Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hành Trình Huyền Thoại II - Chương 058

Hành Trình Huyền Thoại II
Trọn bộ 121 chương
Chương 058: Cuộc Chiến Chống Cướp Biển
0.00
(0 votes)


Chương (1-121)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

"John...tỉnh lại...tỉnh lại đi..."- Tiếng la hét của Razer vang lên liên hồi, dù đang kịch chiến với 4 con rồng kia nhưng nó từ đầu đến cuối vẫn không rời sự chú ý của mình khỏi John.

"Ầm"- Razer bất cẩn bị hỏa long tung một kích đánh thẳng vào người, cái thân thể nhỏ bé rơi nặng nề trên mặt đất, Razer cố sức ngồi dậy, cái đầu lắc lắc để những hạt cát rơi xuống, ánh mắt căm thù nhìn 4 con rồng đang kiêu ngạo bay lượn trên bầu trời. Từ lúc sinh ra đến bây giờ, 4 con rồng kia chính là đối thủ mà nó cảm thấy khó xơi nhất.

"Gầm"- Razer ngước cao đầu gầm lên một tiếng uy hiếp, toàn bộ lông trắng trên người xù cả lên, ánh mắt đầy vẻ giận giữ. Con mắt bên trái của nó lập tức tỏa ra thứ ánh sáng màu đỏ kì dị, không gian xung quanh đột ngột bị bóp nghẹt.

Rắc rắc rắc

Giống như tiếng nứt vỡ vang lên, đấy không phải là tiếng nứt vỡ của bất cứ một đồ vật nào mà đấy là tiếng nứt vỡ của không gian, vô số các vết nứt xuất hiện trên khắp không gian xung quanh. Một cảnh tượng khiến người bình tĩnh và lạnh lùng nhất cũng tỏ ra sợ hãi hoang mang, không ai có thể nghĩ được con thú bé nhỏ trước mặt lại có được sức mạnh vượt ngoài sức tưởng tượng như thế.

"Đại...đại...trưởng lão...ngài ấy..."- Thị trưởng cùng với 2 vị trưởng lão đều ngã xuống mặt đất mà run lên bần bật, cũng không thể trách gì hai người họ được, uy lực mà Razer thể hiện ra thực quá mức khủng khiếp.

"Nó là con thú gì thế? Cũng là tộc Yordle chúng ta sao?"- Gnar cố gắng lếch đến chỗ của đại trưởng lão khó khăn cất lời.

"Đại trưởng lão, bây giờ chúng ta phải làm gì đây? Nếu như cứ để ngài ấy sử dụng toàn bộ sức mạnh e rằng cả thành phố chúng ta sẽ khó lòng thoát khỏi sự liên lụy."- Hai vị đại trưởng lão lên tiếng khóc lóc.

"Hít"- Đại trưởng lão hít lấy một hơi thật sâu, xoay đầu nói: " Hai vị mau chóng quay về thành phố, thông báo với những vị trưởng lão còn lại, lập tức khởi động Magic Light Sheild."

Lời đại trưởng lão nói ra thực sự khiến thị trưởng và hai vị trưởng lão kia giật mình, Magic Light Sheild chính là là lắ chắn năng lượng cực mạnh để bảo vệ thành phố Bandle, thông thường nó không được kích hoạt bởi vì sức mạnh của nó một khi được kích hoạt có thể gây ra hậu quả tương đối khủng khiếp đến môi trường xung quanh. Chỉ khi nào thành phố gặp phải đại họa hủy diệt mới khỏi động nó mà thôi.

"Đừng nhiều lời, sức mạnh này sẽ không chỉ dừng lại ở đây đâu, nó sẽ ảnh hưởng đến tận Bandle và thậm chí là những vùng lân cận, đi mau đi..."- Đại tộc trưởng lên tiếng.

Thị trưởng hỏi: " Đại tộc trưởng, còn ngài thì sao?"

Đại tộc trưởng mỉm cười đáp: " Thị trưởng, ngài là người đứng đầu thành phố, là một người lãnh đạo mà thành phố không thể thiếu. Xin hãy quay về cùng với hai người họ. Còn lão già này, sống đã đủ lâu rồi, không cần thiết phải về nữa."

Thị trưởng và cả hai vị trưởng lão đều rất muốn nói lên những suy nghĩ trong lòng, thế nhưng khi nhìn vào ánh mắt đầy vẻ cương quyết ấy, những lời nói ra như nghẹn lại trong cổ.

