy mắt liền hiểu được ý tứ của Trần Phàm, hắn không đợi Trần Phàm nói xong liền son sắt cam đoan:

- Tôi còn có thể cam đoan với anh, phe phái quân đội do gia tộc Heyde Gus dẫn đầu cũng sẽ dành trợ giúp cho anh cực lớn!

Silva nói xong, thần tình khẩn trương nhìn Trần Phàm.

Silva cảm thấy được, vô luận là gia tộc Gambino trợ giúp Trần Phàm, hay là thuyết phục Schneider trợ giúp Trần Phàm, hết thảy đều không thành vấn đề!

Bởi vì chỉ cần vượt qua cửa ải khó khăn, gia tộc Gambino và đại lão quân đội vẫn là ích lợi đồng minh, mà Trần Phàm có thể trợ giúp bọn họ đả kích đối thủ, bọn họ cho Trần Phàm một ít hồi báo chỉ là lẽ thường phải làm.

- Tôi chẳng những trợ giúp gia tộc Gambino giải trừ nguy cơ, tôi còn có thể làm cho gia tộc Gambino hoàn toàn nắm ủy ban Mafia nước Mỹ trong tay cùng cả thế giới ngầm nước Mỹ!" Trần Phàm cười tự tin:

- Tốt lắm, Silva, tôi biết ông đang rất muốn biết lá bài tẩy của tôi, liên hệ Schneider đi, tôi muốn nói chuyện điện thoại internet với hắn.

- Được, được, được!

Silva lập tức đồng ý, sau đó toàn thân như được rót một cỗ lực lượng, thật nhanh liên hệ với Schneider.

- Silva, tuy rằng tôi rất muốn giúp ông, nhưng...

vừa liên thông, Schneider theo bản năng cho rằng Silva không cam lòng, lại muốn xin hắn giúp đỡ, vì thế không đợi Silva mở miệng hắn đã mở miệng trước.

Nhưng...

Chưa nói xong hắn đã ngừng lại.

Bởi vì hắn nhìn thấy Silva đang cười.

Nga, con mẹ nó thật đang gặp quỷ!

Thấy một màn như vậy, Schneider chợt ngẩn ra, theo sau mở to hai mắt nhìn, muốn để cho mình nhìn thêm rõ ràng hơn một chút.

Kết quả... hắn xác định Silva đang thật sự mỉm cười.

Đang cười sao?

Đúng vậy!

Lúc này trên mặt Silva không còn chút lo lắng, chỉ có vẻ hưng phấn cùng kích động.

Theo hắn xem ra, nếu Trần Phàm dám ở ngay mặt hắn cùng Schneider nói chuyện điện thoại, điều này đủ để tỏ rõ, Trần Phàm tuyệt đối có thể làm được hết thảy theo lời đã nói!

- Gặp quỷ, Silva, ông... ông làm sao vậy?

Xác định Silva đang cười, Schneider có chút nghi ngờ có phải Silva đã bị kích thích quá độ nên tinh thần xuất hiện hỗn loạn, nếu không thật không khả năng cười sáng lạn đến như vậy.

- Tướng quân Schneider, chào ngài.

Không đợi Silva trả lời, Trần Phàm xuất hiện trên màn hình internet.

- Anh là?

Nhìn thấy gương mặt xa lạ của Trần Phàm, chân mày Schneider chợt cau lại, theo bản năng hỏi, vừa hỏi ánh mắt liên tục qua lại giữa Trần Phàm cùng Silva.

- Ông có thể gọi tôi là Long Nha, hoặc là Đồ Tể.

Trần Phàm mỉm cười, thật nhẹ nhàng ngồi xuống ghế trong phòng sách, gác chân bắt chéo.

Mà ông trùm Mafia Silva ở trước mặt hắn lại giống như một tiểu đệ, cung kính đứng bên cạnh hắn.

- Long Nha? Đồ Tể?

Là người cầm quyền của gia tộc Heyde Gus, thượng tướng năm sao duy nhất của nước Mỹ, Schneider tự nhiên từng nghe nói qua danh hào của Long Nha cùng Đồ Tể, đồng thời hôm nay hắn cũng đã biết, Long Nha cùng Đồ Tể là một người.

- Ha ha... Người trẻ tuổi, hiện tại anh gọi điện thoại nói chuyện với tôi, dùng thân phận gì?

Schneider nở nụ cười, cười đến rất lạnh lẽo, trong lúc cười ánh mắt của hắn nhìn Trần Phàm chằm chằm, tựa hồ muốn nhìn thấu ý tưởng trong nội tâm của Trần Phàm.

Muốn thông qua diễn cảm trên khuôn mặt Trần Phàm để đọc được nội tâm của hắn, có thể sao?

Không có khả năng!

Vài giây sau, Schneider phát hiện, ánh mắt Trần Phàm giống như lỗ đen của vũ trụ, tối đen mà thâm thúy, hắn căn bản không thể nhìn ra điều gì.

- Đồ Tể.

Đón nhận ánh mắt Schneider, Trần Phàm chậm rãi mở miệng.

- Nga?

Đồng tử Schneider co rút thật nhanh, trong con ngươi lóe lên ánh sáng thông minh lanh lợi:

- Thoạt nhìn Silva lúc này tuyệt không lo lắng nguy cơ của gia tộc Gambino nữa, ra vẻ anh có thể giải trừ nguy cơ của hắn, đúng không?

- Đúng vậy, tôi chẳng những có thể giải trừ nguy cơ của gia tộc Gambino, tôi còn có thể trợ giúp ngài cùng đồng minh của ngài đả kích đối thủ!" Đối với việc Schneider có thể đoán được điểm này Trần Phàm cũng không ngoài ý muốn, đồng thời thật nhẹ nhàng trả lời.

- Xoát!

Ngạc nhiên khi nghe Trần Phàm nói như thế, dù tố chất tâm lý của Schneider thật biến thái, cũng bị cả kinh không nhẹ.

- Người trẻ tuổi, tuy rằng tôi cũng từng nghe sự tích của anh, nhưng tôi nghĩ anh muốn làm được như lời anh nói, cơ hồ không thể nào!" Sau thoáng khiếp sợ, lý trí nói với Schneider, Trần Phàm không có khả năng làm được điểm này, đồng thời nhắc nhở:

- Người trẻ tuổi, chớ quên nơi này là nước Mỹ!

- Vậy sao?

Trần Phàm nở nụ cười, không cho là đúng:

- Tướng quân Schneider, nếu để cho quân đội Mỹ biết Silva dùng văn kiện vũ khí kia đổi lấy một phần tư liệu vũ khí mới nhất của Nga, ngài cho rằng sẽ phát sinh chuyện gì?

Đổi phần tư liệu vũ khí đỉnh cấp của Nga?

- Bá!

