Vay nóng Homecredit

Truyện:Chấp Chưởng Thần Quyền - Chương 0885

Chấp Chưởng Thần Quyền
Trọn bộ 1103 chương
Chương 0885: Cánh cửa địa ngục
0.00
(0 votes)


Chương (1-1103)

Siêu sale Shopee


Thần Tiêu giáo hoàng với tư cách là kẻ quản lý cao nhất của Cửu Tiêu Thần Điện, Diệp Dương Thành nhíu mày suy nghĩ, kẻ quản lý quyết không thể là kẻ nhu nhược!

Nghe được Triệu Dong Dong đánh giá Trương Hiểu Phi, Diệp Dương Thành càng nhíu mày sâu hơn, tạm thời áp chế suy nghĩ này trong lòng, nhìn qua Triệu Dong Dong phân phó nói:

- Ngươi trước an bài thần sứ đi điều tra cẩn thận, sau khi làm rõ ràng thì báo cáo lên.

- Vâng, chủ nhân.

Triệu Dong Dong tất cung tất kính đáp ứng một tiếng, sau đó liền lui sang một bên nhắm mắt không nói, nhưng mà tâm linh lại liên lạc với các thần sứ.

Chuyện này tạm thời mắc cạn, Diệp Dương Thành cũng không có hứng thú kiểm tra thêm, lúc này đứng lên, hắn nhoáng cái biến mất.

Hai tỉnh một thành phố, tổng diện tích hai mươi mốt vạn cây số vuông, dựa theo tiêu chuẩn một tòa thần miếu cấp một là một trăm cây số vuông, như vậy cần hai ngàn một trăm thần miếu mới có thể bao phủ diện tích này.

Bởi vậy mỗi một tòa thần miếu có phân chia đẳng cấp cực kỳ sâm nghiêm, bằng không rất nhiều thần miếu sẽ bao phủ lẫn nhau, lãng phí đại lượng tài nguyên.

Tu kiến mỗi một tòa thần miếu đều phải trả qua tính toán cẩn thận, cũng may thần sứ đã thay Diệp Dương Thành hoàn thành công việc phức tạp này, Diệp Dương Thành chỉ cần dựa theo kết quả thăm dò của các thần sứ mà quyết định.

Từng tòa thần miếu cấp một mọc lên như nấm, mọi người nhìn thấy tren bầu trời thần miếu có ánh sáng bao phủ, sau đó vô số hào quang từ từ bao phủ các nơi, thường thường từ khi manh mối tu kiến thần miếu xuất hiện đến khi tu kiến hoàn thành, tất cả chỉ diễn ra trong nửa phút.

Lần này xuất hiện thần tích trước mặt mọi người, trên thực tế mỗi một tòa thần miếu sinh ra đều tạo thành trùng kích to lớn, cũng khiến không ít người nội tâm có nghi vấn liền trở thành tín đồ của Cửu Tiêu Thần Điện, dù sao nhìn thấy thần tích trên TV và trực tiếp nhìn thấy là hai khái niệm khác nhau.

Diệp Dương Thành hối hả ngược xuôi tu kiến thần miếu cấp một, trên lầu bốn cao ốc Diệp thị ở huyện Ôn Nhạc, Lâm Mạn Ny cầm văn bản tài liệu tìm được hơn ba mươi nam tử trang niên.

- Lão Từ, số liệu đăng ký này đã trải qua xác nhận chưa?

Tráng niên trước mặt tuổi chừng ba mươi lăm, đầu húi cua và tinh thần phấn chấn.

Thấy Lâm Mạn Ny cầm văn bản tài liệu hỏi mình, lão Từ lập tức gật đầu nói:

- Tất cả đều trải qua xác nhận, những tư liệu người bị hại đã trải qua kiểm tra cả, số liệu phía trên đã trải qua xác nhận nên ngài cứ yên tâm.

- Ha ha không phải ta lo lắng, chỉ hơi kinh ngạc.