Đại trưởng lão nói tiếp: " Đem theo cả Gnar nữa, xét về vai vế thì Gnar cũng thuộc hàng tổ tiên của chúng ta, tuy có chút ham chơi nhưng cũng không nên đối xử tệ."- Nói xong đại trưởng lão dùng lực đẩy mạnh hai vị trưởng lão, thị trưởng và cả Gnar bay đi một đoạn về phía thành phố.

"Đi đi, đừng có quay lại!"- Đại trưởng lão hét lớn, rồi phóng người lao thẳng về phía John, hai tay nhanh chóng bắt ấn chú, hơn mười đồ hình ma thuật nhanh chóng xuất hiện khắp bầu trời, từ bên trong các đồ hình ma thuật kia bắn ra vô số hỏa cầu, phong đao, lôi điện, mãnh liệt công kích John nhằm ngăn chặn quá trình dung hợp kiếm vào bên trong cơ thể.

"Rống"- ngăn chặn 2 kẻ thù phá bĩnh, 4 con rồng buộc phải chia ra để phòng thủ. Rồng đen mắt đỏ phóng thẳng đến, xuyên qua trùng trùng điệp điệp mưa ma thuật của đại trưởng lão, đôi mắt đỏ ngầu sáng rực, những chiếc răng nhọn hoắc như muốn ăn tươi nuốt sống đại trưởng lão.

"Khè"- Từ cái miệng to lớn ấy, một luồng hỏa diễm nóng rực màu đen bắn đến, luồng hỏa diễm vô cùng quái dị, đại trưởng lão có né qua bên nào nó cũng quyết lao theo cho đến đấy, giống như không giết được là không thể ngừng lại.

"Đừng xem thường lão già này!"- Đại trưởng lão hô lớn một tiếng, cây trượng trên tay đánh ra thật mạnh, cuồng phong lập tức nén lại thành một cây đại đao to lớn chẻ đôi luồng hỏa diễm nóng rực.

"Rống"- Ở bên kia, sức mạnh của Razer thi triển ra khiến cho hoàng kim chiến long vùng với rồng trắng mắt xanh tỏ ra kinh hãi, không gian bị bóp méo vặn xoắn đến cực điểm, bất cứ vật gì đi qua nó đều không thể nào tồn tại được.

"Ầm ầm ầm"- Sấm sét trên trời cao liên tục nổ xuống.

Ẩn dưới hàng tá lớp mây đen kia hai bóng người bí ẩn mập mờ xuất hiện.

"Không ngờ cậu ta lại gặp phải chuyện này."

"Bây giờ chưa phải lúc để cậu ta đối mặt với nó."

"Xem ra chúng ta không thể đứng ngoài được rồi, mọi thứ chúng ta chờ đợi cũng gần tới rồi."

"Được rồi, giúp cậu ta một chút."

"Rống"- Bốn con rồng đồng thanh gào rống một cách mãnh liệt, một luồng xung kích khủng khiếp phát ra chấn lui đại trưởng lão và cả Razer về phía sau.

"Chiếu"- Bỗng nhiên từ giữa các đám mây đen một luồng ánh sáng rực rỡ bảy sắc chiếu thẳng vào cơ thể của John. Gã khổng lồ đang thực hiện việc đưa kiếm vào trong người hắn bỗng nhiên há miệng như hét lên một tiếng gì đó rồi lập tức biến mất, ba thanh kiếm đang găm vào người hắn cũng theo đó mà bay ra bên ngoài, lơ lửng trên đỉnh đầu.

Sâu bên trong tâm thức của John lúc này, cuộc chiến nảy lửa mà hắn không tài nào ngừng lại được bỗng chốc biến mất, ánh sáng bảy sắc chiếu rọi nhanh chóng khôi phục lại toàn bộ tâm thức bị tổn thương.

Mọi chuyện kết thúc một cách đầy kì bí và bất ngờ.

John từ giữa không trung rơi xuống như một cái bao cát.

Razer mặc dù không hiểu chuyện gì nhưng khi thấy John rơi xuống cùng với việc 4 con rồng ấy đột nhiên biến mất liền lao đến đỡ lấy John. Nhẹ nhàng đặt hắn nằm trên mặt đất, khuôn mặt đầy vẻ lo lắng của Razer cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhợt nhạt của John mà kêu gào.