Nghe được lời nói của Trần Phàm, nguyên bản Schneider không hề tin tưởng lời nói của hắn đã giống như bị kích thích thật lớn, trực tiếp nhảy dựng lên khỏi ghế, hơi thở trở nên cực kỳ dồn dập, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Trần Phàm:

- Người trẻ tuổi, anh xác định anh không nói đùa chứ?

- Tướng quân Schneider, ông nghĩ một người có thể làm cho Huyết Sắc Luyện Ngục biến mất khỏi thế giới này, sẽ lãng phí thời gian đùa giỡn với ông hay sao?

Trần Phàm cười hỏi lại.

Quai hàm Schneider mấp máy, kiệt lực điều chỉnh lại tâm tình của mình, mà Silva lại giống như bị hóa đá sững sờ ngay tại chỗ.

- Người trẻ tuổi, tôi biết tình cảnh hiện tại của anh. Chỉ cần anh có thể xuất ra phần tư liệu kia, tôi cùng Silva cam đoan sẽ dành cho anh sự trợ giúp thật lớn.

Rất nhanh, Schneider bình tĩnh trở lại, hắn cũng không vì vẻ cuồng vọng của Trần Phàm mà căm tức, ngược lại hắn đoán được dụng ý của Trần Phàm.

Trần Phàm nhẹ nhàng xoay cổ, nói:

- Tướng quân Schneider, tôi thích nói chuyện cùng người thông minh như ông.

Lúc này Schneider không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm Trần Phàm.

- Tôi sẽ đưa phần tư liệu vũ khí kia cho các ông, cho các ông đi xử lý phiền phức hiện tại.

Trần Phàm bỗng nhiên thay đổi thế ngồi, nghiêng người tới trước, cười híp mắt nhìn Schneider:

- Tôi tin tưởng ông sẽ không lừa gạt tôi, bởi vì ông biết rõ ràng kết quả lừa gạt tôi là như thế nào...

Câu kế tiếp Trần Phàm không nói ra miệng nhưng vô luận là Silva hay Schneider đều cảm thấy được trong lòng hoàn toàn rét lạnh.

Lừa gạt Đồ Tể: tử vong!

*****

Ủy ban Mafia nước Mỹ, còn được xưng là hội ủy viên toàn quốc hoặc là hội ủy viên kỷ luật.

Hội ủy viên được thành lập vào năm 1931 do gia tộc Genovese, Charles Luciano xây dựng thành hội nghị đổng sự của những gia tộc Mafia, đối ngoại được xưng là ủy ban, lật đổ quyền thống trị của Mafia Sicily, trở thành đường dẫn hiệp thương nhất trí của các gia tộc Mafia thời bấy giờ, dùng để giải quyết chiến tranh hoặc xung đột trong các gia tộc, để tránh miễn sự kiện đại giết hại phát sinh lần nữa, cũng khống chế toàn bộ hoạt động bên trong của Mafia nước Mỹ.

Theo ý nghĩa của từ ngữ lý giải, ủy ban Mafia nước Mỹ có tác dụng chủ yếu là hòa giải mâu thuẫn giữa các gia tộc Mafia, ngăn chặn dùng bạo lực giải quyết xung đột.

Không thể không nói, ủy ban Mafia nước Mỹ thành lập quả thật đã làm giảm bớt vấn đề lợi dụng bạo lực thuần túy cùng giết chóc để giải quyết mâu thuẫn.

Nhưng cũng chỉ có thể giảm bớt mà thôi, cũng không có nghĩa các đại gia tộc Mafia không hề động dùng vũ lực.

Nhưng tương tự như buổi giết chóc vào ngày "Lễ Tình Nhân" nổi tiếng, quả thật chưa từng phát sinh thêm lần nào.

Điều này ở một mức độ nào đó cũng biểu hiện ra được tác dụng của ủy ban Mafia.

Đối với các đại gia tộc Mafia kể cả gia tộc Gambino, ghế thành viên trong ủy ban bọn hắn nhất định phải luôn tranh thủ, điều này trực tiếp làm ảnh hưởng đến địa vị cùng ích lợi của gia tộc bọn hắn!

Từ sau khi ông trùm Mafia Carlo Gambino trở thành truyền kỳ làm cho gia tộc Gambino biến thành đệ nhất gia tộc Mafia của nước Mỹ, gia tộc Gambino luôn luôn nắm chặt chẽ ủy ban Mafia trong tay.

Chuyện này kéo dài cho tới mấy ngày trước đã bị đánh phá.

Mấy ngày trước, khi tin tức gia tộc Gambino đem vũ khí bán cho đại lục, ngoại trừ quân chính nước Mỹ, thế giới ngầm của Mỹ, một ít vòng đặc thù bên ngoài đã truyền lưu xôn xao một mảnh.

Đối với quân đội mà nói, rất nhiều người cho rằng đây là tranh đấu giữa các phe phái, phe phái do gia tộc Heyde Gus cầm đầu thực sự quá mức cường đại, những phái hệ khác đang cố gắng công kích bọn họ. Đối với thế giới ngầm nước Mỹ mà nói, rất nhiều đại lão đều cho rằng chuyện này nếu phát sinh trước khi đại hội ủy ban Mafia diễn ra, như vậy đủ để tỏ rõ, thế lực do gia tộc Qiesi Jarno cầm đầu đã tiến hành khiêu chiến quyền uy của đệ nhất gia tộc Mafia Gambino, hơn nữa còn muốn chiếm đoạt địa vị của họ!

Khi biết được tin tức chuyện gia tộc Gambino bán vũ khí cho đại lục sẽ bị đưa lên hai nghị viện, rất nhiều người đang chú ý đến sự kiện lần này kể cả trong và ngoài nước, đều nhất trí cho rằng: phe phái quân đội do gia tộc Heyde Gus cầm đầu sẽ bị chèn ép vô cùng suy yếu, mà gia tộc Gambino sẽ bị mất đi địa vị bá chủ của thế giới ngầm nước Mỹ!

Kết quả.

Làm cho mọi người muốn rớt vỡ kính mắt chính là vào ngày thứ tư tin tức bại lộ, sự kiện bán vũ khí tạo ra chấn động thật lớn trong quân chính cũng không bị đưa lên hai nghị viện giải quyết, mà là do chính quân đội giải quyết.

Ngày thứ năm, quân đội tuyên bố kết quả xử lý, vài tên quan quân cấp bậc không cao đã biến thành sơn dương thế tội, đồng thời một trùm buôn vũ khí có danh khí không nhỏ tại Mỹ đã bị bắt giữ để chịu trách nhiệm sự kiện lần này.

Kết quả xử lý thật nhẹ nhàng đã tuyên bố sự kiện lần kết thúc.

Nghe được kết quả này, người biết tin tức âm thầm cảm thán sự giả dối của gia tộc Heyde Gus và gia tộc Gambino, người không biết tin tức lại thầm cảm thán hai gia tộc thật cường đại, bọn hắn lại cho rằng hai gia tộc thông qua mạng lưới quan hệ cùng lực ảnh hưởng khủng bố xử lý êm đẹp chuyện này, mà 99% nhân số lại hoàn toàn không biết gì về chuyện lần này.

