← Ch.784 | Ch.786 → |
Lý Hoành nghẹn một bụng tức giận, giờ phút này đã hoàn toàn tiêu mất, mắt lạnh nhìn một đám người bức thoái vị xung quanh, lạnh lùng nói:
- Các ngươi có thể Đại Bỉểu cho lợi ích gia tộc? Quả thật quá vô tri. Sự tình còn chưa phát triển tới bước cuối cùng, ai dám nói nắm giữ được toàn cục? Hôm nay là tử cục, làm sao biết ngày mai là sinh cơ?
Một người dẫn đầu trong đội ngũ bức thoái vị, là một đường thúc của Lý Hoành, cũng là Thái thượng trưởng lão Lý gia mười ba đại tộc quyền cao chức trọng, cũng lạnh như băng nói:
- Chỉ là một Long Đầu Bang bị diệt mà thôi, đám người Tần Lập kia thật không biết sống chết. Bọn họ làm như thế, nhìn ra vẻ là giúp chúng ta giải vây, nhưng trên thực tế là càng thêm chứng thực lời đồn Lý gia ta có quan hệ với bọn họ. Gia chủ nói rất đúng, chuyện chưa tới bước cuối cùng, ta tin tưởng gia tộc thần bí kia tuyệt sẽ không bỏ qua, hơn nữa bọn họ làm như vậy, rõ ràng chính là muốn đây chúng ta tới đường cùng.
Tổ Tố Tố mắt đỏ hồng, ngồi ở cạnh Lý Hoành, đau lòng nhìn Lý Ngọc Phong quy gối, nhàn nhạt nói:
- Vốn đây là hội nghị dòng họ Lý gia, ta là một nữ tắc, không nên lắm miệng. Nhưng tộc thúc, dựa theo ý ngài, có phải là chỉ cần kéo quan hệ với Tần Lập, liên nhất định là chuyện xấu?
- Đây không phải lời thừa sao?
Vị Thái thượng trưởng lão Lý gia có chút cố kỵ thân phận Tổ Tố Tố, cũng không chỉ trích chuyện nàng xen lời, mà trực tiếp khẳng định:
- Tổ tiểu thư, Tần Lập người này ta cũng có hiểu biết. Chuyện ở Thánh Sơn chính là hẳn làm ra, dẫn đến sản lượng Thần Thủy giảm một nửa, tạo thành chúng ta tổn thất thảm trọng. Cũng chính là bởi chuyện này, Lý gia ta cùng Vạn Kiếm Lâu sau lưng cô bị mười hai đại tộc cùng lục đại phái khác mượn cớ công kích. Cô nói dính quan hệ với hắn, là chuyện tốt hay là chuyện xấu?
- Chuyện tốt hay chuyện xấu, hiện giờ ta không dám nói khẳng định.
Tổ Tố Tố vẻ mặt bình thản, trong mắt chớp động quang mang cơ trí, nhàn nhạt nói:
- Ta chỉ biết là, dù không có chuyện này, giữa mười ba đại tộc cùng bảy đại phái cũng không hài hòa như bề ngoài. Thừa cơ hội này, vừa lúc nhìn rõ bộ mặt của bọn họ. chẳng phải rất tốt sao?
Nói rồi, Tổ Tố Tố đứng dậy, đi tới trước mặt bàn vị Thái thượng trưởng lão kia, vươn tay cầm sang mấy chén trà, bày thành một hình tam giác, nhẹ giọng nói:
- Tộc thúc, ngài xem. Chén trà này là gia tộc thần bí, hiện nay xem ra bọn họ là cường đại nhất, là người khống chế toàn bộ Tây Vực. Mười ba đại tộc bảy đại phái chúng ta đều nằm trong sự khống chế của bọn họ. Chuyện lần này ở Thánh Sơn chỉ là một cái cớ. Một tuyệt đỉnh đại năng người gia tộc Thần bí bị chém, khẳng định phải tìm chỗ phát tiết lửa giận, vì vậy họ chỉ đâu mâu nhắm ngay Lý gia chúng ta cùng Vạn Kiếm Lâu.
