← Ch.785 | Ch.787 → |
Bởi vì thể chất phế vật của Lý Ngọc Phong, rất nhiều người dòng họ Lý thị mới ngã về phía những người bức thoái vị. Bởi vì bọn họ cũng không muốn nhìn thấy đời gia chủ tiếp theo Lý gia mười ba đại tộc lại rơi vào trong tay một kẻ phế tài. Nếu chuyện này lan truyền ra ngoài, vậy người Lý gia sau này đi ra bên ngoài, sẽ không ngẩng đầu lên nổi.
Người khác nhất định sẽ nghĩ: Lẽ nào Lý gia không còn ai nữa sao? Dùng một tên phế vật làm gia chủ?
Những người dòng họ Lý thị này tuyệt không muốn có một ngày đó, mình đường đường là tộc nhân mười ba đại tộc, đi ra bên ngoài lại bị người ta chỉ trỏ.
Mà dã tâm của vài người, cũng đã bành trướng đến cực hạn. Bọn họ cũng tuyệt không cho phép gia chủ Lý gia đời tiếp theo còn nắm giữ trong một chi Lý Hoành.
Nhưng tuyệt không phải tất cả mọi người đều là kẻ có đã tâm, giữa những người ngã về phía bức thoái vị, tuyệt đại đa số là bởi vì Lý Ngọc Phong là một phế vật. Nhưng hiện giờ Lý Ngọc Phong đột nhiên bày ra thực lực tuyệt đối không thể một kẻ phế vật có thể có, những người này khẳng định sẽ dao động trước tiên.
Còn những người dòng họ Lý thị có đã tâm, lại chân chính cảm thấy sợ hãi.
Không ai dám xem thường lực triệu tập của công tử con trưởng dòng chính.
Ở bất kỳ một đại tộc xa xưa nào, đều có vô số tiền lệ. Lực triệu tập con trưởng dòng chính, có thể nói khủng bố như người trong thế tục tín ngưỡng cùng sùng bái hoàng quyền.
Ở bên trong đại gia tộc xa xưa, tín ngưỡng con trưởng dòng chính cũng cực kỳ điên cuồng.
Trưởng công tử dòng chính vung tay hô lên, sẽ có được toàn bộ thiên thời địa lợi nhân hoà, điểm này mọi người không ai so bì được.
Những người dòng họ Lý thị dã tâm bừng bừng, cho dù lúc Lý Hoành đưa ra bằng chứng cũng chỉ khẩn trương một chút, thầm nghĩ cùng lắm là cá chết lưới rách, dù sao phía sau lão tử cũng có thế lực cường đại.
Nhưng hiện giờ, bọn họ thật sợ.
Bởi vì Lý Ngọc Phong đã bày ra thực lực tuyệt không phế vật, như vậy vốn những tộc nhân Lý thị bởi Lý Ngọc Phong là phế vật mới ngã sang phía bức thoái vị, sẽ còn có bao nhiêu người tiếp tục kiên trì lựa chọn trước đó?
Lực lượng phía sau bọn họ, còn có thể tiếp tục cho bọn họ sử dụng sao?
Hiện giờ những người này đã cảm giác được, không ít người vừa rồi còn kêu gào lớn nhất, lúc này đều rơi vào trầm mặc.
Đầu tiên, thể chất củi mục của Lý Ngọc Phong là một âm mưu, không phải do trời sinh hình thành, mà là bị ngươi làm hại. Điều này làm cho rất nhiều người ở trong lòng khó chịu như nuốt phải ruồi bọ, đồng thời cũng cực kỳ thống hận người hãm hại Lý Ngọc Phong. Người trong cùng tộc, có thể tranh đấu gay gắt, nhưng dùng phương thức này thì tuyệt đối đã đi quá giới hạn.
Thứ hai, hiện giờ Lý Ngọc Phong không phải phế vật, vừa rồi trên người Lý Ngọc Phong bùng phát ra khí thế, đã đạt tới cảnh giới Đan Nguyên Anh Hóa.
Lúc này mới bao lâu chứ? Từ Chí Tôn đột phá đến Đan Nguyên Anh Hóa?
Từ nay về sau, còn ai dám nói hắn là củi mục?
Trọng yếu hơn, rất nhiều người thông minh nháy mắt nghĩ tới một khả năng đáng sợ. Đó chính là thân thể củi mục của Lý Ngọc Phong làm sao khôi phục bình thường, đồng thời tăng lên nhanh đến như vậy.
Trước đó, Lý gia là một trong mười ba đại tộc, cũng không có bao nhiêu người hiểu được Tần Lập là người thế nào. Chỉ là lúc mười hai đại tộc lục đại phái liên hợp lại đối phó bọn họ, lúc này bọn họ mới nghe tới cái tên xa lạ này. Nhưng lại không biết cường giả trẻ tuổi ở xa tại Trung Châu, cuối cùng mạnh cỡ nào.
Nhưng Lý Ngọc Phong mang thể chất củi mục mà toàn Tây Vực cũng không ai chữa được, lại khỏi hẳn như thế.
Chuyện này, nếu như có quan hệ tới Tần Lập...