Thời gian trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt đã qua, trong bất tri bất giác, chỉ còn ba ngày thời gian đã diễn ra đại hội ủy ban Mafia nước Mỹ.

Sáng sớm, khi ánh mặt trời đầu tiên rơi xuống khu phố Tàu tại Los Angeles, những con đường được người Hoa luôn tụ tập cũng chưa náo nhiệt như ban đêm, những cửa hàng còn chưa mở cửa, người đi đường cùng xe cộ cũng ít vô cùng.

Căn cứ địa của Thanh bang trong khu phố Tàu nước Mỹ, không khí lại vô cùng ngưng trọng.

Trong phòng hội nghị.

Các thành viên của liên minh lâm thời đang tụ tập lại, sắc mặt Dixi thật ngưng trọng, vẻ mặt của Maha, Sark, Nhẫn đều âm trầm, Thorn Qiesi Jarno và Rossi Profaci vẻ mặt tiều tụy, đôi mắt đỏ bừng.

Về phần Tiết Hồ, trên mặt hắn lại hiện vẻ lo âu, tâm tình bất an.

Tất cả chuyện này đơn giản là vì nguy cơ của gia tộc Gambino đã bị tiêu trừ, hành động soán quyền của gia tộc Qiesi Jarno tuyên cáo thất bại!

Hiện giờ nguy cơ của gia tộc Gambino tiêu trừ, thế lực chẳng những không bị suy yếu, ngược lại mạng lưới quan hệ ở hai khu vực quân, chính của gia tộc Qiesi Jarno lại bị suy yếu nghiêm trọng.

Bởi vì chuyện này, gia tộc Gambino được phe phái quân đội bao che, địa vị bá chủ ở thế giới ngầm đã không thể lay động.

Nếu không phải liên lụy tới Đồ Tể, đối với đám người Dixi mà nói, gia tộc Qiesi Jarno có thể cầm quyền thế giới ngầm nước Mỹ sẽ mang đến cho bọn hắn không ít lợi nhuận, cho dù không thể cầm quyền cũng sẽ không làm ảnh hưởng tới đại cục.

Nhưng chuyện này lại liên lụy tới Đồ Tể.

Nguyên bản bọn hắn đều cho rằng Đồ Tể sẽ thực hiện hành động trảm thủ, mà tính đến trước mắt, chẳng những Đồ Tể không thực hiện hành động trảm thủ, thậm chí ngay cả tung tích cũng không bị bại lộ.

Điều này làm cho bọn họ ngửi ra được khí tức bất an, đồng thời cũng làm cho bọn họ chuyển biến ý nghĩ! Đồ Tể muốn lợi dụng gia tộc Gambino đến đối phó Thanh bang cùng Tiết Hồ!

- Dixi, khi lần đầu tiên ông tìm tôi, tôi đã từng nói qua, lựa chọn gia tộc Qiesi Jarno là một chuyện sai lầm, hiện tại đã chứng minh cái nhìn của tôi không có bất kỳ lầm lẫn nào.

Trong phòng hội nghị không khí ngưng trọng, vốn có tính cách cuồng ngạo, Maha là người thứ nhất mở miệng, ngữ khí như kẻ cao cao tại thượng, đồng thời mang theo cỗ hương vị châm chọc.

Hắn châm chọc không riêng gì Thorn và Rossi, còn có cả Dixi.

- Maha, nói không thể nói như vậy, mấy ngày trước khi Thorn đưa ra kế hoạch đối phó gia tộc Gambino thì cũng từng có sự đồng ý của anh.

Dixi nhíu mày, hắn biết rõ, sau khi nguy cơ của gia tộc Gambino được tiêu trừ, sự đoàn kết yếu ớt của liên minh lâm thời này lập tức xuất hiện vết rách.

- Dixi, vậy ông nói xem, bây giờ chúng ta nên làm gì?

Maha biểu hiện bất mãn:

- Chẳng lẽ ông muốn nói với tôi, chúng ta tiếp tục ủng hộ Thorn diệt trừ gia tộc Gambino sao?

Tiếp tục sao?

Không có khả năng!

Đây là đáp án trong lòng tất cả mọi người.

Trong lòng những người đang ngồi đều rất rõ ràng, sở dĩ gia tộc Gambino trở thành bá chủ thế giới ngầm nước Mỹ nhiều năm, không phải dựa vào vũ lực cường đại nhất, thậm chí nói riêng về vũ lực gia tộc Gambino còn không bằng Sơn Khẩu Tổ, mà bọn họ dựa vào chính là mạng lưới quan hệ khủng bố!

Mạng lưới quan hệ khủng bố này làm cho gia tộc Qiesi Jarno và các gia tộc khác đều không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Thậm chí kể cả tổ chức Huyết Sắc Luyện Ngục ngày xưa khi cùng gia tộc Gambino khởi xướng chiến tranh, cũng chỉ chiếm cứ thượng phong trong tranh đấu, cũng không thể tiêu diệt được gia tộc Gambino.

- Kế hoạch diệt trừ gia tộc Gambino hủy bỏ.

Dixi cau chặt mày:

- Về phần kế hoạch kế tiếp, chúng ta nên làm gì, đây cũng là mục đích tôi mời dự hội nghị hôm nay.

Làm sao bây giờ?

Sắc mặt Thorn cùng Rossi cực kỳ khó xem.

Cảm xúc lo âu bất an trên mặt Tiết Hồ càng thêm dày đặc.

Lúc trước Tiết Hồ bị Trần Phàm áp bức giống như một con chó nhà tang đá ra khỏi đại lục chạy tới nước Mỹ, hắn lợi dụng thủ đoạn lôi đình cướp quyền trong tay em trai, muốn tiếp tục cuộc chiến với Trần Phàm.

Đối với Tiết Hồ lúc đó mà nói, hắn dám tiếp tục chơi trò chơi này chính là vì hắn biết chẳng những Trần Phàm đắc tội hắn, còn đắc tội Sơn Khẩu Tổ và Hắc Ám U Linh, Trần Phàm tuyệt đối không dám dễ dàng đến Mỹ tìm hắn, dù dám đi, Sơn Khẩu Tổ cùng Hắc Ám U Linh cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Hắn đã đoán đúng.

Sơn Khẩu Tổ cùng Hắc Ám U Linh quả thật không hề bỏ qua cơ hội, lập tức tìm hắn tạo thành liên minh lâm thời.

Nhưng hắn đã đoán sai.

Hắn thật không ngờ, Trần Phàm chẳng những là Long Nha, còn là đệ nhất cường giả Thần Bảng Đồ Tể đã sáng lập thần thoại trong thế giới ngầm toàn cầu!