"Để ta xem thử?"- Đại trưởng lão sau khi lấy lại tinh thần liền tiến sát đến bên cạnh John mà xem xét, sau khi kiểm tra đại trưởng lão thở ra một hơi nói: " Cậu ta không sao, chỉ là kiệt sức mà ngất đi thôi. Thực sự không biết chuyện gì đã xảy ra vừa nãy? Thứ ánh sáng ấy là gì? Ngài có biết không?"

Razer lắc đầu nói: " Ta đâu biết, mặc kệ nó là gì, chỉ cần anh ta không sao là được rồi."

Nghe Razer nói vậy đại trưởng lão cũng chỉ thở dài gật đầu, bây giờ không thể đưa John quay trở về thành phố để trị thương, ở đây thì lại bị phá hủy gần như toàn bộ, các vị trưởng lão ở tại thành phố nếu chưa thấy rung động năng lượng chắc chắn không khởi động lá chắn, và sẽ đến lại đây để kiểm tra, cho nên cứ ngồi đây một lúc cũng không sao.

Đại trưởng lão nhân lúc John còn bất tỉnh bèn nắm lấy lòng bàn tay phải của hắn để kiểm tra, ông là một nhà tiên tri cho nên rất muốn biết thử quá khứ của hắn có phải là chúa tể hư không hay là không?

Đôi mắt đại trưởng lão nhắm chặt lại, rồi bất ngờ mở tung ra, cả người ông có vẻ run nhẹ, mồ hôi chảy ra xối xả.

Razer hơi chút kì lạ vội hỏi: " Ông già? Bị gì thế?"

Đại trưởng lão làm như không có gì lắc đầu nói: " Không...không có gì cả!"- Nói xong ông đứng dậy, tiến sang một bên ngồi để bình tĩnh.

Chừng 30 phút sau, từ phía thành phố hơn 10 vị trưởng lão phóng như những mũi tên về phía này.

Các vị trưởng lão tiến đến cạnh đại trưởng lão, người nào người nấy đều tỏ ra lo lắng nói: " Đại trưởng lão, người vẫn bình an! Thật là tốt."

Đại trưởng lão mỉm cười gật đầu nói: " Ta không sao, nhưng cậu ấy thì có vấn đề, trong người các ngươi, có ai mang theo thuốc trị thương không?"

"Có tôi!"- Một vị trưởng lão lấy từ trong người ra một lọ thuốc đưa cho đại trưởng lão.

Đại trưởng lão cầm lấy lọ thuốc, tiến đến cạnh chỗ John đang nằm, nốc hết toàn bộ số thuốc có trong bình vào miệng hắn, ông mỉm cười nhìn Razer nói: " yên tâm, độc trong người cậu ta đã không còn, nhưng thương tích các nội tạng là không nhẹ, ta đã cho cậu ấy uống thuốc rồi, sẽ nhanh chóng khỏi thôi."

Một trong số 2 vị trưởng lão đã từng có mặt tại đây liền thắc mắc hỏi: " đại trưởng lão, rốt cuộc ở đây đã có chuyện gì vậy? Tại sao mọi thứ lại trở nên bình thường, không khác gì khi chúng tôi đã rời khỏi đây?"

Đại trưởng lão lắc đầu noi: " Ta cũng không rõ lắm, đột nhiên từ trên trời bắn xuống một tia sáng rực rỡ, chiếu thẳng vào người cậu ta, sau đó mọi chuyện lập tức kết thúc, tậ thật sự không hiểu."

"Thật là khó hiểu!"- Các vị trưởng lão khác đều tỏ ra khó hiểu mà quay qua quay lại bàn tán.

Đại trưởng lão hỏi tiếp: " lá chắn đã bật lên chưa?"

Vị trưởng lão kia đáp: " Vẫn chưa bật lên, vì mức độ nguy hiểm của lá chắn cho nên thị trưởng có bảo, chỉ khi nào có chấn động mạnh mới phải bật lên. Thế nhưng vẫn không có chuyện gì xảy ra nên bọn tôi mới đến đây xem sao."

"Vậy là tốt! Vậy là tốt!"- Đại trưởng lão cười cười.

