Truyện ngôn tình hay

Truyện:Cực Phẩm Thiên Vương - Chương 590

Cực Phẩm Thiên Vương
Trọn bộ 604 chương
Chương 590: Tranh giành trên thần bảng, đánh một trận cầu tương lai (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-604)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Cẩn thận!

Trần Phàm trước đó đã cảm thấy nghi ngờ Brahma, lúc này đột nhiên cảm nhận được sát ý hiện lên sau lưng, nhưng bởi vì phần lớn lực chú ý bị Badian hấp dẫn nên muốn cứu Louis đệ tam đã không kịp, chỉ có thế hét lên cảnh báo.

Louis đệ tam căn bản không thể nào ngờ tới Brahma thân là tam cự đầu của giáo đình lại là phản đồ nên không hề đề phòng, hơn nữa cũng bị Badian hấp dẫn giống như Trần Phàm.

Đang lúc như vậy, đối mặt với một kích đột nhiên của Brahma, Louis đệ tam chỉ có thể tránh né theo bản năng.

Đã muộn!

- Bịch!

Louis đệ tam mới vừa làm ra động tác tránh né thì quyền đầu của Brahma đã đánh thẳng vào hậu tâm của ông. Trong khoảnh khắc tiếp xúc, thốn kình kinh khủng đột nhiên bộc phát toàn bộ đánh vào người Louis đệ tam, lực đạo cực kì khủng bố.

Thân thể Louis đệ tam bị một quyền của Brahma đánh bay ra ngoài.

- Phụt!

Louis đệ tam gãy gập trên không trng, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, há mồm phun ra một vòi máu tươi.

- Vèo!

Thấy Louis đệ tam bị một kích của Brahma đánh bay, Trần Phàm không đợi Louis đệ tam rơi xuống đất đã nhảy vụt lên, hóa thành một đạo mị ảnh lao về chỗ mà Louis đệ tam rơi xuống.

- Hấp!

Không đợi Louis đệ tam rơi xuống đất, Trần Phàm đã một tay đỡ lấy Louis đệ tam đón vào trong ngực.

- Lewis, ông làm sao rồi?

Tiếp được Louis đệ tam, Trần Phàm liền vội vàng hỏi.

-... Brahma, ngươi... Ngươi... Ngươi...

Louis đệ tam không nói ra lời, nội phủ của ông đã bị một quyền của Brahma đánh nát, thất khiếu chảy máu không nói, vào khí ít, thở ra thì nhiều, gắng gượng đưa tay chỉ vào Brahma, kết quả nói đến một nửa liền đoạn khí!

Dưới ánh mặt trời, con ngươi của ông mở trừng trừng, trên mặt tràn ngập khiếp sợ, tựa hồ... Cho đến chết cũng không tin tưởng Brahma lại là phản đồ!

- Xin lỗi, Louis, đáng ra tôi phải nhắc nhở ông.

Thấy Louis đệ tam hơi thở đoạn tuyệt, Trần Phàm nói giọng tràn đầy hối lỗi. Nếu như hắn sớm nhắc nhở Louis đệ tam thì có thể ông đã chết một cách oan ức như thế.

Một kích giết chết Louis đệ tam, Brahma cũng không tiếp tục phát động công kích với Trần Phàm mà cười lạnh địa đi về phía trận doanh của Badian.

Cùng lúc đó, Zorro, Dixi, Sark đều nhìn Trần Phàm vẻ giễu cợt, cảm giác lúc này Trần Phàm chỉ là đồ chơi trong tay chúng, tùy thời có thể đùa chết!

Trên mặt của Olivia không hề lộ ra một nét chế giễu mà cực kỳ phức tạp, không biết trong lòng đang suy nghĩ cái gì.

Badian cũng vậy, y chỉ nhìn xoáy vào Trần Phàm, chiến ý không ngừng tăng lên!

Không để ý ánh mắt của mọi người, Trần Phàm đưa tay từ từ vuốt mắt cho Louis đệ tam, gằn từng chữ

- Louwis, ông yên tâm, có tôi ở đây, giáo đình sẽ không bị lật đổ, tôi cũng sẽ cắt đầu Brahma để tế ông!

Nói xong, Trần Phàm nhẹ nhàng đặt Louis đệ xuống, sắc mặt bình tĩnh nhìn về phía đám người Badian.

Nhất thời song phương đã từ ba v năm chuyển thành một w sáu.

Trần Phàm vẫn không hề tỏ ra sợ hãi, dưới ánh mặt trời, hai mắt của hắn dần dần trở nên đỏ ngầu làm người ta không dám nhìn thẳng, lệ khí trong cơ thể trong nháy mắt bộc phát, sát ý kinh khủng từ cơ thể lan tràn ra bốn phía.

Phong Ma Đồ Tể lại xuất hiện!

Cảm nhận được sát khí sắc bén trên người Trần Phàm, Badian cũng không cảm giác sợ hãi, ngược lại lộ ra vẻ cực kỳ hưng phấn.

- Đồ Tể, đối thủ của ngươi là ta, ta sẽ tự mình chém chết ngươi, kết thúc huyền thoại về ngươi, dùng máu tươi của ngươi nói cho thế nhân, ta, Badian, mới là đệ nhất thần bảng!

Badian khuếch trương chiến ý của mình tới cực điểm, chấn vỡ trường bào màu đen trên mình, mái tóc dài trắng không gió mà bay.

Lúc này y tựa như một Ma thần phủ xuống nhân gian, không cách nào địch nổi.

Cảm nhận được sát ý kinh khủng trên người Badian, đám người Zorro đều hiểu, quyết chiến giữa y và Trần Phàm sắp triển khai.

Hiểu được điểm này, cả đám vội vàng lui về sau.

- Badian, ngươi muốn khiêu chiến ta, cướp lấy vị trí đệ nhất thần bảng, ta tùy thời phụng bồi.

Đối mặt với chiến ý của Badian, Trần Phàm đã tiến vào trạng thái Phong Ma không xuất thủ mà nói với giọng lạnh lẽo

- Bất quá... Trước đó ta còn có một việc cần làm!

- Véo!

Vừa nói xong, Trần Phàm phảng phất u linh nhảy chồm vào Brahma.

Việc đầu tiên hắn muốn làm là giết chết phản đồ Brahma!

- Đồ Tể, ta nói rồi, đối thủ của ngươi là ta!

Mắt thấy Trần Phàm chủ động phóng lên, Badian cười lạnh một tiếng rồi cũng chạy về phía Trần Phàm.

- Cút!

Trần Phàm quát lớn một tiếng, cước bộ dừng lại, sau đó dưới chân phát lực, chân phải bắn lên, đá về hướng Badian.

- Hô! Hô!

Một cước này mặc dù chỉ là tạm thời biến chiêu nhưng lực đạo cực lớn chấn động không khí, cước phong lăng lệ nổi lên vèo vèo.

Badian vốn định ngăn cản Trần Phàm phát động công kích hạ thủ Brahma, đột nhiên thấy hắn biến chiêu vào mình thì không dám liều mạng đối kháng mà dừng bước né tránh.

Sau một khắc.

Chân phải của Trần Phàm quét qua trước mặt Badian, cước phong quét qua khiến mao mạch trên mũi y vỡ toang, máu tươi lập tức xông ra.

Đám người Zorro đều cả kinh!

Hiển nhiên... bọn chúng không thể ngờ Trần Phàm vừa ra tay đã có thể khiến cho Badian thành công tiêm vào năm mũi gien đột biến chật vật như vậy!