Lâm Mạn Ny nghe vậy không khỏi cười cười, giơ tay lên dương dương tự đắc vuốt văn bản tài liệu trong tay, nói ra:

- Lúc này mới mấy tháng thôi, người bị hại đã tăng lên hơn bốn mươi chín vạn, mấy ngày hôm trước còn không có thời gian mở tài liệu ra xem, bây giờ xem thì cảm thấy giật mình.

- Thật muốn nói thì nó cũng không khó hiểu!

Lão Từ cười nói:

- Chúng ta ở đây phụ trách đăng ký, tìm kiếm tung tích của người bị hại cần bên cảnh sát ra sức, có tài chính của chúng ta đầu nhập vào ủng hộ, tìm được những người bị hại này sẽ không quá khó khăn.

Lâm Mạn Ny nói với lão Từ, lại nói:

- Vậy được, ngươi trước tiếp tục làm việc đi, ta đi xem tư liệu!

- Được.

Lão Từ cười mỉm gật đầu đáp ứng sau đó rời khỏi văn phòng Lâm Mạn Ny, lúc này hắn mới thở dài lẩm bẩm:

- Đúng là có tiền không có chỗ xài!

Qua thời gian vài tháng, hành động cứu trợ người bị hại trong cả nước đã có tiến cảnh huy hoàng, tới trước măt số người bị hại đã hơn bốn mươi chín vạn tám ngàn người, khoảng cách năm mươi vạn người của Diệp Dương Thành đã tới gần.

Nhưng mà sau lưng thành quả huy hoàng đã đầu nhập tài chính vài tỷ. Lão Từ cẩn thận tính toán sổ sách qua, quỹ từ thiện Dương Thành đã đầu nhập hơn ba tỷ vào trong chuyện này, tương đương khi giải cứu một người đã chi ra sáu ngàn đồng.

Đây là bao nhiêu tiền? Lão Từ không thể không bội phục Diệp Dương Thành, công ty càng lớn thì sự nghiệp từ thiện cũng càng lớn, một năm đã đầu nhập vào từ thiện vài tỷ đồng, đây là số tiền bao lớn?

- Hình như sau khi người ta trở nên giàu có, tiền chẳng khác gì giấy chùi đít!

Lẩm bẩm lắc đầu, lão Từ xoay người sang chỗ khác tiếp tục công việc của mình, về phần có xài bao nhiêu tiền đi nữa, đây không phải chuyện hắn cân nhắc.

Sau khi lão Từ văn phòng, Lâm Mạn Ny đi tới văn phòng khác, tìm được một tiểu nữ hài chừng hai mươi tuổi, nhìn nàng hỏi:

- A Phỉ, có tin tức mới nhất hay không?

- YAA. A. A.. , Lâm hội trưởng tốt!

Tiểu nữ hài nhìn thấy người tới là Lâm Mạn Ny thì giật mình, ngẩng đầu lên hưng phấn nói:

- Ân, hơn mười phút đồng hồ trước vừa nhận được tin tức từ Quảng Đông, Sơn Đông, Thiểm Tây, Hồ Nam, Hà Bắc gọi tới, là tin tức tốt từ các chuyên viên.

- Tin tức tốt gì?

Lâm Mạn Ny nghĩ đến con số bốn mươi chín vạn tám ngàn người, tâm tình cấp bách. Diệp Dương Thành rất sớm đã đề cập tới con số năm mươi vạn, tuy Lâm Mạn Ny không biết con số năm mươi vạn đại biểu cho cái gì, nhưng cũng biết nhất định có thể giúp Diệp Dương Thành.

Cho nên hôm nay mở văn bản tài liệu đã thấy con số bốn mươi chín vạn tám nghìn, lập tức tìm lão Từ chứng thực, cấp bách hy vọng mao chóng giải cứu hơn một ngàn người, hoàn thành kỳ vọng năm mươi vạn người của Diệp Dương Thành.

Lúc này nghe được a Phỉ có tin tức tốt, nàng sao mà không hỏi chứ?