Có thể nói, khi Tiết Hồ biết được Trần Phàm chính là Đồ Tể, thiếu chút nữa hắn đã khủng hoảng tới hỏng mất.

Đồ Tể, hai chữ này tạo áp lực không thể thừa nhận cho hắn.

Thẳng đến khi U Linh Vương Dixi nói cho hắn biết, tổ chức Nguyệt Thần, bộ lạc Cuồng Nhân, với thế lực lớn thứ hai trong gia tộc Mafia nước Mỹ Qiesi Jarno cầm đầu cũng sẽ cùng đối phó Trần Phàm, hắn mới dần dần tiêu trừ lo âu, hơn nữa cùng những người phụ trách các thế lực lớn cùng nhau nghiên cứu thương thảo phương án giải quyết, tính toán dẫn dụ Trần Phàm thực hiện hành động trảm thủ, đem Trần Phàm một kích giết chết!

Hiện giờ kế hoạch dẫn dụ thất bại, Trần Phàm còn lợi dụng gia tộc bá chủ thế giới ngầm nước Mỹ đến đối phó hắn, điều này làm cho hắn theo bản năng ngửi được khí tức nguy hiểm, bởi vì căn cứ kinh nghiệm giao thủ giữa hắn và Trần Phàm, một khi Trần Phàm bắt đầu dựa thế, như vậy tỏ rõ cách ngày ra tay không còn xa...

- Mục đích cuối cùng Đồ Tể đến Mỹ chính là vì xử lý Tiết tiên sinh, chỉ cần Tiết tiên sinh không chết, mục đích của hắn sẽ không đạt được.

Trong phòng hội nghị yên lặng, Nhẫn chậm rãi mở miệng, ngữ khí trầm thấp, trong con ngươi lóe ra hàn quang:

- Đây là lợi thế lớn nhất của chúng ta.

- Vạn nhất hắn lợi dụng thế lực của gia tộc Gambino đối phó Thanh bang thì làm sao bây giờ?

Sắc mặt Tiết Hồ biến đổi lớn, hắn biết rõ, có đám người Maha bảo hộ, an toàn của hắn không cần lo lắng, nhưng nếu Trần Phàm lợi dụng thế lực của gia tộc Gambino đối phó Thanh bang, Thanh bang chỉ còn một kết cục, nhất định diệt vong!

Điều này đối với hắn mà nói, chính là từ thiên đường rớt xuống địa ngục, sống không bằng chết!

- Tôi cho rằng, Đồ Tể không riêng gì muốn đối phó Thanh bang, còn có thể đối phó gia tộc của tôi!

Thorn cũng mở miệng, mục đích của hắn và đám người Dixi khác nhau, hắn muốn phá vỡ gia tộc Gambino, nhưng hiện tại kế hoạch diệt trừ gia tộc Gambino bị hủy bỏ, thực lực gia tộc Qiesi Jarno và gia tộc Gambino lại chênh lệch càng lớn, điều này làm cho hắn cảm giác được khí tức nguy hiểm dày đặc.

- Mục đích của chúng ta chỉ có một, đó là chém giết Đồ Tể!" Maha lạnh lùng mở miệng.

Nghe được lời nói của Maha, sắc mặt Tiết Hồ biến thành một mảnh tro tàn, Thorn có chút phẫn nộ nhưng không biết nên làm sao phản bác, Rossi hoàn toàn không có quyền lên tiếng.

Về phần Dixi, Maha, Sark, Nhẫn đều bảo trì trầm mặc.

Liên minh lâm thời, bao nhiêu đầu người đang chờ dao mổ của Đồ Tể đánh bóng!

*****

Màn đêm buông xuống, tiếng ồn ào ban ngày cũng dần dần biến mất, ban đêm âm u cũng đã đến, những ngọn đèn thắp sáng cả thành phố New York lung linh, cả tòa thành phố lớn nhất nhì thế giới càng mỹ luân mỹ hoán như mộng ảo.

Vào lúc chín giờ đêm, trong một gian phòng nằm trong khu dân nghèo thành phố New York.

Trần Phàm cải trang xong đang đứng ngay trước gương, nhìn vào chính mình xem còn chỗ sơ hở nào hay không.

Bộ dáng hắn trong gương đã hoàn toàn thay đổi, hắn đội một bộ tóc giả trên đầu, ánh mắt biến thành màu xanh thẳm, mũi nhọn cao lại đeo một chiếc kính đen, làn da màu vàng cũng đã biến thành màu trắng, khuôn mặt cũng đã hoàn toàn thay đổi.

Hắn đang đeo mặt nạ da người.

Ngoài ra, quần áo của hắn cũng thập phần tương tự như dân bản xứ New York.

Nhìn vào chính mình, Trần Phàm có thể xác định, cho dù lúc này hắn có xuất hiện trước mặt Silva, chưa chắc Silva đã có thể nhận ra được hắn.

Thật hài lòng với cách giả trang của mình, Trần Phàm đi vào phòng ngủ, lấy ra một chiếc ba lô đã chuẩn bị sẵn.

Mở khóa kéo ba lô, Trần Phàm tỉ mỉ kiểm tra đồ vật bên trong.

Dao găm, súng lục, băng đạn, dây thừng, máy nhìn ban đêm, đạn phát sáng, lựu đạn... kiểm tra xong mọi thứ trong ba lô, Trần Phàm giơ cổ tay nhìn đồng hồ, dự định đi ra cửa, lại cảm nhận được đồng hồ chợt chấn động.

Nhận thấy được đồng hồ chấn động, Trần Phàm ấn vào một nút nhỏ trên đồng hồ, đưa đồng hồ lên bên tai.

- Đồ Tể, bạn tôn quý nhất của tôi, có một tin tức quan trọng tôi cần hội báo với anh.

Rất nhanh, bên trong đồng hồ truyền ra thanh âm của Silva.

Trần Phàm buông ba lô, đi tới bên cửa sổ, nhìn vào màn đêm New York, bình tĩnh hỏi:

- Tin tức gì?

- Tên hỗn đản Tiết Hồ đã xuất hiện, người của tôi gặp được hắn tại Las Vegas.

Ngữ khí của Silva hơi có vẻ hưng phấn cùng kích động, càng nhiều chính là tôn kính.

Lòng tôn kính kia đến từ tận sâu trong nội tâm!

Hắn biết rõ, nếu như không có Trần Phàm, gia tộc Gambino căn bản không có khả năng tiêu trừ được nguy cơ lần này, ngược lại còn có thể trở thành đá kê chân cho gia tộc Qiesi Jarno thượng vị.

- Đã biết.

Nghe được tin tức của Silva, Trần Phàm cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, cảm giác như hắn đã sớm biết trước.

Biểu hiện của Trần Phàm làm Silva hơi nghi hoặc, theo sau hắn lại tỉnh ngộ nói:

- Đồ Tể tôn quý, bây giờ anh còn chưa có ý định động thủ, đúng không?