- Vậy thì thế nào? Điều này ai cũng biết.
Thái thượng trưởng lão không bán mặt mũi cho Tổ Tố Tố, lạnh lùng nói.
Tổ Tố Tố cũng lơ đễnh, nói tiếp:
- Chén trà này, là mười ba đại tộc cùng bảy đại phái. À, là mười hai đại tộc cùng lục đại phái, bề ngoài là bị gia tộc thần bí uy hiếp, muốn tiêu diệt một tộc một phái chúng ta. Nhưng trên thực tế, sự thật sẽ đơn giản như vậy sao? Kỳ thật ai cũng biết, mười ba đại tộc cùng bảy đại phái nếu như liên hợp lại, chính là một chén trà này, là có thể chống lại được gia tộc thần bí. Nhưng vì sao không cách nào chân chính liên hợp lại được, điểm này tin rằng không cần ta nói, trong lòng mọi người đang ngồi đây đều rõ ràng. Hiệp nghị giữa các ngươi cùng mười hai đại tộc lục đại phái, kỳ thật không cần phải nói, ta cũng đoán ra được.
- Nhưng các ngươi nghĩ lại cho kỹ, chuyện này sẽ phát triển như các ngươi tưởng tượng sao? Các ngươi lui một bước, bọn họ sẽ buộc các ngươi lui bước thứ hai. Các ngươi lui bước thứ hai, bọn họ sẽ buộc các ngươi lui bước thứ ba... Thẳng đến cuối cùng, các ngươi phát hiện ra đã không còn đường lui nữa, đó là lúc Lý gia ta chân chính diệt vong.
- Cô nói bậy dọa người.
Thái thượng trưởng lão trầm giọng nói:
- Hơn nữa, cô nói chuyện nửa ngày, ta không quá rõ cô muốn biểu đạt điều gì.
- Ha ha! Tộc thúc, ngài không phải không rõ, là ngài giả hồ đồ.
Tổ Tố Tố cười cười, chỉ vào chén trà thứ ba, nói:
- Hiện giờ, đoàn người Tần Lập tới đây, theo Ngọc Phong con ta nói, thực lực đoàn người Tần Lập không dưới gia tộc Thần bí. Tộc thúc, ngài nói nếu như gia tộc Thần bí bị diệt, mà Ngọc Phong con trai ta lại giao hảo với đoàn người Tần Lập, chuyện này sẽ biến thành dạng gì?
Tổ Tố Tố nói tới đó, dùng chén trà Đại Bỉểu Tần Lập đụng vào chén trà Đại Bỉểu gia tộc thần bí. Một tiếng đỉnh giòn tan, chén trà Đại Bỉểu gia tộc thần bí vỡ thành bột phấn.
Một tiếng giòn tan này, cũng là cho những người ở trong đại sảnh nghị sự chợt yên tĩnh, không ít người thân thể khẽ run lên.
Rất nhiều người ánh mắt nhìn về phía Tổ Tố Tố ít nhiều trở nên có chút phức tạp. Nên biết rằng, nữ tử trước mắt này không phải là một nữ tử đám hỏi bình thường, thực lực của nàng cũng là sâu không thể lường.
Ngay cả Thái thượng trưởng lão, trong lòng cũng nhảy lên, trầm giọng nói:
- Điều đó không có thể nào, bằng vào lời một nữ tử như cô, liền diệt gia tộc thần bí? Quả thật là trò cười, nếu nói như thế, gia tộc thần bí đã sớm bị diệt rồi.
Nói xong, Thái thượng trưởng lão nhìn thoáng qua Lý Ngọc Phong quy đó, trong mắt hiện lên một tia khinh thường, nhàn nhạt nói:
- Hơn nữa, ta nghĩ lời Lý Ngọc Phong nói không thể tin.