Khác với cả ba, thấy Trần Phàm như thiên thần hạ phàm, trong mắt Olivia chớp lên một luồng sáng nóng bỏng.

Một cước không trúng, Trần Phàm không tiếp tục truy kích mà ổn định thân hình, lạnh lẽo nhìn vào Badian, gằn từng chữ

- Badian, ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu như ngươi cố ý chịu chết, ta sẽ đáp ứng nguyện vọng của ngươi!

- Ha ha...

Nghe sự uy hiếp của Trần Phàm, Badian không hề sợ hãi mà còn cười phá lên.

- Đồ Tể, ta mong đợi trận chiến này đã rất lâu rồi, nhưng... Ta không thể không nói, thực lực của ngươi thấp hơn nhiều so với dự đoán của ta. Nếu thực lực của ngươi chỉ vậy thì ta nghĩ trận chiến này không có chút bất ngờ nào!

Cười xong, Badian khí phách mười phần mở miệng, đồng thời chiến ý lại tiếp tục tăng lên.

Thì ra là Badian mới vừa rồi không sử ra toàn bộ thực lực!

Cảm nhận được khí thế càng ngày càng mãnh liệt của Badian, đám người Zorro bừng tỉnh đại ngộ.

Ước chừng nửa phút sau.

Chiến ý của Badian đạt đến cực điểm, khí thế cực kì khủng bố, phảng phất như một đế vương khiến mọi người muốn phủ phục.

- Đồ Tể, mặc dù ta rất thất vọng đối với thực lực của ngươi, bất quá... coi như ngươi có thể là đối thủ duy nhất của ta trên thế giới này.

Badian không còn che giấu thực lực, cười tự tin

- Động thủ đi, Đồ Tể, trong mười chiêu, ta sẽ không đánh trả! Sau mười chiêu, ta sẽ để cho ngươi biết thế nào là vinh quang của đệ nhất thần bảng!

Đối mặt với Trần Phàm xếp thứ nhất trên thần bảng, Badian lại còn nói muốn nhường cho Trần Phàm mười chiêu!

Cuồng!

Giờ khắc này, Badian cuồng tới cực điểm!

*****

Dưới ánh mặt trời sáng rỡ, lời nói cuồng vọng của Badian vang vọng làm cả đám người Zorro choáng váng lẫn kinh hãi. Cả bọn đều khiếp sợ vì không nghĩ tới Badian lại mạnh đến mức độ như vậy! Ngoài khiếp sợ, Zorro không nhịn được dùng dư quang nhìn Olivia một cái, theo gã thấy thì một Badian thành công tiêm vào năm mũi gien đột biến đã mạnh như vậy thì Olivia tuyệt đối cũng không yếu! Olivia không để ý đến cái nhìn chăm chú của Zorro, ánh mắt của nàng vẫn nhìn vào Trần Phàm, vẻ nóng bỏng đã dần mất đi, chỉ còn lại vẻ phức tạp. Tựa hồ nàng đang suy tư, Trần Phàm đến cùng phải là đối thủ của Badian hay không. Trần Phàm tựa hồ cũng cảm nhận được sự cường đại của Badian, nếu so Badian với Ma Hà thành công tiêm vào hai mũi gien đột biến thì mạnh hơn nhiều.

Dù vậy một khi tiến vào trạng thái Phong Ma, Trần Phàm không hề cảm thấy sợ hãi, chỉ nheo mắt lại trầm lặng.

- Động thủ đi, Đồ Tể, ta nói để mười chiêu, quyết không nuốt lời!

Mắt thấy Trần Phàm chậm chạp không động thủ, Badian càng cười đắc ý, tựa hồ y cảm thấy Trần Phàm sau khi chứng kiến thực lực đầy đủ của mình đã không dám hành động. Kể từ khi đạt tới vị trí đệ nhất thần bảng, chưa người nào dám xem nhẹ thực lực Trần Phàm, Badian là người thứ nhất! Badian vừa nói xong thì Trần Phàm đã động thủ. "Bịch! ", chân phải của hắn đột nhiên dẫm mạnh xuống đất. Một cước này, Trần Phàm kết hợp được mọi người hô hấp và nhịp tim của mọi người tạo nên cộng hưởng, một cước giẫm ra làm mặt đất chấn động làm cả đám Zorro hơi lảo đảo, tần số hô hấp trong nháy mắt bị đánh loạn! Đột nhiên xuất hiện biến hóa làm cho đám người Zorro cả kinh, vội vàng ổn định thân hình, điều chỉnh hô hấp.

- Véo!

Cùng lúc đó, Trần Phàm mượn phản lực, thân thể giống như tên rời cung lao vút ra. Dưới ánh mặt trời, Trần Phàm không chạy về Badian mà nhào thẳng tới Brahma. Hiển nhiên cho dù là Badian ngăn trở cũng không thể khiến cho Trần Phàm buông bỏ ý định giết chết Brahma! Trần Phàm lúc này đem tốc độ phát huy đến cực hạn, nhanh đến mức khiến cho người ta chỉ nhìn thấy một chuỗi tàn ảnh. Phảng phất trong nháy mắt, Trần Phàm tựa như u linh áp sát Brahma, chuyển thủ thành đao chém vào cổ Brahma! Brahma mới vừa rồi cũng bị một cước giẫm mạnh của Trần Phàm ảnh hưởng, y vừa ổn định thân hình thì trong lòng lập tức hiện lên cảm nhận nguy hiểm. Ý niệm vừa hiện lên, thân thể Brahma đã cảm thấy như dừng lại, trong con ngươi hiện ra thủ đao của Trần Phàm, kình phong ập vào mặt đau rát, theo bản năng lao bắn về phía sau.

Chỉ trong sát na, thủ đao của Trần Phàm đã lướt qua mặt của Brahma, chém thẳng vào thân thể y. Một kích không trúng, Trần Phàm không ngừng lại, trong nháy mắt biến chiêu, thủ đao biến thành trảo, năm ngón cong lên như móng thép chụp vào tâm khẩu Brahma. Lần biến chiêu này của Trần Phàm cực nhanh khiến người ta khó lòng phòng bị. Brahma còn chưa cảm thán mình may mắn tránh thoát một kiếp đã lại cảm thấy sát ý kinh khủng của Trần Phàm bao phủ, thân thể theo bản năng tránh sang lần nữa. Đã muộn!

- Phụt!

Dưới ánh mặt trời, ngũ trảo của Trần Phàm như năm móc thép cắm vào bên trái tâm khẩu của Brahma, đem trái tim của y móc ra.

- Vút!

Đúng lúc tay phải của Trần Phàm chuẩn bị thọc sâu vào thì phía sau truyền đến tiếng gió sắc nhọn.

Phía sau Trần Phàm, Sark đang cười lạnh, quyền phải trực tiếp đánh vào gáy hắn. Đánh lén! Vào thời khắc mấu chốt, Sark đã triển khai đánh lén, muốn một kích giết chết Trần Phàm! Một quyền này, Sark sử xuất toàn bộ lực lượng, một khi đánh trúng chắc chắn sẽ lấy mạng! Về phần Brahma có bị Trần Phàm giết chết hay không, Sark căn bản không quan tâm, gã chỉ muốn đích thân giết chết Trần Phàm báo thù cho anh! Trong phút chốc, Trần Phàm chỉ cảm thấy bị khí tức tử vong bao phủ. Hắn cũng không cố móc trái tim của Brahma mà tay phải tóm chặt lấy xương sườn của y, dưới chân lại phát lực tung người nhảy lên, vẫn tóm theo cả Brahma.