- Đối phương rõ ràng đang cài đặt một cái bẫy cho tôi, ông nói tôi có nhảy vào hay không?

Trần Phàm mỉm cười hỏi.

Silva nghẹn lời.

- Tuy rằng nhảy vào chưa chắc sẽ thất bại, nhưng tôi không thích làm chuyện không nắm chắc, càng không thích đem quyền chủ đạo cấp cho địch nhân. Đương nhiên ông có thể cho tướng quân Schneider phái người đến Las Vegas.

Thấy Silva trầm mặc, Trần Phàm trả lời, sau đó cười nói:

- Silva thân ái, tin tưởng ông hiểu được ý định của tôi. Còn nữa, làm sẵn chuẩn bị chúc mừng đi, đêm nay đại giết hại còn khủng bố hơn trận đại giết hại của đêm "Lễ Tình Nhân" ngày trước sắp trình diễn, gia tộc của ông sẽ trở thành truyền kỳ không thể siêu việt trong lịch sử Mafia nước Mỹ!

- Hô... hô...

Nghe được lời nói của Trần Phàm, Silva đã sớm biết được một bộ phận trong kế hoạch của Trần Phàm giờ này lại cảm thấy vô cùng kích động, hơi thở trở nên có chút dồn dập.

Mà Trần Phàm không đợi Silva trả lời, trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Năm phút sau, Trần Phàm lái một chiếc xe cũ kỹ rời khỏi khu dân nghèo.

Cũng giống như gia tộc Gambino, làm gia tộc đứng hàng thứ hai của Mafia nước Mỹ, gia tộc Qiesi Jarno cũng có một trang viện tại New York, nhưng diện tích trang viện không lớn bằng gia tộc Gambino, quy mô cũng nhỏ hơn một chút.

Mười giờ đêm.

Trên đường đi Trần Phàm liên tục đổi hai lần xe, cuối cùng lái một chiếc Ford dừng lại trong rừng cây cách trang viện gia tộc Qiesi Jarno khoảng mười cây số.

Cho xe ẩn vào trong rừng, động tác Trần Phàm thật nhanh nhẹn mở ra ba lô, thay đổi một bộ trang phục tác chiến màu đen, đeo lên trang bị, tựa như u linh biến mất trong đêm tối.

Mười giờ ba mươi.

Trần Phàm thừa dịp máy camera xoay đi chừng 0. 8 giây, thành công tiến nhập trang viện gia tộc Qiesi Jarno.

Sau khi tiến vào trang viện, Trần Phàm cũng không cảm thấy xa lạ, ngược lại quen thuộc như trong nhà của mình, đi thẳng đến khu nhà trung ương trang viện.

Nơi đó tổng cộng có mười một tòa biệt thự, người ở lại bên trong đều là thành viên trung tâm của gia tộc Qiesi Jarno.

Cũng giống như trang viện của gia tộc Gambino, biện pháp bảo an của gia tộc Qiesi Jarno thật cường đại.

Bên trong trang viện chẳng những có camera theo dõi, mỗi một cây số đều có trạm gác của bảo tiêu, ngay cửa trang viện cũng có bảo tiêu canh gác, có bảo tiêu tuần tra cùng ẩn núp trong bóng tối, ngay cửa mỗi kiến trúc cũng có bảo tiêu canh giữ.

Đối với Trần Phàm mà nói, hắn dùng tư liệu do gia tộc Gambino và Kroff cung cấp, vì thế hiểu rõ bố cục trong trang viện như trong lòng bàn tay, thậm chí Trần Phàm đối với những vị trí cọc ngầm trong trang viện cùng thời gian tuần tra và mỗi địa phương kiểm tra đều rất rõ ràng.

Bằng vào kinh nghiệm nắm giữ tin tức và thuần thục ẩn núp, Trần Phàm rất nhanh đi tới trong bụi cây cách biệt thự số hai không xa.

Hiện tại tộc trưởng gia tộc Qiesi Jarno Thorn Qiesi Jarno cũng không có mặt trong trang viện, xử lý công việc trong gia tộc chính là em trai của Thorn, Totti Qiesi Jarno, hắn đang ở trong biệt thự số hai.

So sánh với những biệt thự khác mà nói, biệt thự số hai phòng vệ sâm nghiêm hơn, trước sau có bốn gã bảo tiêu, bốn phía biệt thự đều có camera theo dõi, hơn nữa không hề gián đoạn, nếu muốn không bị nhìn thấy mà xâm nhập biệt thự là không có khả năng.

Trần Phàm ẩn trong bụi cây gần đó quan sát chừng nửa phút đồng hồ, đang muốn hành động, chợt nhìn thấy xa xa lóe sáng hai ngọn đèn, hai chiếc xe hơi chạy nhanh về hướng biệt thự.

Rất nhanh, trong ánh nhìn chăm chú của Trần Phàm, hai chiếc xe hơi dừng trước cửa biệt thự số hai, ở chiếc đầu tiên có một gã đại hán da đen dáng người khôi ngô, mặc âu phục màu đen bước xuống.

Sau khi đại hán da đen bước xuống xe, lập tức đi tới chiếc xe hơi thứ hai mở cửa xe, để người ngồi ghế sau bước xuống.

Marcel Desailly?

Theo sau, trong ánh nhìn chăm chú của Trần Phàm, em trai của tộc trưởng gia tộc Profaci, Marcel Desailly chuyên phụ trách công ty Dreamworks từ trong chiếc Linlcon bước xuống.

Sau khi Marcel Desailly bước xuống xe, người da đen kia nói vài câu với bốn bảo tiêu canh cửa, sau đó bốn người đều cúi đầu chào hỏi Marcel Desailly, lại còn đưa tay thỉnh mời hắn.

Marcel Desailly đi vào biệt thự số hai, mà tên bảo tiêu đưa hắn tới lại cùng bốn gã giữ cửa chào tạm biệt, sau đó lái xe rời đi.

Khi chiếc xe của tên bảo tiêu đi được một lúc, Trần Phàm liền mở máy quấy nhiễu điện tử.

Trong phòng theo dõi của gia tộc Qiesi Jarno, sắc mặt một đội trưởng bảo tiêu đột nhiên biến đổi:

- Mọi người chú ý, hình ảnh theo dõi đã trắng xóa, có người xâm nhập trang viện!

- Sưu!

- Sưu!

- Sưu!

- Sưu!

Thanh âm của hắn vừa hạ xuống, Trần Phàm đang ẩn trong bụi cây chợt nâng tay, bắn bốn phát vào ngay cửa biệt thự.

Tiếng súng vang, đầu người vỡ!

Bốn gã bảo tiêu vừa nhận được thông báo, còn chưa kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào đã bị bắn nổ đầu, thân mình ầm ầm ngã xuống đất.