"Báo!"- Đột nhiên lúc này một giọng nói có vẻ đầy vẻ khẩn trương vang lên, từ phía xa, một bóng hình nhỏ bé chạy nhanh như chớp hướng về phía này.

"Te emo? Không hay rồi, mau che cậu ta lại!"- Đại trưởng lão nhận ra người đang đến là ai, lập tức hoảng sợ bảo những người khác ngồi thành một vòng tròn che lại thân thể John đang nằm trên mặt đất.

Đại trưởng lão nói thêm: " Razer, ngài cứ ở yên bên trong đấy, không có lệnh của tôi, đừng bước ra ngoài."

Razer không hiểu nhưng cũng gật đầu, bây giờ cu cậu chỉ lo mỗi mình John mà thôi.

Khi Te emo đến, hắn vô cùng ngạc nhiên khi thấy một vùng rộng lớn xung quanh bị phá hủy một cách nặng nề, đã vậy còn tập trung toàn bộ các vị trưởng lão và cả đại trưởng lão ở đây nữa.

Đại trưởng lão lên tiếng: " Te emo! Có chuyện gì mà chạy đến tận đây? Không phải đã có lệnh cấm không được ai tiến vào đây hay sao?"

Te emo nhớ lại nhiệm vụ của mình lập tức báo cáo: " Đại trưởng lão, tình hình nguy cấp lắm rồi, các làng của chúng ta ở ven biển hiện tại đang bị bọn cướp biển tấn công. Lần tấn công này của bọn chúng khác với những lần trước, bọn chúng không chỉ giết các dân làng mà còn đốt cả nhà của họ."

"Sao!"- Toàn bộ trưởng lão và đại trưởng lão giật mình, đại trưởng lão lo lắng hỏi ngay: " Vậy tình hình giờ sao rồi? Lực lượng bảo vệ đã đến chưa?"

Te emo đau khổ nói: " Ngay khi phát hiện cướp biển tấn công, tôi đã gửi thông tin đến đội bảo vệ ở các làng và thậm chí là ở cả Bandle, thế nhưng bọn cướp lần này rất manh động, bọn chúng điên cuồng chém giết và cướp bóc của cải của mọi người, Tristana đang ra sức ngăn cản bước tiến của bọn chúng."

"Không được, nếu để thế này chắc chắn chúng ta sẽ bị tổn hại không nhỏ!"- Các vị trưởng lão lo lắng xì xầm với nhau.

Đại trưởng lão đứng bật dậy hỏi: " Te emo, vậy rốt cuộc kẻ nào là kẻ cầm đầu của đám cướp biển?"

Te emo báo cáo ngay lập tức: " Theo như tin tình báo thì, kẻ đứng đầu là Gangplank, chỉ có điều lực lượng mà hắn dẫn theo chính là liên minh của toàn bộ các cướp biển ở Bilgewater city."

"Vậy là bọn chúng đã có âm mưu từ trước! Te emo, mau quay về thành phố, thông báo với thị trưởng để chuẩn bị quân lực, chúng ta phải ngăn cản tham vọng của bọn cướp biển này!"- Đại trưởng lão ra lệnh.

Te emo gật đầu đứng dậy, đang định rời đi thì ánh mắt của một trinh sát cảm thấy kì lạ, không hiểu vì sao các vị trưởng lão lại ngồi thành một vòng tròn như vậy? Hình như họ đang muốn che dấu cái gì đó.

Đại trưởng lão thấy Te emo đang để mắt nhìn về phía John liền nói: " Đi mau đi, không được chậm trễ."

"Rõ"- Te emo lập tức phóng như một mũi tên hướng về phía thành phố.

"Đại tộc trưởng bây giờ chúng ta giải quyết thế nào với cậu ta đây?"- Một vị trưởng lão đứng dậy sau khi Te emo đã rời khỏi nói.

Đại trưởng lão suy nghĩ một chút đáp: " Sau khi ta và những người khác dẫn binh rời đi, các người hãy bí mật đưa cậu ta vào trong thành phố, cứ tạm thời dấu cậu ta ở trong nhà của ta trước rồi hãy tính tiếp."

"vâng!"

Rất nhanh chóng đại trưởng lão cùng với 8 vị trưởng lão khác tức tốc quay về thành phố để chuẩn bị cho cuộc chiến đánh đuổi đám cướp biển khát máu Gangplank.