A Phỉ ngạc nhiên nhìn qua Lâm Mạn Ny, nàng nói:

- Nói là từ nơi này tìm được không ít người bị hại bị lừa bán, không có gì bất ngờ xảy ra thì ba ngày sau sẽ đưa tới huyện Ôn Nhạc.

Nói xong a Phỉ chỉ vào đồng tài liệu trên bàn, nói ra:

- Ta đang chỉnh sửa tài liệu, xác nhận thân phận người bị hại sau đó gọi cho gia đình của họ.

Dựa theo lệ cũ khi cứu người bị hại sẽ đưa tới huyện Ôn Nhạc, sau đó an trí cùng một chỗ, chờ đợi người nhà của bọn họ tới mang về.

Nghe a Phỉ trả lời, trong lòng Lâm Mạn Ny vui vẻ, bình tĩnh cảm xúc lại hỏi:

- Bây giờ có thể xác định có bao nhiêu người bị hại chưa?

- Rất nhiều, có một ngàn bảy trăm người.

A phỉ nói ra:

- Cộng thêm bốn mươi chín vạn tám ngàn sáu trăm bốn mươi bốn người lúc trước, đã vượt qua năm mươi vạn.

- Năm mươi vạn?

Lâm Mạn Ny vốn sững sờ, lúc này cười nói:

- Còn có ba ngày sao? Năm mươi vạn a?

- Hình thể của đám cá này thích hợp rồi, muốn ẩn nấp khắp biển cả thì chúng là đủ.

Diệp Dương Thành đi tới một hòn đảo không người trên biển, lúc này có rất nhiều con cá bạc hiện ra, nhìn nước biển sôi trào thì hắn đầy vui vẻ.

Nếu lựa chọn gián điệp và mật thám, loài cá có hình thể lớn bị loại trừ đầu tiên, trước mắt những con cá màu bạc tụ tập tới kỳ thật chính là cá xacdinh số lượng lớn.

- Cường hóa.

Giơ tay chỉ thẳng vào đám cá, Diệp Dương Thành nói ra hai chữ cường hóa.

- Cá xác dinh: loài cá nhỏ trong biển: sơ cấp cường hóa cần 20 công đức huyền điểm hoặc linh lực, trung cấp cường hóa cần 60 công đức huyền điểm hoặc linh lực, cao cấp cường hóa cần 180 công đức huyền điểm hoặc linh lực, chung cực cường hóa cần 540 công đức huyền điểm hoặc linh lực, ngài trước mắt có 3462685772(34 ức 6 ngàn 2 trăm 68 vạn 5 ngàn 7 trăm 72) công đức huyền điểm, linh lực 9476552557(94 ức 7 ngàn 6 trăm 55 vạn 2 ngàn 5 trăm 57) điểm, thỉnh lựa chọn đẳng cấp cường hóa: sơ cấp, trung cấp, cao cấp, chung cực.

- Hao phí lớn như thế?

Nhìn thấy Cửu Tiêu Thần Cách nhắc nhở, Diệp Dương Thành im lặng tại chỗ, làm sao bây giờ? Là cường hóa cao cấp hay chung cực.

Hiện tại có chín mươi bốn ức bảy ngàn hơn sáu trăm vạn linh lực, nhìn qua đám cá xacdinh nhiều như thế, nếu cường hóa chung cực...

Diệp Dương Thành tính nhẩm một chút, chín mươi bốn ức điểm linh lực, nhiều lắm là cường hóa ra hơn một ngàn bảy trăm năm mươi vạn con cá chung cực, khoảng cách hắn kỳ vọng còn quá xa.

- Dù sao cũng không trông cậy vào chúng chém giết quỷ vật, vẫn nên hao phí một chút thôi. Sau khi do dự một phen, Diệp Dương Thành cũng chỉ có thể cúi đầu trước sự thật, lựa chọn cường hóa cao cấp đám cá này, mà không phải hao phí cường hóa chung cực.