Cùng lúc đó mặt sau biệt thự số hai, bốn gã bảo tiêu còn lại nghe được lời thông báo của đội trưởng, lập tức chạy tới cửa chính, kết quả nghe được tiếng súng hãm thanh, sắc mặt đại biến càng tăng nhanh tốc độ.

Ngay sau đó. .

Bọn hắn rõ ràng nhìn thấy đồng bạn của mình ngã trên mặt đất, thân hình bất động.

Nhìn thấy một màn này, một gã bảo tiêu vừa định hội báo, tận sâu trong tâm linh lại tràn ngập một cỗ khí tức nguy hiểm, theo bản năng muốn nằm xuống.

Đã chậm!

Không đợi tên bảo tiêu kịp làm ra hành động, một viên đạn cắt qua lực cản không khí chuẩn xác bắn trúng mi tâm của hắn.

Một phát bạo đầu!

- Sưu!

Ngay sau đó, ngay trong ánh mắt kinh ngạc của tên đồng bạn hắn, lại một viên đạn bay tới bắn trúng đầu tên đồng bạn.

Vẫn là một phát bạo đầu!

Hai gã bảo tiêu từ phương hướng ngược nhau vừa chạy tới, bọn hắn ở cách bụi cây Trần Phàm đang ẩn núp không xa, lúc này nhìn thấy hai đồng bạn của mình đã ngã xuống, sắc mặt đều biến đổi, theo bản năng muốn dùng vô tuyến điện thông báo tin tức.

- Hô...

Ngay sau đó, không chờ bọn họ kịp lên tiếng, một tiếng gió rít truyền đến, một cỗ sát ý kinh khủng bao phủ bọn hắn.

- Phốc xuy!

- Phốc xuy!

Trong bóng đêm, Trần Phàm giống như u linh tiến sát tới cạnh hai gã bảo tiêu, không đợi hai gã kịp làm ra phản ứng, dao găm sắc bén như cắt đậu hũ trước sau đem cổ họng hai gã đại hán cắt đứt.

Tiếng kêu của hai gã đại hán lại nuốt ngược vào trong.

Làm xong chuyện này, Trần Phàm cầm lấy bộ đàm một gã bảo tiêu, dùng một loại ngữ khí thật lo lắng hô:

- Có người tiến vào trang viện, ở biệt thự số hai mươi ba a...

- Tổ một, tổ hai lập tức tới biệt thự số hai mươi ba, tổ ba, tổ bốn lập tức đi tới biệt thự khu trung tâm!

Nghe được thanh âm truyền ra trong tai, Trần Phàm mỉm cười, vứt bỏ vô tuyến điện, đi nhanh về hướng biệt thự số hai.

Trong phòng sách biệt thự số hai, Totti đang cau mày, nhìn sắc mặt khó xem của Marcel Desailly, nói:

- Marcel, vậy anh đã nhận được thông báo của ngài Rossi.

- Phải, ngài Totti, anh tôi bảo tôi tới tìm ngài.

Nhìn Totti, Marcel cũng biểu hiện vẻ tôn kính, giống như khi đối diện Rossi.

- Gia tộc Gambino tiêu trừ được nguy cơ, kế hoạch của chúng ta thất bại, tình thế trở nên cực kỳ nguy hiểm.

Totti thẳng thắn nói:

- Ba ngày sau là đại hội ủy ban Mafia, gia tộc Gambino hơn phân nửa sẽ trả thù chúng ta trong đại hội. Vì cam đoan lợi ích của chúng ta, trong vòng ba ngày tới, chúng ta nhất định phải lôi kéo được ủy viên các gia tộc khác liên minh.

- Nhớ rõ, không tiếc hết thảy trả giá!

Nói xong lời cuối cùng, Totti lại tăng thêm ngữ khí lặp lại một lần, cảm giác như lo lắng Marcel Desailly không thể ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề.

- Hiểu được, ngài Totti!

Marcel đã sớm nghe Rossi thông tri, khi nghe Totti yêu cầu, liền trả lời dứt khoát.

Nghe hắn trả lời, đôi mày Totti thoáng giãn ra, theo sau đang muốn tiếp tục nói gì đó, lại nghe được ngoài hành lang phòng sách truyền vào tiếng bước chân thật tiết tấu.

Phát hiện này không khỏi làm Totti sửng sốt, ngay cả Marcel cũng thoáng ngây người.

Là gia tộc Mafia đệ nhị của Mỹ, chế độ quản lý của gia tộc Qiesi Jarno cực sâm nghiêm, thành viên trung tâm của gia tộc đang tiếp kiến khách nhân, không có phân phó, vô luận là bảo tiêu hay người hầu đều không dám đánh nhiễu!

Sau thoáng ngây người ngắn ngủi, Totti đang muốn nhấn nút trên bàn chợt nghe thông tấn khí vang lên.

- Nhị lão bản, có người xông vào trang viện, tôi đã mất đi liên hệ với bảo tiêu chung quanh biệt thự của ngài, ngài lập tức ẩn núp, chờ chúng tôi cứu viện!

Điện thoại vừa chuyển được, thanh âm đội trưởng bảo tiêu gia tộc Qiesi Jarno truyền vào trong tai Totti.

- Bá!

Nghe được lời bảo tiêu, sắc mặt Totti cuồng biến.

Dát chi!

Cùng lúc đó, tiếng chân ngoài hành lang dừng phắt lại, cửa phòng bị người đẩy ra, Trần Phàm trong vẻ bề ngoài cải trang xuất hiện ngay cửa.

- Chào các ngài, thỉnh mang lời thăm hỏi của tôi tới Satan.

Ngay cửa phòng sách, Trần Phàm tuyên bố tội chết của Totti cùng Marcel Desailly.

*****

- Chào các ngài, thỉnh gởi lời thăm hỏi của tôi đến Satan.

Trong phòng sách yên lặng, thanh âm của Trần Phàm có vẻ dị thường chói tai.

- Ông là ai?

Trong giọng nói của Totti mang theo vài phần sợ hãi, đồng thời lại âm thầm đưa tay xuống ngăn kéo dưới bàn, muốn lấy cây súng lục.

- Mày là... Đồ Tể?

Khác với Totti, Marcel từng nói chuyện điện thoại với Trần Phàm, vì thế ghi khắc thanh âm của Trần Phàm trong tâm khảm, lúc này nghe được lời nói của Trần Phàm, theo bản năng liền hỏi.

Đồ... Đồ Tể?

Nguyên bản Totti vừa định thò tay cầm súng lại nghe được tiếng hô của Marcel, trong lòng kịch liệt chấn động, thần tình kinh hãi nhìn Trần Phàm, động tác cũng chợt ngừng phắt lại.

- Marcel Desailly, tôi đã nói ông cùng gia tộc của ông không còn cần tiếp tục tồn tại.

Trần Phàm dùng một loại ánh mắt hài hước nhìn hai người:

- Ân, ông chết sớm hơn một chút trong kế hoạch của tôi.