*****

"Bùm...bùm"- Tiếng pháo nổ, tiếng súng hòa vào làm 1 vang lên khắp nơi.

Mùi thuốc súng tỏa ra nồng nặc khắp 1 vùng rộng lớn.

"Cướp hết cho ta...ha....ha...bọn yordle cứ giết sạch đi, đừng để tên nào sống sót."- Những câu ra lệnh đầy nhẫn tâm vang ra từ những gã thủ lĩnh đám cướp biển. Bọn chúng giết người không chớp mắt, xem mạng người của tộc Yordle như cỏ rác, máu nhuộm đỏ thẩm cả mặt đất.

"Oa...oa..."- Tiếng trẻ con khóc lóc đòi cha mẹ.

"Gâu gâu gâu..."- Tiếng chó sủa bỏ chạy tán loạn trong sợ hãi.

Mỗi bước tiến của đám cướp biển như làm cây cỏ hai bên đường mất đi sự sống, sự tàn bạo của bọn chúng thực sự không có giấy bút chữ viết nào có thể diễn tả được.

"Thuyền trưởng...ha...ha...ngài xem, bọn tôi lấy rất nhiều của cải, chừng này đủ để chúng ta ăn chơi suốt 1 năm đấy...ha...ha..."- Một gã cướp biển cười toe toét chạy đến trước mặt thủ lĩnh của đám cướp biển mà cười nói.

Thủ lĩnh của đám cướp biển tàn độc này đúng như Te emo đã báo cáo, chính là GangPlank, không ai có thể ngờ rằng, một người hùng từng sát cánh với những vị anh hùng khác trên Valoran chống lại quân hư không giờ đây lại như thế này.

"Tốt...tốt....các ngươi làm rất tốt, nhất định ta sẽ trọng thưởng."- Gangplank cười đáp.

"Cảm ơn thuyền trưởng."

"Báo..."- Từ phía xa, một gã cướp biển khác chạy như bay đến trước mặt Gangplank cúi người nói: " Thuyền trưởng, người của ta phía trước báo lại, từ phía thành phố Bandle một đội quân rất lớn đang trên đường đến đây, hình như có cả mấy lão già "bất tử"* của tộc Yordle nữa.

  • Bất tử đây ý bảo mấy lão già sống dai không thèm chết chứ không phải bất tử thật.

"Mấy lão già ấy lần này cũng quyết ra tay sao?"- Gangplank tỏ ra chút lo lắng ra lệnh cho toàn bộ thuộc hạ của mình: " Mọi người, mau tập trung, hôm nay chúng ta nên dừng lại ở đây."

"Ngươi sợ gì sao? Gangplank?"- Đột nhiên một giọng nói có phần xem thường vang lên từ phía sau, một gã thanh niên với khuôn mặt trắng hồng, từ vóc dáng cho đến khuôn mặt, có thể khẳng định hắn là một chàng trai vô cùng 'xinh đẹp', nhưng đều thấy như vậy mà nghĩ rằng hắn yếu, gã thanh niên kia là một trong những thuộc hạ thân cận bên cạnh Sagittarius.

Gangplank tỏ ra rất e dè người này vội hỏi: " Không biết ngài Kavin có ý gì?"

Gã thanh niên tên Kavin kia cười nham hiểm nói: " Gangplank, thật uổng cho cái danh hiệu vua cướp biển của ông, chưa gì đã sợ hãi thu quân rút lui rồi!"

Gangplank lập tức đáp lại: " Chắc ngài Kavin không biết, mấy lão già ấy thực sự rất lợi hại, lão nào lão nấy đều sống trên 100 tuổi, phép thuật đầy mình, ở đây chúng ta tuy đông nhưng không nhiều người biết sử dụng phép thuật, nếu đánh nhau e rằng sẽ thua mất."

"Hừm, vậy ngươi nghĩ, ta đề xuất chuyện hợp nhất các băng cướp biển tại Bilgewater City lại để làm gì?"- Kavin hừ lạnh nói.

Gangplank bị Kavin hỏi vậy có chút khó trả lời, đến bây giờ ông ta cũng không hiểu lý do vì sao Kavin lại muốn như vậy, từ khi Miss Forturne 'bị giết'ông ta cảm thấy ở Bilgewater City mình không còn đối thủ, vô cùng chán nản, cho nên khi Kavin đến và đưa ra đề xuất này, ông không chút suy nghĩ gật đầu tán thành.