Linh lực ngang nhau chỉ có thể cường hóa một ngàn bảy trăm năm mươi vạn con cá chung cưc, bây giờ có thể tạo ra năm ngàn vạn con cá cao cấp, tuy còn kém con số mà Diệp Dương Thành kỳ vọng không nhỏ nhưng cũng tiết kiệm hơn so với cường hóa chung cực.

Nghĩ tới đây Diệp Dương Thành mở miệng nói ra:

- Dùng linh lực, cường hóa cao cấp.

- Đế tôn, không tốt, lại gặp chuyện không may!

Diệp Dương Thành giày vò xong và rời đi, tâm tình Xích Mi Quỷ Đế rất bực bội, không nghĩ tới chưa chờ chuyện hư hỏng mà Diệp Dương Thành gây ra khôi phục lại, tên nô tài Quỷ Vương trung giai vội vàng chạy tới.

Nhìn thấy bộ dáng bối rối của tên Quỷ Vương trung giai, trong đầu Xích Mi Quỷ Đế sinh ra tức giận không tên, ngữ khí bất thiện hỏi một câu:

- Chuyện gì?

- Đế tôn, đấy, cánh cửa địa ngục lại chấn động!

Quỷ Vương trung giai vẻ mặt cầu xin báo cáo nói:

- Hơn nữa phi thường mạnh mẽ, còn mạnh hơn cả lần trước!

- Cái gì?

Sắc mặt Xích Mi Quỷ Đế đột nhiên đại biến, âm tào địa phủ có tầng địa ngục thứ mười tám, chỗ đó trấn áp lệ quỷ hung ác ngập trời, nhưng từ khi âm tào địa phủ vận hành toàn diện thì cánh cửa tầng thứ mười tám đã đóng lại.

Vô số ác quỷ chém giết nhau, cắn nuốt nhau ở đó, cho nên chúng biến thành hai trận doanh: ác quỷ và hung hồn.

Ác quỷ chính là ác quỷ bị trấn áp trong tầng mười tám tiếp nhận cực hình, nhưng đều là cường giả sống sót trong chém giết, thực lực thấp nhất đều đạt tới Quỷ Vương sơ giai, vừa ra tới đây chính là thổ hoàng đế một phương.

Mà hung hồn hoàn toàn khác với ác quỷ, bởi vì hung hồn là quỷ vật cùng hung cực ác vì chém giết mà mất đi linh trí, hoàn toàn là quái vật dữ tợn.

Hơn nữa thực lực chỉnh thể của hung hồn hơn xa ác quỷ, hai trận doanh này chém giết lẫn nhau trong tầng mười tám, ác quỷ vẫn bị hung hồn áp chế toàn diện, có thể nói là nhận hết khi dễ.

Về sau cánh cửa địa ngục không hiểu thấu mở ra một lần, vừa lúc ác quỷ bị hung hồn bức lui đến gần cánh cửa địa ngục và cánh cửa mở ra, chúng đã chạy thoát khỏi tầng mười tám.

Mà những hung hồn bị trấn áp trong cánh cửa địa ngục khó có thể thoát thân, cho nên tiếp tục bị giày vò.

Đừng nhìn ác quỷ trong âm tào địa phủ sinh long hoạt hổ, trên thực tế bọn chúng chỉ là mỹ vị trong mắt của hung hồn mà thôi, thời thời khắc khắc chờ đợi lo lắng, sợ không cẩn thận sẽ biến thành thức ăn của hung hồn.

Sau khi bọn chúng cahyj ra, mà hung hồn lại bị trấn áp trong tầng mười tám.

Sau khi Xích Mi Quỷ Đế trở lại âm tào địa phủ, từng mấy lần đi qua cánh cửa địa ngục, đã từng cảm nhận được một khí tức thực lực không thua kém gì hắn.

Cho nên Diệp Dương Thành đại náo âm tào địa phủ, suýt nữa thả hung hồn ra làm cho Xích Mi Quỷ Đế thập phần lo lắng, cũng may cánh cửa địa ngục bị nước minh hà trấn áp sau đó.