- Bịch! ", sau một khắc, một quyền hung mãnh của Sark trực tiếp đánh vào người của Brahma, lực lượng kinh khủng khiến thân thể y co quắp, phun ra một vòi máu tươi, trước mắt tối sầm.

Trên không trung, Trần Phàm nhân cơ hội này, tay phải lần nữa phát lực, giống như lấy đồ trong túi trực tiếp thọc vào tâm khẩu Brahma. Chạm được vào trái tim của y, Trần Phàm kéo mạnh ra!

- Ngao! ", vừa mới bị một quyền toàn lực của Sark nên Brahma đang choáng váng, căn bản không cách nào tránh né công kích hung mãnh của Trần Phàm, lúc này bị hắn nắm lấy trái tim móc ra thì cảm thấy đau đớn vô cùng, theo bản năng rống lên một tiếng bi thảm.

- Bịch! ", thân thể của Brahma rơi thẳng vào mặt đất, không nhúc nhích.

- Hô!

Trần Phàm phiêu nhiên hạ xuống, trong tay còn đang nắm trái tim của Brahma. Trái tim thậm chí còn đang khẽ phập phồng, Sark thấy vậy thì đứng ngây ra, tựa như bị thủ đoạn hung tàn của Trần Phàm chấn nhiếp.

Không riêng gì Sark, cả Zorro lẫn Dixi mặc dù đã thành công tiêm vào một mũi gien đột biến, tiêu trừ cảm giác sợ hãi nhưng lúc này cũng khiếp sợ. Bởi vì bọn chúng cũng biết, Brahma thành công tiêm vào hai mũi gien đột biến, thực lực tăng lên không ít. Bọn chúng không thể tin nổi đã như vậy mà Trần Phàm có thể dễ dàng giết chết Brahma. Trên thực tế, nếu Brahma toàn lực đề phòng thì Trần Phàm muốn giết chết y quả thật không dễ dàng. Dù sao lúc trước hắn giết chết Ma Hà cũng không dễ như vậy. Mà thực lực của Brahma so ra còn mạnh hơn Ma Hà! Trần Phàm sở dĩ có thể thành công, hoàn toàn là do Brahma chủ quan. Brahma mặc dù phản bội giáo đình, tuy nhiên không đầu nhập vào Hắc Ám U Linh, mà là đạt thành hiệp nghị sau khi giết chết Đồ Tể cùng Louis đệ tam sẽ để cho y cầm quyền giáo đình. Dĩ nhiên Brahma cũng hiểu, nếu như louis

Đệ tam chết rồi, người của Hắc Ám U Linh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho y nên y đã sớm lập mưu để cho Badian sẽ cùng Trần Phàm lưỡng bại câu thương. Đến lúc đó y sẽ triển khai đánh lén đám người Zorro, cho dù đánh lén thất bại, cũng có thể toàn thân trở lui. Lúc Badian bộc phát ra thực lực siêu cường, vô hình trung làm rối loạn kế hoạch của Brahma lẫn tâm trí y. Trần Phàm nắm lấy cơ hội, không đợi Brahma hồi tỉnh, đầu tiên là giẫm mạnh một cước làm Brahma rối loạn hô hấp, nhanh chóng triển khai ám sát một kích. Brahma tuy nói thành công tiêm vào hai mũi gien đột biến nhưng thực lực vẫn chênh lệch với Trần Phàm. Một khi không phòng bị, căn bản không cách nào tránh né một kích ám sát tính toán kỹ lưỡng của Trần Phàm!

- Các ngươi cho là tiêm vào một mũi gien đột biến là có thể giết chết ta?

Trần Phàm cầm trái tim của Brahma, ánh mắt lạnh lùng quét qua đám người Sark, cuối cùng dừng lại ở Badian vẫn đứng ở xa không xuất thủ.

Zorro cùng Sark lần lượt mở miệng, tựa hồ theo như bọn chúng thấy chỉ khi cả năm người bọn chúng liên thủ thì mới có thể bảo đảm giết chết Trần Phàm.

- Câm miệng!

Nghe được đề nghị của Zorro và Sark, sắc mặt Badian đột nhiên biến đổi, ánh mắt như đao quét về phía hai người, lạnh lùng nói

- Ta nói rồi, ta muốn đường đường chính chính đánh một trận với Đồ Tể, đích thân giết chết Đồ Tể, lấy máu của hắn nói cho thế nhân, ta, Badian, mới thật sự là chúa tể chân chính của thần bảng!

- Đường đường chính chính đánh một trận?

Nghe được Badian nói vậy, Trần Phàm lại cười vẻ châm chọc

- Badian, ngươi đã muốn cùng ta đường đường chính chính một trận, vì sao phải thông đồng Brahma đánh lén Louis đệ tam?

- Đó là chủ ý của Zorro.

Badian nhíu mày. - internet

- Phải!

Trần Phàm khinh bỉ nhìn Badian, lạnh lùng nói

- Ngươi là thủ lĩnh Hắc Ám U Linh, không được ngươi đồng ý, cho dù Zorro có mười lá gan, Zorro cũng dám sao?

Đúng như lời của Badian, việc liên thủ với Brahma đích xác là chủ ý của Zorro. Lúc đó y chưa thành công tiêm vào năm mũi gien đột biến, chưa thể nắm chắc giết chết Trần Phàm, cho nên đồng ý đề nghị của Zorro, sau khi đã thành công thì chỉ một lòng quyết chiến, không suy nghĩ nhiều đến chuyện của Brahma. Lúc này nghe Trần Phàm vừa nói như thế, Badian nhất thời thế nhưng không biết nên phản bác thế nào.

- Badian, không nên lừa người dối mình, trong lòng ngươi căn bản không nắm chắc đánh thắng ta!

Trần Phàm thấy Badian không lên tiếng thì đế thêm.

- Ha ha", Badian nghe vậy thì phảng phất đoán ra, cười vẻ khinh thường

- Đồ Tể, ngươi muốn dùng khích tướng để nhiễu loạn tâm thầm của ta sao?

- Đồ Tể, ta không thể không nói, ngươi quá ngu xuẩn rồi! thực lực đạt tới trình độ của chúng ta, làm sao có thể sẽ bị người dùng ngôn ngữ nhiễu loạn tâm thần?

Ba Đế cười lạnh một tiếng

- Đến đây đi, động thủ đi!

Vẫn là câu nói kia, trong mười chiêu ta sẽ không hoàn thủ Nói, ta để mười chiêu, mười chiêu bên trong, ta sẽ không hoàn thủ!

Badian nói xong thì nhìn chòng chọc vào Trần Phàm, cảm giác phảng phất Trần Phàm dù chạy đến chân trời góc biển cũng không thể chạy ra lòng bàn tay của y.

- Mười chiêu?

Nghe lại câu nói cuồng vọng của Badian, Trần Phàm xuất ra một câu còn cuồng ngạo hơn

- Badian, ta, nhường hai mươi chiêu! ".

*****

- Badian, ta, nhường hai mươi chiêu!

Trong không gian của thần miếu cổ xưa, thanh âm của Trần Phàm vang vọng như tiếng chuông, quanh quẩn mãi không tan.

Trần Phàm lúc này cuồng ngạo hơn cả Badian vừa rồi!