- Sưu!

Vừa nói xong, Trần Phàm quyết đoán bóp cò, viên đạn bay ra khỏi nòng súng, nháy mắt bắn trúng ấn đường của Marcel Desailly, xuyên qua gáy, máu tươi xen lẫn chất lỏng màu trắng văng khắp nơi.

Hình ảnh chợt dừng lại, dưới ánh đèn, Marcel Desailly trợn tròn mắt, thần tình đầy vẻ hoảng sợ.

- Oanh!

Theo sau, Marcel Desailly ầm ầm ngã xuống, thân hình khôi ngô nện lên sàn nhà phát ra tiếng trầm đục.

- Đừng... đừng!" Trên mặt Totti văng đầy máu tươi cùng chất lỏng màu trắng, hắn sợ tới mức hồn phi phách tán, lúc này nghe được tiếng vang nặng nề, lập tức lấy lại tinh thần, không dám lau mặt, mà run rẩy cả người nhìn Trần Phàm, vạn phần hoảng sợ nói:

- Đồ... Đồ Tể, chỉ cần ông không giết tôi, gia tộc Qiesi Jarno sẽ trợ giúp ông đối phó Thanh bang, còn có thể trợ giúp ông xử lý Tiết Hồ!

- Ông có tư cách nói điều kiện với tôi sao?

Trần Phàm cười lạnh một tiếng.

Totti há to miệng, đồng tử phóng tới lớn nhất.

- Sưu!

Theo sau, không đợi Totti trả lời, Trần Phàm lại bóp cò, viên đạn xuyên vào miệng Totti, xuyên qua gáy.

Cũng giống như Marcel Desailly, Totti bị một phát súng bắn vỡ đầu.

Trần Phàm thu súng, giống như quỷ mị biến mất trong hành lang.

Cùng lúc đó.

Bảo tiêu của gia tộc Qiesi Jarno chia làm hai đường, một bộ phận xếp thành hình tròn phóng nhanh về biệt thự số hai mươi ba, một bộ phận dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới khu biệt thự trung tâm, hơn nữa còn chạy thẳng tới biệt thự số hai.

Rất nhanh, hơn mười bảo tiêu từ bốn phương hướng khác nhau chạy tới biệt thự số hai, trong đó có một nửa phụ trách canh gác bốn phía, một nửa trực tiếp vọt vào trong biệt thự.

Thật nhanh, đội trưởng bảo tiêu phụ trách tuần tra thần tình khẩn trương đẩy nhanh cửa phòng sách lầu hai, nhìn thấy Marcel Desailly cùng Totti bị bắn vỡ đầu, tử trạng thật thê thảm.

- Tê...

Nhìn thấy một màn như vậy, mấy tên bảo tiêu cũng không khỏi hít sâu một hơi, thần tình kinh hãi.

Tựa hồ bọn hắn không thể tin được, có người có thể thoải mái lẻn vào trang viện gia tộc Qiesi Jarno thực hiện vụ ám sát Totti.

- Ciro, ngài Totti cùng ngài Marcel Desailly đều bị bắn chết rồi!

Sau thoáng kinh hãi, đội trưởng bảo tiêu tuần tra liền thông qua vô tuyến điện báo cáo tin tức với đội trưởng bảo tiêu gia tộc Qiesi Jarno.

- Ciro, chung quanh biệt thự số hai mươi ba và những biệt thự gần bên không phát hiện được người lẻn vào.

Hắn vừa báo xong, đội trưởng bảo tiêu dẫn người đi tới biệt thự số hai mươi ba cũng vừa hội báo.

Hoa!

Hai người vừa hội báo xong, Ciro còn chưa đáp lời, cả trang viện đột nhiên lâm vào một mảnh tối đen.

- Chết tiệt, kẻ lẻn vào đã cắt đứt nguồn điện, mau, mọi người vây quanh biệt thự trung tâm!" Trong phòng theo dõi, Ciro đang định thông qua hình ảnh giám thị tìm kiếm dấu vết người lẻn vào, nhưng cả tòa trang viện đều lâm vào bóng tối, hắn liền quyết đoán truyền đạt mệnh lệnh.

Ciro rất rõ ràng, những người đang ở trong khu biệt thự trung tâm đều là thành viên trung tâm tuyệt đối của gia tộc Qiesi Jarno, bọn họ trở về trang viện là do gia tộc Qiesi Jarno tuyên chiến với gia tộc Gambino, mà phòng vệ trong trang viện sâm nghiêm cũng khiến bọn họ được yên tâm hơn.

Nếu bọn họ đều bị giết chết, gia tộc Qiesi Jarno mất đi trụ cột, cũng biến thành một đống cát vụn.

Theo ý nào đó mà nói, ý tưởng của Ciro không sai, nhưng trong hoảng loạn hắn lại quên mất nếu người lẻn vào có thể xử lý các bảo tiêu, như vậy tự nhiên cũng lấy được vô tuyến điện, như vậy mệnh lệnh của hắn cũng trực tiếp truyền vào trong tai kẻ lẻn vào.

Có lẽ vì muốn xác minh suy đoán của Ciro, sau khi cắt đứt nguồn điện, Trần Phàm cũng không lập tức hành động, ẩn vào trong một bụi cây, thông qua vô tuyến điện nghe mệnh lệnh an bài của Ciro.

Khi biết được bọn họ muốn tụ tập về khu biệt thự trung tâm, khóe miệng Trần Phàm hiện lên nụ cười lạnh như băng, sau đó thu hồi súng lục, rút ra con dao nhiễm vết máu, lệ khí đang ẩn giấu đột nhiên bùng nổ, nguyên bản con ngươi đen nhánh cũng biến thành đỏ rực.

Giờ khắc này hắn đã tiến nhập vào trạng thái điên cuồng!

Đã tiến vào trạng thái điên cuồng, hắn cũng không tiếp tục lựa chọn ẩn giấu, mang theo dao găm trực tiếp tiến tới chỗ đám bảo tiêu đang tập trung về khu biệt thự trung tâm.

Khi hai mươi bốn bảo tiêu vây biệt thự số hai mươi ba không tìm được ai, lại biết được tin tức Totti đã bị bắn chết, biết rõ người lẻn vào thực lực khủng bố, trong lúc cẩn thận bọn hắn cũng không phân tán hành động như lúc trước, mà tập hợp cùng một chỗ, chạy về hướng biệt thự trung tâm.

Mây đen đầy trời, trong trang viện một mảnh tối đen, bọn hắn từng trải qua huấn luyện đặc thù năng lực nhìn ban đêm tuy không thể so sánh với Trần Phàm, nhưng cũng mạnh mẽ hơn người bình thường không ít, bọn hắn mơ hồ có thể nhìn thấy mấy thước xa trước mặt.

Đang chạy, ba gã bảo tiêu chạy đầu tiên bỗng nhiên ngừng lại.

