← Ch.317 | Ch.319 → |
- Tốt, nếu như có thể trong vòng một tháng hoàn thành nhiệm vụ này thì ta sẽ cho ngươi một kinh hỉ.
Dương Lỗi biết rõ Hàng Long Thập Bát Chưởng của Hồng Thất Công kỳ thật cũng không phải là Hàng Long Thập Bát Chưởng nguyên bản, Hàng Long Thập Bát Chưởng nguyên bản chính thức kể từ sau khi Kiều Phong nhảy núi năm đó cũng đã thất truyền tại Cái Bang rồi, mà Hàng Long Thập Bát Chưởng của Hồng Thất Công hiện giờ chẳng qua là do bản thân hắn sáng tạo ra thôi.
Tuy rằng Hồng Thất Công tự nhận là Hàng Long Thập Bát Chưởng do hắn sáng tạo ra có lẽ lợi hại hơn một chút, nhưng Dương Lỗi rất rõ ràng, Hàng Long Thập Bát Chưởng chính thức so với do Hồng Thất Công sáng chế lợi hại hơn nhiều lắm, lúc trước Kiều Phong chính là dựa vào Hàng Long Thập Bát Chưởng cơ hồ đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, trừ phi gặp phải những lão gia hỏa chính thức, nếu không căn bản không ai có thể chống lại nổi. Hàng Long Thập Bát Chưởng này tuy rằng cường hãn, nhưng Dương Lỗi vẫn có thể hối đoái được, bất quá giá trị điểm tích lũy cần thiết lại không ít, cần đến 100 triệu 5000 vạn. Bất quá 100 triệu 5000 vạn giá trị điểm tích lũy, đối với Dương Lỗi mà nói cũng không tính là quá nhiều.
- Cam đoan hoàn thành nhiệm vụ.
Hồng Thất Công nghe thấy có kinh hỉ, liền có chút kích động, Dương Lỗi là người nào? Ở trong mắt Hồng Thất Công, hắn chính là tiên nhân hạ phàm, hắn nói là kinh hỉ, như vậy thì nhất định là kinh hỉ rồi.
- Lão Ngoan Đồng.
- Chuyện gì? Muốn dẫn Lão Ngoan Đồng đi đánh nhau sao?
Chu Bá Thông nghe thấy thanh âm của Dương Lỗi lập tức đứng lên nói.
- Ngươi đi theo Thất công đi, nhớ kỹ phải nghe lời của Thất công, nếu ngươi giúp Thất công xử lý chuyện tốt thì ta có thể cân nhắc dạy ngươi một ít gì đó.
Dương Lỗi biết rõ Lão Ngoan Đồng sẽ không thành thật, cũng rất rõ tên này muốn học thủ đoạn có thể lập tức biến mất vật của mình, đối với Dương Lỗi mà nói, cái này cũng không là gì, chẳng qua chỉ là một cái Trữ Vật Giới Chỉ mà thôi, hôm nay mình đã đưa ra ngoài rất nhiều rồi, Mục Niệm Từ một cái, Hoàng Dung một cái, Hoàng Dược Sư một cái, đã đưa ra ngoài ba cái rồi, tăng thêm ở Chung Nam sơn cũng đưa ra ngoài hai cái, tổng cộng đã là năm cái rồi, Trữ Vật Giới Chỉ trước kia luyện chế cũng đã hết, bất quá Dương Lỗi còn có rất nhiều tài liệu, luyện chế một ít Trữ Vật Giới Chỉ tiểu không gian căn bản chẳng là gì.
Đừng nói là một cái, dù là cho hắn mấy cái cũng là chút lòng thành.
- Ngươi nói thật? Đừng có lừa gạt Lão Ngoan Đồng đấy, ngươi nếu gạt Lão Ngoan Đồng vậy thì, vậy thì Lão Ngoan Đồng sẽ thua lỗ lớn, Lão Ngoan Đồng cũng không đánh lại ngươi.
Chu Bá Thông nói.
- Ta lừa gạt ngươi làm gì chứ.
Dương Lỗi dở khóc dở cười, tên này thật đúng là khiến người không biết nói lời nào.
- Yên tâm đi, Dương Lỗi ta nói một là một, nói hai là hai, sẽ không lừa gạt ngươi, không phải còn có Thất công ở một bên sao, hắn có thể làm chứng cho ngươi.
- Đúng, ta có thể làm chứng cho chúa công.
Hồng Thất Công nghe vậy vội vàng gật đầu, muốn Lão Ngoan Đồng lưu lại trợ giúp mình, đó tự nhiên là đại hảo sự, Lão Ngoan Đồng chính là một siêu cấp cao thủ, võ công tu vị của hắn cũng không kém mình chút nào, nếu có hắn trợ giúp thì rất nhiều chuyện sẽ tiện hơn nhiều.
- Vậy ngươi phải thề, nếu như ngươi không làm đượcc, là gạt người vậy thì... vậy thì ngươi chính là tiểu Cẩu.
Lão Ngoan Đồng Chu Bá Thông nhìn Dương Lỗi, vểnh lên cái cằm, nâng cao râu ria nói.
Dương Lỗi bất đắc dĩ cười cười, Lão Ngoan Đồng này tính cách thật trẻ con, nhưng cũng chỉ có thể gật đầu, dù sao nếu Lão Ngoan Đồng này quấy rối thì cũng không được hay lắm.