Lập tức, rất nhiều người đều nghĩ tới khả năng đó, ánh mắt những người này nhìn Lý Ngọc Phong lóe lên, trong lòng bắt đầu cân nhắc.
Một gia tộc khổng lồ, nhìn như một cái chỉnh thể, nhưng trong đó cũng có rất nhiều đoàn thể lợi ích tụ hợp cùng một chỗ, mới cấu thành một gia đình hoàn chỉnh.
Rất nhiều người quan niệm tình thân cũng không nồng, bọn họ suy nghĩ chỉ là lợi ích.
Hợp tác với ai có thể thu được càng nhiều lợi ích hơn như vậy bọn họ sẽ lựa chọn hợp tác với người đó. Cho nên, cái gì ân oán, cái gì thù hận, ở trong mắt những người bọn họ, sẽ không tính là gì.
Chỉ cần có thể cho bọn họ đủ lợi ích, dù cho ngươi giết cha của hắn, hắn sẽ vừa thù hận ngươi, vừa hợp tác với ngươi. Nếu có cơ hội, hắn sẽ trả thù, nếu như không có cơ hội, hắn cũng sẽ vẫn hợp tác với ngươi.
Đây chính là tiêu chuẩn thành viên một đại gia tộc, ở trong mắt bọn họ, ngoại trừ lợi ích thì chỉ có lợi ích.
Tộc thúc gia chủ Lý Hoành, cũng là vị Thái thượng trưởng lão quyền cao chức trọng, thân phận địa vị cao cả Lý gia, lúc này râu tóc dựng lên, nhìn những thành viên gia tộc Lý thị tham dự vào việc hãm hại Tổ Tố Tố tạo thành Lý Ngọc Phong thân thể củi mục, lạnh lùng nói:
- Các ngươi tự sát đi, không cần chờ ta ra tay. Một đám súc sinh không bằng cầm thú, ta không ngờ tới, các ngươi thân là thành viên Lý gia, lại làm ra loại chuyện vô sỉ này.
- Ngươi giả trang người tốt cái gì? Lão già này, sự kiện năm đó lão không tham dự vào, tuy nhiên những năm gần đây, lão đã làm bao nhiều chuyện nhắm vào gia chủ mà không thể lộ ra ngoài, ở trong lòng lão tự biết.
Một cao tầng gia tộc Lý thị phái bức thoái vị, cười lạnh nhìn Thái thượng trưởng lão, cũng không sợ hãi lớn tiếng nói.
- Những chuyện ta làm, ta đều thừa nhận. Xử lý xong đám bại hoại các ngươi, ta sẽ thừa nhận sai lầm trước gia chủ, không cần đám bại hoại các ngươi chia rẽ.
Thái thượng trưởng lão cả giận nói:
- Còn không bắt chúng lại cho ta? Các ngươi nghĩ xem, con trai gia chủ đã không còn là phế vật, nhất mạch gia chủ nên kéo dài tiếp. Đây là quy củ tổ tiên Lý thị truyền xuống, muốn làm con cháu bất hiếu phản bội gia tộc, hay muốn tiếp tục dòng họ Lý thị huy hoàng, các ngươi tự lựa chọn đi.
Xoạt xoạt!
Lập tức, trong đại sảnh phòng nghị sự liền chia thành hai đoàn người, ở giữa tránh ra một con đường, phân biệt rõ ràng.
Lại không có một người phái trung gian, trong nháy mắt này ai cũng làm ra lựa chọn.
Cho nên mới nói, bên trong đại gia tộc chân chính, sẽ không có một nhân vật đơn giản.
Người bên phái bức thoái vị cũng không ít, chừng hơn trăm người. Còn đứng bên phía gia chủ Lý Hoành, lại có hơn hai trăm người.
Trên mặt rất nhiều người phía bức thoái vị mang theo vẻ cười lạnh, làm ra vẻ lơ đễnh. Nhưng ở trong lòng bọn họ, lại đang bồn chồn bất an. Lực kêu gọi nhất mạch gia chủ quá cường đại, có rất nhiều cao tầng gia tộc trước đó một lòng kiên định theo chân bọn họ, giờ phút này lại không chút do dự đâu nhập vào trận doanh đối phương.
Chân chính đứng đầu phái bức thoái vị, là đường đệ của Lý Hoành, gọi là Lý Chiêu, cũng là kẻ làm chủ sau màn mưu hại Tổ Tố Tố năm đó.
Lý Chiêu bề ngoài khoảng hơn bốn mươi tuổi, nhưng tuổi thực tế khẳng định không phải trẻ như thế. Một thân khí chất rất nho nhã, diện mạo cũng vô cùng anh tuấn, ngày thường luôn giữ vẻ mặt tươi cười, thấy ai cũng đều bộ dáng hòa ái dễ gần.
Nhưng vào Lúc này, đã sớm không còn ung dung như ngày thường, trong ánh mắt bắn ra quang mang oán độc nhìn một nhà Lý Hoành, cắn răng nói:
- Lý Hoành, ngươi đừng tưởng rằng như vậy là ngươi đã thắng. Nếu ngươi không sợ, hôm nay chúng ta không ngại liều mạng ngươi chết ta sống, đến lúc đó cứ tiện nghi cho người ngoài là được.