Zorro, Sark, Dixi nghe vậy thì cũng ngẩn cả ra. Theo như suy nghĩ của bọn chúng thì xem ra đầu óc của Trần Phàm đã có vấn đề, nếu không sẽ không nói ra lời cuồng ngạo như thế.

Bởi vì bọn chúng có thể thông qua khí thế mà Badian và Trần Phàm vừa thể hiện, đại khái đoán được thực lực của hai người. Khí thế của Badian mạnh hơn Trần Phàm, thực lực cũng đồng dạng theo đó.

Đã như vậy mà Trần Phàm còn nói nhường cho Badian hai mươi chiêu, hoàn toàn chính là chuột dẫn xác vào miệng mèo!

Không riêng gì ba người Zorro cho là Trần Phàm ngông cuồng, ngay cả Olivia cũng cho là như thế.

Thực lực của nàng mạnh hơn ba người Zorro nên có thể phán đoán chính xác giữa Trần Phàm và Badian thì ai là người mạnh hơn. Trần Phàm và Badian xấp xỉ nhau, còn so về khí thế thì Badian mạnh hơn một chút.

Từ đó mà nói, Trần Phàm muốn nhường cho Badian hai mươi chiêu, không khỏi có chút khoác loác.

- Đồ Tể, ta phải thừa nhận, ngươi quả thật rất cuồng.

Đang lúc bốn người Olivia cho là Trần Phàm khoác loác, Badian tựa hồ có chút nổi giận

- Ngươi đã không muốn nắm lấy cơ hội này, ta sẽ thỏa mãn nguyện vọng tìm chết của ngươi!

- Badian, bớt nói nhảm đi, ta nói nhường hai mươi chiêu là hai mươi chiêu!

Trần Phàm cười lạnh một tiếng.

Nghe Trần Phàm nhắc lại, Badian biến sắc, gầm lên

- Ngươi muốn chết!

Vừa nói xong, cả người Badian giống như một cỗ máy gia tốc, tại chỗ chồm lên rồi trong nháy mắt biến mất, hóa thành một đạo ảo ảnh chạy về phía Trần Phàm, trong không khí truyền đến một trận thanh âm vù vù.

Bất động như núi, động như sấm sét!

Tốc độ của Badian lúc này phát huy đến cực hạn, nên Dixi có thực lực yếu nhất không thể nhận ra được thân ảnh của y.

- Hô!

Phảng phất trong nháy mắt, Badian đã tới trước người Trần Phàm, giống như lúc Trần Phàm đánh lén Brahma, chuyển thủ thành đao bổ vào đầu hắn.

Một kích, chưa tính lực chạy đến của Badian, còn cả lực lượng khi tiến vào trạng thái nhân đao hợp nhất, thủ đao vừa chém ra làm không khí chung quanh như bị tách ra, đao phong lăng lệ quét qua mặt Trần Phàm đau rát.

Đối với Trần Phàm mà nói, hắn cũng có thể nhìn thấy thực lực của Badian sau khi tiêm vào năm mũi gien đột biến ngang ngửa với mình. Hắn nói cuồng vọng như vậy thứ nhất đúng như lời của Badian là muốn nhiễu loạn tâm thần y, thứ hai là khi Badian xuất thủ sẽ phán đoán chính xác thực lực.

Badian vừa ra tay, Trần Phàm đã cảm giác y mạnh hơn một chút trong phán đoán của mình. Thủ đao của Badian chém ra, đao phong ảnh hưởng đến hô hấp của hắn không nói, toàn thân còn bị sát ý của Badian bao phủ, ngay cả mắt cũng không thể mở ra.

Không ra tay thì thôi, vừa ra tay chính là sát chiêu!

Badian bị sự cuồng vọng của Trần Phàm chọc giận, tính toán tốc chiến tốc thắng, vừa ra tay chính là sát chiêu, một thủ đao này của y nếu chém trúng Trần Phàm thì e là đầu của hắn sẽ bị tách thành hai khối!

Điểm này, Trần Phàm tâm như gương sáng.

Trong phút chốc.

Trần Phàm động.

Hắn không đợi thủ đao của Badian đến gần, thân thể đã như một cơn gió lui về phía sau.

- Phật!

Trần Phàm vừa lui lại thì đã tránh được một đao của Badian.

Badian tuy nói không đánh trúng Trần Phàm nhưng đã thành công ép hắn lui về sau, khí thế tăng vọt, trong lòng dâng lên một tín niệm vô địch.

Giao phong trên chiến trường cổ đại, khí thế là một nhân tố rất trọng yếu quyết định thắng bại. -

Tỷ võ cũng là như thế, nếu như nhất phương hoàn toàn bị đối thủ áp chế, tình cảnh cũng rất nguy hiểm.

Khí thế của Badian trong phút chốc vọt lên như cầu vồng, không ngừng lại, thủ đao biến chém thành đâm, giống như một thanh lợi kiếm thọc thẳng vào cổ Trần Phàm.

Lúc này, trong lòng của Badian dâng lên tín tín niệm vô địch, khí thế đạt đến đỉnh, tựa như thích khách cổ đại phát động một kích tuyệt thế, thân ảnh như gió xông thẳng vào Trần Phàm!

Cách đó không xa, Olivia thấy biến hóa của Badian thì con ngươi màu tím đột nhiên co rút lại. Hiển nhiên nàng hiểu rất rõ tín niệm vô địch mà Badian vừa biểu hiện mạnh hơn so với mình.

Trần Phàm bởi vì bị Badian cướp đoạt tiên cơ, khí thế bị áp chế, thực lực căn bản không cách nào phát huy, tình cảnh trở nên cực kỳ nguy hiểm!

Dưới cái nhìn chăm chú của Olivia và đám người Zorro, thân thể Trần Phàm tựa như chuồn chuồn lướt nước cấp tốc rút lui còn Badian như đằng không, tốc độ còn nhanh hơn, khoảng cách giữa hai người đang không ngừng rút ngắn...

Trong nháy mắt, thân thể Trần Phàm đã lui tới dựa vào một cây cột đá.

- Chết!

Badian quát lên một tiếng lớn, tốc độ lần nữa tăng nhanh, cả người phảng phất hóa thành một thanh bị ném đi lợi kiếm một loại, chạy thẳng tới Trần Phàm đi.

- Bịch!

Vào lúc sinh tử, phía sau gáy của Trần Phàm như có một con mắt, trong khoảnh khắc sắp chạm vào cột đá thì chân phải đột nhiên dẫm mạnh lên đó, lực đạo kinh khủng làm nó hiện ra mấy vết nứt, phảng phất tùy thời đều có thể sụp đổ.

- Vèo!

Trần Phàm mượn phản lực dưới chân vọt lên không trung như một cánh đại bàng.

- Bịch!

Trong nháy mắt Trần Phàm bay lên, thủ đao của Badian vẫn theo sát vỗ vào cột đá để lại một ấn kí sâu hoắm.

- Sát!

Thân thể Trần Phàm nhẹ nhàng hạ xuống rồi không ngừng lại mà bắn về phía Badian.

Phản kích!

Trần Phàm lúc này mới lựa chọn phản kích!

Lúc trước hắn nói nhường Badian hai mươi chiêu chỉ là muốn y phân tâm, từ đó tìm sơ hở!

Hắn cũng biết thực lực của bản thân và Badian xấp xỉ nhau, không thể bị động phòng thủ.

Nếu cứ để như thế thì khí thế của Badian sẽ càng ngày càng mãnh liệt.