"Nếu ngươi đã không biết thì ta sẽ nói cho ngươi rõ, mục đích của việc ta muốn hợp nhất các băng cướp biển lại chính là biến Bandle City thành thành phố cướp biển thứ hai sau Bilgewater City."- Lời Kavin nói ra thực sự khiến Gangplank chấn động, trước giờ vốn dĩ Bilgewater city và Bandle City luôn có xích mích với nhau, việc đánh nhau như cơm bữa vốn là chuyện bình thường, nhưng chưa bao giờ Gangplank cùng thuộc hạ của ông nghĩ đến chuyện tấn công thành phố của tộc Yordle và biến nó thành căn cứ thứ 2 của cướp biển cả.

Gangplank vội vả đáp: " Ngài Kavin, chuyện này rất khó, xin ngài hãy suy nghĩ cho kĩ, mấy lão già kia không phải dễ đối phó đâu, đấy là chưa nói tộc Yordle có rất nhiều chiến binh giỏi như Te emo và Tristana."

"Đủ rồi!"- Kavin đưa tay ngăn không cho Gangplank tiếp tục nói, khuôn mặt của hắn tỏ ra khá tức giận nói: " Gangplank, gan của ngươi trở thành gan thỏ từ khi nào vậy? Việc tấn công Bandle City chỉ là chuyện nhỏ đối với ta mà thôi."

"Báo...."- Lúc này một gã cướp biển khác chạy lại báo cáo: " Thuyền trưởng, quân thám thính phía trước báo, lực lượng quân đội Bandle City đang tiến đến đây rất nhanh, chưa đến 1 giờ nữa là bọn họ sẽ đến."

"Đến đúng lúc lắm...ta sẽ giết hết bọn chúng một lần, khỏi phải chạy qua chạy lại truy tìm."- Kavin cười sảng khoái ra lệnh: " Các ngươi cứ làm theo những gì ta nói, trận chiến này chắc chắn chúng ta có thể thắng."

"Nhưng...."- Gangplank mặc dù là cướp biển, nhưng trước đây có cùng chiến đấu với những người tộc Yordle nên ông không muốn làm hại đến bọn họ, cướp biển thì chỉ nên dừng ở việc cướp bóc là được rồi, nhưng lần này bọn họ đã đi quá xa, trở thành một cuộc xâm lược quy mô lớn.

Theo lệnh của Kavin toàn bộ cướp lập tức làm theo kế hoạch của hắn, e rằng số phận của thành phố Bandle sẽ chấm dứt ở nơi này.

Ở phía kia, 8 vị trưởng lão cùng với đại trưởng lão dẫn đầu, phía sau là quân đội Bandle, người nào người nấy sắc mặt nghiêm nghị, mạng sống với họ giờ đây không thể nào quan trọng bằng sự sống với những người Yordle khác.

"Trưởng lão!"- Tristana dẫn theo một đội quân biệt kích từ trong rừng chạy ra, sắc mặt của cô có vẻ khá nhợt nhạt, trên người đầy các vết thương, máu vẫn đang chảy.

"Mau...gọi đội cứu thương!"- Các vị trưởng lão lo lắng ra lệnh nhưng Tristana ngăn lại và nói: " Những vết thương này không sao cả, ngài mau đưa quân lấy lại các làng của chúng ta, bọn cướp biển đã cướp lấy những chỗ đó làm căn cứ rồi, những người dân người may mắn thì chạy thoát, còn không thì bị bọn chúng giết sạch...."- Nói ra mà Tristana nước mắt chảy đầy trên mặt.

"Cô yên tâm, các vị trưởng lão lần này đích thân ra tay nhất định sẽ đánh lui được đám cướp biển đó."- Thủ lĩnh của quân đội Bandle City tiến đến an ủi.

"Tristana"- Te emo từ phía sau lao lên như một mũi tên, ôm chặt lấy Tris một cách lo lắng, cậu ta vừa khóc vừa nói: " Hay quá, cậu còn sống."-

Đại trưởng lão nhìn Te emo hỏi: " Te emo, do thám được gì rồi?"

Te emo lau đi nước mắt đáp: " Đại trưởng lão, tôi phát hiện ra một bí mật vô cùng lớn đằng sau bọn cướp biển lần này."

"Là gì? Nói đi!"- Mọi người hồi hộp chờ Te emo nói.