- Lý Chiêu, Người muốn thế nào?
Lý Hoành híp mắt, trầm giọng hỏi.
Làm gia chủ, Lý Hoành tự nhiên không muốn gia tộc phát sinh, một màn nội chiến nghiêm trọng, tử thương nặng nề, sau đó khi không tiện nghi cho người ngoài.
Nhưng đồng dạng, hắn cũng sẽ tuyệt không bỏ qua bọn người Lý Chiêu.
Bất luận là làm một phụ thân hay là một trượng phu, hay là gia chủ Lý gia mười ba đại tộc, Lý Hoành bất luận từ một góc nào, cũng không thể buông tha những người trước mắt.
Đương nhiên, nếu như có thể khống chế sự tình này ở mức tổn thất nhỏ nhất, vậy thì tốt nhất.
Lý Chiêu cười lạnh, cũng không lên tiếng. Bầu không khí đại sảnh nghị sự dần dần trở nên khẩn trương, bất luận là phái bức thoái vị hay phải bảo hộ gia chủ, thần sắc dần trở nên ngưng trọng.
Rất nhiều người đều đang âm thầm đề phòng, ngừa chiến đấu tùy lúc có thể bùng phát.
Lý Hoành im lặng một lúc, bỗng nhiên mỉm cười, nói:
- Lý Chiêu, ngươi tự sát đi, ta không làm khó dễ người nhà vợ con ngươi. Còn có các ngươi.
Lý Hoành chỉ vào mười mấy người bên cạnh Lý Chiêu, nói:
- Chuyện các ngươi làm, thiên lý khó dung, muốn sống sót là chuyện tuyệt đối không thể nào. Nhưng ta có thể hứa hẹn cho các ngươi, tội không liên lụy tới người nhà. Người nhà của các ngươi vẫn là thành viên dòng họ Lý thị, sẽ không bị trục xuất ra ngoài.
- Ha ha ha! Ban ơn thật lớn quá.
Lý Chiêu bồng ngửa mặt cười to, chỉ vào Lý Hoành nói:
- Gia chủ đại nhân thân ái, chỉ sợ rằng ngài còn không biết. Người nhà của chúng ta đã sớm bí mật dời đi, tội không liên lụy người nhà? Hừ, dù là ngươi tuân thủ lời hứa, nhưng bọn họ còn có tương lai hay sao? Không bóp chết những bàng chi chúng ta, ngươi có thể ngủ yên được sao? Cho nên, không dám làm phiền gia chủ ngài quan tâm, bọn họ... đã sớm rời đi rồi. Ha ha ha.
Khóe miệng Lý Hoành nổi lên một tia cười lạnh khinh thường:
- Vậy sao?
Nói rồi, chợt quát lớn:
- Còn chưa động thủ còn đợi tới bao giờ?
Lý Chiêu ngay lúc Lý Hoành nói những lời này, bản năng cảm giác được không đúng. Vừa vận hành nguyên lực, muốn ngưng tụ thành phòng hộ kiên cố, liền cảm giác được hậu tâm một trận đau đớn, một cảm giác vô lực truyền tới.
Chỉ thấy một người tâm phúc mà Lý Chiêu tín nhiệm nhất ở bên cạnh, một đao đâm xuyên qua hậu tâm Lý Chiêu, lưỡi đao xuyên thấu đâm ra trước ngực Lý Chiêu.
Người cầm đao cổ tay vừa chuyển, lưỡi đao ở trong thân thể Lý Chiêu xoay tròn, cắn răng nói:
- Ca ca, đừng trách ta, ta cũng là bị buộc. Người nhà của chúng ta đã sớm bị gia chủ khống chế, người chúng ta phải đi di chuyển người nhà có cở sở ngầm của gia chủ. Ta không muốn chết, cho nên, ca ca thành toàn cho ta đi.
Người cầm đao nói xong, rút đao ra khỏi thân thể Lý Chiêu. Cả người Lý Chiêu mềm té xuống đất, miệng phun ra từng ngụm từng ngụm máu, hai mắt trợn tròn tay run run chỉ vào người giết hắn, nói:
- Ngươi... Ngươi tốt, làm... tốt...
Lý Chiêu ngửa đầu hai mắt trợn to chết đi, chết không nhắm mắt.
Bởi vì ngươi ra tay giết hắn, không phải ai khác, chính là một tâm phúc mà ngày thường hắn tín nhiệm nhất. Người này, chính là đệ đệ ruột với Lý Chiêu.
Thừa cơ hội những người phe bức thoái vị trợn mắt há mồm sững người ra đó, Lý Hoành trực tiếp hạ lệnh bắt lấy tất cả, có người phản kháng, trực tiếp một đao chém giết, thông minh một chút cũng đều nhận mệnh.
Hao tổn tâm cơ, trù tính nhiều năm, lại bị gia chủ khiêm nhường mà bọn họ vẫn luôn coi nhẹ đùa giởn trong bàn tay. Lúc này, còn có gì để nói chứ?
← Ch. 785 | Ch. 787 → |