- Vì sao?
Thấy trong mắt Thái thượng trưởng lão không che giấu tia khinh thường, trong lòng Tổ Tố Tố đau xót, có chút tức giận. Nhưng vẻ mặt lại không biểu hiện ra một chút nào, nhàn nhạt hỏi.
Chuyện thân thể phế tài của Lý Ngọc Phong khôi phục lại, ngoại trừ nàng cùng Lý Hoành, toàn dòng họ Lý thị còn chưa có người nào biết.
Trong đại sảnh nghị sự, một con cháu trẻ tuổi phái bức thoái vị, ở trong đám người hừ lạnh một tiếng, lớn tiếng nói:
- Vì sao? Chẳng lẽ phu nhân không rõ ràng? Hay là giả bộ hồ đồ? Hắn là một tên phế vật, nói có thể tin được sao? Hắn dựa vào cái gì kết luận thực lực đám người Tần Lập không dưới gia tộc Thần bí?
- Đúng vậy đó, hắn là một tên phế vật không thể tập võ, tiêu hao rất nhiều thiên tài địa bảo gia tộc mới tăng lên cảnh giới Chí Tôn, Hắn có ánh mắt gì chứ?
- Đúng thế, chúng ta căn bản không tin.
- Đúng, chúng ta không tin.
Đám người bức thoái vị, đều kêu réo xôn xao.
- Đủ rồi!
Lý Hoành vỗ bàn, phát ra một tiếng nổ. Uy nghiêm gia chủ nhiều năm phát ra, lập tức trấn trụ những tiểu bối đang gào thét, mỗi người phẫn nộ ngậm miệng lại. nhưng trong mắt lại tràn ngập không phục.
Lý Hoành cười lạnh, nói:
- Đầu tiên, tiêu hao rất nhiều thiên tài địa bảo của gia tộc, cách nói này đúng là thối lắm. Các ngươi dám đứng ra nói, con ta tăng lên cảnh giới Chí Tôn tiêu hao bất kỳ thiên tài địa bảo nào của gia tộc hay không? Nó dùng, tất cả đều là do mẹ nó mang tới từ Vạn Kiếm Lâu, có quan hệ gì tới Lý gia? Bất cứ một người nào trong các ngươi, tiêu hao tài phú Lý gia còn không nhiều? Thậm chí vàng bạc nó tiêu xài, đều là do chính con ta kiếm ra. So với một đám ngồi không ăn bám, dùng tài phú trong nhà cấu kết người ngoài, thật là tốt hơn rất nhiều.
- Gia chủ, lời của ngài có ý gì?
Thái thượng trưởng lão không thích nghe, cau mày nói.
- Có ý gì? Phế thể của con ta, làm sao tạo thành?
Lý Hoành xoạt một cái đứng đậy, đôi mắt chuyển thành màu đỏ, hai tay nắm chặt, gân xanh trên trán phồng lên:
- Các ngươi dám nói nghe thử, phế thể con ta làm sao tạo thành? Cho tới hôm nay, các ngươi đã dám bức ta thoái vị, chẳng lẽ không dám thừa nhận hay sao?
- Sao lại nói lời như thế?
Thái thượng trưởng lão nhíu mày, lão đích thật là bị bộ dạng Lý Hoành dọa. Hơn nữa lão không thẹn với lương tâm, chuyện này không có một chút quan hệ gì tới lão:
- Phế thể của Lý Ngọc Phong, đó là trời sinh mà?
- Sao lại nói lời này? Ha ha! Tộc thúc, vốn không muốn nói, nhưng là các ngươi bức ta. bức đến mức này...