- Tốt ta thề, nếu như ngươi trợ giúp Thất công hoàn thành nhiệm vụ, cướp lấy Tương Dương thì ta sẽ giao thứ biến mất đồ vật kia cho ngươi, nếu như không làm được, vậy ta chính là tiểu Cẩu.
Ngừng chút, Dương Lỗi lại nói:
- Bất quá, Lão Ngoan Đồng, ngươi phải nhớ kỹ, nếu như ngươi quấy rối mà không chính thức làm việc thì ta sẽ nói chuyện kia của ngươi ra cho cả thiên hạ đều biết.
- Yên tâm, Lão Ngoan Đồng ta cũng nói được thì làm được, nếu như Lão Ngoan Đồng ta không làm được vậy thì Lão Ngoan Đồng ta chính là tiểu Cẩu.
Chu Bá Thông nói:
- Chúng ta ngoéo tay.
Dương Lỗi:..."
......
Dương Lỗi lần này tới Tương Dương ngoại trừ bảo Hồng Thất Công cướp lấy Tương Dương ra, còn có một việc, đó chính là ra ngoài Tương Dương thành, tìm kiếm kiếm trủng của Độc Cô Cầu Bại.
Mà muốn tìm được kiếm trủng của Độc Cô Cầu Bại cũng không phải việc khó, bởi vì Dương Lỗi nhớ rõ, ở phụ cận nơi đó có một loại độc mãng, loại độc mãng này không phải chuyện đùa, Dương Lỗi tuy rằng không nhớ rõ tên nó, nhưng loài độc mãng này thập phần đặc biệt, túi mật rắn của nó có thể tăng cường tu vị nội lực, như vậy độc mãng này nhất định là loài rắn hiếm thấy.
Ở bên ngoài Tương Dương thành vòng vo hồi lâu, dưới sự quan sát của Chân Thực Ưng Nhãn, rốt cuộc cũng tìm được kiếm trủng của Độc Cô Cầu Bại.
Đó là một cái sơn cốc, trong sơn cốc này, có một đầu đại điêu, đại điêu kia thân hình thập phần to lớn, lơn hơn cả người, tướng mạo lớn lên cực kỳ xấu xí, toàn thân lông vũ te tua, giống như là bị người nhổ đi hơn phân nửa vậy, màu lông hoàng hắc, trông cực kỳ dơ bẩn.
Dương Lỗi liền biết rõ, đại điêu này chính là đầu do Độc Cô Cầu Bại kia nuôi dưỡng.
Một cái {Giám Định Thuật} đi qua, thuộc tính của đại điêu liền hiện ra trước mặt Dương Lỗi.
Kim Sí Đại Điêu: hậu duệ của Kim Sí Đại Bằng, cấp độ Võ Thánh trung kỳ, bởi vì trường kỳ sử dụng độc mãng xà đảm, khiến thể nội tích lũy độc tố, làm cho bộ lông tróc ra, trên người mọc ra nhiều u ác tính.
Dương Lỗi thầm than, nếu như tên này không phải thích ăn túi mật của độc mãng, khiến thể nội tích lũy độc tố thì cũng sẽ không biến thành xấu như vậy rồi, hơn nữa đẳng cấp đoán chừng cũng không chỉ có như hiện giờ, chẳng qua chỉ mới là Võ Thánh trung kỳ, chỉ sợ đã sớm đạt đến Võ Thánh hậu kỳ rồi.
Bởi vì Dương Lỗi học tập qua Thông Linh thuật, cho nên đối với ngôn ngữ của đại điêu cũng tinh thông một chút, có thể câu thông được.
- Đại điêu, ngươi chính là đầu đại điêu do Độc Cô Cầu Bại nuôi sao?
Dương Lỗi nhìn nó nói.
Đại điêu kia giật mình không thôi, người này lại có thể trao đổi với mình, gặp quỷ rồi, chẳng lẽ tiểu tử này là điêu biến thành sao?
- Ngươi... Ngươi sao có thể nói chuyện với ta được?
- Cái này ngươi không cần quản, tóm lại ta có thể trao đổi với ngươi là được, ngươi còn chưa nói cho ta biết, ngươi có phải là đại điêu do Độc Cô Cầu Bại tiền bối nuôi dưỡng không đấy?
- Đúng, làm sao ngươi biết được?
Đại điêu nói.
- Ta làm sao biết được, cái này cũng không cần nói cho ngươi, nếu ngươi là đại điêu do Độc Cô Cầu Bại tiền bối nuôi, như vậy đây chính là kiếm trủng của Độc Cô Cầu Bại tiền bối rồi, như thế, ngươi có thể nói cho ta biết Độc Cô Cầu Bại tiền bối đi đâu rồi không? Ngươi đừng nói với ta Độc Cô Cầu Bại tiền bối đã chết rồi, ta biết rõ một khi võ công tu vị đạt đến cấp độ như Độc Cô Cầu Bại tiền bối vậy thì tuổi thọ đã không phải là đã hạn chế nữa, hắn ít nhất có năm trăm năm thọ nguyên, cũng không phải dễ dàng chết như vậy.
← Ch. 317 | Ch. 319 → |