"Đấy là kẻ chủ mưu cho đám cướp biển tiến sâu vào bên trong đất liền chính là Kavin, một trong những thuộc hạ của Sagittarius, kẻ này bề ngoài như một người đàng hoàng có học thức, nhưng thực chất là một kẻ vô cùng nham hiểm, hắn ta là trợ thủ đắc lực của Sagittarius, chuyên bày ra những kế sách ác độc để hãm hại người khác."- Lời Te emo nói ra khiến đại trưởng lão giật mình nhìn các vị trưởng lão khác.

Một vị trưởng lão buộc miệng hỏi: " Không lẽ bọn chúng đã biết?"

"Không thể nào!"- Đại trưởng lão có vẻ chắc chắn nói : " Không thể để chậm trễ được, mọi người mau tiến lên, đánh lui đám cướp biển."

Đội quân do Đại trưởng lão dẫn đầu tiếp tục tiến thẳng về phía trước, những đám khói đen vẫn bay nghi ngút lên bầu trời trước mặt.

"Mọi người từ từ!"- Đại trưởng lão đột nhiên cảm thấy có điều không ổn đưa tay ngăn mọi người lại.

Tristana vội hỏi: " Đại trưởng lão, có chuyện gì vậy?"

"Ta cảm thấy có chút gì đó không ổn."- Đại trưởng lão nói xong liền xoay sang nới với Te emo: " Te emo, ở đây có quân do thám của cậu hay không?"

Te emo lắc đầu nói: " Vì bọn cướp biển tấn công quá sức tàn bạo cho nên, tôi đã đã lệnh cho mọi người do thám từ xa chứ không nên tiếp cận quá gần."

"Đại trưởng lão, phía trước có gì sao?"- Một vị trưởng lão vội vàng hỏi.

Đại trưởng lão đáp: " Khu rừng trước mặt quá yên lặng, đáng lý với những gì Te emo và Tristana báo cáo thì từ đây chúng ta phải nghe được tiếng động từ đám cướp biển, vậy mà bây giờ lại hoàn toàn ngược lại."

"Đại trưởng lão nói có lý, khu rừng này quá mức không bình thường."- Te emo cũng gật đầu đáp, với kinh nghiệm là một trinh thám số 1 của tộc Yordle cậu cảm thấy ở đằng trước đang có nguy hiểm ẩn mình.

"Vậy chúng ta làm gì đây đại trưởng lão? Không lẽ chúng ta cứ ở đây mà không tiến vào? Những người của tộc Yordle chúng ta ở bên trong sẽ ra sao?"- Một số vị trưởng lão lo lắng nói.

"Tướng quân Miekoz, Te emo, dẫn theo một nhóm quân tiến về phía trước để thăm dò."- Đại trưởng lão ra lệnh.

Te emo và tướng quân Miekoz lập tức nhận lệnh dẫn theo 20 binh sĩ tiến một cách đầy cẩn thận vào trong khu rừng.

"Mọi người đi sát vào nhau, không để lạc..."- Te emo vừa đi vừa nhắc nhở những người ở phía sau.

Mọi người đi càng lúc càng vào sâu bên trong khu rừng.

"Vù vù vù"- Bất thình lình từ bốn phương tám hướng, hàng loạt những mũi tên sắc nhọn phóng đến đám người Te emo.

"Phập phập phập"- Hơn 10 binh lính nhanh chóng ngã gục vì trúng tên.

"Rút mau...rút mau..."- Te emo và tướng quân Miekoz lập tức cùng 10 người lính còn lại xoay đầu bỏ chạy.

"Ầm"-

"Á"- 4-5 binh lính đang trên đường bỏ chạy bất ngờ dẫm phải những cái bẫy thú sắc nhọn được nguy trang dưới đám lá trên mặt đất.

"Te emo, đi mau, không thể ở lại đây được"- Te emo muốn quay lại cứu những người lính bị dính bẫy nhưng tướng quân Viekoz lập tức ngăn cản.

"Đại trưởng lão...đại trưởng lão"- Te emo, tướng quân Viekoz vùng với vài người lính may mắn sống sót quay trở về. Nhìn qua sắc mặt của họ Đại trưởng lão hiểu ngay trong khu rừng trước mặt có đầy rẫy nguy hiểm.