Mà Badian nói muốn nhường cho Trần Phàm mười chiêu, trên thực tế cũng là mục đích giống nhau, hai người đều ngầm hiểu như vậy.

Trần Phàm sau khi bị áp chế một hồi, lúc này mới tìm được chỗ sơ hở của Badian tiến hành phản kích!

Badian nghe được sau lưng truyền đến tiếng xé gió, biến chưởng thành trảo, nhấc lên một tảng đá cẩm thạch vừa vỡ ra ném vào Trần Phàm.

- Véo véo véo véo...

Tiếng xé gió vang lên, khối đá cẩm thạch bị Badian toàn lực ném ra giống như đạn pháo bắn về Trần Phàm khiến hắn muốn tránh cũng không được được.

Không thể không nói, kinh nghiệm chiến đấu của Badian cực kỳ phong phú, lúc này y có thể lấy ngay vũ khí tại chỗ hóa giải đòn phản kích của Trần Phàm, lại một lần nữa đem Trần Phàm đẩy vào tuyệt cảnh.

Trần Phàm tựa hồ cũng đoán được Badian sẽ lấy công làm thủ, tiếp tục chiếm chủ động. Vào lúc Badian đưa tay chụp vào khối đá đã lột phăng chiếc áo trên người xoay một vòng như chiếc lưới cuốn hết khối đá vào trong.

- Hô!

Sau khi đã cuốn xong, Trần Phàm vung tay lên, chiếc áo có khối đá bên trong như một cây gậy nện thẳng vào đầu Badian!

Badian không nghĩ tới Trần Phàm lại có thể trong nháy mắt hóa giải công kích, phản thủ thành công, bất giác biến sắc tránh sang một bước.

Mắt thấy Badian né sang, Trần Phàm biến chiêu, chiếc áo lập tức quét ngang vào đầu của Badian!

Hoành tảo thiên quân!

Chiêu này chính là Trần Phàm vận dụng hoành tảo thiên quân trong đao pháp, một khi đánh trúng thì Badian sẽ lập tức vỡ đầu.

Vào lúc nguy cấp, Badian vẫn kịp vận dụng chữ "Nhu" trong thuật yoga, thân thể đột nhiên co rút lại, tránh thoát một kích trí mạng.

Bất quá mái tóc trắng như tuyết kia vẫn bị quét trúng bay tán loạn.

Cả đám người quan chiến, bao gồm cả Olivia đều lộ vẻ khiếp sợ. Bọn họ không thể ngờ, Trần Phàm chẳng những có thể trong khoảnh khắc hóa giải nguy cơ, hơn nữa còn thay đổi thế cục, chiếm cứ thượng phong, hoàn toàn áp chế Badian.

Không riêng gì đám người Olivia không nghĩ tới, ngay cả bản thân Badian cũng vậy!

Y từ lúc bắt đầu xuất thủ đã đoạt được tiên cơ, khí thế tăng vọt, trong lòng dâng lên một tín niệm vô địch, vốn tưởng rằng có thể dễ dàng giết chết Trần Phàm, nhưng nào ngờ đã bị Trần Phàm áp chế không nói, một nửa mái tóc cũng bị chặt đứt, quả thực chật vật tới cực điểm.

Hết thảy đơn giản là nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú của Trần Phàm.

Trần Phàm từ nhỏ đến lớn đã trải qua vô số lần chiến đấu, nhất là vào lúc diệt trừ Huyết Sắc Luyện Ngục, cơ hồ mỗi một lần chiến đấu đều khiêu vũ với lưỡi hái của tử thần, cực kỳ nguy hiểm.

Cứ một lần chiến đấu lại là một lần hóa hiểm thành anh, Trần Phàm cuối cùng thành công diệt trừ Huyết Sắc Luyện Ngục, đồng thời cũng tích lũy kinh nghiệm chiến đấu không thể tưởng tượng.

Badian mặc dù thể chất dị thường, thiên phú võ học xuất chúng, cộng thêm cố gắng tự thân mà thăng tiến thực lực, sau khi thành công tiêm vào năm mũi gien đột biến đã có thể sánh ngang trình độ Trần Phàm.

Nhưng luận về kinh nghiệm chiến đấu, Badian so với Trần Phàm trưởng thành trong chiến đấu sinh tử, kém cách xa vạn dặm.

Mới vừa rồi chính là nhờ vào kinh nghiệm chắt ra từ xương máu nên Trần Phàm đoán chắc Badian sẽ dùng khối đá cẩm thạch kia để ngăn chặn hắn phản kích nên đã chuẩn bị trước, nhất cử ngăn chặn thành công công kích của Badian không nói, còn triển khai phản kích đẩy Badian vào tuyệt cảnh.

- Véo!

Badian đang còn chật vật, Trần Phàm không ngừng lại, cánh tay tiếp tục vung lên, chiếc áo hóa thành côn ảnh quét ngang lưng Badian.

- Vút!

Đối mặt với thế công cuồn cuộn của Trần Phàm, Badian muốn tránh cũng không được, bỗng chốc bị đánh bay vút ra ngoài như một trái bóng.

*****

- Véo!

- Véo!

- Véo!

Một kích đánh bay Badian, Trần Phàm không ngừng lại, tiếp tục truy kích Badian đang ở trên không trung.

Xuất kỳ bất ý, công kỳ vô bị!

Badian vào lúc ném khối đá, cố gắng giết chết Trần Phàm, giải quyết trận chiến cũng như Trần Phàm lúc này. Chiếc áo quấn theo khối đá bên trong lao vụt tới, thanh thế kinh khủng, Badian nếu bị đánh trúng thì chắc chắn phải chết!

- A!

Đối mặt với một kích tất sát của Trần Phàm, Badian đang bị đánh bay gầm lên một tiếng, thân thể đang bay ngược ra đột nhiên cấp tốc hạ xuống.

- Hô!

- Hô!

- Hô!

Trong phút chốc, khối đá mà Trần Phàm ném ra bay vụt qua đỉnh đầu của Badian va vào cột đá phía sau tóe lửa.

Thấy Badian tránh thoát một kích trí mạng, ba người Dixi, Zorro, Sark đều âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Một màn hung hiểm vừa rồi bọn họ còn tưởng rằng Badian có thể mất mạng, trái tim như nhảy lên đến cổ họng. Bọn chúng đều hiểu nếu như Badian bị Trần Phàm đánh chết thì cả đám rất có thể sẽ theo chân y.

Olivia cũng có thể nhìn ra, bất quá khuôn mặt của nàng vẫn không phát sinh biến hóa gì, ánh mắt thủy chung tập trung vào Trần Phàm.

- Kịch!

Badian phiêu nhiên rơi xuống đất, nhìn qua cũng không có gì đáng ngại, tựa hồ một kích mới vừa rồi của Trần Phàm cũng không tạo thành thương tổn trí mạng.

Sự thật đúng là như thế, một kích mới vừa rồi của Trần Phàm mặc dù cực mạnh nhưng đã bị y dùng chữ "Nhu" trong yoga hóa giải phần lớn nên cũng không chạm vào xương cốt.

- Véo! Véo! Véo!

Thấy Badian đã chạm đất, ba người Dixi, Zorro, Sark không nói hai lời, nhanh chóng chạy vội tới bên cạnh Badian.

- Thủ lĩnh, ngài không cần thiết liều mạng với hắn, để chúng ta đồng loạt ra tay giết chết hắn!

- Không sai, Badian, hôm nay hắn nhất định phải chết, chúng ta không thể có sơ xuất gì!