Lý Hoành Nói rồi, lấy trong nhẫn trữ vật ra một phần hồ sơ, ném cho Thái thượng trưởng lão:
- Chính ngài xem thì biết, đừng bị người ta lợi dụng, mà còn không biết xảy ra chuyện gì -
Lúc Lý Hoành lấy ra phần hồ sơ này, ngay tại chỗ có không ít người sắc mặt chợt Đại Bỉến, ánh mắt cũng bắt đầu lóe ra.
Thái thượng trưởng lão cau mày, lúc đầu vẻ mặt khinh thường, nhưng càng xem càng kinh hãi. Bên trên hồ sơ này, từ nhân chứng đến vật chứng, mọi thứ đầy đủ. -
Ghi lại hoàn toàn đầy đủ, năm đó mấy tộc nhân dòng họ Lý thị làm sao bỏ thuốc hại Tổ Tố Tố, dẫn tới Tổ Tố Tố sinh ra Lý Ngọc Phong, trở thành phế thể trời sinh
Sau khi Thái thượng trưởng lão xem xong, sắc mặt trở nên tái mét, bộp một tiếng vỗ tập hồ sơ lên bàn, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm mấy người trong đó.
Mấy người kia sắc mặt cũng trở nên hết sức tái nhợt, ánh mắt né tránh.
Lý Hoành lại khoát tay, nhàn nhạt nói:
- Chuyện này là chuyện trong gia tộc, đợi sau giải quyết cũng không muộn. Hiện giờ nói chuyện thứ hai, chính là về thực lực Tần Lập. Hừ! Ngọc Phong, con đứng lên, biểu diễn cho Thất gia gia xem thử thực lực hiện giờ của con.
- Biểu diễn thực lực?
Ánh mắt mọi người đều chuyển về phía Lý Ngọc Phong một thân củi mục này, thầm nghĩ ngươi là một tên phế vật, có gì hay biểu diễn chứ? Ngay cả những người trong lòng có quỷ, trong ánh mắt lóe lên cũng nhìn về phía Lý Ngọc Phong, thầm nghĩ thật là buồn cười, phế thể thì có thực lực gì mà biểu diễn?
Bọn họ đều đã chuẩn bị tốt, lấy thực lực bọn họ hiện giờ, dù là sự tình bại lộ thì cũng không có gì hay lắm. Thực lực thế lực hai bên ngang nhau, thậm chí bọn họ còn mạnh hơn vài phần, cho dù bọn họ đã không đứng vững về mặt đạo nghĩa nữa.
Nhưng nếu như có thể thanh trừ toàn bộ một chỉ Lý Hoành này, đến lúc đó thì còn có ai đứng ra vì bọn họ?
Chân tướng lịch sử, từ trước đến nay đều là kẻ thắng ghi lại.
Chỉ có một số ít người lộ ra biểu tình suy tư, thầm nghĩ chuyện này sẽ không đơn giản như thế.
Quả nhiên, Lý Ngọc Phong đứng lên, cười nhàn nhạt. Nụ cười này tràn ngập tự tin là nụ cười vốn nên thuộc về con trưởng mười ba đại tộc.
Ầm!
Một cỗ hơi thở bộc phát ra từ trên người Lý Ngọc Phong, gần như mọi người đều ngây ngốc.
Trong mắt vô số người, đều tràn ngập không thể tin được, trợn mắt há mồm nhìn Lý Ngọc Phong vẻ mặt tự tin miệng há thật to. Rất nhiều người bị khí cơ trên người Lý Ngọc Phong dẫn dắt, không kìm lòng được đứng dậy.
Các tộc nhân Lý thị ánh mắt lóe lên, mỗi người đều choáng váng, miệng lẩm bẩm:
- Không thể nào, điều này không thể nào.
- Không thể nào?
Gia chủ Lý Hoành dòng họ Lý thị vẻ mặt đầy cười lạnh:
- Các ngươi còn cho rằng ta tuyệt đối không thể tra ra được chân tướng năm đó, ở trên đời này, vốn không có chuyện gì là không thể.
← Ch. 784 | Ch. 786 → |