"Không cần nói, ta đã hiểu cả rồi, mau đưa bọn họ đi chữa thương đi."- Đại trưởng lão nói.

Một vị trưởng lão khác vội vàng nói: " Đại trưởng lão, khu rừng này đã trở thành căn cứ của đám cướp biển, e rằng lần này mục đích của bọn chúng không đơn thuần chỉ là cướp bóc mà thôi."

"Phải"- Đại trưởng lão gật đầu, giọng nói có phần nghiêm trọng đáp: " Khi có thuộc hạ của 1 trong 12 hộ vệ của Ralaw ở phía sau giật dây, chúng ta không thể suy tính theo cách thông thường được, mục đích của bọn chúng chắc chắn không đơn giản như chúng ta nghĩ. Mọi người lùi lại dựng trại."

Đại trưởng lão tuy tuổi đã cao nhưng sự minh mẫn của ông không khác gì những thanh niên, nhận ra khu rừng trước mặt đầy rẫy các cạm bẫy của quân địch ông lập tức cho quân lùi lại và dựng trại để tìm ra cách đối phó.

.................

Cùng lúc đó, ở nhà của đại trưởng lão, John nằm trên giường từ từ mở mắt ra, hắn cảm thấy toàn thân nặng nề như mang cả tấn sắt thép.

"A, ngươi tỉnh rồi, tỉnh rồi"- Razer nhảy tưng tưng trên đầu giường khi thấy John tỉnh lại.

"Mình vừa trải qua một giấc mơ thì phải...a...a...."-

"Cuối cùng cậu cũng tỉnh lại."- Hai vị trưởng lão được lệnh ở lại chăm sóc John cười nhẹ nhàng nói.

John nhìn hai lão già lùn lùn bên cạnh, hắn hỏi: " tôi đang ở đâu?"

Vị trưởng lão bên trái đáp: " Cậu hiện tại đang ở nhà của Đại trưởng lão. Nhưng cứ yên tâm mà nghỉ ngơi. Độc trên người cậu đã bị loại bỏ toàn bộ rồi."

John nghe được độc trên người mình đã bị loại bỏ toàn bộ thì cực kì vui mừng, hắn muốn ngồi dậy để cảm ơn bọn họ nhưng cơ thể hắn lúc này nặng nề vô cùng, không thể ngồi dậy được.

"Không cần cử động mạnh, cậu hiện tại vẫn còn yếu, cứ nghỉ ngơi đi, ta đi gọi thị trưởng đến đây."- Hai vị trưởng lão mỉm cười rời khỏi phòng, Razer lập tức nhảy lên ngực hắn cười khà khà nói: " John, ngươi làm ta lo chết khiếp, lúc thấy ngươi bị 3 thanh kiếm ấy đâm vào người ta như muốn ngất đi luôn ấy."

"Ba thanh kiếm? Á không lẽ không phải là giấc mơ?"- John tỏ ra kinh hãi, hóa ra những gì hắn cảm nhận được lúc đó đều là thật.

John hỏi Razer: " Ngươi đã thấy được những thứ gì?"

Razer không chút giấu diếm, kể lại toàn bộ sự việc đã diễn ra, sắc mặt John tỏ ra đầy kinh sợ, đến giờ hắn chỉ biết thứ ánh sáng kì lạ kia làm hắn thoát khỏi sự đau đớn và giải thoát hắn khỏi sự tranh chấp của những thứ sức mạnh kia, nhưng hắn biết những thứ ấy chỉ tạm thời ẩn mình đi đâu đó, không sớm rồi muộn nó cũng xuất hiện lại.

John tiếp tục hỏi: " Razer, đại trưởng lão đâu? Ta muốn nói lời cảm ơn với ông ấy?"

Razer gãi đầu đáp: " Không rõ lắm, sau khi có một con chuột lùn tịt đến và nói cái gì đó cướp biển thì lão già ấy lập tức rời đi."

"Cướp biển ư? Không lẽ họ bị cướp biển tấn công?"- John suy nghĩ đầy vẻ lo lắng, chuyện xích mích giữa hai thành phố Bandle và Bilgewater city hắn đã biết từ lâu, nhưng từ những việc đã diễn ra trước đây hắn một lần nữa lo lắng rằng kẻ đứng sau những chuyện này lại có thể là lũ thuộc hạ của Ralaw.

Crypto.com Exchange

Chương (1-121)