Zorro cùng Sark lần lượt mở miệng rất nghiêm túc, hiển nhiên đã cảm nhận được nguy cơ.

- Badian, chỉ bằng thực lực như vậy cũng dám khoe khoang khoác lác nhường cho ta mười chiêu. Thấy ba người Zorro đã tới bên cạnh Badian, Trần Phàm biết đã để lỡ cơ hội giết chết y, chỉ có thể bỏ qua truy kích, cười lạnh nói

- Có tin là trong vòng mười chiêu ta sẽ khiến ngươi mất mạng hay không?

- Hắc! Đồ Tể, chẳng phải ngươi vừa rồi cũng nói nhường cho thủ lĩnh hai mươi chiêu sao? cuối cùng còn không phải là xuất thủ...

Zorro tựa hồ biết Trần Phàm khích tướng Badian, sợ Badian tự phụ trúng kế nên vội vàng đáp trả.

- Không sai, Đồ Tể, đừng bảo là hai mươi chiêu, ngươi chỉ cần nhường cho Badian ba chiêu, Badian liền có thể giết chết ngươi!

Hiển nhiên, Sark nhìn thấu thế cục vừa rồi, biết Trần Phàm nếu không phải xuất thủ ở thời khắc mấu chốt, thay đổi thế cục, tiếp tục đánh ra chắc chắn sẽ bị Badian đánh chết.

- Đồ Tể, cho dù ngươi nói gì cũng không thể nào thay đổi kết cục bị giết hôm nay, đừng nói nhảm nữa, chịu chết đi!

Dixi cũng phụ họa, tựa hồ muốn cho Trần Phàm động thủ trước để Badian mặc dù không đồng ý quần đấu, cũng chỉ có thể thuận theo tự nhiên.

- Ha ha...

, nghe thấy cả ba tên nhao nhao, Trần Phàm chợt cười phá lên, dùng ánh mắt của thần linh nhìn xuống kiến hôi, xoáy vào Badian, gằn từng chữ

- Badian, rất nhiều người nói với ta, ngươi là một người cực kỳ tự phụ, kiêu ngạo, bây giờ nhìn lại, hết thảy đều là giả dối, ngươi chỉ là một tên chết nhát mà thôi!

- Ngươi mới là chết nhát!

Nghe hai chữ chết nhát, sắc mặt Badian cuồng biến.

- Đến đây đi, đám chết nhát, các ngươi cùng tiến lên!

Trần Phàm cũng không để ý thêm đến Badian, lột bỏ áo lót, tựa như chiến thần phủ xuống

- Để ta đem lũ chết nhát các ngươi xuống địa ngục đi!

Ba người Zorro biến sắc, nhìn cả vào Badian, chỉ e y lại nóng đầu đơn độc quyết chiến với Trần Phàm.

Đồng thời bọn chúng cũng chỉ chờ một cái gật đầu của Badian là xông lên quần đấu!

Badian không để ý đến sự lo lắng của đám người Zorro, ngó chừng Trần Phàm, âm trầm cười một tiếng, nói

- Đồ Tể, ta thừa nhận ngươi quả thật rất mạnh. Bất quá... Ngươi cho rằng như ngươi vậy có thể chiến thắng ta sao?

Ừ?

Trần Phàm nghe vậy thì con ngươi đột nhiên co rút lại, trong lòng chợt có một dự cảm bất an.

- Bịch!

Không đợi Trần Phàm đáp lời, Badian đột nhiên đưa tay đánh mạnh vào lồng ngực.

Trần Phàm thấy vậy bất giác mở lớn mắt, nhớ lại lúc giết chết Ma Ha ở Mỹ quốc. Vào lúc cuối cùng Ma Ha cũng đánh vào ngực khiến cho hai mũi tiêm gien đột biến chứa trong ngực tiến vào trong cơ thể, lực chiến đấu tăng vọt.

Ma Ha còn chứa hai mũi để để từ từ hấp thu, thân là Hắc Ám U Hoàng, Badian chứa mấy mũi?

Đáp án này, chẳng những Trần Phàm muốn biết, mà cả bốn người Zorro, Dixi, Sark, Olivia cũng muốn biết, nhìn cả vào Badian.

Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, thân thể Badian chấn động mãnh liệt như bị điện giật, vẻ mặt thống khổ tới cực điểm.

Trên mặt Trần Phàm lộ ra vẻ ngưng trọng, ba người Zorro, Dixi, Sark thì đều khẩn trương, nắm chặt hai tay vào nhau!

Hiển nhiên... Bọn chúng cũng đều biết, thành bại là vào thời khắc này!

Nếu là Badian không cách nào tiếp nhận dược lực mà mất mạng thì cuộc chiến đấu này sẽ kết thúc, nếu ngược lại thì cuộc chiến đấu này cũng sẽ không có bất ngờ gì!

- Hô! Hô!

Sau vài giây, Badian nhắm nghiền mắt thở dồn dập, mỗi nhịp thở đều khiến thân thể phồng lên giống như Âu Dương Phong sử dụng cáp mô công trong Xạ điêu anh hùng truyện.

- Ngao!

Sau đó... Badian đột nhiên mở bừng mắt, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng gầm thét như sấm dậy.

Sau tiếng gầm thét, toàn thân của Badian xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất. Y đứng sừng sững như một thiên thần hạ phàm, khiến cho mọi người một cảm giác bất khả chiến bại, không dám nhìn thẳng vào.

Cảm nhận được khí thế vô địch trên người của Badian, ba người Zorro, Dixi, Sark đầu tiên là cả kinh, sau đó mừng rỡ!

Bọn họ đều biết, Badian thành công!

Thành công sao?

Đúng vậy!

Trải qua thêm một lần kích thích dược lực của gien đột biến, Badian nhìn về Trần Phàm, nhếch miệng khinh bỉ

- Đồ Tể, tất cả mọi người biết gien đột biến số một là do Hắc Ám U Linh nghiên cứu ra nhưng ngoại trừ những nhà nghiên cứu mà ta bí mật khống chế thì không ai biết, gien đột biến này là căn cứ theo cơ thể của ta để nghiên cứu chế tạo.

- A!

Nghe Badian vừa nói như thế, bốn người Zorro, Dixi, Sark, Olivia đều biến sắc, từ đó cho thấy Badian không nói dối.

- Đối với những người khác mà nói, tiêm vào một mũi gien đột biến là sẽ nguy hiểm nhưng với ta thì chỉ là xem cực hạn đến đâu thôi!

Badian thấy vẻ mặt Trần Phàm ngưng trọng thì càng cười khinh bỉ

- Cực hạn của ta là có thể tiếp nhận mười mũi gien đột biến mà không xuất hiện nguy hiểm nào!

Mười mũi?

Mười mũi!

Tiêm vào năm mũi thì Badian đã có thể sánh ngang Trần Phàm, nếu tiêm vào mười mũi là khái niệm gì?

Trần Phàm chết chắc!

Vào lúc này, trong đầu Zorro, Sark, Dixi đều đồng thời xuất hiện ý nghĩ như vậy.

Không riêng gì bọn họ, Olivia cũng cho là như thế.

Một khí tức tử vong và áp lực vô hình bắt đầu trùm lên Trần Phàm, tín niệm vô địch trong lòng hắn bắt đầu dao động, tùy thời có thể vỡ vụn.

Sụp đổ, có nghĩa là tử vong!