Không nghĩ tới hắn còn chưa kịp thở ra một hơi, cánh cửa địa ngục lại có động tĩnh mới.

Vừa nghĩ tới những hung hồn kia thoát ra khỏi cánh cửa địa ngục sinh ra biến cố mới, Xích Mi Quỷ Đế không ngồi yên được, đứng lên hỏi:

- Bây giờ còn đang chấn động?

- Đúng vậy a.

Quỷ Vương trung giai vẻ mặt cầu xin nói:

- Thuộc hạ thậm chí nghe được bên trong có tiếng vang bang bang truyền ra, hình như là hung hồn đang trùng kích cánh cửa địa ngục!

- Nghe được tiếng bang bang?

Xích Mi Quỷ Đế sững sờ, có chút suy tư một lát

- Hỏng bét, là khe hở!

Xích Mi Quỷ Đế kinh hô xong cũng không dám có nửa điểm chần chờ, lập tức rít gào nói:

- Gọi tất cả Quỷ Vương cao giai lập tức tiến tới cánh cửa địa ngục! Nhanh!!

Âm tào địa phủ diện tích thật lớn, mặc dù liền nhau với man hoang, lại bởi vì thần linh thiết hạ cấm chế ngăn cách với dị thú man hoang xông lấn, khiến cho cả âm tào địa phủ trở thành thiên đường của quỷ vật.

Nhưng mà tại âm tào địa phủ lại có một nơi mà ai nghe qua cũng kinh hồn táng đảm, cũng không phải là Diêm La đại điện vứt đi kia, mà là mười tám tầng địa ngục khủng bố trong truyền thuyết.

Đám ác quỷ ngày qua ngày bị các loại cực hình không ngừng tra tấn, bởi vậy cũng tạo thành tính khí cùng hung cực ác của ác quỷ, chúng trở nên táo bạo và khát máu.

Sau khi âm tào địa phủ ngừng công việc, ngàn vạn năm qua ác quỷ tụ tập trong âm tào địa phủ nhiều vô số kể, nhưng cũng rất ít có quỷ hồn biết rõ trong tầng thứ mười tám âm trầm đáng sợ kia còn trấn áp một con hung hồn, một con hung hồn bị trấn áp vĩnh viễn ở tầng dưới chót.

Mà bây giờ con hung hồn ở tầng dưới chót đã phá tan gông cùm xiềng xích, không chỉ có nó trốn ra, còn mang theo tám mươi mốt con hung hồn đang thụ hình cùng trốn đi.

Tất cả những chuyện này Xích Mi Quỷ Đế không hề phát giác, thời điểm hắn mang theo số lượng Quỷ Vương khổng lồ đi tới cánh cửa địa ngục, cánh cửa địa ngục đã bị đánh ra từng khe nhỏ, giống như chỉ cần hung hồn va chạm thêm mấy lần là có thể triệt để thoát khỏi cánh cửa địa ngục này.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt Xích Mi Quỷ Đế đã trở nên tái nhợt, không nói hai lời tay giơ lên giận dữ hét:

- Tất cả Quỷ Vương nghe cho bản tôn! Trong tầng thứ mười tám này trấn áp một đám hung hồn chẳng phân biệt địch ta có thực lực cường đại, một khi chúng nó chạy ra khỏi tầng mười tám, âm tào địa phủ sẽ gặp tai hoạ ngập đầu!

Nếu không có cấm chế thần linh, nếu như ở âm tào địa phủ có thể dễ dàng xé rách hàng rào không gian, Xích Mi Quỷ Đế căn bản sẽ không nóng lòng chạy tới nơi này. Bởi vì hung hồn có mạnh hơn nữa, đến thế giới bổn nguyên cũng phải như chó cụp đuôi làm người.

Nhưng mà bây giờ hắn không có lựa chọn khác, hàng rào không gian cả âm tào địa phủ đã bị thần linh gia trì cấm chế, căn bản không thể phá tan.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1103)