- Làm sao vậy?

- Phía trước giống như có người, các anh thấy được không?

- Không có.

Mấy gã bảo tiêu hỏi lẫn nhau.

- Hô... hô...

Theo sau, bọn hắn chợt cảm thấy phía trước nổi lên một trận gió đêm, cơn gió đêm thình lình nổi lên làm bọn hắn đều cảm nhận được cỗ hàn ý lạnh lẽo.

- Hắn... hắn ở nơi này!

Bỗng nhiên gã bảo tiêu như phát hiện được tân đại lục, hô to một tiếng giơ súng bắn về hướng đông bắc.

Hắn vừa bắn, những người khác dù chưa phát hiện mục tiêu nhưng vẫn cùng giơ súng lên bắn theo, hơn mười viên đạn hợp thành một cái lưới lớn bao phủ phương hướng đông bắc, tiếng súng liên tục vang lên không ngừng bên tai.

- Hình... hình như không có ai?

Sau một vòng bắn, trong lòng những gã bảo tiêu đều hiện lên dấu chấm hỏi thật lớn.

Cùng lúc đó, trong tai bọn hắn truyền tới thanh âm chất vấn của Ciro:

- Nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì?

- Ciro, trước khi chúng tôi đến khu biệt thự trung tâm đã gặp người lẻn vào, nhưng đối phương giống như...

Bảo tiêu đi đầu tiên hồi báo với ngữ khí sợ hãi, đến cuối cùng đồng tử của hắn đột nhiên phóng lớn, trong tầm mắt hắn, một thân ảnh màu đen giống như quỷ mị cấp tốc lao tới gần hắn.

- Tựa hồ cái gì?

Ciro có chút sốt ruột hỏi.

Không một tiếng trả lời.

Trả lời Ciro là một thanh dao găm.

- Phốc xuy!

Dưới ánh trăng, Trần Phàm vung dao thuận thế cắt ngang cổ họng tên bảo tiêu, máu tươi nóng bỏng trong nháy mắt phun ra, một đao, một bảo tiêu bị mất mạng!

Nhìn thấy một màn quỷ dị này, không riêng gì những tên bảo tiêu khác, dù là hai bảo tiêu đứng bên cạnh cũng ngây dại.

Bởi vì bọn hắn vốn không biết Trần Phàm làm sao xuất hiện!

Cảm giác giống như đột nhiên trống rỗng hiện ra...

Bọn hắn ngây dai, nhưng Trần Phàm lại không hề dừng lại.

Lúc này trong lòng hắn chỉ có một ý niệm: Giết người!

- Phốc xuy!

- Phốc xuy!

Giống như chỉ là trong chớp mắt, Trần Phàm lại chém ra hai đao, lại là một đao liền mất mạng, hai gã bảo tiêu khác còn chưa kịp hồi phục lại tinh thần liền cảm giác lực lượng trên người đang xói mòn thật nhanh.

- Giết... xử lý hắn!

- Phanh!

Trong đám người, tên bảo tiêu đứng gần với hai bảo tiêu kia nhất hoảng sợ hét lên một tiếng dẫn đầu bóp cò.

- Phanh phanh phanh bang bang...

Hắn vừa nổ súng, mấy tên bảo tiêu còn lại bị một màn quỷ dị trước mắt hù sợ, liền hướng phía trước bóp cò.

Hơn mười viên đạn quét tới phía trước, sau khi cổ họng ba gã đội trưởng bảo tiêu bị cắt đứt, thân hình lập tức bị bắn thành tổ ong vò vẽ.

Trần Phàm lại biến mất.

Đúng vậy!

Hắn giống như chưa từng xuất hiện qua, hoàn toàn biến mất trong tầm mắt của mọi người!

- Cẩn thận!

Theo sau, ngay khi những tên bảo tiêu kia bắn hết đạn, một gã nhìn thấy không biết từ khi nào Trần Phàm đã tiến đến sau đám người, sắc mặt không khỏi đại biến, cố gắng lên tiếng nhắc nhở.

Nhưng là đã muộn!

- Phốc xuy!

Ánh đao hiện lên, máu tươi văng khắp nơi!

Tên bảo tiêu kia không kịp phản ứng, trực tiếp bị một đao của Trần Phàm chém rụng đầu!

Một đao đi qua, Trần Phàm không ngừng lại, chuyển biến mục tiêu lại chém ra một đao!

- Phốc xuy!

Dao mổ vung, đầu người rơi!

Trong lúc nhất thời, trong đám người bạch quang hiện lên, máu tươi văng khắp nơi, tiếng kêu thảm thiết nối liền không dứt.

Trần Phàm tiến vào trạng thái điên cuồng giống như con sói hoang tiến vào đàn dê, triển khai giết chóc điên cuồng!

- Thượng đế a! Ai nói cho tao biết con mẹ nó rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Khu trung tâm biệt thự, tiếng gào của Ciro đã hoàn toàn khàn đục, tuy nhiên vẫn không ai trả lời hắn, hắn chỉ nghe được thanh âm tiếng đao cắt qua cổ họng, cùng tiếng tru vạn phần hoảng sợ của đám bảo tiêu kia.

- Hắn... hắn không phải người!

- Hắn là ác ma!

Ngay khi Ciro sắp sửa phát điên, có hai gã bảo tiêu bị hù phá mật vứt bỏ súng, xụi lơ trên mặt đất, ý thức hỗn loạn tru lên, tựa hồ đang muốn dùng phương thức này xua tan nội tâm sợ hãi.

Phốc xuy!

Phốc xuy!

Lời của bọn hắn vừa thốt ra, Trần Phàm thủ tiêu xong những người khác, trong nháy mắt đi tới trước người bọn hắn, lạnh lùng lẫn vô tình vung lên dao mổ, kết liễu tính mạng bọn hắn.

- Mẹ nó! Nói chuyện! Con mẹ nó tụi mày nói chuyện a? Nói cho tao biết rốt cục làm sao vậy? Tụi mày gặp phải phục kích sao?

Ciro mau phát điên rồi, thân là đội trưởng bảo tiêu trang viện Qiesi Jarno, hắn đã ở nơi này mười mấy năm, chưa bao giờ gặp qua chuyện như đêm nay.

Nghe thanh âm Ciro truyền ra trong vô tuyến điện, Trần Phàm khàn khàn nói:

- Bọn hắn đều chết hết.

- Mày... mày nói cái gì? Bọn hắn đều chết hết? Mày... mày là ai?

Nghe được Trần Phàm trả lời, trái tim Ciro treo cao trên cổ họng, ngữ khí cũng trở nên lộn xộn:

- Con mẹ nó mày là ai?

- Đứa trẻ, đây là một tràng thịnh yến giết chóc, thỉnh tận tình hưởng thụ.

Trong bóng đêm, Trần Phàm cắt đứt vô tuyến điện, bước về hướng khu biệt thự trung tâm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-604)