Cảm nhận được biến hóa của tâm thế, Trần Phàm hít sâu một hơi, bắt đầu nhớ lại kinh nghiệm chiến đấu của mình ở Huyết Sắc Luyện Ngục.

Mỗi lần chiến đấu trong Huyết Sắc Luyện Ngục, Trần Phàm đều gặp phải hoàn cảnh hết sức hung hiểm. Mỗi lần như vậy hắn đều quỳ gối trước tro cốt của Lưu Mãnh để lập thệ và dựa vào tín niệm vô địch để vượt qua.

Hiện giờ lời thề đã hoàn thành, vô địch tín niệm sắp sụp đổ, Trần Phàm cố gắng ngăn cản hết thảy.

Thấy Trần Phàm nhắm mắt lại lẳng lặng yên đứng ở nơi đó, Badian không lập tức động thủ, mà là không ngừng mà tăng lên khí thế của mình. Tựa hồ y muốn Trần Phàm điều chỉnh đến trạng thái tốt nhất rồi dùng phương thức tàn khốc nhất đánh bại Trần Phàm!

Khí thế Badian không ngừng tăng lên khiến ba người Zorro, Sark, Dixi không thể thừa nhận, giống như một ngọn núi đè ngang trước ngực, hô hấp bắt đầu khó khăn, sắc mặt cũng dần trở nên trắng bệch.

- Véo! Véo! Véo!

Ba người Zorro không đợi Badian ra lệnh đã lắc mình rời đi.

Hiển nhiên bọn chúng đều cho rằng cuộc chiến này đã không cần bọn họ, một mình Badian là được rồi!

Trong lúc nhất thời, sát khí của Trần Phàm cùng Badian tràn ngập. Sát ý lạnh lẽo của, Badian không ngừng áp chế Trần Phàm khiến cả người hắn dựng lên.

Ầm!

Đột nhiên, dưới sự áp chế của sát ý của Badian, tín niệm vô địch trong lòng Trần Phàm bị xé thành mảnh nhỏ.

Tín niệm sụp đổ làm cho Trần Phàm trong lòng cả kinh, hắn mở bừng hai mắt, trong con ngươi lần đầu tiên hiện lên ra sự lo lắng

Hắn biết, mình nếu như không có tín niệm vô địch, đối mặt với Badian vừa tăng cường thực lực, căn bản không thể thủ thắng!

Ngược lại, nếu mình mất mạng trong trận chiến này thì mọi cố gắng đều tan thành bọt nước, thân bằng hảo hữu của mình sẽ gặp phải trả thù điên cuồng!

Đối mặt với một Badian không gì địch nổi, Đồ Tể khiến cho địch nhân không dám ngẩng đầu đã không còn tồn tại.

Lỡ một bước chân thành thiên cổ hận.

Hắn đã bị buộc lên tuyệt lộ.

*****

Mặt trời chiếu sáng trên cao, hai chiếc tàu chiến vẫn đậu yên lặng ở hải vực Egidio. Thân là thánh nữ giáo đình, Monica đứng trên bong tàu nhìn chằm chằm qua chỗ thần miếu. Gió biển thổi qua làm mái tóc vàng của nàng tung bay, những ngón tay trắng muốt của nàng đan chặt vào nhau lộ vẻ bất an cực độ. Nét mặt của nàng khẩn trương tới cực điểm, thân thể mềm mại run rẩy trong gió. Trong tầm mắt của nàng chỉ thấy được những cây cột cẩm thạch của thần miếu, căn bản không cách nào thấy được thân ảnh đám người Trần Phàm.

- Chàng và chú mình nhất định không có việc gì, bởi vì... chàng là Đồ Tể! ". Monica nhìn sững một hồi rồi nhắm mắt cầu nguyện để tự an ủi. Trong thần miếu, cảm nhận được tín niệm vô địch đang sụp đổ, Trần Phàm cố gắng một lần nữa tụ tập lại nhưng cho dù cố gắng như thế nào cũng không thể, ngược lại hắn càng cố gắng thì sự lo lắng trong lòng càng tăng, mồ hôi trên trán đã rịn ra từng giọt.

Badian thấy vậy thì cười lạnh

- Đồ Tể, ta biết ngươi sợ, vậy để ta cấp cho người một cơ hội sống sót, chỉ cần ngươi quỳ xuống dập đầu với ta ba cái thì ta sẽ tha cho ngươi một mạng!

Quỳ xuống? Badian vừa nói xong thì cả ba người Zorro, Sark, Dixi đều khinh bỉ nhìn vào Trần Phàm, tựa hồ đối với bọn hắn mà nói, có thể tận mắt trông thấy một Đồ Tể kiêu ngạo không ai bì nổi quỳ xuống là một việc cực kỳ vinh hạnh. Có quỳ không? Ánh mắt Olivia phức tạp nhìn Trần Phàm, trong lòng thầm hỏi. Sẽ không! Lý trí nói cho Olivia biết, Trần Phàm cho dù chết cũng sẽ không quỳ xuống trước Badian! Dường như để ấn chứng suy đoán của nàng, Trần Phàm không quỳ xuống mà là chủ động công kích Badian. Dưới ánh nắng chói chang, dưới chân của hắn đột nhiên phát lực nhanh chóng tiến sát Badian. Đối mặt với Trần Phàm chủ động công kích, trên mặt Badian không hề lộ ra chút sợ hãi mà phảng phất có nét chế giễu, giống như đang nhìn một con khỉ đang làm trò.

- Hô! ", trong phút chốc, Trần Phàm đã tới trước người Badian, Pháo Quyền thuận thế huơ ra. Quyền phong xé không khí tạo nên quyền phong mãnh liệt. Đối mặt một kích toàn lực của Trần Phàm, Badian chẳng những không sợ hãi, thậm chí ngay cả né tránh cũng không. Dưới cái nhìn chăm chú của bốn người Olivia, Badian nhìn như hời hợt đánh ra tay phải tạo thành hình chưởng. Chỉ khắc chưởng, chưởng khắc quyền! Badian lần đầu tiên lựa chọn ngạnh kháng với Trần Phàm!

- Bịch! ", một quyền của Trần Phàm va chạm với chưởng tâm của Badian thì chỉ cảm thấy đánh vào một ngọn núi không thể lay chuyển, tất cả lực lượng hóa thành hư ảo, từ năm đầu ngón tay truyền đến cảm giác đau đớn, lực phản chấn cường đại làm hắn lùi về sau ba bước! Ba người Zorro, Dixi, Sark thấy vậy thì nụ cười chế giễu trên mặt càng đậm. Theo bọn chúng thấy, thực lực hiện giờ của Trần Phàm và Badian đã căn bản không còn một cấp bậc. Mà Trần Phàm cũng đứng ngây ra, từ trước đến giờ chưa ai dám ngạnh kháng với hắn!

Vậy mà một kích toàn lực vừa rồi chẳng những không gây được thương tổn cho Badian mà còn khiến hắn bị lực phản chấn làm cho lui về sau ba bước! Kết quả này khiến Trần Phàm không cách nào tiếp nhận, đồng thời cũng làm cho trái tim của hắn trầm xuống đáy. Hắn vốn là muốn thông qua một kích chủ động này để khôi phục lại tín niệm vô địch, lúc này ngược lại gặp phải đả kích nên tín niệm coi như biến mất không còn chút gì.

- Đồ Tể, ngươi đứng làm gì? Tiếp tục đi" Thấy Trần Phàm đứng ngây ra đó, Badian lại lên tiếng châm chọc. Đối mặt với sự khiêu khích của Badian, Trần Phàm không lỗ mãng phát động công kích mà nheo mắt đi vòng từng bước nhỏ, cố gắng tìm kiếm chỗ sơ hở của Badian.

- Đồ Tể, ngươi đang tìm chỗ sơ hở của ta sao?

Thấy hành động của Trần Phàm, Badian cười ha hả

- Ngươi thật sự quá ngu xuẩn rồi! chẳng lẽ ngươi không biết, đối mặt với lực lượng tuyệt đối, hết thảy thủ đoạn cũng là phí công sao?

Trần Phàm vẫn im lặng. Olivia thấy vậy bất giác nghĩ đến lúc Trần Phàm ở Anh quốc đối mặt với nàng và đám thủ hạ của của Hắc Ám U Linh uy phong biết nhường nào!

Nghĩ tới đây, Olivia chỉ cảm thấy một thân ảnh cao lớn trong lòng đang từ từ nhỏ lại. Thân ảnh đó vốn là Trần Phàm, vẫn làm cho Olivia luôn ngẩng đầu ngưỡng mộ không thể với tới. Còn lúc này Trần Phàm đang dần mất đi khí phách và cuồng ngạo, dần thu nhỏ lại, không còn tồn tại! Đây chính là Đồ Tể vô địch trong lòng mình sao? Olivia thầm hỏi, tự giễu không dứt. Nàng giống như đang cười nhạo Trần Phàm, hoặc như là cười nhạo chính nàng đem đã Trần Phàm trở thành bất khả chiến bại.

- Đồ Tể, cũng bất quá chỉ như thế mà thôi!

Olivia hít một hơi thật dài, quét sạch vẻ mặt phức tạp, bắt đầu lạnh nhạt quan chiến.

- Đồ Tể, xem ra ngươi đã không dám ra tay rồi, vậy để ta đi!

Thấy Trần Phàm lần lữa không chịu xuất thủ, Badian quát lên một tiếng lớn

- Tan biến đi, Đồ Tể thần thoại!

Thanh âm vừa rơi xuống, Badian hóa thành một đạo ảo ảnh nhào tới Trần Phàm, tốc độ xuất thủ kinh khủng hơn nhiều so với trước. Không riêng gì Dixi, ngay cả Sark cũng không thấy rõ động tác của Badian mà chỉ có thể thấy từng đạo tàn ảnh. Olivia miễn cưỡng có thể thấy rõ. Nàng thấy Badian giống như thuấn di tới trước mặt Trần Phàm, dùng đầu gối phải nhanh như chớp đánh vào, cảm giác như y đã đạt đến cực hạn tốc độ của nhân loại!

- Bịch!

Đối mặt với một cước toàn lực của Badian, Trần Phàm dùng cả hai tay chống đỡ. Một cước của Badian cuồng mãnh chạm vào lòng bàn tay Trần Phàm vang lên thanh âm chói tai, lực lượng khổng lồ làm tê bại hai tay hắn, thân thể lại lùi về phía sau từng bước.

- Ta xem ngươi có thể ngăn mấy cái!

Badian cười lạnh một tiếng, lần nữa đá ra một cước, vẫn nhắm ngay ngực Trần Phàm. Thanh âm va chạm lại vang lên lần nữa, hai cổ tay của Trần Phàm đã rách toạc, máu tươi trào ra, cả người bắn về phía sau mười mấy bước mới miễn cưỡng ổn định, dựng lại ở một cây cột trụ cẩm thạch.

Trần Phàm vừa dừng lại, trong nháy mắt, Badian đã ập tới như gió quét ngang một cước. "Bịch! ", lần này Trần Phàm không còn ngạnh kháng mà dựa vào cảm giác để tránh né. Một cước kinh khủng của Badian đá vào cây cột trụ khiến đó nứt toác. Một kích không trúng, Badian không ngừng lại, tiến lên trước một bước, hóa thủ thành đao bổ vào đầu Trần Phàm. Vẫn là thủ đao nhưng cho dù là về lực lượng hay tốc độ đều vượt xa trước. Trần Phàm tiếp tục tránh né, tựa hồ vẫn cố gắng tìm kiếm sơ hở. Liên tục ba kích, khí thế của Badian đạt đến đỉnh, y vẫn không dừng lại mà tiếp tục triển khai công kích.

- Hô! Hô!

Trong lúc nhất thời, Badian quyền cước gia tăng, làm nhiều việc cùng lúc, công kích giống như thủy triều cuồn cuộn, tiếng gió vang lên không dứt, phảng phất như một chiến thần vô địch. Trần Phàm ngoại trừ tránh né, căn bản không có cơ hội hoàn thủ!

Đúng vậy! Vào lúc này Trần Phàm đã tan biến tín niệm vô địch, đối mặt với Badian đã tiêm vào mười mũi gien đột biến không hề có lực hoàn thủ! Cho dù là Olivia hay là ba người Zorro đều rất rõ ràng, Trần Phàm chiến bại chẳng qua là vấn đề thời gian. "Bịch! ", vào lúc Trần Phàm tránh né lần thứ hai mươi thì Badian đột nhiên ngăn trở được lộ tuyến tránh né của hắn, một cước đá vào ngang lưng của Trần Phàm phát ra thanh âm trầm muộn. Trần Phàm mặc dù trong nháy mắt bị đánh trúng đã co rút thân thể hóa giải phần lớn lực lượng nhưng cũng chẳng qua là như muối bỏ biển, còn lại phần lớn lực lượng trực tiếp đánh hắn bay ra ngoài.

Thân thể hắn chạm vào một cây cột đá cẩm thạch, toàn thân đau đớn, ý thức theo đó cũng tê dại. "Hô!

Cùng lúc đó, Badian lại chồm tới dùng đầu gối như búa bửa củi nhằm vào đầu Trần Phàm!

Badian cố gắng dùng chiêu này để kết thúc cuộc chiến. Cước phong sắc lạnh cuộn tới làm cho Trần Phàm khôi phục ý thức, theo bản năng lăn qua một bên, chật vật đến cùng cực."Bộp! ", một cước của Badian giáng xuống mặt đất khiến nó vỡ toác. Trần Phàm thấy chân của Badian đang ngập trong đất thì đột nhiên đánh ra một quyền vào chân y! Chẳng qua là tốc độ của Badian còn nhanh hơn! Không đợi quyền đầu của Trần Phàm đánh đến, chân còn lại của Badian đột nhiên đá ra trúng người hắn."Bình", Trần Phàm tiếp tục bị đá văng ra như một trái bóng, thân hình co quắp trên không, phun ra một vòi máu, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy."Không!

Monica đứng ở trên bong tàu vẫn nhìn vào thần miếu, thấy Trần Phàm giống như diều bị đứt dây bay lên, miệng phun máu tươi, nàng đầu tiên là ngẩn ra, sau đó trợn tròn mắt hét lên một tiếng xé lòng. :

- Oanh! ", trong tiếng hét vang vọng của Monica, thân ảnh của Trần Phàm từ từ biến mất khỏi tầm mắt nàng rơi bịch xuống đất bên cạnh Sark, thân thể co giật, khóe miệng nhuôm đỏ máu tươi.

- Đồ Tể, gameover!

Dưới ánh nắng chói chang, nhìn Trần Phàm đang hấp hối, Sark cười lạnh một tiếng, vung chân phải hung hăng đá mạnh vào đầu hắn!

Crypto.com Exchange

Chương (1-604)